Làm lơ tánh mạng của những người này, cứ theo lẽ thường phòng thủ, là lựa chọn tốt nhất của Trình Khanh.
Đạo lý nàng đều hiểu.
Nhưng trên tình cảm nàng khó có thể quyết đoán.
Chính mình đã thay đổi sao?
Địa lôi chôn ở ngoài thành chưa bị kích phát hết, khi hương dân bị Tề quân xua đuổi tới gần dưới thành, cuối cùng có hương dân dẫm trúng địa lôi.
Tiếng nổ mạnh lại vang lên.
Nhìn người chính mình quen thuộc bị nổ chết, trên tường thành vang lên tiếng khóc.
Agoura lại thập phần đắc ý.
Agoura cười, các tướng lĩnh Tề quân cũng cười rộ lên, trên làm dưới theo, mọi tề quân đều cười.
Tiếng cười cực kỳ chói tai.
Phía trên tường thành, có thể nói là mỗi người đều bi phẫn.
"Đại nhân ——"
Hồ huyện thừa đoạt ở trước khi Trình Khanh mở miệng, "Ngài không nên trách hạ quan bao biện làm thay!"
Hồ huyện thừa không nhịn được.
Trong số hương dân bị Tề quân xua đuổi, có người Hồ huyện thừa quen.
Hồ huyện thừa trơ mắt nhìn đối phương bị nổ chết, nỡ lòng nào.
Chính là bởi vì không đành lòng, Hồ huyện thừa mới muốn cho những người này một cái thống khoái.
Nhóm quân tốt thủ thành không giết hương dân, sau khi man nhân công phá Tần An, mọi người đều khó thoát chết.
Mệnh lệnh này không nên là Trình đại nhân hạ, Trình đại nhân còn trẻ như thế, không nên thừa nhận ô danh, Hồ huyện thừa quyết định chính mình lên!
Hồ huyện thừa vừa mở miệng, Trình Khanh liền biết hắn phải làm gì, nàng còn không kịp ngăn cản, dưới tường thành lại sinh dị biến.
Một hương dân nơm nớp lo sợ nhìn về phía tường thành, nghe tiếng cười của Tề quân, bỗng nhiên chết sống không chịu đi lên phía trước.
Trên mặt đất còn lưu lại binh khí của Tề quân lúc trước bị nổ chết, hương dân này muốn đi nhặt binh khí, mấy Tề binh vây lên chém hắn.
Hắn trúng vô số đao, lâm thời không biết từ đâu bùng nổ sức lực, khàn cả giọng hô to:
"Đại nhân, bắn….bắn tên —— nam nhi Tây Bắc không…không hèn nhát!"
Các hương dân nghe tiếng kêu của hắn, chợt tỉnh.
Một màn làm Tề binh nghẹn họng nhìn trân trối xuất hiện, các hương dân không chịu đi lên phía trước nữa.
Người nhát gan, liền nhắm mắt lại chờ chết.
Người gan lớn hơn, thế nhưng còn muốn quay người liều mạng cùng Tề quân.
Tề quân không cười nổi nữa.
Bao gồm cả Agoura.
Người Ngụy luôn không ngừng đổi mới nhận tri của Agoura.
Nếu nói những người này là điên rồi, vậy cái gì làm cho bọn họ điên cuồng?
Agoura cưỡi ở trên lưng ngựa, ngẩng đầu nhìn về phía tường thành, ý đồ ở trên tường thành tìm được bóng dáng Trình Khanh.
Phía trên tường thành, Trình Khanh lệ nóng doanh tròng.
"Toàn lực thủ thành!"
"Đá ——"
Trình Khanh vừa hạ lệnh, nhóm dân quân trên tường thành hàm chứa nước mắt đẩy cục đá xuống.
Cung tiễn bắn mũi tên, mỗi mũi tên đều mang theo phẫn nộ.
Nam nhi Tây Bắc không hèn nhát!
Không ai nguyện ý chết, bọn họ chủ động chịu chết, là muốn để lại cơ hội sống cho người huyện Tần An.
Ban đầu, trên tường thành chỉ có quân tốt và dân quân.
Cũng chỉ trong nửa canh giờ, trên tường thành tăng lên rất nhiều người.
Tiểu thương.
Hộ viện nhà giàu.
Thậm chí là nữ công dệt phường.
Thiệu nhà giàu mang theo bọn hộ viện chạy đến tường thành, một cây độc đinh của Thiệu gia đang ở nơi đó, nếu Nguyên Chí chết, Thiệu nhà giàu cũng không muốn sống nữa.
Thiệu gia vang lên tiếng khóc hết đợt này đến đợt khác.
Cửa lớn bị người phá ra, Thiệu thái thái còn tưởng rằng man nhân nhanh như vậy đã công phá cửa thành, lại không ngờ là Hồ thái thái của nhà Hồ huyện thừa.
Hồ thái thái mang theo một đám người, tay chống eo mắng nữ quyến Thiệu gia: "Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc, khóc có tác dụng gì! Chạy nhanh cùng ta đi hỗ trợ!"
Nam nhân ở trên tường thành giết địch, nữ nhân ở trong nhà rơi lệ?
Hồ thái thái nghĩ đến trượng phu và nhi tử đều ở trên tường thành, tình nguyện người một nhà chết cùng một chỗ, cũng không nghĩ ở trong nhà ngồi chờ chết.
Nữ nhân không thể lên được tường thành, tổng có thể đi dọn đồ?
Vật liệu đá và gạch xây dựng tường thành, hiện giờ đều để ở dưới tường thành, mấy thứ này đều có thể là "vũ khí" đè chết man nhân.
Công tác bảo đảm hậu cần cũng cần có người làm.
Nữ nhân không dám lên tường thành, làm chút việc này là có thể.