Người tới đúng là nội giám quản sự trong cung Thái Hậu.
Nội giám hướng Hoàng Hậu và Trưởng công chúa hành lễ, sau đó mới nói Thái Hậu có khẩu dụ: "Bệ hạ hôn mê, Thái Hậu nương nương ở trước Phật thề muốn ăn chay cầm giới cầu phúc cho bệ hạ. Thái hậu không muốn sát sinh phá giới, yêu phi Kiều thị trừng phạt đúng tội, chết chưa hết tội, Hoàng Hậu ban chết cho yêu phi, Thái Hậu nương nương sớm đã cảm kích, đặc biệt phái lão nô tới giáp mặt báo cho chư vị đại nhân, đợi sau khi bệ hạ long thể khang phục nếu có sinh ra hiểu lầm với Hoàng Hậu, mong rằng chư vị đại nhân làm chứng dùm!"
Sắc mặt Phúc Trinh Trưởng công chúa và tam hoàng tử đều có hơi chút mất tự nhiên, càng miễn bàn tứ hoàng tử và Hoàng thị lang.
Trình Khanh tự đáy lòng cảm khái: "Thái Hậu nương nương anh minh!"
Hành vi như vậy của Thái Hậu, không nhất định là bởi vì yêu quý con dâu, nhưng khẳng định là vì suy xét cho đại cục.
Hoàng đế hôn mê bất tỉnh, Hoàng Hậu khống chế được hậu cung.
Trên triều đình đang không xong.
Lúc này nếu Thái Hậu đánh mặt Hoàng Hậu, sẽ chỉ làm thế cục dậu đổ bìm leo, cả hậu cung cũng rối ren theo, lấy ai đứng ra chủ trì thế cục……
Tứ hoàng tử tận mắt nhìn thấy mẫu phi bị ban chết, căn bản vô pháp bình tĩnh phân tích cách làm của Thái Hậu, chỉ cảm thấy Thái Hậu già rồi nên hồ đồ, hoặc là sợ Hoàng Hậu, lập tức liền chỉ trích là Hoàng Hậu giam lỏng Thái Hậu, nội giám quản sự trong cung Thái Hậu cũng đầu phục Hoàng Hậu, cho nên Hoàng Hậu mới có thể không kiêng nể gì!
Hoàng Hậu lắc đầu, nói với Cao thủ phụ: "Cao đại nhân, bổn cung cảm thấy trạng thái trước mắt của tứ hoàng tử không thích hợp hầu bệnh cho bệ hạ."
Cao thủ phụ chậm rãi gật đầu, "Long thể của bệ hạ quan trọng, thần tán đồng cách nói của nương nương, tứ điện hạ trước mắt không thích hợp hầu bệnh."
Mấy người Hoàng thị lang tất nhiên là vừa kinh ngạc vừa giận dữ.
Cho nên bọn họ bồi tứ hoàng tử tiến cung, chính là tới xem Hoàng Hậu ban chết cho Ninh phi, bức cho tứ hoàng tử thất thố, nhân cơ hội chèn ép tứ hoàng tử, tuyệt khả năng làm trữ quân của tứ hoàng tử!
Thị vệ kéo tứ hoàng tử đi xuống, đám người Hoàng thị lang cũng đuổi theo tứ hoàng tử rời đi, cung nhân mang thi thể Ninh phi đi, Càn Thanh cung nháy mắt khôi phục thanh tĩnh.
Trình Khanh, Lễ Bộ thượng thư, còn có Cao thủ phụ lại bị Hoàng Hậu nương nương giữ lại.
Đã không có tứ hoàng tử cùng đám người Hoàng thị lang, Hoàng Hậu nương nương mới lộ ra mệt mỏi: "Ninh phi không chết, triều đình liền không an bình, bổn cung cho rằng các đại thần kêu muốn lập tứ hoàng tử làm Thái Tử là dụng tâm kín đáo, vì an nguy của Hoàng Thượng, hiện tại không nên qua loa lập Thái Tử."
Lập Thái Tử, là vì ổn định thế cục.
Nhưng mà có trữ quân, còn cần cứu hoàng đế hay không, thật đúng là phải xem trữ quân có hiếu tâm hay không.
Cao thủ phụ hiện tại tin tưởng Hoàng Hậu là không có tư tâm.
Nhiều người như vậy chính mắt thấy được bộ dáng thất thố của tứ hoàng tử, Hoàng Hậu hoàn toàn có thể thuận thế đưa ra đề nghị lập Ngũ hoàng tử làm Thái Tử.
Nhưng Hoàng Hậu nói hiện tại không nên lập Thái Tử.
Ánh mắt Trưởng công chúa chợt lóe, "Hoàng Hậu nói có đạo lý, chuyện lập Thái Tử hẳn nên chờ bệ hạ tỉnh lại quyết định, tin tưởng đến lúc đó, hoàng huynh sẽ minh bạch vị hoàng tử nào thích hợp làm Thái Tử."
Nương tay Hoàng Hậu, có thể chèn ép các hoàng tử khác xuống, cuối cùng lại diệt trừ Ngũ hoàng tử, vậy ngôi vị hoàng đế chính là của tam hoàng tử.
Trình Khanh dùng chân cũng có thể đoán ra tính toán của Trưởng công chúa.
Cao thủ phụ trầm ngâm, "Quốc vô trữ quân, quân tình Tây Bắc báo nguy……"
"Cao đại nhân, nguyên nhân chính là như thế, bổn cung hôm nay mới muốn thỉnh đại nhân tới, trong triều văn thần võ tướng vô số, Cao đại nhân thân là thủ phụ, nhất định càng hiểu chư vị đại thần hơn so với bổn cung, điều binh ngăn chặn dị tộc xâm lấn như thế nào, giữ được căn bản Đại Ngụy, bổn cung đều phó thác cho Cao đại nhân!"