Thái Hậu Thánh Hiện chính là quý nữ bộ lạc Hỗ Đặc, là muội muội của lão thủ lĩnh, chỉ là lúc trước tiên đế Ngụy quốc bắt người Ngụy và người thảo nguyên đoạn hôn đoạn thân, Thái Hậu Thánh Hiện luyến tiếc trượng phu và nhi tử, chủ động từ bỏ thân phận quý nữ, lưu tại phủ Bình Lạnh.
Kết quả yêu sai người, Khương gia là một bầy sói, hại chết Thái Hậu Thánh Hiện.
"Trẫm mang theo tín vật, trải qua trăm cay ngàn đắng trở lại thảo nguyên, mới tương nhận cùng cữu cữu!"
Lão thủ lĩnh bộ lạc Hỗ Đặc cũng không muốn công khai thân phận Agoura, bởi vì mẫu thân Agoura đã khiến bộ lạc Hỗ Đặc ném mặt mũi rất lớn, Agoura còn có một nửa huyết thống người Ngụy, rất khó dừng chân ở trên thảo nguyên, không bằng nói là cô nhi do bầy sói nuôi lớn.
Agoura cũng mặc kệ Tất Lặc Cống có thể tiêu hóa nhiều tân bí như vậy hay không, kể lại toàn bộ chuyện cũ cho Tất Lặc Cống: "Vị trí thủ lĩnh bộ lạc Hỗ Đặc không phải trẫm tàn hại huynh đệ đoạt tới, là cữu cữu thấy trẫm có tài lãnh đạo, mới giao vị trí thủ lĩnh cho trẫm, hy vọng trẫm phát triển bộ lạc Hỗ Đặc lớn mạnh."
Tất Lặc Cống khẽ nhếch miệng, nửa ngày không khép được.
Agoura từ trong lòng lấy ra một vật hình vuông, giao cho Tất Lặc Cống:
"Chúng ta đều chảy huyết thống bộ lạc Hỗ Đặc, vốn là cốt nhục chí thân, hiện giờ trẫm truyền ngôi vị hoàng đế Đại Tề cho ngươi."
Agoura đưa cho Tất Lặc Cống , đúng là ngọc tỷ Đại Tề.
Tất Lặc Cống nằm mơ cũng không ngờ cữu cữu bỗng nhiên sẽ truyền ngôi…… Không đúng, sự tình biểu cữu truyền ngôi cho biểu cháu ngoại, Tất Lặc Cống chưa từng nghe qua.
Agoura chính mình lại không phải không có nhi tử!
Đúng rồi, dù cho cữu cữu muốn truyền ngôi cho nhi tử, hiện giờ cũng không làm được, trưởng tử và con thứ của cữu cữu xuất chinh Ngụy quốc, mấy ngày trước vì yểm hộ cữu cữu chạy trốn đã chết trận!
Về phần các nhi tử khác, tuổi tác còn nhỏ, cũng không ở trước mắt, hiện tại phủ Bình Lạnh bị bao vây đến chật như nêm cối, mặc kệ là ngọc tỷ hay là di chiếu, đều không đưa ra ngoài được.
Tự dưng được làm trữ quân Đại Tề, Tất Lặc Cống vốn nên cao hứng, nhưng tình cảnh này lại khiến hắn cười không nổi.
Nói là trữ quân, còn không phải sẽ chết ở phủ Bình Lạnh sao.
Tất Lặc Cống ảm đạm bi thương, Agoura vỗ vỗ bả vai hắn:
"Ngươi yên tâm, trẫm có biện pháp đưa ngươi ra khỏi thành! Đợi sau khi ngươi trở về thảo nguyên đăng cơ, nhất định phải đối đãi với các đệ muội giống như trẫm đối đãi với mẫu thân ngươi."
Khi Tất Lặc Cống rời Khương phủ, đầu nặng chân nhẹ, trong lòng ngực ôm ngọc tỷ, giống như nằm mơ.
Agoura chắp tay sau lưng đứng ở trong viện, bên người hắn có mấy cao thủ hộ vệ, mọi người quỳ xuống đất không dậy nổi, đều không nghĩ ra quyết định của Agoura.
"Bệ hạ, thuộc hạ nguyện liều chết phá vây, đem ngọc tỷ và di chiếu về thảo nguyên, ủng lập tam vương tử ——"
Agoura giơ tay ngăn cản, "Đứa con thứ ba của trẫm từ nhỏ thông tuệ dũng cảm, ngày nào đó thành tựu sẽ ở trên trẫm, nhưng hắn hiện tại tuổi tác còn nhỏ, trẫm hiện giờ mất hết tinh nhuệ, dù có di chiếu và ngọc tỷ, cũng khó có thể phục chúng…… Truyền ngôi cho Tất Lặc Cống, chỉ là mượn việc này dời đi sự trả thù của chư bộ, đợi tam vương tử bình an lớn lên, sẽ tự đoạt lại đế vị thuộc về hắn."
Tất Lặc Cống được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều như vậy, Agoura có thể lưu hắn một cái mệnh, tự nhiên muốn bòn rút sạch sẽ giá trị của hắn!
Tháng hai, tàn quân của Agoura bị diệt, con đường kiêu hùng cuối cùng, Agoura hiện ra sự dũng mãnh của chính mình.
Tiêu Vân Đình ban đầu muốn giam giữ hắn, tuy nhiên Agoura sau khi bị bao vây liền đấu đá lung tung, làm bị thương rất nhiều binh lính Đại Ngụy, Tiêu Vân Đình tức giận, Du Hiển hạ lệnh bắn tên giết chết.
Du Hiển mới mặc kệ Tiêu Vân Đình nghĩ như thế nào, hắn chỉ nhớ rõ Trình Khanh nói Agoura không thể lưu, không bắt sống được, liền mang thi thể về!
Agoura bị trúng mấy mũi tên, xé rách vòng vây, chạy đến Khương phủ, tự mình phóng hỏa đốt Khương phủ.