Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 1198 - Chương 1198. Độc Canh

Chương 1198. Độc canh Chương 1198. Độc canh

Đương nhiên, những việc này hiện tại là không thể để Tiêu Vân Phỉ biết được, Trương nội giám tâm tồn áy náy, muốn che chở Tiêu Vân Phỉ đến Sơn Đông, nếu hoàng đế muốn truy cứu trách nhiệm của Tiêu Vân Phỉ, Trương nội giám ít nhất có thể giữ được mệnh của Tiêu Vân Phỉ!

"Chờ tới Sơn Đông, chúng ta lại phái người hồi kinh liên hệ cùng nhạc mẫu."

Nếu bình bình an an tới Sơn Đông cũng không có việc gì, thuyết minh hắn và Nhu Gia an toàn, sẽ không bởi vì lần ám sát thất bại này mà bị hạch tội.

Nhu Gia nhào vào trong lòng ngực Tiêu Vân Phỉ khóc rống.

Mạnh Hoài Cẩn hơn hai mươi tuổi còn không cưới thê tử, có thể thấy được là đối với Trình Dung khó có thể vong tình.

Chờ Mạnh Hoài Cẩn đăng cơ, khẳng định sẽ thanh toán nàng.

Còn có Trình Khanh, hiện tại bị biếm đi Tây Bắc làm huyện lệnh, Mạnh Hoài Cẩn đăng cơ, tự nhiên sẽ chiêu Trình Khanh hồi kinh giữ địa vị cao!

"Vương gia, thiếp thân sợ."

Tiêu Vân Phỉ lúc này cũng mê mang thống khổ, đánh không dậy nổi tinh thần trấn an Nhu Gia.

……

Kinh thành.

Trình Tuệ ôm nữ nhi Tiểu Nữu Nữu, trong lòng cao hứng:

"Mẫu thân, bây giờ mẫu thân có thể yên tâm lưu tại kinh thành, tiểu lang rất nhanh liền sẽ hồi kinh."

Lấy Mạnh…… Không, hiện tại nên gọi đại điện hạ.

Lấy giao tình giữa đại điện hạ và Trình Khanh, sao sẽ để Trình Khanh ở Tây Bắc chịu khổ?

Mấy tháng trước, Trình Khanh bị giáng chức, trên dưới Trình gia hoảng loạn.

May mà Thôi gia không dẫm cao phủng thấp, kiên trì ở sau quốc hiếu nghênh thú tam muội Trình Mẫn.

Hiện giờ Trình Mẫn và Thôi Ngạn đã thành thân, Liễu thị xử lý xong hôn sự Trình Mẫn, đang định đi Tây Bắc, Trình Tuệ khuyên nàng chờ một chút, đừng cùng Trình Khanh ở trên đường tách ra.

Hai mẫu tử đang nói chuyện, Tiểu Nữu Nữu đáng rơi cầu mây trong tay xuống đất.

Cầu mây lăn đến phố đối diện, bà vú của Tiểu Nữu Nữu chạy nhanh đi nhặt cầu.

Một bàn tay hỗ trợ nhặt cầu mây lên trước, đưa cho bà vú.

Đó là nam nhân trung niên khuôn mặt bình thường, bên người còn có đồng bạn đi theo.

Nam nhân trung niên hướng bên này nhìn thoáng qua, vừa lúc cùng ánh mắt Liễu thị chạm vào nhau.

Bà vú nói cảm tạ, nam nhân trung niên cũng liền rời đi.

Ánh mắt Liễu thị không khỏi bị hấp dẫn, mãi cho đến khi nam nhân trung niên cùng đồng bạn biến mất ở góc đường, Liễu thị vẫn còn ngây ra.

"Mẫu thân?"

Trình Tuệ kêu hai tiếng, Liễu thị mới hoàn hồn, có hơi chút hoảng hốt:

"Được, theo ý con nói, chờ một chút lại đi Tây Bắc."

Trình Tuệ hỏi Liễu thị vừa rồi đang xem cái gì, Liễu thị lắc đầu: "Cảm thấy người nhặt cầu cho Nữu Nữu rất quen mắt, nhưng nhìn kỹ lại không quen biết."

Liễu thị buổi tối lăn qua lộn lại không ngủ được.

Thành Lan Châu.

Tiêu Vân Đình dưỡng mấy ngày, hết sốt, người cũng trở nên thanh tỉnh.

"Bí mật" của Trình Khanh ở trong mắt Tiêu Vân Đình càng ngày càng rõ ràng.

Tiêu Vân Đình chịu đựng chưa nói, Trình Khanh tâm thái thực ổn, hai người đều đối với sự tình đêm đó im bặt không nhắc tới.

Nếu muốn xé rách mặt, nhất định là sau khi giải độc.

Hai con độc trùng ăn chán chê một bữa ngọc tủy, vừa ngủ liền phải nửa tháng, trong lúc này, Trình Khanh và Tiêu Vân Đình duy trì hoà bình mặt ngoài.

Tiêu Vân Đình bị bệnh, Nghiệp Vương phi đột nhiên quan tâm đến đứa con trai này, mỗi ngày đều thân thủ làm canh thang bổ thân cho Tiêu Vân Đình.

Tiêu Vân Đình khi còn bé cũng từng có đãi ngộ như vậy, khi đó hắn là con vợ cả phủ Nghiệp Vương, lão Vương gia thích hắn, phụ mẫu yêu thương hắn, hạ nhân Vương phủ cũng không dám chậm trễ hắn, ở phủ Nghiệp Vương, Tiêu Vân Đình có thể làm mọi thứ.

Toàn bộ Vương phủ, thậm chí là Tây Bắc, đối với Tiêu Vân Đình tới nói đều vô cùng an toàn, không ai sẽ hại hắn, cũng không ai dám hại hắn!

Nghiệp Vương phi tinh thông cầm kỳ thư họa, là tài nữ nổi danh, lại cũng sẽ vì nhi tử ruột thịt rửa tay làm canh.

Sau này Tiêu Vân Đình vào kinh thành, mất đi Vương phủ che chở, nơi chốn đều là nguy cơ.

Năm thứ nhất tới kinh thành, Tiêu Vân Đình tưởng niệm Tây Bắc, ở trên cung yến trộm gạt lệ.

Thái Hậu thương tiếc hắn, sai ngự trù làm cho hắn một chén canh thịt dê Tây Bắc.

Tiêu Vân Đình không chút nào bố trí phòng vệ uống hết canh thịt, đêm đó liền hộc máu hôn mê.

Chờ khi hắn tỉnh lại, đã đang ở Khôn Ninh Cung.

Bình Luận (0)
Comment