Chuyện này để cho Trình Khanh không tiếp thu được, vẫn là cách làm của Trình Tri Viễn.
Khi Trình Tri Viễn lựa chọn hy sinh Trình Dung, có nghĩ tới Trình Ngũ lão gia hay không?
Ở khi Trình Dung chịu nhục thắt cổ tự vẫn, Trình Ngũ lão gia đang ở Nam Nghi chiếu cố gia quyến Trình Tri Viễn lưu lại sau khi giả chết……chân tướng này, đáp án này, Trình Khanh không xác định phu thê Trình Ngũ lão gia có thể thừa nhận hay không.
May mắn nàng đã thân thủ giết chết tên ác ma ích kỷ này, Trình Tri Viễn về sau không bao giờ có thể hại người được nữa!
"Tiểu lang, ta hy vọng ngươi có thể giữ bí mật này, chúng ta nói cho Ngũ lão gia một chân tướng khác."
Chân tướng này quá bất kham, sẽ phá hủy tín niệm của Trình Ngũ lão gia, lão nhân đã vì Trình thị Nam Nghi cống hiến hơn phân nửa đời người, hà tất lấy chân tướng như vậy đi đâm vào trái tim ông?
"Sư huynh, sư huynh muốn xử trí Thục Vương như thế nào?"
Thục Vương thật là tâm cơ thâm trầm trong ngoài không đồng nhất, nhưng muốn nói Thục Vương chân chính làm cái gì táng tận thiên lương cũng không phải, tương phản, người này vì đoạt đích, còn đi Hoài Nam chẩn tai, đánh đám cướp Trường Cân, tuy rằng giảo hợp cùng Trình Tri Viễn tạo phản, trước mắt tới xem còn chưa kịp tạo thành nguy hại quá lớn——
"Đoạt tước vị thân vương của hắn, cho hắn đi thủ hoàng lăng."
Mạnh Hoài Cẩn quả nhiên không tính toán giết Thục Vương.
Lúc này đây, xui xẻo còn có Lỗ Vương.
Lỗ Vương cho Thục Vương mượn nhân thủ, những người đó là thế lực còn sót lại của phủ Trưởng công chúa, lần này đồng dạng bị nhổ tận gốc, ở khi Thục Vương thất bại, phủ Lỗ Vương xa ở Sơn Đông đã bị khống chế, Mạnh Hoài Cẩn nói là đại tỷ phu Đổng Kính Thu của Trình Khanh tự mình dẫn người bao vây phủ Lỗ Vương Sơn Đông.
Nghe nói khi Lỗ Vương bị bắt, vẫn luôn ồn ào đòi gặp Hiền thái phi.
Đổng Kính Thu không dám làm chủ, chỉ đành đưa lời Lỗ Vương đến ngự tiền.
Lỗ Vương thực thông minh, đã thất bại, im bặt không nhắc tới việc Mạnh Hoài Cẩn không phải con trai ruột của tiên đế, người này muốn gặp Hiền thái phi, đại khái là tưởng hướng Hiền thái phi cầu tình —— Lỗ Vương vẫn thực tích mệnh.
—
Thánh giá đến huyện Tần An.
Tường thành mới của huyện Tần An ở sau khi Tề quốc trình thư xin hàng lại gia cố thêm, kiên cố khí phái, cảm giác thực an toàn.
Tường thành như vậy, khó trách có thể chống đỡ man nhân tiến công.
Nếu tường thành phủ Bình Lạnh giống Tần An, lúc trước chưa chắc sẽ nhanh như vậy đã bị công phá, sự tình tàn sát dân trong thành cũng sẽ không phát sinh, có khi Đàm Kinh Nhai đến nay vẫn còn sống, có thể đi theo thánh giá tới Tần An……
Mấy ngự sử vì ngăn cản Mạnh Hoài Cẩn giao Tây Bắc cho Tiêu Vân Đình quản, mấy ngày nay đều đã đập đầu đến bị thương, hiện tại trên đầu mỗi người còn quấn băng gạc, Mạnh Hoài Cẩn quyết giữ ý mình, mấy ngự sử nhảy một đường tinh bì lực tẫn, vốn không còn sức lực, xa xa thấy Tần An, không khỏi tinh thần chấn động.
"Bệ hạ, tường thành Tần An, chính là xây dựng từ xi măng?"
Một ngự sử thật sự không nín được.
Mạnh Hoài Cẩn liếc mắt nhìn Trình Khanh một cái, Trình Khanh liền đứng ra giải thích, "Một bộ phận là dùng đá, một bộ phận từ xi măng trộn với cát, đá vụn đổ bê-tông, sau lại dùng xi măng bên ngoài, tường thành như vậy so với tường đất kiên cố hơn mấy lần, hỏa khí bình thường đều không thể phá hủy!"
Môi ngự sử rung động, căn bản không phải muốn khen ngợi Trình Khanh, mà là ngại nàng đạp hư.
Hiện giờ tuy rằng Công Bộ xây dựng xưởng xi măng ở các nơi trên Đại Ngụy, nhưng do nguyên liệu quặng sắt đá quan trọng đều hạn chế, tổng sản lượng của xi măng không cao.
Một đường thánh giá từ kinh thành đến Tây Bắc, ngự sử đã gặp được tác dụng của xi măng, từ nó gia cố đê, không qua mấy ngày liền khô, một chút đều không thấm nước, vô cùng vững chắc.
Mỗi một năm lũ lụt đều có vô số người gặp tai hoạ, các bá tánh thương vong vô số trôi giạt khắp nơi, mang đến tổn thất thảm trọng cho Đại Ngụy.