"Là bạn gái tôi nuôi." Lời này giống như sấm sét, ở bên tai Đường Nghênh Hạ nổ tung, cô ta nhất thời sinh ra ảo giác, hoài nghi bản thân vừa rồi nghe lầm, nhưng màn hình bình luận liên tục nhảy lên, Cận Thủy Lan bên kia vuốt v e lông chó, con chó còn có đeo vòng cổ, không thể nghi ngờ phá vỡ ảo giác của cô ta.
[ Mẹ kiếp? Tôi vừa nghe thấy cái gì? ]
[ Cận lão sư nói gì vậy? ]
[ Cái gì bạn gái cái gì bạn gái? Goá bụa vương giả Cận lão sư cư nhiên có đối tượng! ]
[ Cận lão sư đã có lão bà rồi, các người còn có lý do gì không tìm được đối tượng? ]
[ Chỉ là tôi tò mò đối tượng của Cận lão sư là ai? ]
Không chỉ trên bình luận tò mò, tất cả mọi người đều tò mò nhìn vào màn hình, Cận Thủy Lan ôn hòa mỉm cười, nghe biên tập viên dùng giọng điệu kinh ngạc hỏi: "Cận lão sư, có đối tượng thật sao?"
Cận Thủy Lan gật đầu: "Đúng vậy, vừa bắt đầu không bao lâu."
Màn hình đầy bình luận cảm thán, biên tập viên lấy lại tinh thần, cố gắng ổn định cảm xúc của độc giả, còn đem câu hỏi được chuẩn bị sẵn đặt ở bên tay trái, làm đủ tư thế, để trở thành một người dẫn chương trình chuyên nghiệp có nguyên tắc, không dao động bởi bất kỳ tin đồn nào, chỉ là ánh mắt nhìn về phía màn hình, vẫn không thể nhịn được hỏi: "Cận lão sư, đối tượng của cô cũng viết văn sao?"
Chuyên nghiệp cái gì, cô hiện tại chỉ muốn hóng hớt thôi!
Cận Thủy Lan bật cười: "Không phải, cô ấy là diễn viên phối âm, thường xuyên phát sóng trực tiếp."
[ Một ý niệm điên cuồng lướt qua đầu tôi. ]
[ Tôi có một ý nghĩ táo bạo. ]
[ Các chị em, tôi dường như biết người đó là ai! ]
[ Là ai là ai, đừng úp mở nữa! Gấp chết tôi rồi! ]
[ Ai nha, CP ăn ý của tôi là thật sao? ]
[ Mẹ ơi! Tôi thật sự sắp phát điên rồi! ]
Cận Thủy Lan thấy màn hình hiện lên tên Lục Chẩm Thu, nghiêng đầu nhìn Lục Chẩm Thu trong phòng khách, Lục Chẩm Thu nằm sấp trên sô pha, một tay giơ điện thoại, tay kia đặt ở bên môi, thỉnh thoảng cắn đầu ngón tay, bộ dáng đáng yêu lại xinh đẹp, Cận Thủy Lan ánh mắt nhu hòa, Lục Chẩm Thu căn bản không thấy rõ biểu tình cùng động tác của cô, màn hình bình luận nhảy liên tục, nàng nhìn chằm chằm vào tên của mình, mặt đỏ thấu.
Biên tập viên không buông tha hỏi: "Đó có phải là một diễn viên phối âm nổi tiếng?"
Cận Thủy Lan nói: "Cô ấy vừa trở lại giới phối âm, chưa có nhiều tác phẩm, bất quá trong lòng tôi, cô ấy là diễn viên phối âm xuất sắc nhất."
Thổ lộ một cách tr@n trụi!
Tâm tư của độc giả bây giờ căn bản không còn ở trên sách mới, trực tiếp muốn đem chuyện tình cảm của Cận Thủy Lan và Lục Chẩm Thu từng chút một đều bóc ra, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, nhưng Cận Thủy Lan hiểu được một vừa hai phải, cô nói: "Chúng ta vẫn nên nói chuyện về sách mới đi."
"Ừm, đúng đúng đúng." Biên tập viên còn chưa đã thèm, nhưng cố gắng đè nén lại những lời muốn hỏi, bắt đầu hỏi về những vấn đề có liên quan đến tiểu thuyết, hai ngày trước Cận Thủy Lan mở bán sách mới, trong hai ngày, thành tích không tệ, doanh số của cô luôn không cần phải nói, cơ bản nhu cầu quá lớn, lại nhắc tới phim ảnh bách hợp, liền có thể nghĩ đến sự tồn tại của cô, cho nên ai cũng tranh thủ mua một quyển, vì vậy doanh thu của sách mới rất tốt, biên tập viên nói: "Vậy mọi người chào hỏi nhau trước đi."
Cận Thủy Lan vỗ đầu Mao Mao, dứt khoát giữ nó ở lại cùng livestream.
Độc giả ồn ào nhốn nháo, hỏi tình yêu, hỏi sách mới, hỏi Cận Thủy Lan, hỏi Mao Mao, mấy phương hỗn chiến, Cận Thủy Lan đóng bình luận, nhìn về phía Đường Nghênh Hạ.
Đường Nghênh Hạ nắm chặt tay, thân thể căng cứng phát đau, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cận Thủy Lan và Mao Mao, lại sợ người khác nhìn ra khác thường, cho nên không quá biểu lộ cảm xúc, chỉ đại khái nín thở, đuôi mắt đỏ hồng, cảm giác cả người âm trầm, lạnh nhạt.
Rất nhanh đến phiên Đường Nghênh Hạ giới thiệu, cô ta khách sáo chào hỏi Cận Thủy Lan và Mao Mao, nghiến răng nghiến lợi nói: "Xin chào mọi người, tôi là Thịnh Hạ, lần này có thể cùng livestream với Cận lão sư, cùng mọi người gặp mặt tán gẫu, tôi cảm thấy rất vinh dự và hạnh phúc."
Độc giả của cô ta cũng rất nhiều, sau khi nhìn thấy Cận Thủy Lan trực tiếp công khai yêu đương, đều hỏi quan hệ của cô ta cùng Dư Ôn.
[ Hạ Thần, khi nào cô với Ôn Ôn công khai? ]
[ Hạ Thần Hạ Thần, cô và Ôn Ôn có phải là... ]
[ Hạ Thần, xông lên đi! Nhìn xem Cận lão sư đã ôm lão bà rồi kìa! ]
Đường Nghênh Hạ tay nắm chặt mép ghế, cố nặn ra một nụ cười: "Hôm nay không nói chuyện riêng."
Nói gần nói xa, thủ pháp trước sau như một của Đường Nghênh Hạ, độc giả còn cho rằng cô ta thẹn thùng, nhao nhao để lại bình luận: [ Lần sau cùng Ôn Ôn livestream đi. ]
[ Tôi cũng muốn xem CP Hạ Ôn! ]
[ Nhìn thấy Cận lão sư tìm được lão bà, đột nhiên có loại cảm giác thanh xuân đã qua đi. ]
Các tác phẩm của Cận Thủy Lan, không sai biệt lắm cùng mọi người đi qua rất nhiều năm, bọn họ có người còn đang đi học, có người vừa mới tốt nghiệp, khi đó tiếp xúc với tiểu thuyết của Cận Thủy Lan, chớp mắt quả thật đã nhiều năm.
Bình luận đột nhiên có chút thương cảm, biên tập viên lập tức điều tiết không khí, trêu ghẹo các khách mời, dời đi đề tài, Cận Thủy Lan ngẫu nhiên giương mắt nhìn Lục Chẩm Thu, nghĩ đến chuyện hai năm trước, cô mím môi.
"Cận lão sư, nói cho mọi người biết mục đích ban đầu của việc viết tác phẩm này đi, là muốn biểu đạt ý tứ gì vậy?" Biên tập viên quy củ hỏi, Cận Thủy Lan suy nghĩ rồi trả lời: "Mục đích của tác phẩm này mà tôi muốn biểu đạt là làm người phải có tư tưởng độc lập, làm bất cứ chuyện gì đều phải có dũng khí chấp nhận thất bại..."
Cô đã từng lùi bước, để Đường Nghênh Hạ nhặt được cơ hội, sau khi gặp lại Lục Chẩm Thu, cô không có một ngày không tự trách bản thân, lúc trước cô nên dũng cảm hơn một chút.
Cho dù thất bại cũng không quan trọng.
Biên tập viên gật đầu nói: "Tôi không biết những người khác suy nghĩ thế nào khi đọc tiểu thuyết của cô, nhưng riêng cá nhân tôi, mỗi lần đọc đều xúc động đến tận đáy lòng."
Nói tới đây liền đem đề tài ném cho khách mời, hôm nay khách mời đến tham dự ngoại trừ Đường Nghênh Hạ, còn có ba người quen biết với Cận Thủy Lan, có người là trong nhóm của cô, cho nên rất quen thuộc, tuy rằng khen tác phẩm của cô viết rất tốt, nhưng không tránh khỏi chế giễu cô độc miệng, đến phiên Đường Nghênh Hạ, biên tập viên hỏi: "Hạ Thần, cô đã xem qua tác phẩm mới của Cận lão sư chưa?"
Đây đều là những câu hỏi được soạn trước, đã thảo luận qua với Đường Nghênh Hạ, cũng gửi câu trả lời kế tiếp cho cô ta, nhưng Đường Nghênh Hạ giống như bị mất trí nhớ, trầm mặc hai giây rồi nói: "Chưa xem."
Biên tập viên ngẩn người.
Những khách mời khác trong buổi livestream cũng nhìn về phía cô ta, Cận Thủy Lan vuốt lông Mao Mao, cười nói: "Gần đây Hạ Thần bận rộn chuyện xuất bản, phỏng chừng là không rảnh để xem."
Nhưng câu chưa xem này, không thể nghi ngờ là tát vào mặt người.
Tát cũng không phải là Cận Thủy Lan, mà là tạp chí hai bên, đặc biệt là Mễ Kỳ, biên tập viên chủ trì trong lòng chửi thầm, tức giận Đường Nghênh Hạ không phối hợp, lại đang suy nghĩ có phải tạp chí đối diện cố ý làm như vậy để phá vỡ bầu không khí hay không.
Ai mà không biết hôm nay là buổi livestream sách mới của Cận Thủy Lan, cho dù không đọc qua, cũng không thể nói thẳng ra như vậy, cho nên chỉ có một khả năng, cố ý.
Mà biên tập viên tạp chí của Đường Nghênh Hạ bối rối, gắt gao nhìn livestream, vội vàng nhắn tin cho Đường Nghênh Hạ: [ Hạ Thần? Cô làm như vậy, chúng ta rất khó ăn nói với Mễ Kỳ! ]
Vạn nhất để cho Mễ Kỳ hiểu lầm là cố ý, lại bị lan truyền trong giới, sau này ai còn dám cùng tạp chí của bọn họ hợp tác?
Đường Nghênh Hạ cũng biết những lời này không ổn, chỉ là cô ta không nhịn được nữa, nghĩ đến Cận Thủy Lan và Lục Chẩm Thu ở bên nhau, cô ta liền dị thường phẫn nộ, cho nên mới không phối hợp, lời đã nói ra, không có khả năng thu hồi, nhưng cô ta cũng biết chừng mực, thay đổi giọng điệu: "Bất quá tôi có xem qua những tác phẩm khác của Cận lão sư."
Cận Thủy Lan liếc cô ta một cái, mỉm cười hỏi: "Vậy Hạ Thần thích tác phẩm nào nhất?"
Nghe cô hỏi, Đường Nghênh Hạ cắn đầu lưỡi, nghiến răng nghiến lợi, dừng lại hai giây mới trả lời: "Quyển tiểu thuyết trước của Cận lão sư, rất thú vị."
Biên tập viên nghe hai người nói chuyện với nhau, đáy lòng có ý kiến với Đường Nghênh Hạ, sợ cô ta lát nữa lại nói ra lời gì đó kinh người, dứt khoát không cho cô ta có cơ hội mở miệng, để Đường Nghênh Hạ làm nền.
Trong phòng livestream vui vẻ hòa thuận, có độc giả nhạy bén phát hiện có gì đó không đúng, nhưng phòng livestream một hồi rút thăm trúng thưởng, một hồi an bài phỏng vấn trực tuyến, một hồi Cận Thủy Lan nói chuyện yêu đương hằng ngày, ai còn thèm quan tâm đ ến Đường Nghênh Hạ.
Đường Nghênh Hạ đè nén ngồi ở trên ghế, móng tay bóp vào mặt ghế, lưu lại dấu vết thật sâu, đáy mắt cô ta ánh lửa lượn lờ, trong nhóm nhỏ có người tag cô ta.
[ Hạ Thần, Lục Chẩm Thu và Cận lão sư ở bên nhau sao? ]
[ Khi nào leo lên Cận lão sư? Không phải nói cô ấy có quan hệ với người phụ trách công ty sao @Lộc Ngôn. ]
Lộc Ngôn không trả lời, những người khác tiếp tục gõ chữ.
[ Không chừng cô ta chân giẫm hai chiếc thuyền, hơn nữa, lúc trước cô ta và Hạ Thần chia tay không phải là vì leo được lên giường người khác sao? Hiện tại leo lên giường của Cận lão sư cũng không kỳ quái, phỏng chừng qua một thời gian liền đem Cận lão sư đá đi, lại tìm kim chủ mới. ]
[ Nói cũng đúng, cô ta thật sự rất trơ trẽn, chịu không nổi người như vậy, Hạ Thần cô cùng cô ta chia tay là sự lựa chọn sáng suốt. ]
Đường Nghênh Hạ không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn nhóm nhỏ nói chuyện phiếm, trong lòng tích góp bực bội cùng oán khí càng sâu, cô ta dứt khoát tắt trò chuyện nhóm, nghe được trong phòng livestream còn đang nói chuyện, cô ta ngồi trên ghế, cũng không biết nghe bao lâu.
"Mao Mao." Một giọng nói thanh thúy từ chỗ Cận Thủy Lan truyền đến, Cận Thủy Lan ngẩng đầu: "Nó thích ở đây, cứ để nó ở đây đi."
Lục Chẩm Thu không yên tâm: "Có quấy rầy chị livestream không?"
"Không có." Cận Thủy Lan cười ôn nhu: "Em có muốn tới đây không?"
Lục Chẩm Thu xua tay: "Không tới."
Mặc dù đối thoại rất nhỏ, xen lẫn âm thanh biên tập viên nói chuyện, nhưng Đường Nghênh Hạ vẫn nghe được, mắt cô ta nheo lại, con chuột dừng ở ngay ảnh đại diện của Cận Thủy Lan, những người khác trêu ghẹo Cận Thủy Lan nói chuyện yêu đương không giống ngày thường, chỉ riêng Đường Nghênh Hạ sắc mặt âm trầm, biểu tình mưa gió sắp đến.
Livestream tổng cộng hơn một tiếng, MC nói chuyện miệng lưỡi đều khô, liền nhấp một ngụm nước ấm, nói với độc giả lần sau lại mời Cận Thủy Lan cùng các vị khách quý, độc giả kêu r3n, đều không thỏa mãn chút thời gian livestream này, biên tập viên cười trấn an bọn họ, sau đó để cho khách mời chào hỏi, Đường Nghênh Hạ là người cuối cùng nói xong liền rời khỏi phòng livestream, cô ta nói ngắn gọn: "Vậy, lần sau gặp lại."
Độc giả hét tên cô, Đường Nghênh Hạ cười cười, tắt livestream.
Màn hình còn đang sáng, Cận Thủy Lan và tổng biên tập đang nói lời tạm biệt với độc giả, cô ta một câu cũng không muốn nghe, dứt khoát tắt livestream, trong phòng yên tĩnh, nhưng bên tai cô ta vẫn tràn ngập cuộc trò chuyện trực tiếp vừa rồi, vô số tiếng tạp âm không lỗ hổng, thẳng tắp chui vào lỗ tai cô ta, chuyện hai năm trước không hề dự báo lại hiện ra, sắc mặt Đường Nghênh Hạ một trận trắng bệch, cô ta tức giận một tay vung hết đồ vật trên bàn làm việc, sách vở, sổ tay, con chuột, bút máy, đèn bàn, đều bị cô ta vứt xuống đất, phát ra âm thanh chói tai, đèn bàn lăn hai vòng, bóng đèn tứ phân ngũ liệt!
Đường Nghênh Hạ cắn răng đạp lên bóng đèn vỡ, roẹt một tiếng, mảnh vỡ đâm vào trong dép cô ta, Đường Nghênh Hạ hít hai hơi thật sâu, khóe mắt nhìn điện thoại nằm trên mặt đất, cô ta cầm lấy, ánh mắt âm trầm nhìn vài giây, gọi điện thoại.
Cận Thủy Lan ngồi ở trước máy tính, Lục Chẩm Thu đang đút đồ ăn vặt cho Mao Mao, trên tay cô cũng hỗ trợ cầm đồ ăn vặt, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, không để ý trực tiếp mở loa ngoài: "Alo."
"Cận Thủy Lan." Đường Nghênh Hạ nói: "Hiện tại cô rất đắc ý đúng không?"
Lục Chẩm Thu nghe được âm thanh quen tai thần sắc kinh ngạc, nàng quay đầu nhìn về phía Cận Thủy Lan, bốn mắt đối diện, Cận Thủy Lan thăm dò hỏi: "Đường Nghênh Hạ?"
"Thế nào? Cô không nhận ra giọng tôi sao?" Đường Nghênh Hạ cười lạnh: "Hiện tại cô có phải rất cao hứng không? Cao hứng khi nhặt được giày rách của người khác!"
Sắc mặt Lục Chẩm Thu khẽ biến, Cận Thủy Lan nhíu mày: "Cô đang nói nhảm cái gì vậy?"
"Những gì tôi nói cô còn không rõ sao? Cô sẽ không thật sự cho rằng Lục Chẩm Thu thích cô chứ? Lúc trước cô ta đi theo phía sau tôi, thời điểm đu bám tôi, cô còn không biết đang ở đâu, là tôi không cần cô ta, cô ta mới leo lên giường của người phụ trách nền tảng, mới cùng cô quen biết, cô chẳng qua chỉ là bàn đạp của cô ta thôi, chẳng lẽ cô không muốn biết cô ta là loại người gì sao?"
Cận Thủy Lan mặt hơi trầm xuống, âm thanh hơi thấp, khi hai tay Lục Chẩm Thu nắm chặt, cô mở miệng nói: "Cô ấy là loại người gì, không cần cô nói cho tôi biết, nhưng tôi biết cô là loại người như thế nào."
Đường Nghênh Hạ híp mắt, đáy lòng bất kham phóng đại vô hạn, Cận Thủy Lan tiếp tục nói: "Hai năm trước, cô biết tôi thích Thu Thu, biết tôi mỗi ngày chuẩn bị trà gừng cho cô ấy, cho nên cô giả mạo danh nghĩa của tôi cùng cô ấy gặp mặt, nói với cô ấy trà gừng là do cô chuẩn bị."
"Cô căn bản không thích cô ấy, chỉ là cảm thấy cùng cô ấy ở bên nhau, liền có cảm giác chiến thắng tôi, cho nên cô không muốn gần gũi với cô ấy, cô chỉ muốn khống chế cô ấy, đúng không?"
"Tôi!" Đường Nghênh Hạ cứng miệng: "Tôi không biết cô đang nói cái gì!"
"Cô làm sao có thể không biết." Cận Thủy Lan mở miệng: "Đường Nghênh Hạ, cô biết không, cô có tật xấu lớn nhất chính là chột dạ, chính là cho rằng người khác cũng giống mình, lúc trước khi Thu Thu đang livestream, đột nhiên bị virus tấn công, là do cô làm đúng không?"
Đường Nghênh Hạ sắc mặt trắng bệch: "Cô không cần ngậm máu phun người!"
"Tôi ngậm máu phun người?" Cận Thủy Lan bật cười: "Đường Nghênh Hạ, cô thật sự cho rằng việc gia cố thêm một tầng IP là sẽ không tra được IP của cô sao? Tại sao cô lại phát vi-rút vào máy tính của Thu Thu? Không phải là do cô sợ sao? Cô sợ Thu Thu sẽ công khai lịch sử trò chuyện của hai người, hủy hoại hai năm độc thân mà cô tạo ra, hủy hoại nhiệt độ CP của cô và Dư Ôn trong lòng độc giả, không phải cô chột dạ sao, cảm thấy Thu Thu sẽ giống như cô, làm ra chuyện như vậy, tôi nói cho cô biết, Đường Nghênh Hạ, cô ấy căn bản chưa từng nghĩ sẽ trả thù cô."
Đường Nghênh Hạ im lặng.
Cận Thủy Lan lại nói: "Còn nữa, cô phát cho Lộc Ngôn bản phối âm [Đ ộng Tình], tùy ý để Lộc Ngôn dùng tài khoản nặc danh bịa đặt tin đồn, cô cho rằng có thể ném đá giấu tay sao?"
Tay chân Đường Nghênh Hạ lạnh lẽo, vừa mới giẫm lên mảnh vỡ bóng đèn càng thêm đau đớn, đâm vào lòng bàn chân cô ta đến chảy máu, hiện tại toàn thân đột nhiên lạnh lẽo xâm nhập, Đường Nghênh Hạ cắn răng: "Cô có chứng cứ không?"
Cận Thủy Lan gằn từng chữ nói: "Tôi có thể gọi điện thoại cho Lộc Ngôn ngay bây giờ, cô có dám không?"
Đường Nghênh Hạ đột nhiên nghĩ đến Lộc Ngôn đã trải qua rất nhiều ngày không xuất hiện trong nhóm, cũng không có tin tức gì, lần trước còn nghe kịch truyền thanh bên kia nói Lộc Ngôn gần đây không tham gia tuyên truyền.
Trong lúc nhất thời mồ hôi lạnh ào ạt chảy xuống.
Cận Thủy Lan nói: "Hai năm trước, cô dùng trà gừng tôi đưa cho Thu Thu, tới gần cô ấy, chèn ép cô ấy, cô sợ cô ấy cùng tôi có liên hệ, không tiếc xóa hết tất cả hợp tác kịch truyền thanh của cô ấy, lừa cô ấy nói không có ai tìm cô ấy, hai năm sau, hai người chia tay, cô dùng virus tấn công máy tính của cô ấy, lan truyền tin đồn cô ấy có mối quan hệ với người phụ trách, Đường Nghênh Hạ, cô không nghĩ cô nợ cô ấy một lời xin lỗi sao?"
Đường Nghênh Hạ đứng thẳng tắp, điện thoại dán ở bên tai, nghe Cận Thủy Lan nói những việc này, cảm xúc càng thêm căng thẳng, có loại cảm giác đứng bên vách núi, đi trên băng mỏng.
Cận Thủy Lan liền đẩy cô ta một cái.
Cận Thủy Lan nói: "Cô không nói cũng không sao, bởi vì cô có nói, cô ấy cũng sẽ không tha thứ cho cô." Nói xong liền chuyển đề tài: "Đúng rồi, còn có chuyện quên nói cho cô biết."
Đường Nghênh Hạ cắn đầu lưỡi, đau đến thấu xương, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì?"
Cận Thủy Lan thong thả ung dung nói: "Quên nói với cô, tôi vẫn còn mở livestream."
Đường Nghênh Hạ đầu óc ong ong, sau đó phản ứng lại, mắng một câu th ô tục: "Cận Thủy Lan, cô chết tiệt..."
Điện thoại lập tức ngắt kết nối!