Hoàng Hậu đã hoàn toàn chết tâm, thề muốn trả thù Tiêu Dục Trọng.
Biến cháu trai thành nhi tử, làm người Cố gia đi kế thừa ngôi vị hoàng đế của Tiêu Dục Trọng!
Kế hoạch điên cuồng này, chỉ dựa vào một mình Hoàng Hậu không làm được, còn cần người phối hợp, Hiền phi chính là người phối hợp với Hoàng Hậu thi hành kế hoạch.
Tiểu hài tử thân kiều thịt mềm, ký ức khi còn bé cũng không khắc sâu, Cố hầu phó thác trưởng tôn cho trung tì và giang hồ hiệp sĩ nuôi nấng, Hoàng Hậu muốn chế tạo cái "Bớt” trên người Mạnh Hoài Cẩn cũng không khó.
Không chỉ có chế tạo cái bớt, còn đúng lúc để cho người khác nhìn thấy bớt.
Bớt xỏ xuyên qua dấu vết trưởng thành của Mạnh Hoài Cẩn, hoàng đế phái người đi điều tra, người khác cẩn thận hồi tưởng một chút, phát hiện trên cánh tay Mạnh Hoài Cẩn đích xác đã sớm có "đám mây".
Kế hoạch này khó nhất không phải đủ loại an bài, mà là nhẫn nại dài đến 20 năm.
Khi nào là thời cơ tốt nhất, Hoàng Hậu phải nhẫn, Hiền phi cũng phải nhẫn.
Hoàng Hậu không hỏi việc trong cung, Hiền phi ở trong cung làm người ẩn hình.
Hiền phi khác các phi tần khác, nàng vừa không thích Tiêu Dục Trọng, lại không để bụng vinh hoa Tiêu Dục Trọng ban cho nàng, một lòng chỉ suy nghĩ vì Hoàng Hậu, khi được sủng ái thường xuyên ở trước mặt Tiêu Dục Trọng thế Hoàng Hậu nói tốt, Tiêu Dục Trọng dù cho không sủng nàng, nhưng thật ra vẫn luôn thực tin tưởng nàng.
Bởi vì Tiêu Dục Trọng không có biện pháp tưởng tượng Hiền phi có tồn tại tình tố không giống bình thường với Hoàng Hậu. Từ thị giác hắn nhìn lại, Hiền phi vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, dù Hoàng Hậu đã thất sủng, cũng không thay đổi sơ tâm, tất nhiên là người thành thật hiếm thấy trong cung.
Một Hiền phi thành thật bổn phận như vậy, ngẫu nhiên gặp được vết bớt trên cánh tay Mạnh Hoài Cẩn, lỡ lời gào ra, hoàn toàn phù hợp với "nhân thiết" của Hiền phi nhiều năm.
Tiêu Dục Trọng khẳng định sẽ điều tra, cũng mặc kệ điều tra như thế nào, chứng cứ đều sẽ phát triển về hướng Mạnh Hoài Cẩn là nhi tử của Hoàng Hậu.
Về phần Hoàng Hậu vì sao muốn lấy danh nghĩa "chết yểu" tiễn Mạnh Hoài Cẩn đi, Tiêu Dục Trọng có lý giải của chính mình.
Hoàng Hậu khi chưa xuất giá, nổi danh khắp kinh thành, Tiêu Dục Trọng tuy rằng tháo xuống viên minh châu này, tổng luôn hoài nghi Hoàng Hậu không phải là thiệt tình yêu hắn, chỉ là năm đó đã xảy ra một ít việc, làm Hoàng Hậu không thể không gả cho hắn, hắn hoài nghi người Hoàng Hậu ái mộ là Dục Chương thái tử, không gả cho Dục Chương thái tử, là do Thái Tử đã sớm có Thái Tử Phi.
Tiêu Dục Trọng chính là một người tự ti lại tự phụ như vậy, Hoàng Hậu gả cho hắn nhiều năm, xem như sờ thấu tính cách hắn.
Hoàng Hậu phủ định, Hiền phi nhận định, Tiêu Dục Trọng chính mình lại làm người điều tra, tới trước khi Tiêu Dục Trọng lâm chung, trăm phần trăm tin tưởng Mạnh Hoài Cẩn là con của hắn, đem ngôi vị hoàng đế danh chính ngôn thuận truyền cho Mạnh Hoài Cẩn!
Không có soán vị.
Không có cung biến đổ máu.
Quyền lực giao tiếp bằng phẳng thuận lợi như thế.
Đều là nhờ hai nữ nhân ở thâm cung nâng đỡ nhau, dùng 20 năm thời gian làm lên chuyện lớn —— Tiêu Dục Trọng có gì ghê gớm, Tiêu Dục Trọng có thể đoạt vị, các nàng cũng có thể, các nàng còn làm tốt hơn so với Tiêu Dục Trọng!
Hai tròng mắt Hiền phi sáng láng có thần, Hoàng Hậu không nhịn được cười rộ lên:
"Tiên đế cũng không còn, ta nào cần ngươi hầu hạ, về sau ngươi và ta hai người ở thâm cung làm bạn, chờ đến khi ta chết, trăm triệu sẽ không hợp táng cùng tiên đế, ở tẩm lăng của ta, tất sẽ có một vị trí cho ngươi."
Đế hậu hợp táng, là phu thê tình thâm.
Hậu phi hợp táng, là chứng cứ thê thiếp tiên đế hòa thuận, tông thất và triều thần đều sẽ không phản đối.
Hiền phi cười cong mắt.
Tiểu tỳ nữ đã không còn trẻ, khóe mắt có nếp nhăn, nhưng nàng vẫn luôn giữ sơ tâm không thay đổi.
Về phần nhi tử Tiêu Vân Phỉ, Hiền phi không phải một chút đều không yêu, nhưng Tiêu Vân Phỉ càng lớn, càng giống Tiêu Dục Trọng lệnh Hiền phi chán ghét, Hiền phi đối với đứa con trai này vừa yêu vừa kháng cự.