Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 1376 - Chương 1376. Không Tin? Kia Trẫm Mang Ngươi Đi Xem!

Chương 1376. Không tin? Kia trẫm mang ngươi đi xem! Chương 1376. Không tin? Kia trẫm mang ngươi đi xem!

Rất nhanh, Trương nội giám liền tra xét ra được, cha ruột của hài tử trong bụng Lỗ Vương phi, là hai thị vệ, đều lớn lên thực tuấn mỹ.

Vì sao có hai người cha ruột hư hư thực thực?

Bởi vì Lỗ Vương phi không chỉ lui tới với một thị vệ, đại khái bản thân Nhu Gia cũng không biết rốt cuộc ai là cha ruột hài tử đi!

Khi Lỗ Vương vội vàng chữa bệnh cho chính mình, Nhu Gia lại yêu đương vụng trộm.

"Lão nô sẽ xử lý sạch sẽ ——"

Lỗ Vương lại không có đồng ý, "Hữu Hữu, không nên gấp gáp, giết bọn họ chẳng phải là quá tiện nghi cho bọn họ?"

Lỗ Vương tự mình lẩm bẩm:

"Hữu Hữu, bổn vương là hậu duệ quý tộc, tuy mẫu phi xuất thân không cao, nguyên cũng có thể tranh ngôi cửu ngũ kia, nếu bổn vương đăng cơ làm hoàng đế, tuy thân thể có tổn hại cũng có thể kêu gọi danh y trong thiên hạ chữa bệnh cho bổn vương, tiện nhân Nhu Gia kia càng không dám phản bội bổn vương. Nhưng Hữu Hữu ngươi xem, hiện giờ bổn vương hổ lạc Bình Dương, làm Lỗ Vương không hề có thực quyền, bổn vương thật là không cam lòng —— bổn vương muốn hỏi mẫu phi một chút, vì sao phải đối xử với bổn vương như vậy?"

"Vương gia, thái phi trời sinh tính tình đạm bạc, chỉ nguyện Vương gia bình an vui vẻ sống hết một đời……"

Trương nội giám an ủi Lỗ Vương, Lỗ Vương xua xua tay, "Hữu Hữu không cần nhiều lời, nghi vấn dưới đáy lòng bổn vương chỉ có mẫu phi mới có thể giải thích, hiện tại bổn vương nên đi thăm vương phi."

Nghe ý tứ này, là muốn nhận nghiệt chủng trong bụng Nhu Gia.

Chờ Lỗ Vương rốt cuộc sửa sang lại cảm xúc xong, mang theo ý cười đi gặp Nhu Gia, Nhu Gia không nhịn được thử: "Thiếp thân gả cho Vương gia mấy năm, lần đầu tiên truyền ra tin hỉ, Vương gia vì sao hiện tại mới đến?"

Ý mừng trên mặt Lỗ Vương biến thành cô đơn, liên tiếp thở dài:

"Nàng có thai, bổn vương tất nhiên là vui mừng, nhưng đứa nhỏ này tới không đúng lúc, bổn vương ngóng trông hắn sinh ra, lại không mặt mũi nào thấy hắn…… Hắn vốn nên làm Thái Tử, hiện tại chỉ có thể làm thế tử Vương phủ, bổn vương thẹn với hắn!"

Nhu Gia đã thật lâu không có làm giấc mộng Hoàng Hậu.

"Vương gia nói làm gì."

Nhu Gia không nghĩ nói việc này nữa.

Lỗ Vương ngồi ở bên người Nhu Gia, nắm tay nàng, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói: "Bổn vương không cam lòng, nàng cam tâm chỉ làm Lỗ Vương phi? Còn có cô mẫu, một mình ở từ đường hoàng gia, nàng chẳng nhẽ nhẫn tâm sao?"

Không đành lòng, lại có thể như thế nào?

Trong lòng Nhu Gia có chút cảnh giác, hoài nghi Lỗ Vương đang đánh chủ ý lên chút thế lực còn lại trong tay nàng.

Nàng là tiểu chủ nhân duy nhất của phủ Trưởng công chúa, mẫu thân Phúc Trinh Trưởng công chúa ở trong triều kinh doanh nhiều năm, tự nhiên sẽ không cái gì cũng chưa lưu lại.

Nhưng chút thế lực này, là chỗ dựa bảo mệnh của Nhu Gia, nàng tuyệt sẽ không dễ dàng dùng hết ——

"Cam tâm lại như thế nào, không cam lòng lại như thế nào?"

Lỗ Vương ở bên tai nàng nói nhỏ, Nhu Gia thiếu chút nữa nhảy dựng lên: "…… Vương gia nói chính là thật, tân đế không phải huyết mạch của cữu cữu?"

Không phải huyết mạch hoàng gia, dựa vào cái gì kế thừa ngôi vị hoàng đế, Lỗ Vương thua quá oan!

Nhưng lúc trước người nhận định thân thế tân đế, rõ ràng chính là Hiền thái phi.

Nhu Gia khó có thể tiếp thu Lỗ Vương là bị mẫu thân hố.

Lỗ Vương thành công gợi lên dã tâm của Nhu Gia.

Nhu Gia muốn ‘gặp con thỏ mới thả ưng’, Lỗ Vương cũng không ngoài ý muốn, hắn không yêu cầu Nhu Gia giao thế lực còn thừa cho hắn, mà là để bản thân Nhu Gia chưởng quản, hắn đề ra sách lược, làm quyết định vẫn là Nhu Gia.

Như vậy, Nhu Gia lại không còn băn khoăn.

Lỗ Vương âm thầm cười lạnh: Thật là ngu xuẩn!

Lỗ Vương từ nhỏ đã giỏi nhẫn, đối với Nhu Gia có ý đồ, tự nhiên là mọi cách lấy lòng, không chỉ có nhịn xuống hai cái nón xanh, còn tự mình đội nón xanh trên đầu, vì làm Nhu Gia vui vẻ, lấy cớ giao tiếp cùng quan viên địa phương, thường xuyên ra ngoài để sáng tạo cơ hội cho Nhu Gia hẹn hò cùng tình nhân.

Bình Luận (0)
Comment