Trưởng công chúa không có dễ tống cổ như vậy.
Trưởng công chúa không có bắt lấy Tiêu Vân Đình không bỏ, hiển nhiên không nghĩ bị Tiêu Vân Đình chiếm cứ toàn bộ tinh lực, Trưởng công chúa càng chú ý là bệnh tình hoàng đế, nàng muốn đi Càn Thanh cung thủ, còn gọi cả tam hoàng tử rời đi.
Tam hoàng tử đại hỉ, vừa rồi Ngũ hoàng tử có thể đi theo Hoàng Hậu đến Càn Thanh cung, hiện tại đến phiên hắn!
Hai canh giờ Càn Thanh cung bên kia vẫn luôn không truyền đến tin tức hoàng đế đã tỉnh, Cao thủ phụ cũng không thể đè nặng văn võ cả triều không thả người, chỉ đành để các triều thần ra cung trước.
Chỉ có các đại thần Nội Các ở lại, đại khái muốn thương lượng phương châm ứng đối.
Trình gia không có ai nhập các.
Trong lòng Trình Khanh sốt ruột, Mai đại nhân bỗng nhiên nói, lục bộ Thượng Thư hẳn nên lưu lại.
Trình Lục lão gia coi như hoàn toàn đi vào các Công Bộ thượng thư, tranh thủ một danh ngạch.
Trình Khanh như này liền yên tâm ra cung, Mạnh Hoài Cẩn cùng đi với nàng, giống như tâm sự nặng nề.
"Sư huynh, ngươi đang lo lắng sao?"
Mạnh Hoài Cẩn gật đầu, "Ngươi không cảm thấy quân tình Tây Bắc cấp báo tới quá trùng hợp sao?"
Đương nhiên trùng hợp.
Bắc Man chư bộ, lại có thể hoàn thành thống nhất!
Đại Ngụy một chút tin tức cũng chưa thu được, pháo đài Tây Bắc liền dừng ở trong tay quân đội thảo nguyên.
Phòng tuyến Tây Bắc bị công phá, Agoura tùy thời có thể mang theo đại quân đi thẳng đến kinh thành, hoàng đế còn đang hôn mê, quốc không thể một ngày vô quân, Đại Ngụy hiện tại nên làm cái gì bây giờ?
Trình Khanh không nghĩ qua mấy ngày nữa, một giấc ngủ dậy, đã nghe nói đại quân Agoura đóng quân ngoài Cư Dung Quan.
Một sự kiện có thể là trùng hợp, vài sự kiện đồng thời phát sinh, đây hoặc là ông trời muốn Đại Ngụy vong, hoặc là có người cố ý làm yêu ——
Người làm yêu là hoàng đế hay Tiêu Vân Đình, Trình Khanh không rõ.
Hiện tại tin tức quá bế tắc, quân tình Tây Bắc là thật hay giả nàng cũng không xác định.
Mạnh Hoài Cẩn thực chắc chắn: "Quân tình Tây Bắc khẳng định là thật, hơn nữa Tiêu Vân Đình đã giành được tin tức trước, cho nên hắn hôm nay nhất định sẽ lên triều, đây là cơ hội duy nhất để hắn quang minh chính đại rời kinh, hắn dù cho bệnh muốn chết cũng sẽ cắn răng bò dậy."
"Vậy nếu Hoàng Thượng không bị kích thích hôn mê thì……"
Trình Khanh chần chờ.
"Hoàng đế hôn mê không nhất định là ở trong tính kế của Tiêu Vân Đình, nhưng hắn nhất định đã làm vài loại tính toán."
Mạnh Hoài Cẩn tự nhận có vài phần hiểu biết về Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình am hiểu mưu tính nhân tâm, lại có vài phần kiêu ngạo, tuy rằng Tiêu Vân Đình không phải lần đầu tiên trộm rời kinh, nhưng trong chuyện trở lại Tây Bắc này, hắn chính là muốn quang minh chính đại trở về.
"Tiêu Vân Đình muốn thanh danh, hắn không muốn bị triều đình định nghĩa là ‘ tặc nghịch ’."
Đây là nguyên nhân Tiêu Vân Đình rõ ràng có thể rời kinh, còn nhịn nhiều năm như vậy, Trình Khanh hỏi Mạnh Hoài Cẩn bước tiếp theo nên làm cái gì, Mạnh Hoài Cẩn kêu nàng sau khi về nhà liền đóng chặt cửa, mấy ngày tới tạm thời không cần đi Công Bộ.
"Trong cung có Hoàng Hậu nương nương ở, Hoàng Thượng không tỉnh, Ngũ hoàng tử đại khái cũng sẽ không rời đi Càn Thanh cung, Lục lão gia càng không rảnh đi Công Bộ. Trưởng công chúa không yên tâm Hoàng Hậu nương nương, là sợ Hoàng Hậu nương nương bắt cóc Hoàng Thượng hôn mê, giả truyền thánh chỉ, làm Ngũ hoàng tử đăng cơ, cho nên Trưởng công chúa ở trước khi Hoàng Thượng tỉnh lại cũng sẽ không rời cung."
Đây là lý do Trưởng công chúa hừng hực tiến cung, thậm chí không muốn cùng Tiêu Vân Đình dây dưa.
So với thả Tiêu Vân Đình trở về Tây Bắc, bệnh tình của Hoàng Thượng càng quan trọng hơn.
"Cho nên Trưởng công chúa mang theo tam hoàng tử cũng đi Càn Thanh cung…… Hoàng Thượng vẫn đang hôn mê, không biết Lạc Thuân sẽ thiên hướng Hoàng Hậu nương nương hay là Trưởng công chúa."