Khí Vận Hệ Thống

Chương 139


Sau ba ngày ba đêm, đại yến chúc mừng phụ mẫu hắn đột phá Hợp Thể kỳ cảnh giới cũng kết thúc.

Bởi vì quan khách quá nhiều nên mới phải kéo dài như vậy.

Hơn nữa, cũng đã huy động hết toàn bộ trưởng bối trong nhà ra đón tiếp khách nhân, nên đại yến mới có thể an ổn kết thúc nhanh như vậy.
Tần thế gia cũng hợp tác phát triển sinh ý với các gia tộc ở biên giới Đông Vực và Tây Vực, đồng thời thu nhận thêm mấy cái gia tộc phụ thuộc ở đây.

Phụ thân hắn muốn bắt đầu xây dựng căn cơ vững chắc từ đây, chuẩn bị thâm nhập Tây Vực, phát triển sinh ý của Tần gia khắp Nhân Tộc vực.

Chuyện này nếu một mình Tần thế gia làm thì rất khó khăn và tiêu tốn nhiều thời gian, nhưng lần này lại khác, tam đại thượng cổ gia tộc, cũng sẽ hợp tác với các thế gia khác ở Tây Vực, bọn họ sẽ móc nối các thế gia thế tục phụ thuộc lại với nhau để phát triển thêm sinh ý.
Hơn nữa, các thế gia không được tam đại thượng cổ gia tộc lựa chọn, đang ở thế yếu, chắc chắn sẽ bị các cự đầu như Tần thế gia ở Đông Vực và Trịnh thế gia ở Tây Vực chèn ép.

Đây là điều hiển nhiên, nơi này cá lớn nuốt cá bé, Tần thế gia không thể nào bỏ qua phần sinh ý béo bở của bọn họ được.
Bởi vì nguyên nhân như vậy, Mặc thế gia và Lâm thế gia ở Đông Vực gần đây thu liễm rất nhiều.

Không những vậy họ còn cố gắng giữ mối giao hảo tốt đẹp với Tần thế gia, mong Tần thế gia để lại cho họ một con đường sống.

Thế cân bằng mấy nghìn năm nay, bởi vì thượng cổ gia tộc xuất thế đã bị phá vỡ, cục diện đã thay đổi, người nắm quyền quyết định trong tay là Tần thế gia, Lâm thế gia và Mặc thế gia bây giờ chính là lực bất tòng tâm.
Ở Tây Vực, Trịnh gia còn ác liệt hơn, trực tiếp đề xuất thượng cổ gia tộc, hỗ trợ bọn hắn tiêu diệt Tào gia và Thủy gia, hai đại thế gia yếu nhất ở Tây Vực.

Bây giờ Trịnh thế gia và thượng cổ gia tộc Hàn gia đang chuẩn bị cho chiến tranh, tiêu diệt hai cái thế gia Tây Vực này.


Bởi vì mối thù lần trước, thiếu chủ đích hệ Tào gia và Thủy gia phản bội truy sát đích hệ thiếu chủ Trịnh Tuấn Hào của bọn họ, mà Trịnh thế gia ra quyết định tàn nhẫn như vậy.
Tần Vũ sau khi biết tin tức, cũng cho người chú ý nghe ngóng thêm ở phía Tây Vực, chuyện này thế nào cũng đản sinh thêm một vài cái Khí Vận Chi Tử từng bước quật khởi, trả lại mối thù diệt tộc.

Ban đêm hai ngày sau, Tần gia phủ, khuê phòng Vũ Nguyệt Nhi.
Tần Vũ lấy tay của mình, giữ chặt hai tay của Vũ Nguyệt Nhi để lên trên đầu nàng, tay còn lại hắn bắt đầu tháo bỏ y phục của nàng ra.

Vũ Nguyệt Nhi xấu hổ, mặt đỏ bừng bừng, thở gấp từng hơi, hai mắt nhắm nghiền vì ngượng ngùng.
Tần Vũ thấy vậy càng khoái chí.

Hắn từ từ tháo từng lớp áo của Vũ Nguyệt Nhi ra, thẳng tới một hơi áo yếm của nàng cũng đã lộ trước mặt, hắn mới ngừng lại.

Nhũ phong của nàng đầy đặn, ngạo nghễ trước nhô cao mặt hắn, nhũ hoa của nàng lúc này đã căng cứng, hiện rõ sau lớp áo yếm, Tần Vũ hai ngón tay kẹp lấy cứ vậy mà vân vê.

Vũ Nguyệt Nhi bị hắn làm vậy, có chút hơi giật mình, dù gì cũng là lần đầu của nàng.
Qua một hồi sau, nàng nhanh chóng bị động tác này của hắn làm cho kích thích, cả người nóng bừng, dục hỏa đã bắt đầu trào dâng, cái khe suối nhỏ giữa hai chân nàng cũng đã bắt đầu ướt át.

Tần Vũ luồn tay xuống áo yếm, bắt đầu hung bạo bóp mạnh hai cái nhũ phong của nàng.
Vũ Nguyệt Nhi thở gấp từng hơi, bộ ngực phập phồng, cắn răng chịu đựng để không phát ra tiếng rên rỉ.

Bỗng hắn cuối xuống, thở nhẹ một hơi ấm vào tai nàng, nàng hoảng hốt, rên nhẹ một tiếng.

Tần Vũ thấy vậy hắc hắc cười tà đạo, làm nàng càng thêm xấu hổ, nàng giãy dụa, muốn thoát khỏi tay hắn, nhưng mà cảm thấy sao sức nàng bây giờ thật yếu.

Tần Vũ đột nhiên xé phanh quần áo trên người nàng, để lộ ra thân hình lõa lồ đầy mị hoặc của nàng trước mặt.

Hắn cuối xuống nhũ phong của nàng, hít nhẹ một hơi.
- Thật thơm a …
Bộ mặt hắn vô cùng hưởng thụ, thêm nữa Vũ Nguyệt Nhi bị hắn nói câu này xấu hổ vô cùng, mặt nàng giờ đỏ như quả gấc.

Chưa kịp định hình, Tần Vũ hung hăng hôn lấy môi của nàng, hắn cắn nhè nhẹ đôi môi mọng nước của Vũ Nguyệt Nhi, cảm giác trong miệng có vị ngòn ngọt.
Tần Vũ nhẹ nhàng đưa lưỡi của hắn tiến vào, thoáng chốc nàng cũng theo hắn, hòa quyện với nhau trong miệng.

Bây giờ bên dưới nàng đã ướt đẫm xuân dịch, bấy giờ hắn mới thả tay nàng ra.

Vũ Nguyệt Nhi lập tức ôm hắn gắt gao, quấn lên người hắn không rời.

Hắn đè nàng xuống, lấy trường thương của mình hung bạo oanh vào u cốc của nàng.

Từng tiếng rên rỉ kiều diễm của Nguyệt Nhi vang lên khắp khuê phòng.
- Ư ư …
Tần Vũ cứ vậy, hành nàng quần quật suốt một đêm, đến tận khi mặt trời lên cao mới chịu tha cho nàng.
Vũ Nguyệt Nhi nằm cuộn người trong lòng hắn, cái mũi của nàng khẽ nhúc nhích, mùi hương của hắn thật dễ chịu, đây là mùi hương của nam nhân của Nguyệt Nhi nàng.


Bỗng nàng cắn nhẹ cái núm của hắn một cái, hắn giật mình, nhìn nàng đầy tà đạo, hắc hắc cười, Nguyệt Nhi vội vàng lên tiếng:
- A … thiếp không chịu nổi nữa đâu … hu hu …
Nói rồi hắn lại lật nàng ra, hai tay sờ loạn khắp người nàng.

Khuê phòng lần nữa ngập tràn xuân quang.

Bởi vì tu vi của Tần Vũ và Diệp Nhi vẫn còn cách biệt một đại cảnh giới, nên hắn chỉ có thể nhịn xuống chuyện ăn nàng.

Hơn nữa, tốc độ tịnh tiến tu vi của Diệp Nhi rất nhanh, hắn nghĩ sớm thôi nàng sẽ bước vào Hóa Thần Kỳ cảnh giới.

Bởi vì, Diệp Nhi nàng ở Tần gia chỉ một mực bế quan tu luyện, không phải ra ngoài làm nhiệm vụ như đệ tử tông môn, hay đệ tử khác ở Tần thế gia.
Diệp Nhi đêm hôm kia bị hắn nghịch cho một trận, đến bây giờ vẫn còn xấu hổ chưa dám đi ra gặp hắn.

Còn Nguyệt Nhi mà nói, chắc nàng phải tịnh dưỡng ba ngày nữa thì may ra mới có thể hồi phục, chuyện này mà nói hắn có chút mãnh liệt và dẻo dai.

Tần Vũ mấy ngày nay hắn đang bận rộn chuẩn bị một số thứ để cho Diệp Nhi sắp tới bế quan tu luyện đột phá Hóa Thần kỳ.

Hắn cũng xin lão tổ hỗ trợ chế tạo cho Diệp Nhi, Hoa Y Tiên và Vũ Nguyệt Nhi pháp bảo hộ mệnh có chứa cương khí hộ thể của Độ Kiếp kỳ cao thủ.
Về phía Hoa Y Tiên, hắn cũng cho người thu thập thêm độc vật trong khả năng luyện hóa của nàng để nàng luyện hóa hấp thu nâng cao thực lực.
Lúc này, Tần Vũ vừa nhâm nhi bánh quế vừa nghiên cứu lộ tuyến và thông tin liên quan của địa điểm thám bảo sắp tới.

Hắn cần phải nhanh chóng thu thập thật nhiều bảo vật tới tay, bởi vì Tần Vũ hắn xác định không thể dừng lại ở cảnh giới Hóa Thần kỳ này quá lâu.
Bánh quế này là ba nàng tự tay xuống bếp làm cho hắn, mấy nàng vì nghe hắn sắp phải rời đi, nên muốn làm một chút gì đó cho hắn.

Hơn nữa, ba nàng cũng chuẩn bị thêm một số đan dược, cũng không phải là loại cao siêu gì, chủ yếu đan dược ôn dưỡng thần hồn, thanh lọc cơ thể, giải tỏa thần trí cho hắn mà thôi.


Bởi vì nhị thế tổ như hắn, đan dược cao cấp chính là không có thiếu đi.
Mặt khác, mấy nàng cũng chuẩn bị một ít đồ ăn vặt cho Tử Yên, bởi vì tiểu la lỵ này không những dễ thương mà còn rất thông minh, chỉ qua mấy ngày liền lấy được hảo cảm tuyệt đối của mấy nàng.

Nó còn hùng hổ tuyên bố với mấy nàng rằng, các đại tẩu cứ an tâm, muội sẽ ra sức ngăn cản ca ca thu thêm lão bà.
Tần Vũ thật muốn đá cho nó mấy cái cho hả dạ.

Nó vậy mà dám lấy chuyện chung thân cả cuộc đời hắn ra làm vật trao đổi đồ ăn cho nó.
Đang miên man suy nghĩ, thì đột nhiên một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn, lão Thái bà lấy gậy gỗ gõ lên đầu hắn cái cộp.
Lão nhìn mấy cái túi thơm và bánh quế trên bàn, nhàn nhạt nói:
- Thiếu chủ bây giờ thật biết hưởng thụ.
- Lão Thái bà!
Hắn lao lên ôm lão, dù gì lão bà bà này cũng theo hắn như hình với bóng từ lúc lọt lòng đến bây giờ.

Lão Thái bà hài lòng vỗ vỗ vai hắn.
Sau lưng lão Thái bà nhảy ra một con khỉ con.

Bây giờ toàn thân mao tuyến của nó đã chuyển sang màu vàng nâu.

Hơn nữa hai con ngươi của nó cũng đã chuyển sang màu hoàng kim nhàn nhạt, bỗng chốc giữa trán nó chớp mở con mắt thứ ba, làm Tần Vũ có chút giật mình.
[Đinh! Sủng thú Luân Hồi Tam Nhãn Thần Hầu chưa đặt tên]
[Xin mời ký chủ đặt tên]

“Di! Vậy mà thật có thể thành công kích hoạt huyết mạch cho nó”
Tần Vũ hít một ngụm khí lạnh nhìn lão Thái bà trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment