Khí Vận Hệ Thống

Chương 305


Không khí ở vùng Đông Bắc tương đối lạnh và ẩm ướt, mặc dù mặt trời đã lên cao nhưng nhiệt độ xung quanh vẫn tương đối thấp, lâu lâu gió thổi thoảng qua từng cơn mát mẻ, quả là nơi lý tưởng cho Bồ Đề Thụ sinh trưởng.

Ở phía Tây Bắc, một nam tử trung niên đang thuần thục đánh xuống từng đạo cấm chế đại trận, bày trí sát cục ở nơi này.

Còn Diệm Cơ ở trong đan điền của Tần Vũ đang thay hắn trông chừng hai nàng Nhan Như Ngọc và Lung Linh đang bị hắn giam trong mê trận và Vạn Hồn Phiên.

Tần Vũ đánh xong đạo cấm chế cuối cùng thì thở ra một hơi, loay hoay hơn sáu canh giờ mới bố trí xong mai phục xung quanh bốn phương tám hướng ở nơi này, bây giờ chỉ cần đợi Cơ Huyền Tử đến là có thể ra tay.

Tần Vũ chắp hai tay ra sau lưng, đứng ở một nhành cây cao dõi mắt theo dõi nhất cử nhất động của Sinh Mệnh Chi Tuyền, dường như nó đang ngủ say, vẫn còn chưa biết mình bị địch nhân dùng đại trận vây lại.

Đợi thêm một khắc thời gian, thì Cơ Huyền Tử cũng đã đuổi tới, hắn nói:
- Chỉ cần chờ thêm một đoạn thời gian để mọi người khôi phục trạng thái đỉnh phong, là chúng ta liền có thể tiến hành thu phục Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Tần Vũ khẽ nói:
- Không vội, bảo vật đã ở trước mắt, chúng ta chỉ cần cẩn trọng hành sự là được!
Tần Vũ khoát tay Bách Quỷ Binh Đoàn từ cái bóng của hắn ồ ạt lao ra ngoài, tản ra bốn phương tám hướng cảnh giới mai phục, trận pháp sư cũng nhanh chóng vào vị trí, Tần Vũ lại nói:
- Lát nữa đệ khống chế đại trận vây nó vào bên trong, phiền Cơ sư huynh phối hợp với thủ hạ áp chế nó, đệ có cách để phong ấn bọn nó lại.

Cơ Huyền Tử gật đầu, hắn cũng hạ xuống pháp bảo, bố trí sát chiêu hỗ trợ Tần Vũ, làm xong xuôi hắn nói:
- Tầm năm phút nữa là có thể bắt đầu!
Tần Vũ khẽ gật đầu, rồi hắn đánh hai đạo phong ấn lên người Nhan Như Ngọc hoàn toàn phong bế nàng lại, xong xuôi hắn mới bắt đầu hành sự.


[Đinh! Kích hoạt Thần Ma Thủ thành công]
[Đinh! Kích hoạt Thần Nhãn thành công]
[Đinh! Kích hoạt chức năng Sức Mạnh thành công]
Tần Vũ toàn thân khí tức đại thịnh, hai tay ẩn ẩn hiện lân giáp, hắn bắt đầu kết pháp ấn thi triển đại trận, từng đạo cấm chế phù văn dần dần được thắp sáng, đồng loạt kết nối với nhau, lấy Bồ Đề Thụ vạn năm làm trung tâm phong bế phương viên hơn mười dặm xung quanh.

Tần Vũ hét lớn:
- Thiên La Địa Võng đại trận, khởi!
Trận pháp sư của Bách Quỷ Binh Đoàn ở các mắt trận tương ứng, hai mắt tỏa ra kim quang nồng đậm, hỗ trợ Tần Vũ áp trận, Thiên La Địa Võng vừa thành, một cái lồng giam hình cầu, đường kính mười dặm, lập tức bao bọc bọn họ vào bên trong.

Thấy động, vạn năm Bồ Đề Thụ lập tức cuồng nộ, hàng ngạn hàng vạn nhành cây đâm ra bốn phướng tám hướng lao vọt về phía trận pháp sư áp trận mà oanh sát.

Cơ Huyền Tử phản ứng mau lẹ, chém ra một chiêu Liệt Diệm Trảm thủ hộ Tần Vũ, rồi hắn hét lớn:
- Thủ hộ trận pháp sư, áp chế Bồ Đề Thụ!
Oành! Oành! Oành!
Những người có chiến lực trung bình và yếu sẽ phụ trách thủ hộ trận pháp sư, những người có chiến lực mạnh, theo chân Cơ Huyền Tử lao đến áp chế Bồ Đề Thụ vạn năm.

Bồ Đề Thụ yêu có Sinh Mệnh Chi Tuyền trợ lực, sức mạnh bộc phá kinh hồn, tương đương với Đại Thừa trung kỳ, thậm chí nếu nó thiêu đốt tinh huyết, có thể tiếp cận đến Đại Thừa đỉnh phong chiến lực.

Đó là lý do Tần Vũ phải hao phí tâm lực bày bố đại trận sát cục bậc này rồi mới dám ra tay.

Hơn nữa, điều hắn lo lắng nhất không phải là không thể áp chế được nó, mà là nó có thể độn địa bỏ chạy, nếu như thế thì quả thật là công cốc.

ẦM!

Một nhánh rễ cự đại đâm mạnh xuống đáy đại trận Thiên La Địa Vọng, quang mang của đại trận tỏa ra từng đợt ánh sáng kim sắc nồng đậm, tản đi lực lượng của Bồ Đề Thụ, nó muốn phá trận độn địa lao đi bỏ trốn, nhưng đại trận này có Tần Vũ đích thân áp trận, không phải nói phá liền có thể phá.

Lực phản chấn hầu hết đều đem dời lên người Tần Vũ, bởi vì hắn một thân phòng ngự mạnh mẽ, hơn nữa khả năng hồi phục kinh thiên nên mới quyết định làm như vậy, phần còn lại chia đều cho bảy trận pháp sư ở bảy phương vị khác nhau.

Khí huyết trong người Tần Vũ nhộn nhạo, khóe miệng hắn khẽ trào máu, nhưng thương thế bên trong nhanh chóng hồi phục lại, chỉ có điều Nhan Như Ngọc lại không nghĩ như vậy, nàng trong lòng càng chờ mong, ca ca của nàng mau chóng đuổi đến đây.

Cơ Huyền Tử lăng không mà đứng, hai tay kết ấn, Thiên Băng Tuyết Liên pháp bảo nở rộ trên không trung, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm xuống kịch liệt, hắn hét lớn:
- Băng Phong Vạn Lý!
Uỳnh!
Bồ Đề Thụ vạn năm lập tức bị đóng băng, băng phong lan đến tận giữa thân cây mới dừng lại, đột nhiên yêu thụ toàn thân mộc hệ chân khí đại thịnh, sinh cơ bừng bừng, hàng ngàn rễ non đâm lên từ dưới mặt đất, kiên cường len lỏi vào bên trong khối băng.

Băng phong xuất hiện từng vết nứt nhỏ, Cơ Huyền Tử gia tăng khí lực, áp chế thụ yêu lại, tạo khoảng trống cho thủ hạ oanh kích.

Bách Quỷ binh đoàn và thủ hạ của Cơ Huyền Tử lợi dụng thụ yêu phân tâm đối phó với băng phong, lập tức oanh sát phần ngọn tới tấp hòng tiêu hao nó và bức Sinh Mệnh Chi Tuyền hiện thân.

Uỳnh! Uỳnh … Oành!
Cơ Huyền Tử khóe miệng trào máu tươi, vội vã hủy chiêu, lập tức lùi lại, hắn hét lớn:
- Lùi lại!
OÀNH!
Ầm Ầm Ầm … Ầm
Hàng ngàn hàng vạn nhành cây và rễ từ thân thể thụ yêu đâm ra bốn phương tám hướng phá nát băng phong, oanh kích tu sĩ ở xung quanh nó.


Phải nói Bồ Đề Thụ yêu và Sinh Mệnh Chi Tuyền kết hợp lại một chỗ, vô cùng khó đối phó, một mình thụ yêu đã có sinh cơ vô cùng vô tận, lại có Sinh Mệnh Chi Tuyền trợ lực, muốn áp chế nó hoàn toàn không phải là điều dễ dàng.

Những nơi bị tu sĩ oanh kích nát bấy, bằng mắt thường cũng thấy đang nhanh chóng hồi phục một cách quỷ dị, Tần Vũ hai tay kết ấn, Viêm Hỏa Tổ Phù cấp tốc bay ra từ mi tâm của hắn, đến trấn ở trên đỉnh đầu thụ yêu, tỏa ra quang mang nồng độ.

Một tia hỏa diệm chói mắt từ hỏa phù đánh thẳng xuống thân cây, mang theo khí tức của Phong Lôi Long Diệm, tàn phá lực phòng ngự của nó một cách dữ dội.

Tần Vũ hét lớn:
- Mau nắm lấy thời cơ!
Cơ Huyền Tử ở một bên đã thi triển Phán Tội Kiếm chiêu thức, một đạo kiếm khí tử sắc nhanh chóng hình thành ở bên trên đỉnh của đại trận, Tần Vũ thả ra Dị Hỏa Sinh Linh, nó lập tức há miệng, phun một luồng dị hỏa mang theo khí tức của Phong Lôi Long Diệm gia trì lên Phán Tội Kiếm.

Kiếm mang rực lửa, ầm ầm đánh xuống đỉnh đầu của Vạn Năm Bồ Đề Thụ, nó cấp bách điên cuồng oanh kích phía dưới của đại trận hòng bỏ trốn.

Thiên La Địa Võng đại trận tỏa ra từng đợt quang mang rực rỡ, phản chấn lại lực lượng của nó.

Thân thể Tần Vũ căng cứng, cổ tự phù văn sáng rực, trợ uy cho hắn chống đỡ.

Tần Vũ ho ra một búng máu lớn, cố gắng nhịn đau, hai tay hắn kết pháp quyết, Viêm Hỏa Tổ Phù rực sáng trợ uy cho dị hỏa trên thân Phán Tội Kiếm.

Cơ Huyền Tử hét lớn cho Tần Vũ và trận pháp sư chuẩn bị:
- Cẩn thận!
Uỳnh! Uỳnh! OÀNH!
Tần Vũ và bảy trận pháp sư đồng loạt bị uy lực một kiếm này phản chấn, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lung lay muốn sụp đổ, thủ hạ ở bên cạnh lập tức truyền chân khí vào người bọn họ hỗ trợ hồi phục thương thế và chống đỡ.

Tần Vũ liên tục nuốt xuống Sinh Cơ Linh Đan duy trì đại trận, một khi đại trận bị phá Sinh Mệnh Chi Tuyền chắc chắn sẽ bỏ chạy, bố cục hắn bố trí sẽ trở thành công cốc.

Vạn Năm Thụ Yêu bị oanh kích nát bấy, nửa thân trên cháy xém, mất đi khả năng hồi phục, một tiểu hài đồng trong suốt, mang theo thủy hệ chân khí nồng đậm hiện thân.


Hàng vạn giọt nước bén nhọn, lấy nó làm trung tâm, oanh kích tu sĩ ở bốn phương tám hướng, đồng thời nó truyền sinh cơ vào bên trong thụ yêu có gắng hồi phục cho Bồ Đề Thụ.

Tố Tố ở một bên Tần Vũ tế lên Hiên Viên Kiếm, chém một chiêu, Hoành Tảo Thiên Hạ, chặt đứt bộ rễ của Bồ Đệ Thụ, thụ yêu tổn thương nguyên khí trầm trọng, sinh cơ đứt gãy, tùy thời có thể chết.

Sinh Mệnh Chi Tuyền hoảng hốt, dung nhập vào lại bên trong thụ yêu, cố gắng hồi phục cho nó.

Tần Vũ hai tay kết ấn Ngũ Hành Sơn lập tức hóa lớn, vây lấy Bồ Đề Thụ và Sinh Mệnh Chi Tuyền vào bên trong.

Thời cơ đã đến, từ trong mi tâm của Tần Vũ một cành liễu xuất hiện, nó cắm rễ lên mặt đất của Ngũ Hành Sơn pháp bảo, rồi nhanh chóng hóa lớn, hàng vạn nhành liễu bao trọn vạn năm Bồ Đề Thụ vào bên trong, Sinh Mệnh Chi Tuyền hoảng loạn đâm đầu vào quang mang do cành liễu tạo ra, nhưng không thể nào thoát khốn.

Tần Vũ phun ra một ngụm tiên huyết, vẽ lên không trung một chữ “Cấm” đỏ rực máu, chân khí bên trong Ngũ Hành Sơn nhanh chóng rút đi, toàn bộ gia trì lên thân liễu.

Hắn lại niệm pháp quyết, từ trên mặt đất, hàng ngàn xúc tu cắm vào bên trong Vạn Năm Bồ Đề Thụ, sinh sinh hút lấy sinh cơ của thụ yêu và Sinh Mệnh Chi Tuyền ở bên trong, làm xong hắn đánh lên đỉnh đại trận những cổ tự kỳ lạ mà Cơ Huyền Tử chưa thấy bao giờ, sau đó thu lại Ngũ Hành Sơn vào trong mi tâm.

Làm xong hết thảy, Tần Vũ ho ra một búng máu lớn, thân thể lảo đảo, Cơ Huyền Tử trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng cũng nhanh chóng phối hợp:
- Tần sư đệ, ngươi không sao chứ?
Tần Vũ khàn khàn nói:
- Mau rút lui!
Miệng thì hắn nói như vậy, nhưng ánh mắt sát khí nồng đậm.

Bách Quỷ binh đoàn toàn bộ rút vào trong bóng của hắn, đội ngũ của Tần Vũ chậm rãi rời đi, Tố Tố trong lòng vô cùng khó hiểu, tại sao tốc độ lại chậm như vậy.

Nhan Như Ngọc ở một bên dùng bí pháp của yêu hồ nhất tộc liên tục cảm tri vị trí của ca ca nàng, đồng thời cũng giúp ca ca nàng cảm tri được vị trí của nàng.



Bình Luận (0)
Comment