Hoàng Hậu càng nói càng quá mức, hoàng đế không nhịn được đánh gãy lời Hoàng Hậu.
Không khí giữa đế hậu giương cung bạt kiếm, hòa thuận hơn một năm tới nay, phảng phất bị chọc phá.
Hoàng đế tuy là cố ý thử Hoàng Hậu, nhưng loại tính tình tích cực này của Hoàng Hậu vẫn làm cho hoàng đế đau đầu.
Tựa như các phi tử trong cung, ở thời điểm thích hợp bày ra bộ dáng nữ nhân nhu nhược không tốt sao? Sao cứ phải tranh thắng thua với hắn, không thể theo tâm ý hắn…… hoàng đế vốn dĩ rất tức giận, một chút liền lại cảm thấy buồn cười.
Hoàng Hậu không giống các phi tần trong cung.
Nếu Hoàng Hậu cũng phụ họa hoàng đế, hoàng đế thật sự sẽ hoài nghi Hoàng Hậu có dụng tâm khác.
Cuối cùng vẫn là hoàng đế lui một bước, "Trẫm không phải thật sự muốn lập Vân Diệp làm Thái Tử, chỉ muốn nhìn xem có thể lợi dụng chuyện này, bắt được đám phản tặc kia hay không."
Hoàng Hậu bán tín bán nghi.
Không đợi hoàng đế nói lời khác, Hoàng Hậu bỗng nhiên nhắc tới Ninh tuyển hầu ở trong lãnh cung: "Bệ hạ như thế nào đối với tứ hoàng tử thần thiếp mặc kệ, nhưng Ninh tuyển hầu không được ra khỏi lãnh cung."
Hoàng đế khó xử, "Ninh tuyển hầu không ra lãnh cung, người khác sao có thể tin tưởng trẫm quyết tâm lập Vân Diệp làm Thái Tử?"
Hoàng Hậu cụp mắt xuống, không hề phát biểu ý kiến.
Hoàng đế không phải cùng nàng thành thật với nhau, từ sau khi thánh giá đi vào Khôn Ninh Cung, liền không ngừng thử.
Chờ hoàng đế rời đi, Hoàng Hậu gọi Ngũ hoàng tử tới, không có để lộ toàn bộ kế hoạch của hoàng đế, lại nói hoàng đế rất có thể sẽ thả Ninh tuyển hầu ra khỏi lãnh cung:
"Tiểu Ngũ, ngươi gọi bổn cung một tiếng mẫu hậu, bổn cung vốn nên che chở ngươi, chuyện Ninh tuyển hầu, bổn cung đã tận lực, chỉ là bệ hạ khăng khăng như thế."
Ngũ hoàng tử ngẩng đầu liền thấy Hoàng Hậu đầy mặt mệt mỏi.
Nghe nói Hoàng Hậu nương nương và Hoàng Thượng đã xảy ra tranh chấp, nghĩ đến hẳn chính là vì chuyện Ninh tuyển hầu ra lãnh cung.
Cổ họng Ngũ hoàng tử cứng lại: "Mẫu hậu, mẫu hậu hãy bảo trọng chính mình, mẫu hậu đối với nhi thần chiếu cố, nhi thần đều hiểu. Phụ hoàng là thiên tử, phụ hoàng tưởng lập tứ ca làm Thái Tử, các triều thần đều không đồng ý, nhưng phụ hoàng muốn đặc xá Ninh tuyển hầu, chỉ cần tùy theo tâm ý là được."
Ngũ hoàng tử biết hoàng cung không phải địa phương nói chuyện đạo lý, nhưng hắn nhớ tới cái chết của mẫu phi, vĩnh viễn không có khả năng tha thứ cho Ninh tuyển hầu.
—— Ninh tuyển hầu dám làm như vậy, là vì dựa vào Hoàng Thượng!
Hoàng Hậu thần sắc phức tạp: "Ngươi đã tròn mười tám, nên ra cung mở phủ, bổn cung sẽ thay ngươi nhọc lòng việc này."
"Đa tạ mẫu hậu!"
Ngũ hoàng tử đến nay vẫn cứ ở tại trong cung, ra cung mở phủ, hắn cùng người nào lui tới, đều có thể tránh một chút tai mắt, Hoàng Hậu thật là giúp hắn một đại ân.
Về phần vì sao Hoàng Hậu không ghi tạc Ngũ hoàng tử dưới danh nghĩa của chính mình, Ngũ hoàng tử trước nay không nghĩ tới.
Làm nhi tử của Hoàng Hậu, chỗ tốt tuy rằng nhiều, lại bất công đối với mẫu phi dưới chín suối.
Hoàng Hậu đối tốt với chính mình như vậy, không có tầng danh phận kia, Ngũ hoàng tử cũng nguyện ý hiếu kính Hoàng Hậu.
Tối nay, không biết có bao nhiêu người sẽ trằn trọc khó ngủ.
Hoàng đế là thật sự tưởng lập tứ hoàng tử làm Thái Tử sao?
Trình Khanh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy loại khả năng này không cao.
Hoàng đế rõ ràng biết các triều thần sẽ phản đối tứ hoàng tử, lại càng ở trước mặt mọi người nói muốn lập tứ hoàng tử làm Thái Tử, các triều thần đều đồng lòng đi phản đối tứ hoàng tử làm Thái Tử, sẽ không rảnh lo đứng thành hàng, hoàng đế tưởng lập nhi tử nào làm Thái Tử, lại có thể kéo một chút…… tứ hoàng tử cũng chỉ là bia ngắm!
Trình Khanh xoay người rời giường.
Nàng hiện tại đặc biệt muốn gặp Mạnh Hoài Cẩn, muốn nói phân tích của chính mình cho Mạnh Hoài Cẩn.
Hoàng đế tuy rằng thực chó, nhưng cũng vững vàng làm hoàng đế nhiều năm như vậy, nếu ngay cả tứ hoàng tử đã từng sủng ái đều có thể bị hoàng đế kéo ra làm bia ngắm, có thể thấy hoàng đế cũng nóng nảy.