Hoàng đế vừa điều tra, phát hiện Mạnh Hoài Cẩn là người Cố gia, Hoàng Hậu còn cố tình gạt không nói, giữa đế hậu liền nổi lên xung đột.
Cố hầu vì sao chết trận sa trường, Trưởng công chúa vừa lúc biết nguyên do.
Hoàng Hậu giấu huyết mạch Cố gia, muốn làm cái gì?
Hoàng đế có hoài nghi, Ngũ hoàng tử do Hoàng Hậu nâng đỡ liền mất đế tâm.
Tuy rằng không biết Hiền tần là từ chỗ nào biết được cơ mật như vậy, nhưng một chiêu Hiền tần vạch trần thân thế Mạnh Hoài Cẩn này không thể nghi ngờ rất hữu dụng.
Xác định Hiền tần không phải phế vật, mà là nhân vật lợi hại giả lợn ăn thịt hổ, Trưởng công chúa đối với Hiền tần không khỏi xem trọng liếc mắt một cái, ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
Đối với này, Tiêu Vân Phỉ lại không mua trướng, hắn còn nhớ sự tình Trưởng công chúa khuyến khích hắn giết mẫu đầu nhập vào Hoàng Hậu.
Trưởng công chúa hoàn toàn đã quên, còn đánh giá bốn phía, ngại phủ đệ hiện tại quá keo kiệt, không xứng với thân phận Tiêu Vân Phỉ.
Trưởng công chúa muốn đại tu phủ đệ, làm tông thất, quần thần biết về sau nên đi nơi nào thắp hương, Nhu Gia luôn luôn cao điệu nghiêm túc nghĩ nghĩ, cảm thấy không cần thiết.
"Có lẽ là qua không bao lâu nữa, Vương gia sẽ không ở lại nơi này nữa?"
Nhu Gia nói lệnh Trưởng công chúa cười to: "Con quả thực có tiến bộ, có thể thấy được là hiền tế biết dạy thê."
Tiêu Vân Phỉ cũng bị Nhu Gia nói cười.
Phủ đệ tốt hơn so với Vương phủ, đương nhiên là Đông Cung!
……
Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc cũng gặp được dưỡng mẫu bị Lạc Thuân mang đi nhiều ngày.
Mạnh phu nhân không phải chịu nghiêm hình bức cung, Lạc Thuân ở trên người nàng, càng nhiều là tra tấn tinh thần, khiến tinh thần Mạnh phu nhân hỏng mất nói ra lời thật.
Mạnh phu nhân vẫn luôn nói Mạnh Hoài Cẩn là hài tử Cố gia.
Năm đó Mạnh phu nhân được ủy nhiệm, mang theo tiểu thiếu gia Cố gia đi đến phương nam, Mạnh phu nhân là người hầu mấy thế hệ của Cố gia, cũng sẽ không nghi ngờ mệnh lệnh của chủ tử.
Trước khi đi, Cố gia lại đính hôn Mạnh phu nhân cho trượng phu, làm hai người lấy thân phận phu thê cùng nuôi nấng Mạnh Hoài Cẩn, Mạnh phu nhân đồng dạng không có dị nghị.
Hai phu thê mang theo Mạnh Hoài Cẩn tới nông thôn ở phương nam, an cư lạc nghiệp.
Cố gia không muốn để người khác chú ý tới sự tồn tại của Mạnh Hoài Cẩn, cho hai phu thê một số bạc, nói sau khi xài hết bạc, Cố gia sẽ phái người đón Mạnh Hoài Cẩn trở về, liền cùng hai phu thê chặt đứt liên hệ.
Hai phu thê chiếu Cố gia phân phó, đưa Mạnh Hoài Cẩn đi đọc sách biết chữ, từ khi còn bé đã cho Mạnh Hoài Cẩn tắm thuốc tạo căn cốt học võ, chậm rãi, bạc Cố gia đưa đã xài hết, Mạnh phu nhân cũng không có chờ được người Cố gia, lại biết tin Cố hầu chết trận.
Không có người đến đón Mạnh Hoài Cẩn.
Mạnh phu nhân thật là trung tì, vẫn cứ đem hết toàn lực bồi dưỡng Mạnh Hoài Cẩn.
Dưỡng phụ của Mạnh Hoài Cẩn là cao thủ, sau khi Cố hầu chết trận, vì bảo toàn một chút huyết mạch còn sót lại của Cố gia, hai phu thê hành sự càng thêm cẩn thận, không dám bại lộ thân phận của Mạnh Hoài Cẩn.
Thẳng đến một năm kia, Tiêu Vân Đình phái người mang theo tín vật Cố gia, tìm đến huyện Nam Nghi……
Đừng nói Lạc Thuân không tin kết quả điều tra, Mạnh phu nhân cũng bị đả kích rất lớn, Mạnh Hoài Cẩn thấy nàng thân hình lay động liền đi nâng nàng, Mạnh phu nhân đẩy tay Mạnh Hoài Cẩn ra, trong ánh mắt đều là xa lạ:
"Ta nuôi lớn chính là tiểu chủ nhân Cố gia, vì sao Hiền tần nương nương trong cung hô kêu, tiểu chủ nhân Cố gia liền phải biến thành nhi tử hoàng đế?"
Mạnh phu nhân thực không cam lòng.
Mạnh phu nhân là trung tì của Cố gia, một lòng chỉ suy nghĩ vì Cố gia.
Cố gia rơi xuống nông nỗi hôm nay, tất cả đều là do hoàng đế làm hại!
Hiện tại nói cho Mạnh phu nhân, hài tử nàng ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng lớn lên, cũng không phải con cháu Cố gia, ngược lại nên họ Tiêu, Cố gia khuynh tẫn tài nguyên cuối cùng, là vì giúp hoàng đế nuôi nhi tử, Mạnh phu nhân thật sự khó có thể tiếp thu.