Mắng xong Du Hiển, Hoàng thị lang lại khóc đến tiên đế, nói tiên đế đi quá sớm, đương kim lại quá nể trọng Cẩm Y Vệ, thời gian dài, căn cơ của Đại Ngụy đều bị huỷ hoại.
"Văn thần không dám nói, võ tướng không dám làm, chó săn đứng ở phía trên triều thần…… Bệ hạ, sao ngài không trợn mắt nhìn xem, ngài xem xem!"
Hoàng thị lang nói xong lời cuối cùng, đã không biết "Bệ hạ" trong miệng đến tột cùng là chỉ tiên đế hay là đương kim.
Tiên đế đã chết hơn hai mươi năm, đương kim vẫn còn đang hôn mê.
Bị mắng là chó săn, không ai sẽ cao hứng, Cốc Hoành Thái hận không thể đánh Hoàng thị lang khựng lại, lại sợ thất thủ đánh chết lão đông tây này.
Du Hiển lại nghe ra một chút, Hoàng thị lang là thần tử hai triều.
Người này tuy rằng làm Lễ Bộ thị lang, lại tầm thường hoa mắt ù tai, đương kim thiên tử luôn luôn không quá thích Hoàng thị lang.
Thời gian lâu, các triều thần cũng không quá cùng Hoàng thị lang lui tới.
Du Hiển mang theo Cẩm Y Vệ tới cửa bắt người, mới biết được Hoàng phủ lại có thể chỉ có một chủ nhân là Hoàng thị lang.
Mười mấy năm trước, Hoàng phu nhân không chịu nổi Hoàng thị lang cực đoan cổ hủ, cùng người này hòa li trở về nhà mẹ đẻ, nghe nói đã sớm tái giá đi nơi khác.
Sau khi phu nhân tái giá, Hoàng thị lang lại lải nhải hoài nghi con trai con gái không phải con đẻ của chính mình, ngày mùa đông đuổi con cái ra ngoài cửa, nghe nói Hoàng thiếu gia và Hoàng tiểu thư thê thảm vạn phần, là dựa vào láng giềng hảo tâm tiếp tế mới có lộ phí rời kinh thành đi đến cậy nhờ mẫu thân đã tái giá.
Mười mấy năm qua đi, con cái Hoàng thị lang một lần cũng chưa trở lại kinh thành, hiển nhiên là coi như người phụ thân này đã chết.
Mà Hoàng thị lang cũng vẫn luôn không có lại cưới người mới, bên người không có nữ nhân chiếu cố, Hoàng thị lang liền tiêu tiền mua một người thiếp trở về, qua hai ba năm lại tiễn đi.
Nữ nhân bên người lưu động, hạ nhân trong nhà cũng như vậy.
Hạ nhân hiện tại trong Hoàng phủ, đều là mới đổi hai tháng trước, Cẩm Y Vệ muốn hỏi chuyện, bọn hạ nhân là một cái hỏi đã hết ba cái không biết.
Hoàng thị lang vẫn luôn ở căn nhà hiện tại.
Nguyên nhân chính là vì Hoàng thị lang không chuyển nhà, Du Hiển chỉ cần tìm láng giềng của Hoàng thị lang hỏi thăm, là có thể biết sự tình kỳ ba trong Hoàng phủ.
Du Hiển mị mắt.
Ban đầu còn cảm thấy hôm nay truy tra quá thuận lợi, hiện tại Du Hiển có thể khẳng định, Hoàng thị lang này thật đúng là một con "cá lớn".
Cẩm Y Vệ chỉ kém đào ba thước đất trong Hoàng phủ lên, mang đi mọi thứ trong thư phòng của Hoàng thị lang.
Hoàng thị lang đuổi đi phu nhân nguyên phối, lại đuổi đi con cái, những năm gần đây vẫn luôn đổi tiểu thiếp, thay người làm, hiển nhiên là không tính toán cùng người khác sinh ra quá nhiều cảm tình liên lụy.
Vì sao?
Là vì Hoàng thị lang đã sớm đoán trước sẽ có một ngày như hôm nay, không muốn liên lụy người khác?
Nhưng Hoàng thị lang nhiều năm như vậy cũng chưa từng đổi nhà, Du Hiển liền cảm thấy Hoàng gia có vấn đề.
Du Hiển sai người đào ba thước đất Hoàng gia, không buông tha bất luận một chỗ nào trong nhà Hoàng thị lang…… Đáng tiếc đẩy ngã cả núi giả trong viện Hoàng gia, mọi viên gạch xanh đều bị quật khai, vách tường, xà nhà và ngói phòng, bao gồm cả lòng bếp, lu nuôi cá của Hoàng thị lang gia cũng không buông tha, lại có thể không có thu hoạch gì.
Đây là một căn nhà phổ phổ thông thông.
Sao có thể!
Cốc Hoành Thái chưa từ bỏ ý định, còn muốn dẫn người hủy tường, hàng xóm của Hoàng thị lang khổ không nói nổi, sôi nổi ra mặt thỉnh cầu Cẩm Y Vệ giơ cao đánh khẽ.
Hàng xóm Hoàng gia là dùng chung vách tường, tường Hoàng gia bị hủy đi, nhà hàng xóm liền không có cái gì che đậy, nữ quyến hai nhà làm sao bây giờ?
"Hủy đi."
Du Hiển cười lạnh: "Công việc của Cẩm Y Vệ, từ khi nào cho phép người khác có thể cò kè mặc cả!"
Rất nhanh, tường vây đều bị dỡ bỏ.