Khí Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 72 - Chương 1358 - Tông Môn Ám Sát. (1)

Chương 1358 - Tông môn ám sát. (1)

Lam Tiểu Bố cũng không sốt ruột, mặc dù hắn không biết Ám Nguyệt Hà là nơi nào, nhưng cũng biết, Ám Nguyệt Hà có thể khiến nhiều người kiêng kỵ, tuyệt đối không phải là một tông môn đơn giản. Nếu hắn đi ngay bây giờ, tám chín phần mười Ám Nguyệt Hà cũng sẽ tìm đến hắn.

Hắn đi đến Vô Căn Thần giới là hoàn toàn ngẫu nhiên, trước khi chưa điều tra rõ vị diện của Bất Thanh Thần giới, hắn nhất định không thể đi được.

Ám Nguyệt Hà có mạnh đến đâu, có lẽ người mạnh nhất chính là Hợp Thần cảnh, Lam Tiểu Bố không tin một Hợp Thần cảnh sẽ đến bắt hắn, đến bắt hắn chắc hẳn là tu sĩ có cảnh giới Thần Vương. Thần Vương thì hắn đánh không lại, nhưng mà Thần Vương muốn bắt được hắn, vậy đừng có mơ.

Người khác có thủ đoạn chạy trốn, hắn cũng có, hơn nữa thủ đoạn chạy trốn của hắn còn là Ngũ hành Đại Độn trong Thiên Cương thần thông.

Lam Tiểu Bố đi đến thương lâu lớn nhất của quảng trường Địa Mộng Tháp. Người của Ám Nguyệt Hà có đến đây, nhất định phải cần một chút thời gian. Lam Tiểu Bố hắn cũng không phải là bị người đuổi giết là xong, nếu đuổi giết hắn, vậy hắn nhất định phải tặng một chút quà mang về. Cho nên hắn đến thương lâu này để mua sắm vật liệu, vật liệu có thể bố trí các loại trận pháp.

Thiên Cương thương lâu chính là lấy tên dựa theo Địa Mộng Tháp, nghe đồn Địa Mộng Tháp có tất cả là 72 tầng. Bởi vì đỉnh tháp của Địa Mộng Tháp nằm gần mặt đất nhất, cho nên bình thường mọi người gọi là tầng thứ nhất, thật ra tương đương với Địa Mộng Tháp tầng thứ 72.

Lam Tiểu Bố vừa tiến vào Thiên Cương thương lâu, thương lâu vốn đang ồn ào lập tức yên tĩnh lại. Trên thực tế những giọng nói bàn tán lúc này, phần lớn đều đang nói về Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố giết người của Ám Nguyệt Hà tại Đại Đạo thần tức lâu trên quảng trường Địa Mộng Tháp, vậy mà còn dám ở lại đây đi dạo, quả thật là không biết sống chết thế nào.

“Xin hỏi tiền bối cần gì?” Lam Tiểu Bố đi đến nơi mua sắm tài liệu, còn chưa mở lời, đã có một tên tiểu nhị tươi cười rạng rỡ đến hỏi.

Trời đất chứng giám, tiểu nhị này thật sự không phải là nhiệt tình muốn bàn chuyện làm ăn với Lam Tiểu Bố, mà là hy vọng Lam Tiểu Bố nhanh chóng mua đồ xong rồi đi, không nên ở chỗ này lại cửa hàng của bọn họ. Ai biết người của Ám Nguyệt Hà sẽ đến lúc nào chứ?

“Ta muốn mua vật liệu, Tiệt Sa, Mạc Lưu Ngân, Phi Khuê Trúc Căn, Hư Không Bằng Kim…” Lam Tiểu Bố báo hơn một trăm loại vật liệu, mà số lượng của mỗi loại vật liệu đều từ một đến hai chục.

“A…” Tiểu nhị ngây ngẩn cả người, đây là định nhập hàng sao? Chỉ mua một lần đã mua nhiều tài liệu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải. Thiên Cương thương lâu mặc dù là thương lâu đứng đầu, nhưng giá cả không hề rẻ chút nào, thậm chí còn là đắt nhất. Sở dĩ chuyện làm ăn của Thiên Cương thương lâu tốt như vậy, nguyên nhân chủ yếu không phải là do giá cả, mà là ở đồ vật, ở Thiên Cương thương lâu hầu như đều có thể mua được thứ mình cần.

“Sao thế? Không lấy ra được à?” Lam Tiểu Bố thấy tiểu nhị không trả lời, khẽ nhíu mày hỏi một lần nữa.

Vật liệu mà hắn mua sắm đều là vật liệu để luyện chế phù lục và bố trí trận pháp, bây giờ hắn là Thần Phù sư cấp ba đỉnh phong, đồng thời cũng là một đại sư thần trận cấp bốn.

Nếu như chỉ là Thần Vương đuổi giết hắn, hắn hoàn toàn có thể xử lý được Thần Vương. Nếu là cường giả Hợp Thần đuổi giết hắn, vậy hắn sẽ trực tiếp rời đi.

“Không, không phải, trừ Tuyết Đằng Tinh, Lạc Vân Thiết, Hư Không Bằng Kim chỉ còn một ít, những cái khác Thiên Cương thương lâu ta đều có, chỉ là giá cả không rẻ. Ngài chắc hẳn phải biết, rất nhiều thứ đều cực kỳ quý hiếm. Vì đây là Thiên Cương thương lâu ta, đổi thành thương lâu khác, có thể lấy ra được hai phần đã không tệ rồi. Cho nên giá tiền cũng không rẻ…” Một nam tử da rám nắng vội vàng đi tới, ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố, giọng điệu vô cùng khách sáo.

Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy thì vô cùng vui mừng, hắn nghĩ có thể lấy được một nửa đã là không tệ rồi, người này lại nói có thể lấy được hơn chín phần. Xem ra cái Thiên Cương thương lâu này quả thật rất lợi hại.

“Bao nhiêu thần tinh?” Lam Tiểu Bố giơ tay ngăn lại, dứt khoát nói.

“Cộng thêm phí truyền tống, tất cả cầ 11,3 triệu thần tinh thượng phẩm. Bởi vì có một ít vật liệu cần phải truyền tống ngay từ nơi khác đến, cho nên cần một ít phí truyền tống.” Nam tử nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, càng nhiệt tình hơn.

Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, cái này cũng không rẻ chút nào, hắn mua tất cả không đến 2000 vật liệu. Hơn nữa phần lớn vật liệu này đều là thần tài từ cấp năm trở xuống, thậm chí thần tài cấp năm cũng không nhiều, lại phải mất hơn 10 triệu thần tinh thượng phẩm.

“Ta là chấp sự ở nơi này, ta có thể làm chủ bỏ bớt cho ngài 300.000 số lẻ, chốt giá 11 triệu thần tinh thượng phẩm. Thật ra trong những tài liệu này, quý ở chỗ Mạc Lưu Ngân, đây là thần tài gần với cấp sáu, cực kỳ khó có được.” Tên nam tử báo giá thấy Lam Tiểu Bố đang cân nhắc, nhanh chóng giải thích.

“Được, lập tức chuẩn bị cho ta đi, càng nhanh càng tốt.” Lam Tiểu Bố nói xong, lấy một cái túi trữ vật ra đặt trên quầy.

“Được.” Thấy Lam Tiểu Bố thản nhiên lấy thần tinh ra, gã chấp sự này vô cùng vui mừng, trong lòng hắn thầm nói, cho dù ngươi không bảo ta nhanh chóng chuẩn bị, ta cũng sẽ nhanh chóng mà chuẩn bị, chậm trễ một chút thôi thì người của Ám Nguyệt Hà sẽ đến mất.

Ngoài miệng thì nói được, nhưng tay của hắn thì đã muốn cầm lấy túi trữ vật. Chỉ cần cầm được túi trữ vật, vậy không cần phải vội vàng chuẩn bị nữa. Thần niệm của hắn đã quét qua, bên trong túi trữ vật quả thật là 11 triệu thần tinh thượng phẩm, hơn nữa phẩm chất cũng không tệ.

Lam Tiểu Bố kéo lại, túi trữ vật lại nằm trong tay hắn. Lam Tiểu Bố lạnh lùng nhìn chằm chằm tên chấp sự này, không nói nửa câu nào.

Chấp sự cười cười xấu hổ, “Đúng, đúng, một tay giao hàng, một tay giao thần tinh, bây giờ ta đi chuẩn bị vật liệu ngay.”

Chương 1359 - Tông môn ám sát. (2)

Thấy chấp sự đi rồi, lúc này Lam Tiểu Bố mới đặt lại túi trữ vật ở trên quầy. Trên túi trữ vật không có cấm chế, bên trong có 11 triệu thần tinh thượng phẩm phẩm chất không tệ, ai cũng có thể nhìn thấy. Một tay giao tiền, một tay giao hàng, chấp sự này không thể nào không biết quy củ này.

Đã biết quy củ này, tên chấp sự còn muốn giơ tay ra lấy thần tinh, gia hỏa này rõ ràng muốn giở trò mà. Chỉ cần thần tinh bị lấy đi, vậy đối phương có thể sẽ từ từ xuất hàng. Lam Tiểu Bố khẳng định, tuyệt đối chưa đợi đến lúc lấy được hàng, người của Ám Nguyệt Hà sẽ xuất hiện ở đây. Lúc đó, hắn chỉ có thể chạy trốn, mà thần tinh thì không thể nào lấy về được.

Tuy rằng hắn không sợ, nhưng hắn thấy phiền phức.

Vì hoàn thành mối làm ăn này, gã chấp sự này đã tự đi chuẩn bị đồ cho Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhìn tiểu nhị nói, “Lấy cho ta một phần ghi chép giới thiệu vắn tắt các đại tông môn ở Vô Căn Thần giới, cần phải cặn kẽ một chút, tốt nhất là có giới thiệu của cả Ám Nguyệt Hà nữa.”

Hầu như một khắc sau khi Lam Tiểu Bố nói xong câu đó, một lời truyền âm đã đến bên tai Lam Tiểu Bố, “Bằng hữu, ngươi ở chỗ này không thể mua được ghi chép về Ám Nguyệt Hà đâu. Ám Nguyệt Hà là một tông môn ám sát, tông môn này có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để làm việc, nghe đồn tông chủ là một cường giả Hợp Thần cảnh. Còn cường giả Thần Vương, ở Ám Nguyệt Hà có hơn vài chục. Một khi đắc tội với Ám Nguyệt Hà, vậy thì chỉ có thể chờ bọn họ trả thù. Ám Nguyệt Hà trả thù ở khắp mọi nơi, thủ đoạn chẳng những tàn nhẫn ác độc, mà còn không để lại hậu hoạn.

Thậm chí có tông môn có CHuẩn Thánh, cũng vì đắc tội với Ám Nguyệt Hà, cuối cùng bị ám sát sạch. Bằng hữu ở quảng trường Địa Mộng Tháp giết chết sát thủ của Ám Nguyệt Hà, người Ám Nguyệt Hà chẳng bao lâu nữa sẽ đến đây, ta đoán bọn hắn sẽ phái cường giả Thần Vương đến. Còn Ám Nguyệt Hà ở đâu, không có ai biết.”

Tông môn ám sát? Lam Tiểu Bố nghĩ hai tên Thế Giới Thần xuất hiện trong Đại Đạo thần tức lâu, phong cách hành sự hoàn toàn chẳng giống một tông môn ám sát chút nào. Đã quang minh chính đại như vậy rồi, còn ám sát cái quái gì?

Tiểu nhị áy náy nói với Lam Tiểu Bố, “Rất xin lỗi, chúng ta không có ghi chép như vậy.”

Tựa như đã nhìn ra được suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, truyền âm lại đến một lần nữa, “Trước đó Ám Nguyệt Hà là một tông môn ám sát, bởi vì càng ngày càng phách lối, cũng càng ngày càng khiến các tông môn khác phải kiêng kị, bây giờ Ám Nguyệt Hà đã ngang nhiên quang minh chính đại mà đi ám sát đối thủ của bọn hắn. Ngươi nhìn thấy bọn hắn ngang nhiên xé rách cấm chế các gian phòng trong Đại Đạo thần tức lâu, nhưng mà đối với bọn hắn thì đó chính là ám sát. Hơn nữa Đại Đạo thần tức lâu cũng không dám nói nửa chữ.”

Giờ phút này Lam Tiểu Bố đã xác định được người truyền âm cho hắn, đó là một tán tu lưng còng, tên tán tu này đang xem xét một món thần khí cấp thấp trong một quầy ở đằng xa.

“Đa tạ đạo hữu đã giải đáp thắc mắc, xin hỏi một chút, Ám Nguyệt Hà có mấy Hợp Thần cảnh?” Lam Tiểu Bố cảm tạ một câu.

Tán tu lưng còng này nghe thấy Lam Tiểu Bố truyền âm lại, toàn thân chấn động, hắn hoàn toàn không dám truyền âm cho Lam Tiểu Bố nữa, quay người vội vàng rời khỏi thương lâu.

Hắn không ngờ Lam Tiểu Bố lại có thể nắm bắt được phương hướng truyền âm tìm được đến chỗ hắn. Phải biết rằng trong đại sảnh này có ít nhất là bốn mươi, năm mươi người, hơn nữa rất nhiều người còn đang nhỏ giọng bàn tán. Hắn ở trong một góc, Lam Tiểu Bố làm sao biết được là hắn?

Thấy người đã đi, Lam Tiểu Bố cũng không để ý. Đừng nói là đại đạo của hắn đã tự thành một thể, một chút dao động quy tắc trong không gian hắn cũng có thể nắm bắt được. Cho dù không như vậy, để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu, hắn cũng có thể dễ dàng tìm ra được là ai truyền âm cho hắn.

Nhìn thấy Lam Tiểu Bố vẫn còn đang chờ vật liệu, một phần tu sĩ cảm thấy lo lắng đã bắt đầu rút đi. Rất nhiều người đoán được người của Ám Nguyệt Hà chẳng mấy chốc nữa sẽ đến, Lam Tiểu Bố vẫn chưa đi, đợi lát nữa đánh nhau, Ám Nguyệt Hà cũng sẽ không kiêng kị đến Thiên Cương thương lâu.

Lam Tiểu Bố thì chẳng có chút nóng nảy nào, hắn vừa khắc họa trận văn hư không, vừa chờ tên chấp sự kia gom đủ vật liệu cho hắn.

Qua khoảng một nén nhang, tên chấp sự kia vội vàng chạy đến, cầm trong tay một cái túi trữ vật.

“Đã để đạo hữu đợi lâu rồi, đồ đã chuẩn bị xong, xin mời đạo hữu xem qua.” Nói xong, chấp sự đặt túi trữ vật ở trên quầy, ở cùng một chỗ với túi trữ vật của Lam Tiểu Bố.

Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua một chút, biết ngay đồ vật đã đủ, hắn cầm túi trữ vật đựng vật liệu lên, quay người rời khỏi thương lâu, không hề chần chừ chút nào.

Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố bước ra khỏi Thiên Cương thương lâu, một đạo niệm ký đã gắn lên người hắn. Hạ niệm ký lên người hắn chính là một tên tu sĩ Thế Giới Thần trung kỳ, tên Thế Giới Thần này lúc hắn tiến vào Thiên Cương thương lâu đã có mặt ở đây. Bây giờ lại hạ ấn ký trên người hắn, chắc hẳn chính là người của Ám Nguyệt Hà.

TRong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, không sợ ngươi gắn niệm ký, chỉ sợ ngươi không làm mà thôi. Hắn hoàn toàn không gỡ cái ấn ký này ra, cứ như vậy rời khỏi quảng trường Địa Mộng Tháp.

Vừa ra khỏi quảng trường, Lam Tiểu Bố lập tức tăng nhanh tốc độ, nửa canh giờ sau, Lam Tiểu Bố đã đứng ở một vùng hoang vu trống trải.

Chương 1360 - Ngươi cũng chỉ là kẻ thứ ba.

Dựa theo suy nghĩ lúc đầu của Lam Tiểu Bố, trên người hắn có ấn ký thần niệm, vậy người của Ám Nguyệt Hà kia nhất định sẽ lần theo cái ấn ký thần niệm này mà đuổi đến chỗ hắn.

Nhưng mà khi Lam Tiểu Bố dừng lại ở nơi này bố trí Khốn Sát Thần Trận, đột nhiên cảm thấy không đúng. Hắn chỉ cần một chiêu đã có thể giết chết một Thế Giới Thần sơ kỳ, thậm chí sau khi giết tu sĩ Thế Giới Thần rồi, cũng không vội vã chạy đi, vậy thì đã nói rõ hắn hoàn toàn không sợ Ám Nguyệt Hà truy sát. Từ góc độ của người bên ngoài mà nhìn, hắn chắc chắn không hề đơn giản.

Nếu như biết hắn không đơn giản, Ám Nguyệt Hà còn để một tu sĩ Thế Giới Thần hạ ấn ký thần niệm lên người hắn, chuyện này không đúng rồi. Một tu sĩ Thế Giới Thần hạ ấn ký thần niệm lên người hắn, hắn không phát hiện ra được sao?

Nếu như đối phương biết rõ hắn có khả năng phát hiện ấn ký thần niệm này, còn hạ ấn ký thần niệm trên người hắn, vậy thì phải nghĩ sâu xa. Cái gì gọi là bịt tai trộm chuông, chính là như thế này đây.

Tâm niệm vừa chuyển, Lam Tiểu Bố lập tức xác định đối phương đã biết hắn đã phát hiện ra ấn ký thần niệm của hắn ta, hơn nữa còn cố ý để hắn phát hiện ra. Lúc này mới bình thường, nếu không thì, lúc hắn đi, tu sĩ Thế Giới Thần kia cũng không hạ ấn ký thần niệm lên người hắn, chẳng lẽ Ám Nguyệt Hà không tìm được Lam Tiểu Bố hắn sao?

Nếu như Ám Nguyệt Hà chỉ có chút bản lĩnh này, cũng sẽ không khiến nhiều người sợ sệt. Nếu tu sĩ Thế Giới Thần này không hạ ấn ký thần niệm lên người hắn, Ám Nguyệt Hà cũng có thể tìm được hắn, vậy đã cho thấy trên người hắn vẫn còn ấn ký khác.

Lam Tiểu Bố vừa bố trí Khốn Sát Thần Trận, đồng thời để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu trên người mình. Thần niệm của hắn tìm một vòng cũng không thể tìm được ấn ký thần niệm, thời gian gấp rút, hắn chỉ có thể nhờ Vũ Trụ Duy Mô giúp đỡ.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Lam Tiểu Bố đã bố trí một cái Khốn Thần Trận ẩn cấp ba, một Sát Thần Trận ẩn cấp ba. Mặc dù trình độ trận pháp của hắn có thể bố trí ra thần trận cấp bốn, nhưng mà trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể làm được. Bây giờ chỉ có thể bố trí một cái khốn trận và sát trận.

Vũ Trụ Duy Mô cũng đã tạo dựng xong mô hình kết cấu trên thân thể hắn, khiến Lam Tiểu Bố ngạc nhiên là, trừ ấn ký thần niệm của tên Thế Giới Thần kia, không có ấn ký thần niệm nào khác.

Chẳng lẽ Ám Nguyệt Hà chỉ có chút bản lĩnh này?

Tuyệt đối không thể, Lam Tiểu Bố nhanh chóng quyết định, ở một nơi cách xa Khốn Sát Thần Trận một chút, lại bố trí ra một cái Khốn Thần Trận cấp hai, sau đó gỡ ấn ký thần niệm trên người hắn ra, đặt ở trong thần trận cấp hai này. Còn bản thân hắn thì trốn vào trong Khốn Sát Thần Trận cấp ba.

Lam Tiểu Bố tin rằng Ám Nguyệt Hà đến tìm hắn, nhất định không cần đến cái ấn ký thần niệm của tu sĩ Thế Giới Thần kia

Bởi vì không xác định lắm, Lam Tiểu Bố trốn trong Khốn Sát Thần Trận, vẫn có chút bất an, hắn bắt đầu khắc họa trận văn hư không, lại bố trí một cái huyễn trận trong hư không.

Sở dĩ không huyễn hóa thành vật khác, là do Lam Tiểu Bố đang thử xem, Ám Nguyệt Hà có phải không cần dựa vào bất cứ ấn ký gì để tìm dược hắn hay không.

Ngay sau khi hắn gỡ ấn ký thần niệm kia ra, Vũ Trụ Duy Mô cũng không tìm thấy được bất cứ ấn ký thần niệm nào khác trên người hắn, vậy thì đã nói rõ trên người hắn nhất định không có ấn ký. Hắn không tin Ám Nguyệt Hà còn lợi hại hơn cả Vũ Trụ Duy Mô của hắn.

Một hồi lâu sau khi đã hoàn thành việc khắc họa trận văn huyễn trận, cũng không thấy người nào đến. Khi trong lòng Lam Tiểu Bố còn đang khó hiểu vì sao người của Ám Nguyệt Hà còn chưa đến, một bóng đen đột ngột xuất hiện trong hư không rồi nhào về phía hắn.

Khi bóng đen nhào về phía hắn, sát thế kinh khủng cũng bao phủ cả vùng không gian của hắn lại.

Lam Tiểu Bố hoảng hốt, đối phương quả nhiên không cần dùng bất cứ ấn ký thần niệm nào cũng có thể tìm được hắn. Lấy Thất âm Kích ra, đồng thời phát động Khốn Sát Thần Trận cấp ba.

Nếu như không thể xử lý đối phương trong một kích, Lam Tiểu Bố quyết định đi ngay.

Oanh! Khí thế sát phạt cuồng bạo xé rách lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, một trường thương từ hư không phóng đến, khóa chặt mi tâm Lam Tiểu Bố.

KHí thế sát phạt đáng sợ kia hầu như đã ép Lam Tiểu Bố đến mức hít thở không thông, sát khí ngang ngược đầy máu tanh tung hoành trong không gian của Lam Tiểu Bố.

Đây là một gia hỏa giết người như ngóe, nếu không thì không thể nào có loại khí thế sát phạt đầy máu tanh như vậy. Nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn thở phào một hơi, bởi vì người đến không phải là Thần Vương, mà là một cường giả Thế Giới Thần viên mãn.

Lam Tiểu Bố khẳng định, cường giả Thế Giới Thần viên mãn này không hề yếu hơn Thần Vương sơ kỳ, thậm chí còn đã từng giết Thần Vương sơ kỳ. Nhưng mà hắn e ngại Thần Vương, nhưng sẽ không e ngại Thế Giới Thần. Hắn khác với tu sĩ khác, lĩnh vực Thần Vương hắn không phá nổi, bởi vì đạo tắc đại đạo của Thần Vương đã vượt xa cấp độ Thần Quân của hắn. Nhưng một Thế Giới Thần thì hắn không thèm để ý, cũng đừng mong có thể nghiền ép hắn.

Chỉ cần đối phương không thể nào nghiền ép lĩnh vực với hắn, hắn sẽ có cơ hội thắng.

Lần này Thất âm Kích không phải cuốn lên trăm triệu kích đào, mà là một đường kích mang, kích mang này đánh thẳng vào thương mang kia.

TRong hư không truyền đến tiếng ồ ngạc nhiên, tựa như đang cảm thấy kỳ quái vì sao Lam Tiểu Bố rõ ràng chưa đến Thần Vương cảnh, nhưng lại có thể tránh thoát được lĩnh vực Sát Phạt của hắn, hơn nữa còn có thể đánh trả.

Oanh! Đạo vận nổ tung, khí thế sát phạt cường hãn cuốn tới, cho dù Lam Tiểu Bố đã chuẩn bị kỹ càng, cũng bị loại lực lượng đáng sợ này đánh trúng, phun ra một ngụm máu.

Lam Tiểu Bố rên lên đau đớn, lấy trận kỳ ra, đồng thời khắc họa thêm mấy đạo trận văn hư không.

Đối phương cũng chỉ có cơ hội ra tay lần này mà thôi, hắn tuyệt đối sẽ không để cho đối phương có thể mặt đối mặt công kích hắn lần thứ hai. Nếu như không phải là đánh lén, ngay cả cơ hội ra tay đối phương cũng sẽ không có.

Bóng người trong hư không dần trở nên rõ ràng hơn, đó là một tên nam tử áo vàng, hắn đeo một cái mặt nạ, không thể nào nhìn thấy rõ gương mặt. Vừa rơi xuống mặt đất, trường thương trên tay của hắn đã huyễn hóa thành thương ảnh bao phủ Lam Tiểu Bố.

Chương 1361 - Ngươi cũng chỉ là kẻ thứ ba. (2)

Đáng tiếc là Lam Tiểu Bố sẽ không cho hắn cơ hội nữa, từng luồng lực lượng sát phạt hư không cuốn về phía nam tử mặc áo vàng này, lực lượng sát phạt này trong nháy mắt đã tạo thành sát thế bao chặt lấy hắn ta.

“Chỉ là cấp ba…” Nam tử áo vàng này còn chưa nói ra được mấy chữ thần trận cấp ba, đạo âm đã ngân lên, Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố hóa thành kích mang phủ trời ngập đất bao trùm đến.

Không gian bắt đầu nén lại, giờ phút này nam tử áo vàng mới tỉnh ngộ ra, thứ Lam Tiểu Bố bố trí không chỉ là Sát Thần trận cấp ba, mà còn có Khốn Thần Trận cấp ba. Nhưng trừ cái đó ra, Lam Tiểu Bố còn khống chế Khốn Sát Thần Trận đối phó với hắn.

Nam tử áo vàng không dám phân tâm suy nghĩ nữa, trường thương cuốn ra không còn là thương ảnh nữa, đạo vận thương thế tạo ra một không gian, hắn chẳng những muốn ngăn cản lực lượng sát phạt trong Khốn Sát Thần Trận, mà còn muốn ngăn cản kích mang phủ trời ngập đất kia của Lam Tiểu Bố.

Rầm rầm rầm! Thần nguyên nổ tung, bên trong Khốn Sát Thần Trận, không ngừng có máu tươi bắn ra.

Nam tử áo vàng có mạnh đến đâu, chỉ cần không thể dùng lĩnh vực đè ép được Lam Tiểu Bố, đối với Lam Tiểu Bố mà nói chẳng có chút uy hiếp nào. Đừng bảo là còn có Khốn Sát Thần Trận cấp ba, cho dù không có Khốn Sát Thần Trận, nhiều nhất là Lam Tiểu Bố không thể giết chết được đối phương thôi, chứ tuyệt đối không hề e sợ.

Cảm nhận được vết thương trên người mình càng ngày càng nhiều, nam tử áo vàng biết, mình nhất định phải chạy khỏi đây. Nếu như không đi, hắn sẽ bị mài đến chết. Đây là lần đầu tiên hắn giết một sâu kiến dưới Thần Vương mà lại không giết được, hơn nữa còn lầm vào tình cảnh không thể không bỏ chạy.

Đây là nỗi sỉ nhục của Huyết Đồ Cuồng Sa hắn, cho dù hôm nay tạm thời rời đi, cái đầu của Lam Tiểu Bố hắn chắc chắn phải lấy cho được. Không có bất kỳ tu sĩ dưới Thần Vương nào có thể khiến Cuồng Sa hắn thất bại, một Thần Trận sư cấp ba cũng không được.

Sau khi quyết định phải đi, nam tử áo vàng vô cùng quả quyết, trường thương cuốn lên một vùng thương mang, khi thương mang này đánh về phía Lam Tiểu Bố, cả người hắn phóng lên tận trời. Khốn Sát Thần Trận cấp ba mà muốn ngăn được Huyết Đồ Cuồng Sa hắn, vẫn còn kém lắm.

“Răng rắc!” Khốn Sát Thần Trận tựa như bị nam tử áo vàng trực tiếp xé mở, trời xanh xuất hiện ở trước mắt. Nam tử áo vàng hừ lạnh một tiếng, “Giữ cho tốt cái đầu của ngươi, ta sẽ còn quay trở lại…”

Nói xong, cả người nam tử áo vàng hóa thành kim mang định bỏ chạy.

“Phốc!” Huyết quang nổ tung, kim mang tán loạn, thân hình nam tử áo vàng lại lộ ra. Điều khác biệt duy nhất là mi tâm của hắn đã bị Thất âm Kích xuyên qua, mà Lam Tiểu Bố còn đang nắm lấy Thất âm Kích, đứng trên hư không cúi đầu nhìn hắn. Còn mặt nạ của hắn, đã sớm vỡ nát trước một kích này.

“Ngươi…” Nam tử áo vàng mới nói được một chữ ngươi, đột ngột hiểu ra, Lam Tiểu Bố chẳng những bố trí Khốn Sát Thần Trận, mà còn bố trí một cái huyễn trận. Hơn nữa cái huyễn trận này không dùng bất cứ trận kỳ nào cả, là dùng trận văn hư không bố trí.

Vừa rồi hắn nhìn thấy trời xanh mây trắng, đây chẳng qua là trong huyễn trận mà thôi. Hắn độn về phía trời xanh mây trắng kia, thật ra là đang chủ động lao đầu về phía trường kích của đối phương.

“Ha ha, ta không thích loại khách hàng như ngươi, lần sau đừng có đến nữa.” Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của tên nam tử áo vàng này.

Không phải Ám Nguyệt Hà muốn tìm hắn gây chuyện sao? Bây giờ hắn còn muốn gây chuyện với Ám Nguyệt Hà đây. Trước đó hắn tạo dựng ra hai mô hình kết cấu của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, chỉ cần hắn tạo dựng thêm mấy cái nữa, là có thể tìm được điểm giống nhau của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, vậy thì hãy chờ hắn đến ám sát đi.

Loại chuyện lặt vặt như ám sát này, cũng không phải chỉ có mỗi mình Ám Nguyệt Hà biết, Lam Tiểu Bố hắn cũng biết. Hơn nữa hắn còn biết Thiên Cương Biến, ám sát lại càng thuận buồm xuôi gió.

Máu chảy dọc theo mi tâm nam tử áo vàng này xuống dưới, mặc dù một mặt đầy vết máu, Lam Tiểu Bố vẫn có thể nhìn thấy nam tử áo vàng này là một soái ca, chẳng những đẹp trai, mà còn đẹp trai đến mức không thể tin nổi. Nếu như không phải vì lệ khí, hầu kết và lĩnh vực Sát Phạt đầy máu tanh kia, thậm chí Lam Tiểu Bố sẽ nghĩ rằng đây là một nữ nhân cải trang thành.

Khó trách lại phải đeo mặt nạ, cái gương mặt này đúng là có chỗ không ổn.

“Ngươi rất mạnh, là tu sĩ Thần Quân mạnh nhất mà ta từng gặp.” Nam tử áo vàng nhìn Lam Tiểu Bố nói từng chữ, khi trường kích của Lam Tiểu Bố xuyên qua mi tâm của hắn, hắn đã xác định, Lam Tiểu Bố vẫn chưa đến Thế Giới Thần, mà là một tu sĩ Thần Quân.

Nghĩ đến lời hắn nói lúc trước, cảm thấy thật là nực cười.

Khi đến giết Lam Tiểu Bố, hắn đã nói, dưới Thần Vương, không có người nào mà Huyết Đồ Cuồng Sa hắn không giết được. Bởi vì lúc đó tất cả mọi người đều cho rằng Lam Tiểu Bố là một Thế Giới Thần hậu kỳ. Nhưng thật châm chọc là, sau khi bị trường kích của Lam Tiểu Bố xuyên qua mi tâm, hắn mới biết được người trước mắt mà hắn muốn giết là một Thần Quân.

“Ta rất mạnh không cần ngươi phải nói, trong mắt ta, ngươi cũng chỉ là tu sĩ thứ ba của Ám Nguyệt Hà bị ta giết chết mà thôi. Ngươi nói cho ta biết hai vấn đề, ta sẽ cân nhắc đến chuyện thả cho ngươi đi luân hồi. Vấn đề thứ nhất, làm sao ngươi tìm được đến chỗ ta? Vấn đề thứ hai, hang ổ của Ám Nguyệt Hà ngươi ở chỗ nào?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.

Chương 1362 - Người hung ác đến đâu cũng có điểm yếu.

Ánh mắt nam tử áo vàng lóe lên tia mỉa mai, ngậm miệng lại không nói lời nào.

“Ha ha, xem ra ta không thể làm gì khác ngoài sưu hồn ngươi rồi.” Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, ngón tay điểm vào mi tâm của nam tử áo vàng.

Trong tình huống bình thường, chỉ cần Lam Tiểu Bố nói sưu hồn, đối phương trên cơ bản đều sẽ đi vào khuôn khổ. Theo Lam Tiểu Bố, nam tử trước mắt này cũng không ngoại lệ.

Nhưng khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc là, sau khi hắn nói sưu hồn, nam tử áo vàng này ngay cả mí mắt cũng không động.

Đủ kiên cường, thần niệm của Lam Tiểu Bố không chút do dự thẩm thấu vào trong thức hải đối phương bắt đầu quấy phá.

Sưu hồn? Ha ha, hắn hoàn toàn không biết, nhưng mà không biết sưu hồn cũng không có nghĩa là không biết sưu hồn là làm gì, sưu hồn chính là vơ vét hết tin tức bên trong thức hải và nguyên hồn của đối phương. Lam Tiểu Bố không biết, chỉ có thể tìm loạn xa.

Tu sĩ sợ nhất chính là sưu hồn, chuyện khiến tu sĩ còn sợ hơn cả sưu hồn, đó chính là gặp phải người không biết sưu hồn lại đi sưu hồn hắn.

Đau đớn đáng sợ truyền đến, Nguyên Thần và linh hồn của nam tử áo vàng này cũng bắt đầu vặn vẹo, nhưng mà lúc này Lam Tiểu Bố lại dừng việc sưu hồn lại, hắn không tìm được thứ gì hữu dụng, chỉ lấy được tên của một nữ nhân, Sắc Nhân Nhi.

Lam Tiểu Bố rút tay lại từ tốn nói, “Xem ra ngươi biết rằng ta sẽ không sưu hồn, ta cũng lười làm nữa, nhưng mà ta sẽ đi tìm một nữ nhân tên là Sắc Nhân Nhi. Chờ ta tìm được nữ nhân này, ta không tin nàng sẽ giống như ngươi, không sợ loại người như ta sưu hồn.”

Khi Lam Tiểu Bố rút ngón tay về, vẻ trào phúng tràn ra từ khóe miệng nam tử kia lại càng rõ ràng hơn. Chỉ là sau khi hắn nghe thấy Lam Tiểu Bố nói đến Sắc Nhân Nhi, mỉa mai đã biến thành sợ hãi, hắn đột nhiên mở to mắt nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, “Ngươi thật là độc ác. Ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngay cả sau khi ta chết rồi ngươi cũng không buông tha cho ta?”

Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Ngươi cũng biết ta và ngươi không thù không oán. Nói như vậy thì chỉ có ngươi mới có thể giết người không thù không oán với ngươi, người khác thì không thể làm vậy với ngươi à? Người khác đối phó với ngươi thì là độc ác, ngươi có gì cao quý hơn người khác chứ? Hay là tim của ngươi đen hơn người khác?”

Đối với loại người này, Lam Tiểu Bố xem thường nhất. Bọn hắn cho rằng mình giết một người xa lạ thì được, một khi người khác làm như vậy với hắn, thì chính là độc ác.

“Ngươi thắng…” KHóe miệng nam tử áo vàng tràn ra máu, cười thảm một tiếng nói, “Ngươi phải thề không được động đến Sắc Nhân Nhi, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Ngươi còn chưa có tư cách bắt ta phải thề, nhưng mà ta có thể nói với ngươi, chỉ cần ngươi trả lời hai vấn đề của ta, ta sẽ không đi tìm Sắc Nhân Nhi. ĐƯơng nhiên, nếu Sắc Nhân Nhi muốn hãm hại ta, ta sẽ không khách sáo.”

“Được, ta tin ngươi.” Nam tử áo vàng không biết là thực sự tin Lam Tiểu Bố hay biết mình cũng chỉ có thể tin Lam Tiểu Bố, hắn không nói nhảm nữa mà nói, “Chúng ta có thể tìm được ngươi, là bởi vì Ám Nguyệt Hà có một loại Thần Thú, tên là Vô Vị. Chỉ cần Vô Vị ngửi được mùi của ngươi, cho dù ngươi đến bất cứ đâu, Vô Vị đều có thể tìm được. Đối với Vô Vị mà nói, bất cứ mùi gì nó cũng có thể cảm nhận được, không có bất cứ ngoại lệ nào.”

Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, còn có loại Thần Thú này. Khó trách hắn không tìm được bất cứ ấn ký thần niệm nào trên người, cái này hoàn toàn không cần có ấn ký, vậy thì làm sao hắn tìm được? Đây tuyệt đối không phải Thần Thú bình thường, mà là một yêu thú quy tắc. Cho dù ở nơi này, thiên phú quy tắc là đáng sợ nhất. Xem ra con Thần Thú Vô Vị này hắn phải xem thử một chút.

“Còn về trụ sở tông môn, chỉ có Thần Vương trở lên mới có thể biết, ta là Thế Giới Thần duy nhất biết trụ sở tông môn…”

Nghe thấy nửa câu trước của nam tử áo vàng, trong lòng Lam Tiểu Bố đã có chút thất vọng, không ngờ nửa câu sau lại mang đến bất ngờ cho hắn, gia hỏa này thật sự là trước khi chết cũng muốn mạnh mồm. Nhưng mà với thực lực của người này, đúng là có tư cách đó.

“Ta nói với ngươi những chuyện này, là bởi vì ta hy vọng tin tức của ta có giá trị cao hơn một chút, khiến ngươi không đi tìm Sắc Nhân Nhi… Trụ sở của Ám Nguyệt Hà nằm ở Niết Bàn thần thành, Vô Căn học cung…” Nam tử áo vàng nói xong câu đó, vô cùng quả quyết tự tuyệt Nguyên Thần và sinh mạng.

Vậy là chết rồi sao? Đúng là điên mà, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, hắn còn một vấn đề nữa vẫn chưa hỏi được, đó chính là làm thế nào để nhận ra tu sĩ của Ám Nguyệt Hà.

Nhưng mà trụ sở của Ám Nguyệt Hà nằm ở Niết Bàn thần thành cũng không đúng, chứ đừng nói đến Vô Căn học cung.

Lam Tiểu Bố đến Vô Căn Thần giới được một khoảng thời gian, hắn ở trong thương lâu đã mua được rất nhiều bản ghi chép về Vô Căn Thần giới, biết rất rõ Niết Bàn thần thành là nơi như thế nào.

Thần thành lớn nhất ở Thần giới, thật ra chính là Niết Bàn thần thành. Vô Căn Thần giới trước đó từng bị sụp đổ vì Diệt Thế Lượng Kiếp, về sau không biết là nguyên nhân gì, Diệt Thế Lượng Kiếp đột nhiên kết thúc. Vô Diệp lâm cũng vì thế mà có thể tồn tại được, mà Niết Bàn thần thành cũng giống như Vô Diệp lâm, cũng còn tồn tại lại như vậy.

Vị trí của Niết Bàn thần thành nằm bên cạnh Tịch Diệt Hải lúc trước, sau khi Diệt Thế Lượng Kiếp dừng lại, vô số tu sĩ đều tuôn về Niết Bàn thần thành. Khi tu sĩ càng lúc càng nhiều, nơi này dần dần hình thành nên một cái thần thành. Bởi vì thần thành này thoát khỏi số vận diệt vong do Diệt Thế Lượng Kiếp, đồng thời càng ngày càng phồn hoa, cho nên được gọi là Niết Bàn thần thành.

Chương 1363 - Người hung ác đến đâu cũng có điểm yếu. (2)

Mà Ám Nguyệt Hà lại là một tông môn ám sát, sao có thể ở bên trong một thần thành to lớn phồn hoa như Niết Bàn thần thành? Vô Căn học cung, Lam Tiểu Bố cũng đã đọc được trong bản ghi chép, đây là một nơi vô cùng đông người, thậm chí có thể nói là nơi đông người nhất ở Vô Căn Thần giới. Nghe nói ở nơi này có thể học được các loại đạo pháp, thậm chí còn không cần phải trả giá quá nhiều.

Tôn chỉ của Vô Căn học cung chính là niết bàn Vô Căn Thần giới, muốn giúp tu sĩ đã chịu nhiều tổn thương vì lượng kiếp được một chút bồi thường. Cho nên học những thứ ở Vô Căn học cung, chỉ cần một ít điểm cống hiến của Vô Căn học cung là được. Còn điểm cống hiến của Vô Căn học cung, giết Yểm Ma, giao nộp linh thảo, làm các loại nhiệm vụ của Vô Căn học cung là có thể lấy được điểm cống hiến.

Một nơi đông người như vậy, lại là hang ổ của một tông môn ám sát?

Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không nghi ngờ rằng nam tử cáo vàng đã nói dối, đối phương không có bất cứ lý do nào để nói dối.

Có câu nói bóng tối dưới chân đèn, có lẽ là vì Ám Nguyệt Hà nằm ở Vô Căn học cung đông đúc ấy, cho nên mới không có ai hoài nghi.

Lam Tiểu Bố thậm chí còn cảm thấy Vô Căn học cung có phải chính là Ám Nguyệt Hà hay không? Đáng tiếc nam tử áo vàng kia chết quá nhanh, hắn còn chưa kịp hỏi thăm.

Nam tử áo vàng chết rồi, không nghĩa là chuyện với Lam Tiểu Bố hắn đã kết thúc. Trước đó hắn không có thời gian bố trí thần trận cấp bốn, bây giờ có rất nhiều thời gian rồi, hắn bắt đầu bố trí thần trận cấp bốn.

Lam Tiểu Bố ở nơi đó không ngừng bố trí đủ loại thần trận cấp bốn, chỉ ngắn ngủi mấy ngày, hắn bố trí bảy tám thần trận cấp bốn, còn dùng trận văn hư không phác họa ra một đống hư không thần trận. Nếu như bây giờ nam tử áo vàng kia đến, thậm chí Lam Tiểu Bố không cần ra tay, cũng có thể dễ dàng xử lý đối phương.

Mấy ngày trôi qua, người của Ám Nguyệt Hà chắc hẳn sẽ biết nam tử áo vàng đã bị hắn xử lý, nên phái Thần Vương đến đây nhỉ?

Lam Tiểu Bố mô phỏng lại mùi trên người hắn một chút, luyện chế ra một lá phù giết chóc đặt ở giữa Thần Huyễn Trận cấp bốn. Bản thân hắn thì dịch hình thành một tảng đá không đáng chú ý đến, tiếp theo là lúc hắn chém giết Thần Vương.

Vong Xuyên thần tức lâu, sắc mặt Khúc Tập có chút âm trầm ngồi trong một gian phòng ở tầng cao nhất.

Nàng đã kiểm tra xong, Tử Hồ Lô mà mình lấy được chính là giả, bên trong Tử Hồ Lô chỉ có một tí nước mưa tầm thường nhất, không liên quan gì đến Hồng Mông Sinh Tức.

Giờ phút này nàng đang nghĩ đến Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố tuyệt đối là một cường giả Thế Giới Thần. Nếu Lam Tiểu Bố là một cường giả Thế Giới Thần, vậy thì không thể nào bị Ngạo Tùng chỉ có cảnh giới Thần Quân bắt ép phải nhảy vào hư không.

Một cường giả Thế Giới Thần mà ngay cả Hồng Mông Sinh Tức cũng không đoạt, khả năng duy nhất chính là Lam Tiểu Bố biết thứ bọn hắn đang cướp không phải là Hồng Mông Sinh Tức.

Nếu như Lam Tiểu Bố biết thứ bọn hắn cướp không phải là Hồng Mông Sinh Tức, vậy Hồng Mông Sinh Tức thật sự…

Khúc Tập không cần nghĩ tiếp, nàng khẳng định Hồng Mông Sinh Tức chân chính đang nằm trên người Lam Tiểu Bố, thật sự quá gian trá. Thực lực của nàng bây giờ mà muốn lấy được Hồng Mông Sinh Tức trên người Lam Tiểu Bố, hầu như là chuyện người si nói mộng.

Không đúng, Lam Tiểu Bố bây giờ rất có thể đã bị giết chết. Mấy ngày trước, Huyết Đồ Cuồng Sa của Ám Nguyệt Hà đã đến quảng trường Địa Mộng Tháp tìm kiếm Lam Tiểu Bố. VỚi phong cách hành sự của Huyết Đồ Cuồng Sa, chỉ cần là chuyện hắn đã nhận, hầu như không có con cá lọt lưới nào.

Nếu như Lam Tiểu Bố đã bị Huyết Đồ Cuồng Sa xử lý, vậy Hồng Mông Sinh Tức chắc hẳn đã rơi vào tay Huyết Đồ Cuồng Sa…

Khúc Tập không cam lòng siết chặt tay thành nắm đấm, sau một hồi lâu thì thở dài một hơi, nàng biết mình đã không có cơ hội lấy được Hồng Mông Sinh Tức rồi.

Lấy được Hồng Mông Sinh Tức, cho dù là Huyết Đồ Cuồng Sa hay Ám Nguyệt Hà, đều không phải đối tượng mà Khúc Tập nàng có thể đối kháng.

Huyết Đồ Cuồng Sa chính là người mạnh nhất dưới Thần Vương, trên thực tế cho dù là một Thần Vương đối đầu với Huyết Đồ Cuồng Sa, cơ hội sống cũng không nhiều.

Chẳng những Khúc Tập nghĩ như vậy, sau khi Huyết Đồ Cuồng Sa đi đến quảng trường Địa Mộng Tháp, toàn bộ người ở quảng trường Địa Mộng Tháp đều biết, Lam Tiểu Bố xong rồi.

Huyết Đồ Cuồng Sa chẳng những đã từng giết Thần Vương, mà còn không chỉ giết một lần. Lần này Ám Nguyệt Hà phái Huyết Đồ Cuồng Sa ra, đó là thật sự tức giận. Bởi vì so với việc phái Thần Vương đến, Huyết Đồ Cuồng Sa càng đáng sợ hơn. Hắn giết một người có thể giết mấy tháng, thậm chí là giết mấy năm. Rơi vào trong tay Huyết Đồ Cuồng Sa, sống không bằng chết.

KHi Huyết Đồ Cuồng Sa rời khỏi quảng trường Địa Mộng Tháp, chuyện Lam Tiểu Bố đã dần dần không còn được bàn tán nữa, bởi vì đó là chuyện đã qua.

Nhưng mà hôm nay, quảng trường Địa Mộng Tháp lại lần nữa náo động. Ám Nguyệt Hà lại phái thêm người đến, mà lần này chính là hai cường giả Thần Vương, một người trong số đó còn là Khổ Nhược Thần Vương nổi danh.

Tu vi của Khổ Nhược Thần Vương cũng không tính là cao, chỉ là Thần Vương tầng bón, thế nhưng thực lực của hắn tuyệt đối có thể xử lý được Thần Vương tầng bảy. Danh hào của hắn cũng vì hình thức tu hành của hắn mà ra, đã từ vì rèn luyện ý chí của mình, Khổ Nhược Thần Vương đã ở bên trong Địa Ngục Thủy của Vô Căn Thần giới tu luyện hơn mười ba ngàn năm.

Địa Ngục Thủy là một cấm đại ở Vô Căn Thần giới, nơi này không có một ngọn cỏ, chỉ có một vùng nước đầm lầy đen nhánh. Bởi vì chỉ cần người ta đụng vào nước này, linh hồn và kinh mạch đều sẽ chịu tra tấn vô cùng đáng sợ. Tu sĩ tầm thường không thể nào chịu đựng nổi một nén nhang, chỉ cần dám kiên trì, cuối cùng kinh mạch sẽ nứt hết, thần hồn tiêu tán. Khổ Nhược Thần Vương lại có thể kiên trì hơn một vạn năm, có thể thấy được hắn hung ác với bản thân mình như thế nào.

Chương 1364 - Thiết sáo

Sau khi Khổ Nhược Thần Vương đến đây, vậy mà lại hỏi thăm chuyện của Huyết Đồ Cuồng Sa. Điều này khiến tất cả mọi người đều hiểu ra, đó chính là Huyết Đồ Cuồng Sa chạy theo đuổi giết Lam Tiểu Bố hình như đã xảy ra chuyện. Nếu không thì Ám Nguyệt Hà không thể nào phái thêm hai Thần Vương nữa đến, thậm chí còn có Khổ Nhược Thần Vương.

Với tính tình kiêu ngạo của Huyết Đồ Cuồng Sa, Khổ Nhược Thần Vương đương nhiên sẽ không thể nghe ngóng ra được chuyện gì. Chỉ có thể biết là Huyết Đồ Cuồng Sa đi đến chỗ Lam Tiểu Bố từng đến, sau đó cứ thế mà đi.

Huyết Đồ Cuồng Sa kiêu ngạo, nhưng Khổ Nhược Thần Vương thì không như vậy. Nếu như không phải bây giờ Ám Nguyệt Hà giết người quá quang minh chính đại, sớm đã không còn tác phong ám sát, nói không chừng hắn cũng sẽ không ngang nhiên hiện thân như thế này, mà là lén lút đến nghe ngóng tin tức.

Tác phong của Khổ Nhược Thần Vương không những hung ác đối với chính mình mà còn rất kiên nhẫn. Hắn tuyệt đối sẽ không vì bản thân mình là Thần Vương mà cảm thấy đi nghe ngóng tin tức từ một tu sĩ Dục Thần cảnh là mất mặt, chỉ cần có tin tức hữu dụng với hắn, không liên quan đến tính mạng của hắn, bảo hắn làm gì hắn cũng không để ý.

Nhục nhã gì chứ, đối với Khổ Nhược Thần Vương mà nói, hoàn toàn không tồn tại.

“Ngươi nói là tên tu sĩ Lam Tiểu Bố kia từng hợp tác với một tu sĩ tên là Khúc Tập?” Khổ Nhược Thần Vương hỏi thăm một tên tu sĩ Thần Quân cảnh. Mà tu sĩ Thần Quân cảnh này chính là người đã hạ ấn ký thần niệm lên người Lam Tiểu Bố lúc trước.

So với Huyết Đồ Cuồng Sa cái gì cũng không biết, hắn đã biết được tên Lam Tiểu Bố. Không chỉ như vậy, hắn còn biết Lam Tiểu Bố đã từng liên thủ với Khúc Tập.

“Đi, chúng ta đến Vong Xuyên thần tức lâu.” Sau khi Khổ Nhược Thần Vương biết Khúc Tập đang ở Vong Xuyên thần tức lâu, không chút do dự đi thẳng đến Vong Xuyên thần tức lâu.

Khúc Tập còn đang hối hận vì chuyện Hồng Mông Sinh Tức, đột nhiên nghe thấy tiếng của tiểu nhị truyền đến từ ngoài cửa, “Bà chủ, Khổ Nhược Thần Vương ở bên ngoài nói muốn gặp ngài.”

Khúc Tập giật mình, đột nhiên đứng lên.

Khổ Nhược Thần Vương? CHỉ cần là người lăn lộn ở Vô Căn Thần giới, không biết đến cái tên Khổ Nhược Thần Vương này thật sự không nhiều. Dù sao thì nàng cũng là người lập nên Vong Xuyên thần tức lâu, sao có thể không biết đến Khổ Nhược Thần Vương? Đây chẳng những là Thần Vương đáng sợ nhất ở Ám Nguyệt Hà, đồng thời cũng là Thần Vương đáng sợ nhất ở Vô Căn Thần giới.

Nếu như xét trong cảnh giới Thế Giới Thần, người lợi hại nhất là Huyết Đồ Cuồng Sa, mà ở cảnh giới Thần Vương, người lợi hại nhất chính là Khổ Nhược.

Khổ Nhược Thần Vương tìm nàng là có chuyện gì? Rõ ràng chính là chuyện của Lam Tiểu Bố. Bởi vì nàng từng hợp tác với Lam Tiểu Bố, cho nên đối phương đến tìm nàng để nghe ngóng tin tức. Trước đó không phải Huyết Đồ Cuồng Sa đã đi truy sát Lam Tiểu Bố sao? Huyết Đồ Cuồng Sa đã ra tay, Lam Tiểu Bố nhất định trốn không thoát.

Suy nghĩ Khúc Tập đột ngột dừng lại, nếu như Lam Tiểu Bố đã bị Huyết Đồ Cuồng Sa bắt được hoặc giết chết, vậy Khổ Nhược Thần Vương kia không thể nào tìm đến nàng, điều này nói rõ Lam Tiểu Bố rất có thể không bị bắt được.

“A, ta lập tức đi gặp Khổ Nhược Thần Vương.” Khúc Tập nhanh chóng đáp lại, đồng thời từ trong phòng vội vã ra ngoài.

Cho dù tu vi của nàng không bị tổn hại mà tụt giảm, nàng khẳng định mình cũng không phải là đổi thủ của Khổ Nhược Thần Vương. Huống chi sau lưng Khổ Nhược Thần Vương còn có Ám Nguyệt Hà, Khúc Tập nàng có to gan đến đâu cũng không dám làm gì Khổ Nhược Thần Vương.

Khúc Tập hầu như dùng tốc độ nhanh nhất đến sảnh tiếp khách của Vong Xuyên thần tức lâu, giờ phút này trong sảnh tiếp khách có hai nam tử đang ngồi. Khúc Tập vừa tiến vào đã nhận ra Khổ Nhược Thần Vương, người còn lại mặc dù nàng không biết, nhưng mà khẳng định cũng là một Thần Vương.

“Khúc Tập kính chào Khổ Nhược Thần Vương, kính chào vị Thần Vương đại nhân này.” Khúc Tập cúi người hành lễ, giọng điệu vô cùng khách sáo.

Khổ Nhược Thần Vương xua tay, từ tốn nói, “Khúc đạo hữu, ta hỏi thăm một vài chuyện liên quan đến Lam Tiểu Bố một chút, ta nghe nói ngươi đã từng tổ đội cùng hắn.”

Khúc Tập vội vàng nói, “Vâng, Lam Tiểu Bố từ đâu đến ta cũng không biết, chẳng qua lúc đó ta và mấy đạo hữu khác đang chuẩn bị tổ đội vào Địa Mộng Tháp tìm kiếm nội hạch Thần Yểm từ cấp ba trở lên, tìm hắn tổ đội. Thật ra khi tìm hắn tổ đội, ta cũng không biết hắn đã là cường giả Thế Giới Thần. Ta vẫn cho rằng hắn là một tu sĩ thiên Thần cảnh, bởi vì tu vi của ta mặc dù không phải là Thiên Thần cảnh, nhưng vì thức hải và kinh mạch bị thương, cho nên tu vi chỉ có thể dừng lại ở Thần Quân cảnh…”

Khúc Tập vốn đang định nói nàng và Lam Tiểu Bố tổ đội là vì muốn tìm kiếm Hồng Mông Sinh Tức, bởi vì theo Khúc Tập, Lam Tiểu Bố sớm muộn gì cũng sẽ bị Ám Nguyệt Hà bắt được. Với thủ đoạn của Ám Nguyệt Hà, chắc chắn sẽ sưu hồn Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố hợp tác với nàng đi tìm kiếm Hồng Mông Sinh Tức, chuyện này nhất định sẽ bại lộ. Nếu đã biết sẽ bại lộ, vậy bây giờ nói ra, đối với nàng còn có lợi hơn.

Không nói ra, bị người Ám Nguyệt Hà tra ra, khi đó mới phiền phức lớn.

Nhưng chuyện này còn chưa nói ra miệng, Khúc Tập đã thay đổi suy nghĩ, che giấu chuyện Hồng Mông Sinh Tức đi.

Chương 1365 - Thiết sáo (2)

Nàng nhớ đến lúc trước đã từng có một tu sĩ Dục Thần nho nhỏ, lúc trước tu sĩ Dục Thần nho nhỏ đó có thể dễ dàng thoát khỏi Vong Xuyên Đạo Môn, đùa nghịch mấy tên Thần Vương xoay vòng quanh mà vẫn không thể làm gì được hắn. Mà bây giờ, tu vi của Lam Tiểu Bố nào chỉ Dục Thần cảnh? Khổ Nhược Thần Vương tên tuổi quả thật rất lớn, nhưng mà chưa chắc có thể bắt được Lam Tiểu Bố.

Bởi vì ở trong mắt nàng, Lam Tiểu Bố cũng giống như người lúc trước đã đến Vong Xuyên Đoạn Môn cứu tỷ nàng. Khổ Nhược Thần Vương xuất hiện, càng chứng minh suy đoán của nàng. Huyết Đồ Cuồng Sa khẳng định đã xảy ra chuyện, nếu không thì sao Khổ Nhược Thần Vương lại xuất hiện ở đây?

Nếu đối phương chưa chắc có thể bắt được Lam Tiểu Bố, vậy sao nàng phải nói ra chuyện Hồng Mông Sinh Tức? Chuyện này mà nói ra đối với nàng cũng chẳng phải chuyện tốt gì, không ăn cá còn khiến cả người tanh hôi. Chỉ cần Lam Tiểu Bố không bị bắt được, tương lai Lam Tiểu Bố đến đây, còn có thể phải nợ nàng một ân tình.

Nghe lời Khúc Tập nói, Khổ Nhược Thần Vương đứng lên, ý vị thâm trường nhìn lướt qua Khúc Tập, “Rất tốt, nhưng mà ngươi tốt nhất đừng rời khỏi nơi này, một khi ta nhớ đến vấn đề nào đó, ta sẽ còn đến hỏi ngươi.”

“Vâng, vãn bối khẳng định sẽ ở lại nơi này, trả lời vấn đề của tiền bối bất cứ lúc nào.” Khúc Tập hạ thấp người, giọng điệu vô cùng yếu đuối.

“Khổ Nhược Thần Vương, lời nữ nhân vừa rồi nói nhất định có vấn đề.” Lúc rời khỏi quảng trường Địa Mộng Tháp, vị Thần Vương còn lại kia lập tức nói.

Khổ Nhược Thần Vương cười nhạt nói, “Ta biết, nhưng mà trước khi chưa bắt được Lam Tiểu Bố, chỉ sợ không thể hỏi ra được vấn đề này. Lam Tiểu Bố kia rất có thể đã xử lý Huyết Đồ Cuồng Sa, sợ không phải người đơn giản, rất có thể cũng là một Thần Vương.”

Khúc Tập nói tổ đội với Lam Tiểu Bố để đi lấy nội hạch Yểm Ma, cái cớ ngây thơ này KHổ Nhược hắn tuyệt đối không tin. Hắn đã lấy được tin tức, lúc trước tổ đội với Khúc Tập, Lam Tiểu Bố còn có ba người khác, ba người kia vẫn chưa từng ra ngoài, chắc hẳn đã vẫn lạc rồi.

Năm người thần thần bí bí tổ đội đi Địa Mộng Tháp, nhất định là phát hiện ra được đồ tốt nào đó, vấn đề này ai cũng biết.

“Cho dù hắn có là Thần Vương thì sao chứ? Thanh danh của Huyết Đồ Cuồng Sa rất lớn, trong mắt ta cũng chỉ như thế mà thôi. Người này kiêu ngạo quá mức, cho dù lần này không xảy ra chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện.” Tu sĩ Thần Vương sơ kỳ kia nói.

Thần Vương này tên là Ca Thù, mặc dù chỉ là Thần Vương tầng ba, nhưng cũng không xem tên Huyết Đồ Cuồng Sa có thể chém giết Thần Vương kia ra gì. Huyết Đồ Cuồng Sa có thể chém giết Thần Vương, nhưng không có nghĩa Huyết Đồ Cuồng Sa có thể giết Ca Thù hắn.

Một Thế Giới Thần có mạnh đến đâu, cũng không có lĩnh vực Thần Vương.

Khổ Nhược Thần Vương bình tĩnh nói, “Ngươi không nên xem thường Huyết Đồ Cuồng Sa, người này cũng không hề kiêu ngạo như bề ngoài thế đâu, hắn vậy mà không thể chạy trốn được, cho thấy Lam Tiểu Bố kia thật sự không hề đơn giản…”

Lời Khổ Nhược Thần Vương nói đột ngột dừng lại, cả người cũng đứng lại, qua một hồi lâu sau, hắn đột nhiên nói ra. “Đã biết được phương hướng, người này thật là lớn mật, dám ở lại một vùng hoang nguyên trống trải.”

Cho dù có là Khổ Nhược Thần Vương cũng cảm thấy kinh sợ trước thông tin mà mình lấy được, Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu, cũng không thể nào ở lại nơi đồng hoang mà chờ bọn hắn đến chứ?

“Ta nghĩ hắn chắc hẳn là dựa vào Trận Đạo, nếu như hắn biết ngươi là một Thần Trận sư cấp ba đỉnh phong, thậm chí còn suýt chút nữa đã thành Đại Thần Trận sư cấp bốn, có lẽ hắn sẽ không gan to bằng trời như vậy.” Ca Thù Thần Vương khinh thường nói.

Khổ Nhược Thần Vương không nói gì, chỉ tăng nhanh tốc độ.

Hai người chỉ tốn nửa ngày đã ngừng lại, dựa theo tin tức Khổ Nhược Thần Vương lấy được, Lam Tiểu Bố chắc hẳn đang trốn ở nơi này.

Nơi này là một vùng hoang nguyên, chẳng những là hoang nguyên, còn chẳng có thứ gì che chắn.

“Ta cảm nhận được ấn ký thần niệm của Cam Đề, tựa như thật sự đang ở chỗ này.” Ca Thù Thần Vương nói.

“Đúng là to gan, dám mai phục ở nơi này, chỗ này mặt đất bằng phẳng, ngay cả một nơi giấu mình cũng không có. Đây là tự tin với trận đạo của mình đến mức nào, mới dám bố trí mai phục ở nơi này?” Ngay cả Khổ Nhược Thần Vương cũng cảm thấy bội phục với lá gan của Lam Tiểu Bố.

Ca Thù Thần Vương nói, “Khổ Nhược Thần Vương, ngươi xem thử nơi này có cấm trận hay không?”

KHổ Nhước gật đầu, “Ta đã nhìn thấy, nơi này có hai cấm trận, một thần trận cấp hai, bên trong thần trận cấp hai này còn có ấn ký thần niệm của Cam Đề. Còn có một cái thần trận cấp ba, cái thần trận cấp ba này chắc hẳn mới là nơi mà Lam Tiểu Bốt tránh né, ta cảm nhận được trong thần trận cấp ba này có hơi thở của hắn. Thần trận cấp hai bố trí khá đơn sơ, thần trận cấp ba thì bố trí rất tinh tế.”

“Đây là đặt bẫy để chúng ta đi vào trong thần trận cấp hai, còn hắn thì trốn trong thần trận cấp ba đánh lén?” Ca Thù nói.

Khổ Nhược Thần Vương lắc đầu, “Chỉ sợ không phải là như vậy, ta đoán hắn cố ý để chúng ta nhìn ra được cái thần trận cấp hai kia là do hắn dùng để mê hoặc chúng ta, là muốn chúng ta tiến vào trong cái thần trận cấp ba kia đối phó với hắn. Chỉ cần chúng ta tiến vào trong thần trận cấp ba này, đối phương sẽ lập tức phát động thần trận nhốt chúng ta lại, sau đó mới đánh lén chúng ta. Điều này cho thấy, hắn đã biết chúng ta dựa vào hơi thở của hắn mà tìm được hắn.”

“Lá gan của Huyết Đồ Cuồng Sa không lớn như vậy chứ? Dám tiết lộ bí mật của Ám Nguyệt Hà?” Ca Thù Thần Vương không thể tin được nói.

Khổ Nhược Thần Vương từ tốn nói, “Đối mặt với tử vong, có chuyện gì mà không thể làm được, đừng nói là chỉ mấy câu. Trận Đạo của Lam Tiểu Bố không hề thấp hơn ta…”

“Đáng tiếc hắn không ngờ ngươi lại là một Thần Trận sư cấp ba đỉnh phong, cho nên hắn đã định trước là phải uổng phí tâm cơ rồi.” Ca Thù mừng rỡ, nghe Khổ Nhược Thần Vương nói, hắn cảm thấy Lam Tiểu Bố cách cái chết không còn xa nữa rồi.

“Không, cái thần trận cấp ba này của hắn bố trí vô cùng tinh tế, hơn nữa còn có trận kỳ che giấu đi. Nếu như không phải ta cảm nhận được vị trí hơi thở của hắn, trong lúc vội vàng thật sự chưa chắc có thể nhìn ra được. Đợi lát nữa lúc ta ra tay, ngươi chú ý đừng để cho hắn chạy trốn, loại người này nhất định có thủ đoạn chạy trốn đặc biệt.” Khổ Nhược nói.

“Ngươi yên tâm, chỉ là một Thế Giới Thần, tuyệt đối không thể nào chạy thoát khỏi tay ta.” Ca Thù Thần Vương nói.

Chương 1366 - Chiến Thần Vương.

Có Ca Thù Thần Vương chặn đường chạy trốn của Lam Tiểu Bố, Khổ Nhược Thần Vương không còn băn khoăn gì nữa, trực tiếp nhào về phía có hơi thở của Lam Tiểu Bố. Người còn đang ở trong không trung, mà trường kiếm trong tay hắn đã biến thành một lưỡi kiếm mảnh dài bao phủ trung tâm của thần trận cấp ba lại.

Còn về cái thần trận cấp ba mà Lam Tiểu Bố bố trí ra, hắn trực tiếp không nhìn đến, chỉ là một cái thần trận cấp ba mà có thể ngăn cản được Khổ Nhược hắn, vậy những năm qua hắn tu luyện uổng phí rồi.

Lam Tiểu Bố trốn ở một chỗ khác nhìn Khổ Nhược Thần Vương không chút nương tay đánh lén vị trí hắn để lại hơi thở, trong lòng thì thầm mắng. Ngươi nói xem ngươi là một Thần Vương, còn ta chỉ mới cảnh giới Thần Quân, vậy mà ngươi còn đánh lén, có còn mặt mũi nào nữa không.

Oanh! Tiếng nổ kịch liệt truyền ra, trong lòng Khổ Nhược Thần Vương lại trầm xuống, hắn đánh lén, vậy nhưng lại đánh lén trúng một con rối cấp thấp.

Trên thực tế khi chưa đánh trúng con rối này, Khổ Nhược Thần Vương cũng cảm thấy không ổn. Dựa theo phán đoán của hắn, trong nháy mắt khi hắn đánh lén Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố chắc hẳn phải phát động Khốn Sát Thần Trận cấp ba khóa hắn lại, nhưng trên thực tế, cái Khốn Sát Thần Trận cấp ba này không phát động. Kết quả, thứ hắn đánh được quả nhiên không phải Lam Tiểu Bố, nói rõ đây là một cái bẫy.

Chỉ trong chớp mắt, Khổ Nhược Thần Vương đã hiểu ra, đây là cái bẫy rập thứ hai của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đoán được hắn có thể nhìn thấu được thần trận cấp ba, cũng biết tu sĩ của Ám Nguyệt Hà dựa theo hơi thở mà tìm được người, cho nên bố trí bẫy trong bẫy ở nơi này.

Cái bẫy thứ nhất là cái thần trận cấp hai có ấn ký thần niệm mà Lam Tiểu Bố bố trí bên ngoài kia, thần trận kia Lam Tiểu Bố biết hắn có thể nhìn ra, trên thực tế thì hắn cũng đã nhìn ra. Cái bẫy thứ hai chính là thần trận cấp ba, hắn nghĩ là khi mình đánh lén Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ phát động thần trận cấp ba nhốt hắn lại, sau đó thừa cơ đánh lén.

Mà thực sự đây chính là một cái lồng. Lam Tiểu Bố biết hắn có thể nhìn thấu thần trận cấp ba, cho nên cái thần trận cấp ba này cũng không phải là thứ Lam Tiểu Bố đối phó với hắn. Điều này cho thấy Lam Tiểu Bố còn có cái bẫy thứ ba…

Phải nhanh chóng chạy thôi, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Khổ Nhược Thần Vương. Hắn hung ác với bản thân mình, nhưng mà cũng vô cùng cẩn thận. Cho dù muốn đối phó với Lam Tiểu Bố, cũng phải chạy ra ngoài trước rồi nói.

Oanh! Oanh! Oanh!

Không gian liên tục có tiếng ầm vang, từng luồng khí thế sát phạt ập đến, không gian trở nên mơ hồ vặn vẹo, thậm chí bắt đầu chồng lấn nhau, ở trong không gian này, thần niệm của hắn lúc có lúc không, lúc có cũng vô cùng mơ hồ. Mà những gì hai mắt hắn nhìn thấy so với dùng thần niệm quét được hoàn toàn khác biệt.

Khổ Nhược Thần Vương hít vào một hơi thật sâu, đây là liên hoàn thần trận cấp bốn. Chẳng những có Khốn Sát Thần Trận, còn có huyễn trận và giảo trận, đây mới là đòn sát thủ dùng để đối phó với hắn.

Lam Tiểu Bố ở lại nơi này, hoàn toàn không phải là lo lắng mình trốn không thoát, người ta nhất định có thể chạy thoát, ở lại nơi này là vì cố ý giết người của Ám Nguyệt Hà hắn.

Khổ Nhược Thần Vương biết rõ, lần này Ám Nguyệt Hà đã chọc phải một nhân vật hung ác rồi.

Nếu là người bình thường, cho dù có là Thần Vương hậu kỳ, tiến vào bên trong loại Khốn Sát Thần Trận được chuẩn bị tỉ mỉ như thế nào, cũng sẽ bị xử lý. Nhưng mà hắn không sợ, cái này mặc dù là liên hoàn thần trận cấp bốn, nhưng dù sao thì hắn cũng là thần trận sư cấp ba đỉnh phong, còn là một Thần Vương. Hắn không tin một Thế Giới Thần có thể dùng thần trận cấp bốn vây nhốt được hắn.

KHổ Nhược cất trường kiếm đi, giơ tay lấy ra một cái Lưu Tinh CHùy, thôi thúc thần nguyên, Lưu Tinh Chùy lập tức biến thành một ngọn núi to đập xuống.

Thần trận cấp bốn thì hắn không thể bố trí ra được, nhưng mà muốn tìm được trận cơ của cái thần trận cấp bốn này, sau đó mạnh mẽ đánh vỡ trận cơ đó, hắn vẫn còn có thể làm được.

Oanh! Răng rắc! Từng tiếng vỡ vụn truyền đến, Khổ Nhược Thần Vương cảm nhận trước mắt sáng lên, tựa như có một loại gông cùm xiềng xích đã bị hắn đánh nát, không gian cũng sáng lên.

Khổ Nhược Thần Vương vô cùng vui mừng, hắn biết mình đã phá được một cái Khốn Thần Trận cấp bốn, chuyện này khiến hắn không còn cảm thấy sợ hãi nữa.

Chỉ là không gian đã sáng lên lại tối đi, trở lại tình cảnh trùng điệp mơ hồ. Khổ Nhược Thần Vương cũng không thèm để ý, hắn biết đây không phải là vấn đề của mình. Mà là cái Lam Tiểu Bố bố trí ra không phải chỉ có một cái Khốn Sát Thần Trận, cho nên hắn phá vỡ một cái, sẽ lập tức có thần trận thứ hai bù vào.

Cho nên Khổ Nhược Thần Vương bắt đầu tìm kiếm trận cơ của cái Khốn Sát Thần Trận thứ hai, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Khổ Nhược Thần Vương lại lấy Lưu Tinh Chùy ra một lần nữa, hắn đã tìm được trận cơ. Chỉ cần Lam Tiểu Bố không dám mặt đối mặt với hắn, hắn cứ phá nát một đường như thế, mãi đến khi đánh nát hết cái liên hoàn thần trận này.

Suy nghĩ của Lam Tiểu Bố là chờ đến khi Khốn Sát Thần Trận khóa Khổ Nhược Thần Vương lại, hắn sẽ đột nhiên đánh lén. Đáng tiếc hắn còn chưa nghiên cứu ra thần thông Thần Hồn Thứ có thể đối phó với Thần Vương, nếu không thì ngay bây giờ hắn có thể ra tay luôn rồi.

Nhưng Lam Tiểu Bố không ngờ được là, trình độ trận đạo của gia hỏa này cũng không tệ, mặc dù bị thần trần cấp ba của hắn đánh lừa mà nhốt trong liên hoàn Khốn Sát Thần Trận cấp bốn, nhưng gia hỏa này có thể tìm được trận cơ, sau đó không ngừng đánh nát, Khốn Sát Thần Trận cấp bốn không thể nhốt được Khổ Nhược Thần Vương, nhận mang vụn vặt cũng chỉ tạo thành vết thương lặt vặt trên người Khổ Nhược Thần Vương.

Chương 1367 - Chiến Thần Vương. (2)

Cứ tiếp tục như vậy, bảy tám cái Khốn Sát Thần Trận mà hắn bố trí ra còn không đủ cho đối phương đập, mấu chốt là hắn lại không thể mặt đối mặt ngăn cản đối phương. Nếu như hắn có thực lực Thế Giới Thần, chỉ cần có thể đối mặt kiềm chế được gia hỏa này, vậy tên Thần Vương này cho dù có tinh thông trận pháp cũng sẽ bị hắn vây đến chết.

Tu vi quá thấp mà, Lam Tiểu Bố cảm thán, trơ mắt nhìn Khổ Nhược Thần Vương đánh nát cái Khốn Sát Thần Trận thứ hai, hắn biết không thể tiếp tục như vậy nữa, tiếp tục như vậy thì hắn chỉ có thể chạy trốn.

KHông phải ngươi rất thích dùng bạo lực để phá nát Khốn Sát Thần Trận sao? Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, Lam Tiểu Bố lấy trận kỳ ra, bắt đầu bố trí Phản Phệ Thần Trận. Cái Khốn Sát Thần Trận thứ ba bị Khổ Nhược Thần Vương đánh nát, Khổ Nhược Thần Vương cũng chẳng có chút đắc ý nào, hắn không biết Lam Tiểu Bố đã bố trí ra bao nhiêu cái liên hoàn Khốn Sát Thần Trận, chỉ cần hắn vẫn chưa thoát được Khốn Sát Thần Trận, cho dù hắn đánh nát được cái Khốn Sát Thần Trận thứ ba trăm cũng chẳng có tác dụng gì nhiều.

Giờ phút này Khổ Nhược Thần Vương đã tìm được trận cơ của Khốn Sát Thần Trận thứ tư, Lưu Tinh Chùy lấy ra, hóa thành một ngọn núi cao ập xuống.

Sau khi phá nát liên tục ba cái Khốn Sát Thần Trận, giờ phút này Khổ Nhược Thần Vương đã có kinh nghiệm.

Ca Thù Thần Vương đứng bên ngoài chờ Lam Tiểu Bố trốn ra đang vô cùng run sợ, trong lòng hắn nghĩ, sau khi Khổ Nhược Thần Vương tiến vào Khốn Sát Thần Trận, sẽ nhanh chóng phá nát Khốn Sát Thần Trận của Lam Tiểu Bố, sau đó bắt Lam Tiểu Bố lại. Lý do hắn đứng ở đây, chính là lo lắng Lam Tiểu Bố dựa vào phù lục mà bỏ chạy.

Nhưng Khổ Nhược Thần Vương đã tiến vào Khốn Sát Thần Trận lâu như thế, ngoài trừ việc bên trong Khốn Sát Thần Trận không ngừng truyền đến tiếng ầm vang, không hề thấy bóng dáng Lam Tiểu Bố, cũng không thấy bóng dáng của Khổ Nhược Thần Vương đâu.

KHông phải Lam Tiểu Bố kia chỉ có cảnh giới Thế Giới Thần thôi sao? Đối mặt với Khổ Nhược Thần Vương, cho dù có Khốn Sát Thần Trận, chắc hẳn cũng không thể nào kiên trì được trong khoảng thời gian dài như vậy chứ?

Oanh! Lưu Tinh Chùy của Khổ Nhược Thần Vương đánh vào trận cơ của Khốn Sát Thần Trận thứ tư. Khi Lưu TinH Chùy đánh trúng trận cơ, Khổ Nhược Thần Vương lập tức cảm thấy không đúng. Đây không phải là dấu hiệu của việc đánh nát trận cơ, mà là…

Khổ Nhược Thần Vương vừa nghĩ đến đây, thần nguyên cuồng bạo lập tức phản phệ lại, giống như có một cái búa to nặng đập vào trong tim hắn.

Khổ Nhược Thần Vương há miệng phun ra một ngụm máu, thậm chí ngay cả nội tạng cũng bị nổ tan.

Đối phương bố trí Phản Phệ Thần Trận, giờ phút này Khổ Nhược Thần Vương sao lại không biết trong khoảng thời gian ngắn mà Lam Tiểu Bố đã đổi mới trận tâm của trận cơ Khốn Sát Thần Trận thứ tư, bố trí ra một cái Phản Phệ Thần TRận. Phản Phệ Thần Trận này giống như một cái lò xo gắn trên mặt tường, đánh vào nó với bao nhiêu lực lượng, sẽ có bấy nhiêu lực lượng bị dội trở lại.

Lam Tiểu Bố trốn ở một bên nhìn thấy Khổ Nhược Thần Vương bị thương, sao lại không biết nắm bắt cơ hội? Cái hắn chờ chính là lúc này, Thất âm Kích cuốn lên một đám kích mang bạo liệt, đột ngột đánh vào một chân của Khổ Nhược Thần Vương.

Cho dù Khổ Nhược Thần Vương có mạnh đến đâu, cũng sẽ không ngờ được một tảng đá bên chân mình sẽ đột ngột đánh lén hắn. Huóng chi Khổ Nhược Thần Vương còn vừa mới bị thương?

Răng rắc! Khổ Nhược Thần Vương cảm nhận được lĩnh vực của mình bị phá nát, sát mang tử vong ngưng tụ lại, không hề chậm lại một chút nào.

Khổ Nhược Thần Vương điên cuồng đấm ra một quyền, cả người bay ngược lại.

Cạch! Kích mang bao liệt từ Thất âm Kích va chạm với một đấm của Khổ Nhược Thần Vương, nắm đấm của Khổ Nhược Thần Vương lập tức bị đánh tan.

Giờ phút này Khổ Nhược Thần Vương đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố, hắn hoàn toàn không chú ý đến vết thương của mình, điên cuồng nhào về phía Lam Tiểu Bố, chỉ cần không chế được Lam Tiểu Bố, tất cả mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng.

Vậy mà lại huyễn hóa thành một tảng đá chẳng có chút sinh cơ nào, đây là thần thông mạnh đến mức nào?

Bởi vì liên tục bị thương, tốc độ của Khổ Nhược Thần Vương chậm hơn rất nhiều. Nhưng cho dù có chậm hơn nữa, đối với Lam Tiểu Bố mà nói, Khổ Nhược Thần Vương vẫn nhanh không thể nào tưởng tượng nổi.

Thần hình Lam Tiểu Bố lóe lên, hầu như ngay lúc Khổ Nhược Thần Vương sắp bắt được hắn, lại biến mất trước mắt Khổ Nhược Thần Vương.

Không đợi Khổ Nhược Thần Vương tìm được quỹ tích không gian bỏ chạy của Lam Tiểu Bố, sát thế vô cùng vô tận lại đánh đến một lần nữa.

Sắc mặt Khổ Nhược Thần Vương âm trầm, mặc dù hắn nhìn thấy trận cơ, nhưng hắn thật sự không dám tiếp tục hành động như trước đó. Hơn nữa hắn khẳng định, Lam Tiểu Bố vẫn chưa đến cảnh giới Thế Giới Thần, chỉ là một Thần Quân. Nếu như Lam Tiểu Bố là Thế Giới Thần, vậy vừa rồi không phải là nắm đấm của hắn bị đánh nát, mà là thân thể của hắn đã bị hỏng mất một nửa.

Một Thần Quân mà đã đáng sợ đến mức này, nếu như là Thế Giới Thần, thậm chí là cảnh giới Thần Vương, vậy thì sẽ đáng sợ thế nào?

Khổ Nhược Thần Vương đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, nếu như bây giờ hắn có thể trốn thoát khỏi cái Khốn Sát Thần Trận này, hắn tuyệt đối sẽ nghĩ cách rời khỏi Ám Nguyệt Hà. Lam Tiểu Bố rõ ràng là loại người không chịu thua thiệt, nếu không cũng sẽ không ở lại nơi này phục kích hắn. Một người như vậy bị Ám Nguyệt Hà truy sát, hắn sẽ bỏ qua Ám Nguyệt Hà sao? Thần Quân thôi mà người ta đã đáng sợ như vậy rồi, một khi tấn cấp lên Thần Vương…

Ha ha, chỉ sợ người có cảnh giới mạnh nhất Hợp Thần của Ám Nguyệt Hà đến đây, cũng chưa chắc có thể bắt được người ta.

Phốc phốc! Chỉ hơi phân tâm, hai tia huyết quang đã xuất hiện trên người Khổ Nhược Thần Vương. Khổ Nhược Thần Vương nhanh chóng tỉnh táo lại, chưa nói đến chuyện hắn hoàn toàn không thể nào rời khỏi Ám Nguyệt Hà, mà ngay lúc này, hắn cũng không thể rời khỏi cái Khốn Sát Thần Trận này.

Lam Tiểu Bố nuốt ngụm máu trong miệng xuống, tên Thần Vương này bị hắn nhốt lại, trong tình huống hắn dùng Thất âm Kích đánh lén, vậy mà vẫn bị phản phệ đến nội thương. Tên Thần Vương trước mắt này thật sự quá đáng sợ, hắn đã gặp được không ít Thần Vương, nhưng có thể khẳng định không ai có thể so sánh với tên Thần Vương trước mặt này. Tuyệt đối không thể để gia hỏa này có thể rời khỏi đây, gia hỏa này hắn phải giết.

Chương 1372
Chương 1372
Chương 1372 - Ám Nguyệt Lạc.

Nhìn Thần Vương bị mình giam trong Khốn Sát Thần Trận không còn công kích bốn phía nữa, Lam Tiểu Bố lập tức ném ra từng lá trận kỳ, Khốn Sát Thần Trận hoàn toàn kích phát.

Vô cùng vô tận nhận mang sát phạt gào thét ập đến, sắc mặt Khổ Nhược Thần Vương trở nên cực kỳ khó coi. Mặc dù hắn có thể đỡ được những nhận mang khốn sát này, nhưng tuyệt đối có thời gian nhất định, nếu như nhận mang lít nha lít nhít thế này liên tục trút xuống, hắn tuyệt đối không thể chống đỡ được bao lâu.

Nhưng bây giờ hắn không thể mạnh mẽ phá trận, trong lúc nhất thời điều này khiến hắn lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.

Nhưng như vậy vẫn không phải là kết thúc, khi vô cùng vô tận nhận mang càng lúc càng nhiều, trong không gian lại xuất hiện vòng xoáy giảo sát, khóe mắt Khổ Nhược Thần Vương giật giật, đây là đã khởi động Giảo Sát Thần Trận. Hơn nữa một khi khởi động cái Giảo Sát Thần Trận này, vòng xoáy giảo sát sẽ càng lúc càng nhiều.

Phốc phốc! Trên người không ngừng có vết thương do nhận mang cắt ra, Khổ Nhược Thần Vương có thể khẳng định, thần nguyên mà Lam Tiểu Bố dùng để khởi động những Khốn Sát Thần Trận này không phải là thần tinh, mà là Thần Linh mạch, còn là Thần Linh mạch thượng phẩm. Dù là ở Vô Căn Thần giới, một đầu Thần Linh mạch cũng có giá trị liên thành. Ngay cả hắn cũng chỉ có một đầu Thần Linh mạch trung phẩm, Lam Tiểu Bố này vậy mà lại có được loại Thần Linh mạch thượng phẩm?

Khi một đạo nhận mang từ không gian đảo lộn suýt chút nữa chặt đứt chân của Khổ Nhược Thần Vương, sắc mặt Khổ Nhược Thần Vương hoàn toàn thay đổi, hắn biết mình nhất định phải chạy. Tình cảnh bây giờ hung hiểm đến mức nào? Trừ nhận mang khốn sát, vòng xoáy Giảo Sát Thần Trận, còn bố trí cả Không Gian Thác Vị Thần Trận.

Khốn Sát Thần Trận cấp bốn bình thường xem như xong, nhưng loại thần trận không gian đảo lộn này, phải nắm bắt được quy tắc Không gian đến một trình độ nhất định mới có thể bố trí được. Tiếp tục ở lại đây, cũng chỉ có con đường chết.

Khổ Nhược Thần Vương cuối cùng cũng không lo đến chuyện bị phản phệ nữa, lấy Ngũ Sắc Kiếm ra, thần nguyên quanh thân hầu như đã tạo thành thực chất, đạo vận cũng lưu chuyển không ngừng. Ngũ Sắc Kiếm hóa thành một luồng sáng năm màu rồi nổ tung, xé mở được một khe hở không gian trong Khốn Sát Thần Trận này.

Khổ Nhược Thần Vương vô cùng vui mừng, hắn không có chút nghi ngờ nào rằng cái khe hở này có gì không ổn, đây là đệ nhất thần thông Ngũ Sát Liệt Không của hắn. Cho dù là cường giả Hợp Thần, trước chiêu thần thông này cũng phải tạm thời tránh đi mũi nhọn.

Cuối cùng không lo được đến đồng bọn của mình, Khổ Nhược Thần Vương hóa thành một bóng đen chui vào trong vết nứt không gian.

“Phốc!” Huyết quang nổ tung, hơi thở tử vong ập đến.

TRong lòng Khổ Nhược Thần Vương nổi lên tuyệt vọng, hắn biết mình lại trúng kế rồi, vết nứt không gian mà hắn nhìn thấy là giả, vẫn là thần trận mà Lam Tiểu Bố bố trí ra. Lam Tiểu Bố chẳng những có thể bố trí được thần trận hữu hình mà còn có thể bố trí được hư Không Huyễn Trận vô hình.

Khổ Nhược Thần Vương không còn giãy dụa nữa, mặc cho kích mang từ Thất âm Kích xuyên qua mi tâm của hắn, xé rách thức hải của hắn. Đấu với loại người đầy tâm cơ ngày, còn đang ở trong Khốn Sát Thần Trận của đối phương, hắn không chạy thoát được.

“Một chiêu này quả thật dùng rất tốt.” Giọng nói của Lam Tiểu Bố truyền đến, Thất âm Kích trong tay hắn đang đâm trên người Khổ Nhược Thần Vương.

Trước đó hắn giết nam tử áo vàng kia cũng là dùng một chiêu này, không ngờ bây giờ giết tên Thần Vương lợi hại này cũng bằng một chiêu này.

“Ta nghĩ chắc hẳn không có bất cứ ai biết ngươi chỉ là một Thần Quân.” Giọng điệu của Khổ Nhược Thần Vương vô cùng bình tĩnh, cả đời hắn không biết đã giết bao nhiêu người, bây giờ bị người giết cũng không sao cả, hắn cũng đã sớm chán những ngày qua rồi.

Khiến hắn thất vọng là, từ đầu đến cuối Lam Tiểu Bố đều không đối kháng chính diện với hắn. Chỉ cần Lam Tiểu Bố đối kháng chính diện với hắn quá ba giây, hắn sẽ có cơ hội xử lý Lam Tiểu Bố. Chết như thế này, đối với một Thần Vương như hắn mà nói quá uất ức.

“Ngươi là một người khổ tu.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói, với biểu hiện của Khổ Nhược Thần Vương bên trong Liên Hoàn Khốn Sát Thần Trận của hắn, đây tuyệt đối chính là khổ tu.

“CHo ta được toàn thây đi, ta và ngươi không còn gì để nói.” Khổ Nhược Thần Vương bình tĩnh nói.

Thắng làm vua thua làm giặc mà thôi, chết trong tay Thần Quân trước mắt này, mặc dù có chút uất ức, nhưng cũng không lỗ. Tương lai Lam Tiểu Bố này nhất định sẽ là nhân vật hùng bá một phương, hắn khẳng định.

“Ta biết các ngươi có một loại Thần Thú tên là Vô Vị, nhưng mà sau khi Vô Vị tìm được vị trí của ta rồi, làm thế nào mà truyền tin tức lại cho các ngươi? Còn nữa, giữa các ngươi liên hệ như thế nào? Nói đúng hơn là, ngươi làm thế nào để nhận ra người đó là người của Ám Nguyệt Hà trong đám đông?” Lam Tiểu Bố hỏi mấy vấn đề.

Khổ Nhược Thần Vương từ tốn nói: “Ta sẽ không nói, ngươi cứ giết ta luôn đi. Cũng đừng nghĩ đến chuyện sưu hồn ta, càng đừng cân nhắc đến chuyện tra tấn ta, bởi vì ngươi sẽ không lấy được đáp án đâu.”

Lam Tiểu Bố vô cùng kinh ngạc, “Người Ám Nguyệt Hà các ngươi đều cứng đầu cứng cổ thật, tên nam tử áo vàng ta bắt được trước đó cũng nói vậy, kết quả vẫn nói cho ta rất nhiều thứ.”

“Hắn là hắn, ta là ta.” Giọng điệu Khổ Nhược Thần Vương nhẹ nhàng, không chứa bất cứ cảm xúc nào.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ngươi không nói ta cũng có thể đoán được một chút, có phải là thông qua một loại linh lạc hay không? Hoặc không phải là linh lạc, mà là một loại kinh lạc khác…”

Khổ Nhược Thần Vương vốn đang nhắm mắt đột nhiên mở to mắt ra, không thể tin được mà nhìn Lam Tiểu Bố. Qua mấy giây sau, hắn mới hỏi, “Sao ngươi lại biết?”’

Chương 1373 - Ám Nguyệt Lạc. (2)

“Ngươi không cần phải hỏi làm sao ta lại biết được, ta khẳng định, cho dù ngươi không nói, chỉ cần thêm một ngày nữa, ta sẽ có thể biết rõ.” Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, hắn thật sự không hề khoác lác. Cộng thêm tên Thần Vương trước mắt này, Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra được mô hình kết cấu Đạo Thể của ba tu sĩ Ám Nguyệt Hà. Từ ba mô hình kết cấu của ba người này, Lam Tiểu Bố lấy được một thông tin, đó chính là trong cơ thể bọn họ hình như có một đầu linh lạc không hề liên quan đến kinh mạch.

Tu sĩ khác không có, vì sao tu sĩ Ám Nguyệt Hà lại có?

“Ngươi rất mạnh, đáng tiếc trên người của ta có Ám Nguyệt Lạc, nếu không thì ta tình nguyện nói hết cho ngươi. Ta có Ám Nguyệt Lạc, chỉ cần Ám Nguyệt Hà không bị tiêu diệt, ta sẽ không thể phản bội Ám Nguyệt Hà. Cho đến bây giờ ta vẫn không rõ, vì sao Huyết Đồ Cuồng Sa lại phản bội Ám Nguyệt Hà.” Khổ Nhược Thần Vương hít vào một hơi, nhìn Lam Tiểu Bố, giọng điệu dịu đi rất nhiều.

“Ám Nguyệt Hà chắc hẳn dùng Ám Nguyệt Lạc để khống chế các ngươi nhỉ? Nếu như ta có cách giúp ngươi loại bỏ Ám Nguyệt Lạc này, không còn bị Ám Nguyệt Lạc khống chế nữa thì sao?” Lam Tiểu Bố nói.

Khổ Nhược Thần Vương quả quyết nói, “Tuyệt đối không có khả năng, một khi Ám Nguyệt Lạc hình thành sẽ không thể giải trừ.”

Lam Tiểu Bố khinh thường nói, “Trước khi ngươi đến nơi này giết ta, nhất định cũng cảm thấy ta tuyệt đối không thể áp chế được ngươi, nhưng trên thực tế ta lại có thể áp chế được ngươi. Ngươi cảm thấy tu sĩ Ám Nguyệt Hà không thể nào phản bội Ám Nguyệt Hà, nhưng sự thật là trước đó Huyết Đồ Cuồng Sa đến truy sát ta cũng đã phản bội Ám Nguyệt Hà. Ngươi cảm thấy những chuyện không thể xảy ra, hết lần này đến lần khác đều đã xảy ra rồi đấy.”

Khổ Nhược Thần Vương giật mình, quả thật là như thế. Trước khi hắn đến đây, tuyệt đối không nghĩ đến chuyện Lam Tiểu Bố có thể áp chế được hắn. mà bây giờ hắn chẳng những đã bị người ta áp chế, mà còn bị ghim trên trường kích.

“Nếu như ngươi thật sự có thể làm được, ta nguyện giao lạc ấn linh hồn cho ngươi. Sinh tử đều nằm trong sự khống chế của ngươi.” Khổ Nhược Thần Vương không chút do dự nói.

Lam Tiểu Bố chậc một tiếng, “Ta đây hiếm lạ lạc ấn linh hồn của ngươi à? Bằng hữu của ta còn có mấy vị Thánh Nhân, lạc ấn linh hồn của ngươi đối với ta mà nói là thứ rẻ mạt. Ngươi muốn nói thì nói, không muốn nói thì tự ta có thể tìm được đáp án.”

Khổ Nhược Thần Vương đột nhiên nói, “Tu sĩ gia nhập Ám Nguyệt Hà, đều sẽ được mở Ám Nguyệt Lạc. Nghe đồn mỗi tu sĩ có nhiều nhất là 108 đầu linh lạc, nhưng mà trong cơ thể con người có một số phế lạc. Những phế lạc này mặc kệ là linh lạc hay mạch lạc, đều thuộc về phế lạc không thể mở, bởi vì một khi mở ra sẽ tạo thành lậu thể. Lậu thể có nghĩa là cho dù ngươi có hấp thu bao nhiêu nguyên khí, cuối cùng đều sẽ biến mất trong hư không, không thể chuyển hóa thành tu vi của ngươi.

TRong tiền lệ khai sáng của Ám Nguyệt Hà, bọn hắn tìm được một đầu phế lạc trong người, đầu phế lạc này chính là Ám Nguyệt Lạc. Hơn nữa, Ám Nguyệt Hà còn có cách mở Ám Nguyệt Lạc trong người tu sĩ ra. Sau khi mở Ám Nguyệt Lạc ra, Ám Nguyệt Hà có thể thông qua Ám Nguyệt Lạc truyền tin tức cho bất cứ kẻ nào. Thần Thú có thể ngửi được mùi thật sự chỉ có Vô Vị, nhưng mà Vô Vị có thể truyền tin tức vị trí mà nó tìm được qua Ám Nguyệt Lạc cho ta. Không chỉ như vậy, bất kỳ ai phản bội Ám Nguyệt Hà, Ám Nguyệt Hà đều có thể thông qua Ám Nguyệt Lạc tìm đến chỗ ở của hắn.

Còn về sự trả thù của Ám Nguyệt Hà, vậy thì đáng sợ đến mức khiến người ta giận sôi gan. Không chỉ kẻ phản bội, mà ngay cả người bên cạnh kẻ phản bội, tông môn của kẻ phản bội, tinh cầu… Ám Nguyệt Hà đều có thể thông qua Ám Nguyệt Lạc tra ra. Trước đó Huyết Đồ Cuồng Sa phản bội Ám Nguyệt Hà, thứ chờ đợi Huyết Đồ Cuồng Sa chính là kết quả mà hắn sợ nhất.”

Ám Nguyệt Hà mở Ám Nguyệt Lạc, Lam Tiểu Bố cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, chỉ là không ngờ được Ám Nguyệt Lạc còn có tác dụng lớn như vậy. Hắn ngược lại là bội phục sự quả quyết của Thần Vương trước mắt này, vậy mà trực tiếp nói cho hắn biết đáp án.

Theo lời Khổ Nhược Thần Vương nói, vậy Sắc Nhân Nhi kia chỉ sợ đã bị Ám Nguyệt Hà để mắt đến.

“Trước đó ngươi không muốn nói, sao đột nhiên lại nói ra?” Lam Tiểu Bố nhìn Khổ Nhược Thần Vương.

Khổ Nhược Thần Vương bình tĩnh nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Ta chỉ có một người bằng hữu tốt nhất, nếu như Ám Nguyệt Hà muốn tìm ta tính sổ, cũng chỉ có thể giết chết hắn.”

Thấy Lam Tiểu Bố kinh ngạc, Khổ Nhược Thần Vương tiếp tục nói, “Ta gia nhập Ám Nguyệt Hà, cũng là vì bị hắn hãm hại, bởi vì hắn cũng là người của Ám Nguyệt Hà. Còn tông môn của ta và người bên cạnh ta, ta chắc chắn chờ Ám Nguyệt Hà tìm được đến bọn họ, ngươi đã diệt Ám Nguyệt Hà rồi. Ta tin ta sẽ không nhìn lầm, tương lai người có thể diệt được Ám Nguyệt Hà nhất định là ngươi. Cho nên trợ giúp cho ngươi một chút, giúp ngươi nhanh chóng diệt đi Ám Nguyệt Hà, ta nói.”

“Ngươi tin tưởng ta có năng lực cứu ngươi?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương lắc đầu, “Không, ta biết ngươi không cứu được ta. Một khi mở Ám Nguyệt Lạc thì không thể nào giải trừ.”

Tay Lam Tiểu Bố run lên, Khổ Nhược Thần Vương rơi xuống mặt đất, “Ngươi tính sai thật rồi, ta thật sự có thể cứu ngươi. Nhưng mà phải chờ ta giải quyết tên gia hỏa kia đã rồi nói tiếp.”

Nói xong câu đó, thân hình Lam Tiểu Bố lóe lên, biến mất khỏi trận.

Khổ Nhược Thần Vương nhìn hướng Lam Tiểu Bố biến mất, trong mắt có chút chờ mong. Bây giờ cho dù hắn có trốn được, hắn cũng sẽ không chạy trốn. Chưa nói đến chuyện hắn trốn không thoát, cho dù chạy được, cũng bị Ám Nguyệt Hà ám sát mà thôi.

Hắn đang đánh cược, nếu như Lam Tiểu Bố có thể giải trừ Ám Nguyệt Lạc của hắn, cái mạng này của hắn giao cho Lam Tiểu Bố có là gì chứ? Lam Tiểu Bố chỉ mới Thần Quân đã có thể nghiền ép Thần Vương như hắn, thành tựu trong tương lai nhất định sẽ là Thánh Nhân.

Ở lại Ám Nguyệt Hà, ha ha, cũng chỉ là một con chó cắn người không có năng lực tự chủ mà thôi,

Chương 1374 - Sự tồn tại của Ám Nguyệt Hà.

Ca Thù Thần Vương có chút lo lắng, bởi vì bên trong Khốn Sát Thần Trận không còn tiếng nổ của thần nguyên, chấn động không gian cũng đã biến mất, đã vậy còn yên tĩnh một thời gian dài rồi.

Không được, phải nhanh chóng rời khỏi đây trước đã, hắn nghi ngờ có lẽ Khổ Nhược Thần Vương đã xảy ra chuyện rồi, nếu không thì sao có thể tiêu tốn thời gian dài như vậy được.

Thân hình Ca Thù Thần Vương lóe lên, phát động độn thuật. Còn chuyện vào xem Khổ Nhược Thần Vương xảy ra chuyện gì, cho đến bây giờ Ca Thù Thần Vương đều không nghĩ đến. Khổ Nhược Thần Vương là ai? Ngay cả Thần Vương hậu kỳ ở trước mặt hắn cũng không đáng chú ý, Ca Thù Thần Vương hắn lại càng không đáng chú ý. Nếu như Khổ Nhược Thần Vương xảy ra chuyện, hắn chỉ có thể chạy trốn mà thôi.

“Bành!” Ca Thù Thần Vương cảm thấy bản thân mình hình như vừa đụng vào một cái tường gai cực lớn, thần nguyên tán loạn, thân hình đang bỏ chạy ngã xuống.

Từng lưỡi dao đâm vào thân thể, Ca Thù Thần Vương không có chút đau đớn nào, hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Hắn khẳng định mình đã sớm bị người ta nhốt vào bên trong Khốn Sát Thần Trận, đáng thương cho hắn còn tưởng rằng mình đang ở bên ngoài thần trận, chờ Lam Tiểu Bố trốn ra thì chặn đường. Rất rõ ràng, chẳng những là hắn, ngay cả Khổ Nhược Thần Vương cũng không cảm nhận được khi bọn hắn đến đây đã đi vào Khốn Sát Thần Trận của Lam Tiểu Bố.

Không đợi Ca Thù Thần Vương nghĩ tiếp, vô tận nhận mang đã ập đến, vòng xoáy không gian cũng nhanh chóng lướt qua nơi hắn đứng.

Trong lòng Ca Thù Thần Vương trầm xuống, hắn không phải là thần trận sư cấp ba. Đừng bảo là thần trận cấp ba, cho dù có là thần trận cấp hai hắn cũng chỉ có thể dùng sức mạnh mà phá. Tình huống bị nhốt trong trận thế này, đối với hắn mà nói là bết bát nhất.

Lấy Thiên Nguyên Hạo ra, cuốn lấy từng đạo thần nguyên. Chỉ là nhận mang trong sát trận này càng ngày càng dày đặc và cuồng bạo, chỉ trong thời gian ngắn, trên người Ca Thù Thần Vương đã xuất hiện mấy chục vết thương sâu cạn khác nhau.

(Hạo: Cuốc)

Những nhận mang này có lẽ không lấy được mạng của hắn, thế nhưng lại quá nhiều. Vết thương như vậy tiếp tục tăng lên, sớm muộn gì hắn cũng bị xé thành mảnh nhỏ.

Nghĩ đến bản thân mình bị nhốt trong Khốn Sát Thần Trận từ từ bị lăng trì, mà hắn chỉ có thê rkhoong ngừng tránh né và ngăn cản, nỗi lòng tuyệt vọng ngập tràn, Ca Thù Thần Vương rất muốn xin tha, nhưng hắn biết rõ cho dù Lam Tiểu Bố có tha cho hắn, cuối cùng hắn cũng chỉ có một con đường chết. Nếu như Ám Nguyệt Hà dễ phản bội như vậy, thế thì đã không khiến cho nhiều người ở Vô Căn Thần giới kiêng kị như thế, ngay cả chính hắn cho đến ngay hôm nay cũng không dám nghĩ đến chuyện phản bội.

Lại một vòng xoáy không gian đảo lộn ập đến, Ca Thù Thần Vương điên cuồng lấy ra một tấm chắn, không đến thời khắc cuối cùng, hắn vẫn không muốn vẫn lạc ở nơi này.

Oanh! Vòng xoáy không gian đảo lộn bị Ca Thù Thần Vương ngăn trở, Ca Thù Thần Vương thở ra một hơi, hắn biết cái thần trận này đang mô phỏng lại quy tắc Không Gian một cách đơn sơ, nếu như là vòng xoáy không gian đảo lộn chân chính trong hư không, hắn đã sớm bị giết chết.

Chỉ là Ca Thù Thần Vương mới vừa thở ra một hơi, một luồng hơi thở tử vong đã đột ngột tuôn ra. Hoàn toàn không chờ Ca Thù Thần Vương kịp phản ứng, một thanh trường kích đã đánh tới bên cạnh hắn.

Phốc! Trường kích xuyên qua thắt lưng Ca Thù Thần Vương, trực tiếp xé rách đan điền.

Ca Thù Thần Vương vốn còn muốn phản kháng,sau khi cảm nhận đan điền của mình đã bị vỡ vụn, thở dài, không còn tiếp tục phản kháng nữa. Tiếp tục phản kháng thì sao chứ? Vẫn là một chữ chết.

Hắn hoài nghi Khổ Nhược Thần Vương cũng bị giết như thế này, Khổ Nhược Thần Vương tốt xuất gì cũng kiên trì được khoảng thời gian rất lâu, mà hắn thì thậm chí nửa nén nhang cũng không thể kiên trì nổi.

Không đợi Ca Thù Thần Vương nói chuyện, trường kích ở thắt lưng của hắn xoắn một cái, bóng tối ập đến, Ca Thù Thần Vương hoàn toàn mất mạng.

Lam Tiểu Bố xòe tay ra, thu hết trận kỳ lại, xung quanh lập tức khôi phục bình thường, vẫn là một thảo nguyên hoang vu. Khổ Nhược Thần Vương bình tĩnh đứng ở chỗ cũ nhìn Lam Tiểu Bố, đối với việc Lam Tiểu Bố dễ dàng giết chết Ca Thù Thần Vương như vậy, hắn hoàn toàn không có chút bất ngờ nào.

“Xem ra gia hỏa này thật sự là kẻ đi ngang qua sân khấu mà.” Lam Tiểu Bố cất Thất âm Kích, bước đến chỗ Khổ Nhược Thần Vương.

Khổ Nhược Thần Vương ép một giọt máu từ mi tâm ra, sau đó đạo vận quanh người Khổ Nhược Thần Vương lập tức lưu chuyển, “Đàm Khổ ta ở nơi này thề, từ hôm nay trở đi, ta chính là thủ hạ của Lam Tiểu Bố, tuyệt đối không bao giờ phản bội, nếu làm trái lời thề, máu khô mà chết.”

Một đạo lôi quang lập tức đánh xuống, trực tiếp đánh tan giọt máu từ mi tâm kia.

Lấy đại đạo của mình ra phát thệ, 100% hữu hiệu. Trừ khi ngươi rời khỏi vùng Thần giới này, đi đến giới vực khác, hoặc là giới vực cao hơn. Nếu không thì ngươi ở nơi này tu luyện, dùng đại đạo của mình thề, vậy thì phải thực hiện.

Sau khi phát thề xong, Khổ Nhược Thần Vương lại lấy ra khế ấn văn, chờ Lam Tiểu Bố cầm lấy.

Chỉ cần Lam Tiểu Bố cầm lấy cái khế ấn văn này, vậy sinh tử của hắn sẽ bị Lam Tiểu Bố khống chế.

Lam Tiểu Bố vung tay lên, khế ấn văn tản đi, không đợi Khổ Nhược Thần Vương hỏi, Lam Tiểu Bố đã nói, “Lời thể của ngươi là đã đủ rồi, cái khế ấn văn này thì thôi đi. Ta đối đầu cũng không ít người, không cần phải vô duyên vô cớ liên lụy đến ngươi.”

Loại khế ấn văn này một khi cầm lấy, chỉ cần Lam Tiểu Bố xảy ra chuyện gì, vậy Khổ Nhược Thần Vương cũng sẽ xảy ra chuyện.

Khổ Nhược Thần Vương khẽ giật mình, hắn chưa bao giờ nhìn thấy tu sĩ nào như Lam Tiểu Bố. Tu sĩ đều coi trọng chu toàn không một kẻ hở, loại khế ấn văn này đối với Lam Tiểu Bố chẳng có hại chút nào, chỉ có thể khiến mình càng thêm trung thành với Lam Tiểu Bố, vì sao lại không lấy?

Chương 1375 - Sự tồn tại của Ám Nguyệt Hà. (2)

Lam Tiểu Bố cầm một mảnh ngọc giản đưa cho Khổ Nhược Thần Vương, “Đây là cách hành công loại trừ Ám Nguyệt Lạc, ngươi thử một chút, ta chờ ngươi.” Nếu như Khổ Nhược Thần Vương tiếp tục nói điều kiện với Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố thật sự lười lấy ra ngọc giản công pháp giải trừ Ám Nguyệt Lạc. Khổ Nhược Thần Vương quả quyết, khiến Lam Tiểu Bố vô cùng thưởng thức gia hỏa này.

“Ngươi đây là…” Khổ Nhược Thần Vương chỉ quét qua ngọc giản một chút, đã kinh ngạc vô cùng nhìn Lam Tiểu Bố.

Công pháp này rõ ràng là khôi phục Ám Nguyệt Lạc đã mở ra trở về như cũ, nói cách khác chính là trở về trạng thái lúc trước khi chưa mở Ám Nguyệt Lạc ra, cái này sao có thể?

Khổ Nhược Thần Vương đã từng nghĩ đến các phương pháp loại bỏ Ám Nguyệt Lạc, đầu tiên là hoàn toàn phá hư Ám Nguyệt Lạc, nếu làm vậy, có thể sẽ khiến đạo cơ của hắn bị tổn hại. Thứ hai chính là gỡ bỏ phong ấn Ám Nguyệt Lạc, làm như thế, trong cơ thể hắn vẫn ẩn chứa tai họa ngầm.

Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến còn có cách thứ ba, thông qua công pháp biến Ám Nguyệt Lạc trở lại hình thái ban đầu, quả thật…

“Ta biết ngươi muốn nói khả năng không lớn, nhưng mà ngươi thử trước một chút, có thể thành công hay không đã.” Lam Tiểu Bố nói ra, hắn cũng không cho rằng cách này không dùng được. Công pháp là Vũ Trụ Duy Mô dựa vào đặc tính của Ám Nguyệt Lạc mà tạo ra, nếu như công pháp Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra không dùng được, vậy chỉ có thể nói là cái Ám Nguyệt Lạc này nghịch thiên đến mức độ cao cấp hơn cả Vũ Trụ Duy Mô, mà trên thực tế cái này tuyệt đối không có khả năng.

“Được.” Khổ Nhược Thần Vương không chút do dự, ngồi xếp bằng bắt đầu vận chuyển công pháp. Chỉ một chu thiên, Khổ Nhược Thần Vương đã chấn động.

Một chu thiên khiến liên hệ từ Ám Nguyệt Lạc của hắn với phía bên ngoài biến mất, cảm giác này khiến Khổ Nhược Thần Vương vô cùng vui mừng, lúc này hắn điên cuồng vận chuyển công pháp.

Nơi này có Thần Linh mạch thượng phẩm Lam Tiểu Bố bố trí ra, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, trên đỉnh đầu Khổ Nhược Thần Vương đã hình thành một vòng xoáy.

Một ngày trôi qua, Khổ Nhược Thần Vương hét dài một tiếng vang lên tận trời.

Ám Nguyệt Lạc của hắn đã bị loại bỏ, giờ phút này thân thể Khổ Nhược Thần Vương của hắn đã khôi phục lại trạng thái trước khi bị Ám Nguyệt Hà khống chế. Từ hôm nay trở đi, Ám Nguyệt Hà đã không thể nào thông qua Ám Nguyệt Lạc theo dõi mọi bí mật của hắn. Nếu không thì, ở trước Ám Nguyệt Hà, trên người hắn hoàn toàn không có bí mật gì.

Ám Nguyệt Lạc mất đi, đây mới là cuộc sống mới của hắn. Ngày này hắn đã từng mơ thấy vô số lần, cuối cùng đã trở thành sự thật.

“Đa tạ chủ thượng.” Khổ Nhược Thần Vương kích động không thôi khom người thi lễ. Nếu như trước khi ra tay với Lam Tiểu Bố mà hắn biết Lam Tiểu Bố có thủ đoạn này, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay với Lam Tiểu Bố, cho dù Lam Tiểu Bố có thể áp chế hắn hay không hắn cũng sẽ không ra tay.

Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, “Gọi tên ta là được rồi, thời gian ta ở lại đây cũng không dài, đợi lát nữa có vài vấn đề cần phải hỏi ngươi. Nếu như cảm thấy gọi tên không được, vậy cứ gọi ta là thành chủ hoặc là tông chủ đi, ta có một cái thần thành, cũng có một cái tông môn.”

“Vâng, tông chủ. Từ hôm nay trở đi, mạng của Đàm Khổ ta chính là của tông chủ.” Hai tay Khổ Nhược Thần Vương chắp lại, đối với một người tu sĩ tới nói, tự do thậm chí còn quan trọng hơn cả sinh mệnh, hôm nay hắn đã có được tự do.

“Nếu như tiết lộ môn công pháp này ra ngoài, ta đoán tất cả mọi người ở Ám Nguyệt Hà đều sẽ rời khỏi Ám Nguyệt Hà.” Khổ Nhược Thần Vương bổ sung một câu.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, hắn không có hứng thú đi giải cứu người của Ám Nguyệt Hà, điều hắn hứng thú là tiêu diệt Ám Nguyệt Hà. Có thể khẳng định, những tu sĩ của Ám Nguyệt Hà này, không biết đã vì Ám Nguyệt Hà đã làm ra bao nhiêu chuyện buồn nôn. Có thể nói không có người nào là vô tội.

“Đàm Khổ, ngươi có biết Bất Thanh Thần giới không? Hoặc là ngươi có biết xung quanh Vô Căn Thần giới có những Thần giới nào?” Lam Tiểu Bố hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương đã bình phục tâm tình kích động, hắn kính cẩn nói, “Ta chưa từng nghe nói đến Bất Thanh Thần giới, cũng không biết xung quanh Vô Căn Thần giới có Thần giới nào. Nhưng mà ta khẳng định ở trụ sở của Ám Nguyệt Hà có những thứ này, nghe nói tông chủ của Ám Nguyệt Hà không phải người ở Vô Căn Thần giới, mà là đến từ nơi khác. Cụ thể là nơi nào thì ta không biết rõ.”

“Vậy có phải Ám Nguyệt Hà ở tại Vô Căn học cung của Niết Bàn thần thành không?” Lam Tiểu Bố lại hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương đáp, “Quả thật là như vậy, tiền thân của Vô Căn học cung thật ra tên là Niết Bàn học cung, đây là một tông môn bao hàm toàn diện. bất cứ kẻ nào cũng có thể gia nhập tông môn, hơn nữa tôn chỉ của tông môn vô cùng cấp tiến. Nhưng mà sau khi Thần giới trải qua Diệt Thế Lượng Kiếp, Niết Bàn học cung cũng sụp đổ. Khi Diệt Thế Lượng Kiếp đột ngột dừng lại, một đệ tử của Niết Bàn học cung đã sáng lập ra Vô Căn học cung.

Lúc trước khi tên đệ tử này sáng lập nên Vô Căn học cung, là hi vọng Vô Căn học cung có thể giống như Niết Bàn học cung, giúp Thần giới không ngừng lớn mạnh. Nhưng mà sau đó có một người tên là Khúc Bồng đến chiếm đoạt, giết vị tiền bối sáng lập nên Vô Căn học cung kia, lén lút thành lập Ám Nguyệt Hà.”

“Ý của ngươi là, bây giờ Vô Căn học cung, thật ra chính là Ám Nguyệt Hà.” Lam Tiểu Bố hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương gật đầu, “Đúng vật, Vô Căn học cung ở Niết Bàn thần thành đã sớm hữu danh vô thực, thật ra chính là Ám Nguyệt Hà, Vô Căn học cung cũng chỉ là tên tuổi mặt ngoài của nó mà thôi. Hàng năm có không biết bao nhiêu người bị Ám Nguyệt Hà lấy danh nghĩa của Vô Căn học cung bắt đi, có một số người thành tay chân giống như ta, còn số khác thì bị giết.’

“Nếu như ta muốn tiêu diệt Ám Nguyệt Hà, ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?” Lam Tiểu Bố hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương cũng chút bất ngờ gì về điều Lam Tiểu Bố nói, nếu như Lam Tiểu Bố không diệt được Ám Nguyệt Hà, như thế mới khiến hắn thất vọng.

Chương 1376 - Đại Tinh Cầu Thuật.

Khổ Nhược Thần Vương do dự một chút rồi nói, “Ta cảm thấy dựa vào thực lực của hai người chúng ta thì khó mà diệt được Ám Nguyệt Hà, Vô Căn học cung có uy vọng rất lớn ở Vô Căn Thần giới, ở Niết Bàn thần thành thì càng có uy vọng lớn hơn. Nếu như ngươi có thể bố trí ra được thần trận cấp sáu hoặc cấp bảy, thì còn có một tia hy vọng, thần trận cấp bốn thì không có chút cơ hội nào.”

Lam Tiểu Bố im lặng, hắn biết rõ, tu vi của mình quá thấp. Mặc dù hắn dựa vào thần trận cấp bốn, có thể diệt được một vài người đến giết hắn, nhưng muốn đối phó với Ám Nguyệt Hà cũng còn kém xa.

Nhưng hắn không diệt xong Ám Nguyệt Hà, trong lòng sẽ không thoải mái. Không chỉ vì chuyện Ám Nguyệt Hà đuổi giết hắn, hắn còn khó chịu vì cái tông môn ám sát này. Trên thực tế thì chuyện đến nước này, đã hình thành nên cục diện không chết không thôi. Trừ khi hắn rời khỏi Vô Căn Thần giới, nếu không thì giữa hắn và Ám Nguyệt Hà chỉ có một bên có thể sống sót.

Thấy Lam Tiểu Bố im lặng, Khổ Nhược Thần Vương tiếp tục nói, “Ám Nguyệt Hà lấy Vô Căn học cung ngụy trang, bề ngoài thì làm việc gì cũng công bằng chính nghĩa, trong tối thì lén lút làm chuyện xấu. Bọn hắn có hai cường giả Hợp Thần, còn có rất nhiều cường giả Thần Vương. Mặc dù ta ở Ám Nguyệt Hà cũng có một chỗ cắm dùi, nhưng mà người mạnh hơn ta ở Ám Nguyệt Hà có ít nhất hơn mười người.”

“Cung chủ của Vô Căn học cung chính là tông chủ của Ám Nguyệt Hà…” Lam Tiểu Bố tự lẩm bẩn, hắn làm thế nào mới có thể xử lý một cường giả Hợp Thần cảnh?

Nếu như chờ đến khi hắn tấn cấp lên Thần Vương, có lẽ sẽ có cơ hội. Nhưng chờ đến bao giờ hắn mới tấn cấp lên Thần Vương chứ? Hơn nữa tông chủ Ám Nguyệt Hà nhất định không phải cường giả Hợp Thần bình thường, cho dù hắn có tấn cấp Thần Vương, muốn xử lý tông chủ Ám Nguyệt Hà, cũng có chút khó khăn.

Đáng tiếc là lão Triệu và Hoan đại ca đều không có ở đây, nếu như có hai người bọn họ ở chỗ này, vậy thì hắn sẽ trực tiếp đến Vô Căn học cung. Tu vi thấp, thật sự là bó tay bó chân khắp nơi. Ở Thiên Nhai còn chưa cảm nhận được, ở nơi này không có quy tắc hạn chế, chỗ xấu của tu vi thấp lập tức phóng đại ra.

“Thật ra bây giờ cung chủ của Vô Căn học cung không phải là tông chủ của Ám Nguyệt Hà, cung chủ của Vô Căn học cung chỉ là một con rối mà thôi. Hơn nữa cứ qua một trăm năm, Vô Căn học cung sẽ tranh cử vị trí cung chủ, chính là vì thể hiện Vô Căn học cung vô tư công bằng…”

Lam Tiểu Bố cắt ngang lời Khổ Nhược Thần Vương nói, “Đàm Khổ, ngươi nói cung chủ của Vô Căn học cung là được tranh cử mà ra?”

Khổ Nhược Thần Vương gật đầu, “Đúng vậy, hơn nữa còn rất náo nhiệt, cứ một trăm năm đều diễn ra tranh cử cung chủ một lần. Cho dù là cung chủ tranh cử được, cũng là một con rối.’

“Vậy tại sao tranh cử cung chủ lại náo nhiệt như vậy?” Lam Tiểu Bố khó hiểu hoie.

Khổ Nhược Thần Vương cười ha ha, “Đó là vì khi Vô Căn học cung tranh cử vị trí cung chủ, có thể thu hút toàn bộ tu sĩ ưu tú của Vô Căn Thần giới đến Niết Bàn thần thành. Sở dĩ Ám Nguyệt Hà lớn mạnh, chính là vì có những tu sĩ ưu tú này thay máu bổ sung vào. Những người ưu tú này đi đến Vô Căn học cung, bị Ám Nguyệt Hà nhìn trúng đều sẽ không hiểu sao đột nhiên mất tích, sau đó mở Ám Nguyệt Lạc ra.”

Lam Tiểu Bố cảm thán, lúc trước Bất Thanh Thần giới bị Thập Đại Thần Đình khống chế đã đủ khổ cực rồi, cái Vô Căn Thần giới này lại càng khổ cực hơn. Có thể tưởng tượng được, khi thời gian dần trôi qua, Ám Nguyệt Hà sẽ càng ngày càng mạnh, cuối cùng khống chế toàn bộ Vô Căn Thần giới. Với loại người như tông chủ Ám Nguyệt Hà, nắm trong tay Vô Căn Thần giới rồi, cho dù có luyện hóa một giới cũng không phải là không có khả năng..

“Ở Ám Nguyệt Hà có một bí mật cực kỳ lớn, đó chính là tông chủ Khúc Bồng của Ám Nguyệt Hà. Công pháp người này tu luyện chẳng những thần bí mà còn rất ác độc. Cho dù người này mới có cảnh giới Hợp Thần, nhưng ta lo lắng, cho dù người có cảnh giới Chuẩn Thánh đến cũng chưa chắc là đối thủ của người này. Ta đoán công pháp của hắn so với công pháp của ngươi có cùng cấp độ.” Khổ Nhược Thần Vương nói xong thì nhìn Lam Tiểu Bố.

Hắn cảm thấy Lam Tiểu Bố đáng sợ, không phải là bởi vì Lam Tiểu Bố có thể dùng trận pháp vây nhốt hắn rồi khống chế được hắn. Dù sao thì dựa vào trận pháp, thành tựu sẽ có hạn. Ngươi và đối thủ gặp nhau trong ngõ hẹp, ngươi có thể bố trí được trận pháp sao? Sử dụng trận pháp vẫn có hạn chế rất lớn.

Khổ Nhược Thần Vương thăm dò được khi ở quảng trường Địa Mộng Tháp, Lam Tiểu Bố dùng một chiêu đã có thể giết chết được một Thế Giới Thần sơ kỳ, đây mới là chỗ đáng sợ mà hắn thấy ở Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố hỏi, “Công pháp ác độc? Chẳng lẽ có thể dựa vào tinh huyết hay là Nguyên Thần của tu sĩ khác để tu luyện sao?”

Khổ Nhược Thần Vương lắc đầu, “Nếu như là phương thức tu luyện kiểu này, nhiều nhất chỉ là buồn nôn mà thôi, một mình hắn có thể gây tai họa được bao nhiêu chứ?”

Lời này khiến Lam Tiểu Bố có chút cạn lời, hắn cảm thấy dựa vào tinh huyết và nguyên hồn của người khác để tu luyện là ác độc đến cực hạn rồi, ở trong mắt Khổ Nhược Thần Vương thì chỉ là buồn nôn mà thôi. Thế giới quan của người này khác biệt, quả nhiên nhìn nhận vấn đề cũng không nằm trong cùng một không gian.

Khổ Nhược Thần Vương tiếp tục nói, “Công pháp mà Khúc Bồng tu luyện là dựa vào tinh cầu ngưng luyện ra đạo vận đại đạo, là một loại công pháp quang minh chính đại, tên là Tinh Cầu Đại Đạo. Tinh Cầu Đại Đạo này, sau khi tu luyện đến Hợp Thần cần phải không ngừng dựa vào tinh cầu hoàn thiện đại đạo của mình, Khúc Bồng ở tại Vô Căn Thần giới cũng chính là muốn dựa vào Vô Căn Thần giới hoàn thiện đại đạo của hắn. Chờ đại đạo của hắn có thành tựu rồi, Vô Căn Thần giới chính là tinh cầu hi sinh cho đại đạo của hắn. Sau đó hắn chỉ cần không ngừng tìm kiếm tinh cầu, giúp đại đạo của hắn càng lúc càng lớn mạnh. Cuối cùng trở thành nhân vật đứng ở đỉnh cao trong vũ trụ Hạo Hãn, tất cả tinh cầu, tinh lục đều chỉ tồn tại vì hắn.”

Chương 1377 - Đại Tinh Cầu Thuật. (2)

Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, đây quả thật là quá điên cuồng.

“Nghe đồn Tinh Cầu Đại Đạo là công pháp từ thuở khai thiên tích địa, loại công pháp này còn có một tên gọi khác là Đại Tinh Cầu Thuật.”

Khổ Nhược Thần Vương nói đến đây thì thở dài, “Ta nghĩ đây là vì cường giả của những tinh cầu khác không biết Khúc Bồng đang tu luyện Đại TinH Cầu Thuật, nếu như cường giả của những tinh cầu khác biết, cho dù có vượt qua bao nhiều giới vực, cũng sẽ đến nơi này giết chết Khúc Bồng, tuyệt đối không cho phép loại người này trưởng thành tiếp. Một khi đại đạo Đại TinH Cầu Thuật của Khúc Bồng thành hình, đối với mọi sinh cơ trong Hạo hãn, hoặc là tinh cầu không có sự sống mà nói, đều là tai họa.”

Lam Tiểu Bố không ngờ mình lại nghe được tin tức đáng sợ như vậy, “Đại Tinh Cầu Thuật?”

Trên người hắn có Đại Hủy Diệt Thuật, Đại Thiết Cát Thuật, còn có Đại Vẫn Mệnh Thuật. Những thứ này sau khi hắn thu hồi đều phong ấn ở trong Vũ Trụ Duy Mô.

Có thể coi đây đều là đại thần thông thuật, cũng kém xa Đại Tinh Cầu Thuật trong miệng Khổ Nhược Thần Vương. Đừng nói là không bằng, những đại thần thông mà hắn lấy được này, ngay cả một góc của Đại Tinh Cầu Thuật cũng không bằng.

Chỗ hắn đều là thần thông, mà Đại TinH Cầu Thuật trong miệng Khổ Nhược Thần Vương rõ ràng là công pháp, đây là khác nhau về bản chất. Tuyệt đối không thể để cho tên Khúc bồng này có thể tu luyện thành công Đại TinH Cầu Thuật, một khi tu luyện thành, không cần nghĩ cũng biết, gia hỏa này sẽ trở thành một trong những đối tượng gây họa cho Bất Thanh Thần giới. Còn tinh cầu Tiên giới, tồn vong hay không hoàn toàn dựa vào tâm trạng của người này mà thôi.

“Đàm KHổ, cho dù ta không thể diệt được Ám Nguyệt Hà, thì ta cũng phải giết chết tên Khúc Bồng này, bây giờ ta cần ngươi giúp đỡ.” Lam Tiểu Bố nghiêm giọng nói.

Khổ Nhược Thần Vương lập tức nói, “Tông chủ, cái mạng này của ta là của ngươi, ngươi cứ việc sai bảo.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đầu tiên ngươi cần quay về Ám Nguyệt Hà, tiếp tục mai phuc trong Ám Nguyệt Hà…”

Khổ Nhược Thần Vương sửng sốt, hắn biết rõ, bản thân mình đã không có Ám Nguyệt Lạc, nếu như ẩn núp trong Ám Nguyệt Hà, đó chính là tìm đường chết.

Không đợi Khổ Nhược Thần Vương nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã nói, “Ám Nguyệt Lạc của ngươi đã không còn, quay lại Ám Nguyệt Hà chỉ có chết, nhưng mà chuyện này không làm khó được ta. Ta có cách giúp ngươi mô phỏng lại một cái Ám Nguyệt Lạc khác, sau đó mô phỏng hết tất cả những tin tức giả, ngươi chờ ta một chút đã.”

Lam Tiểu Bố nói xong, lập tức để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của Ám Nguyệt Lạc.

Khổ Nhược Thần Vương còn đang suy nghĩ, mô phỏng Ám Nguyệt Lạc? Sao Ám Nguyệt Lạc có thể mô phỏng được? Nhưng hắn lập tức nghĩ đến chỗ nghịch thiên của Lam Tiểu Bố, Ám Nguyệt Lạc được mở ra, Lam Tiểu Bố còn có thể phục hồi lại như cũ, mô phỏng một đầu Ám Nguyệt Lạc, hình như cũng không phải là chuyện không thể.

Khi Khổ Nhược Thần Vương còn đang suy nghĩ những vấn đề này, Lam Tiểu Bố đã lấy một mảnh ngọc giản đưa cho Khổ Nhược Thần Vương, “Ngươi nhanh chóng mô phỏng Ám Nguyệt Lạc đi.”

KHi Khổ Nhược Thần Vương dựa theo công pháp của ngọc giản để mô phỏng lại, đến bản thân hắn cũng vô cùng sửng sốt, một đầu Ám Nguyệt Lạc hoàn toàn mới xuất hiện trong thân thể của hắn, mà đầu Ám Nguyệt Lạc này lại vô cùng phù hợp với đạo vận của hắn. Khi từng đạo tin tức được truyền đến chỗ hắn, Khổ Nhược Thần Vương hoảng hốt, bản thân mình lại mở ra Ám Nguyệt Lạc rồi sao?

Cũng may Khổ Nhược Thần Vương nhanh chóng hiểu ra, đầu Ám Nguyệt Lạc này là giả, hắn có thể tùy tiện gạt bỏ đầu Ám Nguyệt Lạc này bất cứ lúc nào. Không chỉ như vậy, lúc tu luyện và vận dụng thần niệm, đầu Ám Nguyệt Lạc này cũng không thể tiết lộ được bất cứ tin tức gì, trừ khi hắn cho phép tiết lộ ra.

Thủ đoạn thật là lợi hại, Khổ Nhược Thần Vương vô cùng chấn động. Cái Đại TinH Cầu Thuật mà Khúc Bồng tu luyện quả thật là đáng sợ, nhưng cũng không đáng sợ đến trình độ này. Tùy tiện loại trừ đi Ám Nguyệt Lạc, sau đó tùy tiện mô phòng một đầu Ám Nguyệt Lạc giả, đây là bản lĩnh lớn cỡ nào?

“Tông chủ, ta đã mô phỏng xong Ám Nguyệt Lạc, ta tin cho dù Khúc Bồng có đứng trước mặt ta, cũng không thể nào phát hiện ra được Ám Nguyệt Lạc trên người ta là giả.” Lúc Khổ Nhược Thần Vương nói chuyện, trong mắt đã có thêm sự kính sợ.

“KHoảng thời gian mà ngươi hủy đi Ám Nguyệt Lạc này có bị phát hiện ra không?” Lam Tiểu Bố hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương lắc lắc đầu, “Tuyệt đối không thể, Ám Nguyệt Lạc của ta chỉ mới bỏ đi trong thời gian chưa đến một nén nhang…”

Lời Khổ Nhược Thần Vương đột ngột dừng lại, Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi, “Có phải có vấn đề gì không?”

“Không phải là có vấn đề, mà là chuyện Ca Thù Thần Vương vẫn lạc, Ám Nguyệt Hà biết, đồng thời đang hỏi ta có phải đã xảy ra chuyện gì hay không. Ám Nguyệt Hà biết chuyện Ca Thù Thần Vương vẫn lạc không phải thông qua Ám Nguyệt Lạc mà biết, chắc hẳn là hồn bài của hắn đã bị vỡ vụn.” Khổ Nhược Thần Vương đáp.

“Ngươi cũng có linh hồn bài?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi, cho dù Khổ Nhược Thần Vương có loại bỏ đi Ám Nguyệt Lạc, chỉ cần còn linh hồn bài, Ám Nguyệt Hà vẫn sẽ biết được vị trí của Khổ Nhược Thần Vương.

Khổ Nhược Thần Vương gật đầu, “Đúng vậy, nhưng mà bây giờ ta sẽ quay về Ám Nguyệt Hà, sẽ không có vấn đề gì cả.”

“Được.” Lam Tiểu Bố không nói nhiều về linh hồn bài nữa, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể giúp Khổ Nhược Thần Vương chấn vỡ linh hồn bài, loại chuyện này bây giờ không cần thiết phải nói.

“Ta lập tức truyền tin về, nói là đã giết ngươi, đồng thời Ca Thù Thần Vương bị ngươi đánh lén mà bỏ mình.” Khổ Nhược Thần Vương nói.

Lam Tiểu Bố nói, “Được, còn một việc nữa, chính là lần tiếp theo tranh cử cung chủ Vô Căn học cung của Ám Nguyệt Hà là lúc nào?”

Chương 1378 - Thiên Tịch Hà.

“Năm năm sau, cử hành ở Niết Bàn thần thành. Mỗi lần Vô Căn học cung tranh cử vị trí cung chủ, cũng là lúc mà Niết Bàn thần thành náo nhiệt nhất.” Khổ Nhược Thần Vương nói.

Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Đã như vậy thì chúng ta trao đổi Thông Tin Châu một chút, năm năm sau ta sẽ đến Niết Bàn thần thành tranh cử vị trí cung chủ Vô Căn học cung.”

“Tông chủ, ngươi muốn đi tranh cử cung chủ sao?” Khổ Nhược Thần Vương khẽ giật mình.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, ta nhất định phải tranh cử cung chủ.”

Sau khi biết được Khúc Bồng tu luyện chính là Đại TinH Cầu Thuật, Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Từ trong lời Đàm Khổ nói, Lam Tiểu Bố biết một trong những phương thức tu luyện của Đai Tinh Cầu Thuật, đó chính là phải cướp đoạt đi quy tắc và vận may của tinh cầu để tăng cường thực lực của bản thân, nói tóm lại loại thủ đoạn tu luyện này chính là hủy diệt tinh cầu.

Điều này khiến Lam Tiểu Bố nhớ đến lượng kiếp, lượng kiếp khiến tinh cầu bị hủy diệt, vận may tiêu tán, tất cả sự sống đều tan biến. Tất cả dấu hiệu này chẳng phải không khác gì có người tu luyện Đại TinH Cầu Thuật hay sao? Nếu như thật sự có một cường giả tối cao, không ngừng tu luyện thông qua phương thức này, cướp đoạt đi đạo tắc, vận may và sinh cơ của tinh cầu, vậy lượng kiếp rõ ràng sẽ xảy ra qua một khoảng thời gian. Độ lớn nhỏ của lượng kiếp, có lẽ sẽ căn cứ vào tiến độ tu luyện của người đó.

Càng nghĩ, Lam Tiểu Bố lại càng cảm thấy đáng sợ.

Người ta là dao thớt ta là thịt cá, có lẽ tâm tình của Lam Tiểu Bố bây giờ là như vậy.

Đối với tiết tháo của những cường giả trong vũ trụ mênh mông kia, Lam Tiểu Bố không tin tưởng một chút này, những người này tu vi càng cao thì tiết tháo lại càng không có.

Khúc Bồng tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, nếu có một người mạnh hơn Khúc Bồng, cũng tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật thì sẽ như thế nào? Hoặc là người kia tu luyện công pháp cướp đoạt Vận May của vũ trụ còn đáng sợ hơn cả Đại Tinh Cầu Thuật thì sao?

Trước chưa kể đến có người như vậy hay không, Lam Tiểu Bố đều quyết định phải xử lý Khúc Bồng trước. Xử lý một gia hỏa tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, đừng nói là tốn năm năm, cho dù thêm một trăm cái năm năm nữa, Lam Tiểu Bố sẽ không thay đổi quyết tâm. Tốt nhất là lấy được Đại Tinh Cầu Thuật, phong ấn trong Vũ Trụ Duy Mô của mình mới an tâm.

Khổ Nhược Thần Vương không tiếp tục hỏi nữa, mà nói, “Nếu đã vậy, bây giờ ta lập tức quay về.”

Lam Tiểu Bố nói, “Được, tương lai ta có thể sẽ không dùng gương mặt bây giờ đến Niết Bàn thần thành, sau khi ngươi đến Vô Căn học cung rồi, nếu có tu sĩ Ám Nguyệt Hà đáng tin cậy, ngươi có thể lôi kéo đến. Nhớ kỹ, nhất định phải đáng tin, nếu không thì thà rằng không cần.”

“Vâng, tông chủ yên tâm.” Khổ Nhược Thần Vương nói, hắn biết ý mà Lam Tiểu Bố muốn nói. Một khi thủ đoạn có thể loại bỏ và mô phỏng Ám Nguyệt Lạc bị tiết lộ ra ngoài, vậy Ám Nguyệt Hà tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này, bởi vì đây chẳng khác nào đang đào gốc rễ của Ám Nguyệt Hà.

“Vậy chúng ta trao đổi Thông Tin Châu xong thì từ biệt tại đây, còn nữa, nếu không phải gặp được tình huống vạn bất đắc dĩ, không nên tùy tiện gửi tin tức cho ta. Đúng rồi, con Thần Thú Vô Vị kia có khi nào phát hiện được tình hình của hai chúng ta không?” Trước khi rời đi, Lam Tiểu Bố nhớ đến Vô Vị, nếu như Vô Vị biết hắn và Khổ Nhược Thần Vương nói chuyện với nhau, vậy thì không hay cho lắm.

“Sẽ không, Vô Vị là một tồn tại đặc biệt gần với tông chủ KHúc Bồng. Đối với bất cứ ai, nó cũng chỉ ra ngoài một lần. Trước đó khi ở quảng trường Địa Mộng Tháp, nó đã tìm kiếm mùi của ngươi rồi, cho nên sau đó chỉ cần thông qua Ám Nguyệt Lạc của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, nó có thể cảm nhận được vị trí. Ví dụ như trước đó ta tìm đến được ngươi, chính là do Vô Vị thông qua Ám Nguyệt Lạc truyền tin tức cho ta.” Khổ Nhược Thần Vương nói.

“Ngươi có từng thấy con Vô Vị này chưa? Dáng vẻ ra sao?” Lam Tiểu Bố hỏi.

Khổ Nhược Thần Vương lắc đầu, “Chưa từng, ở Ám Nguyệt Hà, chỉ sợ chỉ có tông chủ Khúc Bồng mới nhìn thấy được Vô Vị. Những người khác chỉ biết Vô Vị là Thần Thú, nhưng chưa từng nhìn thấy.”

“Vậy thôi, chúng ta từ biệt tại đây.” Lam Tiểu Bố không nói nhảm, sau khi tạm biệt Khổ Nhược Thần Vương, thì nhanh chóng đi xa. Hắn nhất định phải tìm kiếm chỗ tu luyện mấy năm, sau đó thì sẽ đến Niết Bàn thần thành cạnh tranh vị trí cung chủ Vô Căn học cung.

Con rối? Con rối thì sao chứ? Tông chủ Ám Nguyệt Hà thông qua Ám Nguyệt Lạc khống chế thủ hạ, chuyện này đối với hắn chẳng có chút ý nghĩa nào. Hắn tiến vào Ám Nguyệt Hà chỉ có mục đích duy nhất chính là lôi kéo đông đảo tu sĩ Ám Nguyệt Hà, biến những người này thành lực lượng của mình để đối phó với Khúc Bồng, nếu không thì, thực lực của hắn và Khổ Nhược Thần Vương nhất định không đủ.

Sau khi tách ra với Khổ Nhược Thần Vương, chuyện đầu tiên Lam Tiểu Bố muốn làm chính là tìm một nơi có thể tu luyện. Trên thực tế đối với Lam Tiểu Bố mà nói, Địa Mộng Tháp cũng xem là một chỗ tốt, thậm chí cái nơi mà hắn lấy được Hồng Mông Sinh Tức càng thích hợp để tu luyện.

Nhưng Lam Tiểu Bố không dám đến Địa Mộng Tháp, chỉ cần ở trong Địa Mộng Tháp, hắn sẽ cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Chuyện này khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi, Đại Mộng Thánh Nhân thật ra đang ở trong Địa Mộng Tháp tu dưỡng. Đáng tiếc thực lực của hắn quá thấp, nếu như bây giờ hắn là Thần Vương cảnh, hắn sẽ nghĩ cách tiến vào nơi sâu nhất trong Địa Mộng Tháp tra một chút, có phải Đại Mộng Thánh Nhân đang ở chỗ này tu dưỡng hay không.

Thiên Tịch Hà, kéo dài trăm vạn dặm, nước sông đục ngầu, thần linh khí cũng cực kỳ thiếu thốn.

Nơi này có rất ít tu sĩ, cho dù là ít, cũng đều đến đây tìm kiếm một loại vật liệu, tên là Tịch Đạo Sa. Bởi vì tiền thân của Thiên Tịch Hà chính là Tịch Diệt Hải, Tịch Diệt Hải có rất nhiều Tịch Đạo Sa, nếu như tìm được Tịch Đạo Sa đỉnh cấp, thậm chí có thể có được cơ hội bước vào cảnh giới Hợp Thần.

Chương 1379 - Thiên Tịch Hà. (2)

Nhưng bởi vì nhiều năm qua, không ngừng có người đến nơi này tìm kiếm, Tịch Đạo Sa ở Thiên Tịch Hà càng ngày càng ít đi. Đến sau đó, không không còn người muốn đến đây tìm nữa, bởi vì ngươi tìm kiếm mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể tìm được một viên Tịch Đạo Sa.

Giờ phút này Lam Tiểu Bố lại đi đến Thiên Tịch Hà, hắn không phải cố ý đến đây, chỉ là sau khi đi ngang qua nơi này, phát hiện người ở đây vô cùng ít ỏi, cảm thấy ở nơi này tìm một chỗ tu luyện mấy năm cũng được.

Theo ghi chép về Vô Căn Thần giới, nơi này chắc hẳn là Thiên Tịch Hà, tiền thân của Thiên Tịch Hà là Tịch Diệt Hải. Mặc dù Lam Tiểu Bố đã nghe Khổ Nhược Thần Vương nói qua, Niết Bàn thần thành cũng nằm ở biên giới Tịch Diệt Hải. Nhưng mà Tịch Diệt Hải kéo dài cả trăm triệu dặm, mặc dù Thiên Tịch Hà và Niết Bàn thần thành đều nằm ở biên giới Tịch Diệt Hải, nhưng khoảng cách thật sự quá xa.

Lam Tiểu Bố chọn một nơi ở giữa Thiên Tịch Hà, nơi này nước sông chẳng những đục ngầu, mà còn cuộn trào không ngừng, thần linh khí thiên địa yếu kém đến mức hầu như không thể cảm nhận được. Tu luyện ở nơi này đối với Lam Tiểu Bố mà nói không thể thích hợp hơn.

Hắn không định tu luyện ở biên giới Thiên Tịch Hà, mà trực tiếp tiến vào trong Thiên Tịch Hà. Sau khi tiến vào Thiên Tịch Hà, hắn bố trí một cái Linh Thần trận ẩn và Trói Đạo Thần trận, không có ai biết được hắn đang ở trong Thiên Tịch Hà tu luyện.

“Ta khuyên ngươi tốt nhất dừng nên tiến vào trong đó, nước sông sẽ ăn mòn đại đạo và thân thể của ngươi.” KHi Lam Tiểu Bố chuẩn bị bước vào Thiên Tịch Hà, một giọng nói đột ngột vang lên gọi Lam Tiểu Bố lại.

Lam Tiểu Bố quay người, vừa rồi hắn chỉ chú ý quan sát Thiên Tịch Hà, thật sự không biết có người đã đến gần hắn.

Đứng trước mặt hắn là một nam tử áo xám, nam tử này mày kiếm mắt sáng, nhìn rất đẹp trai. Chỉ là trong ánh mắt của hắn, có cái gì đó không thể nói thành lời khiến Lam Tiểu Bố không thấy thoải mái.

Nước sông Thiên Tịch Hà có thể ăn mòn thân thể và đại đạo, hắn đã đọc qua, cũng biết rõ chuyện này. Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thèm để ý, hắn có Khí Vận Chi Thụ và Vũ Trụ Duy Mô, nếu như bị nước sông ăn mòn, vậy Trường Sinh đại đạo của hắn sẽ có vấn đề.

Lam Tiểu Bố không sợ nước sông này ăn mòn, sở dĩ hắn kinh ngạc hỏi lại, là vì hắn thông qua Khí Vận Chi Thụ cảm nhận được một loại uy hiếp đáng sợ.

Nam tử anh tuấn trước mắt này, tu vi chắc hẳn cũng không cao lắm, nhiều nhất chỉ là cảnh giới Thế Giới Thần. Nhưng hơi thở trên người người này, khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy bị đè nén, cho dù là khi đối mặt với Tần Tự Hề, hắn cũng không có cảm giác này. Không đúng, cho dù là Quan Hoan đại ca, cũng không khiến hắn cảm thấy đè nén như vậy.

Tu vi của người này bây giờ mặc dù chưa đến Thế Giới Thần, nhưng nhất định đã từng là một cường giả đỉnh cấp tuyệt thế.

“Không sai, đúng là sẽ ăn mòn thân thể và đại đạo.” Nam tử bình tĩnh nói.

Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Đa tạ đạo hữu, còn chưa thỉnh giáo đạo hữu xưng hô như thế nào?”

“Ta tên là Lưu Tinh, quanh năm ở nơi này tìm kiếm Tịch Đạo Sa.” Nam tử anh tuấn từ tốn nói.

“May mắn có Lưu Tinh đạo hữu nhắc nhở, ta suýt chút nữa đã tiến vào trong Thiên Tịch Hà rồi.” Lam Tiểu Bố lại ôm quyền cảm tạ một câu, sau đó nhanh chóng quay người rời đi, chỉ chớp mắt đã rời khỏi trăm dặm.

Lưu Tinh kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, không biết hắn đã nhắc nhở biết bao nhiêu người ở Thiên Tịch Hà này, nhưng người giống như Lam Tiểu Bố bị hắn thuyết phục được, vẫn là lần đầu tiên.

Theo kinh nghiệm trước kia của hắn, Lam Tiểu Bố chắc chắn sẽ không để ý lời khuyên của hắn, sau đó tiến vào trong Thiên Tịch Hà. Chỉ cần đi vào trong Thiên Tịch Hà, đại đạo của Lam Tiểu Bố sẽ bị hắn cướp đoạt, vận may cũng sẽ bị hắn cuốn đi. Bởi vì cái Thiên Tịch Hà này, bây giờ đã biến thành Đại Đạo Pháp Bảo của hắn.

Sở dĩ hắn nhắc nhở một câu, là vì không dính đến nhân quả. Hắn nhắc nhở đối phương, đối phương vẫn khăng khăng tiến vào Thiên Tịch Hà, vậy hắn đương nhiên có thể dựa vào đại đạo và vận may trên người đối phương rèn luyện bản thân mình.

Nhìn thấy bóng lưng Lam Tiểu Bố dần dần biến mất, Lưu Tinh nhíu mày nhưng không đuổi theo. Hắn còn có mối huyết hải thâm thù, trước khi chưa báo thù, hắn phải thường xuyên nhắc nhở bản thân mình tỉnh táo, tuyệt đối không thể vì bất cứ chuyện nhỏ nào mà thay đổi kế hoạch trưởng thành của mình. Với hắn mà nói, chỉ một tu sĩ Thần Quân nho nhỏ không giúp ích gì lớn đối với Thiên Tịch Hà của hắn.

Lấy Luân Hồi Oa ra phi hành mấy ngày, lúc này Lam Tiểu Bố mới cất Luân Hồi Oa đi, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Quy tắc ở Vô Căn Thần giới không được đầy đủ, thậm chí còn không bằng cả Bất Thanh Thần giới, nguy hiểm lại còn nhiều như vậy. Vừa rồi hắn suýt chút nữa đã tiến vào Thiên Tịch Hà rồi. Tên Lưu Tinh kia tuyệt đối không phải là người tầm thường, tên kia rất có thể là một Thánh Nhân chuyển thế. Sau khi nhìn thấy gia hỏa này, hắn có trực giác là phải phòng bị.

Vũ Trụ Duy Mô đang tạo dựng ra mô hình kết cấu của Thiên Tịch Hà, chỉ cần tạo dựng xong mô hình này, Lam Tiểu Bố sẽ biết vì sao Lưu Tinh lại nhắc nhở hắn không nên tiến vào Thiên Tịch Hà.

Mấy bóng người lướt qua phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhìn thấy những người này đều đi về một hướng, hắn lập tức đi theo. bế quan tu luyện chỉ cần trói buộc được vòng xoáy thần linh khí của mình, cũng chưa chắc phải bế quan ở nơi thưa thớt người.

Ám Nguyệt Hà chiếm đoạt Vô Căn học cung, cho đến bây giờ cũng không có ai biết, không phải bởi vì dưới chân đèn thì tối sao? Đối với hắn mà nói, chỉ cần không bị người phát hiện, có thể trong vòng năm năm bước vào Thần Quân hậu kỳ, đó chính là thành công, cũng không nhất định phải tu luyện ở nơi hoang vu hẻo lánh.

Chương 1380 - Khí lưu Hỗn Độn ở Bặc Chi Vực.

Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố kinh ngạc dừng lại, nếu như không đi đến nơi này, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ ra còn có một thế giới như vậy. Trước đó thần niệm của hắn không quét đến nơi này, có thể thấy được ở đây có một cái trận pháp tự nhiên.

Bặc Chi Vực Ngoại Giác, năm chữ màu đen lơ lửng tại cửa ra vào, sau đó thứ Lam Tiểu Bố nhìn thấy khung cảnh phồn hoa náo nhiệt. Từng nhóm tu sĩ tới lui, trên đường đá xanh nhỏ có một vài cửa hàng xốc xếch xen lẫn với động phủ tu sĩ. Nhìn thấy giống như một cổ trấn, khiến người ta cảm thấy ấm cúng.

Cửa hàng ở nơi này cái gì cũng có, thu mua thần linh thảo và khoáng thạch, thu mua các loại đan dược pháp bảo. Đương nhiên, có thu mua thì cũng có bán ra. Cửa hàng bán đan dược, phù lục pháp bảo, thần linh thảo cũng có rất nhiều.

Còn về tu sĩ ở nơi này, hầu như không có cảnh giới Thiên Thần cảnh, ngẫu nhiên chỉ có thể nhìn thấy một hai người. Còn tu sĩ có tu vi Thần Quân như hắn, lại càng hiếm có hơn. Phần lớn tu sĩ đều là Tiên Tôn và Dục Thần cảnh, thậm chí còn có Tiên Vương hoặc là tu sĩ từ Tiên Vương trở xuống.

Lam Tiểu Bố đi dạo quanh mấy cửa hàng sau đó đã biết rõ, chỗ của hắn, chỉ là lối vào Bặc Chi Vực Ngoại Giác mà thôi, bởi vì gần vị trí của Bặc Chi Vực, nơi này đã tạo thành một cái trấn nhỏ. Bặc Chi Vực chỉ cách nơi này khoảng trăm vạn dặm, đó là một vùng hoang vu. Trong đó thừa thải các loại vật liệu, khoáng thạch, thần linh thảo, và còn có một số mảnh vỡ pháp bảo.

Bởi vì ở chỗ đó, vật liệu cao cấp nhất cũng chỉ là thần tài cấp hai, mà thần linh thảo có đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là thần linh thảo cấp hai, cho nên nơi này đều là những tu sĩ cấp thấp.

Sau khi đi dạo một vòng, Lam Tiểu Bố đi đến một cửa hàng tên là Tu Sĩ Chi Gia. Cửa hàng này hơi vắng vẻ một chút, nhưng mà nhà này thật sự có nhiều động phủ có thể bán. Lam Tiểu Bố dự định thuê một tòa động phủ ở đây, tu luyện một khoảng thời gian.

“Có động phủ nào an tĩnh một chút để thuê hay không?” Đi vào cửa hàng, Lam Tiểu Bố gõ gõ lên quầy hàng.

“Đạo hữu thuê động phủ sao, Tu Sĩ Chi Gia của chúng ta có động phủ tốt nhất ở Bặc Chi Vực Ngoại Giác. Đồng thời động phủ của Tu Sĩ Chi Gia chúng ta, cũng được trang bị đầy đủ nhất.” Nghe Lam Tiểu Bố vừa tiến vào đã hỏi thăm có động phủ nào yên tĩnh hay không, tiểu nhị cửa hàng đã nhanh chóng nhiệt tình chào đón.

Lúc nói chuyện, tiểu nhị đã cầm một cái thủy tinh cầu kích phát ra. Thủy tinh cầu bắt đầu phát ra, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy động phủ nơi này bố trí không tệ, có thể nói trừ chuyện thần linh khí yếu kém ra, những cái khác đều tốt.

Tu sĩ bình thường thuê động phủ, đầu tiên cần cân nhắc nhất định là thần linh khí. Lam Tiểu Bố thì hoàn toàn không trông cậy vào thần linh khí ở nơi này, hắn định tự mình bố trí Thần Linh mạch để tu luyện.

“Lấy cái này đi, cái này nhìn không tệ.” Lam Tiểu Bố chỉ chỉ vào một tòa động phủ ở bên hồ, động phủ này tạm thời không nói đến thần linh khí, xây dựng ở bên hồ, còn có hoa hoa cỏ cỏ, Lam Tiểu Bố đã cảm thấy không tệ. Chủ yếu nhất là, từ động phủ này đến động phủ khác, khoảng cách khá xa, diện tích cũng là lớn nhất.

“Ánh mắt đạo hữu thật là tốt, động phủ này thần linh khí sung túc, diện tích cũng là lớn nhất, không chỉ như vậy, còn bố trí cả phòng ngự thần trận cấp một, có thể nói là động phủ tốt nhất ở Bặc Chi Vực Ngoại Giác, không có cái thứ hai.” Tiểu nhị thao thao bất tuyệt.

Những lời tiểu nhị nói, Lam Tiểu Bố không biết rõ lắm, nhưng mà có một điều hắn có thể khẳng định, thần linh khí ở nơi này tuyệt đối không hề sung túc.

“Ngươi cứ nói thẳng bao nhiêu thần tinh đi.” Lam Tiểu Bố cắt ngang lời tiểu nhị.

“10.000 thần tinh một năm…” Tiểu nhị lập tức nói, “Tuyệt đối đáng giá.”

“Đắt vậy à?” Lam Tiểu Bố sửng sốt, 10.000 thần tinh thượng phẩm, ở một nơi cứt chim cũng không có này thuê một năm? Tu sĩ ở nơi này phần lớn đều là tu sĩ Dục Thần cảnh, chỉ sợ không có mấy tu sĩ Dục Thần cảnh tùy tiện lấy ra 10.000 thần tinh thượng phẩm để thuê một năm động phủ?

Tiểu nhị thấy Lam Tiểu Bố chê đắt, nhanh chóng giải thích, “Đạo hữu nếu như cảm thấy đắt, chúng ta có thể thương lượng lại, nhưng nơi này nhất định là nơi tốt.”

Lam Tiểu Bố tỉnh ngộ ra, tiểu nhị này đã nói đến 10.000 thần tinh chính là thần tinh hạ phẩm, chứ không phải là thần tinh thượng phẩm như suy nghĩ của hắn. Cho đến hôm nay, hắn đều quen dùng thần tinh thượng phẩm. Đâu nghĩ đến tu sĩ ở nơi này đều là người ở tầng dưới chót, tuyệt đối sẽ không dùng thần tinh thượng phẩm để giao dịch.

Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lấy ra 500 thần tinh thượng phẩm nói, “Đã như vậy thì ta thuê năm năm.”

Nếu như tiểu nhị này nói là 10.000 thần tinh thượng phẩm, hắn sẽ đi ngay lập tức, cái này rõ ràng là đang làm thịt người mà. Mấy vạn thần tinh thượng phẩm, hắn còn không để vào mắt, nhưng hắn không muốn bị người ta làm thịt.

“A… Thần tinh thượng phẩm?” Tiểu nhị nhìn chằm chằm thần tinh thượng phẩm trên bàn, lập tức hiểu ra mình đã gặp được người giàu có. Ai mà dùng thần tinh thượng phẩm đi thuê động phủ chứ? Đây đúng là đang chà đạp bảo vật mà. Thần tinh thượng phẩm mà tu sĩ trước mắt này lấy ra, mỗi một viên đều ẩn chứa đầy thần linh khí, óng ánh long lanh, rõ ràng là thần tinh thượng phẩm cao cấp nhất.

Dùng thần tinh thượng phẩm thuê động phủ, còn không trả giá gì cả, đây thật là…

“Được rồi, đạo hữu xin chờ một lát, ta lập tức làm thủ tục thuê động phủ cho ngài, sau đó dẫn ngài đến chỗ động phủ.” Sau khi tỉnh ngộ lại, tiểu nhị lấy tốc độ nhanh nhất cất thần tinh đi rồi bắt đầu làm việc.

Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, xem ra hắn đoán không sai, nơi này đêu dùng thần tinh hạ phẩm để giao dịch.

Bình Luận (0)
Comment