Ở khi đem Hoàng Hậu đến địa cung, Chương tiên sinh đã không nghĩ tới sẽ tiếp tục che lấp thân thế của Trình Khanh.
Mạnh Hoài Cẩn đăng cơ là thời điểm tuyên bố với thế nhân sự tồn tại của Trình Khanh, đối với điều này, Chương tiên sinh đã có toàn bộ kế hoạch.
Hiện tại điều duy nhất làm Chương tiên sinh khó xử, là Trình Khanh kháng cự không phối hợp.
Chương tiên sinh trói Hoàng Hậu lại, là muốn dụ bắt Mạnh Hoài Cẩn, cũng muốn đẩy Trình Khanh một phen.
Cho nên Hoàng Hậu lời nói khẩn thiết, Chương tiên sinh lại căn bản không muốn nghe, chỉ thực chấp nhất hỏi Hoàng Hậu, cái chết của Trình Dung, chính là Hoàng Hậu một tay thúc đẩy sao.
Hoàng Hậu đương nhiên không thừa nhận: "Bổn cung cùng Trình Dung không oán không thù, vì sao phải hại nàng? Nàng chết, chỉ là một việc ngoài ý muốn, bởi vì Nhu Gia ghen ghét, Trình Dung mới hương tiêu ngọc vẫn. Nếu Trình thị muốn báo thù cho Trình Dung, có lẽ hiện tại chỉ còn Nhu Gia chưa nhận được báo ứng, muốn bổn cung nói, các ngươi không cần câu nệ như thế, muốn trả thù một người, cũng không nhất định là phải lấy đi tánh mạng của người đó."
Trả thù tốt nhất là lấy đi thứ kẻ thù quý trọng nhất, Hoàng Hậu đã làm được, nàng từ trong tay Tiêu Dục Trọng bắt được ngôi vị hoàng đế, còn là Tiêu Dục Trọng cam tâm tình nguyện giao ra!
Hoàng Hậu nói lời từ đáy lòng với Chương tiên sinh, nhưng Chương tiên sinh cũng không muốn nghe.
"Nương nương hiện tại có thể mạnh miệng, chờ Chương mỗ bắt được người nương nương để ý, nương nương liền sẽ biết gì nói hết."
Hoàng Hậu nhíu mày.
Chương tiên sinh để Hoàng Hậu một mình lưu tại trong thạch điện, chính mình đi ra ngoài thạch điện, Hoàng Hậu đoán không sai, Chương tiên sinh ép hỏi nàng thừa nhận chính mình có quan hệ cùng cái chết của Trình Dung, chính là vì làm Trình Khanh nghe thấy.
Nề hà Hoàng Hậu thực cẩn thận, cũng không thừa nhận.
Chương tiên sinh cho rằng Trình Khanh sẽ cười nhạo hắn, nào biết Trình Khanh thấy hắn tiến vào, đột nhiên hỏi một vấn đề không liên quan nhau: "Lần đó Lê gia gia vì ta giải độc, mang ta đến địa cung này tắm thuốc, ở dưới tác dụng của dược lực, thể lực ta chống đỡ hết nổi hôn mê ở trong bồn tắm, cả người trôi vào trong nước, lúc mơ mơ màng màng, ta nghe thấy một tiếng thở dài, có một bàn tay kéo ta lên…… Người kia, chính là tiên sinh?"
Chương tiên sinh ngẩn ra, "Ngươi là đang trách Chương mỗ đi quá giới hạn, cho rằng Chương mỗ có tâm gây rối, ngươi ——"
Trình Khanh cười như không cười: "Quả nhiên là tiên sinh."
Chương tiên sinh ngày thường đối với nàng cũng không tôn kính, Trình Khanh đã sớm có nghi ngờ.
Nhưng Chương tiên sinh ở trước mặt nàng, thế nhưng cũng không chú ý nam nữ đại phòng, chẳng phải thậm chí càng quái dị hơn sao?
Tôn ti trên dưới, nam nữ đại phòng, hành vi của Chương tiên sinh này quả thực quá không hợp lý.
Trình Khanh có dự cảm, Chương tiên sinh trói Hoàng Hậu tới, bí ẩn lệnh Trình Khanh khó hiểu, khả năng rất nhanh sẽ được cởi bỏ.
Chương tiên sinh biết Mạnh Hoài Cẩn rất nhanh sẽ tìm tới.
Mạnh Hoài Cẩn không có cô phụ kỳ vọng của Chương tiên sinh, chỉ tốn nửa ngày thời gian, đã tìm được manh mối Chương tiên sinh lưu lại. Chương tiên sinh bảo hắn một mình đến chỗ hẹn, Lạc Thuân nói thiên kim chi tử không nên mạo hiểm, Mạnh Hoài Cẩn chỉ cười cười:
"Cô là thiên kim chi tử, chẳng lẽ liền không phải nhi tử của mẫu hậu? Một Thái Tử không có hiếu tâm, ngươi cảm thấy hắn có thể làm một hoàng đế tốt hay không."
Mạnh Hoài Cẩn dùng "Cô" làm tự xưng.
Sau khi Hoàng Hậu bị người bắt cóc đi, Mạnh Hoài Cẩn rốt cuộc cũng tiếp nhận thân phận Thái Tử này, cũng có thể thản nhiên gọi Hoàng Hậu là "Mẫu hậu", dù Mạnh Hoài Cẩn biết đó là cô mẫu của hắn mà không phải mẫu thân.
Tuy rằng âm thanh của Mạnh Hoài Cẩn cũng không nghiêm khắc, Lạc Thuân vẫn cứ cảm giác được áp lực vô hình.
—— Thái Tử cùng tiên đế, thật là hoàn toàn không giống nhau.
—— tiên đế gặp được tình huống như vậy, tuyệt đối sẽ không xử lý giống Thái Tử, nhưng chính mình cũng không thể nói Thái Tử làm sai.