Nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu xuất lực nhiều nhất, không có nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu chống lưng, cẩu hoàng đế căn bản không ngồi lên được long ỷ, rốt cuộc cẩu hoàng đế được vị trí bất chính, nhóm tông thân hoàng thất cũng ngo ngoe rục rịch, đều xúi giục lão Nghiệp Vương mang binh vào kinh.
Thời điểm mấu chốt, là nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu vì cẩu hoàng đế kiềm giữ qlão Nghiệp Vương.
Kết quả như thế nào?
Được chim bẻ ná, được cá quên nơm!
"Chờ cẩu hoàng đế ngồi ổn ngôi vị hoàng đế, liền không cần Cố hầu, ngại ngoại thích đuôi to khó vẫy, Cố gia trung liệt, đều bị cẩu hoàng đế lừa chết ở trên chiến trường."
"Cố gia không phải chết trận, là chết ngu! Nhi tử Hoàng Hậu sinh chết yểu, Cố gia còn chưa có một chút cảnh giác, bọn họ không chết, ai chết?"
Buồn cười nhất chính là hoàng đế hại chết cả Cố gia xong, thu hồi binh quyền trong tay Cố hầu, không biết từ nơi nào tìm được họ hàng xa của Cố gia phong làm "Thừa Ân hầu", đảm đương nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu.
Chương tiên sinh nhắc tới chuyện cũ, cũng không phải đồng tình Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu và Cố gia nhìn nhầm, tiên thái tử làm sao không phải nhìn nhầm?
Cẩu hoàng đế năm đó khi vẫn là hoàng tử, đối với tiên thái tử vô cùng cung kính, ở khi gặp phải thích khách, còn chắn kiếm hộ tiên thái tử, là "Hoàng đệ” tiên thái tử tín nhiệm…… Nếu không phải như thế, cẩu hoàng đế cũng sẽ không có cơ hội hạ độc cho tiên thái tử.
Chương tiên sinh thở dài một hơi thật mạnh:
"Ta chờ những năm gần đây, trốn đông trốn tây, sống như chuột chui cống ngầm không thấy mặt trời, chờ chính là hôm nay!"
Chương tiên sinh nói, làm cung nhân dẫn đường rơi lệ đầy mặt.
"Hơn hai mươi năm qua, nô tỳ không có một đêm có thể ngủ ngon, đều ngóng trông ngày này nhanh đến."
Các tử sĩ đi theo phía sau Chương tiên sinh cũng chưa nói chuyện, bọn họ mặc quần áo cấm quân, hoàn mỹ dung nhập vào trong hoàng cung hỗn loạn, hướng tới Càn Thanh cung.
Chương tiên sinh không tận mắt nhìn thấy cẩu hoàng đế chết sẽ không chân chính yên tâm.
Đánh với cẩu hoàng đế nhiều năm như vậy, trong tối ngoài sáng nhiều lần giao thủ, Chương tiên sinh quá hiểu biết độ xảo trá gian giảo của cẩu hoàng đế!
Người khác nói hoàng đế hôn mê bất tỉnh, Chương tiên sinh không tin, hắn chỉ tin tưởng chính mình.
Nếu hoàng đế hôn mê là ngụy trang, Chương tiên sinh cũng muốn tương kế tựu kế, làm hoàng đế vĩnh viễn không tỉnh lại.
Hơn nữa Chương tiên sinh muốn cho người ngoài cảm thấy hại chết hoàng đế, không phải bộ hạ cũ của tiên thái tử, mà là trưởng tử của hoàng đế!
Chương tiên sinh một đường đi về phía Càn Thanh cung, không ngừng nhận được tin tức mới nhất.
Tỷ như đại hoàng tử bức Hoàng Hậu và Phúc Trinh Trưởng công chúa tiến vào trong chủ điện Càn Thanh cung, hạ lệnh hỏa công.
Ngũ hoàng tử mang binh vây đánh đại hoàng tử, liều chết chém giết cùng binh mã đại hoàng tử ở bên ngoài Càn Thanh cung.
Còn có Mạnh Hoài Cẩn và Lạc Thuân cùng chống đỡ tiến công điên cuồng của đại hoàng tử, không nghĩ tới Mạnh Hoài Cẩn chỉ là văn thần, thân thủ lại có thể mạnh như vậy…… Chương tiên sinh không cho là đúng, Mạnh Hoài Cẩn gia học sâu xa, vốn nên làm tướng quân, trời xui đất khiến đi chiêu số khoa cử, thân thủ hắn xuất chúng không kỳ quái, nếu không, y bát của Cố hầu mới là không ai kế thừa.
Còn nói sau khi Trình Khanh vào Càn Thanh cung, liền không lộ diện.
Chương tiên sinh lo lắng nhất chính là chuyện này.
Lê lão nhân nói rất đúng, Trình Khanh không phải tính cách thành thật, nơi nào có nguy hiểm, nàng liền chạy tới nơi đó.
Đứa nhỏ này khi còn nhỏ cũng không phải tính nết như vậy nha!
Cẩn thận trước kia, ở sau một hồi bệnh nặng, đều bị vứt bỏ?
Chương tiên sinh trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc, rất nhanh lại thoải mái.
Trong nhà chịu nạn, tính cách Trình Khanh phát sinh biến hóa thực bình thường.
Chương tiên sinh nghe thấy âm thanh chém giết bên ngoài Càn Thanh cung, bước chân đột nhiên cứng lại: "Hoàng Hậu, Trưởng công chúa lui vào trong Càn Thanh cung, Ngũ hoàng tử lãnh binh chém giết cùng đại hoàng tử, vậy tam hoàng tử đâu?"
Cung nhân không nghĩ nhiều, "tam hoàng tử có lẽ là ở trong điện, trước mặt hoàng đế tổng phải có người thủ."