Trình Khanh biết xem ánh mắt người, con rể Hoài Vương này, Mai phu nhân nguyện ý, Mai đại nhân còn có hơi chút chần chờ.
Chờ ra khỏi Mai phủ, Trình Khanh chỉ chiêu cho Hoài Vương, nếu Hoài Vương muốn ôm được mỹ nhân về, tốt nhất nên nghĩ cách hỏi ý kiến Mai Kiêm Gia một chút.
Nếu Mai Kiêm Gia nguyện ý, Mai đại nhân khẳng định sẽ gật đầu.
Hoài Vương nghe vào tâm, cũng không biết hắn đã làm như thế nào, qua mấy ngày Trình Khanh liền nghe nói Mai đại nhân đồng ý hôn sự.
Mai đại nhân gật đầu, Hoài Vương mới đăng báo hôn sự.
Đại hôn của thân vương vẫn cứ phải tuân thủ quy củ "Tam thư lục lễ", chờ nội giám trong cung đưa lễ nạp thái đến Mai gia, việc hôn nhân này mới xem như công bố ra bên ngoài.
Thỏi vàng thỏi bạc, trân châu, hồng la, sinh sa, lụa, phấn mặt, dê, lợn, ngỗng, các loại súc vật, còn có rượu, bánh, mì…… bá tánh xem náo nhiệt đứng đầy cửa Mai phủ, tin tức Hoài Vương muốn cưới Mai Kiêm Gia, tựa như mọc cánh rất nhanh truyền khắp kinh thành.
Tin tức truyền tới phủ Trường Hưng Hầu, phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu một vạn cái không tin:
"Hoài Vương chẳng lẽ có tật xấu gì?"
Phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu không nghĩ ra nguyên nhân hợp lý, chỉ có thể mang ác ý đi nghi ngờ nhân phẩm Mai Kiêm Gia: Còn nói là nhà thanh quý, sau khi hòa li cả ngày xuất đầu lộ diện, không chừng đã thông đồng cùng Hoài Vương, có thai, mới bức cho Hoài Vương cắn răng cưới vào cửa!
"Thật là dâm phụ!"
Phu nhân thế tử Trường Hưng Hầu nghiến răng nghiến lợi, tục huyền của Dương Đái Anh ở trước mặt bà mẫu không dám thở mạnh, chỉ đành nghe bà mẫu mắng thê tử trước của trượng phu.
"Nương, vậy nàng gả cho Hoài Vương, chẳng phải là sẽ trở thành vương phi sao?"
Thế tử phu nhân lảo đảo một cái, muốn đứng vững, chân không chịu khống chế, chỗ đầu gối đặc biệt trầm trọng!
Thế tử phu nhân chú định cả đời đều không đuổi kịp chênh lệch thân phận với Mai Kiêm Gia con dâu trước kia…… Thế tử phu nhân trước mắt tối sầm!
Việc hôn nhân giữa Hoài Vương và Mai Kiêm Gia vừa định, Trình Khanh được Hoài Vương nhận định là bà mối, Hoài Vương tặng lễ trọng cảm kích nàng.
Về phần phủ Trường Hưng Hầu, ngày gần đây đều ngượng ngùng ra cửa gặp người, thế tử phu nhân cũng chỉ dám ngầm bôi nhọ Mai Kiêm Gia là dâm phụ câu dẫn Hoài Vương, ra khỏi cửa phủ Trường Hưng Hầu, thế tử phu nhân một chữ cũng không dám oán giận.
Nếu Mai Kiêm Gia là dâm phụ, vậy Hoài Vương là cái gì, hoàng gia lại là cái gì?
Hắt nước bẩn lên trên người Mai Kiêm Gia, là quyết tâm muốn đối nghịch cùng hoàng gia, thế tử phu nhân không chỉ không dám tiếp tục tác quái, còn thực sợ hãi Mai Kiêm Gia trả thù.
Thế tử phu nhân nơm nớp lo sợ không dám ra cửa, sợ bị người hiểu chuyện nhạo báng, một mặt lại an ủi chính mình: thân vương tông thất cũng không có thực quyền, Hoài Vương không thể làm gì được phủ Trường Hưng Hầu!
Thế tử phu nhân nghĩ quá đẹp.
Từ sau khi Mai đại nhân nhập các, Dương Đái Anh liền không dịch được lên trên một chút, chuyện tốt thăng quan không tới phiên Dương Đái Anh, sai sự mà mỗi người trong nha môn đều tránh không kịp, liền sẽ đẩy cho Dương Đái Anh.
Mai đại nhân không cần trả thù Dương gia.
Chỉ cần hắn một ngày không thất thế, Dương Đái Anh đều sẽ ăn không ngồi chờ.
Lần này Hoài Vương và Mai Kiêm Gia đính hôn, đều không cần Hoài Vương làm cái gì, đám người trong kinh liền tự biết mà xa cách phủ Trường Hưng Hầu.
Hoài Vương không có thực quyền, nhưng Hoài Vương có thánh quyến!
Huống chi Hoài Vương ra tay hào phóng, vẫn luôn là người trẻ tuổi được yêu thích.
So sánh với phủ Trường Hưng Hầu đang đi xuống sườn núi, lòng dạ hẹp hòi, mọi người tự nhiên càng thiên hướng Hoài Vương.
Thế tử phu nhân có thể làm rùa đen rút đầu không ra khỏi cửa, thế tử Trường Hưng Hầu ra cửa xã giao, mọi người đều không để ý tới hắn, thiệp mời thu được càng ngày càng ít, thế tử Trường Hưng Hầu thở ngắn than dài.