“Tông chủ Ám Nguyệt Hà đã bị giết?”
“Ám Nguyệt Hà có phải đã chiếm đoạt Vô Căn học cung rồi không?”
“Rất có thể, ta cảm thấy bây giờ Vô Căn học cung không còn giống như trước đó nữa. Mặc kệ có phải là Ám Nguyệt Hà đã chiếm đoạt Vô Căn học cung hay không, nhưng mà chuyện tuyển chọn cung chủ của Vô Căn học cung hình như cũng không giải quyết được gì.”
“Còn cả Thần Nữ tông, thật sự đã bị tiêu diệt rồi, bây giờ đến Vô Diệp lâm hoàn toàn không có ai ngăn cản, ta nghe người ta nói đã từng đi vào rồi. Trước đó ta còn không tin lắm, không dám đến đó, bây giờ nghĩ lại chuyện này rất có thể chính là sự thật.”
“TRong Vô Diệp lâm có rất nhiều bảo vật đó…”
Đám người bàn tán ầm ĩ, rất nhanh đã có rất nhiều người lấy được tin tức, Thần Nữ tông ở Vô Diệp lâm đã không còn. TRong lúc nhất thời từng đám tu sĩ đều kết bạn bỏ chạy, nơi tiến về đều là Vô Diệp lâm.
Ở nơi xa nhìn thấy một màn này, trong mắt Khúc Tập lộ ra tia chấn động, lúc đầu nàng cảm thấy Lam Tiểu Bố có chút quen thuộc, nàng vẫn luôn cố gắng nghĩ xem Lam Tiểu Bố rốt cuộc là ai. Khi Lam Tiểu Bố lấy Thất âm Kích ra, nàng đã hoàn toàn hiểu ra Lam Tiểu Bố là ai.
Khúc Tập hít một hơi thật sâu, nàng khẳng định, trước đó tên Thai Thừa Đình đi truy sát Lam Tiểu Bố kia nhất định đã bị Lam Tiểu Bố giết rồi. Lam Tiểu Bố không ngừng biến ảo dung mạo, không phải có được thần thông Thiên Cương Biến thì chính là thần thông Địa Sát.
Nàng không dám đuổi theo, với thực lực Thần Vương tầng một của nàng, cho dù có đuổi kịp Lam Tiểu Bố, chỉ sợ cũng sẽ chết chắc. Khiến nàng cảm thấy kỳ quái là, thực lực của Lam Tiểu Bố như vậy, vì sao lúc trước khi mọi người tổ đội lại không tham gia cướp đoạt Tử Hồ Lô.
Mặc dù trong Tử Hồ Lô kia không phải là Hồng Mông Sinh Tức, nhưng cũng có một ít bảo vật, nếu không thì nàng cũng không thể nào khôi phục thực lực được.
…
“Bằng hữu khoan đi đã.” Lam Tiểu Bố vừa mới rời khỏi quảng trường Địa Mộng Tháp, một giọng nói đột ngột vang lên gọi Lam Tiểu Bố lại.
Chờ sau khi Lam Tiểu Bố dừng lại, xuất hiện trước mặt hắn chính là một nam tử anh tuấn. Nam tử này mặc một thân áo xám, lập tức ôm quyền với Lam Tiểu Bố, “Lưu Tinh kính chào Lam đạo hữu, ta nghĩ đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt.”
Lưu Tinh? TRong lòng Lam Tiểu Bố lập tức nâng cao cảnh giác, tu vi của tên trước mắt này đã tăng lên rất nhiều so với lần trước, chắc hẳn là Thế Giới Thần hậu kỳ. Lần trước khi hắn nhìn thấy gia hỏa này, nhiều nhất cũng chỉ là Thế Giới Thần sơ kỳ mà thôi, rất có thể còn là cảnh giới Thần Quân.
Cái tu vi này thật sự là bay lên cao như diều gặp gió, thật sự quá nhanh.
Thấy Lam Tiểu Bố bất động thanh sắc, không định nói gì, Lưu Tinh cười một cái rồi nói, “Khó trách trong lòng đạo hữu lại cảnh giác, lần trước là lỗi của ta. Ta nghĩ đạo hữu là tu sĩ tầm thường, cho nên dự định hố đạo hữu một chút, kết quả đạo hữu phát hiện, không hề rơi vào bẫy của ta.”
Lam Tiểu Bố thì thầm nghĩ trong lòng, gia hỏa này cũng là người thức thời, vậy mà nói sự thật lần trước đã hố mình ra.
“Vậy ta đây phải đa tạ đạo hữu đã buông tha cho ta một lần rồi.” TRong giọng nói của Lam Tiểu Bố có chút trào phúng.
Lưu Tinh lại làm như không nghe được ý trong lời Lam Tiểu Bố nói, vẫn nói tiếp, “Ta đến đây là thật sự muốn làm bằng hữu với đạo hữu, sau đó cùng nhau làm một vài chuyện.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Lưu Tinh đạo hữu là Viễn Cổ Đại Thần, ta chỉ là một tên tiểu tử mà thôi, so với Viễn Cổ Đại Thần, ta còn chưa có đủ tư cách trở thành bằng hữu.”
Lam Tiểu Bố chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ trở thành bằng hữu với Lưu Tinh, có thể làm bằng hữu với Quan Hoan, có thể trở thành bằng hữu với Lâu Thiêm Hồ, thậm chí có thể trở thành bằng hữu với tên Di Kỷ mà hắn vô cùng kiêng kị, nhưng thật sự không dám làm bằng hữu với tên Lưu Tinh này.
“Đạo hữu là người phi thường, có thể đánh giết Khúc Bồng, đủ khiến ta khâm phục. Ta tin tưởng qua một khoảng thời gian nữa, thành tựu của đạo hữu sẽ không thấp hơn ta.” Lưu Tinh tựa như vẫn không nghe ra sự mỉa mai trong giọng nói của Lam Tiểu Bố, vẫn vô cùng chân thành nói.
Thấy Lam Tiểu Bố vẫn không có bất cứ dị thường gì khi mà mình nói đến Khúc Bồng, trong lòng Lưu Tinh có chút hoảng hốt, rõ ràng là Lam Tiểu Bố đã sớm đoán được là hắn đã giết chết Khúc Bồng. Cái năng lực suy đoán này, quả thật quá mức kinh người.
Lưu Tinh cười cười tự giễu, “Xem ra Lam đạo hữu đã biết một kích cuối cùng đâm chết Khúc Bồng là do ta làm, có thể thấy được chugns ta hợp tác vẫn rất ăn ý.”
Lam Tiểu Bố nói, “Không biết Lưu Tinh đạo hữu muốn hợp tác với ta làm gì?”
Lưu Tinh chỉ chỉ về phía Vô Diệp lâm, “Ngươi đã nghe nói đến Đại Thánh Nhân Mân Nguyên chưa?”
Lam Tiểu Bố tỏ vẻ kinh ngạc, lập tức lắc đầu nói, “Chưa từng nghe nói đến, thế nào?”
Mân Nguyên hắn đã từng nghe nói đến, gia hỏa này đã động tay động chân lên người Tích Niệm Mạt, nếu như không phải có hắn nhắc nhở, sau khi Tích Niệm Mạt tìm đến được Khúc Bồng rồi, vậy chính là lúc Mân Nguyên thu lưới. Không chỉ như vậy, ấn ký thần niệm của Mân Nguyên, bây giờ vẫn còn đang nằm trong Vũ Trụ Duy Mô của hắn.
Lưu Tinh nghiêm mặt nói, “Tên Mân Nguyên này không hề đơn giản, có thể nói hắn còn giàu có hơn cả Thánh Nhân chân chính, sự giàu có của hắn vượt xa sự tưởng tượng của ngươi. Ngươi kiêng kị Khúc Bồng, chắc hẳn đã biết Khúc Bồng tu luyện chính là Tinh Cầu Thuật chứ? Ta cho ngươi biết người thật sự có được Tinh Cầu Thuật chính là Mân Nguyên, chỉ là sau đó bị Khúc Bồng cướp đi mà thôi. Chỉ cần Mân Nguyên khôi phục lại, hắn là người đầu tiên cướp lại Tinh Cầu Thuật.
Trên thực tế chúng ta giết Khúc Bồng, cũng tương đương với giúp Mân Nguyên. Bởi vì một khi chờ Khúc Bồng chứng đạo thành thánh, vậy thì tên Ngụy Thánh Nhân Mân Nguyên này sẽ không còn cơ hội chạm đến Tiểu Tinh Cầu Thuật nữa.”
“Mân Nguyên là Ngụy Thánh?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi.
Chương 1440 - Đạo của hai người.Lam Tiểu Bố vừa hỏi ra lời đã biết mình đã lỡ miệng rồi, vừa rồi hắn còn nói là không biết Mân Nguyên, bây giờ lại tỏ ra vẻ không thể tin nổi, chẳng phải là đang nói cho Lưu Tinh biết hắn đang nói dối.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không thèm để ý, nói dối thì nói dối đi, cùng lắm thì đợi lát nữa rồi thừa nhận với đối phương là được. Lưu Tinh có vẻ như không định xuống tay với hắn, sau đó chủ động thừa nhận sao.
Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi thăm, Lưu Tinh đương nhiên cũng hiểu ra, hắn vẫn giả bộ làm như không biết gì nghiêm mặt nói, “Cũng không thể nói là Ngụy Thánh, mà là bởi vì khi Mân Nguyên bước vào cảnh giới Thánh Nhân, nhưng không lấy được thánh vị.”
“Thánh vị là gì?” Lam Tiểu Bố lại hỏi.
Lưu Tinh sửng sốt, lập tức nói, “Chuyện này nói ra thì rất dài dòng, đến lúc đó ta sẽ tìm thời gian từ từ giải thích cho ngươi. Đơn giản mà nói thì, chính là muốn leo lên được vị trí cao hơn trong vũ trụ mênh mông này, nhất định phải được vũ trụ Hạo Hãn thừa nhận. Loại thừa nhận này có hình thức biểu hiện là chính quả, Thánh Nhân chi vị được xem là chính quả cao nhất trong vũ trụ mênh mông này.”
“Vậy ý của ngươi là Thánh Nhân lấy được chính quả chính là người có tu vi mạnh nhất?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Lưu Tinh bất đắc dĩ giải thích, “Cũng chưa chắc, bởi vì Thánh Nhân lấy được chính quả không phải chỉ có một người, mà là có rất nhiều người. Nhưng người mạnh nhất nhất định cũng nằm trong số bọn họ.”
TRong lòng Lam Tiểu Bố cười he he, nhưng không tiếp tục hỏi thăm nữa, hắn cũng không quá tán thành lời Lưu Tinh nói. Theo Lam Tiểu Bố, trong vũ trụ mênh mông này nhất định còn có tồn tại nào đó mạnh hơn cả Thánh Nhân, Thánh Nhân tuyệt đối không phải người mạnh nhất.
“Lưu Tinh đạo hữu, thật ra ta có nghe nói đến Mân Nguyên, chỉ là trước đó thấy Lưu Tinh đạo hữu không giống người tốt, cho nên mới nói là không biết. Đúng, tên Mân Nguyên kia nếu là Đại Thánh Nhân, cũng chỉ vì hắn là Ngụy Thánh không lấy được chính quả, chuyện này hình như không thích hợp lắm nhỉ?” Lam Tiểu Bố không có chút áp lực nào khi nói dối Lưu Tinh.
Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói rằng mình không phải là người tốt, khóe miệng Lưu Tinh giật giật mấy cái, sau đó cười ha ha nói, “Lam đạo hữu, tên Mân Nguyên kia không lấy được thánh vị, đối với chúng ta đây là một chuyện tốt. Gần đây ta nghe nói được nơi đặt chân của Mân Nguyên, bởi vì hắn có quá nhiều đồ tốt, cho nên khôi phục nhanh hơn ta, một mình ta không thể làm gì được hắn. Cho nên mới nghĩ đến chuyện mời Lam đạo hữu liên thủ, mọi người cùng nhau phát tài.”
Lưu Tinh cũng rất bất đắc dĩ, với trình độ tu vi của hắn, muốn tìm người hợp tác quả thật rất khó. Nếu như muốn tìm Thần Vương hợp tác, vậy thì có lẽ đồ còn chưa lấy được đến tay, Thần Vương kia sẽ xử lý hắn trước. Mặc dù hắn không sợ Thần Vương, nhưng hắn không muốn đến thời khắc mấu chốt thì đối phương lại phản bội, vậy thì rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc. Đối phó với Mân Nguyên, cơ hội chỉ có một lần.
Còn nữa, với thực lực bây giờ của hắn, muốn tìm Thần Vương hợp tác, bất cứ Thần Vương nào cũng sẽ hoài nghi. Một Thế Giới Thần nói chuyện hợp tác với Thần Vương, nói không chừng là đang che giấu tu vi. Nếu như có thể che giấu tu vi ở cảnh giới Thế Giới Thần, ai có thể khẳng định được tu vi thật sự của đối phương là gì?
Lựa chọn hợp tác với Lam Tiểu Bố, một là vì tu vi và thực lực của Lam Tiểu Bố phù hợp với yêu cầu hợp tác của hắn, còn một lý do nữa chính là Lam Tiểu Bố đủ gian trá. Nếu không đủ gian trá, vậy thì không thể chạy thoát khỏi tay hắn, cũng không thể nào đánh lén được Khúc Bồng.
Đối phó với loại người như Mân Nguyên, cũng không thể tùy tiện tìm một người là có thể liên thủ được, nhất định phải tìm được đối tượng hợp tác có năng lực mới được.
Lam Tiểu Bố buông thõng tay, “Rất xin lỗi, Lưu Tinh đạo hữu, ta có một vài việc cần phải xử lý, bây giờ phải đến Thất Giới đại mạc một chuyến.”
Trên người Lam Tiểu Bố có rất nhiều tài nguyên tu luyện, đối với những thứ trên người Mẫn Nguyên hắn thật sự không thèm để ý lắm.
Nếu như nói đến Tiểu Tinh Cầu Thuật bây giờ đang ở trên người Mân Nguyên, thế thì có lẽ hắn sẽ có chút hứng thú, bây giờ Tiểu Tinh Cầu Thuật đang được Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, qua thời gian dài nhất định có thể tạo dựng ra được. Còn về tài nguyên tu luyện, hắn là người thiếu mấy đầu Thần Linh mạch cực phẩm kia sao?
Lưu Tinh đã nhìn ra đã nhìn ra Lam Tiểu Bố không thèm để ý, hắn nhẹ giọng nói, “TRong toàn bộ vũ trụ này Mân Nguyên là người giàu có nhất, không có người thứ hai. Thần Linh mạch cực phẩm trên người hắn phải dùng đến chục vạn để tính. Trừ Thần Linh mạch cực phẩm, còn có vô số Đạo Quả, bảo vật Tiên Thiên, bảo vật Hậu Thiên, thậm chí ngay cả thập đại linh căn hắn cũng có.”
Bước chân đang định rời đi của Lam Tiểu Bố dừng lại, mấy đầu thậm chí hơn mười đầu Thần Linh mạch cực phẩm, hắn cũng sẽ không để ý, nhưng lên đến 100.000 đầu Thần Linh mạch cực phẩm, vậy thì đáng sợ đó.
Cho dù Lưu Tinh có nói dối, chỉ cần đối phương có mấy ngàn đầu Thần Linh mạch cực phẩm thôi cũng đã đủ dể hắn ra tay rồi. Ngẫm lại mà xem, hơn ngàn đầu Thần Linh mạch cực phẩm ở trong Vũ Trụ Duy Mô, vậy tốc độ tạo dựng Tiểu Tinh Cầu Thuật của Vũ Trụ Duy Mô chẳng phải chỉ là chuyện vài phút thôi sao?
“Lưu Tinh đạo hữu, vừa rồi ta chỉ thăm dò ngươi một chút thôi, nhìn xem ý chí của ngươi đối với việc lấy được đồ của Mân Nguyên có kiên định hay không. Bởi vì một khi chúng ta ra tay, tuyệt đối không thì vì bất cứ lý do gì mà nửa đường rời khỏi. Bây giờ ngươi đã thông qua bài kiểm tra của ta, ta quyết định liên thủ với ngươi, cướp của người nghèo chia cho người giàu. À không, là cướp của người giàu chia cho người nghèo.” Mấy chục vạn đầu Thần Linh mạch cực phẩm cũng khiến Lam Tiểu Bố không chút do dự từ bỏ tiết thóa.
“Được, ta biết ngay Lam đạo hữu có cùng suy nghĩ với ta mà, để ta nói một chút về tình huống mà ta điều tra được, sau đó sẽ cùng nhau bàn bạc kế hoạch.” Tinh thần Lưu Tinh nâng cao, chỉ cần Lam Tiểu Bố đồng ý liên thủ, vây là tốt rồi.
Chương 1441 - Đạo của hai người. (2)“Mong Lưu Tinh đạo hữu hãy chỉ giáo.” Lam Tiểu Bố cũng muốn biết tên Mân Nguyên này đang trốn ở đâu.
Lưu Tinh thì không hề giấu diễm chút nào, “Sau khi Diệt Thế Lượng Kiếp xảy ra, không có chỗ nào có thể đi, cho dù ngươi đi dến bất cứ nơi nào, đều sẽ bị niết hóa. Ta trốn ở trong Tịch Diệt Hải, còn Mân Nguyên thì trốn trong Vô Diệp lâm. Vận may của hắn tương đối tốt, Tịch Diệt Hải bị niết hóa rất nghiêm trọng, Vô Diệp lâm thì hầu như không bị hao tổn gì. Nếu không phải hắn đang bị thương trong quá trình chạy trốn, vậy thì bây giờ hắn hoàn toàn không cần phải khôi phục.”
Tích Niệm Mạt tìm được ấn ký thần niệm mà Mân Nguyên để lại trong hẻm núi sau Thần Nữ tông, Lam Tiểu Bố cũng có chút hoài nghi Mân Nguyên có đúng là ở Vô Diệp lâm hay không, không ngờ hắn ta thật sự ở đó.
“Ta biết đồ tốt trên người Mân Nguyên rất nhiều, chẳng qua là vết thương trên người ta lúc đầu còn nghiêm tọng hơn hắn rất nhiều, cho nên ta trốn ở trong Thiên Tịch Hà để khôi phục. Sau khi Tịch Diệt Hải niết hóa thành Thiên Tịch hà, quy tắc đạo vận vô cùng yếu kém, ta cũng khôi phục rất chậm. Nhưng mà ta biết, tốc độ khôi phục của Mân Nguyên nhanh hơn ta rất nhiều.
Ta hiểu ra muốn nghiền ép đối phương về mặt tu vi là chuyện không thể nào, bởi vi đồ tốt trên người Mân Nguyên thật sự quá nhiều. Chờ thực lực của ta khôi phục rồi, thực lực của người này nhất định cũng khôi phục càng tốt hơn. Ta vẫn đang tìm kiếm đồng bạn hợp tác, sau đó liên thủ đối phó với Mân Nguyên.” Sau khi Lưu Tinh nói xong thì trong mắt đều là hưng phấn.
Tìm Lam Tiểu Bố hợp tác vẫn còn một nguyên nhân nữa mà hắn không nói ra, đó chính là Lam Tiểu Bố chắc hẳn là một Thần Trận sư cấp bốn, thậm chí có thể phác họa ra trận văn hư không. Bởi vì sau khi bọn người Lam Tiểu Bố thoát khỏi khốn cảnh, hắn có đi đến cái hố nham thạch kia điều tra.
“Ngươi còn chưa nói thực lực của Mân Nguyên bây giờ là gì.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói
Lưu Tinh cười cười xấu hổ, “Vừa rồi quên nói, chắc hẳn là đang ở cảnh giới Thần Vương, không phải trung kỳ thì chính là hậu kỳ.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Lưu Tinh đạo hữu, ta chỉ mới là Thế Giới Thần sơ kỳ, ngươi bảo một Thế Giới Thần sơ kỳ như ta đi đối phó với một Thần Vương hậu kỳ sao? Ngươi coi trọng ta đến mức nào vậy? Ta chỉ sợ có mạng đi cướp Thần Linh mạch chứ không có mạng dùng Thần Linh mạch rồi. Lưu Tinh đạo hữu, nếu không thì để ta mời thêm mấy vị bằng hữu khác đến?”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố muốn mời bằng hữu, sắc mặt Lưu Tinh có chút cứng ngắc. Hắn thật sự không biết Lam Tiểu Bố đang nghĩ gì, mấy bằng hữu kia của Lam Tiểu Bố, hắn cũng biết, thậm chí còn có hai Chuẩn Thánh. Nếu như Chuẩn Thánh đến, vậy đồ của Mân Nguyên đâu còn liên quan đến Lưu Tinh hắn nữa? Đừng nói là không liên quan đến hắn, ngay cả Lam Tiểu Bố ngươi cũng không có liên quan gì cả.
“Lam đạo hữu, Mân Nguyên quả thật chính là một Thần Vương, nhưng bây giờ hắn không thể dốc hết toàn lực được. Hơn nữa, một khi ngươi mời được bằng hữu có tu vi mạnh, vậy Mân Nguyên kia sẽ không ra tay với chúng ta nữa mà bỏ chạy luôn, chúng ta hoàn toàn không thể chặn đường hắn được. Nói theo một cách khác, cho dù có bắt được Mân Nguyên, bằng hữu của ngươi là Chuẩn Thánh, sợ cũng không thể nào mở được thế giới của Mân Nguyên.” Lưu Tinh cố gắng nói chậm rãi và thành khẩn.
“Nếu như bắt được Mân Nguyên rồi, ngươi có cách mở thế giới của Mân Nguyên sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ nhìn Lưu Tinh.
Lưu Tinh gật đầu, “Ta khẳng định có cách mở được thế giới của hắn, mặc dù ta không phải Chuẩn Thánh, nhưng đại đạo của ta là thứ có từ thời Viễn Cổ.”
“Đạo của ngươi tu luyện là gì?” Lam Tiểu Bố biết mình không nên hỏi vấn đề này, nhưng hắn vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Hắn vẫn luôn muốn mở thế giới của tu sĩ có tu vi từ Thế Giới Thần trở lên, nhưng vẫn không có chút tiến tỉển nào.
“Thứ ta tu luyện được xem như là Phàm Nhân Đạo, tất cả đều bắt đầu từ những thứ tầm thường nhất.” Lưu Tinh không giấu diếm, hắn tu luyện Phàm Nhân Đạo, người biết không phải chỉ có một hai người, cái này cũng không có gì phải giấu diễm.
Phàm Nhân Đạo? Hẳn là một kẻ phàm nhân bình thường tu luyện thành thánh? Lúc trước hắn cũng là phàm nhân, nhưng Lam Tiểu Bố cảm thấy Phàm Nhân Đạo mà Lưu Tinh nói so với chuyện phàm nhân tu luyện có chút khác biệt.
Thấy Lam Tiểu Bố có chút hứng thú, Lưu Tinh dứt khoát nói, “Lúc trước ở Niết Bàn học cung có một người tu luyện Phàm Nhân Đạo, nhưng mà so với ta, hắn còn kém hơn rất nhiều. Phàm Nhân Đạo mà ta tu luyện, một khi đạo thành, mặc kệ ngươi quan sát như thế nào, thì đều thấy ta là một phàm nhân.”
“Có phải chính là đang nói rằng, từ những quy tắc bình thường trong vạn vật, sau đó dựa vào những quy tắc tầm thường nhất trong vạn vật này, cảm ngộ con đường đại đạo của mình?” Lam Tiểu Bố có chút ngộ ra.
“Cũng có thể nói là như vậy.” Lưu Tinh không muốn nghiên cứu thảo luận với Lam Tiểu Bố về đại đạo của mình.
Lam Tiểu Bố đột nhiên hiểu ra, vì sao lúc trước Lưu Tinh có thể đánh lén được Khúc Bồng. Lưu Tinh ẩn nấp bên ngoài hố nham thạch, giống như một kẻ phàm nhân, Khúc Bồng kia hoàn toàn không thể nào cảm nhận được.
“KHông biết đạo mà Lam đạo hữu tu luyện là gì?” Lưu Tinh đột ngột hỏi Lam Tiểu Bố một câu, Lam Tiểu Bố hỏi đạo của hắn, hắn không hỏi Lam Tiểu Bố một chút, luôn cảm thấy bản thân đã chịu thiệt.
Lam Tiểu Bố kiêu ngạo nói, “Ta tu luyện chính là Trường Sinh đại đạo, tất cả đều vì truy cầu vĩnh sinh.”
Lưu Tinh há hốc mồm, hắn cảm thấy gia hỏa Lam Tiểu Bố này quả thật quá gian trá, ai tu luyện mà không phải là Trường Sinh Đạo chứ? Hắn tu luyện Phàm Nhân Đạo, cũng là vì truy cầu trường sinh và quyền năng.
Nếu như Lam Tiểu Bố không muốn nói, hắn cũng lười hỏi tiếp, chỉ nói, “Lam đạo hữu, lúc nào chúng ta đi Vô Diệp lâm? Chuyện này ta cảm thấy nên làm càng sớm càng tốt. Trên người tên Mân Nguyên kia có nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, có thể đột phá lên tầng cao hơn bất cứ lúc nào. Đến lúc đó chúng ta ra tay thì sẽ trễ.”
Chương 1442 - Liên thủ tiến vào Vô Diệp lâm.“Cũng được, mời Lưu Tinh đạo hữu lấy pháp bảo phi hành ra dẫn đường.” Mặc dù Lam Tiểu Bố vẫn luôn nói mình có mạng cướp mà không có mạng hưởng, nhưng hắn chỉ hi vọng Lưu Tinh có thể nói ra nhiều chuyện hơn mà thôi. Sau khi lượng kiếp xảy ra, vũ trụ bị tàn phá rất nhiều, tài nguyên thiếu thốn, một đống lớn Thần Linh mạch cực phẩm có ý nghĩa như thế nào, Lam Tiểu Bố hiểu rất rõ. Cho nên cơ hội này hắn tuyệt đối không bỏ qua.
Lưu Tinh cũng đoán được tâm tư của Lam Tiểu Bố, nhưng lại không dám đánh cược. Có đồng bạn hợp tác tốt như Lam Tiểu Bố, đúng là không dễ dàng tìm được. Bây giờ Lam Tiểu Bố đồng ý, hắn lập tức lấy pháp bảo phi hành của mình ra, là một cái phi thuyền có hình dạng thiên thạch.
Cái này là thần khí phi hành cực phẩm ngụy trang thành một tảng thiên thạch, khiến Lam Tiểu Bố mở rộng tầm mắt. hắn nghĩ nếu như cái pháp bảo phi hành này di chuyển trong hư không, nếu sơ ý một chút, rất có thể sẽ xem đây là một tảng thiên thạch tầm thường.
“Lam đạo hữu đi theo đằng sau ta là được.” Lưu Tinh bước vào Vẫn Thạch Phi Thuyền.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không co chút do dự nào, trực tiếp bước vào phi thuyền của Lưu Tinh, “Lưu Tinh đạo hữu, ta không có thần khí phi hành cực phẩm, cho ta đi ké phi thuyền của ngươi một đoạn.”
Lưu Tinh há hốc mồm, đã từng gặp qua người to gan, nhưng chưa gặp qua người to gan như Lam Tiểu Bố. Đây là tin tưởng mình, hay là cảm thấy không sợ hắn? Bởi vì nếu đổi thành hắn, hắn tuyệt đối sẽ không đi lên phi thuyền của người khác.
“Thế nào, Lưu Tinh đạo hữu không hẹp hòi như vậy chứ? Chỉ là thuân đường đi cùng một chút mà thôi.” Lam Tiểu Bố thấy Lưu Tinh khó hiểu, chủ động nói một câu.
Hắn đoán Lưu Tinh chắc hẳn đã biết hắn là một đại sư thần trận cấp bốn, bởi vì Lưu Tinh nhất định sẽ đi thăm dò trận văn hư không mà hắn đã bố trí ra. Nhưng mà hắn tin Lưu Tinh không biết bây giờ hắn đã là đại sư Thần Trận cấp năm, cho dù cấm chế trên phi thuyền của Lưu Tinh không chỉ có cấp năm, nhưng hắn vẫn có cơ hội rời đi.
Hơn nữa, Lưu Tinh hy vọng có thể liên thủ với hắn đối phó với Mân Nguyên, chắc chắn sẽ không ra tay với hắn ở trên phi thuyền này.
“Đương nhiên là không?” Lưu Tinh cười cười xấu hổ, sau khi nói một câu thì Vẫn Thạch Phi Thuyền nhanh chóng khởi hành.
Có một giây nào đó, Lưu Tinh thật sự muốn xử lý Lam Tiểu Bố. Nhưng mà nghĩ đến thứ trên người Mân Nguyên, hắn vẫn nhịn được ý nghĩ ra tay của mình.
Phi thuyền kích phát, Lam Tiểu Bố lại hỏi, “Lưu Tinh đạo hữu, ngươi làm thế nào để mở ra thế giới của một cường giả từ Thế Giới Thần trở lên? Có thể chỉ giáo một chút hay không?”
TRong lòng Lưu Tinh rất cạn lời, thứ này có thể chỉ giáo sao? Lam Tiểu Bố cũng có chút quá đáng rồi đó, nếu như ta hỏi đạo pháp ngươi tu luyện là gì, ngươi có thể chỉ giáo một chút không?
Trước mắt hắn và Lam Tiểu Bố đang trong quan hệ hợp tác, lo lắng nếu như cái gì mình cũng không nói, vậy thì trong lòng Lam Tiểu Bố sẽ có khúc mắc. Dù sao thì khi hợp tác, Lam Tiểu Bố có thể ngăn chặn tai họa giúp hắn, nhưng bây giờ không thể khiến Lam Tiểu Bố không vui.
Người đã không vui rồi, vậy thì chuyện hợp tác nhất định không thể nào vui vẻ tiến hành rồi.
Nghĩ đến đây Lưu Tinh cười ha ha, “Cũng không phải là cách gì đặc biệt, chỉ là vì công pháp mà ta tu luyện, có thể thông qua đại đạo của đối phương, sau đó từ từ cướp đoạt pháp tắc đại đạo của đối phương mà thôi, chỉ cần ta tách pháp tắc đại đạo của đối phương ra, cuối cùng sẽ có thể tìm được Thế Giới quy tắc của đói phương.”
Lời Lưu Tinh nói không hề sai, nhưng nói ra thật sự cũng giống như không nói. Hắn tu luyện Phàm Nhân Đạo, từ khi tu đạo đẵ bắt đầu tìm kiếm pháp tắc vạn vật. Cho nên với hắn mà nói, nắm bắt được pháp tắc đại đạo của đối phương là chuyện khá dễ dàng mà thôi. Người khác cho dù có biết đến cách này, cũng đừng mong có thể làm được.
Lam Tiểu Bố sửng sốt, bởi vì hắn không thích phiền phức, cho nên khi tu luyện thần thông hoặc là công pháp, đều trực tiếp cướp đoạt quy tắc, hoặc là cảm ngộ các loại quy tắc đại đạo.
Lời Lưu Tinh nói rất có lý, nếu như đối phương là một cường giả trên Thế Giới Thần, một khi bị người giết chết, vậy quy tắc đại đạo của hắn nhất định sẽ trở nên mơ hồ hoặc tan rã, cuối cùng biến mất trong vũ trụ Hạo Hãn.
Nhưng mà quy tắc đại đạo cho dù là trở nên mơ hồ hay là bị tan rã, pháp tắc lại có thể từ từ tràn ra ngoài, có thể nắm bắt được thông qua đạo vận. Có lẽ hắn không thể nào tìm ra được toàn bộ pháp tắc cấu tạo thành một đạo đại đạo, nhưng chỉ cần hắn có thể tìm được hơn một nửa, hắn sẽ có cơ hội nắm bắt được quy tắc hình thành nên đạo đại đạo này.
Hơn nữa so với tu sĩ khác mà nói, phương diện này hắn càng có ưu thế hơn. Hắn có được Vũ Trụ Duy Mô, cho dù chỉ nắm bắt được mấy đạo pháp tắc, hắn cũng có thể thông qua Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu, mô phỏng hoàn chỉnh quy tắc đại đạo của đối phương.
Một thế giới vũ trụ, quan trọng nhất chính là quy tắc đại đạo, cũng chính là quy tắc thiên địa. Nếu như ngay cả những quy tắc này cũng có thể tách rời ra, vậy thế giới vũ trụ này còn cái gì có thể ngăn cản hắn. Hắn muốn mở thế giới vũ trụ này ra, tựa như không tốn bao nhiêu sức lực cả.
“Ha ha, đa tạ Lưu Tinh đạo hữu.” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, ôm quyền cảm tạ một câu.
Lưu Tinh cũng không giúp được hắn bao nhiêu, chỉ nói nhảm một chút. Nhưng Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Lưu Tinh thật ra đã giúp hắn không ít. Có lúc đối với loại người tu luyện đại đạo tự thân như Lam Tiểu Bố mà nói, cửa sổ giấy chỉ có một tầng, chọc thủng nó là được.
Sau khi biết làm thế nào để cướp được thế giới đại đạo của tu sĩ Thế Giới Thần trở lên, Lam Tiểu Bố lập tức đắm chìm trong thế giới làm sao để mở ra thế giới của tu sĩ Thế Giới Thần trở lên.
Chương 1443 - Liên thủ tiến vào Vô Diệp lâm. (2)Lam Tiểu Bố tin tưởng, với cảm ngộ về quy tắc và đại đạo của hắn, không bao lâu nữa, hắn cũng có thể mở ra đuọc thế giới của tu sĩ từ Thế Giới Thần trở lên.
…
Vô Diệp lâm, lúc trước bị Thần Nữ tông chiếm lấy, sau khi Thần Nữ tông bị tiêu diệt, đã có một vài tu sĩ đến Vô Diệp lâm tìm kiếm cơ duyên.
Tin rằng qua một khoảng thời gian nữa, Vô Diệp lâm sẽ đông kín người. Lam Tiểu Bố đã nói chuyện Thần Nữ tông Vô Diệp lâm bị tiêu diệt ngay ở quảng trường Địa Mộng Tháp, bây giờ còn có rất nhiều người không biết rõ. Nhưng khi tin tức này truyền đi, sẽ có càng ngày càng nhiều tu sĩ tiến về nơi này.
Phi thuyền của Lưu Tinh dừng lại ở bên ngoài Vô Diệp lâm, lúc này chỉ có lẻ tẻ mấy tên tán tu mà thôi.
“Lam đạo hữu, chúng ta tiến vào từ đây là được.” Lúc Lưu Tinh nói chuyện đã cất Vẫn Thạch Phi Thuyền của mình đi.
Nói xong hắn cũng không chờ Lam Tiểu Bố trả lời, trực tiếp độn vào trong. Lam Tiểu Bố vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi theo phía sau Lưu Tinh vào Vô Diệp lâm.
Lần đầu tiên đến Vô Diệp lâm, hắn dẫn theo Lâu Thiêm Hồ, lần này không có Lâu Thiêm Hồ, bên cạnh là một Lưu Tinh không có lòng tốt.
Vô Diệp lâm cực kỳ rộng lớn, thần niệm hoàn toàn không thể quét đến biên giới. Cộng thêm bên trong Vô Diệp lâm có rất nhiều người và cấm chế tự nhiên, di chuyển trong Vô Diệp lâm, có thể cảm nhận được phạm vi trong vòng trăm dặm là được rồi.
Lưu Tinh giống như rất quen thuộc Vô Diệp lâm, di chuyển chẳng có chút chần chừ nào. Phương hướng mà bọn hắn đang di chuyển, rõ ràng không phải là vị trí của Thần Nữ tông.
Với tốc độ của Lam Tiểu Bố và Lưu Tinh, hai người độn trong Vô Diệp lâm bốn ngày, lúc này Lưu Tinh mới ngừng lại.
Xuất hiện trước mặt hai người là một vết nứt rộng khoảng một thước, thần niệm tràn vào bên trong, hoàn toàn không thể cảm nhận được đáy của vết nứt này ở đâu. Vết nứt này kéo dài không biết điểm cuối là ở đâu.
“Lam đạo hữu, trong vết nứt này có càn khôn đó, ta đã đi vào một lần. Cường giả còn sống bên trong này nhất định không chỉ có mình Mân Nguyên, còn có những người khác, nhưng mà chúng ta chỉ cần tìm Mân Nguyên là được rồi. Nhớ kỹ, gia hỏa ở chỗ này không có ai dễ chọc vào, có thể không động vào bọn hắn thì cố gắng đừng động đến.” Lưu Tinh chỉ chỉ vào vết nứt nói.
TRong khoảng thời gian ngắn kHi Lưu Tinh nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã khắc họa một cái truyền tống trận. Bởi vì thời gian quá ngắn, hắn chỉ có thể khắc họa ra một cái truyền tống thần trận cấp ba, đối với Lam Tiểu Bố mà nói vậy là đủ rồi. Thủ đoạn chạy trốn của hắn rất nhiều, Ngũ Hành độn thuật và thần thông Dịch Hình, đều là thủ đoạn chạy trốn cực tốt, nhưng hợp tác với loại người như Lưu Tinh, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Lưu Tinh nhắc nhở Lam Tiểu Bố xong thì nhảy vào trong vết nứt.
Lam Tiểu Bố cùng theo sau Lưu Tinh tiến vào trong vết nứt, cái vết nứt này chỉ rộng khoảng một trượng, thần niệm cũng không quét được rõ ràng, Lam Tiểu Bố là Thế Giới Thần tầng một, sau khi tiến vào trong vết rách, cũng cảm nhận được có một loại kiềm nén.
Cái vết rách này tựa như vĩnh viễn không có đáy, qua một ngày sau, Lam Tiểu Bố đã biết, so với cái hẻm núi mà Tích Niệm Mạt trốn ra được lúc trước, cái vết rách này không biết còn sâu hơn gấp bao nhiêu lần.
Mặc kệ là sâu như thế nào, thần niệm Lam Tiểu Bố từ đầu đến cuối đều tập trung lên người Lưu Tinh, chỉ cần Lưu Tinh còn ở đằng trước, vậy hắn không cần phải lo lắng.
Lại qua thêm hai ngày nữa, thần niệm của Lam Tiểu Bố dần dần có thể mở rộng ra, không gian xung quanh hắn cũng từ từ lớn hơn, rất rõ ràng, không gian nơi này càng ngày càng rộng rãi, đã không còn là vết nứt hẹp dài kia nữa.
Qua hai ngày nữa, thần niệm Lam Tiểu Bố đã chạm đến được mặt đất, mặt đất nơi này tựa như một khối nham thạch to lớn không gì sánh được.
Lưu Tinh đã đáp xuống tảng đá, chờ Lam Tiểu Bố rơi xuống rồi, Lưu Tinh mới cười tủm tỉm nói, “Sau khi lượng kiếp Thần Vực đến, bởi vì nơi này nằm ở bên dưới Vô Diệp lâm, cho nên không bị lượng kiếp ảnh hưởng đến. Cho dù người ở nơi này sinh tồn rất nhiều, nhưng chỉ cần chúng ta không nói, người ở nơi này cũng không biết chúng ta từ bên ngoài vào.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Vì sao người ở nơi này không ra ngoài?”
Nụi cười trên mặt Lưu Tinh thu lại, “Bởi vì từ nơi này ra ngoài rất khó, Lam đạo hữu yên tâm, chúng ta có cách ra ngoài.”
Lam Tiểu Bố sẽ không đặt hết hy vọng lên người Lưu Tinh, hắn tung người bay lên, định lao ra ngoài, nhưng một khắc sau trái tim hắn lập tức chìm xuống. Trước đó khi tiến vào, hắn chẳng có chút cảm giác nào, bởi vì trừ chuyện không gian nhỏ hẹp ra, những chuyện khác đều nằm trong tầm khống chế, nhưng bây giờ hắn mới biết được, nơi này hoàn toàn không thể nào nhảy lên, giống như có cấm chế cấm bay, cho dù hắn có thi triển thủ đoạn gì, vẫn bị trói buộc trong phạm vi này.
Bị lừa rồi, Lam Tiểu Bố biết Lưu Tinh nhất định có cách ra ngoài. Nếu như không tìm được cách đi lên, hắn tuyệt đối sẽ không đi cùng với Lưu Tinh đi đối phó với Mân Nguyên.
Tựa như cảm nhận được tâm trạng của Lam Tiểu Bố, Lưu Tinh lại nói tiếp, “Lam đạo hữu yên tâm, ta có một lá độn phù, tấm phù lục này có thể mô phỏng ra một cái không gian cực lớn, đến lúc đó hai người chúng ta sẽ thông qua không gian này để bỏ chạy là được. Nếu như Lam đạo hữu không yên lòng, ta sẽ đưa lá độn phù này cho Lam đạo hữu.”
Lam Tiểu Bố hầu như không có chút chần chờ nào, mừng rỡ nói, “Vậy thì đa tạ Lưu Tinh đạo hữu, biết ta không có cảm giác an toàn, như thế này thì ta yên tâm rồi.”
Lưu Tinh khẽ giật mình, không nên như vậy mới đúng chứ, ít nhất thì ngươi phải khách sáo một chút, để cho ta rút lại lời vừa nói mới đúng chứ.
Chương 1444 - Đại thiện nhân.Mặc dù trong lòng có chút khó chịu, Lưu Tinh vẫn lấy một cái hộp ngọc ra đưa cho Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, tấm phù lục này chính là thứ bảo đảm cho chúng ta có thể rời khỏi đây, ngươi nhất định phải giữ cho thật tốt.”
“Lưu Tinh đạo hữu yên tâm, ta sẽ giữ gìn tấm phù lục này thật tốt.” Lam Tiểu Bố vẫn còn chưa tin tưởng Lưu Tinh lắm, không nhận lấy hộp ngọc ngay, mà để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của cái hộp ngọc này.
Quả nhiên mô hình kết cấu vừa xuất hiện, Lam Tiểu Bố đã nhận ra có chỗ không ổn.
Bên ngoài hộp ngọc này có một đạo ấn ký, đây là ấn ký pháp tắc?
Mô hình kết cấu khiến Lam Tiểu Bố vô cùng giật mình, sau đó hắn lập tức hiểu ra, cái pháp tắc ấn ký ở bên ngoài hộp ngọc này chính là một cái ấn ký hòa hợp với tất cả mọi pháp tắc. Ấn ký pháp tắc này khắc ở trên hộp ngọc này, hầu như đã hòa thành một thể với hộp ngọc, không có chút khác thường nào. Thậm chí chính là một đường vân trên hộp ngọc này, ngay cả mùi hương tản ra cũng giống nhau.
Nói cách khác, ấn ký pháp tắc này nếu như gắn trên một gốc cỏ non, vậy ấn ký này cũng sẽ có mùi hương của cỏ non.
Nếu như Lam Tiểu Bố không cẩn thận một chút, hắn nhất định sẽ bị lừa. Loại ấn ký này, Thánh Nhân có thể phát hiện ra không thì Lam Tiểu Bố không biết, nhưng hắn khẳng định Tích Niệm Mạt không thể nào phát hiện ra. Ngay cả Lâu Thiêm Hồ, trong tình huống vô tình cố ý, có thể cảm nhận được loại ấn ký pháp tắc này không, còn là một dấu chấm hỏi lớn.
Thật sự là một đạo ấn ký bình thường đến cực hạn, bình thường đến mức hoàn toàn dung nhập vào vạn vật.
Có thể khẳng định, một khi tay hắn cầm lấy cái hộp ngọc này, vậy đạo ấn ký này sẽ hoàn toàn dung nhập vào cơ thể hắn, hoàn toàn đống nhất với mọi hơi thở trên người hắn, không có chút dị thường nào. Trừ khi hắn tiếp tục dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu của bản thân, nếu không thì nhất định không thể cảm nhận được.
Hắn cũng đâu có vấn đề gì, sao có thể động một tí là tạo dựng mô hình kết cấu của bản thân mình chứ?
Giờ phút này, tay Lam Tiểu Bố đã chạm đến hộp ngọc, ấn ký pháp tắc trên hộp ngọc kia tựa như một giọt nước rơi xuống biển cả, hoàn toàn dung hợp vào người Lam Tiểu Bố, không có chút khác thường nào.
Phàm Nhân Đạo, cũng thật lợi hại đó. Quan Hoan đại ca cũng tu luyện đạo phàm nhân tương tự, nhưng so với Lưu Tinh trước mắt này, khác biệt quá xa.
Lam Tiểu Bố để mặc cho ấn ký pháp tắc này thẩm thấu qua cổ tay mình, sau đó dung nhập vào trong lực lượng của mình. Nhưng mà mặc dù ấn ký pháp tắc này ở trên người hắn, lại bị đạo vận của hắn bao lại, có thể loại bỏ đi bất cứ lúc nào.
“Lam đạo hữu, ngươi đã nhận lấy phù lục rồi, chúng ta bàn bạc một chút xem ra tay như thế nào.
“Được.” Lam Tiểu Bố cất hộp ngọc đi nói, “Lưu Tinh đạo hữu có thể nói một chút xem chúng ta ra tay như thế nào.”
Lưu Tinh cười he he, “Nơi này còn có một tên gọi khác, tên là vực sâu Di Thần.Ở trong vực sâu Di Thần, có một người cực kỳ hiền lành. Hắn cố gắng hết sức để giúp đỡ mọi người trong vực sâu Di Thần, có thể nói là bất cứ người nào chỉ cần gặp khó khăn đi tìm hắn, hắn đều sẽ giúp. Không chỉ như vậy, hắn còn thích xen vào việc của người khác. Chỉ cần có chuyện bất bình, tìm đến người này, hắn cũng sẽ ra tay giải quyết. Cho dù đối phương có lai lịch lớn như thế nào, hắn cũng sẽ không ngồi nhìn rồi mặc kệ. Bởi vì người này đã làm rất nhiều chuyện ở vực sâu Di Thần, cho nên đắc tội với rất nhiều người, cũng có được sự ủng hộ của rất nhiều người.”
Lam Tiểu Bố lại nổi lòng tôn kính, “Không ngờ lại còn có người bác ái như vậy, loại người này ở tu chân giới hầu như đã tuyệt chủng rồi.”
Lam Tiểu Bố không phải là chưa từng gặp được người tốt, nhưng thứ hắn gặp được nhiều hơn chính là tất cả những hạng người vì đại đạo mà có thể hủy diệt mọi thứ. Ví dụ như Đại Mộng Thánh Nhân Lâu Dị Y, còn có Khúc Bồng, còn cả gia hỏa đã cướp đoạt vận may của Bất Thanh Thần Giới lúc trước.
“Thật ra thì người này cũng chính là Mân Nguyên, ngoại hiệu là Đại Thánh Nhân, cũng chính là đối tượng mà chúng ta muốn ra tay.” Lưu Tinh nói.
Lại là Mân Nguyên? Lam Tiểu Bố cau mày, trong ấn tượng của hắn, Mân Nguyên cũng không phải là hạng người tốt gì. Vì Tiểu Tinh Cầu Thuật, có thể hạ ấn ký lên người Tích Niệm Mạt.
Nếu như Mân Nguyên là người bác ái như vậy, tại sao hắn lại muốn ra tay cướp đồ trên người đối phương? Điều này khiến Lam Tiểu Bố có chút khó chịu.
Lưu Tinh không biết suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, tiếp tục nói, “Chỗ ở của Mân Nguyên, thần linh khí không tính là nồng đậm, nhưng cũng không tính là yếu kém. Hắn có một thói quen, cứ qua một khoảng thời gian, sẽ mời toàn bộ tu sĩ trong vực sâu Di Thần đến để luận đạo. Mọi người cùng nhau bàn về đại đạo, nói chuyện thoải mái, đưa ra cách nhìn của mình với đại đạo.”
“Ý của Lưu Tinh đạo hữu là, chúng ra sẽ ra tay vào lần tiếp theo khi Mân Nguyên mời mọi người tham gia hội luận đạo của hắn?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Lưu Tinh gật đầu: “Đúng vậy, nhưng mà không phải là khi tham gia luận đạo, mà là sau khi tham gia luận đạo. Với địa vị của Mân Nguyên, chúng ta mà ra tay với hắn và thời điểm luận đạo, đó chính là tìm chết. Ngươi đừng thấy rằng Mân Nguyên bây giờ là Thần Vương cảnh, nhưng Thần Vương ở nơi này cũng không phải chỉ có một hai người, Mân Nguyên có thế nhất hô bách ứng.”
“Khi nào thì hội luận đạo sẽ bắt đầu?” Lam Tiểu Bố hỏi tiếp.
Lưu Tinh đáp, “Mân Nguyên vô cùng coi trọng việc cử hành hội luận đạo, chính là khi Đan Tuyền ở vực sâu Di Thần ngừng phun trào, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người sẽ không thể xuống được, có thể mượn cơ hội để tham gia hội luận đạo của Mân Nguyên.”
“Chờ đã, Đan Tuyền là cái gì?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi.
Chương 1445 - Đại thiện nhân. (2)Lưu Tinh nhìn Lam Tiểu Bố đầy thâm ý, “Cái Đan Tuyền này chính là thứ tốt đó, ngươi phải biết rằng trong vực sâu Di Thần này, thần linh khí thiên địa rất thiếu thốn. Nếu như thần linh khí nơi này thiếu thốn như vậy, thế thì trên cơ bản tu sĩ sẽ không có tài nguyên tu luyện được, vậy thì vì sao tu vi của tu sĩ nơi này lại không ngừng tăng lên? Đó chính là vì có Đan Tuyền.
Mỗi ngày cái Đan Tuyền này có thể phun trào mười hai lần, hầu như cứ qua một canh giờ sẽ phun trào một lần. Thứ được phun ra đều là Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng…”
“Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi.
Hắn đã từng nghe nói đến Thần Nguyên Đan, đây là loại đan dược do thần nguyên ngưng luyện ra, tại nơi có quy tắc đạo vận cực kỳ rõ ràng, đó chính là đan dược tự nhiên, thuần túy là ngưng tụ từ quy tắc thần nguyên. Không có bất cứ thần linh thảo nào, cũng không có bất kỳ đan độc gì, có thể nói là dùng nó để tu luyện thì mạnh hơn thần tinh rất nhiều.
Nhưng Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn và quy tắc thiên địa rõ ràng, Lam Tiểu Bố thật sự chưa từng nhìn thấy.
“Đương nhiên, đây là đâu chứ? Là Thần Vực Sào Phu Hóa lúc trước. Ở nơi này, chẳng những có không gian Hỗn Độn, mà còn có sô vố hơi thở Hỗn Độn và Hỗn Độn Thần Nguyên. Hơi thở Hỗn Độn và Hỗn Độn Thần Nguyên này, ngưng luyện ra chính là Thần Nguyên Đan ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn…”
Lúc Lưu Tinh nói chuyện thì cười tủm tỉm nhìn Lam Tiểu Bố, trong lòng hắn muốn gì, chỉ có chính hắn biết. Giờ phút này trong lòng của hắn đang nghĩ, trên người của Lam Tiểu Bố có Hỗn Độn chi khí, Hỗn Độn chi khí của Lam Tiểu Bố cũng là lấy được từ Thần Vực Sào Phu Hóa ở Bặc Chi Vực. Lúc trước Lam Tiểu Bố dùng Hỗn Độn chi khí dụ dỗ Khúc Bồng vào bẫy, chuyện này hắn biết rõ.
“Vậy thì chẳng phải cái chỗ Đan Tuyền này lúc nào cũng sẽ xảy ra đại chiến sao?” Lam Tiểu Bố không tin mọi người sẽ bình tĩnh ở đó mà phân chia Thần Nguyên Đan.
Lưu Tinh nói, “Nếu như không có Mân Nguyên, vậy thì thật sự sẽ là như vậy. Mân Nguyên này vô cùng lợi hại, hắn cứng rắn ép mọi người bình tĩnh tu luyện xung quanh Đan Tuyền. Khi Đan Tuyền phun đan, rơi vào tay ai thì đó chính là của người đó, không cho phép cướp đoạt. Hơn nữa khi Đan Tuyền phun đan, còn tản mát ra thần linh khí Hỗn Độn, cho dù không thể lấy được Thần Nguyên Đan, cũng có thể dựa vào cái Đan Tuyền này mà tu luyện.”
“Vậy thì chẳng phải ngồi càng gần Đan Tuyền thì càng tốt sao?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nói.
“Cũng chưa chắc, khoảng cách phun đan của Đan Tuyền có gần có xa. Nói chính xác thì, vị trí tốt nhất không phải là nơi gần với Đan Tuyền nhất, cũng không phải là nơi xa nhất, mà là một khoảng cách nhất định. Cho nên cứ qua một khoảng thời gian, Mân Nguyên sẽ điều chỉnh lại vị trí của mọi người.”
Nghe lời Lưu Tinh nói, Lam Tiểu Bố càng cảm thấy Mân Nguyên này là người có bản lĩnh, loại người này cho dù có nhiều đồ tốt, hắn cũng không muốn đoạt.
“Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi, trong lòng đoán chắc Lưu Tinh sẽ dẫn hắn đến Đan Tuyền.
Quả nhiên Lưu Tinh nói, “Bây giờ chúng ta đến Đan Tuyền, ở ngoài Đan Tuyền tu luyện khoảng một năm, là có thể nhận được lời mời luân đạo của Mân Nguyên, lúc đó chúng ta sẽ đến động phủ của Mân Nguyên. Sau khi đến động phủ của Mân Nguyên rồi, ta sẽ có cách.”
Biện pháp cụ thể là gì, Lưu Tinh không nói, Lam Tiểu Bố cũng không hỏi.
Cho dù có ra tay với Mân Nguyên hay không, cái Đan Tuyền kia Lam Tiểu Bố vẫn muốn đến xem một chút.
…
KHi tiến đến chỗ Đan Tuyền, Lam Tiểu Bố không lên Vẫn Thạch Phi Thuyền của Lưu Tinh, mà bản thân lấy ra một cái thần khí phi hành trung phẩm, không nhanh không chậm đi theo sau lưng Lưu Tinh.
Vừa lên phi thuyền, Lam Tiểu Bố lập tức tạo dựng mô hình kết cấu của bản thân. Con người Lưu Tinh lòng dạ quá sâu, không cẩn thận thì sẽ trúng kế của hắn ta, hắn cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Nửa ngày sau, sắc mặt Lam Tiểu Bố có chút khó coi. Lúc trước hắn cho rằng Lưu Tinh thông qua lá độn phù kia mà gắn một đạo ấn ký pháp tắc lên người hắn, bây giờ thông qua mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng cho bản thân mình, hắn mới hiểu ra, Lưu Tinh đã sớm hạ ấn ký khác trên người hắn.
Cái này cũng là một đạo ấn ký Pháp tắc. Nếu không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn muốn tìm được ấn ký này, sợ rằng chỉ đến khi chứng đạo Chuẩn Thánh mới có thể phát hiện ra.
Lam Tiểu Bố nhíu mày, đối phương hạ ấn ký lên người hắn lúc nào?
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã nhớ lại, là lúc hắn nhảy lên Vẫn Thạch Phi Thuyền của đối phương. Phi thuyền kia là của Lưu Tinh, hắn tùy tiện tiến vào phi thuyền, đương nhiên là sẽ trúng chiêu. Nhưng Lưu Tinh đã hạ một cái ấn ký lên người hắn rồi, vì sao còn muốn hạ ấn ký thứ hai lên người hắn nữa? Chẳng phải sẽ khiến khả năng bị bại lộ tăng lên sao?
Đây là xem thường hắn sẽ không phát hiện ra sao? Trên thực tế nếu như Lưu Tinh không hạ cái ấn ký thứ hai lên người hắn, trong nhất thời hắn quả thật không thể nào phát hiện ra được cái ấn ký thứ nhất này.
Cái ấn ký thứ nhất này đã bám vào Dương Linh lạc của hắn, cái ấn ký thứ hai thì bám vào Hỏa KHinh linh lạc ở tay của hắn.
Mặc kệ rốt cuộc gia hỏa này có tâm tư gì, Lam Tiểu Bố đã quyết định tạm thời không động đến hai cái ấn ký pháp tắc này, chỉ dùng cấm chế khóa hai cái ấn ký này lại, giữ nguyên tại vị trí cũ. Chỉ cần hắn muốn, hai cái ấn ký này có thể biến mất theo suy nghĩ của hắn.
Kiểm tra thân thể của mình xong, Lam Tiểu Bố mới lấy cái hộp ngọc đựng tấm phù lục kia ra, sau khi mở ra hộp ngọc thì lại tạo dựng mô hình kết cấu.
Chương 1446 - Thế Giới Thần mạnh nhất.Trong hộp ngọc là một lá phù lục màu lam ấn chứa đạo vận lưu chuyển, Lam Tiểu Bố là Thần Phù sư cấp ba đỉnh phong, hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đây là một lá Thần Độn Phù cấp tám.
Mặt ngoài tấm độn phù là đạo văn quy tắc Không Gian vô cùng huyền ảo. Với lý giải của Lam Tiểu Bố về quy tắc Không Gian bây giờ, hắn vẫn không thể nào hiểu rõ.
Tấm phù lục trong tay này không phải người nào cũng có thể kích phát được, dưa theo mô hình kết cấu thể hiện, chỉ có đạo vận đặc biệt mới có thể kích phát được tấm phù lục này. Lam Tiểu Bố không cần kiểm tra, cũng biết phù lục này nhất định phải là đạo vận Phàm Nhân Đạo của Lưu Tinh mới có thể kích phát được.
Lam Tiểu Bố lập tức tìm kiếm phương pháp phá giải, nếu như tấm phù lục này do Lưu Tinh luyện chế ra, có lẽ Vũ Trụ Duy Mô cũng không thể nào phá giải, hoặc là chỉ có thể tu luyện Phàm Nhân Đạo mới được. Nhưng mà Lam Tiểu Bố cảm thấy tấm phù lục này không phải do Lưu Tinh luyện chế ra, còn về phần sau nhất định phải là Phàm Nhân Đạo mới có thể kích phát được, chắc hẳn là khi tu vi của Lưu Tinh cao đã thông qua thủ đoạn nào đó bày ra cấm chế này. Chỉ cần là cấm chế, hắn có thể dựa vào Vũ Trụ Duy Mô để phá giải.
Sau năm ngày, Lam Tiểu Bố vừa thông qua mô hình kết cấu tìm được cách phá giả tấm độn phù này, Vẫn Thạch Phi Thuyền của Lưu Tinh đã dừng lại.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn chấn động vì tình cảnh trước mắt, có ít nhất mười mấy vạn người tạo thành một cái nối bằng người cực lớn.
Nói là hình dạng cái nồi, là bởi vì người ngồi ngoài cùng là ở vị trí cao nhất, mà người ở trong cùng thì giống như dưới đáy nồi. Mỗi một vòng, đếu có ít nhất là sáu đội bảy người, từng vòng một từ trong ra ngoài.
Ở giữa cái nồi này, chính là một nơi khá mờ mịt. Thần niệm quét qua, lập tức biến mất tăm.
“Lam đạo hữu, nơi này chính là Đan Tuyền ở vực sâu Di Thần, có thể nói là hơn nằm phần tu sĩ ở vực sâu Di Thần đều ở nơi này.” Lưu Tinh chỉ vào những người trước mặt này giới thiệu với Lam Tiểu Bố.
Hầu như ngay sau khi Lưu Tinh nói xong câu đó, nơi sương mù lượn lờ kia đột nhiên phun ra một đống đan dược màu trắng ngà. Thần niệm của Lam Tiểu Bố không thể nào chạm đến được, nhưng vẫn có thể cảm nhận được Thần Linh khí nồng đậm. Giống như lời Lưu Tinh nói, thần linh khí này quả thật có ẩn chứa đạo vận Hỗn Độn.
Đan dược màu trắng ngà này có ít nhất là mấy ngàn viên, một lần phun trào tựa như thiên nữ đang rải hoa, bắn ra bốn phương tám hướng.
Rất nhiều tu sĩ điên cuồng dùng thần niệm cướp lấy, nhưng không có một ai rời khỏi vị trí của mình.
“Đây có phải là thần niệm yếu thì sẽ không thể nào cướp được?” Lam Tiểu Bố nhìn Thần Nguyên Đan bắn ra bốn phương tám hướng, không nhịn được nói ra. Dù không rời khỏi vị trí đang ngồi, nhưng ở nơi này, thần niệm mạnh nhất định là chiếm ưu thế.
“Thần niệm mạnh đương nhiên là có chỗ tốt, nhưng mà ở đây không có tác dụng gì nhiều, ngươi càng đi về phía trước, chỉ cần nằm trong phạm vi cướp đoạt Thần Nguyên Đan rồi, ngươi sẽ phát hiện phạm vi thần niệm của mình chỉ có thể trải rộng khoảng mấy trăm trượng mà thôi.” Lưu Tinh nói.
Lam Tiểu Bố cố ý đi đến chỗ tu sĩ nằm ở vòng ngoài cùng, quả nhiên thần niệm của hắn sau khi đến chỗ này lập tức bị áp chế lại, nói rõ nơi này có cấm chế thần niệm.
“Ta cảm thấy có một vấn đề, đó chính là khi Mân Nguyên triệu tập mọi người đến luận đạo, người lấy được vị trí tốt ở chỗ này một khi rời đi tham gia luận đạo, có phải vị trí sẽ bị người khác cướp đi hay không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Lưu Tinh cười ha ha, “Quả thật là như vậy.”
“Thế thì sẽ có một số người không tham gia hội luận đạo, vậy chẳng phải vẫn cứ chiếm lấy vị trí tốt này?” Lam Tiểu Bố nói, nếu như đổi thành hắn, hắn sẽ không vì một cái hội luận đạo mà bỏ đi vị trí tốt của mình. bởi vì nơi này có cấm thần trận, tầm quan trọng của vị trí dược hiện ra rất rõ.
“Sẽ không đâu, bởi vì trong lúc diễn ra hội luân đạo, nơi này sẽ bị trận pháp khóa lại, bất cứ người nào cũng phải rời khỏi nơi này.Lúc này, cho dù ngươi không đi tham gia hội luận đạo, ngươi cũng không thể đi vào phạm vi của Đan Tuyền. Chỉ chờ đến khi hội luận đạo kết thúc rồi, mới có thể cướp đoạt vị trí một lần nữa. Lúc đó, cơ hội của mọi người đều giống nhau, bởi vì phải đợi đến khi hộ trận Đan Tuyền mở ra mới đi vào được.” Lưu Tinh giải thích.
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, Mân Nguyên này làm việc rất công chính, khiến mọi người có cơ hội ngang nhau.
“Chúng ta ngồi xuống chỗ này đi, có lẽ có thể cướp được một ít Thần Nguyên Đan.” Lưu Tinh nói xong thì tìm một vị trí ngồi xuống.
“Ngươi ngồi trước đi, ta qua chỗ phường thị kia xem một chút.” Lam Tiểu Bố chỉ về phía phường thị ở đằng xa.
Có lẽ bởi vì ở nơi này có Đan Tuyền, nơi này cũng hình thành nên một cái phường thị lộ thiên. Phần lớn người đều đang ở ngoài Đan Tuyền chờ đợi Thần Nguyên Đan, cho nên người ở phường thị lộ thiên này cũng không có nhiều.
Trong phường thị lộ thiên này không có đan lâu, nhiều nhất đều là tạp hóa, khí các vè phù các.
Lam Tiểu Bố tiến vào trong phường thị, vốn định hỏi thăm tin tức của Mân Nguyên một chút. Bây giờ Mân Nguyên trong tưởng tượng của hắn hình như khác xa những gì mà hắn thấy trong hiện thực, nếu như không biết rõ rốt cuộc lai lịch của Mân Nguyên là gì, hắn cũng không muốn ra tay.
Hội luận đạo của Mân Nguyên còn một năm nữa mới diễn ra, Lam Tiểu Bố tin rằng mình có thể tìm hiểu rõ.
Lam Tiểu Bố vừa mới đi vào một nhà phù các, đã nhìn thấy một nữ tử đeo mạng che mặt cũng bước vào. Nữ nhân này Lam Tiểu Bố cũng có chút ấn tượng, vừa rồi khi cướp đoạt Thần Nguyên Đan, nữ nhân này hình như còn cướp được ba viên. Nhiều người cướp đoạt Thần Nguyên Đan như vậy, nữ nhân này cướp được ba viên, xem như là khá tốt.
Nữ nhân này sau khi cướp được ba viên đan dược, lập tức rời khỏi vị trí ở Đan Tuyền, không ngờ nàng lại đến chỗ phù các này.
Chương 1447 - Thế Giới Thần mạnh nhất. (2)“Xin hỏi có phù lục phòng ngự độc chướng không? Cấp bốn trở lên.” Nữ tử vừa tiến vào đã hỏi.
Thần niệm của Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được tu vi của đối phương, chắc hẳn là cảnh giới Thần Quân.
Chưởng quỹ của của cửa hàng phù các tuổi cũng hơi lớn, tu vi cũng là cảnh giới Thần Quân. Lam Tiểu Bố hoài nghi gia hỏa này nếu như không nhanh chóng tấn cấp, tuổi thọ chỉ sợ sẽ tận.
“Không có, chỉ có Giải Độc Phù cấp bốn.” Chưởng quỹ từ tốn nói.
Nữ tử xoay người rời đi, không nói nhảm một câu nào.
Lam Tiểu Bố giả vờ mình là một khách quen nói, “Cái gì mà Phòng Ngự Chướng Độc Phù chứ, đi nghe Đại Thánh Nhân luận đạo nhiều một chút, nói không chừng bản thân cũng có thể tự luyện chế ra phù phòng ngự độc chướng rồi.”
Chưởng quỹ liếc mắt nhìn Lam Tiểu Bố một chút, “Luận đạo cũng không phải là vạn năng, nếu như nghe luận đạo mấy lần, có thể luyện chế ra phù phòng độc chướng cấp bốn, vậy thì tất cả mọi người đều đi nghe luận đạo rồi.”
“Ngươi xem thường Đại Thánh Nhân sao?” Lam Tiểu Bố trừng mắt, giọng điệu có chút khó chịu.
CHưởng quỹ tựa như bị khí thế của Lam Tiểu Bố dọa sợ, lầm bầm một câu rồi nói, “Ta chỉ nói sự thật mà thôi, Đại Thánh Nhân cũng sẽ không vì một chút chuyện nhỏ mà giận chó đánh mèo với ta.”
“Ngươi cảm thấy Đại Thánh Nhân là người thế nào?” Lam Tiểu Bố bắt lấy chủ đề.
“Đương nhiên là người tốt rồi, nếu không có Đại Thánh Nhân, chúng ta không thể sống nổi được một ngày rồi.” Chưởng quỹ bị Lam Tiểu Bố dọa sợ, trong giọng nói tràn đầy cảnh giác.
Lam Tiểu Bố vừa nhìn là biết ngay, do vừa rồi mình dọa đối phương quá ác, cho nên giọng điệu dần nhẹ đi, “Ta nghe nói một năm sau là hội luận đạo của Đại Thánh Nhân, ngươi có đi không?”
Chưởng quỹ thấy Lam Tiểu Bố không còn truy cứu trách nhiệm với hắn nữa, trong lòng cuối cùng cũng thở phào một hơi, không dám chần chừ nói với Lam Tiểu Bố, “Đương nhiên là đi, Đại Thánh Nhân luận đạo, nhất định phải đi. Chỉ là vé vào cửa hội luận đạo, cũng không dễ lấy được.”
Đi vào hội luận đạo mà cũng cần phải có vé vào cửa? Không phải tất cả mọi người đều được mời đến sao? Lam Tiểu Bố lần đầu tiên nghe đến chuyện này, Lưu Tinh không hề nói cho hắn nghe chuyện này.
Nhưng mà lời này hắn không dám nói, vừa nói ra đối phương sẽ biết hắn có vấn đề.
“Cũng đúng, ta đang nghĩ cách làm sao để lấy được vé vào đây.” Lam Tiểu Bố nhíu mày, giọng điệu có chút buồn bực.
“Có thể đến Đại Lâm phù các xem thử, nghe nói bọn hắn bán vé vào cửa, vé vào cửa có giá từ mười viên Thần Nguyên Đan đến vạn viên Thần Nguyên Đan đều có, vé vào cửa chính là một loại đảm bảo cho phép ra vào, một tấm vé vào chỉ cho phép một người vào.”
Câu nói của chưởng quỹ khiến trong lòng Lam Tiểu Bố giật thót, tên gia hỏa Lưu Tinh này đúng là âm hiểm, lỡ như sau khi đánh lén Mân Nguyên rồi, Lưu Tinh đi, hắn lại vì không có vé vào mà bị chặn ở trong đó, vậy thì chuyện vui này lớn lắm đấy.
“Đúng đùng, ta phải đi mua vé thôi.” Lam Tiểu Bố cảm thấy hắn phải đến Đại Lâm phù các hỏi chuyện này.
Lam Tiểu Bố vừa đi ra khỏi cửa lớn phù các, thần niệm đã quét được nữ tử lúc nãy đang rời khỏi phường thị. Lúc đầu thì Lam Tiểu Bố cũng không để ý lắm, nhưng hắn lập tức nhìn thấy có một tu sĩ Thế Giới Thần đang lặng lẽ theo dõi nữ tử kia.
Vốn đang định nghe ngóng tin tức, Lam Tiểu Bố đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn không chút do dự đi theo.
Nữ tử này sau khi rời khỏi phường thị cũng không đến chỗ Đan Tuyền, mà lấy một món pháp bảo phi hành rời đi. Lam Tiểu Bố thấy tu sĩ Thế Giới Thần kia cũng lấy pháp bảo đi theo sát phía sau, lúc này mới thi triển độn thuật đi theo.
Lam Tiểu Bố vừa đi, Lưu Tinh đã phát hiện ra, hắn nhìn phương hướng Lam Tiểu Bố đã đi một chút, cũng không hề đuổi theo, hắn tin lát nữa Lam Tiểu Bố sẽ quay về đây.
…
Nửa ngày sau, nữ tử đằng trước đã nhận ra không ổn, còn chưa đợi nàng dừng lại, một bóng người màu xám đã chặn ở phía trước nàng.
“Đạo hữu có ý gì?” Nữ tử cùng dừng phi thuyền lại, đồng thời lấy pháp bảo của mình ra, KHông Nhận lưu ly tinh.
Nàng chắc hắn biết rõ ở trước mặt người này, nàng không thể nào chạy thoát.
“Ngươi tên là Bắc Tố Đình?” Nam tử đàng từ trên cao nhìn xuống nữ tử, mặc dù đang hỏi, nhưng giọng điệu vô cùng cường thế.
“Không sai, ta chính là Bắc Tố Đình.” Nữ tử lui về sau mấy bước, khí thế sát phạt trên pháp bảo lưu chuyển không ngừng.
“Ta tên là Khúc Khổ, nhìn trúng ngươi đã lâu. Đi cùng với ta đi, ngươi có thể lấy được cơ duyên, nếu như ngươi không chịu đi với ta, vậy thì ta chỉ có thễ ra tay với ngươi.” Nam tử nói chuyện vô cùng bình thản, lại mang theo dáng vẻ đương nhiên phải vậy..
“Thật xin lỗi, ta không đi với ngươi.” Bắc Tố Đình lại lùi về sau mấy bước, thần niệm nàng rà quét xung quanh, tựa như đang tìm kiếm con đường đi.
“Chuyện này không phải do ngươi quyết định.” khi Khúc Khổ đang nói chuyện đã vươn tay ra bắt lấy Bắc Tố Đình.
Dù sao thì Bắc Tố Đình cũng là một Thần Quân trung kỳ, nhìn thấy rất rõ ràng bàn tay đối phương đang vươn đến, nhưng hết lần này đến lần khác nàng lại chẳng thế nào tránh né được.
Oanh! Một đạo quyền phong đánh lên cánh tay này, Lam Tiểu Bố xuất hiện giữa hai người.
“Ngươi là người phương nào?” Khúc Khổ nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, trong giọng nói tràn đầy lệ khí.
Lam Tiểu Bố thì âm thầm kinh hãi, hắn cũng phải chưa từng giết một hai Thần Vương, nhưng chưa thấy qua THế Giới Thần có đạo vận mênh mông khổng lồ như vậy. Gia hỏa này chính là thế Giới Thần mạnh nhất mà hắn từng thấy, hắn chưa từng đối chiến với Lưu Tinh, nhưng mà hắn cảm thấy gia hỏa này không thể nào yếu hơn Lưu Tinh.
Chương 1448 - Người Trúc gia.Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, “Ta là người phương nào thì liên quan gì đến ngươi? Ta cứ thích dạy dỗ loại người bỉ ổi trộm gà bắt chó, theo đuôi nữ tử như ngươi đấy.”
“Ha ha…” Khúc Khổ cười ha ha một tiếng, “Vậy thì để Khúc Khổ ta nhìn xem sau khi đạo của ngươi bị hủy rồi, có còn phách lối như bây giờ nữa hay không?”
“Ta hiểu rồi, ngươi chính là Đoạn Đạo Giả.” Bắc Tố Đình tựa như nhớ ra thân phận của Khúc Khổ, kinh hô lên một tiếng, theo bản năng mà lui về sau mấy bước.
Đoạn Đạo Giả? Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến đây, Khúc Khổ đã lấy ra một hạt châu đầy mây ngũ sắc, sau khi lấy hạt châu ra thì giống như vũ trụ Hạo Hãn, vô cùng vô tận khí thế đạo vận lập tức phủ trời ngập đất đánh về phía không gian lĩnh vực của Lam Tiểu Bố.
Trước hạt châu ngũ sắc này, Lam Tiểu Bố thật giống như đang ở trong một không gian vũ trụ khởi nguyên. Ở trong không gian vũ trụ khởi nguyên này, tất cả mọi động tác của hắn đều như bị phóng đại ra, hầu như ngay cả tư duy và đạo vận đại đạo của hắn, cũng không thể nào che giấu trước vũ trụ khởi nguyên này.
Lam Tiểu Bố không hề sợ hãi, Khí Vận Chi Thụ chuyển động, luồng lực đang hút đi khí thế đạo vận của bản thân hắn trong nháy mắt bị chặn lại. Thất âm Kích lập tức cuốn lên cuồn cuộn kích đào, đánh về phía hạt châu ngũ sắc kia. Ngay cả Thần Vương hắn cũng dám cứng đối cứng mà ứng chiến, tên Khúc Khổ này dù thực lực có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là một Thế Giới Thần mà thôi. Chỉ là một Thế Giới Thần, cũng dám khống chế đạo vận đại đạo của hắn, nằm mơ đi.
Oanh! Đạo vận sát phạt từ Thất âm Kích bành trướng thành một tòa núi lớn đánh vào hạt châu ngũ sắc, Lam Tiểu Bố cảm thấy khí thế đạo vận của mình bị chặn lại, sau đó thần nguyên và thần niệm đều bị chặt đứt.
Không hay rồi, Lam Tiểu Bố lui lại, Khí Vận Chi Thụ điên cuồng vận chuyển, cũng may Khí Vận Chi Thụ đã chặt đứt loại khống chế đạo vận này. Đạo vận sát phạt từ Thất âm Kích lại cuốn lên một lần nữa.
Phốc phốc! Huyết quang nổ tung, cho dù kích đào do Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố đánh ra bị cắt đứt, nhưng đạo vận từ hạt châu ngữ sắc của Khúc Khổ cũng bị xé nứt, đạo vận vũ trụ khởi nguyên cũng bị nổ tan, hạt châu cũng bị đánh văng ra ngoài. Khí thế sạt phạt bị cắt đứt, đồng thời vạch ra mấy vết thương trên người Khúc Khổ.
“Ta sẽ đến tìm ngươi.” Khúc Khổ bỏ lại câu nói này, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất.
KHi đạo vận kích đào từ Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố bị hắn cắt đứt lại nhanh chóng cuốn lên kích mang, Khúc Khổ đã biết Lam Tiểu Bố khác với Thế Giới Thần bình thường.
Trong tình huống bình thường, hắn giết Thế Giới Thần cũng giống như giết gà vậy, bởi vì hắn có thể khống chế đạo vận đại đạo của đối phương. Nhưng khi đối mặt với Thế Giới Thần có tu vi thấp hơn hắn như Lam Tiểu Bố, hắn lại có chút kiêng kị. Nhưng mà hắn đã sắp bước vào Thần Vương cảnh rồi, muốn giết Lam Tiểu Bố cũng không vội, chờ hắn bước vào Thần Vương cảnh rồi, lại đến giết Lam Tiểu Bố sau.
TRơ mắt nhìn Khúc Khổ bỏ chạy, Lam Tiểu Bố không đuổi theo. hắn biết cho dù Khúc Khổ không chạy trốn, hắn cũng không thể làm gì được đối phương. Có cùng cảnh giới tu vi, nhưng mà Khúc Khổ thật sự quá mạnh.
Hắn mạnh, đó cũng là vì hắn ngưng luyện ra được Khí Vận Chi Thụ thuộc về chính mình, tu luyện đại đạo bản thân. Còn tên Khúc Khổ này tại sao lại mạnh như thế?
“Vãn bối Bắc Tố Đình, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.” Bắc Tố Đình nhanh chóng khom người cảm tạ. Mặc dù đang cảm tạ, nhưng trong lòng Bắc Tố Đình cũng có chút bất an. Lúc nãy ở trong phường thị nàng đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố, bây giờ Lam Tiểu Bố lại xuất hiện ở nơi này, rõ ràng là theo dõi mà đến.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Thuận tay mà thôi, không đáng nhắc đến, ta nhìn thấy ngươi bị tên Khúc Khổ này theo dõi, cho nên mới đi theo đến đây. Ngươi biết Khúc Khổ à? Đoạn Đạo Giả là gì?” Lam Tiểu Bố nói với Bắc Tố Đình.
Bắc Tố Đình nghe thấy Lam Tiểu Bố theo dõi Khúc Khổ mà theo đến đây, trong lòng thở phào một hơi, nhanh chóng thi lễ một cái, “Tên Khúc Khổ này ta từng nghe nói đến, tên thật của hắn là Trúc Khổ. Đạo mà người này tu luyện rất quỷ dị, người chết trong tay hắn, tất cả đều bị cướp đi đạo vận, thất phách cũng không còn, càng không có cơ hội luân hồi. Ra tay với hắn, đạo vận đại đạo sẽ bị hắn khống chế…”
Lam Tiểu Bố càng khẳng định, tên Trúc Khổ này cũng tu luyện đại đạo tự thân, chỉ là không biết rốt cuộc gia hỏa này tu luyện đạo gì.
Khi tu vi tăng lên, Lam Tiểu Bố lý giải về đại đạo càng rõ ràng hơn. Trong tình huống bình thường, gia hỏa có thực lực cường đại, đều tu luyện đại đạo tự thân. Ví dụ như Đại Mộng Thánh Nhân Lâu Dị Y tu luyện Đại Mộng Đạo, Khúc Bồng tu luyện Tinh Cầu đại đạo, Lưu Tinh tu luyện Phàm Nhân Đạo, Hủy Diệt Thánh Nhân tu luyện Hủy Diệt đại đạo, ngay cả Lâu Thiêm Hồ, cũng có Tuyên Hà Đại Đạo của mình.
Tích Niệm Mạt không tu luyện đại đạo tự thân, cho nên tu vi so với những người còn lại, kém hơn rất nhiều. Còn Ma Hề Thánh Nhân Tần Tự Hề, mặc dù là một Thánh Nhân, thực lực của nàng chỉ sợ là xếp vào hàng thấp nhất.
Đương nhiên, theo Lam Tiểu Bố, Tần tự Hề cũng không tính là Thánh Nhân.
Thấy Bắc Tố Đình còn muốn nói gì đó nhưng cứ chần chừ không nói ra, Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Tố Đình đạo hữu, có chuyện gì thì cứ nói, ta tên là Lam Tiểu Bố, cũng sẽ không vì ngươi nói ra điều gì mà cảm thấy khó chịu đâu.”
Bắc Tố Đình nghe thấy vậy thì vội vàng cúi thấp người nói, “Vâng, Lam tiền bối…”
“Gọi tên ta đi, tu vi của ta so với ngươi cũng không cao hơn bao nhiêu.” Lam Tiểu Bố xua tay nói.
Chương 1449 - Người Trúc gia. (2)“Vâng, Lam đại ca.” Bắc Tố Đình cẩn thận nói, “Tên Trúc Khổ này khiến ta nhớ đến một người mà ta đã từng gặp khi ta ở tu chân giới, người này tên là Trúc Khúc, công pháp mà hắn tu luyện cũng vô cùng quỷ dị, hơn nữa thần hồn của hắn vô cùng cường đại. Nếu như lúc đó không phải Chân Tinh xuất hiện một cường giả thiên tài, vậy Trúc Khúc kia lúc đó có thể đã hủy diệt cả Chân Tinh rồi. Phụ thân của Trúc Khúc tên là Trúc Phục, phụ thân của Trúc Phục tên là Trúc Nam Sơn. Mà phụ thân của Trúc Nam Sơn chính là Trúc âm, nghe nói Trúc âm đã sáng lập ra một cái tông môn ở Chân Tinh, tên của tông môn này chính là Luân Hồi Đạo Tông, hình như bọn hắn tu luyện chính là Luân Hồi đạo.”
Lam Tiểu Bố nhíu mày nghĩ một lát rồi nói ra, “Công pháp tên Trúc Khổ này tu luyện, hình như không phải là Luân Hồi đạo, mà là một loại…”
Cho dù chỉ ứng đối một chiêu với Trúc Khổ, nhưng Lam Tiểu Bố cảm nhận được công pháp của Trúc Khổ và Luân Hồi đạo vẫn còn có chút khác biệt, còn về phần khác nhau ở chỗ nào, trong lúc nhất thời hắn không thể nói ra được.
Bắc Tố Đình nói, “Ta nghi ngờ tên Trúc Khổ này chính là con trai của Trúc âm, chắc hẳn là huynh đệ của Trúc Nam Sơn. Hơn nữa Trúc Khổ chắc hẳn được Trúc âm nuôi lớn ở Tiên giới, cho nên ở tu chân giới không có tin tức của hắn.”
TRong lòng Lam Tiểu Bố đã nổi lên lòng kiêng kị đối với tên Trúc Khổ này, bây giờ hắn không sợ tên Trúc Khổ này, nhưng một khi tên Trúc Khổ này bước vào Thần Vương cảnh, vậy thì khó nói. Cho nên hắn nhất định phải tìm nơi tấn cấp lên Thần Vương trước rồi tính tiếp, cho dù là chuyện đánh lén Mân Nguyên, chưa tấn cấp Thần Vương, hắn cũng phải dời lại.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố hỏi, “Tố Đình đạo hữu, ta cũng từng đi qua một tinh cầu tu chân, cái tinh cầu tu chân này trước kia cũng từng có tên là Chân Tinh, không biết có phải tinh cầu mà ngươi đang nói đến hay không.”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói từng đi đến Chân Tinh, Bắc Tố Đình kích động vô cùng, nàng vội vàng hỏi, “Tinh cầu mà Lam đại ca đi qua có phải có một tông môn, tên là Tinh Đế sơn?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không sai, đúng là có một cái tông môn tên là Tinh Đế sơn, nhưng mà sau khi lượng kiếp xảy ra, Tinh Đế sơn đã bị hủy diệt, bây giờ gọi là Chân Khư cung.”
“Lam đại ca, tinh cầu đó đúng là tu chân giới mà ta đã từng sống, ta…” Bắc Tố Đình kích động đến đỏ bừng vành mắt.
Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nàng nghe được tin tức của Chân Tinh. Từ sau khi rời khỏi Chân Tinh, nàng vẫn chưa từng nghe nói đến tin tức Chân Tinh, ngay cả người quen ở Chân Tinh cũng không gặp được ai. Đến mức Trúc Khổ có khả năng có cùng nguồn gốc từ Chân Tinh, nàng chỉ là tình cờ nghe thấy được.
Lam Tiểu Bố nghĩ đến Tả Uyển âm, thờ dài nói, “Lúc ta đi không cẩn thận lạc vào trong hư không, bây giờ cũng không tìm được đường trở về. Ta có một đạo lữ, bây giờ còn đang ở Chân Tinh chờ ta.”
“Lam đại ca, tương lai nếu như ngươi muốn đến Chân Tinh, nhất định phải gọi ta đi cùng. Sau khi ta đến Thần giới, vẫn luôn bị nhốt ở trong vực sâu Di Thần, thậm chí còn chưa từng nhìn thấy mặt trời.” Tâm trạng Bắc Tố Đình vẫn vô cùng kích động.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ngươi yên tâm, chờ sau khi ta rời khỏi vực sâu Di Thần, nhất định sẽ dẫn theo ngươi rời khỏi nơi này.”
“Lam đại ca có thể rời khỏi vực sâu Di Thần? Nơi này không thể đi được.” Bắc Tố Đình kinh ngạc nói,
“Ta có cách rời đi, nhưng mà bây giờ ta không thể đi. Tên Trúc Khổ kia là một mầm tai họa, cho dù ta không đi tìm hắn, hắn cũng sẽ đến tìm ta, cho nên ta nhất định phải tìm một nơi bế quan tu luyện, ít nhất phải đột phá lên Thần Vương cảnh, mới có tư cách sống sót ở nơi này. Đúng rồi, ngươi có biết Mân Nguyên không, người được xưng là Đại Thánh Nhân, cũng là một đại thiên nhân. Ngươi ở vực sâu Di Thần khá lâu, hiểu rõ về con người hắn được bao nhiêu?” Lam Tiểu Bố nói thẳng.
Bắc Tố Đình do dự một chút rồi nói, “Ta cảm thấy người này có chút…”
“Không có gì, có chuyện gì thì ngươi cứ nói.” Cảm thấy Bắc Tố Đình chần chừ, Lam Tiểu Bố bèn nói.
Bắc Tố Đình ừ một tiếng rồi nói, “Ta ở vực sâu Di Thần tìm được một nơi, nơi này vô cùng kỳ quái, có thể nhìn thấy rõ vị trí của Đan Tuyền, nhưng lại chẳng có chút thần linh khí nào. Ta cảm thấy kỳ quái là, trong khoảng thời gian Đan Tuyền dừng phun trào, Mân Nguyên sẽ phong tỏa Đan Tuyền lại, sau đó mời mọi người đi luận đạo, nhưng trong khoảng thời gian này, chính hắn lại đi đến Đan Tuyền…”
“Chờ một chút, Tố Đình đạo hữu, ngươi nói là lúc hội luận đạo diễn ra, Mân Nguyên lại di đến Đan Tuyền? Ngươi có thể nhìn thấy tình huống lúc đó sao?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nói.
“Đúng, ta có thể nhìn thấy, Lam đại ca, ta dẫn ngươi đi. Chỉ là khoảng cách hơi xa.” Bắc Tố Đình lập tức nói.
“Được, ngươi lên phi thuyền của ta, chúng ta cùng đi.” Lam Tiểu Bố không chút do dự, lấy Luân Hồi Oa ra.
Chờ Bắc Tố Đình bước lên Luân Hồi Oa, Lam Tiểu Bố kích phát Luân Hồi Oa, hầu như giống như đang thuấn di, chỉ chớp mắt đã độn không mà đi.
Nửa nén hương sau khi Lam Tiểu Bố đi, trong hư không đột ngột xuất hiện một bgons người, cái ngón này dần dần rõ ràng, đây chính là Trúc Khổ đã rời đi trước đó không lâu.
Trúc Khổ nhắm nghiền hai mắt đứng tại không gina mà vừa rồi hắn và Lam Tiểu Bố đã chiến đấu với nhau, tựa như đang cảm nhận gì đó. Qua một nén nhang sau, hắn mới mỏ to mắt ra. Từ hai hàng lông mày nhíu chặt của hắn cũng có thể thấy được, hắn cũng không thể nào cảm nhận được khí thế đại đạo của Lam Tiểu Bố.
Hắn hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm nói, “Đắc tội với Trúc Khổ ta, ngươi sẽ hối hận vì sống trên đời này.”
Chương 1450 - HÌnh ảnh Đan Tuyền.Tiếng tăm của Luân Hồi Oa, Bắc Tố Đình đã từng nghe nói đến, cho nên Luân Hồi Oa vừa kích phát, Bắc Tố Đình đã biết ngay đây là Luân Hồi Oa, trong lòng nàng âm thầm sợ hãi mà thán phục. Lam đại ca mới quan này tuyệt đối không phải là người bình thường, người bình thường đừng nói là đuổi được Trúc Khổ đi, có thể sống sót được đã là không tệ rồi, hơn nữa người bình thường cũng không thể nào lấy được Luân Hồi Oa.
“Tố Đình đạo hữu, ngươi có biết bao lâu thì Mân Nguyên sẽ cử hành hội luận đạo một lần?” Bên trong Luân Hồi Oa, Lam Tiểu Bố hỏi. Hắn muốn qua loa với Lưu Tinh, nhất định phải biết những thứ này.
Bắc Tố Đình đáp, “Bình thường đều là năm năm một lần, bởi vì cứ qua năm năm Đan Tuyền sẽ ngừng một khoảng thời gian. TRong khoảng thời gian ngừng này, chính là lúc tổ chức hội luận đạo. Lam đại ca, tốc độ pháp bảo phi hành này rất nhanh, ta đoán nhiều nhất là ba đến năm ngày, chúng ta có thể đến chỗ đó.”
Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy, trong lòng đã có chút suy tính, hắn đổi phương hướng của Luân Hồi Oa một chút.
“Lam đại ca, phương hướng hình như không đúng.” Bởi vì Lam Tiểu Bố cho phép Bắc Tố Đình xem xét phương hướng bên ngoài, cho nên khi Lam Tiểu Bố đổi hướng, nàng cũng có thể cảm nhận được.
Lam Tiểu Bố đáp,”Ta biết, ta đi lệch một chút, đi làm một vài chuyện.”
Hai ngày sau, Lam Tiểu Bố đến một vách đá hẹp dài khá heo hút, dừng Luân Hồi Oa lại. Tại sâu trong vách đá này, Lam Tiểu Bố đào ra một cái động phủ lâm thời, gỡ hai cái ấn ký thần niệm ở trên người hắn xuống phong ấn trong cái động phủ này.
Sau khi làm xong, Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí đủ loại Ẩn Nặc Thần Trận, Phòng Ngự Thần Trận và Công Kích Thần Trận. Trừ cái đó ra, hắn còn bố trí một cái truyền tống trận.
Thần linh khí ở nơi này thiếu thốn, cộng thêm vực sâu Di Thần rất hoang vắng, chắc hẳn sẽ không có ai tìm đến đây. Cho dù có người tìm đến nơi này, muốn phá vỡ hư không thần trận cấp năm của hắn tiến vào động phủ cũng không có khả năng. Nếu như bản thân Lưu Tinh tự đến đây, chỉ cần chạm đến cấm chế thần trận của hắn, hắn sẽ phát hiện ra ngay.
Khống chế Luân Hồi Oa một lần nữa tiến về phương hướng Bắc Tố Đình đã nói, Lam Tiểu Bố phát cho Lưu Tinh một đạo tin tức. Nội dung chủ yếu là, cảm thấy tu vi của mình quá thấp, hắn quyết định tìm kiếm nơi bế quan mấy năm, hội luận đạo của Mân Nguyên lần này không đi, chờ đến hội luận đạo lần sau của Mân Nguyên, hắn sẽ xuất quan.
Mặc dù là ngồi ở vòng ngoài cùng tại Đan Tuyền, nhưng thủ đoạn của Lưu Tinh có rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắ cũng đã lấy được một ít Thần Nguyên Đan. Nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại nhận được tin tức của Lam Tiểu Bố, điều này khiến Lưu Tinh hận không thể chửi ầm lên.
Hắn thấy, tên gia hỏa Lam Tiểu Bố này đúng là một chút tiết tháo cũng không có, hai người họ đã bàn tốt một năm sau sẽ đến hội luận đạo của Mân Nguyên đánh lén Mân Nguyên, nhưng nửa đưòng gia hỏa này lại lật lọng.
Mặc dù Lưu Tinh hận không thể lập tức giết chết Lam Tiểu Bố, nhưng hết lần này đến lần khác hắn không thể không nhịn cơn tức này xuống. Đối phó với Mân Nguyên cần một Thế Giới Thần cường đại như Lam Tiểu Bố, nếu không thì bọn hắn sẽ chẳng có chút cơ hội nào. Đồng bạn hợp tác tốt như Lam Tiểu Bố không dễ tìm, bây giờ Lam Tiểu Bố nói muốn lùi đến hội luận đạo sau, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nại.
Cũng may Lưu Tinh có thể thông qua ấn ký của mình cảm nhận được vị trí của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố quả thật đang dừng lại một chõ nào đó, hẳn là đang bế quan.
Lưu Tinh cố kìm nén xúc động đi tìm Lam Tiểu Bố, cũng may đối với một người tu sĩ mà nói, thời gian sáu năm sẽ nhanh chóng qua đi, cùng lắm thì hắn đợi thêm mấy năm nữa thôi.
…
Sau khi gỡ đi ấn ký, Lam Tiểu Bố tăng nhanh tốc độ, lần này Luân Hồi Oa chỉ phi hành ba ngày, đã đến nơi mà Bắc Tố Đình chỉ.
“Nơi ngươi nói chính là chỗ này?” Lam Tiểu Bố dựa theo vị trí Bắc Tố Đình nói mà dừng Luân Hồi Oa lại, sau đó còn cảm thấy khó hiểu, nơi này quá bình thường. Khắp nơi đều là bùn đất xám trắng, ở vực sâu Di Thần, nơi có loại bùn đất màu xám này, hầu như chiếm bảy phần trở lên.
Nếu như nhất định phải nói có chỗ nào đặc biệt, vậy thì đó chính là bùn đất xám trắng ở nơi này có chút mấp mô, hoặc là dùng đồi núi để hình dung thì thích hợp hơn một chút.
Bắc Tố Đình biết Lam Tiểu Bố đang cảm thấy nghi ngờ, nàng vội vàng nói, “Lam đại ca, từ nơi này chúng ta tiếp tục đi về phía trước, ngươi đi theo sau ta, ta biết đi như thế nào.”
Nói xong, Bắc Tố Đình nhảy lên đỉnh một đồi núi hơi cao, sau đó từ đỉnh núi này nhảy đến đỉnh đồi núi khác.
Lam Tiểu Bố đi theo phía sau, vừa đi vừa dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu.
Cứ đi như vậy khoảng một canh giờ, Bắc Tố Đình mới dừng lại.
Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi, “Sao ngươi lại biết phải đi như thế nào?”
Giờ phút này Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng xong mô hình kết cấu ở nơi này, đây là một cấm trận. Mặc dù tạo dựng ra được đây là một cấm trận, nhưng muốn mở được cấm trận này tiến vào bên trong, chỉ sợ phải tốn rất nhiều thời thời gian.
Bắc Tố Đình vội vàng nói, “Lúc trước ta bị nhốt ở trong hư không, sau khi lượng kiếp xảy ra, ta nghĩ rằng mình chết chắc rồi, kết quả lại xuất hiện một cái vết nứt hư không. Ta không kịp suy nghĩ gì cả, vọt thẳng vào bên trong vết nứt hư không kia. Sau khi vọt vào trong vết nứt hư không ấy, nơi ta đến chính là nơi mà chúng ta muốn đi. Ta nghi ngờ chỗ đó là do có người cố ý xây dựng lên, bởi vì nơi đó có một cái đồ giám viễn cổ. Ta có thể đi ra từ nơi đó, chính là dựa vào cái đồ giám kia.”
Chương 1451 - HÌnh ảnh Đan Tuyền. (2)“Đò giám kia còn ở đó không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Bắc Tố Đình lắc đầu, “Không còn ở đây, khi ta ghi nhớ được cách ra vào từ đồ giám kia, cái đồ giám lập tức tán loạn trong hư không.”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, cái cấm chế này quả thật rất cao minh. Cấm chế hoàn toàn dung hợp với quy tắc thiên địa xung quanh, đều là cấm chế cực mạnh.
“Nhưng mà ta biết ra vào như thế nào, đợi lát nữa ta sẽ khắc cho ngươi.” Bắc Tố Đình nói.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “KHông cần phải làm như vậy, nếu như ta đoán không sai, với quy tắc thiên địa ở nơi này, ngươi nhất định không thể nào khắc họa ra được cái đồ giám kia.”
Bắc Tố Đình sửng sốt, không tin lắm mà lấy một mảnh ngọc giản ra, chỉ là nàng vừa mới khắc họa được một ít, ngọc giản đã trực tiếp vỡ vụn.
“Không cần làm nữa, sau khi ngươi đến nơi này, nhiều gò núi như vậy, nhưng ngươi có thể biết rõ nên đi trên gò núi nào, sau đó bước đến gò núi tiếp theo ra sao, có phải giống như được khắc ở trong đầu hay không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Nghe thấy Lam Tiểu Bố hỏi, Bắc Tố Đình mới tỉnh ngộ ra, “Đúng, thật giống như được khắc ở trong đầu vậy.”
Lúc này, nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, sau khi nàng đến nơi này, nhiều gò núi như vậy, nàng lại biết rất rõ nên đi trên những gò núi nào. TRên đồ giám cũng có, nhưng cũng không giải thích rõ ràng như vậy.
“Không cần phải lo lắng, vấn đề này chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây rồi nói tiếp.” Lam Tiểu Bố ra hiệu Bắc Tố Đình không nên suy nghĩ nhiều.
Lam Tiểu Bố lại thông qua mô hình mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mà biết rõ, Bắc Tố Đình đã bị người hạ ấn ký ký ức trong đầu, loại ấn ký ký ức này cũng không phải là thứ đơn giản. Nếu như gia hỏa hạ ấn ký ký ức này vẫn lạc, vậy thì không quan trọng. Nhưng một khi đối phương không vẫn lạc, vậy thì Bắc Tố Đình rất có thể đã lâm vào một âm mưu, bị người khác lợi dụng.
Chờ rời khỏi nơi này rồi, Lam Tiểu Bố dự định dựa vào Vũ Trụ Duy Mô giúp Bắc Tố Đình loại bỏ cái ấn ký ký ức này đi.
“Được, Lam đại ca, muốn đi vào nơi này, nhất định phải dựa theo cách của ta mà làm.” Nói xong, Bắc Tố Đình nhanh chóng di chuyển mấy vị trí, sau đó phun ra một ngụm máu.
Một khắc sau, một cái trận môn loáng thoáng hiện ra trước mặt hai người, Bắc Tố Đình vừa sải bước đi vào vừa kêu lên, “Lam đại ca, nhanh chóng tiến vào.”
Lam Tiểu Bố nhìn thấy Bắc Tố Đình hộc máu, cũng có chút cau mày, hắn vẫn đi theo Bắc Tố Đình bước vào trong trận môn, xuất hiện trên một tảng bạch ngọc cực lớn.
Bốn phía tảng bạch ngọc này đều là vách đá cao ngất, hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối. Mà tảng bạch ngọc này chỉ nối liền với một cái vách đá bằng một cây cầu đá cực kỳ nhỏ hẹp.
Đứng trên tảng bạch ngọc này nhìn về phía vách đá ở đối diện, chính là một tấm ngọc bích bóng loáng như gương. HÌnh ảnh hiện lên trên tấm ngọc bích kia lại khiến Lam Tiểu Bố vô cùng khiêp sợ, bởi vì đó rõ ràng là hình ảnh của Đan Tuyền. Giờ phút này đang là lúc Đan Tuyền phun Thần Nguyên Đan, vô số tu sĩ đều đang cướp đoạt Thần Nguyên Đan ở vị trí của mình.
Lam Tiểu Bố thậm chí còn có thể nhìn thấy Lưu Tinh đang ngồi ở ngoài cùng, cho dù Lưu Tinh ngồi ở vòng ngoài cùng, nhưng thần niệm của hắn hình như rất đặc biệt, có mấy chục viên đan dược đã bị hắn cuốn đi.
“Lam đại ca, lúc trước khi ta từ hư không lạc đến đây, đã bị truyền tống lên đến chỗ ngọc thạch này. Ta thấy được cái đồ giám cổ xưa kia, cũng là ở trên cái ngọc thạch này. Chỉ là ở nơi này không có thần linh khí, cơ bản không thể nào tu luyện.” Bắc Tố Đình nói.
Lam Tiểu Bố cảm nhận một chút, nơi này quả nhiên không có chút thần linh khí nào, quả thật không thể tu luyện được.
“Ta xem xét xung quanh xem thế nào.” Lam Tiểu Bố nói xong thì cẩn thận đi đến biên giới ngọc thạch.
Bắc Tố Đình vội vàng nói, “Lam đại ca, nơi này cũng không thể sử dụng được thần niệm, chỉ có thể dùng mắt mà nhìn, hơn nữa bên dưới không biết kéo dài đến đâu. Bởi vì không thể nào sử dụng thần niệm, một khi bị rơi xuống đó, hậu quả khó mà đoán trước được.”
“Ta biết.” Lam Tiểu Bố đã biết thần niệm không thể dùng được ở chỗ này, chuyện này đối với hắn không thành vấn đề, chỉ cần hắn tạo dựng ra được mô hình kết cấu rồi, tìm được nguyên nhân không thể dùng thần niệm, sớm muộn gì cũng có thể dùng thần niệm của bản thân.
Rõ ràng không có gió, nhưng khi Lam Tiểu Bố đứng tại rìa của ngọc thạch, lại có thể cảm nhận được một loại ý lạnh thấm đến tận xương cốt từ bên ngoài ngọc thạch thổi đến.
Thần niệm chỉ có thể mở rộng trong phạm vi nửa thước, hoàn toàn không thể nào mở rộng được.
Đi vòng quanh bốn phía ngọc thạch này nhìn một chút, trừ một cây cầu đá hẹp dài nối liền ngọc thạch với vách đá kia thì không còn thứ gì khác.
Lấy tay sờ vào ngọc thạch một chút, lại cảm nhận được cảm giác trơn bóng mát lạnh.
Lam Tiểu Bố không tiếp tục đi dạo nữa, mà ngồi trên ngọc thạch, thậm chí còn nhắm mắt lại. Tảng ngọc thạch này không nhỏ, chu vi chỉ khoảng chừng ba trượng. Vừa rồi di dạo, hắn đã sớm kiểm tra hết xung quanh ba trượng này.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhắm mắt không nói gì thêm nữa, Bắc Tố Đình cũng tìm một nơi ngồi xuống, nàng biết Lam Tiểu Bố đang suy nghĩ biện pháp, bây giờ nàng cũng không nên quấy rầy Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố quả thật đang nghĩ cách, khi hắn tạo dựng ra mô hình kết cấu. Mô hình kết cấu của tảng ngọc thạch này, còn cả mô hình kết cấu tại sao nơi này lại không thể sử dụng thần niệm. Sau khi tạo dựng xong những thứ này, chuyện đầu tiên hắn cần làm chính là phải mở rộng thần niệm của mình ra.
Chương 1452 - Quy tắc Không Gian Kính Tượng.Tốc độ tạo dựng của Vũ Trụ Duy Mô vô cùng chậm chạp, Lam Tiểu Bố dừng việc tạo dựng mô hình Tiểu Tinh Cầu Thuật lại, ngoài ra còn dùng mấy đầu Thần Linh mạch cực phẩm để cung cấp thần nguyên, thế nhưng với điều kiện như vậy cũng tốn thời gian nửa tháng, Vũ Trụ Duy Mô mới có thể tạo dựng ra được một mô hình đại khái.
Nếu như là trước đó, từ mô hình kết cấu đại khái này, Lam Tiểu Bố không thể nào hiểu rõ được đây là mô hình kết cấu gì. Nhưng mà bây giờ Lam Tiểu Bố đã ngưng luyện ra Khí Vận Chi Thụ rồi, sự lý giải về quy tắc đại đạo cũng hơn xa trước kia.
Thông qua mô hình kết cấu mơ hồ này, Lam Tiểu Bố đoán ra được sở dĩ trên tấm ngọc bích này có được hình ảnh Đan Tuyền, rất có thể chính là quy tắc Không Gian Kính Tượng, nhất định là quy tắc đại đạo tự thân ngưng luyện ra, tuyệt đối không phải là do không gian vùng thiên địa này tự hình thành ra.
Trước đó Lam Tiểu Bố vẫn cho rằng, sở dĩ trên ngọc bích này có thể nhìn thấy tình cảnh ở Đan Tuyền, có thể là do Giám Sát đại trận, thông qua Giám Sát đại trận là có thể làm ra được chuyện này. Nhưng sự thật chứng minh đây không phải là Giám Sát đại trận.
Lại qua thêm mười ngày nữa, mô hình kết cấu của Vũ Trụ Duy Mô đã từ từ hoàn thành được chín phần, giống như những gì Lam Tiểu Bố đã suy đoán, cái này quả thật chính là quy tắc Không Gian Kính Tượng.
Cho dù biết loại quy tắc Không Gian Kính Tượng này là do đại đạo tự thân mà ngưng luyện ra, nhưng Lam Tiểu Bố cũng biết rõ bản thân mình không thể nào làm được như vậy. Có thể làm được thế này, tuyệt đối là đại năng trong số đại năng, Lam Tiểu Bố nghi ngờ, cho dù là Thánh Nhân cũng không thê nào làm được. Giám Sát đại trận đem đi so với quy tắc Không Gian Kính Tượng này chẳng khác nào là trò hề.
TRong đầu Lam Tiểu Bố đang nghĩ, cái quy tắc Không Gian Kính Tượng này chắc hẳn tồn tại trong một không gian vô cùng mênh mông ở vực sâu Di Thần này, nếu không thì làm sao có thể chiết xạ được hình ảnh Đan Tuyền ở cách xa cả trăm triệu vạn dặm đến đây được?
Thánh Nhân cũng không làm được, vậy người tạo dựng ra được quy tắc Không Gian Kính Tượng này chính là cường giả còn cao cấp hơn Thánh Nhân?
Lam Tiểu Bố cảm thấy da đầu tê dại, Thánh Nhân đã rất đáng sợ rồi, nếu như cao cấp hơn cả Thánh Nhân, vậy có phải chỉ cần một cái hà hơi thôi cũng có thể diệt hắn?
Không đúng, Lam Tiểu Bố đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác, nếu như theo cái khả năng này, thế thì hắn cũng có thể làm được.
Đó chính là vùng không gian này là của hắn, vậy thì hắn đương nhiên có thể tùy ý tạo dựng ra quy tắc nào đó trong vùng không gian thuộc về mình này.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố đột nhiên giật thót, bởi vì khả năng này thì càng đáng sợ hơn
Chẳng lẽ vực sâu Di Thần là thế giới vũ trụ của một cường giả? Chuyện này không phải là không có khả năng, mà là vô cùng có khả năng. Bởi vì Trường Sinh giới của hắn cũng giống như vậy, mặc dù Trường Sinh giới của hắn bây giờ vẫn còn rất đơn sơ, nhưng hắn có thể ngưng luyện quy tắc đại đạo thuộc về mình ở trong Trường Sinh giới.
Nghĩ đến nơi này rất có thể chính là thế giới của người khác, Lam Tiểu Bố lập tức cảm thấy toàn thân không thoải mái.
Nếu như là thế giới của người khác, vậy thì mình nhất định phải nhanh chóng rời đi. Cho dù bây giờ chủ nhân của thế giới này không có ở đây, nhưng chỉ cần đối phương luôn luôn liên hệ cảm ứng với thế giới này, vây thì ở chỗ này sẽ không an toàn.
Lam Tiểu Bố ép bản thân mình phải tỉnh táo lại, sắp xếp lại mọi chuyện trong đầu lại một lần nữa. Vùng không gian này là thế giới của người khác thật sự khả năng cũng không lớn, đây là vực sâu ở Vô Căn Thần giới, làm sao có thể là thế giới vũ trụ của người khác? Vô Căn Thần giới không biết đã tồn tại biết bao nhiêu năm, nếu như là thế giới của người khác, vậy thì đã sớm có người phát hiện ra rồi, chứ không đợi đến bây giờ.
Khi Lam Tiểu Bố còn đang suy nghĩ, Vũ Trụ Duy Mô đã hoàn toàn tạo dựng xong mô hình kết cấu của tấm ngọc bích ở đây.
Khiến Lam Tiểu Bố mừng rỡ chính là, cái quy tắc Không Gian Kính Tượng này chưa lớn đến mức như trong tưởng tượng của hắn, đằng sau tấm ngọc bích này chính là một cái Hư Không Truyền Tống Trận Môn, cái quy tắc Không Gian Kính Tượng này chỉ hình thành ở giữa hai cái Hư Không Truyền Tống Trận. Cách này mặc dù rất khó, nhưng mà so với việc hình thành một loại quy tắc trong không gian này thì đơn giản hơn rất nhiều. Hơn nữa có thể xác định, đây không phải là thế giới của người khác.
Không đúng…
Lam Tiểu Bố đột nhiên nghĩ đến, nếu như có hai cái trận môn truyền tống, vậy chẳng phải là đang nói lên rằng, phía bên kia của tấm ngọc bích này chính là đầu nguồn chân chính của cái Đan Tuyền kia? Ở nơi đó hình thành nên vô cùng vô tận Thần Nguyên Đan, sau đó những Thần Nguyên Đan này thông qua trận môn hư không truyền tống đến chỗ Đan Tuyền, sau đó phun trào ra…
Lam Tiểu Bố càng nghĩ càng cảm thấy đúng, bởi vì vừa rồi mô hình kết cấu đã thể hiện đằng sau tấm ngọc bích này có quy tắc thần nguyên vô cùng nồng đậm, nói rõ đằng sau tấm ngọc bích có thần linh khí.
Bây giờ hắn phải nghĩ cách đi đến chỗ tấm ngọc bích này, sau đó nghĩ cách đục mở tấm ngọc bích này ra.
Có mục tiêu rồi, Vũ Trụ Duy Mô tiếp tục tạo dựng ra mô hình kết cấu mới, chính là làm thế nào để hắn có thể mở rộng thần niệm ở nơi này.
TRong lúc tạo dựng mô hình, Lam Tiểu Bố bắt đầu nghiên cứu quy tắc Không Gian Kính Tượng. Hắn cảm thấy cái quy tắc này vô cùng trâu bò, bây giờ hắn có rất nhiều độn thuận, lại không biết thuấn di. Nếu như học được thuấn di, lại cộng thêm độn thuật của hắn, cho dù có là Chuẩn Thánh cũng chưa chắc có thể đuổi kịp hắn. Quy tắc Không Gian Kính Tượng, đây chính là từ một vùng không gian này đến một vùng không gian khác, có lẽ có thể dùng để thuấn di.
Chương 1453 - Quy tắc Không Gian Kính Tượng. (2)Lam Tiểu Bố bắt đầu dựa vào đạo thụ của mình để nghiên cứu mô hình kính tượng ở vùng không gian này, đầu tiên là khoảng cách thuấn di nhất định phải nằm trong phạm vi thần niệm của hắn, một khi nằm ngoài thần niệm của hắn…
Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, lại cảm thấy suy nghĩ của mình có vấn đề. Chỉ thuấn di trong phạm vi thần niệm của mình, vậy thì muốn chạy thoát khỏi sự truy sát của Hợp Thần cảnh cũng khó.
Cho dù thần niệm của hắn có mạnh đến đâu cũng không thể mạnh hơn Hợp Thần được. Nghĩ lại mà xem, vất vả lắm hắn mới thuấn di một lần, kết quả là vẫn còn nằm trong phạm vi thần niệm của Hợp Thần người ta, cái này mà gọi là thuấn di gì chứ? Còn không bằng hắn trực tiếp dùng Ngũ Hành độn thuật
Khoảng cách thuấn di nhất định phải vượt qua phạm vi thần niệm của hắn, chuyện này có liên quan đến việc thay đổi quy tắc Không Gian, công pháp của Lưu Tinh không tính là tệ, có thể dựa vào pháp tắc phá vỡ thế giới của người khác, có thể dựa vào pháp tắc mà hạ ấn ký lên người khác…
Như vậy thì hắn chỉ cần mượn một đạo pháp tắc bên trong quy tắc Không Gian để thi triển thuấn di, chỉ cần nắm bắt đươc không gian nào có đạo pháp tắc này, vậy hắn có thể dựa vào pháp tắc thuấn di này đi đến nơi xa vô tận. Sau khi thần nguyên của hắn bộc phát có thể đi đến nơi nào, vậy thì hắn có thể thuấn di đến đó. Về mặt lý thuyết, chỉ cần nơi này cũng có một đạo pháp tắc tương tự…
Lam Tiểu Bố càng nghĩ càng cảm thấy có thể, nếu như vậy, mặc dù không biết tiếp theo mình sẽ thuấn di đến nơi nào, nhưng có thể thoát khỏi nguy hiểm. Tương lai chờ thực lực của hắn tăng lên rồi, thậm chí có thể dung hợp loại thuấn di này vào thần thông Vô Giới. Trong quá trình thuấn di không quan tâm đến giới vực không gian, chỉ sợ không ai có thể đuổi kịp hắn.
Khí Vận Chi Thụ không ngừng ngưng luyện đạo vận mà Lam Tiểu Bố đã cảm ngộ ra, cảm ngộ của Lam Tiểu Bố đối với thuấn di càng ngày càng rõ ràng. nếu như không phải bản thân còn đang ở chỗ này, Lam Tiểu Bố đã muốn chạy ra ngoài thử một chút rồi.
Nhưng vào lúc này, Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra mô hình kết cấu mới, sở dĩ ở chỗ này không thể mở rộng thần niệm được, là bởi vì không gian này có cấm chế khóa chặt thần niệm.
Lam Tiểu Bố lập tức để Vũ Trụ Duy Mô dung hợp với quy tắc của nơi này để nâng cấp Đoán Thần Thuật, Đoán Thần Thuật của hắn không biết đã nâng cấp bao nhiêu lần, vừa đến nơi có áp chế thần niệm, chỉ cần dung hợp quy tắc không gian nơi đó rồi nâng cấp Đoán Thần Thuật là được.
Có lẽ có một ngày, thần niệm mà hắn dùng Đoán Thần Thuật rèn luyện ra, sẽ không còn bị áp chế ở bất cứ nơi nào nữa.
Quy tắc của nơi này đã được Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, chỉ qua mấy ngày, Đoán Thần Thuật đã được Lam Tiểu Bố nâng cấp một lần nữa.
Lam Tiểu Bố đang thử dùng Đoán Thần Thuật mới rèn luyện thần niệm của mình, chỉ ngắn ngủi mấy ngày, thần niệm của hắn đã phá tan được cấm chế nơi này, sau đó từ từ mở rộng ra ngoài.
Từ một thước đến mười trượng…
Một tháng sau, thần niệm Lam Tiểu Bố đã có thể mở rộng ra khoảng trăm dặm. Không chỉ như vậy, bởi vì hắn tu luyện Đoán Thần Thuật, thần niệm lại tăng lên một chút.
Lam Tiểu Bố biết như vậy đã không tệ rồi, nơi nào rèn luyện thần niệm cũng được, không cần thiết phải ở nơi này tiêu hao thời gian. Ở nơi này, thần niệm mở rộng được trăm dặm đã đủ để hắn đến được chỗ của tấm ngọc bích kia, sau đó đục mở ngọc bích ra xem xét tình hình bên trong.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đứng lên Bắc Tố Đình vội vàng hỏi, “Lam đại ca, ngươi có cách rồi sao?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta thử một chút xem, ta nghi ngờ phía đối diện tấm ngọc bích này chính là đầu nguồn của Thần Nguyên Đan, nếu như ta suy đoán là sự thật, vậy trong vài năm ta có thể bước vào Thần Vương cảnh, mà tu vi của ngươi nhất định cũng sẽ tăng mạnh.”
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Bắc Tố Đình mừng rỡ vô cùng. Những năm qua nàng có thể từ Tiên Đế tu luyện đến Thần cảnh, chỉ yếu là nhờ vào Đan Tuyền. Mỗi lần ở Đan Tuyền thu hoạch được một ít Thần Nguyên Đan, cứ như vậy tích lũy tháng ngày, nàng cũng tu luyện đến Thần Quân sơ kỳ. nếu có đầy đủ Thần Nguyên Đan, nàng có thể trong thời gian ngắn bước vào Thế Giới Thần, sau đó tấn cấp Thần Vương cảnh.
Những năm này bị nhốt ở trong vực sâu Di Thần, nội tình của nàng đã đầy đủ, bây giờ cần nhất chính là một lượng lớn tài nguyên tu luyện.
“Lam đại ca, ngươi phải cẩn thận một chút. Ta luôn cảm thấy cái vực sâu này không hề đơn giản, một khi rơi xuống sợ sẽ rất nguy hiểm.” Mặc dù trong lòng Bắc Tố Đình rất kích động nhưng cũng biết cái vực sâu này rất nguy hiểm. Cái này hoàn toàn là dựa vào trực giác, không có cái gì gọi là chứng minh được hay không.
Lam Tiểu Bố đứng ở rìa của ngọc thạch, thần niệm cẩn thận thẩm thấu ra ngoài, vực sâu bên dưới ngọc thạch không chỉ sâu hơn trăm dặm, thần niệm của hắn vẫn chỉ chạm đến hư không.
Lam Tiểu Bố nhìn ngọc bích ở phía đối diện một chút, cách vị trí hắn đang đứng chỉ có vài dặm. Với thần niệm bây giờ của hắn, chắc hẳn đã đủ để đến phía chỗ đó.
Hít vào một hơi thật sâu, Lam Tiểu Bố sải bước ra. Một khắc sau một luồng lực lượng đáng sợ lập tức đè ép Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố giống như thiên thạch bị rơi xuống. Bắc Tố Đình đang đứng trên ngọc thạch kinh hô một tiếng, nàng không ngờ đến sẽ xảy ra tình huống này.
Lam Tiểu Bố cũng không thể nào nghĩ đến sẽ xảy ra tình huống này, thần niệm của hắn đã có thể bao bọc cả người hắn lại, thậm chí có thể cảm nhận được sự tồn tại trong không gian xung quanh, theo lý mà nói hắn hoàn toàn có thể đi qua không gian này mới đúng.
Cho dù đã cố gắng dùng thần niệm bao bọc lấy mình, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn cảm thấy tốc độ rơi xuống càng lúc càng nhanh. Không thể tiếp tục như vậy được, Lam Tiểu Bố điên cuồng vận chuyển Đoán Thần Thuật vừa rèn luyện thần niệm của mình, vừa cố gắng ổn định thân mình. Qua hơn nửa ngày, Đoán Thần Thuật tựa như có tác dụng, thân thể Lam Tiểu Bố bắt đầu rơi chậm lại.
Lam Tiểu Bố thở phào một hơi, vẫn vừa vận chuyển Đoán Thần Thuật rèn luyện thần niệm của mình, vừa thử bay lên. Lam Tiểu Bố nhanh chóng phát hiện ra, trong hư không ở bên ngoài tảng ngọc thạch này, hiệu quả rèn luyện thần niệm từ Đoán Thần Thuật của hắn càng tốt hơn. Qua một ngày sau, Lam Tiểu Bố đã có thể bay lên trên, mà giờ phút này thần niệm của hắn đã mở rộng ra gấp hai lần.
Chương 1454 - Thần Nguyên Đan Hải.Càng về sau, tốc độ của Lam Tiểu Bố bay lên càng lúc càng nhanh. Ba ngày sau, Lam Tiểu Bố đã bay lên được trên tảng ngọc thạch kia.
Từ khi Lam Tiểu Bố rơi xuống vực sâu, Bắc Tố Đình vẫn luôn lo lắng đi vòng quanh, nhưng mà nàng không thể làm gì được. Mãi đến khi thân ảnh Lam Tiểu Bố xuất hiện trong tầm mắt nàng một lần nữa, nàng mới thở phào một hơi.
Lần này Lam Tiểu Bố chỉ cần hơn mười mấy giây đã có thể đứng đối diện với tấm ngọc bích, chỉ là hẻm núi bằng ngọc bích này bóng loáng như gương, hoàn toàn không có nơi đặt chân.
Lam Tiểu Bố lấy Thất âm Kích ra, đánh một kích vào tấm ngọc bích này, trên ngọc bích xuất hiện một dấu vết màu trắng, sau đó dấu vết này nhanh chóng biến mất, ngọc bích vấn là ngọc bích, không có chút thay đổi nào.
Lam Tiểu Bố kinh hoảng, một kích vừa rồi của hắn đã dùng đến năm phần thần nguyên, vậy mà lại không khiến ngọc bích này có chút tỳ vết nào, ngọc bích này cứng rắn đến mức nào?
Trước đó hắn thông qua Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu của tấm ngọc bích này, biết rất rõ cái ngọc bích này cũng không phải là trận pháp gì cả, mà là một tấm ngọc bích thật. Nếu như không phải là trận pháp, vậy mạnh mẽ phá vỡ là được mới đúng chứ.
Lam Tiểu Bố lui về sau một chút, lại vung Thất âm Kích ra, dốc toàn lực đánh.
“Răng rắc!” Một tiếng vang lanh lảnh truyền đến, sau đó lực phản cường đại dội đến, Lam Tiểu Bố cảm thấy ngực bị nện vào, trong lòng càng trầm xuống. hắn biết rõ tiếng giòn vang lúc này không phải là do ngọc bích bị đánh vỡ, mà là mũi Thất âm Kích của hắn đã bị gãy mất nửa thước.
Thất âm Kích này từ khi hắn còn ở tu chân giới đã ở bên người hắn, lúc trước vì lấy được Thất âm Kích, Liễu Ly còn suýt chết. Không ngờ Thất âm Kích không bị hư hại do đấu pháp với người khác, mà bị vỡ vụn tại một vách đá.
Lam Tiểu Bố có chút đau lòng nhìn Thất âm Kích, muốn tìm được một món pháp bảo thích hợp với hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Không ngờ còn chưa lấy được đồ đến tay, ngược lại đã khiến mình bị tổn thất pháp bảo.
Thất âm Kích bị gãy, Lam Tiểu Bố không còn thử dùng sức mạnh nữa. Mô hình kết cấu của tấm ngọc bích này đã sớm tạo dựng ra, nếu như có cách khác để mở ra, mô hình kết cấu cũng sẽ cho ra đáp án. Nếu mô hình kết cấu không đưa ra đáp án, vậy đã nói rõ tấm ngọc bích này chỉ có thể cứng đối cứng mà mở ra.
Đáng tiếc tu vi của hắn quá thấp, chỉ là cảnh giới Thế Giới Thần. Cho dù Thế Giới Thần như hắn có thể so với Thần Vương, nhưng sợ rằng cũng không thể nào cưỡng ép phá mở tấm ngọc bích này ra.
Lam Tiểu Bố nhíu mày đứng trước tấm ngọc bích, cẩn thận quan sát mô hình kết cấu đã tạo dựng ra. Trong ngọc bích này có quy tắc thần nguyên, còn có quy tắc truyền tống trận văn, có quy tắc Không Gian Kính Tượng…
Còn nữa, khi Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu, bên trong còn có rất nhiều quy tắc mà hắn không để ý đến, lúc đó hắn nghĩ rằng, những quy tắc này quá nhiều, không cần phải để ý.
Mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, mỗi lần đều có một lượng lớn quy tắc, nếu như mỗi một đạo quy tắc hắn đều phải nghiên cứu một chút, vậy thì sẽ phải hao tốn quá nhiều thời gian. Cho nên sau khi tạo dựng ra mô hình của tấm ngọc bích này, hắn chỉ để ý đến mỗi quy tắc truyền tống hư không, quy tắc Không Gian Kính Tượng, các loại quy tắc nguyên khí thiên địa.
Bây giờ hắn cẩn thận quan sát lại, phát hiện trên tấm ngọc bích này còn ẩn chứa quy tắc Chuyển Hóa Thần Nguyên, quy tắc Ngưng Luyện, quy tắc Phản Phệ…
Nói chính xác thì khi một kích của hắn đánh vào tấm ngọc bích này, cho dù hắn sử dụng lực lượng thần nguyên lớn đến mức nào, vậy thì phần lớn thần nguyên sẽ chuyển hóa thành một loại quy tắc lực lượng, những lực lượng này được ngọc bích mượn lấy, sau đó ngưng luyện cùng ngọc bích, khiến độ cứng của ngọc bích tăng lên.
Đây là lực lượng của chính hắn đánh vào chính lực lượng đó, nếu có thể đánh tan ngọc bích mới là chuyện lạ. Cái này cũng giống như có một người nắm lấy đầu của chính mình kéo lên, theo lý mà nói, cho dù sức của người này có lớn đến đâu, chỉ cần không có lực lượng khác tham gia vào, vậy thì hắn sẽ không thể nào thành công được.
Lam Tiểu Bố cảm thán không ngừng, nếu như không phải có Vũ Trụ Duy Mô, chỉ sợ hắn chỉ có thể đến từ đâu thì quay về đó mà thôi, bởi vì hắn không thể nào biết được trên tấm ngọc bích này còn ẩn chứa các loại quy tắc Chuyển Hóa Thần Nguyên, quy tắc Ngưng Luyện. Cho dù tấm ngọc bích này là ai tạo ra, người tạo ra tấm ngọc bích này chính là một thiên tài.
Nhưng mà tên thiên tài này không gặp may lắm, gặp phải người có Vũ Trụ Duy Mô như hắn. Trước mô hình kết cấu, tất cả mọi bí mật của tấm ngọc bích này đều không thể nào che giấu được.
Lần này Lam Tiểu Bố thậm chí không cần Vũ Trụ Duy Mô đưa ra phương án phá giải giúp hắn, lấy một đoạn kích đánh ra một kích. Một kích này ẩn chứa quy tắc đại đạo do chính hắn cảm ngộ ra, lần này chẳng những có thể khiến quy tắc Chuyển Hóa Thần Nguyên trên ngọc bích biến mất, mà còn khiến ngọc bích không thể nào mượn lực để ngưng luyện chính nó.
Răng rắc! Một tiếng vang giòn truyền đến một lần nữa, một lỗ hổng chỉ lớn bằng quả đấm xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố. Thần nguyên nồng đậm đến cực hạn bao trùm đến, thần nguyên này còn ẩn chứa quy tắc Thần Nguyên Đan tự nhiên, khiến tinh thần Lam Tiểu Bố thả lỏng.
Chỉ qua mấy giây sau, cái lỗ hổng cỡ nắm tay này lại khôi phục lại như cũ. Lam Tiểu Bố biết rất rõ, đây là quy tắc Phục Hồi trên tấm ngọc bích. Chỉ cần Thần Nguyên Đan ở nơi này không biến mất, những quy tắc này mãi mãi có hiệu lực.
“Tố Đình đạo hữu, ngươi mở rộng tâm thần ra, ta kéo ngươi đến đây.” Lam Tiểu Bố nói xong, thần niệm trực tiếp tụ trên người Bắc Tố Đình, đồng thời cuốn lên.
Chương 1455 - Quy tắc Không Gian Kính Tượng. (2)Cho dù Bắc Tố Đình cách Lam Tiểu Bố xa khoảng vài dặm, nhưng Lam Tiểu Bố có thể đánh vỡ ra một cái lỗ hổng trên tấm ngọc bích này, mùi hương Thần Nguyên Đan nồng đậm ập đến, nàng cũng có thể cảm nhận được. Suy đoán của Lam Tiểu Bố quả nhiên chính xác, nơi này thật sự chính là đầu nguồn phun trào Thần Nguyên Đan của Đan Tuyền.
Bây giờ nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, nàng lập tức mở rộng tâm thần ra. Một khắc sau, một luồng lực lượng thần niệm bao trùm đến, Bắc Tố Đình được Lam Tiểu Bố trực tiếp cuốn đến trước mặt.
”Chờ sau khi ta mở ra được một cửa hang, ta sẽ đưa ngươi vào trước. Nơi này đi vào nhất định phải nhanh, bởi vì tấm ngọc bích này sẽ nhanh chóng phục hồi lại.” Lam Tiểu Bố dặn dò một câu.
Bắc Tố Đình ừ một tiếng, căng thẳng nhìn chằm chằm tấm ngọc bích trước mặt. Trong lòng nàng vô cùng kích động, bởi vì nàng hiểu được, chỉ cần có thể tiến vào trong này, đến khi ra ngoài, nàng tuyệt đối sẽ có một tu vi khác.
Lấy Thất âm Kích ra, liên tiếp đánh vào tấm ngọc bích.
Tạch tạch tạch, mấy tiếng nứt vang lên. Một lỗ hổng rộng chừng một thước xuất hiện, Lam Tiểu Bố vươn tay ra, Bắc Tố Đình nhanh chóng cuốn theo thần nguyên vọt vào trong. Lam Tiểu Bố đi theo sát phía sau cũng nhanh chóng vọt vào. Lúc chân hai người chạm chân đến mặt đất rồi quay đầu nhìn lại, lỗ hổng vừa rồi chỉ còn lại chừng một nắm đấm, sau đó qua mấy giây sau, lỗ hổng đã hoàn toàn biến mất.
“Đây là nơi nào?” Bắc Tố Đình có thể cảm nhận được thần linh khí nồng đậm, nhưng thần niệm của nàng vẫn không thể nào mở rộng ra được.
Lam Tiểu Bố tiện tay bố trí một cái Minh Quang Trận, Bắc Tố Đình lập tức thấy rõ khung cảnh trước mắt, nàng có chút sững người. Cách nàng khoảng trăm trượng chính là một vùng đan hải, đan hải này dường như vô biên vô hạn. Trên không đan hải là đan khí mờ mịt lượn lờ, luồng đan khí này còn ẩn chứa hơi thở Hỗn Độn vô cùng nồng đậm.
Loại Thần Nguyên Đan này, Bắc Tố Đình quá quen thuộc, chính là Thần Nguyên Đan do Đan Tuyền phun ra.
“Lam đại ca, lần này chúng ta phát tải rồi.” Bắc Tố Đình kích động không thôi nhìn Thần Nguyên Đan Hải, Thần Nguyên Đan ở nơi này ít nhất phải tính bằng triệu vạn. Tùy tiện lấy một ít cũng đủ.
Lam Tiểu Bố thở dài, “Chúng ta đây chỉ là đang nhìn mơ mà giải khát thôi, cũng không đúng, so với việc nhìn mơ để giải khát thì chúng ta tốt hơn một chút, bởi vì chúng ta còn có thể hấp thu thần linh khí ở nơi này để tu luyện.”
“Không thể lấy được?” Bắc Tố Đình lập tức hiểu ra ý mà Lam Tiểu Bố nói, kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, Thần Nguyên Đan ở nơi này chúng ta không thể lấy đi một viên nào cả. Đây là quy tắc cấm chế tự nhiên, ẩn chứa quy tắc Hỗn Độn ở trong đó. Đừng nói là ta, người đầu tiên phát hiện ra nơi này cũng không thể lấy đi một viên Thần Nguyên Đan nào ở nơi này. Thần niệm không thể nào chạm đến cái đan hải này, cấm chế trên đan hải này ta cũng không thể phá nổi.”
Trên thực tế, khi thần niệm của Lam Tiểu Bố không thể nào cuốn lấy Thần Nguyên Đan ở nơi này, hắn đã bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu của cái đan hải này. Nhưng mà cái tốc đô vô cùng chậm chạp, thậm chí còn chậm hơn khi tạo dựng Tiểu Tinh Cầu Thuật.
Với tốc độ này, cho dù hắn ở chỗ này tạo dựng hơn ngàn năm, sợ rằng cũng không thể nào hoàn toàn tạo dựng xong mô hình kết cấu. Trên thực tế, hắn không thể ở lại đây cả ngàn năm được. Khoảng thời gian hơn ngàn năm này, nói không chừng hắn đã đến gần với cấp độ Thánh Nhân rồi, đến lúc đó hắn cũng không cần phải tạo dựng mô hình kết cấu nữa cũng có thể lấy đi Thần Nguyên Đan trong đan hải.
“A...” Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Bắc Tố Đình kinh ngạc hô lên, trong mắt lộ ra tia thất vọng.”Nhưng mà chúng ta cũng không cần quá thất vọng, ít nhất thì chúng ta ở nơi này tu luyện, cũng giống như đang ngồi trong đan hải tu luyện vậy.” Lam Tiểu Bố cười nói.
Bố trí một cái tụ Linh Thần Trận ở nơi này, so với việc ngồi ở trong đan hải này tu luyện không có gì khác nhau cả. Điểm khác biệt duy nhất chính là không thể cầm Thần Nguyên Đan đến tay mà thôi.
“Đúng vậy, Lam đại ca, ta muốn tìm một nơi bế quan tu luyện, tu vi của ta quá thấp.” Bắc Tố Đình vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta bố trí một cái Tụ Linh Thần Trận, ngươi tu luyện trước đi, lát nữa ta cũng phải tu luyện. Nếu như ta không tu luyện đến Thần Vương cảnh, sau khi rời khỏi đây, chỉ sợ sẽ phải đi đưa đồ ăn cho Trúc Khổ thôi.”
Trong khoảng thời gian này, Lam Tiểu Bố đã bố trí cho Bắc Tố Đình một cái Tụ Linh Thần Trận, Bắc Tố Đình không hề chần chừ một chút nào, xông vào trong Tụ Linh Trận, một khắc sau vị trí của nàng đã tạo thành một vòng xoáy Thần Nguyên Đan khí nhàn nhạt. Lam Tiểu Bố đứng bên ngoài quan sát, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng tu vi của Bắc Tố Đình đang tăng lên nhanh chóng như đang ngồi hỏa tiễn. Với tốc độ tăng tu vi như thế này, mấy năm sau, Bắc Tố Đình thật sự có thể bước vào Thần Vương cảnh.
Lam Tiểu Bố thì đến một chỗ khác bố trí Tụ Linh Thần Trận, cái Tụ Linh Thần Trận này không phải dùng để cho hắn tu luyện, mà là để hắn đặt Thần Nguyên điện.
Thần Nguyên Đan ở nơi này hắn không thể cầm đi được, nhưng Thần Nguyên điện có lẽ là có thể. Lam Tiểu Bố nghĩ, Thần Nguyên điện có thể tụ tập thần nguyên ngưng tụ ra thần tinh, vậy chắc hẳn cũng có thể tụ tập Thần Nguyên Đan khí để ngưng luyện ra Thần Nguyên Đan.
Sau khi bố trí tốt Thần Nguyên điện, Lam Tiểu Bố cũng không tu luyện, hắn căng thẳng nhìn chằm chằm Thần Nguyên điện. Chỉ qua nửa canh giờ, thần niệm Lam Tiểu Bố tràn vào bên trong Thần Nguyên điện, ở một góc của Thần Nguyên điện đã có mười mấy viên Thần Nguyên Đan. Lam Tiểu Bố cầm lấy một viên, Thần Nguyên Đan này óng ánh long lanh, không có một chút tạp chất nào, tựa như so với Thần Nguyên Đan ở trong đan hải còn xinh đẹp hơn.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, hắn nhanh chóng bố trí Tụ Linh Thần Trận cho chính mình, hắn nhất định phải bước vào Thần Vương cảnh trong vòng sáu năm.
Chương 1456 - Đột phá lên Thần Vương.Lam Tiểu Bố cũng không phải là Bắc Tố Đình, tài nguyên tu luyện hắn có rất nhiều, có hoàn cảnh nào mà chưa từng trải qua? Thậm chí hắn còn từng tu luyện trong không gian ẩn chứa Hỗn Độn chi khí tinh khiết. Giờ phút này bế quan ở trong đan hải, Lam Tiểu Bố vẫn cảm thấy cám thán không ngừng, đây quả thật chính là thiên đường tu luyện.
Nếu chỉ đơn giản là Thần Nguyên Đan cũng không thể có được loại hiệu quả như thế này, nhưng đây là Thần Nguyên Đan ẩn chứa quy tắc Hỗn Độn, đơn giản chính là vì tu luyện mà xuất hiện. Vốn là đang ở Thế Giới Thần tầng một đỉnh phong, chỉ qua nửa tháng, Lam Tiểu Bố đã bước vào Thế Giới Thần tầng hai. Chín tháng sau, Lam Tiểu Bố đã bước vào Thế Giới Thần tầng ba.
Sau khi tấn cấp lên Thế Giới Thần tầng ba rồi, Lam Tiểu Bố không còn tiếp tục tu luyện nữa, hắn rời khỏi Tụ Linh Thần Trận bố trí một cái Giám Sát Trận. Nơi mà Lam Tiểu Bố muốn giám sát, chính là tấm ngọc bích kính tượng to lớn bên ngoài kia,
Theo lời Bắc Tố Đình nói, sau khi Đan Tuyền ngừng tu luyện, Mân Nguyên sẽ yêu cầu tất cả mọi người rời khỏi Đan Tuyền tham gia hội luận đạo, sau đó bản thân hắn sẽ đến Đan Tuyền. Hắn muốn biết, gia hỏa này đến Đan Tuyền thì sẽ làm gì.
…
Vực sâu Di Thần, Đan Tuyền.
Bình thường cứ qua một canh giờ thì Đan Tuyền sẽ phun trào Thần Nguyên Đan một lần, nhưng mà mấy ngày gần đây, khoảng cách phun trào Thần Nguyên Đan càng lúc càng dài. Từ một canh giờ đến hai canh giờ, sau đó đến ba canh giờ mới phun trào một lần.
Tất cả mọi người biết rõ, Đan Tuyền sắp bước vào giai đoạn ngừng phun trào Thần Nguyên Đan, sau đó chính là lúc hội luận đạo bắt đầu.
Quả nhiên hai ngày sau, Đan Tuyền hoàn toàn dừng phun trào Thần Nguyên Đan.
Một giọng nói uy nghiêm truyền đến, “Các vị đạo hữu, Đan Tuyền đã dừng phun trào Thần Nguyên Đan, mời tất cả mọi người rời khỏi phạm vi Đan Tuyền. Chúng ta sẽ nghênh đón đại hội luận đạo năm năm một lần, lần luận đạo trước, đã giúp mấy vị bằng hữu có thể đột phá ngay tại chỗ, điều này khiến ta cảm thấy rất vui mừng. Ta hi vọng mỗi lần luận đạo đều có thật nhiều đạo hữu có thể tấn cấp cao hơn, giúp đại đạo ở vực sâu Di Thần ta vĩnh tồn không ngừng.”
Bốn phía Đan Tuyền truyền đến tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đông đảo tu sĩ bắt đầu lần lượt rời khỏi Đan Tuyền.
Cho dù ngươi có muốn tham gia hội luận đạo hay không, hoặc là ngươi có tư cách tham gia luận đạo hay không, trong thời gian diễn ra luận đạo, ngươi nhất định phải rời khỏi Đan Tuyền.
Đối với phần lớn người mà nói, chỉ cần hơi giàu có một chút, bọn hắn đều sẽ rời khỏi Đan Tuyền tham gia hội luận đạo.
Bởi vì sau khi hội luận đạo kết thúc, chính là lúc Đan Tuyền mở ra một lần nữa. Tu sĩ tham gia luận đạo, đều sẽ xuất hiện ở ngoài Đan Tuyền đầu tiên. Một khi Đan Tuyền mở ra một lần nữa, bọn hắn cũng có thể vào đầu tiên, lấy được vị trí tốt.
Ở Đan Tuyền, lúc cướp Thần Nguyên Đan không nguy hiểm, nguy hiểm nhất là lúc cướp đoạt vị trí.
Lúc này, tất cả mọi người đều vì một vị trí tốt hơn, thậm chí có thể không ý đến lời cảnh cáo của Đại Thánh Nhân Mân Nguyên, ra tay ngay tại chỗ.
Mặc dù Mân Nguyên đã cảnh cáo rất nhiều người, cũng đã từng trừng phạt rất nhiều người, nhưng loại tình huống như thế này cấm bao nhiêu lần cũng không ngừng, đến sau này thì dứt khoát chấp nhận. Quy tắc chính là khi mọi người cướp đoạt vị trí, chỉ cần chưa có người ngồi xuống chỗ đó, vậy người khác có thể vận dụng mọi thủ đoạn để cướp đoạt vị trí này. Một khi đã có người ngồi ở vị trí này rồi, vậy thì không cho phép cướp đoạt vị trí đó.
Lam Tiểu Bố đã có một khoảng thời gian không tu luyện, hắn nhìn chằm chằm vào bình phong giám sát hình ảnh chỗ Đan Tuyền. Từ khi Đan Tuyền dừng phun trào Thần Nguyên Đan, đến khi tất cả tu sĩ trong Đan Tuyền đều rời đi, Lam Tiểu Bố đều có thể nhìn thấy.
Sau đó hắn nhìn thấy có một đám hộ vệ đến kiểm tra tất cả vị trí ở Đan Tuyền một lần, đề phòng có người trốn ở nơi này không rời đi.
Sau khi đã chắc chắn không có người, cấm chế ở Đan Tuyền được khóa lại. Sau đó Lam Tiểu Bố bắt đầu chờ đợi, không để Lam Tiểu Bố phải đợi lâu, chỉ chưa đến nửa ngày, hắn cuối cùng cũng nhìn thấy Mân Nguyên, một mình Mân Nguyên tiến vào trong Đan Tuyền.
Lam Tiểu Bố cho rằng Mân Nguyên là Đại Thánh Nhân, tu luyện công pháp đỉnh cấp, nhất định là tướng mạo đường đường, uy vũ bá khí. Khiến hắn không ngờ đượcc là, Mân Nguyên xấu xí, cái trán dô cao, tai nhọn nhỏ, nhìn thế nào cũng không giống nhân tu.
Đầu tiên là Mân Nguyên đi dọc Đan Tuyền dạo một vòng, khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, theo thời gian trôi qua, Mân Nguyên đi đến cái miệng đen ngòm của Đan Tuyền.
Gia hỏa này không sợ chết sao? Lam Tiểu Bố khiếp sợ vô cùng, đáng tiếc hư Không Kính Tượng chỉ hiển hiện ra tình cảnh bên ngoài Đan Tuyền. Mà tình cảnh miệng Đan Tuyền phun đan, lại không thể biết được.
KHoảng nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố mới nhìn thấy Mân Nguyên từ chỗ phun đan bước ra ngoài, sau đó rời khỏi Đan Tuyền.
Sau khi Mân Nguyên rời đi, Lam Tiểu Bố tiếp tục bế quan tu luyện.
Thời gian bế quan trôi qua rất nhanh, chỉ qua nửa năm, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận rõ ràng Bắc Tố Đình đã ra ngoài độ kiếp rồi. Điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thán vô cùng, tốc độ tu luyện này, chỉ qua một năm rưỡi đã tiến vào cảnh giới Thế Giới Thần, mà hắn chỉ mới bước vào Thế Giới Thần tầng bốn không lâu, xem ra hắn nhất định phải tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Bắc Tố Đình kích động vô cùng, nàng đã dừng ở Thần Quân sơ kỳ không biết bao lâu, lúc này mới qua một năm rưỡi, nàng đã bước vào thế Giới Thần. Đi đến Thần Nguyên Đan Hải này, chỉ sợ là nơi tu luyện tốt nhất mà nàng gặp được đời này.
Đối với Bắc Tố Đình có nội tình thâm hậu mà nói, lôi kiếp Thế Giới Thần không hề có chút uy hiếp nào đối với nàng. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nàng đã vượt qua lôi kiếp Thế Giới Thần, mở ra dị không gian của chính mình, trở thành một tu sĩ Thế Giới Thần chân chính.
Chương 1457 - Đột phá lên Thần Vương. (2)Quay đầu nhìn Lam Tiểu Bố còn đang bế quan tu luyện một chút, sự tự đắc khi vượt qua lôi kiếp trở thành Thế Giới Thần của Bắc Tố Đình nhanh chóng biến mất.
Lúc nàng tu luyện, quanh người đều là đan khí lượn lờ, mà khi Lam Tiểu Bố tu luyện, đan khí đã hình thành nên vòng xoáy đan khí nồng đậm xung quanh hắn. Từ mắt thường thầm chí có thể nhìn thấy đan khí trong đan hải bị Lam Tiểu Bố hút đi, tạo thành một thông đạo đan khí. Mà tựa như cho dù có bao nhiêu đan khí bị hút đi, đều sẽ biến mất trong vòng xoáy đan khí do Lam Tiểu Bố tu luyện tạo thành.
Khó trách lại mạnh như vậy, cái tốc độ hấp thu Thần Nguyên Đan Khí này, bình thường nàng hiếm khi thấy được. Xem ra nàng cần phải tiếp tục cố gắng, nếu không một khi rời khỏi nơi này, tu vi của nàng và Lam đại ca sẽ chênh lệch càng lúc càng lớn.
Lam Tiểu Bố vì muốn nhanh chóng bước vào Thần Vương cảnh, thậm chí trong lúc tu luyện hắn còn dùng đến Hồng Mông Sinh Tức. Đến năm thứ ba, hắn đã bước vào Thế Giới Thần tầng sáu, đến năm thứ tư, Thế Giới Thần tầng bảy, năm thứ năm, Thế Giới Thần tầng tám.
Điên cuồng tu luyện như vậy, cuối cùng tại năm thứ sáu, Lam Tiểu Bố đã bước đến Thế Giới Thần tầng chín.
Lam Tiểu Bố biết mình nhất định phải nhanh hơn nữa, nếu không thì hắn sẽ không kịp tham gia hội luận đạo lần này của Mân Nguyên.
Khi vô cùng vô tận Thần Nguyên Đan Khí thẩm thấu vào người, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng đến Thế Giới Thần tầng chín đỉnh phong. Lam Tiểu Bố đánh giá một chút, bây giờ đến khi hội luận đạo diễn ta còn khoảng ba bốn tháng nữa, hắn nhất định phải đột phá lên Thần Vương cảnh.
Lam Tiểu Bố không định ở chỗ này độ lôi kiếp Thần Vương, hắn dừng tu luyện, dỡ Tụ Linh Thần Trận đi, Thần Nguyên điện đã mang lại cho hắn một niềm vui lớn bất ngờ. Bên trong Thần Nguyên điện là Thần Nguyên Đan sáng óng ánh long lanh, khoảng hơn ngàn vạn viên. Ban đầu Lam Tiểu Bố còn nghĩ rằng có được hai ba trăm vạn đã không tệ rồi, có hơn ngàn vạn viên Thần Nguyên Đan, đây là niềm vui ngoài ý muốn. Có thể thấy được tốc độ ngưng luyện Thần Nguyên Đan của Thần Nguyên điện theo thời gian trôi qua là càng lúc càng nhanh.
Bắc Tố Đình vẫn còn đang bế quan, Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được tu vi của Bắc Tố Đình bây giờ là khoảng Thế Giới Thần tầng bảy.
Lam Tiểu Bố đánh thức Bắc Tố Đình, chờ Bắc Tố Đình bước ra khỏi Tụ Linh Thần Trận, Lam Tiểu Bố nói, “Tố Đình đạo hữu, ta định rời khỏi nơi này, đi làm một vài chuyện, sau đó rời khỏi vực sâu Di Thần, ngươi có muốn đi với ta không?”
Bắc Tố Đình sửng sốt, nàng hình như chưa tu luyện được bao lâu mà, sao đã qua năm sáu năm rồi?
Nàng do dự một chút rồi mới cắn răng nói ra, “Lam đại ca, ta muốn tiếp tục ở lại đây tu luyện một khoảng thời gian. Nếu như rời khỏi nơi này, sợ rằng tu vi của ta sẽ nhất thời chậm lại. Với ta mà nói, lịch duyệt và nội tình đã đầy đủ, thiếu hụt chính là loại thánh địa tu luyện này.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn cũng đã đoán ra được Bắc Tố Đình sẽ ở lại nơi này tu luyện. Cho dù trước đó Bắc Tố Đình đã từng nói, muốn theo hắn rời khỏi vực sâu Di Thần, đó là bởi vì Bắc Tố Đình vẫn chưa tìm được nơi này. Loại Thần Nguyên Đan Hải này, chỉ sợ trừ Lam Tiểu Bố hắn ra, bất cứ người nào cũng sẽ không tùy tiện rời đi.
Lam Tiểu Bố để lại một mảnh ngọc giản rồi nói, “Đây là một môn thần thông Đoán Thần Thuật mà ta tu luyện, nếu như ngươi muốn rời khỏi nơi này, ngươi có thể rèn luyện thần niệm của mình một chút, nếu không thì cho dù ngươi có mở được nơi này ra, cũng không thể rời khỏi tấm ngọc bích này.”
“Đa tạ Lam đại ca.” Bắc Tố Đình nhanh chóng cúi người hành lễ, nhận lấy ngọc giản.
“Đúng rồi, trên tấm ngọc bích này có dung hợp quy tắc chuyển di, cho dù cứng đối cứng đập vỡ, cũng phải nắm trong tay quy tắc này mới có thể phá vỡ được. Còn nữa, nơi này chắc hẳn đã từng có người đến, người này vì sao không ở lại đây, ta cũng không biết rõ lắm, nhưng có một chuyện ta có thể khẳng định, tương lai cường giả kia nhất định sẽ đến. Cho nên nếu như có thể rời đi càng sớm thì càng tốt.” Lam Tiểu Bố lại dặn dò một câu.
“Lam đại ca, vì sao ngươi không ở lại đây bế quan? Với thiên phú và tốc độ tu luyện của ngươi, ta tin tưởng chỉ cần bế quan thêm mấy trăm năm nữa nhất định có thể bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh.” Bắc Tố Đình khó hiểu hỏi.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Đạo của ta và ngươi không giống nhau, đừng nhìn tốc độ tu luyện mấy năm này của ta rất nhanh, nhưng nếu như ta vẫn tiếp tục ở lại nơi này tu luyện, tốc độ tu luyện của ta nhất định sẽ chậm lại, hơn nữa đối với đại đạo của ta cũng không có gì tốt.”
Lam Tiểu Bố biết rõ chuyện của mình, cảnh giới của hắn tăng lên quá nhanh, cho nên mỗi lần đều phải cần đến tài nguyên tu luyện cường đại để bù vào. Cho dù hắn ở chỗ này bế quan tu luyện lên đến Hợp Thần cảnh, vậy sau khi đến Hợp Thần cảnh rồi thì sao? Lúc đó hiệu quả của Thần Nguyên Đan đối với hắn nhất định sẽ giảm, hầu như còn không có khả năng tiến bộ. Đây cũng là lý do vì sao hắn bị kẹt ở một cảnh giới rất nhiều năm, có khi lại nhanh chóng tăng lên tu vi.
“Vậy Lam đại ca, nếu như mười năm sau mà ngươi vẫn còn ở lại đây, ta muốn nhờ Lam đại ca vất vả một chuyến, đến đây dẫn ta đi.” Cho dù Bắc Tố Đình cảm thấy rất có lỗi với Lam Tiểu Bố, nhưng nàng vẫn nói.
Bởi vì trừ Lam Tiểu Bố, chính nàng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào rời khỏi đây.
“Được, nếu như trong vài năm ta không rời khỏi đây, chờ đến khi ta rời khỏi đây sẽ đến dẫn ngươi đi. Nếu như ta nhanh chóng rời khỏi đây, vậy ta sẽ không đến đây nữa.” Lam Tiểu Bố đồng ý với yêu cầu của Bắc Tố Đình.
Chương 1458 - Thiên Lương Hảo Cá Thu*.*Thiên Lương Hảo Cá Thu: Một mình cô độc trong trời thu lạnh lẽo.
Vừa rời khỏi vùng đồi núi ở Thần Nguyên Đan Hải, Lam Tiểu Bố đã thi triển thần thông thuấn di mà mình cảm ngộ được trên tảng ngọc thạch kia. Lúc mới bắt đầu, Lam Tiểu Bố cảm thấy mình đều để lại dấu vết thuấn di quá rõ ràng. Nhưng khi hắn không ngừng thuấn di, lý giải của hắn đối với quy tắc Không Gian Kính Tượng càng lúc càng rõ ràng, thậm chí đã dung nhập loại quy tắc này vào trong đại đạo của mình.
Đến cuối cùng, khi Lam Tiểu Bố thuấn di ra ngoài, không gian xung quanh hầu như đã không có chút dấu vết dao động nào.
Rất tốt, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng hài lòng. Theo Lam Tiểu Bố, đây là thời đại vũ trụ tàn phá, cũng là một thời đại lớn. Có vô số cường giả sẽ dũng mảnh tiến ra, bọn hắn hoặc là vì sinh tồn, hoặc là vì đại đạo, hoặc là vì vũ trụ…
Thực lực của hắn bây giờ, trước mặt những cường giả này, cái gì cũng không bằng. Cho nên có thủ đoạn thuấn di thuộc về mình, mới có thể ngăn ngừa việc bản thân mình trở thành pháo hôi bất cứ lúc nào. Về sau thần thông thuấn di hắn tự sáng tạo ra thông qua cảm ngộ này tên là thuấn di kính tượng, hắn tin loại thuấn di này của mình không hề kém với bất cứ ai.
Lam Tiểu Bố dừng lại trước nơi mà mình đã để lại ấn ký thần niệm của Lưu Tinh lúc trước, ấn ký và cấm chế ở nơi này không có bất cứ dấu vết động chạm đến, nói rõ Lưu Tinh cũng không biết mình đã gỡ ấn ký thần niệm của hắn ta ra.
Quan sát xung quanh một chút, nơi này là một hẻm núi hẹp dài, cũng có một vài nơi thoáng đãng. Khả năng là do nơi này ở trong lòng đất, lại thiếu thốn thần linh khí, khắp nơi đều là một mảnh tối tăm mờ mịt, khiến người ta cảm thấy tựa như đến ngày tận thế.
TRừ chuyện bốn phía tối tăm mờ mịt ra, bầu trời cũng vô cùng tăm tối. Lam Tiểu Bố thở dài, nếu như hắn ở nơi này sinh tồn mấy ngàn năm, thật sự sẽ rất khó chịu. Đứng ở chỗ này, có một loại cảm giác tiêu điều cố quạnh, hay đó chính là một loại thê lương cuối thu. Nơi này có lẽ có sinh cơ, nhưng chỉ thiếu đi một loại sinh khí nào đó.
Qua thời gian dài tu luyện ở nơi không có sinh khí này, cho dù tu sĩ cũng sẽ có tâm ma hoặc là tính tình trở nên kỳ quái nhỉ?
Lam Tiểu Bố chỉnh đốn tinh thần một chút, cắm vào ba đầu Thần Linh mạch cực phẩm, mấy triệu Thần Nguyên Đan ra, hắn chuẩn bị trùng kích Thần Vương ở chỗ này.
Dựa theo lời Lưu Tinh nói, Hợp Thần cảnh ở vực sâu Di Thần cực kỳ ít, thậm chí là không có. Cho nên chỉ cần hắn bước vào Thần Vương cảnh, trên cơ bản đều chỉ có thể ở chỗ này để tự vệ.
Trước đó Lam Tiểu Bố tu luyện ở đan hải, ămcj dù có vòng xoáy Thần Nguyên Đan khí nồng đậm, nhưng cũng không tính là quá dễ thấy. Nhưng ở nơi thiếu thốn thần linh khí như thế này, một khi vận chuyển Trường Sinh Quyết, Thần Linh mạch cực phẩm và Thần Nguyên Đan dung hợp lại sẽ hình thành nên vòng xoáy thần linh khí, cho dù là Thúc Linh Trận cũng không thể trỏi buộc lại.
Cũng may tu sĩ đến nơi này cực kỳ ít, hoặc là phần lớn tu sĩ đều đang ở Đan Tuyền, chỗ hoang vu như thế này, thần linh khí có nồng đậm, trong lúc nhất thời cũng sẽ không có ai để ý.
Lam Tiểu Bố một lòng muốn đột phá lên Thần Vương cảnh, cộng thêm có tài nguyên tu luyện phong phú nâng đỡ, tâm cảnh và tu vi của hắn trong vòng xoáy Thần Nguyên Đan này không ngừng tăng lên.
Một tháng sau, Lam Tiểu Bố đã đến Thế Giới Thần viên mãn.
Lúc này Lam Tiểu Bố đã chân chính cảm nhận được ưu thế của đại đạo tự thân, không chỉ Trường Sinh Quyết của hắn, còn có Khí Vận Chi Thụ của hắn đối với cảm ngộ đại đạo.
Khi không dùng bất cứ đan dược nào, hắn đã cảm nhận được vách chắn Thần Vương. Không phải là Lam Tiểu Bố không có đan dược, trên người hắn có một đống đan dược, toàn bộ là do Lâu Thiêm Hồ cho hắn, nhưng hắn khinh thường dùng đến những đan dược này. Thậm chí hắn còn không cho Bắc Tố Đình đan dược, đột phá ở Thần Nguyên Đan Hải, nếu như còn cần đến đan dược, vậy tư chất của Bắc Tố Đình hơi kém rồi. Sự thật là Lam Tiểu Bố cảm thấy tư chất của Bắc Tố Đình không kém, thậm chí không khác gì hắn là mấy. Hắn mạnh hơn Bắc Tố Đình, chẳng qua là vì có Vũ Trụ Duy Mô và Trường Sinh Quyết mà thôi.
Trường Sinh Quyết cuốn lấy Thần Nguyên Đan Khí như một con trường long lao đến, chỉ qua mười chu thiên, Lam Tiểu Bố đã chạm đến vách chắn Thần Vương. Một loại hơi thở đại đạo vô cùng huyền diệu khó có thể giải thích được ập đến, tựa như trước mặt Lam Tiểu Bố có một cánh cửa Đại Đạo Chi Môn sắp mở ra. Chỉ cần hắn mở được cái Đại Đạo Chi Môn này, Trường Sinh Quyết của hắn sẽ bước vào một thế giới hoàn toàn mới.
TRường Sinh đại đạo, không chỉ là vì mình trường sinh mà trường sinh. Nếu như hắn giống với gia hỏa tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, hoặc giống như Đại Mộng Thánh Nhân tu luyện Đại Mộng Thánh Điển, vì bản thân mình trường sinh mà hủy diệt tất cả, loại Trường Sinh đại đạo này cần để làm gì? Vũ trụ đều đã bị hủy diệt cả rồi, một mình ngươi trường sinh, sau đó ở trong vũ tụ Hại Hãn thành một người cô đơn sao?
TRường Sinh đại đạo của hắn là trường sinh trong vũ trụ mênh mông, chứ không phải một mình hắn trường sinh.
Chính như lúc trước khi hắn ngưng luyện ra Trường Sinh giới, “Thiên địa sở dĩ trường tồn vì không sống cho riêng mình, lấy không mà sinh, có thể trường sinh…”
Đạo niệm thông suốt, đạo vận lưu chuyển, quy tắc thiên địa vô cùng rõ ràng.
Oanh! Đơt lôi kiếp thứ nhất ầm ầm đánh xuống, Lam Tiểu Bố vươn người đứng dậy, đám ra một quyền.
Hắn cần lôi kiếp, cần lôi kiếp rất rất mạnh.
Rầm rầm rầm! Mười tám tia sấm sét thô to đánh lên người Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố vừa điên cuồng vận chuyển Trường Sinh Quyết, vừa vận chuyển Bất Tử Quyết rèn luyện thân thể.