“Đúng vậy, ngươi người này không thể nói chuyện!”
Liễu thị đối xử với đại nương tử như thế nào, nhóm láng giềng đều xem ở trong mắt, ngược lại là thân cữu cữu gióng trống khua chiêng từ hôn, căn bản không có ý tứ đau lòng cháu ngoại gái, nếu đại nương tử đi Tề gia sinh hoạt mới là đồ ngốc!
Tề đại cữu nói đây là việc nhà, không quan hệ cùng nhóm láng giềng, đại thẩm đanh đá bên đường cũng cãi nhau với hắn, không chút nào nhường.
Tề đại cữu không có kiên nhẫn, bảo Trình Khanh mau trả lại thiếp canh.
Nhóm láng giềng che ở trước mặt Trình Khanh, đều khuyên Trình Khanh không cần dễ dàng trả lại.
“Hối hôn là phải trả giá đại giới, đây là ức hiếp người!”
“Đúng vậy, không trả cho hắn, xem hắn sao……”
Tề đại cữu thật biết kéo thù hận.
Trình Khanh nhịn cười, “Chư vị mong thông cảm, Tề lão gia hẳn là chột dạ mới sốt ruột như thế, thiếp canh khẳng định sẽ trả, nhưng cũng phải nói rõ ràng mới được. Từ hôn, không phải phẩm hạnh đại tỷ ta có vấn đề, là nhà của chúng ta không tin được nhân phẩm của Tề nhị công tử, không muốn đẩy đại tỷ ta tiến vào hố lửa, nên mới kiên trì muốn từ hôn!”
Tề Duyên Tùng khó thở.
Tề đại cữu nhìn Trình Khanh.
“Tiểu nhi ngươi quả nhiên nhanh mồm dẻo miệng!”
Trình Khanh chắp tay, “Tề lão gia quá khen, ta cũng không bịa đặt, chỉ căn cứ sự thật nói chuyện. Ta nơi này không chỉ muốn trả lại thiếp canh cho Tề gia, còn đồ đạc Tề gia mấy năm nay đưa qua. Cũng thỉnh Tề lão gia trả lại của hồi môn của mẫu thân ruột đại tỷ tỷ.”
Trình Khanh dù có nghèo, cũng không nghĩ làm các tỷ tỷ đi cầm đồ, cũng may mắn là như thế này, Tề đại cữu tới cửa từ hôn, Trình Khanh mới có thể trả lại đồ Tề gia mấy năm nay lục tục đưa cho đại nương tử!
Mấy thứ này Tề gia đưa cho cháu ngoại gái hoặc con dâu tương lai đều không quan trọng, dù sao cửa thân thích này không giữ nổi, vậy đoạn sạch sẽ đi.
Sau khi nguyên phối Tề thị của Trình Tri Viễn qua đời, Trình Tri Viễn ở trước khi cưới Liễu thị vào cửa liền phong ấn của hồi môn của Tề thị, của hồi môn đều là để lại cho đại nương tử.
Sau này Tề gia tìm tới cửa, Trình Tri Viễn trực tiếp đem của hồi môn của Tề thị phó thác nhờ Tề gia trông nom, sau này hai nhà thân càng thêm thân càng không có suy nghĩ lấy về, dù sao đại nương tử cũng sẽ gả trở lại Tề gia, của hồi môn của Tề thị sẽ trực tiếp chuyển cho đại nương tử.
Của hồi môn của Tề thị cũng thập phần phong phú, các kiểu tài vật quy thành hiện bạc cũng phải năm sáu ngàn lượng!
Tề đại cữu hai tay trống trơn, ôm cái thiếp canh liền nói muốn từ hôn, Trình Khanh nhưng không thấy được thành ý từ hôn của Tề gia.
Lui thiếp canh không trả lại của hồi môn của Tề thị, là tưởng nuốt sạch số tiền kia?
Dựa vào cái gì, kia đều là Tề thị để lại cho đại nương tử!
Trình Khanh mồm miệng lanh lợi, nói rõ ước định của hai nhà, trong tay cầm danh sách của hồi môn đã ố vàng:
“Chuyện này, Tề lão gia phải cho cái cách nói đi?”
Tề đại cữu hiển nhiên không chuẩn bị.
Hắn thầm mắng Trình Khanh xảo quyệt, thanh thanh giọng nói: “Ai ra cửa sẽ mang nhiều bạc như vậy, của hồi môn mẫu thân Tuệ nương sẽ do Tề gia tiếp tục bảo quản, chờ đến khi Tuệ nương xuất giá sẽ trả lại, tiểu nhi ngươi thật biết tính toán, lấy của hồi môn mẫu thân Tuệ nương về vừa lúc điền lỗ thủng của Trình gia ngươi.”
Trình Khanh rung rung danh sách của hồi môn của Tề thị.
“Tề lão gia không đồng ý, vậy thiếp canh này tạm thời liền không trả được, không bằng chúng ta cùng đi huyện nha, nhờ Huyện thái gia quyết định!”
Tề đại cữu không nghĩ đi huyện nha, nhóm láng giềng cãi cọ ồn ào, đều mắng hắn tưởng tham của hồi môn Tề thị để lại cho nữ nhi.
Tề đại cữu một ngụm cắn chết là vì cháu ngoại gái bảo quản số bạc này, đại nương tử đứng ở bên người Trình Khanh:
“Cảm ơn Tề lão gia quan tâm, bạc xài như thế nào ta đều có chủ ý, tương lai dù có nghèo túng đi ăn xin, cũng sẽ tránh cửa lớn của Tề gia.”