Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116. Ta Có Kiểm Toán Bản Lĩnh!

Chương 116. Ta có kiểm toán bản lĩnh! Chương 116. Ta có kiểm toán bản lĩnh!

Trình Khanh cho rằng chính mình là ai, ngay cả Mạnh giải nguyên tiền đồ vô lượng như vậy cũng ——

Nào biết thế tử Nghiệp Vương một chút đều không tức giận, còn cười:

“Đây là người thông minh, nếu người không muốn vì Vương phủ làm việc sẽ phải ch·ết, thì Đại Ngụy đã sớm thi thể khắp nơi, chút khí độ này bổn thế tử vẫn phải có.”

Mời chào Trình Khanh cũng chỉ là thuận miệng nói, dù hắn có thông minh như thế nào hiện giờ cũng chỉ một tiểu thư sinh không có công danh, không thể giúp Vương phủ nhiều việc, ngược lại là Vương phủ còn phải xuất ra tài nguyên tới bồi dưỡng Trình Khanh, vụ làm ăn này là lỗ hay lãi cũng chưa rõ không cần phải sốt ruột.

Cứ tiếp tục quan sát.

Có vụ án tham ô bạc cứu trợ, cơ hội Trình Khanh giao tiếp cùng phủ Nghiệp Vương còn nhiều.

……

Thế tử Nghiệp Vương đối với Trình Khanh rất có khen ngợi, lại không biết Trình Khanh nhìn như bình tĩnh, sau khi rời thuyền tay chân liền nhũn ra.

thế tử Nghiệp Vương là một tên bệnh kiều.

Xuất thân tôn quý, thân thể lại không tốt, loại phối trí này thực dễ ra biến thái, ốm đau sẽ tra tấn thân thể và ý chí của con người, người thường vô quyền vô thế thường phát tiết lên người thân của chính mình, nhưng người có quyền có thế liền rất dễ giận chó đánh mèo lên người vô tội.

Chọc ai cũng chớ có chọc bệnh kiều, cấp bậc nguy hiểm của thế tử Nghiệp Vương cao hơn hẳn Du Tam, Du Tam chỉ có thể tìm phiền toái cho nàng, thế tử vừa lật mặt khả năng chính là muốn mạng nhỏ của nàng!

Cự tuyệt mời chào của thế tử Nghiệp Vương, Trình Khanh đã lấy dũng khí rất lớn.

Nhìn thấy Mạnh Hoài Cẩn đứng ở bên cạnh xe ngựa, hai chân Trình Khanh mới sinh ra một cổ lực, nàng bước nhanh đi qua:

“Sư huynh!”

Trình Khanh có thật nhiều vấn đề, nàng muốn hỏi Mạnh Hoài Cẩn vì sao đường rộng thênh thang không đi, lại mạo nguy hiểm giảo hợp cùng phủ Nghiệp Vương. Muốn hỏi Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc là nghĩ như thế nào, vì sao phải giúp nàng như vậy, những lời này đổ ở trong họng không nói nên lời, mọi hiểu biết của nàng về Mạnh Hoài Cẩn đều là nghe được từ trong miệng người khác, Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc là dạng người gì nàng cũng không hiểu biết.

Mỗi người đều có bí mật của chính mình, khi làm ra mỗi lựa chọn đều có nỗi khổ riêng, tựa như nàng cũng sẽ không nói cho Mạnh Hoài Cẩn việc bản thân là nữ giả nam trang, sẽ không đề cập đến việc ‘ xuyên qua ’, vậy cần gì phải đối với Mạnh Hoài Cẩn đào bới đến tận cùng!

“Đi thôi, ta đưa ngươi trở về Nam Nghi, ngày mai ngươi có thể trở lại thư viện đi học, sự tình phát sinh mấy ngày nay ngươi có thể coi là một giấc mộng, tỉnh lại cái gì cũng đã quên, ngươi vẫn là Trình Khanh một lòng học ở lớp Đinh, ta cũng sẽ giúp ngươi học bù kiến thức bị khuyết thiếu.”

Trình Khanh chui vào trong xe ngựa, ngồi đối mặt cùng Mạnh Hoài Cẩn.

Nàng liếc nhìn Mạnh Hoài Cẩn một cái, “Sư huynh, thế tử Nghiệp Vương phái người nghiệm thi di hài của phụ thân ta, ngươi có biết không?”

Mạnh Hoài Cẩn trầm mặc.

Được rồi, xem ra là có biết!

“Loại sự tình này ngủ một giấc sao có thể quên được? Ta đã gặp qua thế tử Nghiệp Vương, đã thanh tra ra 26 vạn lượng bạc thiếu hụt, ta còn đã biết án tử của phụ thân liên lụy đến Nghiệp Vương nên mới không thẩm, càng đã biết phụ thân là bị người độc chết……”

Những việc nên biết và không nên biết, thế tử Nghiệp Vương đều nói cho nàng, trừ phi đại não nàng cấu tạo đơn giản như con trùng đế giày mới có thể coi như hết thảy đều chưa từng phát sinh qua!

“Vậy ngươi có trách ta đã tìm ngươi kiểm toán hay không?”

Mạnh Hoài Cẩn hỏi nàng, Trình Khanh nghĩ cũng chưa nghĩ liền lắc đầu, “Không, ta thực cảm tạ sư huynh, thế tử Nghiệp Vương điệu thấp tới Tuyên Đô phủ, tới Nam Nghi, khẳng định không phải vì ta. Thế tử tìm người nghiệm thi di hài của phụ thân ta hoàn toàn có thể gạt ta, là sư huynh giúp ta có cơ hội tiếp xúc với chân tướng, tới gần trung tâm của việc này, ta tình nguyện làm quỷ minh bạch cũng không nghĩ làm người hồ đồ.”

Bình Luận (0)
Comment