Agoura ngoại trừ là hoàng đế Bắc Tề, còn là tổng soái có thể lãnh binh, Agoura chết, Bắc Tề vừa mới hoàn thành thống nhất chỉ sợ lại sẽ lâm vào chia năm xẻ bảy, trong vòng mười năm, Đại Ngụy đều có thể kê cao gối mà ngủ.
Tiêu Vân Đình cười lạnh, "Ngươi và Agoura đảo có chung chỗ, đưa ngươi đến bên người Agoura, nhất định có thể được hắn trọng dụng."
Tiêu Vân Đình phất tay áo bỏ đi, Trình Khanh sờ sờ mũi.
Tính tình này giống nữ nhân trong kỳ sinh lý, âm dương quái khí, muốn nàng hiến kế, lại bày ra một gương mặt thối.
"Thiền Y, thế tử gia của ngươi hôm nay đã uống thuốc chưa?"
Thiền Y nghe không hiểu tiếng lóng của Trình Khanh, còn tưởng rằng Trình Khanh đang quan tâm Tiêu Vân Đình.
Đối với vị trí của Trình Khanh ở trong lòng Tiêu Vân Đình, Thiền Y vẫn luôn không hiểu. Nếu là những người khác đắc tội thế tử, hiện tại cỏ trên mộ cũng đã phải cao hai thước, cố tình Trình Khanh vẫn sống tốt.
Thiền Y nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói cho Trình Khanh, Bắc Tề đã không ngừng một lần phái người tới ám sát thế tử.
"Vương gia chính là người bị Bắc Tề ám toán, Vương gia trúng độc tiễn của người Bắc Tề."
"Thế tử vừa mới trở về Tây Bắc, tàu xe mệt nhọc, thỉnh đại phu trong thành Lan Châu tới xem mạch, ai ngờ y đồng bên người đại phu lại là thích khách Bắc Tề."
Cho nên Tiêu Vân Đình không tin Hà đại phu?
Khó trách thành Lan Châu có nhiều đại phu muốn xem bệnh cho Tiêu Vân Đình như vậy, Tiêu Vân Đình một người đều không gặp.
Nhưng Tiêu Vân Đình cũng không phải quân tử gì, Bắc Tề bên kia nhiều lần phái người tới ám sát, Tiêu Vân Đình chẳng nhẽ không nghĩ hồi báo?
Tiêu Vân Đình cũng không phải là người rộng lượng như vậy.
Trình Khanh hoài nghi Tiêu Vân Đình đang an bài cho Agoura một chiêu tàn nhẫn, hiện tại chỉ còn chưa có kíp nổ.
"Thiền Y, có rảnh khuyên nhủ thế tử gia của ngươi, làm người không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, có bệnh liền phải khám, không phải mỗi đại phu đều là thích khách Bắc Tề. Không bằng bảo hắn thả Lê lão nhân ra, ta thỉnh Lê lão nhân bắt mạch cho hắn?"
Thiền Y nhắm chặt miệng.
Trình đại nhân thật giỏi nói hươu nói vượn.
Lão nhân họ Lê kia đã sớm đi tìm thế tử, muốn thế tử hỗ trợ đi Bắc Tề tìm người, nói là sư đệ hắn có thể xem bệnh cho thế tử, còn có thể giải độc cho Trình Khanh.
Thế tử và Lê lão nhân không thống nhất.
Hiện tại Lê lão nhân đã tìm được sư đệ, nếu thế tử để ý mệnh của chính mình, đã sớm bắt sư đệ Lê lão nhân trị liệu cho chính mình.
Những việc này, Trình đại nhân giống như đều không biết gì.
Thật là kỳ quái.
—— Đám nghịch tặc Chương tiên sinh kia vì sao coi trọng Trình đại nhân như vậy?
……
Vấn đề bối rối Thiền Y, đồng dạng cũng đang bối rối Cốc Hoành Thái.
Cốc Hoành Thái một đường từ kinh thành theo tới Tây Bắc, thấy Trình Khanh nỗ lực cắm rễ ở huyện Tần An, nhưng không chờ được đám nghịch tặc Chương tiên sinh kia hiện thân tiếp cận Trình Khanh.
Chẳng lẽ Trình Khanh bị giáng chức, đám nghịch tặc kia đã từ bỏ Trình Khanh?
Hôm nay trong thành vang lên trống trận, đại quân Bắc Tề công thành, Cốc Hoành Thái tránh ở chỗ tối, phát hiện Tiêu Vân Đình mang theo Trình Khanh đi đến chỗ cửa thành, không nhìn thấy Tiểu Bàn đi theo, Cốc Hoành Thái liền biết Tiểu Bàn còn lưu tại trong phủ.
Aizzz, bản thân Trình Khanh tìm đường chết, còn muốn lôi kéo Tiểu Bàn cùng chết sao?
Không cùng nghịch tặc lui tới, liền cùng Tiêu Vân Đình lui tới.
Hiện tại Tiêu Vân Đình ở trong lòng hoàng đế, cũng không có gì khác với nghịch tặc, thừa dịp hoàng đế hôn mê chính mình rời kinh, hoàng đế nhịn xuống không thanh toán, đều chỉ vì suy xét đại cục Tây Bắc .
Cốc Hoành Thái quyết định trộm lẻn vào trong phủ Tiêu Vân Đình.
Nếu thật sự không được, trước mang Tiểu Bàn đi.
Thám tử Cẩm Y Vệ vẫn luôn không đến được bên người Tiêu Vân Đình, người này khứu giác so với chó săn còn nhanh nhạy hơn, mỗi lần đều có thể tìm được người Cẩm Y Vệ rửa sạch hết, Cốc Hoành Thái nỗ lực vài ngày, thừa dịp đại quân Bắc Tề công thành, hắn mới tìm được cơ hội trốn ở trong thùng vận chuyển nước trà trộn vào trong phủ.