Vĩnh Ngọc Đan Môn có một Đại Tiên Đan sư cấp năm, còn có hai Đại Tiên Đan sư cấp bốn. Nhưng tông chủ Tiêu Việt Thủy lại không nằm trong ba người này. Trình độ Đan Đạo của Tiêu Việt Thủy cao đến đâu, không có ai biết, bởi vì cho đến bây giờ hắn chưa từng luyện đan giúp ai.
“Tông chủ ra rồi.” Trong đám người có người nhỏ giọng nói, sau đó cả quảng trường lập tức an tĩnh. Rất nhiều đệ tử đang chen chúc nhau lần lượt tránh ra, đứng ở vị trí thuộc về mình.
Chính giữa quảng trường là khu vực thi đấu, rất nhanh đã trở nên trống trải.
Tiêu Việt Thủy gật đầu, vung tay ném mấy lá trận kỳ ra, khu vực thi đấu lập tức bị cấm chế khóa lại, giờ phút này cho dù có muốn vào cũng không thể vào.
Dưới chân Tiêu Việt Thủy đột nhiên dâng lên một đài giám khảo hình bán nguyệt, Tiêu Việt Thủy ngồi xuống vị trí ở giữa, sau đó mấy Đại Tiên Đan sư và trưởng lão của Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng lần lượt ngồi vào vị trí của mình.
“Ta nhìn thấy hai Đại Tiên Đan sư cấp bốn Quan Hòa trưởng lão và Lâu Tiền Vân trưởng lão của tông môn chúng ta, còn có điện chủ Bành Nhất Song…”
“Chuyện đó thì có là gì chứ, ngươi có nhìn thấy người vừa đi ra là ai không?”
“Đó chính là Đại Tiên Đan sư cấp năm duy nhất của tông môn chúng ta, Dịch Y Minh tiền bối, làm đệ tử của Dịch Y Minh tiền bối thật sự quá hạnh phúc, tu luyện đến Đại Chí Tiên rồi sẽ không cần phải sầu lo vì đan dược nữa.”
…
Đám người bàn tán ầm ĩ, trong lòng Quảng Tiệp lại lẩm nhẩm lại trình tự luyện đan của chính mình. Cho dù nàng đã rất quen thuộc, nhưng lần thi đấu này nàng không muốn bản thân phạm phải một chút xíu sai lầm nào.
Mặc dù trình độ luyện đan cũng giống với Tiểu Bố đại ca, nhưng nàng khẳng định truyền thừa Đan Đạo của Tiểu Bố đại ca không hề tầm thường.
Chờ sau khi tất cả mọi người đã vào vị trí của mình, lúc này Tiêu Việt Thủy mới cười tủm tỉm nói, “Hôm nay là ngày lễ lớn của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta, lần thi đấu đan dược hôm nay chính là lần kiểm tra và thu hoạch của mọi người sau khi tiến vào Vĩnh Ngọc Đan Môn. Bành phong chủ, ngươi giới thiệu trận thi đấu lần này một chút đi.”
Một tên nam tử mặt đầy râu đứng lên, ánh mắt hắn nhìn khắp toàn trường, quảng trường vừa rồi vẫn còn chút tiếng động trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Nam tử này hắng giọng rồi nói, “Xem ra mọi người còn sợ ta hơn cả tông chủ nữa, cho dù mọi người đều đã biết, nhưng ta vẫn giới thiệu chính mình một chút. Ta là điện chủ của Chấp Pháp điện Bành Nhất Song. Ở Vĩnh Ngọc Đan Môn làm cái gì cũng được, chỉ cần không phạm sai lầm thì ngươi sẽ không phải gặp ta.
Được rồi, hôm này là ngày vui lớn của tông môn, ta đến đây là để cổ vũ mọi người. lần thi đấu này không chỉ có mỗi Vĩnh Ngọc Đan Môn ta coi trọng, mà toàn bộ Ma Huyền Tiên vực đều rất coi trọng. Vĩnh Ngọc Đan Môn chúng ta quyết định mười người đứng đầu sẽ đại diện cho tông môn tham gia thi đấu đan dược Thăng Tinh Tiên Đình, nếu như tiếp tục thắng, sẽ đại diện cho Thăng Tinh Tiên Đình tham gia thi đấu đan dược Ma Huyền Tiên vực. Điều kiện tham gia thi đấu của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta là, thứ nhất là đệ tử của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta, thứ hai là tuổi không được vượt quá 100.000 năm…”
1000 năm đối với một Tiên Nhân mà nói không phải là thời gian dài. Bất kỳ tu sĩ nào, chỉ cần bước vào cảnh giới Chân Tiên, sau khi chuyển hóa tiên nguyên, sẽ có tuổi thọ 100.000 đến 200.000 năm. Đến cảnh giới Kim Tiên, vậy thì có tuổi thọ là 500.000 năm. Đến cảnh giới Huyền Tiên, sẽ có tuổi thọ 800.000 năm.
Thoạt nhìn là một khoảng thời gian dài đằng đẵng, nhưng rất nhiều người có tu luyện đến hết tuổi thọ của mình, cũng không thể tấn cấp từ Chân Tiên lên Kim Tiên. Tiên Nhân chết già cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
Ngay cả tu luyện cũng gian nan như vậy, thế thì bao nhiêu người sẽ tiêu tốn thời gian dài đi học luyện đan chứ? Luyện đan là một chuyện cần thiên phú, chẳng những cần thiên phú, mà còn liên quan đến công pháp tu luyện, thậm chí còn cả điều kiện bên ngoài nữa. Luyện đan cần một lượng tài nguyên rất lớn, rất nhiều người còn không có đủ tài nguyên để tu luyện, lấy cái gì mà học luyện đan?
Ngươi tu luyện công pháp kém, thiên phú luyện đan yếu, tìm không được hỏa diễm gì, thiếu đi tài nguyên tu luyện…
Nếu như vậy, ngươi có luyện đan cả trăm vạn năm cũng sợ khó có thể trở thành Tiên Đan sư cấp một.
Giọng nói của Bành Nhất Song lại nâng cao hơn “Muốn trở thành một Tiên Đan sư là chuyện vô cùng khó khăn, muốn trở thành Đại Tiên Đan sư đã khó càng thêm khó. Nhưng nếu như ngươi thành một Tiên Đan sư rồi, chỗ tốt sẽ nhiều không kể xiết. Mọi người nói cho ta biết, đệ tử Vĩnh Ngọc Đan Môn ta, chỉ cần là Tiên Đan sư, cho dù chỉ là một Tiên Đan sư cấp một, ngươi cũng sẽ không thiếu tài nguyên tu luyện. Còn ban thưởng của lần thi đấu này, đến chính điện chủ như ta cũng hâm mộ.
Lần này ban thưởng của cuộc thi đấu đan dược Vĩnh Ngọc Đan Môn có chút thay đổi, người từ hạng nhất đến hạng năm mươi đều sẽ được ban thưởng một viên tiên đan tấn cấp. Nếu như ngươi là Kim Tiên, phần thưởng chính là Phá Huyền Đan, nếu như người là Huyền Tiên, phần thưởng chính là Tịch Ất Tiên Đan, nếu như ngươi là Đại Ất Tiên, vậy thì phần thưởng chính là Chí Hà Đan…”
Tiếng bàn tán lại tiếp tục vang lên, cho dù những người ở đây đều là người luyện đan, nhưng mà phần lớn bọn họ chỉ là tiên đan sư cấp một và cấp hai. Những đan dược phần thưởng này, bọn họ cũng chẳng thể luyện chế ra được.
Bành Nhất Song xua tay, “Trừ cái đó ra còn có các loại tiên tinh, bí cảnh tu luyện của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta và các loại pháp bảo. Hạng nhất sẽ được thưởng một cái đan lô Tiên khí thượng phẩm, mấy triệu tiên tinh thượng phẩm, động phủ cao cấp ở Vĩnh Ngọc Đan Môn…”
Nghe được các loại ban thưởng này, tất cả đệ tử muốn tham gia thi đấu đều nắm chặt bàn tay, không mong đạt được hạng nhất, chỉ cần lọt vào top 50 là được rồi.
Chương 508: Đệ tử không thể tiến vào top 10. (1)Bành Nhất Song giới thiệu xong thì hết khoảng một nén nhang, lúc này mới ngồi xuống.
Tông chủ Tiêu Việt Thủy đứng lên, cao giọng nói, “Ta tuyên bố thi đấu đan dược Vĩnh Ngọc Đan Môn ta bây giờ bắt đầu, tất cả đệ tử tham gia thi đấu, dùng ngọc bài trong tay tiến vào khu thi đấu, dựa vào vị trí của mình mà vào chỗ ngồi.”
Khi giọng nói của Tiêu Việt Thủy vừa dứt, khu thi đấu lập tức xuất hiện từng dãy chỗ ngồi, những chỗ ngồi này cách nhau khoảng chừng mấy mét, đồng thời còn có cấm chế khóa lại.
Thi đấu đan dược ở Vĩnh Ngọc Đan Môn không cần báo danh, bất kỳ đệ tử nào chỉ cần đáp ứng được yêu cầu, thì có thể dựa vào thân phận bài của mình mà tiến vào khu thi đấu.
Quảng Tiệp lấy thân phận bài đệ tử nội môn của mình treo bên hông, đi theo đông đảo đệ tử tiến vào trong khu thi đấu, tìm được vị trí của mình rồi ngồi xuống.
Sau khi được Lam Tiểu Bố truyền thụ Đan Đạo, mặc dù nàng cũng có thể luyện chế ra tiên đan tam phẩm, nhưng phần lớn đều là tiên đan hạ đẳng, hiếm khi luyện chế ra được trung đẳng hoặc thượng đẳng.
Theo Quảng Tiệp thấy, bọn người Tân Vô Hà, Phó Vũ Tuyền ngồi phía trước mới là tiên đan sư cấp ba chân chính, tiên đan sư cấp ba như nàng thì vẫn còn quá miễn cưỡng.
Chờ sau khi tất cả các đan sư dự thi đều ngồi xuống, một nữ tử đứng lên. Tất cả đệ tử của Vĩnh Ngọc Đan Môn đều biêt đây là ai, Đại Tiên Đan sư cấp bốn Lâu Tiền Vân của Vĩnh Ngọc Đan Môn, cũng là một trong mấy Đại Tiên Đan sư dễ nói chuyện nhất.
Lâu Tiền Vân cười tủm tỉm nói, “Lần thi đấu này chủ yếu là tìm ra mười người đứng đầu, đại diện cho Vĩnh Ngọc Đan Môn ta tham gia thi đấu đan dược Thăng Tinh Tiên Đình. Vừa rồi ta có nhìn qua một chút, lần này số đệ tử tham gia thi đấu có tất cả 1071 người. Mọi người cạnh tranh vô cùng kịch liệt, nhưng mà có cạnh tranh thì mới có tiến bộ.
Lần này thi đấu có hai đề, trong đề thứ nhất sẽ lựa lấy 50 người đứng đầu để tham gia tranh tài lần thứ hai, những người còn lại sẽ bị đào thải. Bây giờ ta sẽ tuyên bố đề thi thứ nhất, chiết xuất tiên linh thảo. Có thể chọn lựa tiên linh thảo từ cấp một đến cấp bốn, tất cả có mười loại, tuyển thủ dự thi có thể lựa chọn một loại tiên linh thảo ở trước mặt mình, bây giờ bắt đầu tranh tài.”
Sau khi giọng nói của Lâu Tiền Vân vừa dứt, phía trước mỗi tuyển thủ dự thi đều xuất hiện một cái bình phong hư không. Trên bình phong hư không có mười loại tiên thảo, lựa chọn cái nào, có thể trực tiếp điểm lên đó là được.
Lúc đầu Quảng Tiệp định chọn một tiên linh thảo cấp hai, tiên đan tam phẩm nàng luyện chế ra có đẳng cấp thấp, nguyên nhân chủ yếu là quá trình chiết xuất tiên linh thảo không được tốt. Nhưng mà nàng lập tức nghĩ đến, nếu như chọn tiên linh thảo cấp hai, vậy thì muốn tiến vào được top 50 là chuyện vô cùng khó khăn. Làm sao cũng khó tiến vào top 50, còn không bằng chọn một tiên linh thảo cấp ba. Cho nên nàng trực tiếp chọn Xích Tiêu Tam Diệp Nha.
Xích Tiêu Tam Diệp Nha là một loại tiên linh thảo cấp ba tương đối khó chiết xuất, sở dĩ Quảng Tiệp chọn loại tiên linh thảo này, là vì trong số những tiên linh thảo mà Lam Tiểu Bố đã đưa cho nàng, có một hai chục gốc Xích Tiêu Tam Diệp Nha, nàng đã từng chiết xuất loại tiên linh thảo này. Cũng bởi vì khó mà chiết xuất, Lam Tiểu Bố còn cố ý dạy nàng cách chiết xuất và đan quyết chiết xuất.
Chương 270: Đệ tử không thể tiến vào top 10.Thật sự có người chọn Xích Tiêu Tam Diệp Nha? Khi nhìn thấy có một gốc Xích Tiêu Tam Diệp Nha bị chọn đi, Lâu Tiền Vân vô cùng kinh ngạc. Lúc đầu lần thi đấu này không có Xích Tiêu Tam Diệp Nha, sau đó trưởng lão Dịch Y Minh nói, cuộc thi đấu đan dược Thăng Tinh Tiên Đình chắc chắn không hề đơn giản, cho nên mới thêm Xích Tiêu Tam Diệp Nha vào.
Mặc dù tăng thêm Xích Tiêu Tam Diệp Nha, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, chắc hẳn sẽ không có ai chọn tiên linh thảo này. Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng được xem là một đan môn không tệ, nhưng cũng chỉ là một tiên môn cấp sáu mà thôi. Ở Thăng Tinh Tiên Đình, còn có một đan môn cấp tám về phương diện Đan Đạo. Khác với thi đấu đan dược ở Vĩnh Ngọc Đan Môn, thi đấu đan dược trong tông môn của người ta đều có Đại Tiên Đan sư cấp bốn xuất hiện.
Xích Tiêu Tam Diệp Nha xuất hiện trước mặt Quảng Tiệp, cùng lúc đó, trước người Quảng Tiệp xuất hiện một địa hỏa. Lần thi đấu này, đan lô là do chính đan sư tự chuẩn bị, còn đan hỏa thì thống nhất sử dụng địa hỏa. Làm một đan môn, đan hỏa của Vĩnh Ngọc Đan Môn có đẳng cấp không thấp, tương đương với tiên diễm cấp ba.
Tất cả đan sư đều lấy đan lô của mình ra, Quảng Tiệp có thể nhìn thấy rất nhiều đan sư khác đều có đan lô là hạ phẩm tiên đan lô, thậm chí còn có một số người cá biệt còn dùng đan lô linh khí cực phẩm.
Giờ phút này, Quảng Tiệp vô cùng cảm kích Lam Tiểu Bố, đan lô mà nàng dùng là đan lô Tiên khí trung phẩm, thậm chí đan lô này còn sắp bằng đan lô tiên khí cấp sáu, mặc dù không thể nói là đan lô tốt nhất ở đây, nhưng tuyệt đối có thể nằm trong năm vị trí đầu.
Dùng đan quyết rửa sạch đan lô, Quảng Tiệp cẩn thận từng ly từng tí bỏ Xích Tiêu Tam Diệp Nha vào trong. Trong nháy mắt khi địa hỏa bùng lên, Quảng Tiệp lập tức vui mừng, nàng phát hiện mức độ khống chế dược liệu trong đan lô của mình còn dễ dàng hơn trước rất rất nhiều. Có rất nhiều bước trước đó nàng không thể làm được, bây giờ đã có thể dễ dàng hoàn thành. Nếu trong tình huống này mà nàng có thể luyện chế tiên đan tam phẩm, nàng thậm chí còn có thể luyện chế ra tiên đan tam phẩm cao cấp.
Trong lòng vô cùng vui mừng, Quảng Tiệp lại càng cẩn thận, từng bước một chiết xuất dược dịch, tách cặn bã ra, lại chiết xuất một lần nữa, sử dụng đan quyết chiết xuất, sau đó thu lấy dược dịch chiết xuất…
Mỗi một bước Quảng Tiệp đều làm rất cẩn thận tỉ mỉ, vốn phải tốn gần một canh giờ, bây giờ Quảng Tiệp phát hiện nàng chỉ cần dùng một nén nhang là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Lấy dược dịch ra khỏi đan lô, bỏ vào trong bình ngọc đã được chuẩn bị sẵn. Bên ngoài bình ngọc đã sớm khắc tên và thân phận của nàng.
Chương 509: Đệ tử không thể tiến vào top 10. (2)Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, lúc này Quảng Tiệp mới phát hiện mình chính là người đầu tiên chiết xuất xong, chẳng lẽ thực lực của các sư huynh, sư tỷ đồng môn yếu đi sao?
Nhưng Quảng Tiệp lập tức lắc đầu, không phải bọn họ trở nên yếu đi, mà là chính mình mạnh lên. Sở dĩ nàng mạnh lên, là vì nàng vẫn luôn không biết trình độ Đan Đạo của mình là gì. Lam Tiểu Bố dạy cho nàng tuyệt đối là thủ pháp Đan Đạo cao cấp nhất, hơn nữa bất luận vấn đề chi tiết nào, Lam Tiểu Bố đều có thể đưa ra đáp án chuẩn xác nhất, thậm chí còn có thể từ một suy ra ba.
Trước đó nàng chiết xuất tiên linh thảo cấp ba không thể đạt được hiệu quả này, là vì nàng sử dụng đan hỏa quá kém. Lần này dùng địa hỏa tương đương với tiên diễm cấp ba để luyện đan, trình độ của nàng lập tức lộ rõ.
Đây quả thật là không so thì không biết được, so rồi mới hiểu ra ưu thế của mình nhiều đến đâu. Điều này khiến Quảng Tiệp có chút hoài nghi, Lam Tiểu Bố đại ca có thật sự là tiên đan sư cấp ba hay không?
“A, nhanh như vậy đã chiết xuất xong Xích Tiêu Tam Diệp Nha rồi sao?” Lâu Tiền Vân kinh ngạc nhìn Quảng Tiệp. Từ khi Quảng Tiệp lấy Xích Tiêu Tam Diệp Nha, nàng vẫn luôn chú ý đến Quảng Tiệp. Chỉ là Quảng Tiệp bình thường không có gì xuất sắc, hình như nàng chưa từng gặp đệ tử này bao giờ.
Lại qua thêm một canh giờ nữa, thời gian đã hết, địa hỏa trước mắt mọi người đột ngột biến mất. Lúc này nếu như còn chưa lấy dược dịch ra, trên cơ bản đều bỏ đi cả.
Tấ cả đệ tử tham gia thi đấu, đều chiết xuất dược dịch ra bình ngọc rồi đặt trên trận văn truyền tống ở trước mặt, trận văn khởi động, bình ngọc bị truyền tống đi.
Lâu Tiền Vân đứng lên nói, “Vòng tranh tài đầu tiên đã kết thúc, mọi người ngồi yên tại chỗ đừng di chuyển. Đợi lát nữa thứ tự và độ tinh khiết khi chiết xuất dược dịch sẽ xuất hiện trên bình phong lớn, những người nằm ngoài top 50 đều sẽ bị đào thải. 50 tiên đan sư đứng đầu mới có thể tham gia vòng tranh tài thứ hai.”
Tất cả đan sư dự thi lúc này mới biết được, hóa ra vòng thi thứ hai chỉ có 50 người tham gia. Cũng đúng, nếu như có quá nhiều người tham gia, vậy thì tiên linh thảo cần để luyện đan sẽ tốn kém rất nhiều.
Lúc này đừng nói là đệ tử dự thi, cho dù là những trưởng lão kia, chỉ cần có đệ tử dưới trướng tham gia thi đấu, đều căng thẳng nhìn thứ tự trên bình phong lớn.
Thứ tự đệ tử dưới trướng tham gia thi đấu, chẳng những là vinh dự của đệ tử, mà người làm sư phụ như họ cũng nở mặt nở mày, hơn nữa cũng có được ban thưởng.
Người đứng thứ 1071 trên bình phong lớn đã xuất hiện, Võ Khinh Khanh, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Tinh Vận Tiên Quả, chiết xuất thất bại, độ tinh khiết 0…
“Khinh Khanh sư tỷ mà lại bị 0 điểm, đây tuyệt đối là chuyện ngoài ý muốn. Khinh Khanh sư tỷ đã sắp trở thành Tiên đan sư cấp ba rồi đó…”
“Chắc hẳn là chiết xuất thất bại mà ra, nếu không thì top 10 cũng có khả năng đó.”
Thứ tự vừa xuất hiện, một vài đệ tử biết Võ Khinh Khanh lập tức nhỏ giọng bàn tán.
Một nữ tử xinh đẹp ngồi trong khu thi đấu đứng lên, sắc mặt nàng có chút tái nhợt, cúi đầu vội vã đi ra khỏi khu vực thi đấu.
Dưới nhiều ánh mắt soi mói như vậy, nàng lại 0 điểm, đúng là quá mất thể diện.
Cũng may người bị 0 điểm cũng không phải chỉ có một mình nàng, một trăm người tiếp theo toàn bộ đều 0 điểm. Mãi đến người thứ 921, mới có điểm, nhưng mà điểm số rất thấp, chỉ có vài điểm mà thôi.
Những người này đều không khiến mọi người chú ý, điều mọi người chú ý là 50 cái tên đầu tiên. Nếu như không lọt vào top 50, vậy thì cho dù điểm số của ngươi nằm thứ 51, cũng chẳng có chút ý nghĩa nào.
Lúc này, cho dù là đệ tử dự thi hay là những trưởng lão kia đều hi vọng tên của mình hoặc tên đệ tử dưới trướng mình đừng xuất hiện trên bình phong lớn ngay lúc này.
Trác Giản, chiết xuất tiên linh thảo cấp hai Ô Chương Thảo, độ tinh khiết 61,30, đứng thứ 62, đào thải.
Nghe thấy Trác Giản đứng thứ 62 bị đào thải, sắc mặt Đới Tĩnh Ninh có chút khó coi. Trước đó Lư Đồ Xúc đã bị đào thải rồi, đây là hai đệ tử có khả năng lọt vào top 50 nhất dưới trướng của nàng, bây giờ đều bị đào thải hết.
“Đới sư muội, lần này Trác Giản phát huy không được tốt lắm, nhưng mà hắn có tiềm lực trở thành tiên đan sư cấp ba đấy.” Một trưởng lão ngồi bên cạnh Đới Tĩnh Ninh tỏ vẻ đáng tiếc nói, đây là trưởng lão Hồ Điền của Vĩnh Ngọc Đan Môn.
Đới Tĩnh Ninh biết Hồ Điền không phải thật sự cảm thấy đáng tiếc vì nàng, mà là đang khoe khoang. Đối phương biết rõ hai đệ tử có khả năng nhất dưới trướng của nàng là Trác Giản và Lư Đồ Xúc, bây giờ hai người đều không thể tiến vào top 50, cũng chỉ có thể chịu đựng hắn nói. Nàng biết tên của một người đệ tử của Hồ Điền cho đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện trên bình phong, cho thấy có cơ hội tiến vào top 50.
Đới Tĩnh Ninh thở dài, sau lần thi đấu này, địa vị của nàng trong tông môn nhất định lại hạ thấp xuống. Ai, lúc đầu tài nguyên để tấn cấp lên Đại Tiên Đan sư cấp bốn đã không đủ, nếu như địa vị lại hạ thấp xuống một chút, đến bao giờ nàng mới có thể trở thành Đại Tiên Đan sư cấp bốn được chứ?
Nàng có chút hâm mộ nhìn thoáng qua Lâu Tiền Vân đang ngồi ở phía trên, lúc trước Lâu Tiền Vân cũng giống như nàng, cũng là một tiên đan sư cấp ba. Chỉ vì bước vào được hàng ngũ Đại Tiên Đan sư cấp bốn, bây giờ đã cao cao tại thượng. Cho dù là tài nguyên tu luyện hay là tài nguyên luyện đan, đều không phải là thứ mà Đới Tĩnh Ninh nàng có thể so sánh.
“Người thứ 50, Phỉ Lộc, chiết xuất tiên linh thảo cấp hai Ô Chương Thảo, độ tinh khiết 61,09, người thứ năm mươi, tiến vào vòng thứ hai.”
Hồ Điền bỗng nhiên đứng lên, kích động nói, “Thật là nguy hiểm, vừa đúng 50.”
Đới Tĩnh Ninh như vừa nuốt phải con ruồi, nhưng vẫn phải giả bộ cười nói, “Chúc mừng Hồ trưởng lão, đệ tử Phỉ Lộc lọt vào top 50.”
Chương 510: Hạng nhất. (1)“Ha ha, may mắn, may mắn thôi…” Hồ Điền cười ha ha, vẻ mặt nào có cảm thấy may mắn?
Đới Tĩnh Ninh lười nhác nhìn Hồ Điền, ánh mắt màng nhìn về phía 50 người còn sót lại. Những người này phần lớn đều là đệ tử hạch tâm, ngoài ra còn có một số trưởng lão đan môn. Nàng cũng là trưởng lão, nhưng tuổi của nàng không phù hợp để tham gia thi đấu.
Khi ánh mắt Đới Tĩnh Ninh nhìn thấy Quảng Tiệp, nàng cả kinh suýt chút nữa đứng lên, sao Quảng Tiệp vẫn còn ở bên trong?
Trình độ Đan Đạo của Quảng Tiệp như thế nào nàng biết rất rõ, ngộ tính có thể nói là bình thường, mặc dù có thể luyện chế ra tiên đan nhị phẩm cấp thấp, miễn cưỡng cũng được coi là một tiên đan sư cấp hai, nhưng nàng cũng chỉ đến thế mà thôi. Chính vì như vậy, nàng mới không quan tâm nhiều đến Quảng Tiệp, mà dốc nhiều tinh lực và ánh mắt lên Trác Giản và Lư Đồ Xúc.
Chẳng lẽ Quảng Tiệp tiến vào được top 50? Điều đó không có khả năng. Nhưng nếu Quảng Tiệp không tiến vào top 50 sao có thể còn ở bên trong?
Đới Tĩnh Ninh kích động, ánh mắt nàng lập tức nhìn về bảng thứ tự trước mặt, quả nhiên không có tên Quảng Tiệp ở trong đó.
“Sư phụ, hình như Quảng Tiệp sư muội tiến vào top 50.” Địch Di kích động nói, tên của nàng nằm ở ngoài 200, cũng đã sớm bị đào thải.
Đới Tĩnh Ninh gật đầu, “Ừm, ta nhìn thấy, chỉ là…”
Không phải do Đới Tĩnh Ninh không lo lắng, bây giờ thứ tự đã đến ba mươi, tên của Quảng Tiệp vẫn chưa xuất hiện. Chẳng lẽ Quảng Tiệp nằm trong 30 người đứng đầu?
Khi tên thứ hai mươi… Hạng thứ mười đều xuất hiện nhưng không có tên của Quảng Tiệp, Đới Tĩnh Ninh thở dài, chắc hẳn là do đã bỏ sót Quảng Tiệp rồi, tình huống này rất ít khi gặp phải, nhưng cũng không phải là không có.
“A, Đới sư muội, Quảng Tiệp kia là đệ tử của ngươi à? Sao cũng lọt vào top 50 thế kia? Không đúng, bây giờ đã đến top 10 rồi.” Hồ Điền cuối cùng cũng nhìn thấy Quảng Tiệp, kinh ngạc kêu lên.
Đới Tĩnh Ninh rất muốn hỏi một câu, “Chẳng lẽ đệ tử của ta không thể lọt vào top 10 sao?”
Nhưng mà nàng biết rõ, đệ tử của mình quả thật không có tư cách tiến vào top 10. Đừng nói là đệ tử của nàng, cho dù chính nàng ra sân, chỉ sợ cũng khó mà tiến vào top 10.
Top 10 trừ bốn người là đệ tử, phần lớn đều là trưởng lão một phong.
Tân Vô Hà, là thiên tài ngàn năm khó gặp của Vĩnh Ngọc Đan Môn, có thể đi vào top 10 là chuyện đương nhiên. Phó Tuyền Vũ, đây cũng là một thiên tài Đan Đạo, còn là đệ tử của Đại Tiên Đan sư cấp năm Dịch Y Minh, tiến vào top 10 cũng là chuyện đương nhiên. Liễu Tuân Thương, cũng là một thiên tài Đan Đạo, Mộc linh căn tinh khiết, trời sinh thân cận với các loại tiên linh thảo, lại là đệ tử của Lâu Tiền Vân, tiến vào top 10 cũng là chuyện bình thường.
Liễu Tuân Thương, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Tiên Vận Tiên Quả, độ tinh khiết 70,65, hạng năm, tiến vào vòng hai.
Liễu Tuân Thương đứng ở nơi xa mím môi, khẽ nhíu mày một cái. Nàng muốn đạt được hai vị trí đầu, không ngờ lại chỉ có thể đứng ở vị trí thứ năm, chuyện này vượt xa dự đoán của mình.
Phó Tuyền Vũ, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Tuyết Đồng Hoa, độ tinh khiết, 71,23, đứng thứ tư, tiến vào vòng hai.
Ngồi ở hàng thứ nhất, Phó Tuyền Vũ cũng hơi ngây người, hắn không đứng thứ nhất thì cũng phải đứng thứ hai, sao bây giờ lại thành đứng thứ tư rồi? Là đệ tử của cường giả đan đạo đứng đầu Vĩnh Ngọc Đan Môn Dịch Y Minh, cuối cùng chỉ đứng thứ tư, ba vị trí đầu còn không lọt vào, hắn cũng rất khó chấp nhận được.
Hợi Thừa Giang, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Tinh Vận Tiên Quả, độ tinh khiết 72,75, đứng thứ ba, tiến vào vòng hai.
Điều này thì không ai cảm thấy ngoài ý muốn, Hợi Thừa Giang mặc dù tham gia thi đấu, nhưng hắn cũng không phải đệ tử tông môn, mà là trưởng lão đan môn, chỉ là tuổi tác phù hợp với yêu cầu dự thi.
Tần Vô Hà, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Tinh Vận Tiên Quả, độ tinh khiết 80,61, đứng thứ hai, tiến vào vòng thứ hai.
Nhìn thấy độ chiết xuất của Tân Vô Hà lên đến hơn tám mươi, nhưng lại là người thứ hai, điều này khiến toàn bộ quảng trường đều có chút ồn ào. Chính bản thân Tân Vô Hà cũng không hiểu, có phải tính sai rồi không? Hắn chiết xuất tiên linh thảo có độ tinh khiết hơn tám mươi rồi đó. Ở Vĩnh Ngọc Đan Môn, thật sự hắn không nghĩ ra trong các đan sư dự thi có ai chiết xuất Tinh Vận Tiên Quả tốt hơn hắn.
Chẳng những Tân Vô Hà, chính Dịch Y Minh và tông chủ Tiêu Việt Thủy cũng có chút kinh ngạc nhìn Lâu Tiền Vân. Vòng thứ nhất thi đấu này do Lâu Tiền Vân và Quan Hòa phụ trách, nhưng mà cho dù là Lâu Tiền Vân và Quan Hòa cũng không thể trực tiếp phán đoán độ tinh khiết của dược dịch, độ tinh khiết của dược dịch là do trận pháp phán định.
Chẳng lẽ ở Vĩnh Ngọc Đan Môn còn có đan sư lợi hại hơn cả Tân Vô Hà? Rất nhiều ánh mắt tập trung về phía Quảng Tiệp.
Năm mươi người còn ngồi lại ở khu thi đấu, hơn nữa năm mươi người này đều rất nổi danh ở tông môn, trừ Quảng Tiệp.
Đới Tĩnh Ninh cũng vô cùng hoang mang nhìn Quảng Tiệp, chẳng lẽ không tính sai? Bởi vì trên quảng trường chỉ có 50 người, top 50 đã có tên của 49 người, hạng nhất vẫn chưa xuất hiện.
Không cần mọi người hỏi, trên bình phong đã xuất hiện thông tin của người đứng thứ nhất, Quảng Tiệp, chiết xuất tiên linh thảo cấp ba Xích Tiêu Tam Diệp Nha, độ tinh khiết 86,79, hạng nhất, tiến vào vòng hai.
Trên quảng trường lập tức vang lên tiếng hò hét ầm ĩ, đây là chuyện không thể nào, trên bình phong lớn kia lại đột nhiên xuất hiện một chuyện không đáng tin này.
Chưa nói đến chuyện Quảng Tiệp có thể chiết xuất được tiên linh thảo cấp ba có độ tinh khiết hơn 86 hay không, loại tiên linh thảo như Xích Tiêu Tam Diệp Nha này, cho dù có là Đại Tiên Đan sư cấp bốn, muốn chiết xuất được đến 86,79 cũng rất khó. Quảng Tiệp mới bao nhiêu tuổi chứ? Đã có thể chiết xuất được Xích Tiêu Tam Diệp Nha đến 86,79?
Chương 511: Hạng nhất. (2)Hồ Điền cười he he, nhìn Đới Tĩnh Ninh bên cạnh nói, “Quảng Tiệp là đệ tử của ngươi à? Không tệ nha, vậy mà có thể đạt được hạng nhất, còn chiết xuất được Xích Tiêu Tam Diệp Nha đến 86,79, thật lợi hại.”
Trong lòng Đới Tĩnh Ninh thở dài, nàng không để ý đến Hồ Điền, loại hiểu lầm này đối với Quảng Tiệp mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
“Lâu trưởng lão, có chuyện gì thế?” Tiêu Việt Thủy nghi ngờ nhìn Lâu Tiền Vân hỏi.
Lâu Tiền Vân đứng lên nói, “Ta cũng không rõ lắm, trước đó ta vẫn luôn chú ý đến Quảng Tiệp, bởi vì chỉ có mình nàng chọn Xích Tiêu Tam Diệp Nha. Ta cảm thấy nàng có thể chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha đến khoảng 30 độ tinh khiết đã là rất giỏi rồi, không ngờ nàng lại có thể chiết xuất ra được đến 86,79, đến chính ta cũng khó có thể đạt được thành tựu này.”
Lúc nói chuyện Lâu Tiền Vân khẽ vẫy tay một cái, một bình ngọc rơi xuống trước mặt mọi người. Bình ngọc mở ra, Dịch Y Minh là người đầu tiên nói, “Không sai, quả thật đã chiết xuất được độ tinh khiết đến gần 87%, lợi hại, thật là lợi hại.”
Tiêu Việt Thủy cười ha ha một tiếng, “Không ngờ ở Vĩnh Ngọc Đan Môn ta lại ẩn giấu một đệ tử thiên tài như vậy.”
Không đợi Lâu Tiền Vân lên tiếng, Dịch Y Minh đã đứng ra cao giọng nói, “Vừa rồi chúng ta đã tra xét chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha của Quảng Tiệp, quả thật có độ tinh khiết gần đến 87%, thành tích này là chính xác.”
Đại Tiên Đan sư cấp năm Dịch Y Minh đã lên tiếng, đương nhiên không có ai dám dị nghị.
Đới Tĩnh Ninh lại càng ngây ngẩn, Quảng Tiệp là đệ tử của nàng, năng lực như thế nào sao nàng không biết rõ chứ? Nhưng có chuyện gì vậy, đến trưởng lão Dịch Y Minh cũng đứng ra nói thành tích của Quảng Tiệp là chính xác?
Hồ Điền cũng há to miệng, hắn cho rằng đã tính sai rồi, bây giờ Đại Tiên Đan sư cấp năm đứng ra nói, thành tích của Quảng Tiệp là đúng, vậy Quảng Tiệp quả thật đã chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha được 86,79.
Quảng Tiệp hoàn toàn không ngờ mình lại dễ dàng lấy được hạng nhất ở vòng đầu tiên như vậy, lúc trước Tiểu Bố đại ca cũng chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha cho nàng xem. Theo Tiểu Bố đại ca nói, rất khó có thể chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha được 100%. Cho nên có thể chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha được hơn 90% là có thể đột phá lên Đại Tiên Đan sư cấp bốn rồi.
Lúc trước khi Tiểu Bố đại ca nói câu này, nàng không để ý lắm, bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn Tiểu Bố đại ca đã có thể chiết xuất được Xích Tiêu Tam Diệp Nha đến gần 100% rồi nhỉ?
Sau khi Dịch Y Minh ngồi xuống, Lâu Tiền Vân lại đứng lên nói tiếp, “Vòng tranh tài thứ nhất đã kết thúc, có đệ tử mới đã mang lại cho chúng ta niềm bất ngờ lớn. Có thể chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha lên đến 86,79, điều này khiến chúng ta càng chờ mong vào vòng tranh tài luyện đan thứ hai. Vòng tranh tài luyện đan thứ hai có hai loại đan dược, đầu tiên là tiên đan nhị phẩm Uẩn Nguyên Tiên Đan, thứ hai là tiên đan tam phẩm Phá Huyền Đan. Nhưng mà Phá Huyền Đan chỉ có người chiết xuất tiên linh thảo cấp ba ở vòng thi thứ nhất mới có thể lựa chọn.”
Sau khi nghe thấy tên Phá Huyền Đan, tất cả tu sĩ đứng trên quảng trường đều vô cùng kích động. Tiên linh thảo luyện chế ra Phá Huyền Đan vô cùng quý hiếm, đây là tiên đan giúp Kim Tiên bước vào Huyền Tiên, một viên tiên đan có giá trị liên thành.
Quảng Tiệp không chút do dự chọn Phá Huyền Đan. Đan dược này nàng đã luyện chế qua. Tiểu Bố đại ca đúng là giàu có, trong những tiên linh thảo cho nàng, chẳng những có tiên linh thảo chủ yếu luyện chế Phá Huyền Đan, ngay cả tiên linh thảo để luyện chế Tịch Ất Tiên Đan cũng có.
Tiên linh thảo luyện chế Phá Huyền Đan nhanh chóng xuất hiện trước mặt Quảng Tiệp, Quảng Tiệp kiểm tra tiên linh thảo một chút. Tiên linh thảo luyện chế Phá Huyền Đan chủ yếu là Thiên Huyền Thảo, Thiên Huyền Thảo là tiên linh thảo dễ chiết xuất, nhưng lúc luyện chế Phá Huyền Đan, phải cho Thiên Huyền Thảo vào cuối cùng.
Quảng Tiệp mở địa hỏa ra, sau đó rửa sạch đan lô, bỏ từng cây tiên linh thảo vào đan lô chiết xuất…
Khác với vòng thi đầu tiên, vòng thứ nhất, ánh mắt mọi người đều tập trung lên bọn người Tân Vô Hà, Phó Tuyền Vũ, vòng thi đấu thứ hai này, hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào Quảng Tiệp.
Đặc biệt là Đới Tĩnh Ninh, nàng càng không chớp mắt nhìn Quảng Tiệp, nếu như không phải không thể dùng thần niệm để nhìn trộm, nàng đã sử dụng thần niệm của mình rồi.
Xem xét Quảng Tiệp nhuần nhuyễn chiết xuất đan dược, Đới Tĩnh Ninh biết mình thật sự đã quá ít quan tâm đến người đệ tử này rồi, đây tuyệt đói không phải là Quảng Tiệp vẫn luôn đứng yên tại chỗ, Quảng Tiệp có tiến bộ quá lớn, hơn nữa cách luyện đan rõ ràng không phải là do nàng truyền thụ cho. Bởi vậy có thể thấy được, Quảng Tiệp có kỳ ngộ của chính mình.
Không đúng…
Chẳng những Đới Tĩnh Ninh, mà những người còn lại cũng cảm thấy không đúng. Sao Quảng Tiệp lại bỏ Thiên Huyền Thảo vào cuối cùng?
TRình tự luyện chế Phá Huyền Đan đã sớm được người khác dự đoán và thử nghiệm nhiều lần, Thiên Huyền Thảo nhất định phải bỏ vào trước tiên, có như vậy thì tỉ lệ thành đan và số lượng đan dược tạo thành mới càng lớn.
Thần niệm của Quảng Tiệp bao quanh toàn bộ đan lô của mình, bởi vì sử dụng địa hỏa tương đương với tiên diễm cấp ba, cho nên lúc này Quảng Tiệp luyện đan còn dễ dàng hơn trước rất nhiều.
Phân giải chiết xuất, tách rời cặn thuốc, dung hòa dược dịch…
Mỗi một trình tự, Quảng Tiệp đều làm rất cẩn thận tỉ mỉ, không chút gián đoạn sử dụng đan quyết dung hòa dược dịch, sau hai canh giờ, Quảng Tiệp đánh đan quyết thu hồi, lấy ra mười hai viên Phá Huyền Đan.
Nhìn thấy mười hai viên Phá Huyền Đan trong bình ngọc, trong lòng Quảng Tiệp vô cùng kích động. Trước đó nàng vẫn chưa tự tin bản thân mình có phải là một tiên đan sư cấp ba hay không, bây giờ nàng có thể khẳng định mình quả thật là một tiên đan sư cấp ba.
Chương 512: Nắm tay người nào lớn thì kẻ đó có lý (1)Nàng đã từng luyện chế năm lô Phá Huyền Đan, một lò tốt nhất có được một viên tiên đan trung đẳng. Trừ cái đó ra, những cái khác toàn bộ đều là hạ đẳng, thậm chí còn có cả phế đan.
Lò Phá Huyền Đan hôm nay, nàng luyện chế ra được ba viên Phá Huyền Đan thượng đẳng, bảy viên Phá Huyền Đan trung đẳng, và hai viên Phá Huyền Đan hạ đẳng. Có thể nói là đạt được thành công lớn, tỉ lệ thành đan và phẩm chất đan dược lần này đã chứng mình nàng tuyệt đối là một tiên đan sư cấp ba chân chính
Đới Tĩnh Ninh chấn động nhìn Quảng Tiệp, lần này nàng tận mắt nhìn thấy Quảng Tiệp luyện đan thành công. Cho dù chất lượng của đan dược này như thế nào, Quảng Tiệp có thể luyện chế thành công một lò Phá Huyền Đan, đã cho thấy thành tích ở vòng thứ nhất của Quảng Tiệp là thật. Đệ tử của mình thành một tiên đan sư cấp ba, vậy mà nàng lại không biết.
“Thời gian đã hết, mời mọi người dừng động tác trong tay, đặt đan dược mà mình luyện chế được vào trong trận văn truyền tống.” Lâu Tiền Vân đứng lên, cao giọng nói.
Cho dù là đan sư còn chưa luyện đan xong, giờ phút này chỉ có thể dừng tay. Địa hỏa đã biến mất, nếu như không dừng lại, thì sẽ thành phế đan.
Tất cả mọi người đều kích động chờ kết quả, một khi lọt vào top 10, chẳng khác nào tương lai rộng mở.
Kết quả chỉ mười mấy giây sau đã có, Lâu Tiền Vân thậm chí còn không ngồi xuống mà tiếp tục nói, “Kết quả trận thi đấu vòng thứ hai đã có, bây giờ ta báo danh. Hạng nhất Quảng Tiệp, luyện chế Phá Huyền Đan, thành đan mười hai viên, ba viên tiên đan thượng đẳng, chín viên tiên đan trung đẳng, hai viên tiên đan hạ đẳng…”
Cho dù đã có kết quả ở vòng thứ nhất, nhưng kết quả vòng thứ hai vẫn khiến tất cả mọi người rung động. Đới Tĩnh Ninh trầm mặc, cho dù để nàng luyện chế một lò Phá Huyền Đan này, chỉ sợ cũng không thể làm được tốt như Quảng Tiệp. Chẳng lẽ luyện chế Phá Huyền Đan, phải cho Thiên Huyền Thảo vào sau cùng sao?
Chẳng những Đới Tĩnh Ninh, tất cả những đan sư đã từng luyện chế Phá Huyền Đan khi nhìn quá trình Quảng Tiệp luyện chế Phá Huyền Đan đều lo lắng về vấn đề này, luyện chế Phá Huyền Đan có phải nên cho Thiên Huyền Thảo vào sau cùng hay không?
Nghe thấy thành tích của Quảng Tiệp, Tân Vô Hà chỉ thở dài, hắn biết mình thua rồi. Cho đến nay, hắn là đan sư thiên tài đệ nhất ở Vĩnh Ngọc Đan Môn. Cho dù có người luyện đan tốt hơn hắn thì sao chứ? Hắn là người trẻ tuổi nhất. Sớm muộn gì hắn cũng sẽ ném những tiên đan sư luyện đan tốt hơn hắn này ra đằng sau.
Đây là lần đầu tiên, hắn lại bại bởi một tiểu sư muội không chút tiếng tăm nào. Hắn luyện chế Phá Huyền Đan chỉ có một viên thượng đẳng, tám viên trung đẳng, ba viên hạ đẳng. Rõ ràng không tốt bằng Phá Huyền Đan mà Quảng Tiệp luyện chế ra.
Lam Tiểu Bố có chút tức giận, hắn lại bị cưỡng ép xuất quan, hơn nữa lần này có người đến gõ cấm chế trước động phủ của hắn. Bây giờ hắn đã là Huyền tiên tầng sáu đỉnh phong, chỉ cần hơn một tháng nữa hắn sẽ có thể bước vào Huyền Tiên tầng bảy.
“Có chuyện gì?” Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm tiên vệ trước mắt, sắc mặt hắn có chút khó coi.
Tiên vệ này nhanh chóng đáp lời, “Lam tiên ti, là Giản tiên tào bảo ta đến, nói là nhờ ngươi giúp đỡ.”
Nghe thấy Giản Quân Trung tìm mình, lúc này cơn giận trong lòng Lam Tiểu Bố mới nguôi đi một chút. Sau đó hắn lại nói, “Quảng tiên tào đâu?”
“Bị Khúc tiên ti trách phạt, đang hối lỗi ở Cấm Tiên Ti.” Tiên vệ này đáp.
Có ý gì chứ? Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn tiên vệ trước mắt, “Tại sao Quảng tiên tào lại phải đi hối lỗi? Lần này hắn đã lập đại công, phải ban thưởng mới đúng chứ.”
“Hơn nữa Khúc tiên ti là ai?” Lam Tiểu Bố lại càng không hiểu, hình như hắn chưa từng nghe nói đến Khúc tiên ti.
“Là Tiểu Tiên Ti vừa được điều tới đây, vừa hay bổ sung vào vị trí Tiểu Tiên Ti còn trống ở Cấm Tiên Ti ta.” Trên trán tiên vệ này lấm tấm mồ hôi.
Hắn chỉ là một tiên vệ nho nhỏ mà thôi, ngươi hỏi nhiều như vậy, nói nhiều thêm chút nữa nhất định sẽ đắc tội với người khác.
“Được, ta biết rồi.” Lam Tiểu Bố đoán chuyện không đơn giản như vậy, hắn nhanh chóng phóng đến Cấm Tiên Ti. Có một số việc, chỉ có mặt đối mặt với Giản Quân Trung mới có thể biết được.
“Tiểu Bố đại ca.” Chủng Dịch đã sớm đứng ngoài Cấm Tiên Ti chờ Lam Tiểu Bố.
“Không tệ nha, đã lên làm tiên tào rồi.” Lam Tiểu Bố vỗ vai Chủng Dịch, trên người Chủng Dịch mặc trang phục tiên tào cấp một, mặt mày sáng láng.
Chủng Dịch vội vàng nói, “Đây là nhờ phúc của đại ca. Đại ca, chuyện lần này có chút khó giải quyết.”
“Đi, dẫn ta đi gặp Giản tiên tào trước đã.” Lam Tiểu Bố không lập tức hỏi xem chuyện gì xảy ra.
…
Giản Quân Trung đang nằm trong phòng bệnh của Cấm Tiên Ti, sắc mặt hơi tái nhợt, trước ngực còn thấm máu.
Lam Tiểu Bố lập tức lấy một viên Dưỡng Lâm Tiên Đan ra bỏ vào trong miệng Giản Quân Trung, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt Giản Quân Trung đã lập tức hồng hào trở lại, thậm chí hắn còn có thể ngồi dậy, khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Vừa rồi là…”
Không đợi Giản Quân Trung nói tên của tiên đan ngũ phẩm này ra, Lam Tiểu Bố đã nói, “GIản huynh, có chuyện gì xảy ra vậy?”
Giản Quân Trung nhớ lại chuyện của Quảng Lễ, bất đắc dĩ nói, “Là Khúc Vô Dạng, tên vương bát đản này lại đi hố người một nhà. Hắn nhốt Quảng Lễ vào trong cấm phòng nội bộ của Cấm Tiên Ti, không cho phép đi ra.”
“Nguyên nhân cụ thể là gì?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Ở trong cấm phòng của Cấm Tiên Ti thì không sao cả, Lam Tiểu Bố cũng không lo lắng nhiều.
Giản Quân Trung thở dài, “Là vì con gái Quảng Tiệp của Quảng Lễ, không biết Quảng Tiệp có chuyện gì, trình độ Đan Đạo đột nhiên tăng vọt, lần này trong cuộc thi đấu đan dược ở Vĩnh Ngọc Đan Môn, lại đạt được hạng nhất.”
“Đây không phải là chuyện tốt sao?” Lam Tiểu Bố nói.
Quảng Tiệp lấy được danh hiệu hạng nhất cũng rất bình thường, hắn đã truyền thụ hết những gì mình biết về luyện đan cho Quảng Tiệp, thậm chí còn dựa vào đặc điểm luyện đan của Quảng Tiệp, để Vũ Trụ Duy Mô phân tích ra cách luyện đan tốt nhất cho Quảng Tiệp.
Chương 513: Nắm tay người nào lớn thì kẻ đó có lý (2)Giản Quân Trung thở dài, “Ai, vấn đề nằm ở chỗ này, cách luyện đan và chiết xuất tiên linh thảo của Quảng Tiệp, nghe nói đã đạt được truyền thừa của Viễn Cổ, cho nên Đại Tiên Đan sư cấp bốn Quan Hòa trưởng lão hi vọng Quảng Tiệp có thể truyền thụ Đan Đạo này ra, đề cao trình độ Đan Đạo của Vĩnh Ngọc Đan Môn.
Quảng Tiệp nói Đan Đạo này là do người khác truyền cho nàng, nàng không thể truyền ra ngoài được. Lúc Quan Hòa còn định nói gì đó, bị chưởng môn Tiêu Việt Thủy của Vĩnh Ngọc Đan Môn ngăn lại. Tiêu Việt Thủy nói, bất kỳ kẻ nào ở Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng không có quyền yêu cầu Quảng Tiệp truyền thụ Đan Đạo, Đan Đạo mà Quảng Tiệp học được chính là cơ duyên của Quảng Tiệp, người khác không được can thiệp.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, Tiêu Việt Thủy này cũng đáng tin đấy. Nếu như là hắn, sẽ trực tiếp đuổi Quan Hòa ra khỏi Vĩnh Ngọc Đan Môn.
Trên thực tế cho dù Quảng Tiệp truyền thụ ra ngoài, người khác chỉ có thể học được kinh nghiệm chiết xuất tiên linh thảo và đan quyết mà thôi. Không thể nào học được cách luyện đan này, hắn dạy cách luyện đan cho Quảng Tiệp là dựa vào đặc điểm của Quảng Tiệp, là mô hình luyện đan do Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng nên, người khác làm sao mà học được?
Giản Quân Trung tiếp tục nói, “Chuyện này còn chưa tính đến, Quảng Tiệp có được một lượng lớn ban thưởng, lại có được một phong của chính mình, nhưng ngay đúng lúc này, có người lại xin Quảng Tiệp luyện chế một lò Cửu Chuyển Độ Thần Đan.”
“Lấy Cửu Diệp Độ Thần Hoa ra để cho một tiên đan sư cấp ba luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan?” Lam Tiểu Bố có chút bất ngờ nói.
Hắn biết Quảng Tiệp cùng lắm chỉ là một tiên đan sư cấp ba mà thôi, muốn bước vào tiên đan sư cấp bốn còn cần một con đường rất dài, trừ khi hắn mỗi ngày ở bên cạnh dạy bảo. Trên thực tế ngay cả thời gian tu luyện hắn còn không có đủ, làm gì có thời gian mà đi dạy Quảng Tiệp?
“Chính là như vậy.” Giản Quân Trung biết Lam Tiểu Bố có Cửu Chuyển Độ Thần Đan, hơn nữa còn cho hắn một viên.
“Sau đó thì sao?” Lam Tiểu Bố hỏi,
Lam Tiểu Bố rõ ràng biết luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan rất đơn giản, cho dù là tiên đan sư cấp ba cũng có thể luyện chế ra Cửu Chuyển Độ Thần Đan. Điều khác biệt duy nhất là, tiên đan sư cấp ba thì luyện chế ra được Cửu Chuyển Độ Thần Đan tam phẩm, còn Tiên Đan Đế cấp chín mới có thể luyện chế ra được Cửu Chuyển Độ Thần Đan cửu phẩm.
Giản Quân Trung nói, “Quảng Tiệp đã từ chối ngay lúc đó, nàng nói trình độ Đan Đạo của mình không đủ, không thể nào luyện chế ra được loại đan dược này. Nhưng sau đó sư phụ Đới Tĩnh Ninh của Quảng Tiệp bước ra, nàng nói trình độ Đan Đạo của mình còn kém hơn Quảng Tiệp một chút, hi vọng Quảng Tiệp có thể giúp mình luyện chế ra lò Cửu Chuyển Độ Thần Đan này. Còn nói Quảng Tiệp chính là tiên đan sư cấp ba tốt nhất ở Vĩnh Ngọc Đan Môn, nếu như Quảng Tiệp không giúp nàng luyện đan, vậy thì chỉ có thể mời Đại Tiên Đan sư cấp bốn. Chỉ là Đại Tiên Đan sư cấp bốn khó mà mời được…”
“Cuối cùng Quảng Tiệp giúp một tay?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Giản Quân Trung gật đầu, “Đúng vậy, Đới Tĩnh Ninh có ơn dìu dắt đối với Quảng Tiệp, không có Đới Tĩnh Ninh, Quảng Tiệp cũng không thể vào được Vĩnh Ngọc Đan Môn. Cho nên Quảng Tiệp giúp nàng luyện lò đan dược kia, kết quả lại luyện hỏng.”
Lam Tiểu Bố cau mày, chuyện này không thích hợp. Với trình độ Đan Đạo của Quảng Tiệp, luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan không thể nào lại thất bại được.
Cửu Chuyển Độ Thần Đan không phải là tiên đan khó luyện chế, loại tiên đan này khó ở hai điểm, thứ nhất khó có được Cửu Diệp Độ Thần Hoa, thứ hai là khó có được Cửu Chuyển Độ Thần Đan có đẳng cấp cao.
“Tiểu Bố huynh đệ, ngươi cũng cảm thấy không thích hợp đúng không? Lúc đó Quảng Tiệp cũng ngây dại, nàng biết chuyện lần này không tốt rồi. Giá trị của Cửu Diệp Độ Thần Hoa lớn như thế nào nàng biết rất rõ, nàng không thể đền nổi. Cũng may Quảng Tiệp cũng nhanh chóng biết chuyện này không đơn giản, cho nên nói hết nguyên nhân mọi chuyện cho cha nàng là Quảng Lễ qua Thông Tin Châu.”
Giản Quân Trung nói đến đây, không nhịn được hừ một tiếng, “Ta và Quảng Lễ dù sao cũng là tiên tào cấp ba của Cấm Tiên Ti, hai người chúng ta dẫn theo bốn tiên vệ đến Vĩnh Ngọc Đan Môn đón Quảng Tiệp, không ngờ còn chưa nhìn thấy Quảng Tiệp, đã bị người của Vĩnh Ngọc Đan Môn đánh bị thương.”
Lam Tiểu Bố hừ lạnh, “Vĩnh Ngọc Đan Môn thật là lợi hại nhỉ, ngay cả tiên tào của Cấm Tiên Ti cũng dám đánh?”
Giản Quân Trung thở dài, “Chuyện này cũng chỉ có thể trách chính chúng ta, bởi vì Tiểu Tiên Ti Khúc Vô Dạng vừa được điều đến Cấm Tiên Ti chúng ta đang ở ngay Vĩnh Ngọc Đan Môn, hắn tự mình bắt lấy Quảng Lễ. Nói cái gì mà Quảng Lễ là tiên tào của Cấm Tiên Ti, lại dẫn đầu phạm pháp, vô duyên vô cớ đi công kích đệ nhất đan môn của Giang Diễn Tiên đạo.”
“Ngươi cũng bị Khúc Vô Dạng đánh trọng thương?”Lam Tiểu Bố hỏi.
Giản Quân Trung lắc đầu, “Không phải, ta là do người Vĩnh Ngọc Đan Môn đánh bị thương.”
“Vậy tông chủ của Vĩnh Ngọc Đan Môn đâu?” Trong lòng Lam Tiểu Bố tự nhủ, tên Tiêu Việt Thủy đó lúc trước còn ngăn cản Quan Hòa ra tay với Quảng Tiệp, theo lý mà nói hắn sẽ không ngồi yên xem chuyện này đâu.
Chủng Dịch đứng bên cạnh nói, “Nghe nói tông chủ Tiêu Việt Thủy đã dẫn theo Đại Tiên Đan sư cấp năm Dịch Y Minh và Đại Tiên Đan sư cấp bốn Lâu Tiền Vân đi Thăng Tinh Tiên Đình, hình như là vì cuộc thi đấu đan dược Thăng Tinh Tiên Đình lần này.”
“Thời gian cũng thật là trùng hợp, Khúc Vô Dạng kia đâu? Tu vi của hắn là gì?” Lam Tiểu Bố lo lắng mình chơi không lại tên Khúc Vô Dạng kia.
Nói lí lẽ? Tất cả mọi người đều là Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti, có lý do gì để nói? Cuối cùng vẫn phải dùng nắm đấm mà thôi, nắm tay của người nào lớn thì người đó có lý.
“Bây giờ hắn đang ở Cấm Tiên Ti, ta đoán chuyện của ngươi hắn đã biết rồi. Nghe nói thực lực của hắn là Đại Chí Tiên, sợ là chúng ta không phải là đối thủ của hắn.” Giản Quân Trung có chút lo lắng nói. Hắn chỉ vừa mới bước vào Huyền Tiên tầng bảy, so với Đại Chí Tiên thì vẫn còn kém rất xa.
Chương 514: Lam Tiểu Bố điên rồi. (1)“Cấm Tiên Ti chúng ta bây giờ có Tiểu Tiên Ti nào?” Lam Tiểu Bố hỏi,
Giản Quân Trung còn chưa trả lời, một tiếng cười to đã truyền đến, “Lam tiên ti, cái này để ta trả lời ngươi đi.”
Giản Quân Trung nhìn thấy người đến, vội vàng nói, “Xin chào Tề tiên ti, Tiểu Bố huynh đệ, đây là Tề Vân Thư tiên ti, cũng là một trong bốn vị Tiểu Tiên Ti trong Cấm Tiên Ti ta. Tề tiên ti là Tiểu Tiên Ti có tu vi mạnh nhất trong số Tiểu Tiên Ti ở Cấm Tiên Ti ta, cường giả Đại La Kim Tiên hậu kỳ.”
“Hóa ra là Tề tiên ti, nghe danh đã lâu.” Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, khách sáo nói. Nói thật lòng thì đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tề Vân Thư, nhưng cái tên này thì đã nghe được mấy lần.
Tề Vân Thư nhanh chóng trả lễ rồi nói, “Lam tiên ti, ta thật sự đã ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu, còn là lần đầu tiên nhìn thấy người. Đầu tiên ta muốn cảm tạ ơn cứu mạng của ngươi với ta, nếu như không phải ngươi, ta vẫn còn đang ở Bách Đoan tiên trang. Một Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti cũng bị vẫn lạc trong đó, nếu như không có chuyện này cũng sẽ không điều Khúc Vô Dạng đến đây.”
Tu vi của Lam Tiểu Bố được xem là thấp nhất trong bốn Tiểu Tiên Ti ở Giang Diễn Tiên đạo, nhưng mà Tề Vân Thư hiểu rất rõ. Đừng nói mạng của hắn là do Lam Tiểu Bố cứu, cho dù không có chuyện này, hắn cũng đứng về phía Lam Tiểu Bố.
Lúc trước khi Cốc Dược bế quan đã gọi một mình hắn vào, nói hắn nếu có chuyện gì thì giúp đỡ Lam Tiểu Bố một chút. Khi có chuyện gì không hiểu, cũng có thể tìm Lam Tiểu Bố thương lượng một chút. Bởi vậy có thể thấy được, Lam Tiểu Bố mới là một trong những tâm phúc thật sự của Cốc Dược.
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, Cấm Tiên Ti có bốn Tiểu Tiên Ti, từ Đại La Kim Tiên cho đến Đại Chí Tiên, lại từ Đại Ất Tiên đến một Huyền Tiên như hắn cũng có, thật đúng là hiếm thấy.
“Tề tiên ti, Khúc Vô Dạng ăn cây táo rào cây sung, ta đang chuẩn bị đi bắt hắn, sau đó đến Vĩnh Ngọc Đan Môn hỏi tội, ý của ngươi như thế nào?” Lam Tiểu Bố nghe giọng điệu của Tề Vân Thư biết được người này hình như đứng về phía hắn.
Tề Vân Thư không chút do dự nói, “Đang có ý này, chuyện này Lam tiên ti làm chủ, Tề Vân Thư ta nhất định đứng về phía ngươi.”
“Kim Bất Kiều ta cũng đứng về phía Lam tiên ti, Khúc Vô Dạng kia thật sự không ra gì mà.” Kim Bất Kiều vừa nghe được tin Lam Tiểu Bố trở về, đã vội vội vàng vàng chạy đến.
“Ha ha, vậy thì đa tạ Kim tiên ti. Đi thôi, bây giờ chúng ta lập tức đến Vĩnh Ngọc Đan Môn.” Thần niệm Lam Tiểu Bố đã quét đến một nam tử đeo lệnh bài Tiểu Tiên Ti đang đứng ở đại sảnh tầng một, hình như là đang chờ hắn. Gia hỏa này nhất định chính là Khúc Vô Dạng, xem ra mình dạy dỗ tên gia hỏa này cũng không cần phải lên lầu.
Lam Tiểu Bố phát hiện ra Khúc Vô Dạng, những người còn lại cũng phát hiện ra Khúc Vô Dạng.
“Lam tiên ti, ngươi cuối cùng cũng tới rồi. Nghe nói ngươi vừa bế quan là nửa năm đến một năm, ta còn tưởng rằng cuối năm ngươi mới đến chứ.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đi đến, Khúc Vô Dạng có chút âm dương quái khí nói.
Lam Tiểu Bố làm gì có thời gian nói nhảm với gia hỏa này, trực tiếp nói với Chủng Dịch, “Chủng Dịch, ngươi mang theo lệnh bài của ta mời Quảng Lễ đến đây. Ta xem tên gia hỏa ăn cây táo rào cây sung này có thể làm gì huynh đệ Cấm Tiên Ti ta.”
“Ngươi dám!” Nghe thấy Lam Tiểu Bố muốn thả Quảng Lễ trước mặt mình, Khúc Vô Dạng tức giận nói. Nếu như Lam Tiểu Bố dám làm như vậy, sau này hắn làm gì còn uy nghiêm ở Cấm Tiên Ti nữa?
“Vâng.” Chủng Dịch cũng không để ý đến Khúc Vô Dạng, xoay người rời đi.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không đợi Khúc Vô Dạng phát tác, lấy Thất âm Kích ra đánh tới. Hắn biết mình không phải là đối thủ của Khúc Vô Dạng, nhưng mà Tề Vân Thư và Kim Bất Kiều đang đứng bên cạnh nhất định sẽ ra tay. Nếu đã về phe mình, thì phải rõ ràng một chút.
Thấy Lam Tiểu Bố ra tay với mình, Khúc Vô Dạng vô cùng giận dữ, chỉ là không chờ hắn đánh trả, uy thế Đại La Kim Tiên của Tề Vân Thư đã ập đến, giờ khắc này không gian xung quanh hắn cũng trở nên đặc lại.
“Răng rắc!” Trong lúc vội vàng, Khúc Vô Dạng chỉ có thể dùng một quyền đánh về phía Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố. Cho dù Khúc Vô Dạng có là Đại Chí Tiên, cánh tay cũng không thể cứng đối cứng với Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố. Sau sự va chạm này, cánh tay của hắn lập tức gãy thành mười mấy đoạn.
Kim Bất Kiều biết mình nhất định phải đưa ra lựa chọn, cho dù không cần đến hắn ra tay, có sự giúp đỡ của Tề Vân Thư, Lam Tiểu Bố cũng có thể dễ dàng bắt Khúc Vô Dạng lại. Vì cho thấy mình cũng đứng về phía Lam Tiểu Bố, hắn cũng lấy pháp bảo của mình ra đánh về phía Khúc Vô Dạng.
Ngay cả đòn của Lam Tiểu Bố, Khúc Vô Dạng còn không đỡ nồi, lúc này Kim Bất Kiều lại lấy pháp bảo ra, Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố hầu như không chút trở ngại đâm xuyên qua ngực Khúc Vô Dạng.
“Dừng tay, ta nhận thua.” Khúc Vô Dạng không tiếp tục ra tay nữa, hắn đã nhìn ra, Lam Tiểu Bố là một kẻ hung ác, nếu tiếp tục ra tay, nói không chừng Lam Tiểu Bố thật sự sẽ giết chết hắn.
Thời gian mấy người này ra tay cực kỳ ngắn, hầu như những tiên vệ xung quanh còn chưa kịp phản ứng, Lam Tiểu Bố đã bắt được Khúc Vô Dạng. Tất cả tiên vệ và tiên tào đều kinh hồn táng đảm, Tiểu Tiên Ti mới tới này quá lợi hại. Sau khi gia nhập Cấm Tiên Ti rồi, ở Cấm Tiên Ti còn chưa đến một ngày, sau đó vẫn luôn trốn việc, lần này vừa về đã có thể bắt Khúc Vô Dạng lại.
Lúc Khúc Vô Dạng mới đến phách lói như thế nào? Trực tiếp bắt Quảng Lễ đi, hoàn toàn không thương lượng gì với mấy Tiểu Tiên Ti còn lại.
Tề Vân Thư mặc dù là Tiểu Tiên Ti mạnh nhất, nhưng cho đến bây giờ Tề Vân Thư chưa bao giờ tham gia vào tranh đấu phe phái như thế này, Kim Bất Kiều thì chính là gió chiều nào xoay chiều ấy, ai mạnh thì giúp người đó. Cho nên Khúc Vô Dạng ở Cấm Tiên Ti vô cùng phách lối, cũng không có ai quản đến hắn.
Chương 515: Lam Tiểu Bố điên rồi. (2)Bây giờ thì hay rồi, Lam tiên ti vừa đến, Khúc Vô Dạng đã bị bắt lại. Ha ha, so với mấy ngày phách lối trước đây, Khúc Vô Dạng càng giống như một chuyện cười.
“Lam tiên ti, ta thừa nhận thái độ của ta không tốt lắm. Nhưng mà ngươi làm như vậy, chẳng lẽ không sợ bên trên trách tội hay sao? Ngươi và ta đều là Tiểu Tiên Ti, ngươi lại dám nặng tay với ta như vậy.” Khúc Vô Dạng là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Lam Tiểu Bố vẫn không nói gì, Chủng Dịch đã dìu Quảng Lễ đến.
“Tiểu Bố, cảm ơn ngươi.” Giọng nói của Quảng Lễ yếu ớt, tiên nguyên quanh người tán loạn, tu vi hình như còn yếu hơn.
“Ngươi đánh thức hải của Quảng tiên tào bị thương?” Lam Tiểu Bố là một Đại Tiên Đan sư cấp năm, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra thức hải của Quảng Lễ bị trọng thương.
Một người tu sĩ, nếu như thức hải bị trọng thương, vậy thì chẳng khác nào xong đời.
Tất cả mọi người đều im lặng, giam Quảng Lễ lại thì còn có thể bỏ qua, nhưng xé rách thức hải của Quảng Lễ, đây chính là đại thù sinh tử.
“Lam tiên ti, Quảng Lễ ngang nhiên khiêu khích đệ nhất đan môn của Giang Diễn Tiên đạo ta, làm xấu thanh danh Cấm Tiên Ti, loại người này không giết đã là khai ân rồi. Ta vẫn luôn làm việc ở Tiên Đình, bây giờ…”
Khúc Vô Dạng cố gắng nói chậm rãi, hy vọng không chọc giận Lam Tiểu Bố, đồng thời hắn cũng muốn nói hậu trường của mình ra.
Chỉ là còn chưa đợi hắn nói xong, Thất âm Kích trong tay Lam Tiểu Bố đã xoắn một phát, Khúc Vô Dạng lập tức kêu thảm thiết đau đớn, sau đó không tin được nhìn Lam Tiểu Bố, “Ngươi, ngươi xoắn nát kinh mạch và tử Phủ của ta…”
Nếu như nói thức hải của Quảng Lễ bị xé rách còn có cơ hội cứu được, vậy thì kinh mạch và tử Phủ đã bị xoắn nát, hoàn toàn đã bị phế đi.
Tiên linh thảo khôi phục kinh mạch và Tử Phủ quý đến mức nào? Khúc Vô Dạng chỉ là một Tiểu Tiên Ti mà thôi, hắn hoàn toàn không có tư cách sử dụng loại tiên linh thảo có đẳng cấp đó.
Tề Vân Thư im lặng, phong cách làm việc của Lam Tiểu Bố quá dứt khoát. Kim Bất Kiều thì lạnh toát sống lưng, trong lòng hắn thầm hạ quyết tâm, tuyệt đối không nên đắc tội với Lam Tiểu Bố, người này thật sự quá ác.
Lam Tiểu Bố cất Thất âm Kích đi, Khúc Vô Dạng tựa như chó chết nằm bệt xuống đất, sau đó hắn nói với Chủng Dịch, “Ném Khúc Vô Dạng vào trong phòng tạm giam, chờ Cốc tiên ti về xử lý tiếp.”
“Vâng.” Chủng Dịch vô cùng dứt khoát, từ giờ phút hắn lựa chọn đi theo Lam Tiểu Bố, hắn đã quyết định cùng tiến cùng lùi với Lam Tiểu Bố.
Chờ Chủng Dịch bắt Khúc Vô Dạng đi, lúc này Lam Tiểu Bố mới nói với Giản Quân Trung, “Ngươi quay lại giường nằm đi, để hai tên tiên vệ chăm sóc, chúng ta đến Vĩnh Ngọc Đan Môn.”
Thấy thái độ xử lý Khúc Vô Dạng của Lam Tiểu Bố, mọi người đều biết chỉ sợ lần này Vĩnh Ngọc Đan Môn phải đổ máu rồi.
“Lam tiên ti, ta cảm thấy nên để Quảng Lễ tiên tào nằm trên giường thì tốt hơn.” Tề Vân Thư đột nhiên nói.
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức tỉnh ngộ. Giản Quân Trung đã dùng đan dược của hắn, bây giờ vết thương đã sắp khỏi hẳn, nằm ở trên giường thì cũng được, chỉ là người khác nhìn thấy là biết. Mà Quảng Lễ thì khác, Quảng Lễ bị thương thức hải, đây mới là bị thương nặng thật sự.
…
Chấp Pháp điện của Vĩnh Ngọc Đan Môn, Quảng Tiệp bị cấm chế khóa lại, hoàn toàn không thể nào động đậy được. Ngay sau khi nàng luyện đan thất bại không thể bồi thường được, đã bị giam lại trong Chấp Pháp điện.
Nếu như nói hối hận, vậy thì người hối hận nhất cũng không phải là Quảng Tiệp, mà là Đới Tĩnh Ninh. Ngay khi Quảng Tiệp luyện đan thất bại, Đới Tĩnh Ninh mới tỉnh ngộ ra, mình đã bị bằng hữu tốt nhất tính kế.
Quảng Tiệp phạm vào tối kỵ của đan môn, mà Đới Tĩnh Ninh nàng chỉ là một trưởng lão Luyện Đan nho nhỏ dựa vào xếp hạng, hoàn toàn bất lực. Bây giờ chỉ có thể chờ tông chủ quay lại rồi nói, nhưng mà trước khi tông chủ quay về, bí mật luyện đan của Quảng Tiệp chỉ sợ cũng sẽ không giữ được.
Đới Tĩnh Ninh thở dài, Quảng Tiệp không có hậu trường, chỉ là con gái của một tiên tào nho nhỏ, bị hãm hại cũng chỉ có thể chấp nhận số mệnh. Chuyện nàng có thể làm, chỉ có thể phát một đạo tin tức, nói cho tông chủ chuyện này.
Vào thời khắc này, một tiếng nổ vang truyền đến, tất cả mọi người trong Vĩnh Ngọc Đan Môn đều ngây ngẩn cả người, đây là…
Sau đó tất cả đệ tử của Vĩnh Ngọc Đan Môn đều tỉnh ngộ ra, đây là có người công kích hộ trận tông môn. Mặc dù Vĩnh Ngọc Đan Môn chỉ là một tiên môn cấp sáu, nhưng là đệ nhất tiên môn ở Giang Diễn Tiên đạo, tông môn bị công kích là lần đầu tiên xảy ra.
Cho dù ai công kích tiên môn, tin tức này sẽ được truyền cho tông chủ Tiêu Việt Thủy trước tiên.
“Người nào dám công kích hộ trận của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta?” Một tên nam tử mọc đầy râu vọt ra đầu tiên, đứng trước mặt đám người Lam Tiểu Bố, phía sau nam tử này là mười mấy cường giả cấp bậc Đại Tiên.
Nếu so sánh, bên phía Lam Tiểu Bố chỉ lác đác vài người, trông có vẻ hơi khó coi.
“Ngươi là ai?” Lam Tiểu Bố bình tĩnh hỏi, hắn không tin Vĩnh Ngọc Đan Môn lại có lá gan lớn như vậy, dám đối phó với Cấm Tiên Ti hắn.
“Các ngươi là người của Cấm Tiên Ti?” Nam tử có râu kia tỉnh táo lại, sau đó lập tức kính cẩn ôm quyền nói, “Trưởng lão Chấp Pháp điện Bành Nhất Song xin chào các vị tiên ti, không biết vì sao Cấm Tiên Ti lại đến công kích hộ trận của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta?”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Công kích hộ trận Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi? Hôm nay mà không nói một câu hợp lý, Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi còn tồn tại được không?”
Trong lòng Bành Nhất Song trầm xuống, không đợi hắn hỏi thăm, Lam Tiểu Bố đã vẫy tay một cái, hai tên tiên vệ lập tức dìu Quảng Lễ đến.
“Đây là Quảng Lễ tiên tào của Cấm Tiên Ti ta, hẳn chỉ muốn đến gặp con gái của mình là Quảng Tiệp một chút, đã bị Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi đánh thành ra thế này, Quảng Tiệp còn bị Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi nhốt lại. Ha ha, Vĩnh Ngọc Đan Môn thật là lợi hại đó, còn coi luật pháp Tiên Đình ra gì nữa không?” Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng rồi lấy Thất âm Kích ra.
Chương 516: Hậu trường của ai lớn hơn Quảng Tiệp. (1)Đánh thì không đánh, nhưng khí thế phải thật lớn.
Bành Nhất Song nhìn thấy Quảng Lễ, đầu óc hơi choáng váng, đây là bị xé rách thức hải. Còn cả Quảng Tiệp là người đạt hạng nhất thi đấu đan dược lần này, sao lại bị nhốt lại? Hắn là điện chủ của Chấp Pháp điện, sao lại không biết chuyện này?
Bành Nhất Song đang định hỏi thăm là ai đã giam Quảng Tiệp lại, đã nghe thấy một giọng nói vội vàng truyền đến, “Các vị đạo hữu của Cấm Tiên Ti, có chuyện gì từ từ nói, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó.”
Nghe thấy vậy, Bành Nhất Song thở phào một hơi, tông chủ về rồi.
Tông chủ Tiêu Việt Thủy quả thật đã trở về, chẳng những hắn trở về, đi sau hắn còn có năm người. Có hai người là Đại Tiên Đan sư cấp năm Dịch y Minh và Đại Tiên Đan sư cấp bốn Lâu Tiền Vân, ba người còn lại không ai biết đến.
Ngay khi cửa hộ trận của tiên môn bị phá vỡ, bọn người Tiêu Việt Thủy đã lập tức nhờ vào một là Phù Truyền tống một hướng vô cùng trân quý để trở về.
“Tiêu Việt Thủy của Vĩnh Ngọc Đan Môn xin chào Lam tiên ti, Tề Tiên ti, Kim tiên ti, chuyện này có phải có hiểu lầm gì rồi không?” Tiêu Việt Thủy nhanh chóng đứng trước mặt bọn người Lam Tiểu Bố, ôm quyền hỏi thăm. Hắn biết Tề Vân Thư và Kim Bất Kiều, nhưng không biết Lam Tiểu Bố, nhưng mà trên người Lam Tiểu Bố có lệnh bài Cấm Tiên Ti, trên lệnh bài còn có tên.
Tu vi của Lam Tiểu Bố là yếu nhất, nhưng Lam Tiểu Bố là người đứng trước, Tề Vân Thư và Kim Bất Kiều đều đứng phía sau, cho dù tu vi của Lam Tiểu Bố có thấp nhất, hắn vẫn cảm thấy Lam Tiểu Bố hình như mới là người làm chủ.
Kim Bất Kiều cảm thấy cơ hội biểu hiện của mình đã tới, hắn hừ lạnh rồi đứng ra nói, “Tiêu tông chủ, Quảng Lễ là tiên tào cấp ba của Cấm Tiên Ti ta, lại bị Vĩnh Ngọc Đan Môn đánh trọng thương thành thế này, thức hải đã bị xé rách. Nguyên nhân chỉ là vì muốn đến đây đón con gái Quảng Tiệp của mình về nhà ở mấy ngày mà thôi, Quảng Tiệp dù sao cũng là người đạt hạng nhất trong thi đấu đan dược của Vĩnh Ngọc Đan Môn các ngươi, bây giờ lại bị giam trong đại lao, Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi thật là lợi hại đấy.”
“Quảng Tiệp bị nhốt?” Tiêu Việt Thủy khiếp sợ nhìn chằm chằm Bành Nhất Song, Quảng Tiệp là người đứng đầu trong thi đấu đan dược của Vĩnh Ngọc Đan Môn, ai dám nhốt nàng lại?
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Câu đầu tiên Tiêu Việt Thủy còn đang hỏi thăm, đến câu thứ hai đã nghiêm khắc nhìn chằm chằm Bành Nhất Song. Đây là đang ghét bỏ Vĩnh Ngọc Đan Môn quật khởi quá nhanh à? Người đạt hạng nhất thi đấu trong thế hệ trẻ của Vĩnh Ngọc Đan Môn mà cũng có người dám giam lại, có phải qua một thời gian nữa, ngay cả người tông chủ này cũng dám nhốt hay không?
Trong lòng Bành Nhất Song cũng thấp thỏm lo âu, hắn cũng không biết là ai đã nhốt Quảng Tiệp lại. Nếu như hắn biết được chuyện này, chắc chắc sẽ không để nó xảy ra.
“Bây giờ lập tức đến Chấp Pháp điện.” Sắc mặt Tiêu Việt Thủy vô vùng âm trầm, lập tức nói với Lam Tiểu Bố, “Lam tiên ti, chuyện này chắc hẳn là do trong nội bộ Vĩnh Ngọc Đan Môn ta xuất hiện vấn đề, ta nhất định phải hỏi rõ ai dám lớn gan nhốt Quảng Tiệp lại trước, sau đó sẽ cho Quảng Tiệp và Quảng Lễ tiên tào một lời giải thích.”
Lam Tiểu Bố thấy Tiêu Việt Thủy không phải như đang giả vờ, cũng gật đầu.
…
Chấp Pháp điện Vĩnh Ngọc Đan Môn, Quảng Tiệp cũng không chịu nhiều tra tấn, trước mặt nàng là trưởng lão Trúc Hành Vũ của Chấp Pháp điện.
Trúc Hành Vũ nhìn Quảng Tiệp, vô cùng bình tĩnh nói, “Ngươi chắc phải biết, ngươi đã phạm vào sai lầm lớn, Chấp Pháp điện chúng ta hoàn toàn có thể phế bỏ thức hải của ngươi. Nhưng mà ngươi là người đứng đầu trong cuộc thi đấu đan dược của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta, ta vẫn hy vọng có thể bảo vệ được ngươi. Nhốt ngươi ở đây, thật ra là một kiểu bảo vệ ngươi.
Lần này người mà ngươi luyện chế đan cho có lai lịch không hề tầm thường, nếu như không không thể lấy ra được thứ gì đáng giá để bồi thường gốc Cửu Diệp Độ Thần Hoa kia, vậy thì sợ rằng Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng không thể bảo vệ được ngươi. Chẳng những là ngươi, mà cha ngươi cũng sẽ bị ngươi liên lụy.”
Quảng Tiệp im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng, “Ta không có gì đáng giá để đền.”
Trúc Hành Vũ cau mày, một hồi lâu sau rồi nói, “Sở dĩ người kia cho ngươi luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan, cũng là vì nhìn trúng Đan Đạo của ngươi. Hoặc là ngươi có thể khắc Đan Đạo của mình vào ngọc giản giao cho người kia, ta đi giải thích một chút, xem thử có được không.”
“Tuyệt đối không thể.” Quảng Tiệp dứt khoát nói, “Đan Đạo kia cũng không phải là đồ của Quảng Tiệp ta, ta không có quyền truyền cho người khác.”
Trúc Hành Vũ lạnh giọng nói, “Nếu như người cảm thấy không cần Vĩnh Ngọc Đan Môn ta giúp ngươi cũng có thể giải quyết được chuyện này, vậy thì chính người đi giải quyết đi. Ta nói cho ngươi một việc, cha ngươi chỉ sợ cũng đã bị Cấm Tiên Ti bắt lại rồi. Tiên Ti của Cấm Tiên Ti cũng là người của bọn họ.”
“Cho dù như thế nào, ta cũng sẽ không truyền những thứ này cho người khác.” Giọng điệu Quảng Tiệp nhẹ nhàng, nhưng lại kiên định.
“Chuyện này không phải do ngươi nói là được…”
Trúc Hành Vũ hừ lạnh một tiếng, đứng lên, kiên nhẫn của hắn đã hết. Chỉ là hắn còn chưa kịp nói tiếp, một giọng nói lạnh lẽo truyền đến, “Nói vậy thì Vĩnh Ngọc Đan Môn ta là do ngươi làm chủ sao?”
“Tông chủ?” Trúc Hành Vũ nhìn thấy Tiêu Việt Thủy đi tới, cấm chế bên ngoài tựa như không bố trí, đã bị phá mà hắn chẳng hề cảm nhận được chút nào. Phía sau Tiêu Việt Thủy còn có Đại Tiên Đan sư cấp năm Dịch Y Minh và Đại Tiên Đan sư cấp bốn Lâu Tiền Vân, ngay cả điện chủ Chấp Pháp điện cũng đến.
Chương 517: Hậu trường của ai lớn hơn Quảng Tiệp. (2)Trong lòng Trúc Hành Vũ đang sợ hãi, nhưng sau khi nhìn thấy mấy Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti đi theo đằng sau, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần người của Cấm Tiên Ti ở đây, hắn sẽ không sao.
Chỉ là sao tông chủ có thể quay về nhanh như vậy? Theo tính toán của hắn, phải bảy tám ngày nữa tông chủ mới có thể quay về, lúc đó thì hắn đã làm xong tất cả mọi chuyện rồi.
“Ngươi thật lớn gan, Chấp Pháp điện của Vĩnh Ngọc Đan Môn ta từ khi nào đã trở thành Hình Đường tư nhân của ngươi rồi?” Giọng nói của Tiêu Việt Thủy vô cùng lạnh lẽo.
Trúc Hành Vũ ôm quyền nói với Tiêu Việt Thủy, “Tông chủ, ta chỉ dựa theo quy củ của tông môn mà làm việc. Hơn nữa chuyện này Cấm Tiên Ti cũng biết, bây giờ có mấy vị tiên ti đại nhân của Cấm Tiên Ti ở đây, bọn hắn đều biết chuyện này.”
Đối với Trúc Hành Vũ mà nói, nhiều nhất chỉ là rời khỏi Vĩnh Ngọc Đan Môn mà thôi. Chỉ cần có được thủ pháp đan đạo của Quảng Tiệp, rời khỏi Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng không lo không làm được gì.
“Ha ha, lần đầu tiên Cấm Tiên Ti ta biết đến chuyện người đạt hạng nhất thi đấu tông môn bì bắt giam, là do quy củ trong tông. Tiêu tông chủ, quy củ tông môn của Vĩnh Ngọc Đan Môn ngươi đúng là nghiêm khắc nhỉ, nghiêm khắc đến mức khiến đệ tử ưu tú cũng không dám ở lại nơi này rồi.” Kim Bất Kiều cười ha ha, có chút mỉa mai nói.
Trúc Hành Vũ nghe thấy như vậy, trong lòng giật mình, lập tức nói, “Ta là do Khúc tiên ti…”
Kim Bất Kiều trực tiếp ngắt lời Trúc Hành Vũ, “Khúc Vô Dạng không tuân theo luật pháp Tiên Đình, đã bị Cấm Tiên Ti nhốt vào đại lao, chờ xử phạt. Sao nào, có phải chỗ dựa của ngươi đổ rồi không?”
Nghe thấy như vậy, Trúc Hành Vũ dại ra, Bành Nhất Song lập tức tiến lên, dứt khoát bắt lấy Trúc Hành Vũ giam lại.
“Chuyện này không liên quan đến ta.” Trúc Hành Vũ vô cùng luống cuống.
“Ngươi nói đi, cụ thể là đã xảy ra chuyện gì. Nói tốt, ta cũng có thể tha cho ngươi một mạng.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
Cảm nhận sát khí từ Lam Tiểu Bố bao trùm đến, Trúc Hành Vũ làm sao còn dám giấu diếm chuyện gì nữa, “Là Quan Hòa trưởng lão bảo ta làm, Quan Hòa trưởng lão là tiên đan sư khách khanh của Trúc gia ra, hắn hy vọng có thể lấy được đan đạo truyền thừa của Quảng Tiệp, cho nên dùng một gốc Cửu Diệp Độ Thần Hoa giả để Quảng Tiệp luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan, Quảng Tiệp luyện đan thất bại, ta lập tức lấy quy củ tông môn ra giam Quảng Tiệp lại…”
Nghe thấy chuyện này có liên quan đến Quan Hòa trưởng lão, Tiêu Việt Thủy có chút nhíu mày. Quan Hòa trưởng lão là một trong hai Đại Tiên Đan sư cấp bốn của Vĩnh Ngọc Đan Môn.
Lam Tiểu Bố lạnh lùng đứng một bên nhìn, chuyện này nếu như Tiêu Việt Thủy không chủ động xử lý Quan Hòa trưởng lão, vậy thì đứng trách hắn không khách sáo.
“Đi bắt Quan Hòa trưởng lão đến đây.” Tiêu Việt Thủy cảm nhận được sát ý lạnh lẽo từ Lam Tiểu Bố, biết chuyện này không thể cho qua nhẹ nhàng được.
“Quan Hòa trưởng lão đã rời khỏi tông môn, cụ thể đã đi đâu thì không rõ.” Bành Nhất Song vội vàng nói.
“Tiểu Bố đại ca, cha ta thế nào rồi…” Quảng Tiệp nhanh chóng chạy ra.
“Bị trưởng lão của Vĩnh Ngọc Đan Môn xé rách thức hải, bây giờ đang trọng thương.” Lam Tiểu Bố thở dài nói.
“A…” Vành mắt Quảng Tiệp đỏ lên, nước mắt không kìm dược rơi xuống. Nàng là một tiên đan sư cấp ba, đương nhiên biết thức hải bị xé rách là như thế nào.
Tiêu Việt Thủy áy náy nói, “Quảng Tiệp, chuyện này là do tông môn có lỗi với ngươi, ta quả thật không ngờ Quan Hòa trưởng lão lại quá đáng như vậy. Ngươi yên tâm, Vĩnh Ngọc Đan Môn ta sẽ tìm tất cả biện pháp giúp thức hải của cha ngươi khôi phục lại.”
“Loại người như Quan Hòa trưởng lão này, giết đi là xong việc, Tiêu tông chủ, không phải ta nói ngươi đâu, nhưng tông môn có loại người bại hoại như vậy, sau này tông môn sẽ khó mà phát triển được.” Lần này người nói chuyện chính là một nam tử trẻ tuổi, hắn và hai người khác đi theo Tiêu Việt Thủy vào trong Vĩnh Ngọc Đan Môn, vẫn luôn đứng ngoài quan sát, đây là lần đầu tiên hắn nói chuyện.
Lam Tiểu Bố thì vô cùng kinh ngạc nhìn thoáng qua nam tử trẻ tuổi này, thái độ và giọng điệu nói chuyện của người này, chắc chẳn không phải người của Vĩnh Ngọc Đan Môn, hơn nữa địa vị còn không thấp. Cộng thêm hai người đi theo phía sau người trẻ tuổi này, rất có thể là hai tên Tiên Vương.
Thấy Lam Tiểu Bố nhìn mình, nam tử trẻ tuổi này chủ động ôm quyền nói, “Đằng Mạc của Thăng Tinh Tiên Đình xin chào Lam tiên ti, thật ra lần này ta đến đây là cố ý muốn cảm tạ Lam tiên ti. Nếu như không nhờ có Lam tiên ti, một khi tên tặc tử Đằng Cập Lâu kia đạt được mục đích, Thăng Tinh Tiên Đình ta sẽ lâm vào vòng xoáy đại chiến.”
Đằng Mạc? Nhìn bộ dánh có lẽ chính là một mạch của Tiên Đình Vương Thăng Tinh Tiên Đình.
Tựa như biết ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, không đợi Lam Tiểu Bố hỏi, Đằng Mạc đã chủ động nói, “Ta là con trai thứ mười một của Tiên Đinh Vương Thăng Tinh Tiên Đình, Giang Diễn Tiên đạo lần này có mấy chuyện lớn. Phụ vương phái ta đến làm Đại Tiên Ti của Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo.”
Nghe thấy Đằng Mạc chính là Đại Tiên Ti tương lai, Tề Vân Thư và Kim Bất Kiều nhanh chóng khom người hành lễ. Chưa nói đến chuyện người ta có thật sự là Đại Tiên Ti hay không, chỉ với thân phận Thập nhất vương tử của người ta cũng khiến bọn hắn theo không kịp rồi.
Lam Tiểu Bố lại có chút khó hiểu, Đằng Mạc là Đại Tiên Ti, vậy Cốc Dược thì sao?
Đằng Mạc cười nói, “Thông báo cho Lam tiên ti biết, Cốc Dược đã tấn cấp lên Tiên Tôn, bây giờ là ti chủ thứ tư của Cấm Tiên Ti ta. Khi ta đến, Cốc ti chủ còn cố ý căn dặn, ta phải nghe nhiều ý kiến của Lam tiên ti một chút. Bây giờ xem ra, Cốc ti chủ quả thật có mắt nhìn người mà, Lam tiên ti làm việc quả quyết rõ ràng, khó trách dạo gần đây Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo luôn truyền ra tin chiến thắng.”
Chương 518: Nhất định phải kết bạn với Lam Tiểu Bố. (1)Ngay cả Tiêu Việt Thủy cũng không biết Đằng Mạc là Đại Tiên Ti của Cấm Tiên Ti, cho đến bây giờ bọn họ mới hiểu rõ Đằng Mạc đi theo bọn họ là vì cái gì. Đây là làm chỗ dựa cho Lam Tiểu Bố, chứ không phải là chỗ dựa cho Vĩnh Ngọc Đan Môn bọn họ.
Tề Vân Thư và Kim Bất Kiều thì thở phào một hơi, lần này không đứng sai rồi. Cốc Dược bước vào Tiên Tôn, bây giờ là ti chủ thứ tư của Cấm Tiên Ti, đối với bọn họ mà nói là chuyện rất tốt.
“Đa tạ Đại tiên ti.” Lam Tiểu Bố ôm quyền, đồng thời cũng vui mừng vì Cốc Dược. Đây là cơ hội duy nhất tấn cấp lên Tiên Tôn, cuối cùng Cốc Dược đã bắt lấy được.
Lúc trước nếu như Cốc Dược nghi ngờ hắn, vậy thì sẽ không làm việc quả quyết được như vậy, chỉ cần có chút do dự, lần này chỉ sợ Cốc Dược sẽ không thể thành Tiên Tôn được.
Đằng Mạc chỉ vào hai người đằng sau nói, “Đây là hai hộ pháp ta dẫn đến Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo, Giải Xuyên và Tư Ninh. Thực lực của hai người này đều là Tiên Vương, tương lai Cấm Tiên Ti có bất cứ chuyện gì, Lam tiên ti có thể bảo Giải hộ pháp và Tư hộ pháp ra tay.”
“Đa tạ Đại Tiên Ti.” Lam Tiểu Bố vội vàng cảm tạ. Hắn thấy, Đằng Mạc coi trọng hắn như vậy, nhất định có liên quan đến Cốc Dược.
Bành Nhất Song nhìn thấy ngay cả Đằng Mạc cũng đứng ra bảo vệ Lam Tiểu Bố, trong lòng thầm than. Tên Trúc Hành Vũ này thật sự là mắt mù rồi mà, cho rằng Quảng Tiệp không có hậu trường dễ ức hiếp sao. Ha ha, bây giờ ở Vĩnh Ngọc Đan Môn này, có ai có hậu trường lớn hơn Quảng Tiệp chứ?
Sau khi Lam Tiểu Bố cảm tạ Đằng Mạc xong, quay người nói với Giản Quân Trung, “Giản tiên tào, ngươi bắt Trúc Hành Vũ về Cấm Tiên Ti từ từ thẩm vấn.”
“Vâng.” Giản Quân Trung lập tức tiến lên.
Không đợi Giản Quân Trung nói chuyện, Bành Nhất Song đã chủ động giao Trúc Hành Vũ cho Giản Quân Trung.
“Tieur Bố đại ca, ta quay về cùng với ngươi, ta vô cùng lo lắng cha của ta.” Quảng Tiệp không muốn ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn nữa.
Tiêu Việt Thủy thở dài, chủ động lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Lam Tiểu Bố, nhìn thấy hộp ngọc kia Đằng Mạc vô cùng chấn động. Cho dù hắn là vương tử Tiên Đình Vương, nhưng hắn cũng không thể bỏ ra Cửu THải Hư KHông Liên nổi.
Cửu THải Hư KHông Liên có thể nói là bảo vật cải tử hoàn sinh, chỉ cần còn một tia Nguyên Thần, loại bảo vật này có thể cứu ngươi quay về. Lúc trước Đằng Ấp bị giết, Cung Tùng Vân cũng dùng một gốc Cửu THải Hư KHông Liên để cứu hắn.
Cửu THải Hư KHông Liên? Lam Tiểu Bố thầm nghĩ đồ tốt, thứ này hắn thật sự không có.
Lam Tiểu Bố cũng không có chút do dự hay giả vờ từ chối gì cả, hắn lập tức nhận lấy Cửu THải Hư KHông Liên, vô cùng hài lòng nói: “Tiêu tông chủ làm việc rất quả quyết, vết thương trên người Quảng Lễ đại ca cứ để ta chữa trị là được rồi. Đúng rồi, sau này đừng hỏi Đan Đạo của Quảng Tiệp là từ đâu nữa, đó là do ta dạy nàng đấy, các ngươi có hỏi nàng cũng vô dụng thôi, thứ ta dạy nàng, người khác có hỏi cũng vô dụng. Bởi vì thủ pháp Đan Đạo của Quảng Tiệp chỉ thích hợp với Quảng Tiệp, không thích hợp với các ngươi.”
Lam Tiểu Bố biết, cho dù chuyện lần này bị hắn đè xuống, Đan Đạo của Quảng Tiệp vẫn sẽ bị người khác nhòm ngó. Quảng Tiệp ở lại tông môn thì cũng không có vấn đề gì, những lỡ như Quảng Tiệp rời khỏi tông môn thì sao? Hơn nữa động một chút là Quảng Tiệp lại về nhà một chuyến, chuyện này rất khó nói.
Bây giờ hắn trực tiếp nói Đan Đạo của Quảng Tiệp là từ trên người hắn mà ra, đồng thời còn nói rõ Đan Đạo của Quảng Tiệp không thích hợp cho những người còn lại. Cứ như vậy, cho dù người khác có nhòm ngó đến Đan Đạo của Quảng Tiệp, cũng sẽ không đánh chủ ý lên người Quảng Tiệp, nhiều nhất chỉ có thể đánh chủ ý lên người Lam Tiểu Bố hắn.
Hắn đã gặp nhiều chuyện, bản thân mình còn là Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti, cho dù là người có địa vị như Cảnh Vương, cũng đừng hòng có thể quang minh chính đại đánh chủ ý lên người hắn. Còn lén lút tìm đến, trừ khi là Tiên Tôn ra tay. Nếu như Tiên Tôn thật sự ra mặt, với trận pháp của hắn vẫn có thể cản người lại để hắn thong dong rời đi.
Đằng Mạc ngạc nhiên nhìn Lam Tiểu Bố, “Lam tiên ti, ngươi nói Đan Đạo của Quảng Tiệp là ngươi truyền thụ cho nàng sao?”
Tin tức này thật sự khiến hắn vô cùng chấn động, sở dĩ hắn đến Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo làm một Đại Tiên Ti. Một là vì đấu tranh phe phái trong Tiên Đình quá kịch liệt, mấy huynh đệ của hắn ai cũng liều mạng muốn đoạt lấy tư cách người kế thừa vương vị.
Mặc dù hắn cũng là con trai của Tiên Đình Vương, nhưng xếp hạng dựa vào trước sau. Cho nên lần này hắn dứt khoát đến Giang Diễn Tiên đạo, làm một Đại Tiên Ti trong Cấm Tiên Ti.
Nếu không chiếm được, ở lại trong vòng nước xoáy đó lại càng nguy hiểm hơn.
Lựa chọn Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo, đó là vì Cốc Dược đã tấn cấp lên Tiên Tôn, trở thành một ti chủ cho nên vị trí Đại Tiên Ti bị trống đi, còn một nguyên nhân nữa là, hắn nghe được Tiêu Việt Thủy nói, Vĩnh Ngọc Đan Môn có một tiên đan sư thiên tài, có thể chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha đến gần 87%.
Biết rõ bản thân mình không có cơ hội, nhưng là một đứa con trai của Tiên ĐÌnh Vương, nếu như phải hoàn toàn từ bỏ quyền thừa kế vương vị, Đằng Mạc khó có thể làm được. Chính vì vậy, hắn mới muốn đến đây xem Quảng Tiệp một chút.
Không ngờ nơi này còn có chuyện khiến hắn ngạc nhiên hơn, sư phụ của người đã chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha lên đến gần 87% này lại là một Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti, thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn mà.
Quảng Tiệp kính cẩn nói, “Đúng vậy, Đan Đạo của ta là do Tiểu Bố đại ca truyền thụ cho, Tiểu Bố đại ca cũng đã từng nói, Đan Đạo của ta chỉ thích hợp với ta, không thích hợp với người khác.”
Chương 519: Nhất định phải kết bạn với Lam Tiểu Bố. (2)“Lam tiên ti, ngươi cũng là một Đại Tiên Đan sư sao?” Tiêu Việt Thủy kích động vô cùng, hắn kích động cũng không phải vì điều này.
Lam Tiểu Bố có thể dạy Quảng Tiệp chiết xuất Xích Tiêu Tam Diệp Nha được gần 87%, vậy thì tuyệt đối không phải là Đại Tiên Đan sư bình thường. Vấn đề của hắn có thể hỏi Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không sai, ta chính là một Đại Tiên Đan sư. Tiêu tông chủ, cách làm người của ngươi rất tốt, không phải người gian xảo. Tương lai nếu có gì cần ta giúp đỡ luyện chế dược, cứ đến tìm ta.”
Nghe Lam Tiểu Bố nói giúp Tiêu Việt Thủy luyện chế đan dược, Đằng Mạc cũng kích động vô cùng. Thật sự là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn chút công nào. Tiêu Việt Thủy là tông chủ của Vĩnh Ngọc Đan Môn, hắn cần Lam Tiểu Bố giúp luyện đan sao? Vĩnh Ngọc Đan Môn có Đại Tiên Đan sư cấp năm đó.
Lam Tiểu Bố dám nói lời này, rõ ràng không phải vì không biết Vĩnh Ngọc Đan Môn có Đại Tiên Đan sư cấp năm, mà là biết trình độ Đan Đạo của hắn mạnh hơn Đại Tiên Đan sư cấp năm. Điều quan trọng nhất là, Lam Tiểu Bố vừa nhìn đã biết vẫn chưa đến 100.000 tuổi.
Tiêu Việt Thủy biết cây Cửu THải Hư KHông Liên kia của mình có tác dụng, nhanh chóng đáp lại, “Vậy thì đa tạ Lam tiên ti.”
“Lam tiên ti, ngươi có thể ở lại tông môn ta dùng hết linh quả và linh tửu rồi lại đi.” Dịch Y Minh cũng nhiệt tình chào hỏi.
Chuyện khác hắn hoàn toàn không quan tâm đến, nhưng nếu như Lam Tiểu Bố là một Đại Tiên Đan sư vượt trội hơn hắn, hắn nhất định phải thỉnh giáo một chút.
Chẳng những là Dịch Y Minh, Lâu Tiền Vân cũng kích động nhìn Lam Tiểu Bố. Bọn họ đều hi vọng Lam Tiểu Bố có thể ở lại, sau đó bọn họ có thể thỉnh giáo Lam Tiểu Bố một vài vấn đề luyện đan. Loại trình độ Đan Đạo như bọn họ, trên thực tế có rất nhiều chuyện không hiểu. Mấu chốt là bon họ không thể hỏi những vấn đề đó với ai.
Lam Tiểu Bố đương nhiên sẽ không ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn, hắn đang định từ chối, đã nghe Tiêu Việt Thủy nói, “Lam tiên ti, ở Vĩnh Ngọc Đan Môn ta có một Tiên Tủy Trì Mộc nguyên tố đỉnh cấp, quy tắc của Tiên Tủy Trì này rấy rõ ràng, tu luyện một tháng tương đương với tu luyện ở nơi khác mấy năm. Nếu như Lam tiên ti đồng ý, không bằng ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn ta tu luyện một thời gian, thế nào?”
Nghe Tiêu Việt Thủy nói đến Tiên Tủy Trì, tất cả mọi người ở Vĩnh Ngọc Đan Môn đều khiếp sợ nhìn Tiêu Việt Thủy. Tiên Tủy Trì này cho dù là ở Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng không có người có tư cách tiến vào tu luyện, chỉ có thiên tài cao cấp nhất, mới có tư cách vào đó tu luyện mười ngày nửa tháng. Hơn nữa, một khi có người tu luyện Tiên Tủy Trì sẽ lập tức đóng lại ít nhất là trăm năm.
Bây giờ tông chủ lại chủ động nói để Lam Tiểu Bố tu luyện trong Tiên Tủy Trì của Vĩnh Ngọc Đan Môn, quả thật là không thể tin được.
Lam Tiểu Bố giật mình, nếu như có thể ở Tủy Tiên Trì tu luyện một khoảng thời gian, hắn sẽ có thể sớm ngày bước vào cảnh giới Đại Ất Tiên.
“Được, nếu đã như vậy thì ta đành quấy rầy Tiêu tông chủ một khoảng thời gian rồi.” Lúc này Lam Tiểu Bố mới đồng ý.
Trong lòng Đằng Mạc rất nôn nóng, nhưng mà hắn cũng biết, lúc này tuyệt đối không thể đưa ra bất cứ ý kiến phản đối nào. Chẳng những không thể phản đối, mà còn phải ra sức ủng hộ Lam Tiểu Bố. Hắn không thể để Lam Tiểu Bố có chút ấn tượng xấu nào về mình, nếu không niềm vui của hắn sẽ biến thành thất vọng.
Cho nên sau khi Lam Tiểu Bố đồng ý, Đằng Mạc không chút do dự nói, “Giải Xuyên, Nếu Lam tiên ti ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn tu luyện một khoảng thời gian, ngươi cũng ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn giúp Lam tiên ti chạy vặt đi.”
“Vâng.” Tên Tiên Vương trung kỳ đứng sau Đằng Mạc lập tức dứt khoát đứng ra phía sau Lam Tiểu Bố.
Tất cả mọi người đều thấy rõ không phải Đằng Mạc để Giải Xuyên ở đây làm chân chạy vặt cho Lam Tiểu Bố, mà là để hắn ở đây bảo vệ Lam Tiểu Bố. Nhưng không có ai nói ra, rõ ràng Đằng Mạc muốn kết giao với Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cũng biết ý của Đằng Mạc, trên thực tế hắn ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng không cần bảo vệ. Chỉ là Đằng Mạc muốn kết giao với hắn, hắn cũng không thể từ chối, đành phải cảm ơn một câu, sau đó nói với Giải Xuyên, “Vậy làm phiền Giải hộ pháp rồi.”
Đằng Mạc là con trai của Tiên Đình Vương, nếu như cần hắn hỗ trợ, chỉ cần bản thân mình vẫn nằm trong phạm vi an toàn, hắn có thể giúp một chút. Nhưng một khi vượt qua phạm vi an toàn của hắn, hắn thà rằng không cần vị trí Tiểu Tiên Ti này, cũng sẽ không tự đi tìm đường chết.
“Tiểu Bố đại ca, vậy ta quay về xem cha ta, hắn…” Thấy Lam Tiểu Bố ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn, trong lòng Quảng Tiệp vô cùng lo lắng vết thương của cha mình.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Cha ngươi cũng ở lại nơi này, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Về sau ngươi cũng ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn đi, nơi này rất thích hợp với ngươi.”
Tông chủ Vĩnh Ngọc Đan Môn là người không tệ. Quảng Tiệp ở lại nơi này đối với nàng cũng là chuyện tốt.
“A, đa tạ Tiểu Bố đại ca.” Quảng Tiệp vô cùng mừng rỡ, bây giờ nàng đã hiểu rõ khi nàng hỏi Tiểu Bố đại ca có phải là tiên đan sư cấp ba không, Tiểu Bố đại ca lại nói không phải. Bởi vì Tiểu Bố đại ca nhất định đã vượt xa tiên đan sư cấp ba, là một Đại Tiên Đan sư thật sự.
“Đại tiên ti, ta muốn ở lại Vĩnh Ngọc Đan Môn tu luyện một khoảng thời gian. Bản án của Trúc gia, xin nhờ Đại Tiên Ti.” Lam Tiểu Bố ôm quyền nói với Đằng Mạc.
“Lam tiên ti yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ xử lý thỏa đáng.” Đằng Mạc khẳng định.
Hắn biết đây là bài kiểm tra của Lam Tiểu Bố với hắn, nếu như chút chuyện đó cũng không làm xong, trong tương lai khi hắn nhờ Lam Tiểu Bố làm việc, cũng có chút khó khăn.
Chương 520: Tiên Linh Thể giả. (1)Kim Bất Kiều thầm nghĩ, Lam tiên ti quả nhiên hung ác nha. Lần này không chỉ là Trúc Hành Vũ xong đời, chỉ sợ toàn bộ Trúc gia cũng xong đời theo. Khúc Vô Dạng kia cho rằng mình có hậu trường, cho nên ngang ngược đánh Quảng Lễ bị trọng thương, bây giờ thì hay rồi, người ta lấy được cả vốn lẫn lời còn chưa nói, còn khiến ngươi không bao giờ xoay người được nữa. Đằng Mạc muốn kết giao với Lam Tiểu Bố, nhẹ tay mới là chuyện lạ.
Sau đó Kim Bất Kiều lại vì mắt nhìn của mình mà tự đắc, nếu như không phải hắn kịp thời về phe Lam Tiểu Bố, không nói đến những chuyện khác, chức vị Tiểu Tiên Ti này của hắn nhất định không thể làm lâu được. Không cần phải hỏi, Tiểu Tiên Ti kế tiếp nhất định là Quảng Lễ kia.
…
Quảng Lễ nhìn thấy Quảng Tiệp, tất nhiên là vô cùng vui mừng. Hắn hoàn toàn không ngờ mình chỉ tùy tiện dẫn về một người mà lại là nhân vât nghịch thiên như vậy.
Mang về một Đại Tiên Đan sư, còn kết giao làm huynh đệ, vận may này thật sự quá vô địch. Không nhìn thấy bây giờ tông chủ Tiêu Việt Thủy của Vĩnh Ngọc Đan Môn và Đại Tiên Ti Đằng Mạc đều muốn kết giao với Lam Tiểu Bố hay sao?
“Đại ca, cha ta thật sự có cách cứu sao?” Sau khi nhìn thấy vết thương trên người Quảng Lễ, Quảng Tiệp lại lo lắng.
Lần này không đợi Lam Tiểu Bố trả lời, Quảng Lễ đã nói, “Tiểu Bố, ngươi chỉ có một viên đan dược kia, nếu như lại đưa cho ta nữa, vậy ngươi…”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Lễ ca, thật ra ta không chỉ có ba viên, ta sợ ngươi cảm thấy gánh nặng, cho nên mới nói chỉ có ba viên.”
Nói xong Lam Tiểu Bố lấy một cái bình ngọc đưa cho Quảng Lễ, “Đan dược này dùng một viên cũng không thể giúp ngươi hoàn toàn khôi phục lại được, trong này có sáu viên, đủ cho ngươi dùng. Ta phải nắm chặt thời gian đi tu luyện, thực lực của ta quá thấp.”
Nhìn sáu viên Cửu Chuyển Độ Thần Đan trong bình ngọc, Quảng Lễ có chút ngây dại. Toàn bộ đều là Cửu Chuyển Độ Thần Đan ngũ phẩm cao cấp, trình độ Đan Đạo này quả thật là vô địch. Càng vô địch hơn là, có thể tiện tay lấy ra một bình Cửu Chuyển Độ Thần Đan, chuyện này…
“Cha, Tiểu Bố đại ca là một Đại Tiên Đan sư cấp năm sao?” Quảng Tiệp cũng nhìn thấy Cửu Chuyển Độ Thần Đan trong bình ngọc.
Trước đó nàng vì luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan thất bại cho nên mới bị người ta giam lại.
Quảng Lễ do dự một chút rồi nói, “Ta cũng không biết, theo lý mà nói, có thể luyện chế ra Cửu Chuyển Độ Thần Đan ngũ phẩm cao cấp, không phải chỉ có Đại Tiên Đan sư cấp năm mới làm được.”
…
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đang đi cùng Tiêu Việt Thủy, đến thánh địa của Vĩnh Ngọc Đan Môn, Tiên Tủy Trì Mộc nguyên tố.
Cho dù Lam Tiểu Bố đã nói đi nói lại là không cần ở bên ngoài chờ mình, nhưng Giải Xuyên vẫn ở lại bên ngoài Tiên Tủy Trì chờ Lam Tiểu Bố tu luyện.
Thấy không thể nào khuyên được Giải Xuyên, Lam Tiểu Bố cũng không tiếp tục lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng tăng thực lực của mình lên mới là chuyện quan trọng.
Vừa tiến vào Tiên Tủy Trì, Lam Tiểu Bố lập tức bị chấn động. Nơi này không thể chỉ dùng một câu tiên linh khí thiên địa nồng đậm để miêu tả, ở nơi này, cho dù hắn không tu luyện, hình như cũng có thể chạm đến Huyền Tiên tầng bảy. Hắn có dùng thêm nhiều tiên tinh và Tiên Linh mạch hơn nữa, cũng không thể đạt được hiệu quả này.
Tiên tinh và Tiên Linh mạch có nhiều, nhiều nhất cũng chỉ có thể giúp hắn đắm chìm trong sương mù tiên linh, tuyệt đối không thể khiến hắn cảm nhận quy tắc thiên địa rõ ràng như thế này được.
Sau khi chấn động, Lam Tiểu Bố mới có cơ hội xem xét cái Tiên Tủy Trì thuộc tính Mộc này.
Đây là một cái ao có chu vi mấy trăm trượng, cái ao này không có nước, bên trong là sương mù tiên linh nồng đậm đến cực hạn màu trắng xóa. Sương mù tiên linh dâng cao hơn mặt ao mười mấy mét, nhưng lại không tản ra. Dưới đáy ao, có năm cái bồ đoàn, bốn góc và chính giữa đặt một cái.
Bốn phía ao đều bị cấm chế khóa lại, cho dù là một tia tiên linh khí cũng sẽ không bị tràn ra ngoài.
Nơi tốt, trong lòng Lam Tiểu Bố thầm than. Giờ phút này hắn mới hiểu được, vì sao đệ tử của đại tông môn luôn tốt hơn tán tu.
Vĩnh Ngọc Đan Môn chỉ là một tiên môn cấp sáu, đã có thánh địa tu luyện như thế này. Cho dù ở đây cứ mỗi trăm năm mới có một thiên tài vào trong tu luyện, nhưng đối với tu tiên giả, thời gian một trăm năm chỉ là một cái chớp mắt. Trăm vạn năm sẽ có 10.000 thiên tài tiến vào tu luyện, có thể tưởng tượng được, 10.000 thiên tài này sẽ mang đến cho Vĩnh Ngọc Đan Môn bao nhiêu cường giả?
Nếu như là tiên môn cấp bảy, tiên môn cấp tám, thậm chí là tiên môn cấp chín thì sao? Vĩnh Ngọc Đan Môn còn có một Tiên Tủy Trì thuộc tính Mộc, vậy những tiên môn cao cấp kia nhất định còn có thánh địa tu luyện tốt hơn. Nói như vậy, có phải hắn nên đi kết giao với mấy vị tông chủ của những tiên môn cấp cao kia không?
Lam Tiểu Bố nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ này đi, hắn bước vào Tiên Tủy Trì, ngồi vào cái bồ đoàn ở chính giữa. Trường Sinh Quyết còn chưa vận chuyển chu thiên nào, đã có cảm giác lực lượng trong người hắn có chút bành trướng.
Trường Sinh Quyết vừa mới vận chuyển được chu thiên đầu tiên, tu vi đã trực tiếp đột phá lên Huyền Tiên tầng bảy. Ở nơi này, Lam Tiểu Bố làm sao có thể tiếp tục lãng phí một giây phút nào?
…
Lam Tiểu Bố tiến vào Vĩnh Ngọc Đan Môn tu luyện, Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo cũng xảy ra mấy chuyện. Chuyện lớn đầu tiên chính là Đại Tiên Ti tân nhiệm Đằng Mạc của Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo ra tay xử lý Trúc gia, đồng thời đuổi Trúc gia ra khỏi Giang Diễn Tiên đạo, những người của Trúc gia trước đó đã phạm tội thì không tha một ai.
Thứ hai là Đại Tiên ti Đằng Mạc của Cấm Tiên Ti đã tuyên bố, nếu như hắn không ở Cấm Tiên Ti. Người có thể làm chủ duy nhất ở Cấm Tiên Ti chỉ có thể là Tiểu Tiên Ti Lam Tiểu Bố. Thứ ba, tiên tào cấp ba Quảng Lễ vừa trở về Cấm Tiên Ti, đã được thăng quan thần tốc như Lam Tiểu Bố, thành vị tiểu tiên ti thứ năm của Cấm Tiên Ti. Chuyện này đã phá vỡ lệ cũ từ trước đến nay chỉ có bốn Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti.
Chương 521: Tiên Linh Thể giả. (2)Không chỉ như vậy, Cấm Tiên Ti còn thuê Quảng Tiệp của Vĩnh Ngọc Đan Môn thành tiên đan sư khách khanh của Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo.
Sau khi trải qua mấy chuyện lớn này Giang Diễn Tiên đạo hoàn toàn yên tĩnh lại.
Giờ phút này ở Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo, Đại Tiên Ti Đằng Mạc chỉ có một việc, đó chính là mỗi ngày nghe ngóng xem Lam Tiểu Bố đã xuất quan hay chưa.
Khi Đằng Mạc hỏi thăm Lam Tiểu Bố xuất quan hay chưa, tông chủ Tiêu Việt Thủy của Vĩnh Ngọc Đan Môn cũng vô cùng nôn nóng. Đã nửa tháng qua rồi, sao Lam Tiểu Bố còn chưa ra ngoài?
Hắn cảm thấy Lam Tiểu Bố đã đến Huyền Tiên đỉnh phong rồi, thậm chí là Huyền Tiên viên mãn. Nói như vậy thì Lam Tiểu Bố chỉ tu luyện trong Tiên Tủy Trì nửa tháng đến một tháng đã có thể đột phá lên Đại Ất Tiên. Với thân phận Đại Tiên Đan sư của Lam Tiểu Bố, trên người hắn nhất định có rất nhiều Tịch Ất Tiên Đan. Cộng thêm ở trong Tiên Tủy Trì, vậy thì đột phá lên Đại Ất Tiên là chuyện nước chảy thành sông, bây giờ cũng đã hơn nửa tháng, Lam Tiểu Bố còn chưa đi ra, chuyện này đương nhiên khiến hắn nôn nóng rồi.
Tiên Tủy Trì chính là tiêu chí của Vĩnh Ngọc Đan Môn, bế quan ở trong đó trong thời gian dài, nhất định sẽ khiến tiên linh khí trong Tiên Tủy Trì yếu bớt.
Ngay khi Tiêu Việt Thủy đang lo lắng không thôi, từng tiếng sấm sét ầm vang truyền đến.
Tiêu Việt Thủy thở phào một hơi, cuối cùng lôi kiếp cũng đến.
…
Lam Tiểu Bố vô cùng mừng rỡ, trước đó hắn là Huyền Tiên tầng sáu, bây giờ tu luyện hơn nửa tháng thôi, đã nghênh đón lôi kiếp Đại Ất Tiên. Đây là khoảng thời gian hắn tu luyện thoải mái nhất, mỗi giờ mỗi phút đều có tiến bộ cực lớn.
“Oanh!” Đợt lôi kiếp đầu tiên đánh xuống, Lam Tiểu Bố đánh ra một quyền. Cơ thể của hắn bây giờ là Tiên Linh Thể, sao còn sợ lôi kiếp? Hắn chỉ sợ lôi kiếp không đủ mạnh thôi.
Ba đạo sấm sét đánh lên cánh tay Lam Tiểu Bố, lập tức đánh gãy cánh tay của Lam Tiểu Bố. Tiếng gãy xương ê răng truyền đến, bản thân Lam Tiểu Bố cũng nghe được rõ ràng.
Bởi vì Lam Tiểu Bố cưỡng ép công kích lôi kiếp, cho nên sáu tia sấm sét đánh xuống tiếp theo lập tức càng cuồng bạo, thô to hơn.
Trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, chuyện này hoàn toàn khác với những gì hắn dự đoán. Hắn là Tiên Linh Thể, đừng nói là lôi kiếp Đại Ất Tiên, cho dù là lôi kiếp Đại La Kim Tiên cũng không có uy hiếp gì đối với hắn mới đúng chứ?
Lam Tiểu Bố lấy Thất âm Kích và Chiếu Thiên Ấn ra, nếu như vậy thì mấy đợt lôi kiếp tiếp theo chỉ sợ hắn không thể vượt qua được, đừng nói đến chuyện bước vào Đại Ất Tiên.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố trừ việc vận chuyển Trường Sinh Quyết nhanh chóng đột phá Đại Ất Tiên ra, Bất tử Quyết cũng vận chuyển đến cực hạn. Trong loại lôi kiếp này, nếu không vận chuyển Bất tử Quyết chữa trị cơ thể đã bị phá nát, vậy thì chẳng khác nào tìm chết. Giờ phút này Lam Tiểu Bố dành hết bảy phần sức lực để vận chuyển Bất tử Quyết tăng cường sức mạnh cơ thể, chỉ có ba phần sức lực là vận chuyển Trường Sinh Quyết để đột phá Đại Ất Tiên.
Khi Bất tử Quyết hoàn toàn vận chuyển, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được cơ thể của mình lại được xây dựng lại một lần nữa, xương cốt cũng từ từ xảy ra chút biến hóa, những biến hóa này hắn chưa bao giờ trải qua.
Theo lý mà nói, cơ thể của hắn đã là Tiên Linh Thể, những thay đổi khi hoàn thiện Tiên Linh Thể hắn đều đã từng trải qua. Trừ khi đột phá Tiên Linh Thể, bước vào tầng cao hơn.
Nhưng sự thật đã cho Lam Tiểu Bố thấy, đây là lần đầu tiên hắn trải qua trạng thái này.
Lam Tiểu Bố có ngu ngốc đến đâu cũng có thể biết được, Tiên Linh Thể trước đó của mình chỉ sợ có chút vấn đề. Nếu như không phải công pháp của hắn có vấn đề, thì chính là khi hắn bước vào Tiên Linh Thể, quy tắc thiên địa ở nơi đó có vấn đề.
Công pháp là do Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, công pháp mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra cũng dựa vào quy tắc thiên địa ở bên ngoài, có phải có vấn đề hay không cũng không thể loại trừ. Mà lúc trước khi hắn bước vào Tiên Linh thể là ở linh Vi Tiên vực, linh Vi Tiên vực còn không thể sinh ra Tiên Vương, nên rõ ràng là quy tắc thiên địa ở đó có vấn đề.
Nói thế thì, bản thân mình có thể chính là Tiên Linh Thể giả, hoặc là nói Tiên Linh Thể của hắn chỉ đúng khi ở linh Vi Tiên vực, nếu như đến tiên vực có quy tắc thiên đại hoàn chỉnh hơn, vậy thì không thành công.
Lam Tiểu Bố vừa cố gắng chịu đựng sấm sét đang không ngừng xé rách cơ thể và xương cốt mà vận chuyển Bất tử Quyết, vừa để Vũ Trụ Duy Mô tăng tốc tại dựng Bất tử Quyết mới và Trường Sinh Quyết.
Rầm rầm rầm! Răng rắc!
Sấm sét liên tục đánh xuống, da thịt Lam Tiểu Bố lần lượt bị xé toạc, xương cốt bị đánh gãy thành từng đoạn. Dưới sự vận chuyển của Bất tử Quyết, cơ thể, xương cốt bị dứt gãy lại nhanh chóng liền lại.
Lam Tiểu Bố biết rõ đây không phải là do mình không độ được lôi kiếp Đại Ất Tiên, cho dù là tu sĩ chưa từng luyện thể, cũng sẽ không độ lôi kiếp Đại Ất Tiên gian nan như vậy. Sở dĩ hắn phải chịu công kích đáng sợ như vậy, chủ yếu là do khi đợt lôi kiếp đầu tiên đánh xuống, hắn lại chủ động đi công kích nó. Điều này đã chọc giận đến quy tắc thiên đạo, khiến đợt sấm sét tiếp theo càng lúc càng mạnh hơn.
Không ngờ hắn lại gây ra phiền phức lớn, lôi kiếp thật sư mạnh, mà Tiên Linh Thể của hắn lại có vấn đề.
Có lẽ bởi vì đang ở trong lôi kiếp, lại có Tiên Tủy Trì hỗ trợ, tốc độ Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra Bất tử Quyết cũng nhanh hơn. Chỉ mấy phút đồng hồ, mô hình Bất tử Quyết mới đã hoàn thành. Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, Bất tử Quyết mới và Bất tử Quyết lúc đầu quả thật có sự thay đổi, sự thay đổi này nằm trong phạm vi mà hắn có thể chấp nhận được. Xem ra lúc đầu Tiên Linh Thể của hắn là giả, chủ yếu là do quy tắc thiên địa ở linh Vi Tiên vực không đầy đủ mà thành.
Sau khi vận chuyển Bất tử Quyết mới, tốc độ khôi phục cơ thể của Lam Tiểu Bố cũng tăng nhanh hơn.
Sau khi xương cốt của Lam Tiểu Bố hoàn toàn lành lại, Lam Tiểu Bố cũng cảm nhận được rõ ràng công pháp luyện thể của mình chẳng những không có tiến bộ, mà còn lùi về Tiên Niết Thể.
Chương 522: Tiên Đan Vương cấp bảy. (1)Lam Tiểu Bố lại thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng bình thường. Cho dù bây giờ cơ thể của hắn là Tiên Niết Thể, nhưng so với Tiên Linh Thể trước đó thì còn mạnh mẽ hơn nhiều. Do vậy có thể thấy được, Tiên Linh Thể trước đó quả thật là giả, chỉ có ở linh Vi Tiên vực mới được tính là Tiên Linh Thể.
Trường Sinh Quyết cũng được Vũ Trụ Duy Mô hoàn thiện lại, chỗ thay đổi lại cực kỳ quái lạ. Không phải Trường Sinh Quyết có vấn đề, mà là bây giờ hắn có thể thông qua Trường Sinh Quyết áp súc tiên nguyên, đè thấp tu vi của mình lại, sau đó tăng thực lực lên.
Nếu như dùng đơn vị đo để tính toán tiên nguyên, vậy thì Trường Sinh Quyết mới có thể áp súc ba đến năm đơn vị tiên nguyên thành một đơn vị tiên nguyên, một đơn vị tiên nguyên này có cường độ đột phá mạnh hơn xa ba đến năm đơn vị tiên nguyên lúc trước.
Lam Tiểu Bố không áp súc lại, bởi vì khi đợt lôi kiếp cuối cùng đánh xuống. Không có lo lắng vì cơ thể sụp đổ, một chu thiên của Trường Sinh Quyết cuốn theo tiên nguyên hùng hậu toàn lực đột phá vách chắn Đại Ất Tiên. Một đợt này có chín tia sét đánh xuống liên tục, cứ hai tia sét lại cách nhau chỉ mấy giây.
“Răng rắc!” Khi tia sét thứ tư đánh xuống, Trường Sinh Quyết cuốn lấy nguyên khí Tiên Tủy Trì hoàn toàn xé mở vách chắn Đại Ất Tiên.
Lam Tiểu Bố ngạc nhiên nhìn Tịch Ất Tiên Đan trong tay mình, hắn đang định ngay khi tia sét thứ năm đánh xuống thì nuốt ba viên Tịch Ất Tiên Đan vào, sau đó dựa vào sấm sét phá vỡ vách chắn Đại Ất Tiên.
Bây giờ hắn còn chưa dùng một viên Tịch Ất Tiên Đan nào, mà vách chắn Đại Ất Tiên đã bị phá vỡ. Thiên tài không cần Tịch Ất Tiên Đan mà có thể bước vào Đại Ất Tiên cũng không nhiều đâu.
Lúc này đan điền và thức hải của Lam Tiểu Bố tựa như một đại dương vừa mới được khai mở, cần vô cùng vô tận tiên nguyên bổ sung. Lam Tiểu Bố không chút kiêng kỵ, vận chuyển Trường Sinh Quyết đến cực hạn.
Ở giữa Tiên Tủy Trì đột nhiên hình thành nên một vòng xoáy hút lấy tiên linh khí, mấy tia sấm sét tiếp theo đánh xuống, toàn bộ đều tràn vào trong cơ thể Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố bắt đầu áp súc tiên nguyên của mình lại, thậm chí hắn còn lấy mấy đầu Tiên Linh mạch ra ném trong trong Tiên Tủy Trì, lúc này tiên linh khí nhất định phải nồng đậm sung túc.
Ngày đầu tiên là Đại Ất Tiên tầng một, ngày thứ hai là Đại Ất Tiên tầng một…
Ngày thứ ba mươi, vẫn là Đại Ất Tiên tầng một.
CHỉ có trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, bây giờ hắn là Đại Ất Tiên tầng một, nhưng so với khi vừa bước vào Đại ẤT Tiên tầng một thì hoàn toàn khác biệt. Tiên nguyên của hắn đã áp súc đến mức cực hạn, độ tinh khiết có thể so sánh với một cường giả Đại La Kim Tiên.
Khi ở Đại Ất Tiên tầng một, Lam Tiểu Bố áp súc tiên nguyên của mình đến mức cực hạn, sau đó tu vi của hắn tựa như nước chảy thành sông bước vào Đại Ất Tiên tầng hai…
Lúc Lam Tiểu Bố tỉnh lại từ trong tu luyện, hắn đã là Đại Ất Tiên tầng bốn. Xem như đã chính thức bước vào Đại Ất Tiên trung kỳ.
Không phải hắn không tu luyện, mà là do cảm thấy tiên linh khí xung quanh đã không còn nồng đậm như trước nữa.
Cảm nhận Tiên Tủy Trì đã mỏng manh hơn trước, Lam Tiểu Bố không dám tiếp tục ở đây tu luyện nữa. Đây là khi hắn đã lấy Tiên Linh mạch ra rồi, nếu như không lấy mấy đầu Tiên Linh mạch ra, chỉ sợ Tiên Tủy Trì này đã bị hắn rút cạn.
Tiêu Việt Thủy nhìn về phía Tiên Tủy Trì của tông môn, trong lòng lo lắng vô cùng. Đã qua nửa năm rồi, sao Lam Tiểu Bố còn chưa đi ra. Hắn đau lòng vì Tiên Tủy Trì, không phải vì hắn hẹp hòi, mà là do Tiên Tủy Trì là truyền thừa của Vĩnh Ngọc Đan Môn.
Cũng may đúng lúc này, chấp sự Tiên Tủy Trì vội vã chạy tới, “Tông chủ, Lam tiên ti xuất quan, đang ở bên ngoài cầu kiến tông chủ.”
Nghe thấy vậy, trái tim đang treo cao của Tiêu Việt Thủy cuối cùng cũng có thể đặt xuống. Hắn quyết định lần này nhất định phải đóng cửa Tiên Tủy Trì ngàn năm, trong ngàn năm này, cho dù có là thiên tài đi nữa cũng không cho phép tiến vào trong Tiên Tủy Trì tu luyện.
“Nhanh, nhanh mời vào đây.” Tiêu Việt Thủy vội vàng chạy đến cửa lớn, Lam Tiểu Bố đã đi từ đằng xa đến.
“Đa tạ Tiêu tông chủ đã hào phóng, cho ta mượn Tiên Tủy Trì dùng một thời gian, giúp ta có được thu hoạch không nhỏ.” Lam Tiểu Bố từ xa đã ôm quyền cảm tạ, hắn thật sự cảm kích Tiêu Việt Thủy. Nếu không có Tiên Tủy Trì của Vĩnh Ngọc Đan Môn, hắn đừng mong có thể thu hoạch được lớn như vậy trong vòng nửa năm. Đây là vì tiên nguyên của hắn đã được ngưng luyện áp súc lại, nếu không thì bây giờ hắn đã bước vào Đại Ất Tiên hậu kỳ rồi.
Trừ chuyện này ra, hắn còn xác định được bản thân mình không phải là Tiên Linh Thể, thậm chí Tiên Niết Thể vẫn còn chưa viên mãn.
Đây là kết quả xác định được ở trong Tiên Tủy Trì, nếu như không ở trong Tiên Tủy Trì, một khi hắn chọc giận đến lôi kiếp Đại Ất Tiên, lại không có đủ tiên linh khí nồng đậm để kiên trì, hắn có thể vượt qua được lôi kiếp Đại Ất Tiên hay không cũng là chuyện khó nói. Chứ đừng nói đến chuyện trong quá trình độ kiếp, Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra mô hình luyện thể Bất tử Quyết mới.
“Ha ha, mời vào mời vào.” Tiêu Việt Thủy hoàn toàn không dám nói chỉ cần ngươi muốn, có thể đến Tiên Tủy Trì tu luyện bất cứ lúc nào. Lam tiên ti này mà tu luyện, cũng chẳng có chút để tâm hay khách sáo nào cả.
Lam Tiểu Bố có thể đoán được một chút tâm tư của Tiêu Việt Thủy, trong lòng hắn cực kỳ cảm kích, cũng không phải tông chủ nào cũng rộng lượng được như Tiêu Việt Thủy.
Động phủ của Tiêu Việt Thủy chẳng những đơn giản, thậm chí có thể nói là vô cùng đơn sơ. Động phủ tu luyện của một người đơn sơ hay xa hoa không thể đánh giá qua cách bài trí, mà phải dựa vào độ nồng đậm của tiên linh khí mà phán đoán.
Lam Tiểu Bố vừa đến nơi này, đã biết Tiêu Việt Thủy đã lâu không tu luyện. Động phủ của một người thường xuyên tu luyện sẽ không giống như thế này.
Chương 523: Tiên Đan Vương cấp bảy. (2)Tiêu Việt Thủy pha tiên trà tốt nhất, rót một chén cho Lam Tiểu Bố rồi nói, “Lam tiên ti thật sự là kinh tài tuyệt diễm, ta thấy tuổi của Lam tiên ti cũng không lớn, vậy mà đã là một Đại Tiên Đan sư rồi.”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Tiêu tông chủ không phải cũng là Đại Tiên Đan sư sao?”
Dù sao thì Tiêu Việt Thủy là tông chủ của Vĩnh Ngọc Đan Môn, Lam Tiểu Bố suy đoán chắc hẳn Tiêu Việt Thủy cũng là một Đại Tiên Đan sư.
Tiêu Việt Thủy thở dài, “Mười vạn năm trước ta quả thật là một Đại Tiên Đan sư, nhưng bây giờ đã không phải nữa rồi.”
Lam Tiểu Bố cảm thấy có chút ngạc nhiên, trình độ luyện đan mà còn có thể bị giảm xuống được sao? Mà cho dù có bị sụt lùi xuống, Tiêu Việt Thủy cũng không thể bị rơi ra ngoài hàng ngũ Đại Tiên Đan sư được. Người ta là tông chủ của Vĩnh Ngọc Đan Môn, tiên linh thảo cấp tám cấp chín thì Vĩnh Ngọc Đan Môn không có được, nhưng Vĩnh Ngọc Đan Môn vẫn có thể dễ dàng lấy được tiên linh thảo cấp bốn đến cấp sáu, bình thường tùy tiện luyện vài lô đan dược, vậy thì trình độ Đan Đạo không bị giảm sút mới đúng.
Thấy Lam Tiểu Bố không hiểu, Tiêu Việt Thủy chủ động nói, “Ta cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, trong một lần tham gia bàn luận về Đan Đạo, sau khi trở về ta không thể nào luyện chế ra được tiên đan tứ phẩm trở lên. Cho dù là tiên đan tứ phẩm trở xuống, khi luyện chế ra cũng sẽ bị khuyết thiếu một chút gì đó, ngay cả tiên đan sư cấp ba cũng không bằng. Sau này đừng nói là tam phẩm, ngay cả linh đan bình thường ta cũng không thể luyện chế được.”
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu tại sao Tiêu Việt Thủy lại muốn nhờ hắn giúp, chắc hẳn là Đan Đạo của Tiêu Việt Thủy xuất hiện vấn đề, sau đó muốn tìm người khác để hỏi thăm.
Có thể khẳng định Tiêu Việt Thủy cũng đã từng nhờ Dịch Y Minh giúp đỡ, Dịch Y Minh chắc hẳn cũng không giải quyết được vấn đề này. Mà hắn có thể dạy được Quảng Tiệp, cho nên Tiêu Việt Thủy hy vọng mình có thể giúp đỡ hắn. Còn chuyện Tiêu Việt Thủy có thể tìm được cường giả Đan Đạo khác giúp đỡ hay không, Lam Tiểu Bố không dám khẳng định, nhưng mà chắc rất khó. Thứ nhất là Tiêu Việt Thủy là tông chủ của một đan môn, không muốn để người khác biết được vấn đề của hắn, thứ hai là trình độ của Tiêu Việt Thủy đã đến mức này, tìm được người có trình độ Đan Đạo mạnh hơn hắn, lại thật lòng giúp đỡ thì có được mấy Đại Tiên Đan sư chứ?
Lam Tiểu Bố đoán không sai, nhưng điều quan trọng nhất thì Lam Tiểu Bố lại không đoán được. Sở dĩ Tiêu Việt Thủy tìm Lam Tiểu Bố giúp đỡ, trừ chuyện Lam Tiểu Bố có thể truyền thụ được trình độ Đan Đạo mạnh đến không hợp lẽ thường ra, còn là vì tuổi của Lam Tiểu Bố không lớn. Chỉ có người tuổi còn trẻ mới có thể cảm nhận được rõ vấn đề Đan Đạo của hắn.
“Rốt cuộc Tiêu tông chủ là Đại Tiên Đan sư cấp mấy?” Lam Tiểu Bố hỏi.
“Cấp sáu.” Tiêu Việt Thủy trầm giọng nói.
Cấp sáu? Lam Tiểu Bố thất kinh, lúc trước hắn ở linh Vi Tiên vực không biết đã luyện chế được bao nhiêu tiên đan lục phẩm, kết quả một lò cũng không luyện được thành công, lãng phí biết bao nhiêu tiên linh thảo cấp sáu, không biết cụ thể là bao nhiêu, những có thể dùng thành đống để tính toán.
Tiển Linh Thể của hắn sở dĩ là giả, cũng là vì quy tắc thiên địa ở linh Vi Tiên vực không được đầy dủ. Vậy có phải trình độ Đan Đạo của hắn đã sớm đến Đại Tiên Đan sư cấp sáu rồi không, cũng bởi vì quy tắc thiên địa không cho phép, cho nên hắn mới không thể luyện chế ra được tiên đan lục phẩm?
Trừ tiên đan lục phẩm ra, còn có trận pháp. Có thể nói ở linh Vi Tiên vực, hắn không tập trung thời gian vào việc tu luyện mà tập trung vào Đan Đạo và Trận Đạo.
Đan Đạo thì hắn bị kẹt ở Đại Tiên Đan sư cấp năm, Trận Đạo bị kẹt ở Đại Tiên Trận sư cấp sáu. Nếu như hắn thật sự là một Đại Tiên Đan sư cấp sáu, vậy thì hắn chỉ cần hơi cố gắng một chút là có thể bước vào hàng ngũ Tiên Trận vương cấp bảy rồi.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố trực tiếp lấy đan lô ra, sau đó lấy ra một đống tiên linh thảo.
Khi Lam Tiểu Bố lấy hỏa diễm ra, con mắt Tiêu Việt Thủy lập tức trợn tròn, đây là Thái Sơ Hằng Hỏa? Lam tiên ti lại là một đan sư có tiên diễm, chuyện này thật sự khiến người khác kinh hãi. Chấn động nhất chính là Thái Sơ Hằng Hỏa của Lam Tiểu Bố đã được niết bàn rất hoàn mỹ, bây giờ đã là tiên diễm cấp ba.
KHông đúng, Lam Tiểu Bố đang luyện chế…
Đây tuyệt đối là đang luyện chế La Thiên Tiên Đan đấy, La Thiên Tiên Đan có thành phần chính là tiên linh thảo Già Lam Bích Quả, Già Lam Bích Quả rất khó có được, một quả khó có thể định được giá trị. Bây giờ Lam Tiểu Bố tiện tay lấy một quả ra, còn dùng Thái Sơ Hằng Hỏa để luyện đan…
Tiêu Việt Thủy kích động siết chặt tay thành nắm đấm, cho dù hôm nay vấn đề Đan Đạo của hắn không thể giải quyết được, nhưng hắn đã nhìn thấy rõ được tiềm lực của Lam Tiểu Bố. Một Tiên Ti mà có thể tiện tay lấy ra được Già Lam Bích Quả và Thái Sơ Hằng Hỏa, người này mà tầm thường thì mới là chuyện lạ.
Tiêu Việt Thủy nhanh chóng bị hấp dẫn bởi thủ pháp Đan Đạo của Lam Tiểu Bố, hắn không biết rằng Lam Tiểu Bố chỉ đang xác nhận xem bản thân mình có phải là Đại Tiên Đan sư cấp sáu hay không, còn tưởng là Lam Tiểu Bố đang luyện lò đan dược này cho hắn xem, cho nên hắn lại càng không dám chớp mắt nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố luyện đan.
Cái này là phải luyện chế ra bao nhiêu La Thiên Tiên Đan, mới có thể đạt được trình độ như Lam Tiểu Bố?
Nhìn người khác luyện đan cũng có một nỗi lo lắng, lo lắng lò đan dược này không cẩn thận một chút thì sẽ hỏng. Nhìn Lam Tiểu Bố luyện đan, đây tuyệt đối là một kiểu thưởng thức cái đẹp, say mê mà chìm đắm, hoàn toàn không biết đây là đang luyện chế một lò đan dược.
Mười hai viên đan dược ẩn chứa đạo vận viên mãn từ trong đan lô của Lam Tiểu Bố lăn ra ngoài, rơi vào trong bình ngọc, lúc này Tiêu Việt Thủy mới tỉnh táo lại.
Chương 524: Vấn đề của Tiêu Việt Thủy. (1)Lúc này Tiêu Việt Thủy mới phát hiện mình hoàn toàn không cẩn thận quan sát thủ pháp luyện đan của Lam Tiểu Bố, mà chỉ say mê quá trình hình thành La Thiên Tiên Đan.
“Haiz…” Tiêu Việt Thủy thở dài, trong mắt mang theo sự tôn kính ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố, “Lam tiên ti, có thể cho ta quan sát bình La Thiên Tiên Đan này được không?”
Lam Tiểu Bố cũng vô cùng mừng rỡ, mình quả nhiên là một Đại Tiên Đan sư cấp sáu, chỉ là do hắn vẫn luôn không cảm nhận được mà thôi.
“Đương nhiên là được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự đưa bình đan dược trong tay cho Tiêu Việt Thủy.
“Thật là không ngờ, Lam tiên ti lại là Đại Tiên Đan sư cấp sáu…” Tiêu Việt Thủy tỉnh táo lại, đồng thời mở bình ngọc ra.
“Đây là mười hai viên La Thiên Tiên Đan cao cấp? Lam tiên ti, ngươi… Ngươi là một Tiên Đan Vương cấp bảy sao?” Tiêu Việt Thủy hoàn toàn bị Đan Đạo của Lam Tiểu Bố chấn kinh.
Tiên Đan Vương cấp bảy, cho dù là khắp Thăng Tinh Tiên Đình cũng chỉ có bốn người mà thôi. Trong bốn người này có một người tuổi đã lớn, hầu như không đồng ý luyện đan giúp ai, còn có một người mỗi lần luyện đan giúp người khác, thù lao đều khiến người đó phải tán gia bại sản. Hơn nữa đan dược mà người đó luyện ra hầu hết đều là tiên đan trung đẳng, thậm chí còn có cả tiên đan hạ đẳng.
Còn về hai người còn lại, đều là Thái Thượng trưởng lão của tông môn Đan Đạo. Hoàn toàn không thể mời nổi, đừng nói đến chuyện thù lao bao nhiêu. Người ta đều dành hết thời gian để tăng tu vi, ai lại kiên nhẫn vì một chút thù lao mà đi luyện đan chứ? Cũng giống như tỷ phú, ngươi nói cho hắn biết rằng có một mối làm ăn, một khi thành công có thể kiếm lời được năm tệ, đây không phải là chuyện cười sao?
Lam Tiểu Bố luyện chế ra được một lò La Thiên Tiên Đan có mười hai viên cao cấp, rõ ràng là một Tiên Đan Vương chính cống, hơn nữa còn là một tiên đan vương rất giỏi. Tiên Đan Vương bình thường chẳng thể nào có thể luyện chế được mười hai viên tiên đan cao cấp như thế này.
Lam Tiểu Bố cười cười, hắn tin mình muốn trở thành Tiên Đan Vương cấp bảy, chắc hẳn sẽ không bị hạn chế gì nhiều. Trên người hắn có đầy đủ tiên linh thảo cấp bảy, ở đây lại có quy tắc thiên địa đầy đủ rõ ràng, chỉ cần tốn một chút thời gian, hắn nhất định có thể trở thành Tiên Đan Vương cấp bảy.
Đã như vậy, hắn phải giải thích thế nào đây?
“Tiêu mỗ thật sự quá may mắn, có thể luận Đan Đạo trước mặt một Tiên Đan Vương, thật sự là cơ duyên.” Tiêu Việt Thủy đưa bình ngọc lại cho Lam Tiểu Bố, giọng điệu của hắn chẳng những tôn kính mà động tác cũng nghiêm cẩn hơn.
Lam Tiểu Bố lại đưa bình ngọc cho Tiêu Việt Thủy, “Tiêu tông chủ, bình La Thiên Tiên Đan này giao cho Tiêu tông chủ, xem như chút lòng thành vì ta đã quấy rầy trong thời gian dài.”
Tiêu Việt Thủy nghe thấy vậy, trong lòng cực kỳ vui mừng. Mười hai viên La Thiên Tiên Đan, đối với một tông môn mà nói, đây là một khối tài sản lớn. Loại đan dược có tính chiến lược này, ai cũng không ngại nhiều. Hơn nữa bây giờ ở Thăng Tinh Tiên Đình, có mấy người có thể tùy tiện luyện chế ra được mười hai viên La Thiên Tiên Đan cao cấp?
“Đa tạ Lam tiên ti, vậy ta đành mặt dày mà nhận vậy.” Lần này Tiêu Việt Thủy không khách sáo nữa.
Lam Tiểu Bố nói, “Tiêu tông chủ, ngươi luyện chế một lò tiên đan ngũ phẩm cho ta nhìn thử.”
“Được, ta luyện chế ngay lập tức.” Ngay khi biết Lam Tiểu Bố là một Tiên Đan Vương cấp bảy, lòng tin của Tiêu Việt Thủy lại càng lớn hơn. Nếu như Lam Tiểu Bố không thể giải quyết được vấn đề của hắn, vậy thì hắn chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.
Tiêu Việt Thủy chọn luyện chế tiên đan ngũ phẩm Dưỡng Lâm Tiên Đan, loại tiên đan này được sử dụng rộng rãi nhất, cũng được rất nhiều Tiên Nhân hoan nghênh. Tác dụng chủ yếu là chữa thương nhanh, sau đó khôi phục tiên nguyên. Giản Quân Trung bị đánh trọng thương, sở dĩ có thể nhanh chóng khôi phục như vậy, cũng là vì Lam Tiểu Bố đã đưa cho Giản Quân Trung dùng một viên Dưỡng Lâm Tiên Đan.
Lam Tiểu Bố nhìn Tiêu Việt Thủy luyện đan, hỏa diễm của Tiêu Việt Thủy là Thạch Canh Hỏa, đây là một loại hỏa diễm ở dưới mặt đất, hỏa diễm này không thể thăng cấp, lúc lấy ra là cấp mấy thì đã định sẵn nó là cấp đó. Tiêu Việt Thủy là một tông chủ, Thạch Canh Hỏa này đã gần đến tiên diễm cấp sáu, cũng là một hỏa diễm không tệ. Ít nhất thì so với tiên di hỏa cấp ba hắn thấy lúc trước thì tốt hơn nhiều.
Lấy hỏa diễm ra, rửa sạch đan lô, sắp xếp dược liệu, chiết xuất dược liêu…
Mỗi một trình tự Tiêu Việt Thủy đèu làm vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí không có gì có thể bắt bẻ. Đan quyết sử dụng trong quá trình luyện đan cũng không có vấn đề gì cả, mặc dù theo Lam Tiểu Bố thấy, đan quyết của Tiêu Việt Thủy có thể xem là bình thường, nhưng mà dùng luyện đan thì không có vấn đề gì cả. Loại đan quyết này có lẽ không khiến người khác kinh diễm, nhưng lại là kết quả do vô sô người đi trước đúc kết ra sau mỗi lần thất bại.
Tốc độ luyện đan của Tiêu Việt Thủy không thể so với Lam Tiểu Bố, hơn nửa ngày trôi qua, hắn mới bấm đan quyết thu hồi, lấy ra mười hai viên đan dược màu xám.
Cất đan dược vào trong bình ngọc, Tiêu Việt Thủy thở dài, sau đó đưa bình ngọc trong tay cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vẫn chưa nhận lấy bình ngọc, nhưng hắn đã biết đan dược này nhất định có vấn đề. Hắn không hề cảm nhận được một chút hương thơm đan dược nào, cũng không hề cảm nhận được chút đạo vận lưu chuyển.
Bình ngọc được Lam Tiểu Bố nhận lấy mở ra, trong đó có một viên Dưỡng Lâm Tiên Đan được Lam Tiểu Bố lấy ra đặt trong lòng bàn tay.
Viên đan dược này nhìn rất hoàn chỉnh, nhưng mà trong đó chẳng những không có chút mùi hương đan dược, mà còn khiến Lam Tiểu Bố có cảm giác kỳ quái.
Sau khi tra xét đan dược này hết nửa ngày, lúc đầu Lam Tiểu Bố còn cho rằng đan dược này có ẩn chứa tử khí, nhưng sau đó hắn nhanh chóng hiểu ra, cái này cũng không thể xem là tử khí, mà là đan dược bị thiếu đi một loại sinh cơ.
Chương 525: Vấn đề của Tiêu Việt Thủy. (2)Cho dù là đan dược nào, cho dù là độc dược hay tiên đan trường thọ, đều có một loại sinh cơ nhất định. Loại sinh cơ này hòa với đan nguyên, tạo thành một luồng đạo vận Đan Đạo đặc biệt, bởi vậy mới có thể xưng là đan.
Tiêu Việt Thủy luyện đan không có vấn đề gì, dược hiệu và đan hỏa, đan lô cũng không có vấn đề, cuối cùng thành đan cũng không có vấn đề, vậy vì sao khi đan dược ra lò lại xảy ra vấn đề?
Lam Tiểu Bố cau mày, cùng lúc đó, Vũ Trụ Duy Mô khóa chặt viên đan dược trong tay hắn, Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng thông tin liên quan đến viên đan dược này.
Thấy vẻ mặt của Lam Tiểu Bố vô cùng nghiêm trọng, chỉ nhìn chằm chằm vào viên đan dược trong lòng bàn tay, Tiêu Việt Thủy cùng chẳng dám nói một câu nào, hắn lo sợ lời mình nói ra sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của Lam Tiểu Bố.
Bây giờ tu vi của Lam Tiểu Bố đã tăng lên, góc cạnh của Vũ Trụ Duy Mô càng ngày càng nhiều, tốc độ tạo dựng thông tin cũng càng lúc càng nhanh.
Chỉ nửa nén nhang sau, Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng xong thông tin của viên Dưỡng Lâm Tiên Đan này.
Lam Tiểu Bố nhìn thông tin mà mình có được, im lặng không nói. Tiêu Việt Thủy là một Đại Tiên Đan sư cấp sáu, còn là một Tiên Vương hậu kỳ. Trong Đan Đạo lại bị Yểm Ma ăn mòn, vậy mà Tiêu Việt Thủy lại không hề biết có chuyện gì xảy ra. Trên thực tế nếu như không nhờ có Vũ Trụ Duy Mô, hắn cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Ít nhất thì trước khi trở thành Tiên Đan Vương cấp bảy, hắn sẽ không biết được nguyên nhân.
Đan Đạo của Tiêu Việt Thủy quả thật đã bị một loại Đan Yểm ăn mòn, cho dù là Tiêu Việt Thủy luyện chế bất kỳ đan dươc nào, cuối cùng đan khí sẽ bị Đan Yểm hấp thu. Tiêu Việt Thủy gần đây không biết luyện đan như thế nào, hơn nữa Lam Tiểu Bố khẳng định Tiêu Việt Thủy rất ít khi sử dụng đan dược để tu luyện. Nếu không thì Tiêu Việt Thủy mà sử dụng đan dược, đã sớm bị Đan Yểm cắn nuốt.
Đan Yểm thật ra cũng là một loại Yểm Ma, Yểm ma thông qua cảm xúc mà hình thành, cho dù là sợ hãi, hưng phấn, thù hận, tức giận, dày vò… Đều có thể hóa thành yểm tu.
Đan Yểm trên người Tiêu Việt Thủy không chỉ có một loại cảm xúc, thậm chí còn là một loại đạo. Loại Đan Đạo này ngưng luyện thành Yểm Ma, một khi trưởng thành, tuyệt đối sẽ còn đáng sợ hơn Yểm ma bình thường rất nhiều.
Có thể tưởng tượng, một khi con Yểm ma này trưởng thành, rát có thể sẽ chiếm lấy cơ thể hiện tại của Tiêu Việt Thủy.
Lão Tiêu này cũng là người không tệ, có nên cứu một chút hay không đây? Chỉ là nếu cứu lão Tiêu, hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm, bây giờ hắn còn chưa rõ Yểm ma trên người lão Tiêu đang trốn ở đâu.
Có thể khẳng dịnh, con Đan Yểm này không ở trong thức hải, chỉ cần nó ở trong thức hải, Tiêu Việt Thủy là một Tiên Vương hậu kỳ nhất định có thể phát hiện ra.
Nếu là Đan Yểm, vậy thì rất có thể đang ẩn nấp trong Đan Đạo của Tiêu Việt Thủy, chỉ cần là lúc Tiêu Việt Thủy luyện chế đan dược, con Yểm Ma này nhất định sẽ xuất hiện.
Lam Tiểu Bố quyết định hỏi thăm ý của Tiêu Việt Thủy một chút, nếu như đối phương cần hắn giúp đỡ, vậy thì hắn sẽ giúp. Nếu như đối phương do do dự dự, lo lắng mình sẽ nhân cơ hội ra tay, vậy thì hắn sẽ nhanh chóng rời khỏi. Chẳng những hắn đi, mà còn phải mang theo Quảng Tiệp đi theo. Nếu không thì, một khi Tiêu Việt Thủy trở thành Đan Yểm, đó cũng không phải là chuyện đùa nữa.
Thấy Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng nhìn mình, Tiêu Việt Thủy vô cùng mong đợi nhìn Lam Tiểu Bố rồi nói, “Lam tiên ti, có biết được vấn đề của ta là gì không?”
Lam Tiểu Bố lắc đầu, sau đó nói, “Tiêu tông chủ, nếu như ngươi tin ta, chỉ cần trong lúc người tu luyện, luyện đan hoặc là luyện khí, luyện phù, ta sẽ xâm nhập vào trong thức hải của ngươi. Sau đó, ta sẽ có chút quá đáng, thậm chí còn muốn giết chết ngươi, ngươi cũng không thể có bất cứ động tác nào. Nếu đồng ý thì ta giúp ngươi kiểm tra một chút, còn nếu không đồng ý thì bây giờ ta cáo từ.”
Lam Tiểu Bố không dám nói hắn phát hiện ra Đan Yểm, bây giờ hắn còn chưa biết Đan Yểm này có linh trí hay không. Theo lý mà nói, cho dù Đan Yểm này có linh trí, cũng đang bị u mê. nếu không thì Tiêu Việt Thủy nhất định đã bị ảnh hưởng đến thần trí rồi.
Thử nghĩ một chút xem, Tiêu Việt Thủy có thể lấy Cửu Thải Hư Không Liên ra đưa cho hắn, cũng không hề suốt ngày luyện chế ra những tiên đan không có sinh cơ kia, vậy thì có nghĩa là không bị Đan Yểm ảnh hưởng nhiều. Biết rõ Đan Yểm không có trong cơ thể Tiêu Việt Thủy khống chế Tiêu Việt Thủy, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn không dám nói rõ ra hai chữ Đan Yểm này.
“A…” Tiêu Việt Thủy bất ngờ nhìn Lam Tiểu Bố, yêu cầu như thế thật sự quá đáng. Nào có kiểu xem bệnh giúp người khác như vậy? Một khi mở rộng thức hải ra, vậy thì người khác có thể đoạt xá hắn bất cứ lúc nào, thậm chí còn có thể xử lý hắn.
Nhưng mà Tiêu Việt Thủy nhanh chóng hiểu rõ, Lam Tiểu Bố là ai chứ? Vẫn còn trẻ tuổi như vậy mà đã là Tiên Đan Vương cấp bảy, có tương lai tươi sáng ở Cấm Tiên Ti, tại sao lại phải đoạt xá Tiêu Việt Thủy hắn chứ?
Với thân phận Tiên Đan vương cấp bảy như Lam Tiểu Bố, tùy tiện nhận một chức vụ gì đó ở tông môn hay Tiên Đình, đều có thể dễ dàng hơn Tiêu Việt Thủy hắn.
“Có phải đã lâu rồi ngươi không tu luyện?” Lam Tiểu Bố đột nhiên hỏi.
Tiêu Việt Thủy gật đầu, “Đúng vậy, mỗi lần ta tu luyện đều chẳng có chút tiến bộ nào, cho dù có dùng tiên đan cũng vậy.”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ tên Đan Yểm kia thật ngu xuẩn, nếu như Đan Yểm kia lòng tham không đáy, mỗi lần đều để lại một chút cặn bã đan dược cho Tiêu Việt Thủy, khiến Tiêu Việt Thủy cảm thấy sử dụng đan dược sẽ có chút tiến bộ, tốc độ phát triển của Đan Yểm sẽ nhanh hơn. Bởi vì như vậy Tiêu Việt Thủy sẽ nhanh chóng ăn đủ loại tiên đan, để tăng thực lực của mình.