Khí Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 82 - Chương 1555 - Gây Ra Chuyện Lớn.

Chương 1555 - Gây ra chuyện lớn.

Lầu một tức lâu vô cùng yên tĩnh, bọn hắn không ngờ thật sự có người dám giết đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn. Hơn nữa còn không phải giết một đệ tử bình thường, nữ tử này tên là Cổ Tự Nghiên, là một trong mười đại đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn. Địa vị không hề thấp hơn Thánh Nữ thánh môn bao nhiêu, vậy mà lại vô thanh vô tức bị một người qua đường Giáp giết chết. Có thể tưởng tượng được, lửa giận của Thái Hàn Thánh Sơn sẽ lớn đến mức nào.

Trước đây không lâu ở ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết, một tu sĩ không rõ lai lịch đã giết chết một đệ tử hạch tâm của Vạn Đạo Thánh Môn, bên ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết đã là binh hoang mã loạn, thậm chí còn có Chuẩn Thánh xuất hiện đợi ở bên ngoài. Đây là vì tôn nghiêm và vinh nhục của thánh môn không phải là thứ có thể tùy tiện đụng vào, một khi xuất hiện loại chuyện này, hậu quả rất nghiêm trọng.

“Ngươi muốn chết!” Lửa giận của Đồng sư huynh bùng lên cao, lĩnh vực quanh thân càng bùng nổ.

Thanh niên kia nhìn thấy Lam Tiểu Bố giúp mình giết kẻ thù, mà Đồng sư huynh đang muốn đối phó với Lam Tiểu Bố, hoàn toàn không quản đến an nguy của mình, lấy một cái thiết chùy ra, đánh về phía Đồng sư huynh.

Mà nam tử đi cũng với nữ tử kia sau khi ngây người trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cũng lấy pháp bảo ra nhào về phía Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố không hề để ý, trường đao của hắn lại bổ về phía nam đệ tử kia.

Cổ Tự Nghiên bị giết, đây quả thật là trời sắp sập mà, Khuông Phỉ hắn làm sao mà có thể gánh vác được trách nhiệm này? Mãi đến khi nhìn thấy trường đao của Lam Tiểu Bố, trong lòng hắn ta run lên, mới nhớ đến thực lực của mình còn yếu hơn Cổ Tự Nghiên một chút.

Thanh niên kia mặc dù đã cuốn theo toàn bộ thần nguyên, nhưng so với ĐỒng sư huynh còn kém rất xa. Tu vi của Đồng sư huynh cao hơn hắn, cộng thêm lại là xuất thân từ danh môn chính phái, hoàn toàn không phải một đệ tử tiểu môn như hắn ta có thể so sánh. Thiết chùy của hắn vừa mới đánh ra, đã cảm thấy như bị mắc kẹt trong vũng bùn, hơi thở tử vong bao trùm đến, đây là lĩnh vực Thế Giới Thần. Thanh niên này thầm than một tiếng, mặc dù hắn báo thù, nhưng đã liên lụy đến một người vô tội.

Ngay khi thanh niên này đang chuẩn bị chờ chết, hắn đột nhiên cảm thấy vũng bùn đang kéo lấy thiết chùy của mình đột nhiên biến mất, mà lĩnh vực của đối phương cũng xuất hiện lỗ hổng. Đây là lần thứ hai xuất hiện loại tình huống này, nếu như thanh niên này còn không biết là đang có người giúp hắn, vậy hắn chính là heo. Hắn không chút do dự tụ tập toàn bộ thần nguyên, thiết chùy đánh xuống, cơ hội đã mất đi thì không thể lấy lại.

Đồng sư huynh há miệng ra phun một ngụm máu, hắn ta biết mình lại bị đánh lén, lần này không phải là một đạo Thần Hồn Thứ, mà là liên tiếp mấy đạo Thần Hồn Thứ đánh vào đầu hắn.

Giờ phút này thần niệm trong thức hải của hắn ta đã hoàn toàn tán loạn, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái thiết chùy kia đánh tới, đập vào đầu hắn.

“Phốc!” Sương máu nổ tung, lúc Đồng sư huynh này sắp chết, vẫn không thể nào tin được, mình lại ở trong một cái phường thị lộ thiên bị một sâu kiến có tu vi thấp hơn hắn giết chết.

Cùng lúc đó, trường đao của Lam Tiểu Bố cũng bổ đến chỗ nam đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn, chặt đi hai chân của hắn.

Nam đệ tử này ngã xuống mặt đất, hoảng sợ nhìn Đồng sư huynh đã bị giết chết, thậm chí quên đi hai chân của mình. Khi nhìn thấy thanh niên kia phóng đến chỗ hắn, hắn mới vội vàng la lên, “Ta là đệ tử nội môn của Thái Hàn Thánh Sơn, các ngươi không thể đụng đến ta được...”

Thanh niên kia cũng không nghĩ đến chuyện một chùy của mình lại có thể giết được Đồng sư huynh, đối với lời nam đệ tử này nói, hắn làm như không nghe thấy, thiết chùy vãn đánh xuống.

Lam Tiểu Bố lại ha ha cười lạnh một tiếng, “Thái Hàn Thánh Sơn thì trâu bò lắm sao? Trường Sinh Thánh Đạo ta cũng không sợ ngươi đâu. Có gan thì đến Trường Sinh Thánh Đạo ta, không có gan thì đừng lải nhải nữa.”

Bành! Lại một đám huyết vụ nổ tung, thiết chùy của thanh niên kia đã đập chết nam đệ tử này.

Mấy tu sĩ Thế Giới Thần muốn ra tay bắt lấy Lam Tiểu Bố để nịnh nọt Thái Hàn Thánh Sơn, sau khi nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, theo bản năng đều ngừng lại. Chẳng những bọn hắn, cho dù là chủ tức lâu đang chuẩn bị ra mặt, cũng không đứng ra nói chuyện nữa.

Nói đùa gì vậy, Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn đều là thánh môn đỉnh cấp, trừ khi đầu óc có vấn đề, chủ động cuốn vào tranh đấu giữa mấy thành môn đỉnh cấp người ta.

“Đa tạ vị đại ca này, ta tên là Tự Bình Tùy, đại ân này tương lai nhất định sẽ báo đáp, xin hỏi tôn tính của đại ca.” Tự Bình Tùy giết nam đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn, cúi người hành lễ với Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố tùy tiện vung tay lên, “Không phải ta đang giupsnguoiw, là nữ nhân kia tự tìm đường chết. Ta đi không đổi danh ngồi không đổi họ, đệ tử Chấp Pháp điện của Trường Sinh Thánh Đạo Khổ Hạnh.”

“Đa tạ Khổ huynh, tiểu đệ cáo từ trước.” Tự Bình Tùy biết mình không thể ở lại đây lâu, hắn khác với Khổ Hạnh, Khổ Hạnh có chống lưng, nhưng hắn thì không có.

Chờ Tự Bình Tùy rời đi, Lam Tiểu Bố không chút hoang mang ra khỏi tức lâu, không chỉ như vậy, hắn còn đến thương lâu mua một vài thứ, sau đó mới rời khỏi cái phường thị này.

...

Bên trong phòng khách của Đạo Chủ Trường Sinh Thánh Đạo, Đạo Chủ Chủng Hành Đình đang ngồi đối diện với điện chủ của Thích gia, điện chủ Thích Sa của Truyền Pháp điện.

“Thích điện chủ, KHổ Hành chấp pháp chỉ mới đi được một hai tháng, bây giờ đã phái người khác ra ngoài, chuyện này ta không thể nào làm chủ được.” Chủng Hành Đình bất đắc dĩ nói, Đạo Chủ như hắn quả thật quá uất ức mà.

Có thể khẳng định, khi Khổ Hạnh đi truy nã Kế Tán, Thích gia cũng phái người đi tìm Kế Tán. Chỉ là qua khoảng thời gian này, Thích gia nhất định cũng không thu hoạch được gì, cho nên lúc này mới đến đây tìm kiếm Đạo Chủ, hy vọng Đạo Chủ tiếp tục phái người ra ngoài, hoặc là dứt khoát phát lệnh truy nã.

Chương 1556 - Gây ra chuyện lớn. (2)

Nếu như là tu sĩ tầm thường, lệnh truy nã phát thì cứ phát, nhưng đây là người Kế gia, cho Đạo Chủ 10.000 lá gan, hắn cũng không dám phát lệnh truy nã.

Sắc mặt của Thích Sa lạnh đi, “Đạo Chủ, nói thế thì thiên tài đứng đầu của Trường Sinh Thánh Đạo ta bị hãm hại suýt nữa thì chết, chuyện này xem như xong rồi sao?”

Trong lòng Chủng Hành Đình vô lực thở dài, đành phải nói, “Nếu không thì thế này đi, ngày mai tổ chức đại hội tông môn, tiếp tục nghiên cứu thảo luận biện pháp mới.”

“ĐƯợc, đã như vậy thì chờ đại hội tông môn ngày mai rồi nói.” Thích Sa đứng lên, hắn biết rõ, Chủng Hành Đình không thể làm chủ được chuyện gì cả, mục đích hắn đến nơi này đã đạt được, chính là tiếp tục tổ chức đại hội tông môn.

Thích Sa đi chưa đến một nén hương, Chủng Hành Đình thậm chí còn chưa lấy lại tinh thần từ phiền não này, Kế Cực của Kế gia và điện chủ Tang U của Chấp Pháp điện đã đến đây. Kế Cực chính là điện chủ Tàng Kinh điện, cũng là nhân vật trung tâm của Kế gia.

“Đạo Chủ, có tin tức của Khổ Hạnh chưa?” Kế Cực vừa vào đã hỏi một câu.

“Còn chưa có, sao vậy?” Chủng Hành Đình nghi ngờ hỏi, trên thực tế nếu như có thể, hắn thật sự không muốn làm Đạo Chủ lâm vào khốn cảnh thế này.

Tang U ra hiệu cho Kế Cực ngồi xuống, lúc này mới chậm rãi nói, “:Lúc trước sau khi Khổ Hạnh rời khỏi Trường Sinh Thánh Đạo thì lập tức mất tin tức.”

Chủng Hành Đình nhìn thoáng qua Kế Cực không nói gì, trong lòng thì hắn nói, Khổ Hạnh mà có tin tức thì mới là kỳ quá, hắn khẳng định tám chín phần mười Khổ Hạnh đã bị Kế gia xử lý rồi.

Tang U biết ý của Chủng Hành Đình, hắn nói, “Kế điện chủ nói với ta, Kế gia hắn cũng không động đến Khổ Hạnh. Sau đó ta có tra được một chút, Khổ Hạnh và ba đệ tử khác nhận một cái nhiệm vụ đi Cốt Đình Hà, sau đó lén lút rời khỏi tông môn. Thế nhưng sau khi ta phái người đến Cốt Đình Hà, hỏi thăm nhiều chỗ, phát hiện lúc trước bốn người họ cùng nhau tổ đội đi làm nhiệm vụ, Khổ Hạnh cũng không ở trong đội ngũ, chỉ có ba người tiến vào Cốt Đình Hà, bởi vì ba người này vẫn chưa ra khỏi Cốt Đình Hà, cho nên tình hình cụ thể ta cũng không biết rõ.”

Chủng Hành Đình há hốc mồm, trong lòng thầm mắng, ta chỉ là một Đạo Chủ con rối của Trường Sinh Thánh Đạo mà thôi, các ngươi cũng không biết Khổ Hạnh đi đâu, bây giờ đến hỏi ta, làm sao ta biết được?

Vào giờ phút này, một đồng tử bên cạnh Chủng Hành Đình vội vã đi đến cửa tân khách điện, “Đạo Chủ, vừa rồi Ngoại Sự điện truyền đến tin tức, đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo ta giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, hơn nữa còn là đệ tử chân truyền quan trọng...”

Nghe thấy vậy, Chủng Hành Đình phản xạ có điều kiện đứng lên, sắc mặt cũng tái nhợt. Đệ tử chân truyền, không cần hỏi cũng biết rất quan trọng.

Giữa các thánh môn vẫn bình an vô sự, đó là vì tất cả mọi người đều tuân thủ một quy tắc ngầm, đó chính là không nên tùy tiện động đến lợi ích của đối phương, càng không nên tùy tiện đi giết môn nhân quan trọng của đối phương.

Chẳng những là Chủng Hành Đình, Kế Cực và Tang U đều khiếp sợ đứng lên, Trường Sinh Thánh Đạo hắn vậy mà lại vi phạm quy tắc ngầm này. Bây giờ còn chưa bết rõ là đã giết ai, là ai giết. Nhưng mà cho dù là ai, giết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, đây không phải là chuyện nhỏ.

“Nhanh, truyền tin cho đệ tử đến đại điện tông môn, đồng thời triệu tập các trưởng lão tông môn và các đại điện chủ đến nghị sự.” Chủng Hành Đình phản ứng lại, vội vàng nói.

Trường Sinh Thánh Đạo đột ngột vang lên tiếng chuông đại hội tông môn, cho dù là ai đều biết, tông môn chắc hẳn đã xảy ra chuyện không nhỏ.

Hầu như chỉ trong thời gian ngắn nhất, các đại điện chủ, trưởng lão trong tông môn đều tụ tập đến đại điện nghị sự của thánh môn. Năm đại gia tộc ở Trường Sinh Thánh Đạo nội đấu rất nghiêm trọng, nhưng khi đối mặt lại vô cùng nhất trí, nếu không thì Trường Sinh Thánh Đạo cũng không thể nào sống sót cho đến ngày hôm nay.

Chủng Hành Đình ngồi ở vị trí Đạo Chủ, trong mắt có chút lo lắng. Trên thực tế, nếu như Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn đấu với nhau, với hắn mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Hắn là một Đạo Chủ, cho dù thất bại hay tổn thất nặng nề, cũng phải trả giá rất lớn. Hắn không phải người của năm gia tộc, nếu Trường Sinh Thánh Đạo thất bại, cuối cùng lấy hắn ra đền tội cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Chờ tất cả điện chủ, trưởng lão đã vào chỗ ngồi, Chủng Hành Đình mới lên tiếng, “Gọi đệ tử truyền tin tức đến.”

Một đệ tử có tu vi Thế Giới Thần hậu kỳ đi đến giữa đại điện nghị sự, cúi người hành lễ, “Đệ tử Vạn Xuyên Hồ, là một chấp sự của Ngoại Sự điện.”

“Nói lại tin tức mà ngươi nhận được một lần nữa, nói rõ hơn một chút.” Giọng điệu Chủng Hành Đình chậm rãi.

“Vâng.” Vạn Xuyên Hồ lên tiếng rồi nói, “Tin tức là do đệ tử của Ngoại Sự điện ta từ Chân Sắc phường thị truyền về, một đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo ta ở Chân Sắc tức lâu của Chân Sắc phường thi xảy ra xung đột với một trong mười đại đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn Cổ Tự Nghiên, đồng thời đánh một quyền giết chết Cổ Tự Nghiên.”

Nghe nói là giết một trong mười đại đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, tay Chủng Hành Đình siết chặt, nếu để cho hắn biết là đệ tử nào, hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống tên gia hỏa này. Nổi lên xung đột rồi giết người? Giết người cũng được, ngươi cũng không thể giết đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn.

“Là ai?” Chủng Hành Đình cố gắng ép bản thân mình tỉnh táo lại rồi hỏi.

“Nghe nói là một quan chấp pháp của Chấp Pháp điện, tên là Khổ Hạnh.” Vạn Xuyên Hồ cẩn thận nói.

Chương 1557 - Trản Ái.

Tay Chủng Hành Đình run lên, sao lại là Khổ Hạnh? Khổ Hạnh là đệ tử nội môn mà hắn đề cử vào Trường Sinh Thánh Đạo, lệnh bài đệ tử nội môn còn là do tự tay hắn ban ra. Đây là ngại Đạo Chủ hắn ở Trường Sinh Thánh Đạo này chết không đủ nhanh sao, cho nên đưa cho hắn thêm một chút thuốc sao?

Khổ Hạnh? Điện chủ CHấp Pháp điện Tang U cũng nhíu mày, Khổ Hạnh là người Chấp Pháp điện, người của Chấp Pháp điện hắn xảy ra chuyện, nhất định có liên quan với hắn.

Không có bất cứ ai nói gì, Khổ Hạnh là do Thích gia dẫn đến, sau đó Tang điện chủ còn khen ngợi, được Đạo CHủ đề cử. Bây giờ nếu truy hỏi Khổ Hạnh đến cùng, nhất định sẽ đắc tội với Tang gia và Thích gia.

Ngay cả Kế gia đều không nói chuyện, Kế gia và Tang gia có quan hệ không tệ, không nên nói nhảm vào lúc này. Chờ đến khi thật sự đánh nhau với Thái Hàn Thánh Sơn rồi, đến lúc đó sẽ tự có người đứng ra truy cứu trách nhiệm.

Một tên Thái Thượng trưởng lão nhìn Vạn Xuyên Hồ hỏi, “Nói về tình huống cụ thể một chút đi, chuyện này nếu như đã xảy ra, chúng ta nhất định phải có sách lược vẹn toàn. Nếu như thật sự không phải là vấn đề của đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo ta, Trường Sinh Thánh Đạo ta sừng sững ở Đại Hoang Thần Giới, cũng không sợ gì Thái Hàn Thánh Sơn...”

Vừa nói chuyện chính là Thương Bất Vưu của Thương gia, đây là một cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong. Bởi vì giới định Thánh Nhân của TRường Sinh giới rất mơ hồ, cho nên có một vài cường giả có danh xưng Thánh Nhân cũng không phải là Thánh Nhân, cũng không có ai biết rõ. Nhưng mà Thương Bất Vưu là Chuẩn Thánh đỉnh phong, chuyện này không có bất cứ người nào cảm thấy không phải.

“Vâng.” Vạn Xuyên Hồ kính cẩn lên tiếng nói, “Đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn Cổ Tự Nghiên và Khuông Phỉ sau khi bị người đuổi giết bị thương, trốn ở trong Chân Sắc tức lâu chờ cường giả của Thái Hàn Thánh Sơn đến đón bọn họ. Lúc đó Khổ Hạnh chấp pháp đang ở tầng một của Chân Sắc tức lâu uống trà, đúng lúc này, tu sĩ Thế Giới Thần Đồng Tử Kỳ của Thái Hàn Thánh Sơn đến tức lâu, Cổ Tự Nghiên và Khuông Phỉ xuống đại sảnh lầu một tức lâu, chạm mặt với Đồng Tử Kỳ. Không ngờ là tu sĩ truy sát Cổ Tự Nghiên và Khuông Phỉ cũng đang ẩn mình trong đại sảnh lầu một của Chân Sắc tức lâu, đồng thời mượn cơ hội này ra tay với Cổ Tự Nghiên.

Vì quá bất ngờ, Cổ Tự Nghiên bị đánh bay, bay đến chỗ Khổ Hạnh chấp pháp đang uống trà. Khổ Hạnh chấp pháp vội vàng tránh đi, kết quả khiến Cổ Tự Nghiên đụng vào trà nóng bị ướt cả người. Cổ Tự Nghiên giận dữ, cảm thấy Khổ Hạnh chấp pháp không nên tránh đi, cho nên trực tiếp ra tay với Khổ Hạnh chấp pháp. Khổ Hạnh chấp pháp cũng không nhường nhịn, không chút do dự lấy pháp bảo ra đánh trả.

Nhưng Cổ Tự Nghiên đang bị thương, thực lực không bằng Khổ Hạnh chấp pháp, bị giết chết ngay tại chỗ. Mà Khuông Phỉ cũng muốn ra tay với Khổ Hạnh chấp pháp, hai chân bị Khổ Hạnh chấp pháp chém đứt, sau đó bị nam tử đuổi giết bọn hắn giết chết, tên nam tử kia chẳng những giết Khuông Phỉ, mà còn giết Đồng Tử Kỳ.”

Nghe xong lời này, bầu không khí trong đại sảnh dường như đã thoải mái hơn một chút.

Thái Hàn Thánh Sơn hắn là thánh môn đỉnh cấp, Trường Sinh Thánh Đạo cũng là thánh môn đỉnh cấp. Chuyện này rõ ràng không phải là Khổ Hạnh sai, nếu như Khổ Hạnh tránh sang một bên sợ hãi, một khi bị người ta nhận ra đó là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo, vậy tên tuổi của Trường Sinh Thánh Đạo sẽ bị chê cười.

“Nếu đã thế, vì sao mọi người đều biết Khổ Hạnh chấp pháp là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo?” Thương Bất Vưu hỏi lần nữa.

Vạn Xuyên Hồ nhanh chóng đáp lại, ‘Là thế này, tên Khuông Phỉ đánh lén Khổ Hạnh đã nói lời uy hiếp Khổ Hạnh, nói hắn là đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn, lúc đó vì giận dữ, Khô Hạnh đã nói Thái Hàn Thánh Sơn cũng chẳng là gì cả, Trường Sinh Thánh Đạo ta cũng chẳng hề sợ.”

Mọi người đều hiểu rõ, chuyện này rõ ràng không liên quan gì nhiều đến Khổ Hạnh. Thậm chí từ một góc độ nào đó mà nói, Khổ Hạnh còn lập uy cho Trường Sinh Thánh Đạo.

Chỉ một một tên trưởng lão của Thích gia mà cảm thấy kỳ quái, bởi vì liên quan đến an nguy của Thích Mục Dư, hắn còn cố ý gọi Thích Mục Dư đến hỏi thăm một ít chuyện liên quan đến Khổ Hạnh. Biết Khổ Hạnh là một tăng nhân Khổ Hạnh, tính cách nội liễm không thích nhiều chuyện. Nhưng từ lời Vạn Xuyên Hồ nói, Khổ Hạnh mặc dù không chủ động nhiều chuyện, nhưng hành động thì không quá giống với tính cách của một gia hỏa nội liễm.

Thương Bất Vưu đứng lên, “Các vị nên cẩn thận nhiều hơn, chuyện này Trường Sinh Thánh Đạo ta không làm sai. Cho dù Thái Hàn Thánh Sơn có muốn tìm đến đây, Trường Sinh Thánh Đạo ta cũng không cần phải e ngại. Còn có môt chuyện nữa, chính là Trường Sinh Thánh Đạo ta mặc dù cũng xem như là mộttrong những thánh môn đỉnh cấp ở Đại Hoang Thần Giới, nhưng mà tông môn càng mạnh thì càng phải khiêm tốn. Chờ sau khi Khổ Hạnh này trở về, nên phạt thì vẫn phải phạt.”

“Vâng, ta nhất định cẩn tuân lời nói của Thương Thái Thượng.” Đạo Chủ Chủng Hành Đình nhanh chóng đứng lên, kính cẩn đáp.

Hắn thở phào một hơi, có Thái Thượng trưởng lão quyết định, Đạo Chủ hắn đã nhẹ nhõm đi rất nhiều. Chỉ là tên Khổ Hạnh kia gây ra loại chuyện này, chờ hắn ta trở về nhất định phải dạy dỗ một chút. Ngươi nói xem ngươi là một đệ tử nội môn mới nhập môn, đi gây chuyện với đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn làm gì?

...

Chuyện đã xảy ra, còn về phần Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn có đánh nhau hay không, Lam Tiểu Bố không hề để ở trong lòng. Giờ phút này hắn đã khống chế Luân Hồi Oa đi đến một Thánh Đạo thành bị bỏ hoang, Trản Ái Thánh Đạo thành.

Vào rất nhiều năm trước, Trản Ái Thánh Đạo thành ở TRường Sinh giới có thanh danh cực kỳ hiển hách.

Trản Ái Thánh Đạo thành thật ra cũng giống như cái tên này, là một Thánh Đạo thành tràn ngập tình yêu, thành chủ của Thánh Đạo thành này là Kháp Hòa, là một cường giả Chuẩn Thánh.

Chương 1558 - Trản Ái. (2)

Vị Chuẩn Thánh này là một người có chủ nghĩa lý tưởng, hắn thành lập thánh thành, coi trọng nhất chính là công bằng công chính, không cho phép bất cứ tình huống ỷ mạnh hiếp yếu tồn tại, cũng hy vọng thánh thành của mình nở rộ hạt giống yêu thương, truyền bá loại yêu thương này cho toàn bộ TRường Sinh giới. Cho nên hắn ở Trản Ái Thánh Đạo thành lập nên một luật pháp thánh thành hoàn chỉnh, chỉ cần là người cầu sinh ở thánh thành, vậy thì phải tuân thủ theo luật pháp của thánh thành.

Trản Ái Thánh Đạo thành nằm gần thủy vực lớn nhất của TRường Sinh giới, Đại Trụ Hải. Thần linh khí ở Đại TRụ Hải cực mạnh, cho nên Trản Ái Thánh Đạo thành cũng có thần linh khí vô cùng nồng đậm. Cộng thêm đồ tốt ở Đại Trụ Hải cũng nhiều, rất nhiều tu sĩ đều muốn đến Trản Ái Thánh Đạo thành định cư tu luyện.

Đặc biệt là một vài tu sĩ có tu vi yếu một chút, không có bối cảnh cường đại, lại càng muốn đến cái thánh Đạo thành này. Dù sao thì ở chỗ này mới có được sự bảo hộ để sinh tồn.

Có lẽ đồ vật tốt đẹp thì không thể tồn tại quá lâu, có một năm, Đại Trụ Hải bạo phát hải độc triều.

Hải độc triều cũng không phải là nước biển có độc, hải độc là một loại côn trúng vô cùng đáng sợ và buồn nôn, loại côn trùng này, dài khoảng chừng trăm trượng, ngắn thì chỉ chừng hạt gạo, thậm chí còn nhỏ hơn cả hạt gạo. Trên người loại trùng này có một loại chất nhầy màu nâu xám, di chuyển rất nhanh, thậm chí có thể bay mà không cần cánh.

Chỗ đáng sợ của Hải Độc Trùng không phải dựa vào dài ngắn để phán đoán, ngược lại, Hải Độc Trùng càng dễ nhìn thấy, lại không dễ đánh lén vào người, còn Hải Độc Trùng ngắn, một khi chui vào thân thể, thậm chí đến cả tu sĩ hợp Thần cảnh cũng không thể nào tránh thoát.

Nếu gặp phải Hải Độc Trùng Vương, Chuẩn Thánh cũng bị gặm nuốt hết.

Lần Hải Độc TRùng triều này, đã khiến Trản Ái Thánh Đạo thành hoàn toàn bị hủy diệt, nghe nói ngay cả thành chủ Kháp Hòa cũng không thể trốn được, vẫn lạc trong trận Hải Độc trùng triều này.

Về sau có tu sĩ muốn đến Trản Ái Thánh Đạo thành tìm kiếm gì đó, kết quả tất cả tu sĩ đến Trản Ái Thánh Đạo thành đều không thể ra ngoài. Nói cách khác, chỉ cần người đi vào Trản Ái Thánh Đạo thành, vậy thì nhất định sẽ chết chắc. Dần dà, Trản Ái Thánh Đạo thành không có người đi qua, thành một vùng thành hoang.

Lam Tiểu Bố lựa chọn Trản Ái Thánh Đạo thành, là bởi vì hắn muốn ở chỗ này đột phá lên Hợp Thần cảnh. Động tĩnh tu luyện của hắn không nhỏ, ở chỗ này trúng kích lên Hợp Thần cảnh, cho dù động tĩnh độ kiếp lớn, cũng sẽ không có người đến đây xem. Còn Hải Độc Trùng, Lam Tiểu Bố hắn còn sợ độc sao? Hắn có đạo thụ, sợ cái độc gì chứ?

Cho dù không có đạo thụ, cũng có Vũ Trụ Duy Mô có thể tạo dựng mô hình kết cấu của dộc vật này, cũng có thể giải độc. Hơn nữa, Hải Độc Trùng Triều là chuyện bao nhiêu năm trước rồi? Lúc này đã sớm không còn Hải Độc Trùng rồi.

Vừa tiến vào Trản Ái Thánh Đạo thành, trước mắt là một vùng hoang vu và thê lương. Kiến trúc đổ nát ở khắp nơi, còn có xương cốt của tu sĩ vô cùng lộn xộn.

Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua nơi này một chút, quả thật là vì qua thời gian dài không có người đến thần linh khí thật sự cũng không tính là nồng đậm, càng lộ ra vẻ rách nát.

Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua xung quanh, cuối cùng quyết định ở trong một góc gần lối ra Trản Ái Thánh Đạo thành tạo dựng một động phủ của mình.

Phủ thành chủ mặc dù hư hỏng, nhưng cũng có thể đi vào tu luyện. Nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn có chút tôn kính với thành chủ Kháp Hòa, cho dù ý nghĩ của Kháp Hòa chưa thực hiện được, cuối cùng bị hủy bởi độc trùng triều, nhưng cho thấy rõ Kháp Hòa không phải là hạng người ích kỷ, nếu không thì không thẻ nào dựng lên Trản Ái Thánh Đạo thành. Hắn lười chiếm cứ phủ thành chủ, ở chỗ này chỉ vì tu luyện, chỗ nào cũng giống nhau cả thôi.

Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí hộ trận, vừa bố trí hộ trận, hắn còn vừa khắc họa trận văn hư không. Muốn ở chỗ này tu luyện đến Hợp Thần cảnh, hắn phải ở lại đây một khoảng thời gian rất dài. Động phủ tu luyện, nhất định phải an toàn đáng tin.

Lúc bày trận, Lam Tiểu Bố bị thu hút bởi một bộ xương cốt hư hỏng.

Bộ xương cốt này khác với những bộ xương cốt khác, bộ xương cốt này tản ra màu vàng kim nhàn nhạt, đây tuyệt đối là một cường giả chí cao, chỉ sợ là một Chuẩn Thánh, thậm chí là cảnh giới Thánh Nhân.

Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, bộ xương cốt này không có bất cứ dấu hiệu biến đen nào cả. Dựa theo tư duy của tu sĩ bình thường, trúng độc gì đó, cho dù là trúng đạo độc, xương cốt nhất định sẽ biến thành màu đen, nhưng cái xương cốt này lại là màu vàng nhạt, nói rõ đối phương khống phải chết vì Hải Độc Trùng.

Thần niệm Lam Tiểu Bố cẩn thận tìm kiếm trên bộ xương cốt này, cuối cùng ở chỗ mi tâm của đối phương tìm được một thứ nhỏ dài, so với cọng tóc còn mỏng manh hơn. Cái này bám vào trong xương cốt, không có chút khác thường nào, thậm chí ngay cả tính chất cũng giống như xương cốt.

Thần niệm Lam Tiểu Bố cuốn lên, sợi tơ mỏng này lập tức tách ra khỏi xương cốt, nằm trong tay hắn.

Cái tơ mỏng này vừa chạm vào tay, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được một loại hơi thở đại đạo cường hãn. Đây tuyệt đối là Thần Khí pháp tắc đại đạo, đẳng cấp còn không thấp. Cái Thần khí này một khi ở cùng với xương cốt, ngược lại là nhìn không ra, bây giờ bị tách ra, khí thế trên người không thể nào che giấu được.

Bộ xương cốt dưới chân hắn chết không phải vì Hải Độc TRùng, mà là bởi vì sợi tơ mỏng trong tay này.

Lam Tiểu Bố không phải người luận âm mưu, nhưng sợi tơ mỏng trong tay này khiến hắn cảm nhận được nguyên nhân chân chính hủy diệt Trản Ái Thánh Đạo thành chưa chắc là Hải Độc Trùng Triều, rất có thể là do cố ý. Nếu không thì một cường giả như vậy không thể nào bị giết ở chỗ này.

Nhưng mà người giết gia hỏa này cũng không lấy được kết quả tốt, nếu không thì không có khả năng ngay cả một sợi tơ mỏng thần khí đỉnh cấp này cũng không kịp lấy đi, thứ này thật sự không đơn giản.

Lam Tiểu Bố lấy một cái hộp ngọc ra, đặt sợi tơ này vào. Cho dù có chuyện gì xảy ra, Trản Ái Thánh Đạo hành đã bị diệt di nhiều năm như vậy, hắn cũng không muốn đi điều tra một chút.

Chương 1559 - Đại chiến Thánh môn.

Lam Tiểu Bố chẳng những bố trí đủ loại Hư Không Liên Hoàn thần trận trong động phủ của mình, mà còn bố trí rất nhiều Giám Sát Hư Không Thần TRận trong Trản Ái Thánh Đạo thành hoang phế này, đồng thời còn có Xúc Phát Hư KHông thần trận.

Tất cả những thứ này, cũng chỉ là vì cân nhắc đến sự an toàn.

Sau khi bố trí xong hết mọi thứ, Lam Tiểu Bố cắm hai đầu Thần Linh mạch cực phẩm, đồng thời cầm ra một đống thần tinh thượng phẩm và tất cả Thần Nguyên đan còn lại ra.

Bởi vì động tĩnh tu luyện có chút lớn, Lam Tiểu Bố còn cố ý bố trí một cái hư Không Huyễn Trận cấp sáu, chuyển dời vòng xoáy thần linh khí khi hắn tu luyện đến trên không phủ thành chủ, lại dùng Ẩn Nặc Thần Trận che đi.

Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Lam Tiểu Bố lúc này mới bắt đầu bế quan tu luyện. Hắn đã dến Thần Vương tầng sáu đỉnh phong, lần này ở Trản Ái Thánh Đạo thành, không chút kiêng kỵ toàn lực tu luyện, chỉ là ngẳn ngủi nửa tháng, hắn đã đột phá lên Thần Vương tầng sáu, bước vào Thần Vương cảnh hậu kỳ.

Đến Thần Vương cảnh hậu kỳ, tốc độ hấp thu của Lam Tiểu Bố lại càng như bão táp.

Giờ phút này, bất cứ người nào tiến vào Trản Ái Thánh Đạo thành, đều có thể cảm nhận được hình như trên phủ thành chủ có vòng xoáy thần linh khí, chỉ là cái vòng xoáy thần linh khí này đã bị Ẩn Nặc thần trận che đi, không thể nào nhìn rõ được mà thôi.

...

Sau khi Lam Tiểu Bố gây chuyện xong thì trực tiếp bế quan tu luyện.

Nhưng TRường Sinh giới lại bắt đầu hò hét ầm ĩ, Thái Hàn Thánh Sơn vẫn luôn dã tâm bừng bừng, cho dù còn chưa làm ra chuyện gì, nhưng mà rất nhiều thánh môn đều đã nhìn ra. Rất nhiều đệ tử thánh môn đang thí luyện ở bên ngoài, đều nhận được một yêu cầu chú ý từ các tông môn, đó chính là phòng cháy phòng trộm phòng Thái Hàn.

Nói bóng gió chính là đừng để Thái Hàn Thánh Sơn tìm được cớ, một khi Thái Hàn Thánh Sơn tìm được cớ, Thái Hàn Thánh Sơn sẽ nhanh chóng diệt môn tăng mạnh thực lực.

Nhìn khoảng thời gian trước, một tu sĩ của Thái Hàn Thánh Sơn ở bên ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết giết chết đệ tử hạch tâm Toàn Húc của Vạn Đạo Thánh Môn, không chỉ như vậy còn giết chết đệ tử Quý Ngọc Cô của Nguyệt Tuyền Thánh Am.

Phải biết rằng Toàn Húc chính là đệ tử của trưởng lão Chuẩn Thánh Toàn Đinh ở Vạn Đạo Thánh Môn, nghe nói còn có chút quan hệ thân thích với Toàn Đinh. Cho dù là như vậy, Vạn Đạo Thánh Môn cũng không tìm đến Thái Hàn Thánh Sơn gây sư.

Với địa vị của Vạn Đạo Thánh Môn, cho dù biết rõ người giết chết Toàn Húc chỉ đang giả mạo thành đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn, nhưng cũng phải đến Thái Hàn Thánh Sơn hỏi thăm một chút. Nhưng thực tế thì lại chưa từng đi đến, chuyện này đột nhiên có vẻ kỳ quái.

Cho dù rất nhiều người đoán tên tu sĩ giết Toàn Húc kia giả mạo đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn, nhưng sau khi sự việc xảy ra, Thái Hàn Thánh Sơn cũng chẳng có bất cứ lời giải thích nào. Theo lý mà nói nếu giả mạo, Thái Hàn Thánh Sơn người ta sẽ đứng ra giải thích một chút mới đúng.

Giờ phút này ở trong đại điện nghị sự bí mật của Vạn Đạo Thánh Môn, có năm cường giả đang ngồi, ở trong đó chẳng những có môn chủ Hàn Việt của Vạn Đạo Thánh Môn, mà còn có ba trưởng lão Chuẩn Thánh của Vạn Đạo Thánh Môn và trưởng lão Toàn Đinh.

“Nghe đồn người giết đệ tử hạch tâm của Vạn Đạo Thánh Môn ta không phải là tu sĩ Thái Hàn Thánh Sơn, là có người muốn nhấc lên mâu thuẫn giữa chúng ta và Thái Hàn Thánh Sơn, mấy vị thấy thế nào?” Hàn Việt nhìn về phía bốn người còn lại.

Toàn Đinh không nói gì, mặc dù là đệ tử của hắn bị giết, cũng là người nhà hắn, nhưng hắn không thể tùy tiện tỏ thái độ đối với chuyện này.

Một trưởng lão mặt trắng không râu chậm rãi nói, “Ta cho rằng người giết Toàn Húc chính là người của Thái Hàn Thánh Sơn, Thái Hàn Thánh Sơn lòng lang dạ sói, cho đến nay vẫn luôn muốn chiếm lấy toàn bộ TRường Sinh giới. Chỉ là sau khi xảy ra Diệt Thế Lượng Kiếp, TRường Sinh giới có quá nhiều cường giả, bọn hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội. Ta đoán bọn hắn muốn xây dựng Trường Sinh Đạo ĐÌnh, nhưng không có nghĩ đến đã bị Lam Tiểu Bố kia vượt trước mà xây dựng lên Đạo ĐÌnh, ha ha, đúng là mỉa mai.”

Nói chuyện chính là trưởng lão Vạn Đạo Thánh Môn, Tây Quảng Thành.

“Chuyện này không có khả năng lắm, Thái Hàn Thánh Sơn quả thật là mạnh, nhưng muốn nói là bọn hắn chiếm lấy toàn bộ TRường Sinh giới, có phải không thực tế lắm hay không?” Lần này nói chuyện chính là một tên trưởng lão tóc trắng bạc phơ, Khổng Lăng. Hắn là trưởng lão ngoại sự không quản chuyện nhất ở Vạn Đạo Thánh Môn, trong tình huống bình thường đều bế quan, lần này cũng bởi vì có khả năng dính đến đại chiến thánh môn, cho nên mới mời hắn ta tới.

Tây Quảng Thành cười ha ha, “Vì sao lại không có khả năng? Bọn hắn chính là khiến người khác cảm thấy không có khả năng, nhưng trên thực tế nếu như chúng ta dến tìm Thái Hàn Thánh Sơn hỏi tội, vậy thì sẽ rơi vào trong bẫy của bọn hắn. Bọn hắn vừa hay mượn lấy cơ hội này diệt đi Vạn Đạo Thánh Môn của chúng ta.”

“Hừ, diệt đi Vạn Đạo Thánh Môn của chúng ta, răng lợi của Thái Hàn Thánh Sơn hắn cũng chưa cứng được tới mức đó đâu.” Toàn Đinh hừ một tiếng, mặc dù hắn không thích hợp dể phát biểu ý kiến, nhưng đối với Thái Hàn Thánh Sơn thì vô cùng khó chịu.

Hàn Việt bây giờ mới nói ra, “Ta đồng ý với ý kiến của Quảng Thành trưởng lão, người giết đệ tử Vạn Đạo Thánh Môn ta, chính là người Thái Hàn Thánh Sơn, bọn hắn đang bắt đầu kiếm cớ từng bước xâm chiếm thánh môn. Nếu như không phải bọn hắn làm, bọn hắn đã sớm phái người đến giải thích, mà trên thực tế bọn hắn hoàn toàn không giải thích, cũng không có phái người đến bên ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết trông coi. Nhìn từ mặt ngoài, tất cả mọi người đều rõ ràng, bọn hắn khinh thường giải thích, trên thực tế bọn hắn chỉ đợi chúng ta nổi giận mà thôi.”

Chương 1560 - Đại chiến Thánh môn. (2)

Trưởng lão gầy yếu vẫn không nói gì Tán Tu Hình nói, “Ta nghe nói trước đây không lâu có một tên quan chấp pháp của Chấp Pháp điện Trường Sinh Thánh Đạo ở Chân Sắc phường thị giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, nếu như Thái Hàn Thánh Sơn lòng lang dạ sói, chỉ sợ sẽ không bỏ qua chuyện này,”

“Chuyện đó ta cũng đã nghe nói đến, hoàn toàn là do đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn khinh người quá đáng, kết quả lại không ngờ rằng đệ tử Khổ Hạnh của Trường Sinh Thánh Đạo quá mạnh, trực tiếp giết chết đối phương.” Khổng Lăng nói.

Tây Quảng Thành mở miệng lần nữa, “Trước đó người Thái Hàn Thánh Sơn giết đệ tử của Vạn Đạo Thánh Môn ta, chúng ta không ra mặt, Thái Hàn Thánh Sơn cũng không thể mượn cơ hội đó mà ra tay. Bây giờ đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, Thái Hàn Thánh Sơn tám chín phần mười sẽ đối phó với Trường Sinh Thánh Đạo. Môn chủ, suy nghĩ của ta là tốt nhất là phái người đến Trường Sinh Thánh Đạo, còn cả Nguyệt Tuyền Thánh Am gặp mặt một chút, một khi xảy ra đại chiến, chúng ta cũng có mấy minh hữu...”

Tây Quảng Thành vừa nói xong câu đó, một phi kiếm truyền thư đã đột ngột xuất hiện trong hư không, rơi vào tay Hàn Việt.

Thần niệm Hàn Việt khẽ quét qua, đột nhiên đứng lên, “Thái Hàn Thánh Sơn đã khai chiến với Trường Sinh Thánh Đạo, không chỉ như vậy, hai bên đã tổn thất mất một Chuẩn Thánh, mấy trăm đệ tử. Mà trận đại chiến này hình như sắp mở rộng...”

Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đứng lên.

Tây Quảng Thành dứt khoát nói, “Môn chủ, ta đến Trường Sinh Thánh Đạo một chuyến, chúng ta bây giờ nhất định phải gia nhập vào, tuyệt đối không thể dể đối phương tiêu diệt từng bộ phận.”

“ĐƯợc.” Hàn Việt nói xong, đi đầu rời khỏi mật thất, nói với một tên đồng tử đang đứng bên ngoài mật thất, “Ngươi lập tức tuyên bố mênh lệnh của ta, triệu tập đại hội toàn tông.”

“Vâng.” Đồng tử này lên tiếng xong thì mới nói tiếp, “Chủ thượng, vừa rồi có đệ tử đến thông báo, nói có một trưởng lão của Trường Sinh Thánh Đạo đến đây bái kiến.”

Hàn Việt và mấy người Tây Quảng Thành liếc mắt nhìn nhau, trong lòng mọi người đều chắc chắn. Trường Sinh Thánh Đạo và bọn hắn suy nghĩ giống nhau, muốn liên thủ đối phó với Thái Hàn Thánh Sơn.

...

Trong đại điện nghị sự của Thái Hàn Thánh Sơn, lần này không có nhiều người, chỉ có bảy người, trừ Đại Thánh Nhân Côn Vi, sáu người còn lại không phải Thái Thượng trưởng lão Thánh Nhân thì chính là Chuẩn Thánh đỉnh phong.

“Lần thăm dò công kích thử này, Thái Hàn Thánh Sơn ta không có ưu thế áp đảo rõ ràng, không chỉ như vậy, còn tổn thấy một cường giả Chuẩn Thánh.” Giọng điệu của Côn Vi có chút trầm thấp, hắn biết thực lực của Trường Sinh Thánh Đạo rất mạnh, nhưng không nghĩ rằng có thể đối chọi gay gắt với Thái Hàn Thánh Sơn như vậy.

Một nữ tử ở gần Côn Vi nhất nói, “Điều ta lo lắng nhất không phải là Trường Sinh Thánh Đạo, Thái Hàn Thánh Sơn ta còn chưa dốc hết toàn lực. Mặc dù nói Trường Sinh Thánh Đạo cũng chưa dốc hết toàn lực, nhưng nội bộ của Trường Sinh Thánh Đạo không vững, một khi bị tổn thất thương căn động cốt, nhất định sẽ bảo tồn thực lực cho riêng mình. Ta lo chính là lỡ như Vạn Đạo Thánh Môn và Nguyệt Tuyền Thánh Am, một khi bọn hắn cũng gia nhập, đối với Thái Hàn Thánh Sơn ta không phải là chuyện tốt gì.”

Côn Vi im lặng một hồi lâu, thở dài một tiếng, “Mặc dù ta cũng dự định để mấy đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn đi giết mấy đệ tử thánh môn khác, nhưng ta còn chưa bắt đầu, đã có người giúp ta làm rồi. Nhưng thời cơ này không đúng, nếu để cho chúng ta một lần đối phó với mấy thánh môn, đối với chúng ta mà nói không phải là chuyện tốt.”

Tất cả mọi người đều im lặng, theo ý ban đầu của Thái Hàn Thánh Sơn, đầu tiên phái đệ tử ra ngoài phách lối giết chết một hai đệ tử thánh môn khác. Một khi đối phương đến đây hỏi tội, vậy Thái Hàn Thánh Sơn sẽ mượn cơ hội này mà diệt đi một cái thánh môn đỉnh cấp, Vạn Đạo Thánh Môn là một lựa chọn tốt. Chỉ là bọn hắn còn chưa phái đệ tử ra khiêu khích, đã có người giúp bọn hắn làm chuyện này trước. Bọn hắn chỉ cần chờ Vạn Đạo Thánh Môn không nhịn được nỗi hận này đến tra hỏi, vậy sẽ giết chết người đến tra hỏi này.

Còn về lý do, còn không phải do chính bọn hắn nói sao, bọn hắn nói là Vạn Đạo Thánh Môn yêu cầu quá hà khắc, chuyện này ai có thể biết được chứ? Nếu như vậy, hai bên nhất định phải đánh nhau.

Chỉ cần vừa đánh nhau, bọn hắn sẽ mượn cơ hội này diệt đi Vạn Đạo Thánh Môn.

Bước đầu tiên này sau khi làm xong, tên tuổi của Thái Hàn Thánh Sơn nhất định sẽ tăng cao, lúc đó bọn hắn sẽ có thể mời chào đệ tử, lấy chuyện này làm cớ, thành lập quân tu sĩ Thái Hàn.

Bất kỳ một thánh môn nào, muốn chiếm cứ được một giới, quân tu sĩ nhất định phải có. Bây giờ bọn hắn không có cớ thành lập quân tu sĩ mà thôi, sau khi diệt được Vạn Đạo Thánh Môn, mặc dù lấy cái cớ này rất miễn cưỡng. Nhưng mà chỉ cần thánh môn khác lo lắng dẫm vào vết xe đổ của Vạn Đạo Thánh Môn, vậy quân tu sĩ Thái Hàn của bọn hắn thành lập sẽ không gặp phải vấn đề gì lớn.

Đáng tiếc là, Vạn Đạo Thánh Môn không tỏ bất cứ thái đồ nào đối với chuyện này, chỉ phía người đến trông coi bí cảnh Cuồng Khuyết mà thôi. Còn chuyện người giết chết đệ tử của bọn hắn có phải là người Thái Hàn Thánh Sơn hay không, bọn hắn hình như lại càng tin tưởng vào lời đồn bên ngoài hơn, người ra tay không phải là người của Thái Hàn Thánh Sơn hắn. Thái Hàn Thánh Sơn cũng không thể qua đó nói, giết đệ tử Vạn Đạo Thánh Môn ngươi chính là người của chúng ta đó, ngươi đến đây đi được.

Lại có một trưởng lão Chuẩn Thánh nói, “Cho dù như thế nào, trận chiến thăm dò này, chúng ta cũng không chịu thiệt. Tiếp theo đây cho dù Vạn Đạo Thánh Môn có tham gia hay không, ta cảm thấy cũng nên mượn cơ hội giận dữ lần này, chiếm lấy bí cảnh Trường Sinh trước rồi nói tiếp.”

Côn Vi là một kẻ dứt khoát, quyết đoán, tên trưởng lão này vừa hay đã nói trúng chuyện mà hắn muốn làm, hắn lập tức đứng lên nói, :Vậy cũng không cần thương lượng nữa, triệu tập đệ tử tông môn, lập tức tiến đánh bí cảnh Trường Sinh, sau đó nhập bí cảnh Trường Sinh vào giới vực Thái Hàn Thánh Sơn ta.”

Quyền đặt tên cho một giới đã bị người ta đoạt, tư cách thành lập Trường Sinh Đạo ĐÌnh cũng bị người ta đoạt, đó là bởi vì Thái Hàn Thánh Sơn chậm một bước. Điều này khiến một Đại Thánh Nhân như Côn Vi cảm thấy nguy cơ, hắn cảm này lời nói phải đi đôi với hành động, có như vậy thì mới không tiếp tục đánh mất cơ hội tốt.

Chương 1561 - Hợp Thần.

Bí cảnh Trường Sinh của Trường Sinh Thánh Đạo có thể nói là một trong những bảo hộ sinh tồn của Trường Sinh Thánh Đạo, trong các thánh môn ở TRường Sinh giới, có nhà nào không có mấy bí cảnh hoặc sân thí luyện? Nơi như bí cảnh Cuồng Khuyết là nơi mà tất cả mọi người đều có thể tiến vào, đều có phân chia lợi ích, chứ đừng nói đến bí cảnh của một thánh môn.

Thái Hàn Thánh Sơn muốn cướp đoạt bí cảnh Trường Sinh, đây là muốn tiêu diệt gốc rễ của Trường Sinh Thánh Đạo, điều này đương nhiên đã khơi dậy Trường Sinh Thánh Đạo toàn lực phản kháng.

Lúc ban đầu, chỉ có Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo không ngừng phái ra đệ tử đến chiến bên ngoài bí cảnh Trường Sinh. Khi đại chiến càng lúc càng kịch liệt, tu vi hai bên tham chiến cũng bắt đầu không ngừng tăng lên. Không ngừng có Thần Vương, thậm chí là Hợp Thần cảnh vẫn lạc, hai bên tựa như đánh nhau rất chân thật, ngay cả Chuẩn Thánh và Thánh Nhân cũng gia nhập vào trận đại chiến này.

Thực lực của Trường Sinh Thánh Đạo mặc dù rất mạnh, nhưng so với Thái Hàn Thánh Sơn thì quả thật yếu hơn một chút, hơn nữa nội bộ Trường Sinh Thánh Đạo không đồng lòng, đều muốn bảo tồn thực lực, điều này đã khiến Trường Sinh Thánh Đạo càng ngày càng khó chống đỡ được. Ngay cả người bên ngoài cũng có thể nhìn ra được, Trường Sinh Thánh Đạo mà còn bảo tồn thực lực nữa, bí cảnh Trường Sinh sẽ bị Thái Hàn Thánh Sơn cướp đi. Một khi bí cảnh Trường Sinh không còn, Trường Sinh Thánh Đạo tất nhiên sẽ chia năm xẻ bảy, cuối cùng tán loạn, bị Thái Hàn Thánh Sơn tiêu diệt từng bộ phận.

Cũng may vào lúc này Vạn Đạo Thánh Môn và Nguyệt Tuyền Thánh Am gia nhập vào, khi hai thánh môn này tham gia, ưu thế áp đảo của Thái Hàn Thánh Sơn lập tức biến mất.

Đại chiến đánh đến loại trình độ này, hai bên đều không thể nào có khả năng ngồi xuống nói chuyện một chút. Trường Sinh Thánh Đạo bị vẫn lạc hai Thánh Nhân, Thái Hàn Thánh Sơn cũng vẫn lạc một Thánh Nhân. TRận đại chiến này, đã thành cục diện không chết không thôi.

Ánh mắt của tất cả thánh môn ở TRường Sinh giới đều bị bí cảnh Trường Sinh hấp dẫn, không chỉ như vậy, Thái Hàn Thánh Sơn và Vạn Đạo Thánh Môn, các loại thánh môn đỉnh cấp cũng bắt đều lôi kéo thánh môn khác gia nhập vào. Vạn Đạo Thánh Môn lại càng cố gắng tuyên truyền rằng Thái Hàn Thánh Sơn lòng lang dạ thú, có tâm tư xưng bá toàn bộ Đại Hoang Thần Giới.

Cho dù các đại thánh môn còn đang quan sát cân nhắc, nhưng mà tiếp tục xu thế như vậy, chuyện gia nhập vào đại chiến thánh môn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Rất rõ ràng, khi đại chiến thánh môn bộc phát, khi Thánh Nhân tiếp tục vẫn lạc.Lợi ích ở TRường Sinh giới nhất định sẽ được phân chia một lần nữa, nếu như không tham gia vào trận đại chiến này, chuyện phân chia lợi ích sau này, không liên quan gì đến ngươi nữa.

...

Lam Tiểu Bố hét lên một tiếng rồi đứng lên, chỉ trong thời gian năm năm, hắn đã từ Thần Vương tầng bảy tu luyện đến cảnh giới Thần Vương viên mãn.

Lúc trước lựa chọn Trản Ái Thánh Đạo thành bế quan quả nhiên không sai, trong thời gian năm năm này, không có bất cứ người nào đến quấy rầy hắn. Nơi này vô cùng an tĩnh, rất thích hợp đế bế quan tu luyện.

Có thể rời khỏi Thánh Đạo thành này để độ kiếp rồi, Lam Tiểu Bố vung tay lên thu hết trận kỳ mà mình đã bố trí lại. Còn hư không thần trận, hắn không định thu lại. Tương lai nếu như có rảnh rỗi, hắn còn sẽ tiếp tục đến nơi này bế quan tu luyện. Cho dù TRường Sinh giới thuộc về Đại Hoang Thần Giới, nhưng mà trước khi đạo tắc Hồng Mông hoàn toàn dung nhập Đại Hoang Thần Giới và TRường Sinh giới, quy tắc thiên địa của TRường Sinh giới vẫn hoàn chỉnh hơn Đại Hoang Thần Giới, càng thích hợp tu luyện hơn.

Lam Tiểu Bố không định ở lại Trản Ái Thánh Đạo thành độ kiếp, lôi kiếp Hợp Thần cả hắn sẽ khiến Thánh Đạo thành hoang phế này thành hố sâu.

Cho nên Lam Tiểu Bố trực tiếp độn ra ngoài thành, hắn định tấn cấp lên Hợp Thần cảnh rồi, sẽ quay về củng cố tu vi một chút, sau đó quay về Trường Sinh Thánh Đạo bàn giao nhiệm vụ, với tu vi Hợp Thần của hắn, ở tại TRường Sinh giới này, hắn cũng có sức tự vệ.

Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố vẫn còn đang mơ mơ màng màng độn gấp, Khí Vận Chi Thụ trong thức hải của hắn lại bắt đầu chuyển động, một luồng khí thanh linh lập tức bao trùm cả thức hải của Lam Tiểu Bố, khiến ý thức của hắn trở nên rõ ràng hơn. Lam Tiểu Bố đột nhiên dừng bước lại, ý niệm lập tức câu thông với Đế Hưu Thụ.

Đạo vận từ Đế Hưu Thụ giúp Lam Tiểu Bố càng thanh tỉnh hơn, hắn cảm thấy không thích hợp.

Từ chỗ hắn tu luyện rời khỏi Trản Ái Thánh Đạo thành, nhiều nhất không quá nửa nén hương, mà bây giờ hắn đã đi cả một nén hương rồi, còn đang độn gấp. Lúc trước hắn rõ ràng nhìn thấy lối ra của Trản Ái Thánh Đạo thành, nhưng lại càng độn càng xa, đây là nơi nào?

Không đúng, đây là bên trong Trản Ái Thánh Đạo thành, chỉ là khoảng cách rời khỏi Thánh Đạo thành càng ngày càng xa.

Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến đây, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi thành lối ra Trản Ái Thánh Đạo thành, chỉ cần mấy bước, hắn sẽ có thể bước ra khỏi Trản Ái Thánh Đạo thành.

Giờ phút này Lam Tiểu Bố sao lại không biết mình đã lạc vào trong một cái huyễn trận đỉnh cấp, bị huyễn trận này mê hoặc. Nếu không phải hắn có Khí Vận Chi Thụ và Đế Hưu Thụ, cho dù hắn có tỉnh táo một lát, rồi cũng sẽ lâm vào mơ hồ một lần nữa.

Lam Tiểu Bố tiếp tục độn về phía trước, nhưng mà lúc này, Đế Hưu Thụ và Khí Vận Chi Thụ từ đầu đến cuối đều che chở Nguyên Thần và thức hải của hắn. Nếu như một lần nữa bị lạc vào huyễn trận, hắn quả thật là xong đời.

Lúc này Lam Tiểu Bố bắt đầu xem xét tình huống xung quanh, mặc dù trước mắt hắn là cảnh tượng rời khỏi phế tích Trản Ái Thánh Đạo thành, mà phương hướng hắn đi vừa hay lại tương phản. Cho đến nay đều là hắn dùng huyễn trận hố người, không ngờ lần này lại bị người khác dùng huyễn trận hố.

Không đúng, tại nơi cách hắn chỉ vài trăm mét có một cái trận môn hư không, đây là định để hắn tiến vào trận môn hư không kia.

Chương 1562 - Hợp Thần. (2)

Một cảm giác nguy cơ đáng sợ truyền đến, Lam Tiểu Bố thậm chí còn cảm nhận được chỉ cần hắn tiến vào cái trận môn hư không kia, vậy cả đời này hắn đừng hòng rời khỏi đây.

Vốn dĩ Lam Tiểu Bố còn định đi theo cái huyễn trận này, sau đó điều tra một chút. Nhưng mà trận môn này, hắn thật sự không dám tiến vào.

Khó trách nhiều người sau khi tiến vào Trản Ái Thánh Đạo thành đều biến mất không thấy gì cả, háo ra vấn đề là ở chỗ này.

Lam Tiểu Bố cũng không dám tiếp tục thăm dò nữa, hắn đột nhiên dừng lại, đồng thời cuốn thần nguyên lên, một khắc sau đã thuấn di biến mất vô tung vô ảnh. Hầu như một khắc sâu, trong hư không đột nhiên xuất hiện một cái miệng lớn, răng rắc cắn lấy vị trí hư không nơi Lam Tiểu Bố đứng.

Một cái cắn này, những thứ xung quanh vạn mét này đều biến mất. Chỉ là tốc độ thuấn di của Lam Tiểu Bố quá nhanh, cái cắn này đã vồ hụt, một khắc sau, một còn Hải ĐỘc Trùng không biết dài đến mức nào vô cùng buồn nôn biến mất khỏi hư không.

...

Mặc dù Lam Tiểu Bố đã thuấn di rời đi, nhưng thần niệm của hắn lại nhìn thấy rất rõ đó là một con Hải Độc Trùng rất dài. Mặc dù hắn không biết thực lực cụ thể của con Hải Độc Trùng này, nhưng nhìn con Hải Độc Trùng này ngay cả quy tắc Không Gian cũng có thể cắn nát, đã biết con Hải Độc Trùng này muốn nuốt hắn là chuyện dễ như trở bản tay.

Thật là nguy hiểm, hắn vậy mà đã ở nơi này tu luyện năm năm, còn không xảy ra chuyện gì cả.

Lấy Luân Hồi Oa ra, Lam Tiểu Bố độn gấp mấy ngày, lúc này mới ngừng lại ở một nơi hoang vu.

Trong một khoảng thời gian ngắn, một Tụ Linh Thần Trận đã được Lam Tiểu Bố bố trí ra. Hai đầu Thần Linh mạch cực phẩm hắn bố trí ở Trản Ái Thánh Đạo thành, ngay cả gần một nửa cũng chưa tiêu hao hết, bây giờ hắn thật sự không dám quay lại đó lấy.

Lại cắm một đầu Thần Linh mạch cực phẩm, Lam Tiểu Bố lấy ra một đống thần tinh. Đáng tiếc là không có Thần Nguyên Đan, nếu không mà nói, dùng Thần Nguyên Đan đột phá lên Hợp Thần cảnh là hoàn mỹ.

Lần này Lam Tiểu Bố mặc dù không dùng đan dược, lại dùng một cái đạo quả Già Lam. Trường Sinh Quyết cuốn theo Già Lam đạo quả vận chuyển theo một chu thiên, quy tắc đạo vận từ Già Lam Đạo Quả rõ ràng đã cảm nhận được vách chắn tu vi Hợp Thần cảnh. Qua mấy chu thiên nữa, Lam Tiểu Bố đã bắt đầu trúng kích lên Hợp Thần cảnh.

Rõ ràng cảm nhận được vách chắn Hợp Thần cảnh, mỗi một chu thiên trùng kích đều có thể nắm bắt được thời cơ đại đạo Hợp Thần cảnh. Nhưng khiến Lam Tiểu Bố buồn bực là, qua hơn mười ngày, hắn vẫn không thể nào đột phá được vách chắn Hợp Thần cảnh.

Từ khi tu luyện đến nay, Lam Tiểu Bố vẫn luôn không dùng đến đan dược mà đột phá lên cảnh giới. Phần lớn tình huống, đều có Vũ Trụ Duy Mô hỗ trợ. Nhưng lần này hắn lại không thể nào phá vỡ được vách chắn, chẳng lẽ đến Hợp Thần cảnh hắn cần phải có đan dược mới được?

Thần niệm quét trong thế giới của mình, quét thấy con Hỗn Độn Độc Giác thú mà hắn mang đi kia đang thoải mái nằm ngủ khò khè dưới tán Đế Hưu Thụ.

Lam Tiểu Bố không để ý đến con Hỗn Độn Độc Giác thú này, thần niệm của hắn quét đến chỗ Hỗn Độn Quy tắc Tinh. Không có thần đan tấn cấp Hợp Thần cảnh, vậy thì dùng Hỗn Độn Quy Tắc Tinh thử một chút.

Một viên Hỗn Độn Quy Tắc Tinh được Lam Tiểu Bố lấy ra, chu thiên vận chuyển của Trường Sinh Quyết bao lấy viên Hỗn Độn Quy Tắc Tinh này, còn chưa đợi Lam Tiểu Bố trùng kích lên Hợp Thần cảnh, cảnh giới Hợp Thần vô cùng rõ ràng đã hiện ra trước ý niệm của Lam Tiểu Bố. Chu thiên vận chuyển của Trường Sinh Quyết cuốn lấy thần nguyên, chỉ trong một lần, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được vách chắn tu vi Hợp Thần cảnh xuất hiện vết nứt.

Sau đó từng tiếng ầm vang truyền đến, sau đó có hơn mười tia sấm sét thô to ầm ầm đánh xuống. Hơn mười tia sấm sét này đánh lên người Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố vừa vận chuyển Trường Sinh Quyết tiếp tục trùng kích Hợp Thần cảnh, đồng thời trong lòng vô cùng chấn động về Hỗn Độn Quy Tắc Tinh.

Giá trị của thứ này hình như đã bị hắn đánh giá thấp rồi, có lẽ thứ này đều hữu dụng đối với người chứng Đạo Thánh, nói không chừng chính là bảo vật giá trị liên thành.

Rầm rầm rầm ! Hơn mười tia sấm sét thô to vừa mới qua đi, lại có hơn mười tia sấm sét nữa đánh xuống.

Phốc phốc! Từng đám sương máu bị sấm sét cuốn lên, Lam Tiểu Bố điên cuồng vận chuyển Trường Sinh Quyết và Bất Tử Quyết, hắn không lấy pháp bảo phòng ngự ra.

Đợt sấm sét thứ ba đánh xuống, Lam Tiểu Bố lại cảm nhận được xương cốt sắp bị gãy nứt, vách chắn tu vi Hợp Thần cảnh cuối cùng cũng bị phá tan. Một luồng khí thế đạo vận cường hãn tản ra quanh người Lam Tiểu Bố, vô cùng vô tận thần lính khí bị Lam Tiểu Bố cuốn đi.

Đợt sấm sét thứ tư và thứ năm ầm ầm đánh xuống, Lam Tiểu Bố dựa vào thần linh khí vô cùng vô tận và lực lượng lôi nguyên này, hoàn toàn tiến vào Hợp Thần cảnh.

Những tia sét tiếp tục đánh xuống người Lam Tiểu Bố này, đã không còn chút tổn thương nào nữa, tốc độ quét sạch thần linh khí của Lam Tiểu Bố lại tăng nhanh hơn rất nhiều.

KHí thế đạo vận cường hãn của cảnh giới Hợp Thần, khi tu vi của Lam Tiểu Bố không ngừng được củng cố lại dần dần thu liễm lại. Nửa tháng sau, Lam Tiểu Bố dừng tu luyện, tu vi của hắn đã hoàn toàn vững chắc ở cảnh giới Hợp Thần.

Cảm nhận được thần nguyên mênh mông và TRường Sinh giới vừa lớn mạnh hơn gấp mấy lần trong thức hải của mình, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng hài lòng.

Chính TRường Sinh giới của hắn không những phát triển hơn gấp mấy lần, ngay cả quy tắc thiên địa ở trong đó cũng rõ ràng hơn rất nhiều, thậm chí còn diễn sinh ra một ít thứ có hình dạng không giống mặt đất.

Gột rửa một chút rồi đổi một bồ quần áo sạch, Lam Tiểu Bố biết hắn có thể trở về Trường Sinh Thánh Đạo bàn giao nhiệm vụ rồi. Nhưng mà lần này trở về sẽ không tiếp tục lấy tu vi Thần Quân nữa, mà là cảnh giới Thế Giới Thần.

Chương 1563 - Khổ Hạnh quay về.

Đầu tiên Lam Tiểu Bố dùng Luân Hồi Oa phi hành mấy ngày, sau đó mới lấy ra một món thần khí phi hành hạ phẩm chậm rãi tiến về Trường Sinh Thánh Đạo.

Nếu không phải vì chỗ hắn cách Trường Sinh Thánh Đạo khá xa, hắn còn chẳng muốn dùng Luân Hồi Oa để đi.

Nửa tháng sau, Lam Tiểu Bố lại đi đến Chân Sắc phường thị một lần nữa. Lần trước hắn ở Chân Sắc phường thị lấy thân phận đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo giết chết một người đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn. Chỉ là sau khi chuyện này xảy ra, hắn lập tức tiến đến Trản Ái Thánh Đạo thành bế quan đột phá lên Hợp Thần cảnh.

Không biết hành động lần đó của hắn, có khiến Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn nổi lên xung đột hay không?

Cho dù có nổi lên xung đột hay không, Lam Tiểu Bố đều biết rõ, hắn nhất định phải trước sự chứng kiến của nhiều người mà quay về Trường Sinh Thánh Đạo, nếu không rất có thể sẽ lén bị xử lý.

Khiến Lam Tiểu Bố cạn lời chính là, hắn vừa mới đến bên ngoài Chân Sắc phường thị đã nhìn thấy hai tu sĩ đang đánh nhau.

Tu vi của hai tên tu sĩ đánh nhau này cũng không thấp, đều là Thần Vương cảnh. Thấy rất nhiều người vây xem, Lam Tiểu Bố cũng chen vào đám người.

“Xin hỏi đạo hữu một chút, hai người này có chuyện gì mà đấu pháp vậy?” Lam Tiểu Bố kéo một tu sĩ Thần Quân ở bên cạnh, vẻ mặt hưng phấn hỏi.

Bình thường người thích xem náo nhiệt, nhìn thấy loại chuyện này, đều không chê có nhiều việc.

Thần Quân này mắt không chớp nhìn chằm chằm vào hai người đang đánh nhau, hoàn toàn không nhìn xem Lam Tiểu Bố là ai, trong miệng lại nói, “Là Cố Tuất Đàm của Ma Diễn Thánh Môn tiền bối và Đới Hưng tiền bối của Ngân Không Thánh Môn, bọn hắn vì một môn thần thông trên hội đấu giá mà giao đấu nhau ở chỗ này. Người nào thắng, thì đồ chính là của người đó.”

Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi, “Hội đáu giá cho phép chuyện như vậy sao?”

“Ha ha.” Thần Quân này ha ha một tiếng, “Những người khác đương nhiên là không dám làm như vậy, Ma Diễn Thánh Môn và Ngân Không Thánh Môn thì khác, hội đấu giá nhỏ ở phường thị lộ thiên này đâu dám đắc tội?”

Lam Tiểu Bố cảm khái, “Nếu một bên vẫn lạc, vậy thì có việc vui rồi, nói không chừng hai thánh môn này sẽ đánh nhau đó.”

“Cái gì mà nói không chừng chứ, nhất định sẽ đánh nhau. Mấy năm trước một tên đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo ở chỗ này giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, bây giờ hai cái thánh môn đã đánh nhau đến mức máu chảy thánh sông. Không chỉ như vậy, ngay cả Vạn Đạo Thánh Môn, Nguyệt Tuyền Thánh Am, Tính Tinh Thần Tông, Cổ Khôn Thành Trì, tám chín cái thánh môn và thần tông đều gia nhập vào, ta lo lắng sẽ có một ngày đánh đến nơi này, rồi sau đó hủy đi cái Chân Sắc phường thị này.” Lần này là một tu sĩ đứng sau lưng Lam Tiểu Bố nói, rõ ràng là đang biểu lộ cảm xúc.

Lam Tiểu Bố sửng sốt, hiệu quả tốt như vậy à? Trong lòng lập tức vô cùng vui mừng, nhưng ngoài miệng thì lo lắng nói, “Ai, thật không hy vọng mấy thánh môn sẽ xảy ra đại chiến, chỉ hy vọng nó đừng mở rộng ra.”

“Sao có thể? Lúc này mới qua mấy năm đã có nhiều đại thánh môn bị cuốn vào rồi, nghe đồn Thánh Nhân cũng chết mất mấy người. Cứ tiếp tục, có lẽ số thánh môn bị cuốn vào sẽ càng ngày càng nhiều. ngươi nhìn xem, bây giờ chiến trường bí cảnh Trường Sinh đã trở thành vòng xoáy xay thịt rồi.”

Lam Tiểu Bố âm thầm gật đầu, xem ra mấy năm này mình bế quan đã xảy ra không ít chuyện, hắn nên tăng thêm công việc của mình, cố gắng dể đại chiến thánh môn mãnh liệt hơn một chút. Nếu đại chiến thánh môn xảy ra ở bí cảnh Trường Sinh, bản thân mình nên đén bí cảnh Trường Sinh trước, rồi mới quay lại Trường Sinh Thánh Đạo.

“Mặc dù là nói như vậy, nhưng Cố tiền bối và Đới tiền bối chỉ là đang phân cao thấp mà thôi, tuyệt đối sẽ không gây ra bất cứ tổn thương nào, cho nên cũng không có chuyện hai đại thánh môn nổi lên đại chiến đâu.” Bên cạnh lại có một người nói.

Lam Tiểu Bố thấy rất rõ, Cố Tuất Đàm và Đới Hưng mặc dù ra tay quả quyết, thần thông đánh ra cũng vô cùng nhanh chóng, nhưng không hề có ý nghĩ giết chết đối phương, bởi vì hắn không hề cảm nhận được sát ý mênh mông.

Hai Thần Vương mà đánh nhau, nếu như sát ý mãnh liệt, vậy thì người bên ngoài quan sát nhất định có thể cảm nhận được. Hai người này có tu vi không khác gì nhau, nhưng mà Cố Tuất Đàm có thủ đoạn mạnh mẽ hơn một chút.

Không được, nhất định phải thêm chút mồi cho hai người này, nếu không thì thật là cụt hứng.

Đáng tiếc, hai người đánh nhau này không có nữ tu, nếu có nữ tu, vậy hắn chỉ cần để cho tên tu sĩ này xé đi quần áo của nữ tu kia, loại nhục nhã này nhất định có thể lôi kéo thù hận cho hai thánh môn. Cách làm này mặc dù có chút bỉ ổi, nhưng ai bảo ĐẠi Hoang Đạo ĐÌnh của hắn bây giờ quá yếu, thánh môn thì lại cường đại như vậy, tương lai Đại Hoang Đạo ĐÌnh nhất định sẽ bị diệt đi.

Hai Thần Vương đánh nhau, cho dù hắn giúp một trong hai bên, muốn để hai thánh môn đánh nhau cũng không phải chuyện dễ dàng. Không biết Thái Hàn Thánh Sơn và Vạn Đạo Thánh Môn làm sao mà đánh nhau, thật sự chẳng lẽ vì một người đệ tử nho nhỏ, cái này không giống lắm.

Thần niệm Lam Tiểu Bố vẫn luôn chủ ý đến hai người này, khi hắn nhìn thấy Lang Nha trong tay Cố Tuất Đàm hóa thành ba đạo ô mang, hai đạo ô mang khóa chặt không gian của Đới Hưng, một đạo ô mang trực tiếp đánh vào mi tâm Đới Hưng, hắn biết cơ hội đến rồi.

Theo cách ra tay trước đó của Đới Hưng, hắn sẽ dùng tinh không thang xé rách đạo tắc ô mang, sau đó ngăn cản ô mang ở mi tâm, sau đó dựa vào lĩnh vực trùng kích Cố Tuất Đàm, rồi phản kích.

Nhưng mà Lam Tiểu Bố sẽ không cho hắn ta cơ hội này, khi tinh không thang của Đới Hưng vừa mới cuốn lên, Lam Tiểu Bố đã dùng một đạo Thần Hồn Thứ đánh sâu vào trong thức hải của Đới Hưng.

Cả người Đới Hưng chợt ngừng lại, một khắc sau đạo ô mang kia đã trực tiếp xuyên qua mi tâm Đới Hưng.

Chương 1564 - Khổ Hạnh quay về. (2)

Đới Hưng há mồm phun ra một ngụm máu, Cố Tuất Đàm thì sững người, hắn không hề có ý nghĩ muốn giết chết Đới Hưng. Nếu như giết Đới Hưng, đây không phải là chuyện nhỏ.

“Cố Tuất Đàm, ngươi to gan lắm...” Đới Hưng phun ra sáu chữ, rồi lại hộc máu tiếp, Lam Tiểu Bố cũng không muốn gia hỏa này có cơ hội sống sót, lại dùng Thần Hồn Thứ đánh tới.

Nguyên Thần của Đới Hưng nhanh chóng bị xé nát, trong chớp mắt trước khi chết này, hắn ta hiểu ra, đây không phải thủ đoạn của Cố Tuất Đàm, Cố Tuất Đàm không lợi hại như vậy. Có người nhân lúc bọn họ đánh nhau ngầm hạ sát thủ, hãm hại hắn.

Hiện trường yên tĩnh như chết, hai Thần Vương của hai thánh môn ở bên ngoài phường thị đánh nhau, chuyện này rất bình thường, cũng không phải chỉ mới một hai lần. Thế nhưng một người trong đó lại giết chết một người khác, vậy thì chuyện này không đơn giản.

Đã có người nghĩ đến chuyện ghi chép hình ảnh lại, lúc trước Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo cũng chỉ vì một tên đệ tử Thần Quân, đã đánh mấy năm, thậm chí đã vẫn lạc mấy vị Thánh Nhân. Bây giờ hai tên Thần Vường của Ma Diễn Thánh Môn và Ngân Không Thánh Môn đánh nhau, đồng thời một người trong đó còn bị giết, vấn đề này nhỏ mới là lạ.

Những tu sĩ vây xem lập tức giải tán, không có người nào muốn bị liên lụy vào. Lam Tiểu Bố cũng nhanh chóng rời đi theo đám tu sĩ kia, thậm chí ngay cả phường thị hắn cũng không vào, trực tiếp đến bí cảnh Trường Sinh. Còn Cố Tuất Đàm, nếu như hai cái thánh môn này còn không đánh nhau, hắn sẽ lén lút đi giết luôn tên Cố Tuất Đàm kia. Chỉ cần hắn giết Cố Tuất Đàm, vậy Ma Diễn Thánh Môn nhất định sẽ nghĩ rằng là do Ngân Không Thánh Môn làm.

...

Lam Tiểu Bố chậm rãi tiến về bí cảnh Trường Sinh, Chân Sắc phường thị lại nổi danh. Mấy năm trước, ở Chân Sắc phường thị, bởi vì mấy đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn bị giết, kết quả đã ra tay đánh nhau với Trường Sinh Thánh Đạo. Một lần đánh nhau này chính là mấy năm, mấy năm này trôi qua, không biết đã chết đi bao nhiêu tu sĩ, cũng không biết bao nhiêu cao thủ đã vẫn lạc. Nhưng cuộc đại chiến này chẳng những không hề bình ổn lại, mà những thánh môn bị cuốn vào ngược lại ngày càng nhiều.

Chuyện này còn chưa kết thúc, bây giờ Chân Sắc phường thị lại xảy ra chuyện rồi. Cũng là tu sĩ của hai thánh môn đỉnh cấp đấu pháp ở Chân Sắc phường thị, kết quả một người bị giết.

Đánh nhau giữa tu sĩ của các thánh môn đỉnh cấp không phải là không có, bị giết cũng không phải số ít, nhưng đó cũng là ở một nơi bí mật nào đó. Loại việc diễn ra trước mắt bao người này, một đệ tử thánh môn giết một đệ tử thánh môn khác, rất hiếm gặp, hầu như là không có. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Chân Sắc phường thị lại xuất hiện đến hai lần, cái phường thị này không muốn nổi danh cũng khó.

Chân Sắc phường thị như thế nào, không có ai quan tâm, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Ma Diễn Thánh Môn và Ngân Không Thánh Môn, bọn hắn rất muốn biết, hai cái đại thánh môn này có đánh nhau hay không, hay là hòa giải.

Lam Tiểu Bố khống chế một cái pháp bảo phi hành hạ phẩm đi đến bên ngoài bí cảnh Trường Sinh, từng đợt dao động đấu pháp kịch liệt truyền đến, mùi máu tanh nhàn nhạt tràn ngập trong không gian.

Lam Tiểu Bố tăng nhanh tốc độ, lập tức nhìn thấy hơn vạn tu sĩ đang chiến đấu. Không ngừng có người từ không trung bị đánh xuống, sau đó bị chém giết.

Hai bên đấu pháp quả nhiên không phải chỉ có Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn, mà còn có mấy cái thánh môn khác cùng nhau hỗn chiến. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không nhìn thấy cường giả Chuẩn Thánh chiến đấu, chỉ có mấy tu sĩ Hợp Thần cảnh đang đấu pháp.

Một nữ tu Thế Giới Thần của Trường Sinh Thánh Đạo bị một tu sĩ thế Giới Thần khác chặn lại, sắp phải vẫn lạc.

Lam Tiểu Bố vội vàng chạy đến, lấy trường đao ra, không chút chần chờ đánh xuống.

Cảm nhận được hơi thở tử vong, tên tu sĩ đang định giết chết nữ tu của Trường Sinh Thánh Đạo này nhanh chóng lui lại, chỉ là một đao này của Lam Tiểu Bố có tốc độ nhanh hơn tốc độ lui lại của hắn một chút.

“Phốc!” Một đạo huyết quang nổ tung, tên thế Giới Thần này đã bị một đao của Lam Tiểu Bố chém thành hai.

“Ngươi đáng chết...” Nhìn thấy sư đệ đồng môn bị giết, một tu sĩ Thần Vương khác bỏ đi đối thủ lao thẳng đến chỗ Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố điên cuồng muốn chạy trốn, nhưng hắn giống như đã bị lĩnh vực Thần Vương của đối phương khóa lại, tốc độ trở nên vô cùng chậm chạp.

Mắt thấy pháp bảo trong tay đối phương sắp xé rách Lam Tiểu Bố, Thần Vương của Trường Sinh Thánh Đạo cuối cùng cũng chạy đến, pháp bảo trong tay đánh về phía tên Thần Vương muốn giết chết Lam Tiểu Bố này.

Mặc dù tên Thần Vương này muốn giết chết Lam Tiểu Bố trước, nhưng hắn ta không thể không quan tâm đến cái mạng nhỏ của mình, chỉ có thể từ bỏ Lam Tiểu Bố, quay người đại chiến với Thần Vương của Trường Sinh Thánh Đạo.

Chỉ là Lam Tiểu Bố vẫn bị sát mang từ trường thương của đối phương quét trúng, thắt lưng chảy máu vô cùng dọa người.

“Đa tạ vị sư huynh này...” Nữ tu được Lam Tiểu Bố cứu nhanh chóng bước đến cảm tạ, đồng thời lấy ra một viên đan dược định tặng cho Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố nhìn thì hình như bị thương không nhẹ, hắn vội vàng xua tay nói, “Không cần, chúng ta là đồng môn, đương nhiên phải giúp đỡ nhau.”

“A...” Nữ tu này cuối cùng cũng nhận ra Lam Tiểu Bố, kinh ngạc vô cùng nói, “Người là Khổ Hạnh chấp pháp?”

Mặc dù nàng chưa từng gặp Khổ Hạnh, nhưng trận đại chiến thánh môn này có thể nói là do Khổ Hạnh mà ra, cho nên mỗi người trong tông môn đều biết Khổ Hạnh là ai.

“Không sai, ta chính là Khổ Hạnh, ta muốn tham gia chiến đấu, đợi lát nữa rồi nói tiếp.” Lam Tiểu Bố nói xong thì không để ý đến vết thương của mình, lập tức nhào về phía chiến trường.

Nhìn bóng lưng của Lam Tiểu Bố, ánh mắt nữ tu có chút phức tạp, nói thật lòng, mặc dù có rất nhiều người đều không biêt Khổ Hạnh, nhưng mọi người đều vô cùng khó chịu với Khổ Hạnh. Nếu như không phải do Khổ Hạnh, làm sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?

Thế nhưng nhìn dáng vẻ của Khổ Hạnh, rõ ràng là một lòng vì tông môn, vừa đến nơi này, thậm chí còn không hỏi gì cả, đã cứu nàng trước, sau đó vọt thẳng đến chiến trường, ngay cả vết thương cũng không quan tâm.

Chương 1565 - Thẩm vấn Lam Tiểu Bố.

Lần này đại chiến thánh môn diễn ra bên ngoài bí cảnh Trường Sinh, với sự cầm đầu của Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo, chỉ là một trận đấu nhỏ trong vô số lần chiến đấu mà thôi, cho nên trận chiến này chỉ kéo dài nửa ngày là kết thúc.

Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo vì cướp đoạt bí cảnh Trường Sinh, cộng thêm lại có bao nhiêu thánh môn và thần tông gia nhập vào, cho nên mỗi thế lực đều tự thành lập nơi ở tạm thời của mình bên ngoài bí cảnh Trường Sinh.

Trong đại điện nghị sự của trụ sở Trường Sinh Thánh Đạo, sắc mặt Đạo Chủ Chủng Hành Đình có chút khó coi. Chủ yếu là vì hôm nay trong trận chiến này, lại có một tu sĩ Hợp Thần bị giết, mà tu sĩ Hợp Thần bị giết này còn là người bên hắn. Trận đại chiến này không biết sẽ phải đánh đến lúc nào, loại đại chiến này là càng kéo dài, đối với thánh môn càng bất lơi, đối với hắn cũng bất lợi.

Giờ phút này, trong đại điện nghị sự của Trường Sinh Thánh Đạo, trừ Đạo Chủ ra, còn có mấy vị điện chủ và hai Thái Thượng trưởng lão Chuẩn Thánh. Còn lão tổ Thánh Nhân của Trường Sinh Thánh Đạo, bình thường sẽ không ra ngoài. Chỉ khi nào có Thánh Nhân tham gia đại chiến, mới có thể hiện thân.

Từ khi Trường Sinh Thánh Đạo khai chiến đến nay, đã vẫn lạc mất hai Thánh Nhân. Nhưng mà Thái Hàn Thánh Sơn cũng không chiếm được chỗ tốt nào, bởi vì Thái Hàn Thánh Sơn cho đến bây giờ đã vẫn lạc mất ba Thánh Nhân, so với Trường Sinh Thánh Đạo còn nhiều hơn một người. Nguyên nhân chủ yếu là do Vạn Đạo Thánh Môn và Nguyệt Tuyền Thánh Am đột nhiên gia nhập, đánh Thái Hàn Thánh Sơn trở tay không kịp.

“Đạo Chủ, Khổ Hạnh quay về.” Một tên chấp sự vội vàng tiến vào điện kính cẩn bẩm báo.

Nghe thấy Khổ Hạnh trở về, Chủng Hành Đình vốn tâm tình đang khó chịu, lúc này lửa giận lại càng bốc lên cao, trực tiếp hừ lạnh nói, “Dẫn hắn đến đây.”

Không cần dẫn, chỉ cần nói một tiếng, Lam Tiểu Bố đã từ bên ngoài tiến vào trong điện. Hắn biết hôm nay mới là thời khắc mấu chốt hắn có thể lặn lộn tiếp được hay không, nếu như hôm nay không thể vượt qua được, hắn chỉ có thể chạy trước.

Không chỉ có Chủng Hành Đình nghe thấy Khổ Hạnh trở về mà tức giận, ngay cả cường giả của năm gia tộc còn lại khi nghe thấy Khổ Hạnh trở về, cũng không có sắc mặt tôt. Lần đại chiến này chính là do Khổ Hạnh gây ra, mà trên thực tế từ khi chiến đấu đến bây giờ, đệ tử của năm gia tộc bị vẫn lạc quả thật vẫn là con số ít.

“Khổ Hạnh chấp pháp của Chấp Pháp điện kính chào các vị Thái Thượng trưởng lão, kính chào Đạo Chủ, kính chào các vị điện chủ.” Lam Tiểu Bố vừa tiến vào đại điện đã nhanh chóng hát một đoạn.

“Sao cả người ngươi đầy máu tươi như vậy?” Chủng Hành Đình đương nhiên đã nhìn ra Lam Tiểu Bố bị thương không nhẹ.

Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Khi ta vừa đến nơi này thì nhìn thấy có một vị sư tỷ đang gặp nguy hiểm, lập tức tiến lên giúp đỡ. Lúc này mới bị một tên cường giả Thần Vương đánh gây ra thương tích, sau đó ta nhìn thấy tình hình trên chiến trường khẩn cấp, cũng không dám nghỉ ngơi, lập tức tiến vào chiến trường.”

Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, các đại điện chủ đều vô cùng khó hiểu, tên Khổ Hạnh này có vẻ rất yêu quý tông môn nhỉ, vừa về đến nơi đã lập tức gia nhập chiến trường, còn bị thương nữa.

Chủng Hành Đình nhìn về phía một tên chấp sự, chấp sự này vội vàng bước lên kính cẩn nói, “Bẩm Đạo CHủ, khi Khổ Hạnh chấp pháp quay về, vừa hay nhìn thấy Bàng Đình sắp bị giết, hắn liều mạng xông lên cứu được Bàng Đình, giết tên tu sĩ Thế Giới Thần kia, kết quả bị một tên Thần Vương của đối phương nổi giận đánh trọng thương. Sau khi tên Thần Vương kia bị Thần Vương của Trường Sinh Thánh Đạo ta cản lại, Khổ Hạnh lập tức gia nhập chiến trường, vẫn chưa từng nghỉ ngơi.”

Nghe thấy vậy, Chủng Hành Đình lại kinh ngạc nhìn thoáng qua Lam Tiểu Bố, tên gia hỏa này có vẻ như rất trung thành với tông môn vậy.

Nhưng mà hắn ta lập tức hiểu ra, cho dù Khổ Hạnh có trung thành với tông môn như thế nào, chuyện lần này hắn nhất định phải chịu trách nhiện, “Khổ Hạnh, ngươi có biết ngươi đã gây ra họa gì rồi không? Trường Sinh Thánh Đạo ta bởi vì ngươi, bây giờ dã vẫn lạc hai vị Thánh Nhân, mấy vị Chuẩn Thánh, còn về tu sĩ dưới Chuẩn Thánh, hoàn toàn không thể thống kê nổi.”

Lam Tiểu Bố hoang mang nhìn thoáng qua Chủng Hành Đình, một hồi lâu sau mới lên tiếng, “Ta không biết, ta luôn bị nhốt ở một nơi nào đó, tốn mấy năm mới có thể thoát được. Chẳng lẽ là do ta đã từng giết một đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn sao?”

Câu nói sau cùng, Lam Tiểu Bố tỏ vẻ như là đã nghĩ ra.

Không đợi Chủng Hành Đình nói ra, một trưởng lão Chuẩn Thánh đã từ tốn nói, “KHông sai, cũng bởi vì chuyện này, khiến Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo ta đại chiến cho đến ngày hôm nay. Bởi vì ngươi, Trường Sinh Thánh Đạo ta đã tổn thất nặng nề, trách nhiệm của ngươi không nhỏ, ta hỏi ngươi, ngươi có cảm thấy hối hận không?”

Lam Tiểu Bố khẽ giật mình, lập tức khom người nói, “Ta không hối hận, cho dù chuyện này có xảy ra một làn nữa, ta vẫn sẽ làm như vậy. Lúc đó ta không hề trêu chọc đến tên đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn kia, nàng lại muốn giết ta. Từ góc độ bản thân ta mà nói, ta là một tu sĩ, nếu đối mặt với một người muốn giết mình, ta là không dám ra tay, ta tu đạo để làm gì? Từ góc độ thánh môn mà nói, nếu như ta là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo, khi đối mặt với sự tấn công của đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn, lại không dám đánh trả, ta ném mặt mũi Trường Sinh Thánh Đạo chỗ nào rồi?”

Cường giả Chuẩn Thánh kia tiếp tục nói, “Thế nhưng lúc đó không có ai biết ngươi là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo.”

Lam Tiểu Bố nghiêm mặt nói, “Nhưng trong lòng ta, ta là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo, nếu như sâu trong lòng của một vị đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo như ta lại sợ hãi Thái Hàn Thánh Sơn, vậy thì sẽ bất lợi với đại đạo của ta. Thứ hai là một khi ta chạy trốn hoặc bị giết, thân phận đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo của ta sớm muộn gì cũng sẽ bị bại lộ. Một khi vấn đề này bị lộ ra, Trường Sinh Thánh Đạo ta có lẽ sẽ không phải xảy ra trận đại chiến này, nhưng mà trải qua bao nhiêu năm tháng, cuối cùng sẽ bị ăn mòn mà diệt vong. Huống hồ, Thái Hàn Thánh Sơn có lẽ đã sớm muốn ra tay với Trường Sinh Thánh Đạo ta, đấy cũng chỉ là một cái cớ mà thôi.”

Chương 1566 - Thẩm vấn Lam Tiểu Bố. (2)

Nói đến lời cuối cùng, Lam Tiểu Bố thật sự nghi ngờ chuyện hắn giết đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn gây ra đại chiến giữa Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo chỉ là cái cớ của Thái Hàn Thánh Sơn.

Lời Lam Tiểu Bố nói tất cả mọi người đều hiểu, nửa câu trước thật ra không phải là bất lợi với đại đạo của hăn, mà là một đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo, lại e ngại đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn. Vậy thì gia nhập Trường Sinh Thánh Đạo làm gì? Trực tiếp đến Thái Hàn Thánh Sơn không phải tốt hơn sao?

Nửa câu sau cũng vậy, nếu như chuyện Trường Sinh Thánh Đạo không bằng Thái Hàn Thánh Sơn bị truyền đi, thậm chí đối mặt với sự chém giết của đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn lại chỉ có thể lén lút trốn chạy, vậy thì sẽ khiến cho Trường Sinh Thánh Đạo càng ngày càng xuống dốc.

“Ngươi cũng có thể lựa chọn không giết đối phương, chỉ cần đánh bại đối phương là được.” Một điện chủ không nhịn được nói.

Lam Tiểu Bố cố gắng nói chậm rãi, “Lúc đó đối phương có cảnh giới Thần Quân hậu kỳ, mặc dù ta lúc đó cũng vừa đến Thần Quân hậu kỳ, nhưng đối mặt với sát cơ của đối phương, ta thật sự không thể nào nhẹ tay được, cho nên ta chỉ có thể dốc toàn lực đối phó.”

Lời này không ai có thể phản bác được, cùng là Thần Quân hậu kỳ, người khác hạ sát thủ với ngươi, ngươi mà còn muốn nhẹ tay, sợ rằng sẽ chết càng nhanh hơn. Phải biết rằng lúc dó đệ tử Thái Hàn Thánh Sơn chính là muốn giết Khổ Hạnh, đổi thành ai cũng sẽ không nhẹ tay.

Chuẩn Thánh kia gật đầu, “Ta thấy ngươi vừa về đến đã không sợ chết mà xông vào chiến trường, điểm này đã không tệ rồi.”

Lam Tiểu Bố nghiêm mặt nói, “Ta là đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo, Trường Sinh Thánh Đạo đại chiến với tông môn khác, ta đương nhiên phải dốc toàn lực đối phó, giữ gìn tôn nghiêm của thánh môn ta.”

Chuẩn Thánh vô cùng hài lòng với câu trả lời của Lam Tiểu Bố, “Lời nói đi đôi với việc làm, rất tốt, ngươi đi xuống đi, chữa thương cho tốt.”

Không cần Lam Tiểu Bố nói, tâm tư của Thái Hàn Thánh Sơn, rất nhiều người đều biết, chuyện của Khổ Hạnh thật ra chính là cái cớ mà thôi.

“Dị Thái Thượng, lúc trước Thương Thái Thượng đã nói, cho dù như thế nào, hành vi của Khổ Hạnh đã vi phạm luật lệ của tông môn, phải tiến hành xử phạt.” Một tên điện chủ vội vàng nói.

Lần này không có ai nói chuyện, đều đã nửa bước vào Thánh Nhân, Thương Bất Vưu và Dị Thuyên rõ ràng bất hòa với nhau, đây cũng là bệnh chung của người năm gia tộc. Điện chủ này lại dám phản bác lời Dị Thuyên nói, đó là do hắn chính là người của Thương gia.

Dị Thuyên từ tốn nói, “Thế nào, lời nói của Thái Thượng như ta còn không có trọng lượng gì sao? Hơn nữa, Khổ Hạnh chấp pháp xem như có lỗi, nhưng xuất phát điểm của hắn không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa cùng trung thành tuyệt đối với tông môn, sai ở chỗ nào? Nếu như một đệ tử vừa mới trở về đã liều chết vì tông môn đại chiến, chúng ta lại không phân rõ phải trái đúng sai đã nhốt hắn lại xử phạt, Trường Sinh Thánh Đạo ta còn bao nhiêu đệ tử dám xả thân vì tông môn nữa chứ?”

“Đa tạ Thái Thượng trưởng lão.” Lam Tiểu Bố cúi người hành lễ, chuẩn bị lui ra ngoài.

“Chờ một chút.” Lam Tiểu Bố lại bị người gọi lại, lần này là Tang điện chủ của Chấp Pháp điện, hắn ta nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Khổ Hạnh chấp pháp, khi đó ngươi nhận lệnh đi bắt Kế Tán, không biết chuyện này như thế nào rồi?”

Lam Tiểu Bố nhanh chóng lấy ra một cái tiểu thế giới, kéo Kế Tán từ trong đó ra ném lên mặt đất rồi nói, “Vừa rồi ta vì chuyện đại chiến mà xúc động, thế mà quên mất chuyện này, Kế Tán đã bị ta bắt về đây, ở ngay chỗ này.”

Nhìn Kế Tán đang hôn mê nằm giữa đại điện, tất cả mọi người trong đại điện đều sững sốt. Vì bắt Kế Tán, Thích gia không biết đã phái ra bao nhiêu cao thủ, kết quả lại chẳng có chút tin tức nào. Mà tên Khổ Hạnh vừa đến này lại bắt được Kế Tán, chuyện này thật sự...

Sắc mặt kế Cực vô cùng âm trầm, hắn không ngờ Kế Tán thật sự bị Khổ Hạnh bắt được. Mà Tang U có quan hệ tốt với Kế gia lại càng hận không thể vả miệng mình một cái, sớm biết Khổ Hạnh đã bắt được Kế Tán, hắn tuyệt đối sẽ không hỏi câu này. Cho dù có muốn hỏi, cũng nên len lén hỏi, chứ không phải hỏi quang minh chính đại như vậy.

“Kế Tán, tên bại hoại nhà ngươi.” Nhìn thấy Kế Tán, Thích Sa của Thích gia đương nhiên là giận dữ.

Sau khi nói xong, hắn chắp tay với mấy vị Thái Thượng trưởng lão, sau đó ôm quyền với đông đảo các vị điện chủ nói, “Các vị, Trường Sinh Thánh Đạo ta vẫn luôn lấy chuyện trợ giúp hữu hảo làm căn cơ, lúc này mới có thể sừng sững trong đông đảo các thánh môn. Mà Kế Tán này lại lén lút hãm hại thiên tài đỉnh cấp Thích Mục Dư của Trường Sinh Thánh Đạo ta, loại người này mà không giết thì chẳng phải chính là một vết nhơ của tông môn ta sao?”

Cho dù trong lòng vô cùng tức giận, nhưng Kế Cực vẫn đứng ra nói, “Thích điện chủ, đó chỉ là lời nói một bên của Thích Mục Dư mà thôi, bây giờ Kế Tán vẫn còn đang hôn mê, sao có thể dựa vào lời nói của một bên mà nhận định Kế Tán có tội chứ? Ít nhất phải chờ Kế Tán tỉnh lại rồi đối chất một trận.”

Chủng Hành Đình cảm thấy đầu rất đau, chuyện này hắn giao cho Khổ Hạnh, chính là hy vọng không thể bắt Kế Tán về đây, nếu như vậy, hắn cũng không cần phải phiền lo đến chuyện này. Nhưng mới qua mấy năm, đối phương lại thật sự bắt được Kế Tán về đây, có phải là muốn hại hắn rồi không?

Ngay cả hai tên Thái Thượng trưởng lão cũng nói, “KHông sai, quả thật phải để Kế Tán tỉnh lại giải thích một chút.”

Dị Thuyên Thái Thượng trưởng lão có ấn tượng rất tốt đối với Lam Tiểu Bố, hắn nói với Lam Tiểu Bố, “Người ngươi đã bắt về rồi, vậy giao cho ngươi tra hỏi, đợi lát nữa người đánh thức Kế Tán dậy, hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì.’

“Vâng.” Lam Tiểu Bố kính cẩn lên tiếng, trong lòng hắn cũng biết rõ, đây là một chuyện tốn công mà không có kết quả thôi, nhưng hắn nhất định phải làm.

Chương 1567 - Cấm Chiến ti.

Lam Tiểu Bố dùng tay đánh Kế Tán tỉnh lại, còn chưa đợi Kế Tán lấy lại tinh thần, hắn đã lấy một cái thủy tinh cầu ra nói, “Kế Tán, hình ảnh ngươi hãm hại Thích Mục Dư được ghi lại trong Ký Lục Thủy Tinh Cầu này đã phát qua một lần cho ngươi xem rồi, ngươi chắc hẳn không có ý kiến gì nữa đúng không? Bây giờ ngươi nói đi, tại sao ngươi lại muốn hãm hại Thích Mục Dư?”

Ké Tán mở to mắt đã nhìn thấy Đạo Chủ và mấy vị điện chủ quen thuộc, chỉ là hắn ta đã bị Lam Tiểu Bố đánh ngất xỉu đã mấy năm rồi, đầu có vẫn còn đang rất mơ hồ. Chợt nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, lại nhìn thấy thủy tinh cầu trong tay Lam Tiểu Bố, hắn ta theo bản năng cho rằng quá trình mình hãm hại Thích Mục Dư đã có người thật sự ghi hình ảnh lại, hắn ta nhất định phải giảm bớt tội của mình...

Hắn ta lập tức mở miệng nói “Là do Thích Mục Dư gây bất lợi cho ta trước, cho nên ta mới ra tay, hơn nữa nàng cũng đã đi rồi, ta cũng chưa giết chết nàng...”

Có lẽ nếu cho Kế Tán thêm một ít thời gian tỉnh táo một chút, hắn ta sẽ không vội vàng mở miệng nói chuyện như vậy. Bây giờ bởi vì có Lam Tiểu Bố dẫn dắt, hắn ta vừa mơ hồ tỉnh lại, nên đầu tiên chính là giải vây cho mình trước, nhưng lại không ngờ Lam Tiểu Bố đang lừa hắn ta, trên thực tế hoàn toàn không có ai nhìn thấy hắn ta hãm hại Thích Mục Dư.

Còn chưa nói hết câu, Kế Tán đã nhanh chóng phản ứng lại, đồng thời cũng bình tĩnh lại. Hắn ta biết mình đã bị lời nói của tên tiểu tử gian xảo trước mắt này hố rồi, hắn ta tuyệt đối không thể hãm hại Thích Mục Dư ở nơi có người, nếu vậy thì ở đâu ra hình ảnh ghi chép lại.

Kế Cực giận dữ, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố. Nếu như tước đó Lam Tiểu Bố nhận mệnh lệnh của điện chủ và Đạo Chủ đi bắt Kế Tán là chuyện không thể không làm, nhưng lần này rõ ràng là đang tính toán người Kế gia hắn.

Lam Tiểu Bố không thèm để ý chút nào, khi tên Thái Thượng trưởng lão họ Dị kia bảo hắn đi thẩm vấn Kế Tán, vậy đã có nghĩa là hắn nhất định phải đắc tội với một nhà.

Hắn bắt Kế Tán về đây là đã sớm đắc tội với Kế gia rồi, đã như vậy, hắn chỉ có thể dựa vào Thích gia thôi.

“Khổ Hạnh, cái này mà ngươi gọi là tra hỏi sao? Nếu đã tra hỏi thì phải lấy sự thật ra làm cơ sở, ngươi lại lấy một cái thủy tinh cầu ra. Ha ha, nếu không phải ở nơi này có nhiều người thấy, có phải ngươi còn muốn tạo ra một chứng cứ giả hay không?” Kế Cực giận dữ, nói chuyện cũng chẳng có chút kiêng kỵ gì.

Lam Tiểu Bố không để ý đến Kế Cực, chỉ ôm quyền với Thái Thượng trưởng lão và Đạo Chủ, “Thái Thượng trưởng lão, Đạo Chủ, ta đã hỏi xong. Phán quyết như thế nào, đây không phải là chuyện mà một quan chấp sự nho nhỏ như ta cần làm.”

Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, chỉ cần sự thật đã lộ ra thì tốt rồi, những chuyện khác hắn không thể quản được.

Dị Thuyên gật đầu, “Rất tốt, ngươi đứng qua một bên trước đi. Đạo Chủ, bây giờ ngươi hỏi đi.”

“Vâng.” Lam Tiểu Bố đứng qua một bên, chỉ cần không có chuyện của hắn, hắn đắc tội Kế gia cũng chẳng thèm để ý chút nào.

Bây giờ thực lực của hắn là Hợp Thần cảnh, trừ khi Kế gia phái Thánh Nhân ra đối phó với hắn, mà cho dù có Thánh Nhân ra tay, hắn cũng chưa chắc phải bó tay chịu trói. Nếu không phải Thánh Nhân, ha ha, nói không chừng còn bị hắn phản sát.

“Nói đi, tại sao lại hãm hại Thích Mục Dư.” Chủng Hành Đình vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù hắn không muốn đắc tội với Kế gia, nhưng Đạo Chủ như hắn không thể không hỏi đến.

Kế Tán há hốc mồm, hắn ta biết bây giờ mình không thể nào đổi giọng nói rằng mình không hãm hại Thích Mục Dư được. Bây giờ Đạo Chủ hỏi, hắn ta đành phải nói, “Ta và Thích Mục Dư cùng nhau đi ra từ bí cảnh Cuồng Khuyết, bởi vì chúng ta cùng nhau lấy được một cây Độ Trúc. Cây Độ Trúc này đang nằm trên người của Thích Mục Dư, ta hy vọng Thích Mục Dư có thể lấy cây ĐỘ Trúc này ra phân chia. Cho dù không thể phân chia, Thích Mục Dư cũng phải đưa cho ta chút đồ trao đổi. Không ngờ Thích Mục Dư lại từ chối ngay tại chỗ, ta nhất thời hồ đồ cho nên mới ra tay với Thích Mục Dư, ta không có hãm hại nàng, bởi vì nàng đánh không lại ta, hơn nữa còn dùng độn phù chạy trốn.”

Độ TRúc? Tất cả mọi người đều sáng bừng hai mắt, đây chính là đồ tốt đó.

“Ngươi nói láo, chúng ta hoàn toàn không đi vào bí cảnh Cuồng Khuyết, lấy đâu ra Độ TRúc chứ? Ta chính là vì không muốn tổ đội với ngươi, cho nên mới bị ngươi hãm hại.” Thích Mục Dư vừa mới tới đã giận dữ hét lên.

Giờ phút này tất cả mọi người mới tỉnh ngộ lại, Kế Tán đang nói hươu nói vượn. Nguyên nhân chủ yếu mà Kế Tán hãm hại Thích Mục Dư, rất có thể là do Thích Mục Dư có tư chất mạnh hơn hắn ta, khi đến Thần Vương, Trường Sinh Thánh Đạo sẽ chọn một người tiến vào ao Thánh Đạo, lúc này sẽ chọn Thích Mục Dư.

Kế Cực chủ động nói, “Chuyện này là Kế Tán không đúng, Thích điện chủ, ta tình nguyện nhường ra mười danh ngạch tiến vào bí cảnh Trường Sinh cho ngươi để bồi thường.”

Vốn dĩ Thích Sa dự định sẽ không dễ dàng bỏ qua, bây giờ nghe thấy vậy thì lập tức nuốt lời định nói xuống. Bí cảnh Trường Sinh chính là bí cảnh lớn nhất ở Trường Sinh Thánh Đạo, danh ngạch mỗi lần tiến vào điều vô cùng eo hẹp. Năm gia tộc cộng lại cũng chỉ có 100 danh ngạch mà thôi, mười cái danh ngạch, điều này có nghĩa là Thích gia hắn sẽ lấy được nhiều cơ duyên hơn. Phải biết rằng bên trong bí cảnh Trường Sinh, mỗi một danh ngạch có thể mang lại một cơ hội Chuẩn Thánh.

Bởi vì bí cảnh Trường Sinh quá quan trọng, cho nên khi Thái Hàn Thánh Sơn muốn chiếm lấy bí cảnh Trường Sinh, mới có thể khiến Trường Sinh Thánh Đạo không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giữ được bí cảnh Trường Sinh. Nếu là nơi khác, Trường Sinh Thánh Đạo sẽ không liều mạng như vậy.

Chương 1568 - Cấm Chiến ti. (2)

Kế Cực của Kế gia đồng ý bỏ ra nhượng bộ lớn như vậy, chủ yếu là vì Kế Tán chính là thiên tài đỉnh cấp của một mạch Thánh Nhân của Kế gia, còn có cơ hội tiến vào ao Thánh Đạo. Nếu không thì chỉ sợ sẽ không nhượng bộ lớn như vậy.

Giờ phút này Đạo Chủ Chủng Hành Đình nhìn Thích Sa hỏi, “Thích điện chủ, ý của ngươi thế nào?”

Mười danh ngạch vào bí cảnh Trường Sinh, Thích Sa đâu còn gì phải do dự, hắn đứng dậy, “Đồng môn Trường Sinh Thánh Đạo ta hòa thuận, một vài thủ đoạn bẩn thỉu, nếu như có thể hóa thành ngọc lụa, đương nhiên Thích Sa ta vô cùng hứng khởi. Chỉ có hợp lực tiến lên, mới có thể giúp thánh môn ta phát triển. Trước mắt hai bên đều không có tổn thương, ta cũng đồng ý với cách làm của Kế điện chủ.”

Chủng Hành Đình nhẹ nhàng thở ra một hơi, lớn tiếng nói, “Tốt, đã như vậy thì Trường Sinh Thánh Đạo ta sợ gì không lớn mạnh?”

NHìn Chủng Hành Đình ra mặt tổng kết, Lam Tiểu Bố âm thầm nhíu mày, cái này khác với kịch bản của hắn. Theo kịch bản của hắn, thù hận giữa Kế gia và Thích gia tăng cao, cuối cùng sống mái với nhau cũng không phải là không thể. Ai biết hai bên thế mà lại hòa giải, thiệt thòi cho Lam Tiểu Bố hắn cuối cùng chỉ là một tên tiểu nhân.

KHông chỉ như vậy, hắn còn đắc tội với không ít người. Xem ra Thích gia này không cho hắn dựa, hoàn toàn chỉ là mong muốn đơn phương của hắn.

Đồng thời Lam Tiểu Bố cũng thầm than, cái Trường Sinh Thánh Đạo này sớm muộn gì cũng sẽ đóng cửa thôi. Một đệ tử hãm hại đồng môn, vậy mà lại buông tha, đúng là đáng mỉa mai.

Trong lòng Thích Mục Dư rất khó chịu, Kế Tán hãm hại nàng, khiến nàng suýt chút nữa thì chết, còn tổn thất một lá độn phù cấp tám đỉnh cấp, kết quả sau khi bắt người này về rồi còn bỏ qua?

Nàng vừa định nói chuyện, đã nghe thấy Thích Sa truyền âm cho nàng, “Mục Dư đừng làm loạn, ngươi biết mười danh ngạch tiến vào bí cảnh Trường Sinh có ý nghĩa với Thích gia ta như thế nào không? Có lẽ qua một vài năm nữa, Thích gia ta...”

Thích Sa không nói tiếp, nhưng mà Thích Mục Dư biết câu sau đó là gì.

Nếu như Thích gia có thêm dược mười danh ngạch, sẽ có rất nhiều người trùng kích lên Chuẩn Thánh cảnh. Lỡ như trong bí cảnh tìm được đạo quả đỉnh cấp, vậy thì Thích gia sẽ vùng lên càng lúc càng nhanh. Một khi Thích gia vùng lên, lại quay đầu tìm Kế gia báo thù, so với hiện tại không phải thoải mái hơn nhiều sao?

Sâu trong nội tâm nàng thở dài một cái, Thích Mục Dư vẫn là đứng dây. Nhìn thấy Thích Mục Dư đứng dậy, Thích Sa căng thẳng quát lớn, “Mục Dư, còn không nhanh chóng lui xuống đi, nơi này là đại hội của Thái Thượng trưởng lão, Đạo Chủ và điện chủ, ngươi đứng ra định làm gì?”

Thích Mục Dư không trả lời Thích Sa, mà thi lễ với Chủng Hành Đình một cái nói, “Đạo CHủ tại thượng, nếu chuyện này đã giải quyết, vì hoàn thành nhiệm vụ này Khổ Hạnh chấp pháp đã bôn ba bên ngoài rất nhiều năm, bây giờ nhiệm vụ của Khổ Hạnh chấp pháp đã hoàn thành rất hoàn mỹ, ta cũng muốn cảm tạ Khổ Hạnh chấp pháp một chút. Không chỉ như vậy, ta nghe nói Khổ Hạnh chấp pháp còn cứu được Bàng ĐÌnh sư tỷ, cũng thay mặt sư tỷ cảm tạ Khổ Hạnh một chút.”

Nói xong câu đó, Thích Mục Dư lại lui về một lần nữa, Thích Sa thở phào một hơi, chỉ cần không can thiệp đến quyết định của Thích gia hắn, Thích Mục Dư muốn biểu đạt sự khó chịu của mình cũng không sao cả.

Ý Thích Mục Dư muốn thể hiện, tất cả mọi người đều hiểu rõ, đó chính là chuyện của nàng đã kết thúc, Khổ Hạnh chấp pháp bận rộn mấy năm qua, chẳng lẽ không có một chút ban thưởng nào sao?

Thích Mục Dư cảm thấy mình thật có lỗi với Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố làm công việc cực khổ khó khăn, kết quả còn đắc tội với Kế gia. Nàng có thể khẳng định, sau này Kế gia nhất định sẽ trả thù Lam Tiểu Bố, mà Thích gia thì tuyệt đối không quản đên sự sống chết của Lam Tiểu Bố.

Chủng Hành Đình không xử phạt Lam Tiểu Bố đã là chuyện tốt, nhưng Thích Mục Dư lại còn muốn ban thưởng cho Lam Tiểu Bố. Nếu như hắn không tỏ thái độ thì nhất định không được. Một khi chuyện này bị truyền đi, ngoài người của năm gia tộc, còn có ai tình nguyện dốc sức vì Trường Sinh Thánh Đạo nữa? Hơn nữa, trước đây không lâu Khổ Hạnh còn liều chết cứu được Bàng ĐÌnh.

Nghĩ đến đây, Chủng Hành Đình đành phải cười tủm tỉm hỏi, “Khổ Hạnh chấp pháp, nhiệm vụ lần này của ngươi xem như đã hoàn thành. Trường Sinh Thánh Đạo ta xem trọng thưởng phạt phân minh, ngươi đã có công, vậy thì phải khen thưởng, ngươi muốn khen thưởng gì?”

Lời thì nói ra, nhưng Chủng Hành Đình lại khó chịu như vừa nuốt phải ruồi vậy. Lúc đầu Khổ Hạnh phải bị bắt lại, kết quả Dị Thuyên ra mặt chẳng những che chở cho Khổ Hạnh, mà còn khen ngợi Khổ Hạnh một phen. Mãi chờ đến khi mọi chuyện lắng lại, Thích Mục Dư này lại đứng ra đòi ban thưởng cho Khổ Hạnh.

Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Lam Tiểu Bố, công lao của Lam Tiểu Bố rất khó nói, nhưng không nói về chuyện bắt Kế Tán, chỉ dựa vào thái độ anh dũng trên chiến trường lúc trước, nhất định phải được khen thưởng.

Lam Tiểu Bố vội vàng ôm quyền nói, “Dốc sức vì thánh môn, là vinh hạnh của Khổ Hạnh ta, nói gì đến chuyện ban thưởng chứ.”

Loại chuyện này một khi đã nói ra, vậy nhất định phải ban thưởng, Lam Tiểu Bố biêt rõ cho dù hắn có không cần, phần thưởng này cũng không thể thiếu được.

Chủng Hành Đình đành phải nói, “Có công chính là công, có tội chính là tội, Trường Sinh Thánh Đạo chúng ta không có công thì không thưởng. Bây giờ ngươi là quan chấp pháp của CHấp Pháp điện, ngược lại cũng có thể tính toán một chút, để ngươi trở thành một chấp sự khu vực. Đương nhiên, còn một hướng đi khác, bây giờ Trường Sinh Thánh Đạo ta và Thái Hàn Thánh Sơn đại chiến. Chúng ta định thành lập một cái điện ti dò xét tình hình quân địch, tên là Cấm Chiến ti. Nếu như ngươi muốn, có thể tạm thời đảm nhận chức ti trưởng của Cấm Chiến ti này.”

Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều thầm nghĩ, Đạo Chủ này quả thật là tàn nhẫn, vậy mà bảo Lam Tiểu Bố đi chịu chết.

Đừng nói là Cấm Chiến ti, cho dù là tu sĩ đến gần trụ sở của Thái Hàn Thánh Sơn, hầu như không một ai có thể quay về. Tên Khổ Hạnh này nhiều nhất cũng chỉ là một Thế Giới Thần sơ kỳ mà thôi, ti trưởng Cấm Chiến ti nghe có vẻ rất oai phong, nhưng thật ra cũng chỉ là đi chịu chết mà thôi.

Chương 1569 - Chương 1569: Đại Hoang đạo tràng lần lượt thành lập.

Lam Tiểu Bố không chút do dự tiến lên trước thi lễ một cái, “Đa tạ Đạo chủ, đệ tử tình nguyện đi xây dựng Cấm Chiến ti.”

Làm chân chạy việc ở Chấp Pháp điện, có ai mà muốn làm chứ. Cấm Chiến ti chính là nơi có liên quan đến chiến đấu thánh môn, chỉ cần hắn ở Cấm Chiến ti, vậy, đại chiến giữa các thánh môn ở Trường Sinh giới nhất định sẽ không dừng lại...

Đạo Chủ Chủng Hành Đình lấy một cái lệnh phù ra ném cho Lam Tiểu Bố, “ĐƯợc, vậy thì ngươi hãy đi xây dựng Cấm Chiến Ti của Trường Sinh Thánh Đạo ta đi, tất cả thần tinh cần dùng có thể đến tài nguyên điện của Trường Sinh Thánh Đạo ta nhận về.”

Lam Tiểu Bố nhận lấy lệnh phù, quay người rời đi.

Lam Tiểu Bố rời khỏi đại điện, Kế Cực lập tức cười ha ha một tiếng rồi nói, “Tên Khổ Hạnh này xem ra tư chất rất cao, lần trước khi nhìn thấy hắn hình như còn chưa tới Thần Quân trung kỳ, vậy mà mới qua mấy năm, bây giờ đã là Thế Giới Thần sơ kỳ rồi? Lúc trước hắn nói rằng mình bị nhốt trong một nơi nào đó mấy năm, cũng không biết rốt cuộc đó là nơi nào.”

“Ai cũng có cơ duyên của riêng mình, những chuyện này không cần thiết phải hỏi hắn.” Dị Thuyên từ tốn nói.

“Khúc Phù trưởng lão của Thái Hàn Thánh Sơn cầu kiến.” Giọng nói của đệ tử đưa tin ngoài điện truyền đến.

Các đại điện chủ và trưởng lão trong đại điện đều hai mặt nhìn nhau, Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo đã đánh ra lửa lớn, hai bên hầu như không có khả năng hòa giải, bây giờ lại phái sứ giả đến đây, có ý gì thế này?

Một tên Thái Thượng trưởng lão khác vẫn luôn không nói gì cười ha ha. “Nếu như ta đoán không sai, Thái Hàn Thánh Sơn đang có ý định cầu hòa.”

Tên Thái Thượng trưởng lão này tên là Khổng Phục Sinh, cũng là cảnh giới Chuẩn Thánh, lại không phải người của năm gia tộc Trường Sinh Thánh Đạo. Cho nên cuộc trnah luận trước đó, hắn không hề nói một câu nào, mãi đến khi Thái Hàn Thánh Sơn phái người đến đây, hắn mới nói một câu.

Loại thánh môn ông đây là đệ nhất như Thái Hàn Thánh Sơn sẽ cầu hòa sao? Tất cả mọi người đều không tin lắm.

Dị Thuyên cũng lên tiếng, “Suy đoán của Khổng trưởng lão rất có thể xảy ra, tâm tư của Thái Hàn Thánh Sơn rất nhiều thánh môn đều biết, chỉ là bọn hắn đã đánh giá cao thực lực của mình mà thôi. Mời Khúc Phù trưởng lão vào trong nói chuyện.”

Rất nhanh đã có một nam tử dáng người không cao mặc đạo phục của Thái Hàn Thánh Sơn tiến vào đại điện, hắn vừa đến giữa đại điện đã hành tiên thủ lễ với mọi người, “Ngoại Sự trưởng lão Thái Hàn Thánh Sơn Khúc Phù kính chào các vị Thái Thượng trưởng lão, Đạo Chủ, các vị điện chủ.”

Chủng Hành Đình lập tức nói, “Mời Khúc trưởng lão ngồi”

KHúc Phù không ngồi xuống mà ôm quyền một lần nữa rồi nói, “Trường Sinh giới đã đổi tên thành Đại Hoang Thần Giới, bây giờ nếu như mấy thánh môn chúng ta còn tiếp tục chiến đấu nữa, sẽ chỉ lưỡng bại câu thương. Côn Vi Thánh Nhân của Thái Hàn Thánh Sơn ta cảm thấy chúng ta không nên tiếp tục như vậy nữa, tiếp tục như vậy chỉ khiến Đạo Quân của Đại Hoang Thần Giới ngư ông đắc lợi mà thôi, đối với mấy thánh môn chúng ta chẳng có chút chỗ tốt nào. Khúc Phù nhận lệnh của Đại Thánh Nhân, đến đây nghị hòa.”

Trong lòng KHúc Phù thì thầm than, một canh giờ trước, hắn vẫn còn đang ngồi trong đại điện nghị sự của Thái Hàn Thánh Sơn. Những gương mặt cũ trong đại điện Thái Hàn Thánh Sơn đã ít đi rất nhiều, những người này đều đã bị vùi trong cái hố sâu không đáy trong đại chiến thánh môn này.

Lúc đầu, theo ý nghĩ của Thái Hàn Thánh Sơn, trong thời gian ngắn nhất diệt đi Trường Sinh Thánh Đạo. Thật không ngờ là Vạn Đạo Thánh Môn và Nguyệt Tuyền Thánh Am lại gia nhập, trên thực tế hai tông môn này gia nhập vào, Thái Hàn Thánh Sơn vẫn không hề sợ.

Nhưng mà khi đại chiến thánh môn càng lúc càng kịch liệt, đệ tử thánh môn chết đi càng ngày càng nhiều. Thái Hàn Thánh Sơn phát hiện một sự thật đáng sợ, đó chính là mỗi lần Thái Hàn Thánh Sơn sắp chiếm thế thượng phong, thì lại có một thánh môn khác gia nhập. Đồng thời, mỗi lần Trường Sinh Thánh Đạo chiếm thượng phong, lại có thánh môn tình nguyện đứng bên phía Thái Hàn Thánh Sơn.

Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo giống như bị một bàn tay vô hình nào đó điều khiển, dường như chỉ có thể vĩnh viễn ở thế cân bằng, tuyệt đối không thể tồn tại tình huống bên này nghiền ép bên kia.

Bởi vì nhận ra rõ được điểm này, Đại Thánh Nhân Côn Vi của Thái Hàn Thánh Sơn quả quyết đưa ra lựa chọn, rời khỏi trận đại chiến thánh môn này. Nói cách khác, bây giờ Thái Hàn Thánh Sơn không còn tư cách xưng bá nữa. Lùi một bước mà nói, cho dù Thái Hàn Thánh Sơn muốn xưng bá, cũng phải chặt đứt bàn tay phía sau này.

Lời Khúc Phù nói chẳng những khiến Đạo Chủ Chủng Hành Đình ngây người, mà hai tên Chuẩn Thánh cũng có chút khó hiểu.

Cho dù có là nghị hòa, cũng không thể nôn nóng mà nói thẳng ra như vậy chứ. Vừa nói ra vậy, thế thì lát nữa khi bàn điều kiện, nhất định sẽ bị rơi vào thế hạ phong.

Nhưng mà loại cơ hội này Chủng Hành Đình nhất định sẽ không bỏ qua, hắn lập tức nói, “Khúc trưởng lão, ngươi cũng biết đó, lần đại chiến thánh môn này, Trường Sinh Thánh Đạo ta và Vạn Đạo Thánh Môn đều bị tổn thất nặng nề...”

KHúc Phù thậm chí còn chưa đợi Chủng Hành Đình nói xong, đã chủ động nói, “Chuyện này đương nhiên mỗi bên sẽ phái ra người thương thảo, ngồi một chỗ bàn bàn một phen.”

Giờ phút này, cho dù là ai cũng biết, Thái Hàn Thánh Sơn nhất định là đã xảy ra chuyện, nếu không thì không thể nào vội vàng nghị hòa như vậy, ngay cả chút kiên nhẫn cũng không có.

Chủng Hành Đình nhìn về phía Thánh Thượng trưởng lão Chuẩn Thánh Dị Thuyên, Dị Thuyên trầm ngâm một chút, gật đầu nói, “Cũng được, Trường Sinh Thánh Đạo ta vẫn luôn mong muốn đại đạo bình yên. Lời Côn Vi Thánh Nhân nói cũng hợp với ý chí tông môn của Trường Sinh Thánh Đạo ta, mỗi bên cứ phái người ra, bàn bạc chuyện nghị hòa đi...”

Lời Dị Thuyên nói còn chưa dứt, trong hư không đã truyền đến âm thanh vang dội, “Đại Hoang Huyền Đô Bát Cảnh cung đạo tràng lập, người sáng lập đạo tràng Lý Đam, đạo hiệu Thái Thượng Lão Quân. Bắt đầu từ hôm nay, Huyền Đô Bát Cảnh cung trên tuân thiên tắc, dưới dạy vạn dân, bắt đầu vì Đan Đạo, xây dựng Đại Hoang...“

Chương 1570 - Đại Hoang đạo tràng lần lượt thành lập. (2)

Rầm rầm rầm! Khi đạo ngôn xuất hiện trong hư không, từng tia ầm vang vang vọng.

Tất cả mọi người trong đại điện đều sửng sốt, sau khi Đạo Quân Đại Hoang Lam Tiểu Bố, lại có đạo ngôn được Thiên Đạo tán thành.

“KHông phải là phải có được sự tán thánh của Đạo Quân Đại Hoang Đạo Đình, mới có thể thành lập đạo tràng sao? Chuyện gì xảy ra vậy?” Khúc Phù tự lẩm bẩm một câu.

Trong đại điện vô cùng yên tĩnh, chỉ là còn chưa đợi mọi người kịp phản ứng lại, trong hư không lại vang vọng lên âm thanh nữa, “Đại Hoang Dao TRì đạo tràng lập, Kim Nguyệt Sơn đối tên thành Côn Lôn Hư, lập Dao TRì đạo tràng...”

Cái này giống như mở đầu, toàn bộ Trường Sinh giới đều vang vọng âm thanh không dứt, hết cái đạo tràng này đến đạo tràng khác thành lập.

“Đại Hoang Càn Nguyên sơn Kim Quang động đạo tràng lập, Cổ Tần sơn đổi tên thành Càn Nguyên sơn, lập Càn Nguyên sơn Kim Quang động đạo tràng...”

“Đại Hoang sơn KHông Động Nguyên Dương động đạo tràng lập...”

...

DỊ Thuyên đột nhiên đứng lên, hắn nhìn thanh âm liên miên bất tuyệt trong hư không, siết chặt nắm đấm. Hắn hiểu rồi, chỉ cần bỏ thêm hai chữ Đại Hoang, là có thể thành lập đạo tràng, đồng thời có được tán thành của quy tắc Thiên Đạo.

Nghĩ đến đây, Dị Thuyên trực tiếp xông lên hư không, cao giọng nói, “Đại Hoang Trường Sinh Thánh Đạo đạo tràng lập, người sáng lập Dị Thuyên, đạo hiệu Trường Tề. Bắt đầu từ hôm nay, Trường Sinh Thánh Đạo trên nắm Thiên Đạo, dưới hộ thương sinh...”

Giờ phút này nhìn thấy hành động của Dị Thuyên, nghe Dị Thuyên lấy tên của hắn lập Trường Sinh Thánh Đạo đạo tràng, bốn người của bốn gia tộc còn lại đều tức giận vô cùng. Nhưng có tức giận đến đâu, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Dị Thuyên lập Trường Sinh Thánh Đạo đạo tráng.

Nhưng khiến mọi người kinh ngạc chính là, đạo ngôn đại đạo của Dị Thuyên sau khi kết thúc, đạo tắc Thiên Đạo cũng không vang vọng lại gì cả, cũng không có quy tắc Thiên Đạo duy trì. Nói cách khác, Dị Thuyên nói xong thì mọi thứ đều yên lặng, hoàn toàn không có sự tán thành của Thiên Đạo.

Sắc mặt DỊ Thuyên tái nhợt dừng trên mặt đất, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hắn cũng bỏ thêm hai chữ ĐẠi Hoang mà.

“Trường Tề Thái Thượng, Trường Sinh giới có rất nhiều cường giả có xuất thân từ vũ trụ Đại Hoang trước kia, ta đoán, lúc đầu đạo tràng của bọn hắn đã được ĐẠi Hoang tán thành, cho nên, cho nên...” Một chấp sự chỉ có Hợp Thần cảnh khom người tiến lên nói.

DỊ Thuyên sửng sốt, sau đó hiểu ra.

Người thành lập Đại Hoang Đạo ĐÌnh là tu sĩ Lam Tiểu Bố, tám chín phần mười là người đến từ vũ trụ Đại Hoang, chính vì hắn đến từ vũ trụ Đại Hoang, cho nên sau khi hai giới dung hợp mới đổi tên thành Đại Hoang Thần Giới, sau đó thành lập ĐẠi Hoang Đạo ĐÌnh.

Bây giờ Thiên Đạo tán thành những đạo tràng này, nhất định là những đạo tràng đến từ vũ trụ Đại Hoang, những đạo tràng này vốn thuộc về Đại Hoang, bây giờ chỉ là chuyên sang nơi khác mà thôi. Cho dù là đạo tắc Thiên Đạo hay là quy tắc đại đạo tự thân, đều phù hợp với quy tắc Đại Hoang Thần Giới, cho nên được Đại Hoang Thần Giới tán thành.

Dị Thuyên muốn giành trước lập Trường Sinh Thánh Đạo đạo tràng, những người suy nghĩ giống Dị Thuyên đương nhiên không phải là số ít. Nhưng bọn hắn cũng giống như Dị Thuyên, đều không có được sự tán đồng của Thiên Đạo. Rõ ràng, muốn được Thiên Đạo Đại Hoang Thần Giới tán thánh, không phải chỉ thêm hai chữ ĐẠi Hoang trước đó là được.

Nếu như đạo tràng của ngươi vốn ở tại vũ trụ Đại Hoang, cộng thêm hai chữ ĐẠi Hoang, có thể lập lại đạo tràng. Nếu như đạo tràng của ngươi không có ở Đại Hoang, có thêm hai chữ kia vào cũng vô dụng. Cũng tương tự, cho dù ngươi từng là tu sĩ của vũ trụ Đại Hoang, tại vũ trụ Đại Hoang trước kia, ngươi không có đạo tràng, bây giờ cũng không thể lập được. Trừ khi ngươi được Đạo Quân của Đại Hoang Đạo ĐÌnh tán thành, nếu không vẫn không thể làm được.

Trên bầu trời vẫn còn đang vang vọng vô số âm thanh, rõ ràng tất cả đạo tràng vũ trụ Đại Hoang đều phát hiện ra quy tắc này, lập lại đạo tràng của mình.

Tu sĩ không thể nào lập đạo tràng, chỉ có thể hâm mộ mà nghe những người này lập lại đạo tràng, ai cũng biết, một khi Đại Hoang Thần Giới hoàn thiện, xuất hiện chính quả. Những đạo tràng được thành lập đầu tiên này, thậm chí không cần Đạo Quân cho phép, sẽ có thể lấy được chính quả, chiếm được một nơi cắm dùi ở Đại Hoang Thần Giới.

...

Mới vừa ra khỏi đại điện nghị sự, Lam Tiểu Bố cũng ngây ngẩn cả người, hắn nghe nhiều âm thanh thành lập đạo tràng vang vọng trong hư không, có chút hoang mang.

Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới là Lam Tiểu Bố hắn mà, hắn không cho phép những đạo tràng này thành lập, nhưng những đạo tràng này vẫn lần lượt được thành lập ra, Đạo Quân hắn có vẻ giống vật trang trí nhỉ.

KHông đúng, Lam Tiểu Bố nhanh chóng hiểu ra, những đạo tràng được thành lập này hắn đều đã từng nghe nói đến. Thậm chí hắn còn nghe thấy Nam Thiên Thánh Môn thành lập, nghe thấy Thái Vi Ngọc Thanh cung đạo tràng, Lam Tiểu Bố cũng hiểu ra, cái Nam Thiên Thánh Môn nhất định có quan hệ với Ngọc Đế.

NHững đạo tràng này có thể thành lập được, không có một cái nào không đến từ vũ trụ Đại Hoang. Chỉ có cường giả từng thành lập đạo tràng ở vũ trụ Đại Hoang, mới có thể thành lập đạo tràng lúc ban đầu ở Đại Hoang Thần Giới.

Lam Tiểu Bố vuốt vuốt tóc, hắn biết làm Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới, chỉ cần hắn nói một câu ngăn cản, những đạo tràng này có tiếp tục thành lập, vậy những đạo tràng sau đó sẽ không thể tiếp tục được Thiên Đạo Đại Hoang Thần Giới tán thành.

Nhưng mà Lam Tiểu Bố không có làm chuyện nhàm chán này, những đạo tràng này thành lập đối với hắn là chuyện tốt. Nói rõ có rất nhiều cường giả từ vũ trụ Đại Hoang ở chỗ này, cho dù là Đại Hoang Thần Giới hoàn toàn dung hợp với Trường Sinh giới, những thánh môn này ở Trường Sinh giới chưa chắc đã hoàn toàn phản đối.

Chương 1571 - Đến báo thù

Đông đảo đạo tràng Đại Hoang Thần Giới được thành lập ở Trường Sinh giới, điều này đã kinh động đến đông đảo thánh môn. Những thánh môn này không thuộc về vũ trụ Đại Hoang, không thể nào thành lập được thánh môn đều cảm thấy có chút không đúng.

Cho dù tin tức Thái Hàn Thánh Sơn cầu hòa còn chưa đến chỗ Vạn Đạo Thánh Môn, nhưng Vạn Đạo Thánh Môn cũng không còn muốn đánh nhau nữa.

Mấy đại thánh môn bọn hắn ở chỗ này sống mái với nhau, mỗi ngày đều có đông đảo đệ tử vẫn lạc trong đại chiến, mà người ta thì lần lượt thành lập đạo tràng. Cứ tiếp tục thế này, mấy thánh môn bọn họ sớm muộn gì cũng bị xóa sổ khỏi giới này.

Bọn hắn cũng có đạo tràng, nhưng đạo tràng được Thiên Đạo công nhận và đạo tràng do chính mình thành lập có thể so sánh được sao?

Đạo Chủ Hàn Việt của Vạn Đạo Thánh Môn đứng lên, “Chuyện chiến sự đã không còn quan trọng nữa rồi, Vạn Đạo Thánh Môn ta đã bị vẫn lạc một Thánh Nhân, đánh tới bây giờ chỉ là vì bảo vệ một cái bí cảnh của Trường Sinh Thánh Đạo, ta nghĩ bây giờ cũng là lúc nên nghị hòa...”

Lời Hàn Việt nói còn chưa dứt, một đạo phi kiếm đã rơi vào trong tay hắn. Thần niệm Hàn Việt quét qua, lập tức nói, “KHông cần chúng ta nhắc đến chuyện nghị hòa, Thái Hàn Thánh Sơn cũng cảm thấy không ổn, Thái Hàn Thánh Sơn đã chủ động nhắc đến chuyện nghị hòa. Trước mắt Khúc Phù trưởng lão của Thái Hàn Thánh Sơn đang ở Trường Sinh Thánh Đạo, có lẽ rất nhanh thôi bọn họ sẽ đến nói chuyện này cho chúng ta biết.”

“Môn chủ, KHổ Phương Lăng của Khổ gia và Cung Quyết đạo hữu ở bên ngoài cầu kiến, nói có chuyện quan trọng muốn bẩm báo.” Đệ tử ngoại sự ở cửa ra vào bẩm báo.

Khổ Phương Lăng? Hàn Việt khẽ nhíu mày, hắn biết rõ Khổ Phương Lăng là ai, đây là người Khổ gia, có thể nói là cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong. KHổ gia tu luyện công pháp hắc ám, không có chút liên hệ gì với phần lớn thánh môn, mọi người đều không có liên hệ, bây giờ đến tìm Vạn Đạo Thánh Môn hắn làm gì?

“Xin mời Khổ đạo hữu vào trong.” Cho dù có ý gì, cứ nghe đối phương nói thế nào trước đã.

Rất nhanh có hai người tiến vào trong đại điện, người tu sĩ đi đằng trước rõ ràng vết thương rất nặng, thậm chí ngay cả thân thể cũng chỉ mới vừa khôi phục lại. Đạo vận tán loạn, linh vận không hiện, thực lực bây giờ nhiều nhất cũng chỉ đến cảnh giới Thế Giới Thần mà thôi, đạo cơ còn chưa vững chắc. Ngược lại là nam tử phía sau tu sĩ này, hắn là Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

Tu sĩ có vết thương rất nặng kia vừa tiến vào đã hành tiên thủ lễ, đồng thời nói ra, “KHổ gia Khổ Phương Lăng kính chào tông chủ Vạn Đạo Thánh Môn, các vị trường lão, đây là bằng hữu của ta, Cung Quyết.”

Nam tử đi theo Khổ Phương Lăng cũng khom người thi lễ.

“Nhanh, dọn chỗ.” Mặc dù Hàn Việt chưa từng qua lại với người Khổ gia, nhưng cũng biết Khổ gia không hề đơn giản. Trước không nói đến giao tình, trong tình huống không có xung đột lợi ích, vẫn nên cố gắng không nên cứng đối cứng với gia tộc tu luyện công pháp hắc ám này.

Chờ Khổ Phương Lăng và Cung Quyết ngồi xuống, Hàn Việt mới hỏi, “KHổ đạo hữu trọng thương còn chưa lành mà đã tới đây, chắc hẳn có chuyện quan trọng muốn nói?”

Khổ Phương Lăng lại lần nữa ôm quyền nói, “Lúc đầu ta còn đang do dự, bởi vì có rất nhiều chuyện đều chỉ là suy đoán, nhưng mà nghe thấy đông đảo đạo tràng lần luợt thánh lập, ta biết ta không thể tiếp tục do dự nữa, cho nên cố ý đến đây gặp Hàn môn chủ. Hàn môn chủ, ta tin rằng chẳng những ngươi, còn có cả các vị trưởng lão đang ngồi đây, đều biết rõ một chuyện, đó chính là Trường Sinh giới chúng ta đang dung hợp với một giới vực khác, hình thành nên Đại Hoang Thần Giới mới...”

Nghe được chuyện này, chẳng những là Hàn Việt, tất cả mọi người trong đại điện đều chăm chú lắng nghe.

Khổ Phương Lăng hít một hơi thật sâu, nói chuyện càng chậm rãi hơn, “Tất cả mọi người đều biết rõ Đại Hoang Thần Giới đang dung hợp, nhưng không biết vì sao lại dung hợp. Nhưng ta biết, ta chẳng những biết Đại Hoang Thần Giới vì sao mà dung hợp, đồng thời ta còn thông qua đầu nguồn dung hợp Đại Hoang Thần Giới này đi đến một giới khác...”

Lời Khổ Phương Lăng nói giống như một viên đạn tạc, khiến toàn bộ người trong đại điện không thể nào tin nổi.

Khổ Phương Lăng lại tiếp tục nói, “Sở dĩ Đại Hoang Thần Giới có thể dung hợp với Trường Sinh giới, là do một đạo đạo tắc. Nói chính xác hơn thì đó chính là một đạo đạo tắc Hồng Mông. Ta thông qua cái đạo tắc Hồng Mông này, đi đến Đại Hoang Thần Giới chân chính.”

Nghe đến đạo tắc Hồng Mông, cho dù là Hàn Việt cũng không nhịn được đứng lên. Hắn cũng đoán được có thể là đạo tắc Hồng Mông, nhưng suy đoán và xác định là hai chuyện khác nhau.

Tất cả mọi người đều biết rõ, Thánh Nhân ở Trường Sinh giới rất nhiều, nhưng cũng có thể chỉ là Ngụy Thánh. Thánh Nhân chân chính tuyệt đối sẽ không vượt quá một bàn tay, thậm chí những Thánh Nhân chân chính này cũng sẽ vì vũ trụ sụp đổ mà mất đi chính quả, thực lực giảm sút. Hoặc là nói, ở Trường Sinh giới một cái Thánh Nhân cũng không có, chuyện này không phải không đúng.

“KHổ đạo hữu, ngươi nói ngươi đã đi qua chỗ đang dung hợp Trường Sinh giới và Đại Hoang Thần Giới? Còn được nhìn thấy đạo tắc Hồng Mông?” Hàn Việt cũng không thể nào im lặng được nữa. Đạo tắc Hồng Mông đó, nếu như có thể lấy được, có lẽ hắn chính là Thánh Nhân đệ nhất. KHông, là đệ nhất cường giả của Đại Hoang Thần Giới.

“Đúng.” Khổ Phương Lăng khẳng định, “Ta không những đã nhìn thấy đạo tắc Hồng Mông, mà còn đi đến một phía khác của Đại Hoang Thần Giới, còn đánh một trận với Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới. Chỉ là trận chiến kia, đã khiến cho thân thể ta bị phá nát, thần hồn không được đầy đủ, Nguyên Thần bị phân liệt. Hàn môn chủ nhìn thấy ta có vẻ chỉ là tu vi hơi thấp một chút, vết thương chưa khôi phục. Nhưng trên thực tế, ta còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.”

“Ngươi không những nhìn thấy đạo tắc Hồng Mông, mà còn đấu một trận với Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới? Đạo Quân kia lợi hại đến thế sao?” Hàn Việt không tin tưởng lắm.

Chương 1572 - Đến báo thù (2)

Thực lực của Khổ Phương Lăng hắn đã từng nghe nói qua, tuyệt đối là cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong, hơn nữa thần thông Đại Đạo của KHổ gia khi đấu pháp rất đáng sợ. Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới kia có thể đấu với Khổ Phương Lăng, thậm chí còn đánh Khổ Phương Lăng trọng thương, đấy cũng là một cường giả Thánh Nhân.

Khổ Phương Lăng gật đầu: “Đúng vậy, nhưng mà Hàn môn chủ không cần lo lắng. Thực lực của Đạo Quân kia chỉ mới là Thần Vương cảnh, ta cũng là vì bị hắn đánh lén mới trọng thương, lúc này mới rơi vào phía hạ phong. Tu vi của người này mặc dù bình thường, nhưng trận pháp lại vô cùng cao thâm, ta nghi ngờ hắn sắp đột phá đại sư Thần trận cấp sáu. Đáng sợ nhất là Hư Không Trận Đạo của hắn rất mạnh.”

Giờ phút này Hàn Việt đã tỉnh táo lại, “KHổ đạo hữu, đạo tắc Hồng Mông quý giá đến mức nào, Khổ đạo hữu hôm nay cố ý đến nói cho ta biết đã từng nhìn thấy đạo tắc Hồng Mông, đồng thời lát nữa nhất định cũng sẽ nói cho ta biết vị trí của đạo tắc Hồng Mông? Vì sao lại vậy?”

Khổ Phương Lăng đến nơi này, nhất định sẽ nói cho hắn biết vị trí của đạo tắc Hồng Mông, nếu không thì hoàn toàn không có gan đến đây.

Khổ Phương Lăng thở dài, “Ta biết ý của Hàn môn chủ, thật ra ta hiểu rất rõ, chờ sau khi vết thương của ta hoàn toàn khôi phục, Đại Hoang Thần Giới đã sớm dung hợp xong rồi. Cái đạo tắc Hồng Mông kia cũng không còn thuộc về ta nữa, cho nên ta nghĩ cho dù bây giờ ta không nói ra, đối với chính ta cũng không có chỗ tốt gì. Có lẽ Hàn môn chủ muốn hỏi ta, vì sao lại không nói chuyện này cho Khổ gia.

Ta tin Hàn môn chủ chắc hẳn cũng biết,. Bây giờ người có thực lực mạnh ở Khổ gia không còn mấy ai, sau khi ta bị thương rồi, KHổ gia lại càng không có tư cách cướp đoạt đạo tắc Hồng Mông. Còn một nguyên nhân nữa là, đạo tắc Hồng Mông đã bị giấu đi, ta chỉ biết phương hướng đại khái, nhưng không thể nhìn thấy đạo tắc Hồng Mông nữa.”

Hàn Việt gật gật đầu, bình tĩnh nói, “Khổ đạo hữu nói cho ta biết những điều này là để làm gì?”

Hắn không tin Khổ Phương Lăng sẽ vô duyên vô cớ đến nói cho hắn những chuyện này, người Khổ gia hắn chưa từng tiếp xúc qua, nhưng mà lỗ tai hắn cũng không điếc, rất nhiều chuyện đều có thể nghe được. Khổ gia cũng không phải gia tộc Tiên Đạo gì tốt, một lời không hơp là diệt người, diệt tông môn.

Khổ Phương Lăng đứng lên ôm quyền nói, “Hàn môn chủ, sở dĩ ta nói ra những lời này, là bởi vì ta hy vọng Hàn môn chủ có thể mời Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn đến đây. Bởi vì Đạo Quân Đại Hoang Đạo ĐÌnh đang ở Trường Sinh giới chúng ta. Không chỉ như vậy, ta hoài nghi chuyện đại chiến giữa Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo cùng quý tông có liên quan đến tên Đạo Quân Đại Hoang Đạo Đình này.”

Môn chủ Hàn Việt của Vạn Đạo Thánh Môn khẽ nhíu mày, lập tức nói, “Đệ tử hạch tâm của Vạn Đạo Thánh Môn ra ở ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết bị giết, rõ ràng là Thái Hàn Thánh Sơn chủ động khiêu khích, nếu không thì có người giả mạo Thái Hàn Thánh Sơn, sao Thái Hàn Thánh Sơn lại không nói chuyện?”

Khổ Phương Lăng nói, “Ta không phải đang nói mò, bởi vì Đạo Quân Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Đạo Đình đuổi theo ta đến Trường Sinh giới, nếu như không phải ta chạy nhanh, ta đã sớm bị hắn giết rồi. Lam Tiểu Bố kia sau khi đến Trường Sinh giới vẫn chưa trở về, trước đó ta không dám khẳng định, nhưng khi ta biết Thái Hàn Thánh Sơn có một đệ tử ở bên ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết giết đệ tử của quý môn, khiến hai đại thánh môn có xích mích, ta đã cảm thấy chuyện này không thích hợp. Cho nên sau đó ta đã đến bí cảnh Cuồng Khuyết một chuyến, sau đó ta khẳng định người giết đệ tử của quý môn không phải đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn mà là Lam Tiểu Bố.”

“Có chứng cứ gì không?” Giọng điệu Hàn Việt vô cùng nghiêm túc, nếu như thánh môn của bọn hắn bị người mưu hại, đây cũng không phải là chuyện nhỏ.

“Bởi vì ở chỗ cửa ra vào bí cảnh Cuồng Khuyết, ta tìm được một cái hư Không Giám Sát Thần Trận ẩn, cách bố trí thần trận này, với hư không thần trận được bố trí ra khi ta thông qua đạo tắc Hồng Mông đến Đại Hoang Thần Giới kia giống nhau, nhất định là do cùng một người bố trí ra.” Khổ Phương Lăng nói từng câu từng chữ.

“Cái gì?” Trong mắt Hàn Việt lóe lên tia lạnh lẽo, vậy mà tính toán đến trên đầu Vạn Đạo Thánh Môn hắn.

Khổ Phương Lăng tiếp tục nói, “Sau đó ta có điều tra ra, nguyên nhân đại chiến giữa Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn, là vì KHổ Hạnh chấp pháp từ Chấp Pháp điện của Trường Sinh Thánh Đạo giết chết đệ tử chân truyền Cổ Tự Nghiên của Thái Hàn Thánh Sơn. Mà thời gian tên Khổ Hạnh kia gia nhập Trường Sinh Thánh Đạo không chênh lệch gì nhiều với khi tên Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới tiến vào Trường Sinh giới, không chỉ như vậy, ta còn nghe nói nơi Khổ Hạnh cứu đệ tử Thích gia cách vị trí đạo tắc Hồng Mông không xa.

Nếu như những chuyện này còn chưa thể xác định, vậy trước đây không lâu, hai tu sĩ Thần Vương của Ma Diễn Thánh Môn và Ngân Không Thánh Môn giao đấu với nhau bên ngoài Chân Sắc phường thị, kết quả Cố Tuất Đàm của Ma Diễn Thánh Môn lại giết chết ĐỚi Hưng của Ngân Không Thánh Môn. Cái này rõ ràng là không hợp lẽ thường, hai thánh môn này mặc dù không vì thế mà đại chiến, những đã chôn giấu mầm mống thù hận. Ta cố ý đến Ma Diễn Thánh Môn một chuyến hỏi thăm Cố Tuất Đàm, kết quả Cố Tuất Đàm hoàn toàn không có ý định giết Đới Hưng, mà là khi hắn ra tay, Đới Hưng giống như bị gì đó đánh lén, nhất thời bị chững lại, lúc đó mới dẫn đến chuyện hắn giết Đới Hưng.”

Sắc mặt Hàn Việt lại càng ngày càng lạnh lẽo, hắn lấy một lá linh phù ra kích phát, sau đó nói với Khổ Phương Lăng, “Khổ đạo hữu, ta đã mới lão tổ Thánh Nhân của Vạn Đạo Thánh Môn ta ra ngoài, đợi lát nữa ta còn muốn đến Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn gặp mặt, không biết KHổ đạo hữu có thể vất vả một chuyến, đi cùng với ta?”

“Đương nhiên đồng ý.” Khổ Phương Lăng đến đây chính là muốn xử lý Lam Tiểu Bố, dù sao thì đạo tắc Hồng Mông đã không còn quan hệ gì với hắn nữa, thù này không báo thì trong lòng không thoải mái được.

Chương 1573 - Vây bắt.

Tại nơi ở tạm thời ở Trường Sinh Thánh Đạo, Đạo Chủ Chủng Hành Đình của Trường Sinh Thánh Đạo, môn chủ Hàn Việt, Thái Thượng trưởng lão Tăng Thường Đình của Thái Hàn Thánh Sơn và các tông chủ, Thái Thượng trưởng lão của các thánh môn đều tụ tập ở đây.

Giờ phút này Khổ Phương Lăng đã nói lại những gì mà hắn nói với Hàn Việt trước đó một lần nữa., sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều âm trầm.

Thái Thượng trưởng lão Tăng Thường Đình của Thái Hàn Thánh Sơn thầm than một tiếng, nếu như không phải Đại Thánh Nhân Côn Vi muốn kiếm cớ khai chiến, chuyện này thật ra từ khi ở bí cảnh Cuồng Khuyết đã có dấu vết để điều tra.

Đại điện im lặng không được bao lâu, một trưởng lão ngoai sự của Vạn Đạo Thánh Môn đã vội vàng đi vào, trong tay hắn cầm một thủy tinh cầu nói, “Hình ảnh đánh nhau giữa Cố Tuất Đàm Ma Diễn Thánh Môn và Đới Hưng của Ngân Không Thánh Môn lúc trước đã mang đến.”

“Lập tức kích phát.” Hàn Việt trầm giọng nói.

Sau khi trưởng lão này đáp lời, lập tức kích phát hình ảnh trong thủy tinh cầu.

HÌnh ảnh chỉ mới chiếu được một nửa, Tang điện chủ của Trường Sinh Thánh Đạo đã đứng lên, “KHông cần xem nữa, là do Khổ Hạnh làm.”

Lúc này tất cả mọi người đã nhìn thấy, sau khi Khổ Hạnh đến, đã chen vào trong đám người. Không bao lâu sau, Cố Tuất Đàm dã giết chết Đới Hưng. Cho dù có là ngớ ngẩn cũng biết, chuyện này là do Khổ Hạnh làm.

Hàn Việt nhìn về phía Khổ Phương Lăng, “Khổ đạo hữu, ngươi xem tên Khổ Hạnh này có phải là Đạo Quân Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Đạo Đình không?”

Khổ Phương Lăng lắc đầu, “Dung mạo khác biệt quá lớn, nhưng ta không xác định được là hắn có cải trang hay không.”

“Tuyệt đối không, nếu như cải trang, ta đã sớm nhìn ta rồi.”Thái Thượng trưởng lão Thương Bất Vưu của Trường Sinh Thánh Đạo không chút do dự nói.

Tăng Thường Đình chậm rãi nói, “Nếu không phải cải trang, vậy khả năng duy nhất chính là Lam Tiểu Bố kia biết thủ đoạn Thiên Cương Biến của Thánh Nhân, hắn dịch hình.”

Đám người hai mặt nhìn nhau, cho dù giờ phút này không có người nói chuyện, nhưng tất cả mọi người hận không thể bắt Lam Tiểu Bố đến đây, nghe đồn Thiên Cương Biến là thần thông khai thiên cao cấp nhất của vũ trụ Đại Hoang, dịch hình chỉ là một trong những môn thần thông đỉnh cấp đó mà thôi.

Ở Trường Sinh giới có rất nhiều cường giả từ vũ trụ Đại Hoang, những cường giả này trên cơ bản đều biết thần thông Dịch Hình, không phải từ Thiên Cương Biến thì chính là từ ĐỊa Sát Biến. Nhưng tu sĩ vũ trụ Đại Hoang đối với những thần thông này rất căng, cho đến bây giờ đều không để lộ ra ngoài.

“Lam Tiểu Bố này quả nhiên đến từ vũ trụ Đại Hoang.” Hàn Việt cảm thán một tiếng.

Tất cả mọi người đều hiểu ý của Hàn Việt, Lam Tiểu Bố đến từ vũ trụ Đại Hoang, mới có thể đặt tên một giới dung hợp mới này là Đại Hoang Thần Giới, lúc này mới thành lập Đại Hoang Đạo Đình.

Thương Bất Vưu hừ một tiếng, “Lập tức bắt Khổ Hạnh về Trường Sinh Thánh Đạo.”

“Vâng.” Điện chủ Chấp Pháp điện Tang U đáp lời, nhanh chóng đứng dậy định ra ngoài.

“Khoan đã.” Hàn Việt đứng lên cản Tang U lại, “Thương trưởng lão, các vị môn chủ, cho dù Khổ Hạnh có phải là Lam Tiểu Bố hay không, ta cảm thấy chuyện này không phải là chuyện riêng của Trường Sinh Thánh Đạo, mà liên quan đến tất cả thánh môn chúng ta. Ta đề nghị bắt Lam Tiểu Bố đến đây, mấy thánh môn chúng ta cùng nhau thẩm vấn hắn. Chuyện mà hắn đã làm, nhất định phải trả giá thật lớn.”

Trong lòng Thương Bất Vưu vô cùng khó chịu, hắn biết Hàn Việt đang muốn đoạt Thiên Cương Biến, nhưng hắn lại không có cách nào phản bác. Dù sao lần này các đại thánh môn đều tổn thất không nhỏ, Trường Sinh Thánh Đạo hắn muốn độc chiến Thiên Cương Biến là chuyện không thể.

“Đi thôi, trước mắt bắt Khổ Hạnh đến đã.” Thương Bất Vưu gật đầu với Tang U, nếu như Khổ Hạnh thật sự là Lam Tiểu Bố, bây giờ đã bại lộ ra Thiên Cương Biến, Trường Sinh Thánh Đạo cho dù như thế nào cũng không thể nào ăn một mình.

...

Lam Tiểu Bố chưa trở về Trường Sinh Thánh Đạo, một chút đồ kia của tài nguyên điện ở Trường Sinh Thánh Đạo hắn không thèm để vào mắt. Bây giờ hắn đang ở một nơi hơi xa bí cảnh Trường Sinh, nơi này cũng thuộc về chiến trường hay chiến đấu, chỉ là có chút hoang vắng.

Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, loại chiến đấu không đau không ngứa này của Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo khiến hắn vô cúng ngứa mắt. Muốn đánh thì đánh cho thoải mái một chút đi, nếu bây giờ hắn đã là ti trưởng của Cấm Chiến ti, vậy hắn phải hạ chút thuốc mạnh. Tốt nhất là diệt hết toàn bộ sinh lực của Thái Hàn Thánh Sơn đi, sau đó trực tiếp đánh tới Thái Hàn Thánh Sơn, san bằng Thái Hàn Thánh Sơn ra khỏi Trường Sinh giới.

Muốn đánh kịch liệt hơn chút nữa, vậy thì nhất định phải xử lý một nhân vật có trọng lượng của Thái Hàn Thánh Sơn, khiến Thái Hàn Thánh Sơn phẫn nộ. Cấm Chiến ti có chức năng gì, nói trắng ra chính là làm chuyện lén lút, nếu đã là lén lút, vậy hắn có thể triệu tập người tiến hành đánh lén. Chẳng những phải đánh lén Thái Hàn Thánh Sơn, mà có cơ hội, Trường Sinh Thánh Đạo và Vạn Đạo Thánh Môn hắn cũng không buông tha.

Ngay lúc này, Lam Tiểu Bố đột nhiên nhận được một đạo tin tức của Tang U, Tang U bảo hắn nhanh chóng quay về trụ sở, có chuyện quan trọng cần bàn bạc.

Lam Tiểu Bố cảm thấy kỳ quái, chuyện quan trọng cần bàn bạc lại tìm hắn? Hắn bị ném đến Cấm Chiến ti, chỉ là do Chủng Hành Đình ngứa mắt hắn mà thôi. Nói cách khác chính là đẩy hắn vào chỗ chết. Nếu như không phải Thích Mục Dư mở lời cầu ban thưởng cho hắn, hắn không bị hỏi tội đã là chuyện tốt rồi.

Cái mông của Tang điện chủ rõ ràng nghiêng về phía Kế gia, Kế gia thì hận không thể giết chết hắn, cho nên nói cho dù Tang điện chủ có chuyện quan trọng cũng sẽ không bàn bạc với Lam Tiểu Bố hắn.

Bình Luận (0)
Comment