Về phần Trình Khanh nói đang bị đám người Chương tiên sinh áp chế, đối với Du Hiển tới nói ngược lại là dễ dàng giải quyết nhất, hiện tại Lạc Thuân đi điều tra thân thế của Mạnh Hoài Cẩn, việc đuổi bắt đám phản tặc Chương tiên sinh đã do Du Hiển toàn quyền phụ trách, sau khi bắt được đám người Chương tiên sinh, Du Hiển có thể giúp Trình Khanh trích sạch sẽ —— tiền đề là Trình Khanh cần phối hợp với hắn, Du Hiển mới có thể giữ được Trình Khanh!
Nếu thật sự không được, còn có ví dụ Vương Đại Khí có thể tham khảo.
Người chết tổng sẽ không uy hiếp được đến Trình Khanh đi?
Du Hiển tuy rằng không nói gì, Trình Khanh thấy hắn rõ ràng từ căng chặt biến thành thả lỏng, cũng có vài phần đoán được ý tưởng của Du Hiển, lập tức cười khổ nói:
"Ngươi có phải cảm thấy, diệt trừ đám người Chương tiên sinh, ta liền không cần chết hay không? Ta không phải bị bọn họ áp chế tánh mạng, trên thực tế, bọn họ hiện giờ là đang thay ta tục mệnh, ta trúng kỳ độc, nếu không tìm thấy phương pháp giải độc, mấy tháng sau, sẽ độc phát thân vong!"
Trúng độc?
Du Hiển tạm thời tin lời Trình Khanh, lại cũng không cho là đúng.
Lang trung giang hồ không giải được độc, còn có ngự y trong cung.
Dược liệu bình thường vô dụng, trong cung còn tư tàng rất nhiều kỳ trân bí dược.
Chỉ cần chính mình có thể bắt được đám người Chương tiên sinh, lập công lớn, mở miệng xin Hoàng Thượng, độc Trình Khanh trúng chưa chắc không giải được.
Du Hiển rất có vài phần kinh ngạc: "Chỉ bởi vì việc này, ngươi đã bị bọn họ bắt chẹt?"
Trình Khanh lắc đầu, "Đương nhiên không phải, bởi vì bọn họ còn biết bí mật lớn nhất của ta."
Trình Khanh nói, giơ bàn tay hướng về phía vạt áo.
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Du Hiển, Trình Khanh cởi đai lưng xuống, bỏ đi quan phục dày nặng.
Ánh lửa chiếu sáng nhà tù, làm tầm nhìn Du Hiển không bỏ sót gì.
Dưới quan phục dày nặng, dáng người Trình Khanh phá lệ tinh tế.
Ở sau khi cởi quan phục ra, Trình Khanh còn thuận tay cởi mũ quan.
Hiện tại nàng chỉ mặc trung y, mái tóc dài buông xõa, ngũ quan anh lãng nhược hóa khí chất nam tính, gia tăng hai phần nữ tính nhu hòa tươi đẹp.
Du Hiển ngay từ đầu còn chưa có phản ứng lại đây Trình Khanh sao bỗng nhiên lại cởi áo ngoài, chờ sau khi nàng cởi bỏ mũ quan, Du Hiển đã có hơi chút hoảng hốt, nhưng Trình Khanh giống như còn đang ngại đánh sâu vào cho Du Hiển không đủ lớn, sợ ánh mắt Du Hiển không tốt, không phân biệt ra giới tính của nàng, nàng thò bàn tay vào trong áo, cởi vải bông ra.
Phần ngực bị buộc chặt một chút liền giải phóng.
Trước ngực còn cách áo trong và trung y, nháy mắt phồng lên.
Du Hiển đã từng đi đến thanh lâu gặp qua việc đời.
Tuy rằng chỉ ôm nhóm kỹ nữ uống rượu…… Nhưng cũng không tới trình độ người mù và đồ ngốc, ngay cả nam nữ cũng không phân rõ.
Nhưng cảnh tượng trước mắt, lại nên giải thích như thế nào?
Là hắn ngốc, hay là người trong thiên hạ đều ngốc, mới có thể tùy ý Trình Khanh một đường thông qua huyện thí, thi hương và thi hội, trở thành Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ?!
Tuy rằng đôi mắt Du Hiển không mù, hiện tại lại là người câm, là một kẻ nhược trí, đầu óc hắn không suy nghĩ được, miệng cũng không nói được một câu.
Trình Khanh đi lên phía trước vài bước, đứng yên ở trước mặt hắn.
Vóc dáng nàng không có cao như Du Hiển, thế cho nên nói chuyện cần phải ngước nhìn hắn.
Nhưng đây chỉ là sai biệt ở trên phương diện sinh lý nam nữ, ở trên tinh thần, bí mật Trình Khanh thẳng thắn ra hiển nhiên đã đánh tan Du Hiển, làm Du Hiển quân lính tan rã.
Nếu Trình Khanh là gián điệp địch nhân tỉ mỉ an bài, như vậy lúc này Du Hiển tâm thần rung chuyển, nghiễm nhiên là một con sơn dương mê mang, có thể cho Trình Khanh tùy ý tàn sát ——
"Đây mới là bí mật của ta."