Trình Khanh nhận hối lộ?
Trình Khanh ký lục lại toàn bộ đồ hối lộ, nộp danh sách lên, Thôi Ngạn mang theo người Hộ Bộ tự mình kiểm kê nhập kho, sung làm quân lương Tây Bắc!
Thao tác này của Trình Khanh, Thục Vương không xa lạ.
Khi đi Hoài Nam cứu tế, Trình Khanh đã làm như vậy.
Nhưng khi đó, Trình Khanh là giúp hắn, nơi chốn vì hắn suy xét chu toàn, muốn hắn ở trong cứu tế Hoài Nam trổ hết tài năng.
Hiện tại Trình Khanh vẫn thủ đoạn này, lại là dùng để trợ giúp tân hoàng.
Một người diễn chính diện, một người diễn phản diện, cho nhóm tông thất một cái ra oai phủ đầu.
Có người đi đến chỗ Thục Vương, muốn làm con nối dòng của Dục Chương thái tử, Thục Vương lại bưng lên cái giá, không gặp người, chọc cho nhóm tông thất cũng có người mắng Thục Vương, nhưng thật ra các lão nhân lại xem đến càng minh bạch, Tương Vương đã tự xin đi đất phong, Thục Vương càng nên hiểu được bo bo giữ mình.
Nhìn ra thái độ của tân hoàng, còn muốn cùng tân hoàng đối nghịch, Thục Vương là ngại mệnh quá dài sao.
—— Thục Vương thức thời như vậy, vì sao không học Tương Vương tự xin đi đất phong lấy việc này tỏ lòng trung thành, người ngoài cũng không cân nhắc ra tâm tư của Thục Vương.
Trình Khanh cuối cùng giao ra người được chọn, ra ngoài Tông Nhân Phủ dự kiến.
"Huỳnh Dương quận vương?"
"Không sai, chính là Huỳnh Dương quận vương."
Tông Nhân Phủ nghĩ thầm, Huỳnh Dương quận vương căn bản là không thiếu bạc, một chuyện tốt lớn như vậy dừng ở trên đầu Huỳnh Dương quận vương, vừa có bạc vừa có tước vị bao nhiêu người sẽ ghen ghét đến đỏ mắt?
Tông Nhân Phủ đi ngang qua sân khấu, đăng báo người được chọn quá kế do Trình Khanh đề cử, Mạnh Hoài Cẩn nhìn sổ con hiểu ý cười.
Lựa chọn của Trình Khanh giống hắn.
Quá kế yêu cầu trưng cầu ý kiến của phụ mẫu, phụ mẫu của Huỳnh Dương quận vương đều đã qua đời, đích huynh kế thừa tước vị Tần Vương, hai huynh đệ nguyên cũng không có mâu thuẫn gì, Tần Vương không chỉ có không phản đối, còn phái người khoái mã báo tin, khuyên đệ đệ Huỳnh Dương quận vương đồng ý.
Huỳnh Dương quận vương thành con nối dòng của Dục Chương thái tử, được phong làm Hoài Vương.
Mạnh Hoài Cẩn đặc biệt cho phép Hoài Vương ở lại kinh thành, không cần rời kinh.
Hoài Vương sau khi hoàn thành đại lễ quá kế và thừa tước, liền tới cửa bái phỏng Trình Khanh.
Trình Khanh lúc trước không chọn hắn làm tỷ phu, hiện tại lại chọn hắn làm con nối dòng của Dục Chương thái tử, Hoài Vương có hơi chút không hiểu.
"Hạ quan đề cử Vương gia, đúng là bởi vì Vương gia là người phú quý rảnh rỗi, chuyện quá kế đối với Vương gia tới nói là dệt hoa trên gấm, Vương gia không có tâm vị lợi, nghĩ đến sẽ không cô phụ chờ đợi của bệ hạ."
Hoài Vương tới gặp Trình Khanh, ngoại trừ không hiểu vì sao Trình Khanh muốn chọn hắn thừa tự, còn muốn nhờ Trình Khanh giúp một chút.
"Không biết Trình đại nhân có nguyện ý bồi tiểu vương đi Mai phủ một chuyến hay không?"
Trình Khanh thề chính mình không có hoa mắt, khi nói lời này, Hoài Vương đỏ mặt!
—— ngươi đã lớn tuổi như vậy, đỏ mặt cái rắm nha!
Hoài Vương mời Trình Khanh cùng đi Mai phủ, là muốn nhờ Trình Khanh làm bạn đi Mai phủ cầu hôn.
Trình Khanh hiện tại xác nhận, ngày Trình Mẫn xuất giá, Hoài Vương là đang nhìn Mai Kiêm Gia mà không phải Hà Uyển.
Liếc mắt một cái định chung thân?
Hoài Vương không phải là người khinh suất như thế.
Hắn không phải ghét bỏ thân phận hòa li của Mai Kiêm Gia, chính hắn cũng là người goá vợ, nào có tư cách ghét bỏ Mai Kiêm Gia.
Chỉ là Hoài Vương làm người phú quý rảnh rỗi đã quen, không nghĩ tranh quyền đoạt lợi, nghĩ đến Mai đại nhân đã nhập các, Hoài Vương đối với việc kết thân cùng Mai phủ có băn khoăn.
Hoài Vương không thiếu bạc, có tước vị, không quyến luyến quyền thế, đối với cầm kỳ thư họa đều có đọc qua, chọn thê tử không cầu nhà gái có gia thế bối cảnh, chỉ nguyện hai phu thê có thể cầm sắt hòa minh.
Nữ tử như vậy, phần lớn xuất từ dòng dõi thư hương, thanh quý.