Khoa Cử Nghịch Tập Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 23


Ngũ phòng và một nhà Trình Khanh không có xung đột lợi ích, phu thê Ngũ lão gia cũng không phải người đại gian đại ác gì, tự nhiên ngóng trông Trình Khanh tốt.

Nhưng thật ra nhị phòng bên kia ——Lý thị mím môi, nghe nói nhị đường tẩu hai ngày trước gọi cả nhà Trình Khanh trở về nhà cũ, cũng không biết có khó xử cô nhi quả phụ bọn họ hay không.

Làm chị em dâu nhiều năm, Lý thị đối với Chu lão phu nhân quá hiểu biết, bà ta cũng không phải là kẻ tốt lành gì.


Nhưng Trình Khanh chưa học qua tứ thư ngũ kinh, có thể thông qua khảo thí nhập học thư viện Nam Nghi hay không còn chưa biết!—— hy vọng đứa nhỏ kia ở trên việc đọc sách kế thừa được thiên phú của Trình Tri Viễn.

……Từ ngũ phòng ra tới, Liễu thị cảm xúc rất nhiều:“Tiểu lang, trong tộc khác với trong tưởng tượng của ta, phụ thân con nhiều năm không trở về huyện Nam Nghi, ta từng cho rằng……”“Mẫu thân cho rằng trong tộc đều là người gian ác, sẽ hãm hại gia đình chúng ta?”Trình Khanh hỏi lại làm Liễu thị ngượng ngùng, nàng thật là nghĩ như vậy, đặc biệt là sau khi nhị phòng cự tuyệt cho quan tài của Trình Tri Viễn vào cửa, ấn tượng xấu của Liễu thị đối với Trình thị Nam Nghi đạt tới mức độ tối cao.

Nhưng Trình Ngũ lão gia xử sự công chính, Lý thị hôm nay đối xử với hai mẫu tử các nàng hiền lành, vừa tặng dược vừa tặng sách, Liễu thị cảm thấy Trình thị Nam Nghi không giống với trong tưởng tượng của nàng.

Toàn tộc Trình thị ở gần nhau, hai mẫu tử về tới hẻm Dương Liễu sẽ phải đi qua cửa nhà cũ nhị phòng, hai mẫu tử cũng không nghĩ kinh động tới người nhà cũ, các nàng không gây chuyện, nhưng chuyện lại chủ động tìm tới cửa.

Một đám thiếu niên ở trên đường cái giục ngựa phi đến, một đường đấu đá lung tung, con ngựa phi phía trước không thu lại kịp, ầm ầm xông tới, Trình Khanh vội vàng lôi kéo Liễu thị tránh né, đồ Lý thị tặng đều rớt xuống mặt đất.

Vó ngựa đã sắp đạp lên trên mặt Trình Khanh, người cưỡi ngựa mới khó khăn lắm giữ chặt được dây cương.


Mặt Liễu thị đều bị dọa trắng, sau khi hồi phục lại tinh thần liền đi sờ cánh tay Trình Khanh, muốn xác nhận xem nàng có bị thương hay không.

Người đang cưỡi ngựa còn không cho là đúng, nhìn dược liệu và sách trên mặt đất, quay đầu trêu đùa cùng đồng bạn:“Trình Khuê, lại có người đến nhà ngươi tống tiền nha!”Trình Khuê?Đứa cháu trai ưu tú mười lăm tuổi đã khảo trúng tú tài trong miệng Chu lão phu nhân, đường huynh Trình Khanh.

Hỏa khí của Trình Khanh cọ cọ hướng lên trên.

Xét thấy quan hệ giữa nhà Trình Khanh và nhà cũ ác liệt, nàng chỉ có thể coi như đoàn người Trình Khuê là cố ý!Ở trên đường cái giục ngựa chạy băng băng, cố ý khiến các nàng sợ hãi, hành động ấu trĩ lại nhàm chán này là muốn nhìn nàng và Liễu thị xấu mặt, nếu lực đạo khống chế không tốt, vó ngựa rất có khả năng sẽ thật sự dẫm lên trên người nàng và Liễu thị——Trình Khanh hướng về phía mấy người cười lạnh:“Không biết vị nào là đường huynh Trình Khuê, lần đầu gặp mặt, phương thức biểu đạt hữu ái của đường huynh thật đặc biệt!”Thiếu niên hù dọa Trình Khanh vui vẻ một chút.


Một tên ma ốm, tính tình lại không nhỏ, khó trách trước đó có thể nháo ra động tĩnh lớn như vậy.

Mấy ngày gần đây trong thư viện cũng có thảo luận, Trình Khuê là người ngồi ở trong nhà họa từ trên trời rơi xuống, tự dưng có một đại bá tham ô ngân lượng cứu tế, còn có một đường đệ giỏi làm ầm ĩ, một ít học sinh trong thư viện còn chỉ chỉ trỏ trỏ đối với Trình Khuê.

Mấy người bạn tốt của Trình Khuê thế Trình Khuê cảm thấy không đáng giá, vừa lúc hôm nay mấy người cưỡi ngựa đi ra ngoại ô du xuân trở về, xa xa nhìn thấy Trình Khanh và Liễu thị cầm bao lớn bao nhỏ đi ở trước cửa nhị phòng, đặc điểm khuôn mặt vàng như nến và thân mình đơn bạc của Trình Khanh thực dễ phân biệt, bằng hữu của Trình Khuê liền hiểu lầm, cho rằng Trình Khanh và Liễu thị vừa mới tống tiền nhị phòng xong rời đi…….

Bình Luận (0)
Comment