Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316. Khả Năng Biết Chân Tướng Người ( 4 Càng )

Chương 316. Khả năng biết chân tướng người ( 4 càng ) Chương 316. Khả năng biết chân tướng người ( 4 càng )

Ân nhân cứu mạng của Thái Hậu, huyện chúa do hoàng đế đích thân phong, ở khi tiến cung tạ ơn tái phát thương thế, chẳng lẽ không mời ngự y tận tâm trị liệu?

Ngay cả ngự y cũng chưa kinh động, đây nơi nào là thái độ đối đãi với ân nhân cứu mạng của Thái Hậu.

—— cho nên Trình Dung căn bản không có vết thương cũ tái phát!

Hoàng đế dùng một đạo thánh chỉ che đậy nguyên nhân chết chân chính của Trình Dung, tận khả năng bịt miệng cung nhân, rồi lại không chịu ở trên chi tiết tiêu phí công phu, ngay cả kết luận mạch chứng của ngự y viện cũng không thay đổi!

Đây là cảm thấy, một đạo thánh chỉ xuống dưới, là khổ là ngọt, Trình gia đều chỉ có thể tiếp thu cách nói ‘ bị thương nặng không trị ’, sẽ không miệt mài theo đuổi, lười đi chiếu cố chi tiết?

Trình Khanh lẳng lặng nghe, không làm đánh giá.

Mạnh Hoài Cẩn cảm thấy nàng quá mức bình tĩnh, dù cho chính hắn vừa mới biết được cũng dị thường tức giận.

“Đêm Dung tiểu thư không ra cung, còn có người khác cũng không ra cung, Nhu Gia huyện chúa nữ nhi của Phúc Trinh Trưởng công chúa, nàng và Phúc Trinh Trưởng công chúa đều ở Càn Thanh cung. Càn Thanh cung là tẩm cung của hoàng đế, Phúc Trinh Trưởng công chúa mặc dù muốn lưu tại trong cung, cũng không nên ở Càn Thanh cung.”

Trình Khanh nhanh chóng bắt được mấu chốt:

“Sư huynh cho rằng Dung cô cô chết có quan hệ cùng Phúc Trinh Trưởng công chúa và Nhu Gia huyện chúa?”

Mạnh Hoài Cẩn không nói gì, nhưng biểu tình kia, hiển nhiên là có cùng loại ý tưởng với Trình Khanh.

Phi tử ngủ lại tẩm cung của hoàng đế thực bình thường.

Trưởng công chúa và huyện chúa lưu lại tẩm cung của hoàng đế liền rất không bình thường!

Phúc Trinh Trưởng công chúa.

Trình Khanh phân biệt rõ phong hào này một chút, vừa nghe liền biết là rất được sủng ái.

Nữ nhi của công chúa là huyện chúa, phong hào Nhu Gia…… Trình Khanh một chút nghĩ tới phong hào của Trình Dung là ‘ Nhu Bình ’. Hoàng đế có lẽ là thấy Nhu Gia huyện chúa, thuận miệng liền cho Trình Dung phong hào ‘ Nhu Bình ’?

Như vậy, khi hoàng đế hạ chỉ, Nhu Gia huyện chúa chính là người chứng kiến!

Nếu có thể gặp Nhu Gia huyện chúa này một lần thì tốt rồi.

Mạnh Hoài Cẩn lắc đầu, “Nhu Gia huyện chúa tính tình kiêu căng, bởi vì gia thế và thánh sủng, quan viên tầm thường còn không được nàng để vào mắt, ngươi không dễ thấy được nàng.”

Trình Khanh không tin.

“Trên đời này không có người nào là không có điểm yếu, mỗi người đều có uy hiếp, chỉ cần gãi đúng chỗ ngứa, dù cho muốn nhìn thấy bản thân hoàng đế cũng có khả năng!”

Nếu nàng chế tạo ra một điềm lành lớn, hoàng đế có lẽ sẽ triệu nàng tới hỏi chuyện.

Nhưng hoàng đế hiển nhiên sẽ không phối hợp để nàng điều tra, so với đế vương cao thâm khó đoán, vẫn là tiểu cô nương dễ lừa hơn một chút!

Trình Khanh đối với nữ tính có loại thương tiếc bản nang.

Nhưng loại thương tiếc này khi đề cập đến người nàng thân cận để ý, lại cái gì cũng đều không phải.

Nàng chính là hai mặt như vậy, không lấy làm hổ thẹn, cũng không cho rằng vinh dự, hết thảy chỉ là thuận theo lương tâm làm việc.

Đừng cùng nàng giảng tiết tháo, tiết tháo chính là dùng để rớt.

(*) Tiết tháo: Lòng dạ trong sạch ngay thẳng không đổi.

Trình Khanh cảm thấy chính mình có thể bất cứ giá nào, khả năng trong lời nói của nàng để lộ manh mối, Mạnh Hoài Cẩn không có khả năng nói thẳng:

“Trước không nói ngươi có thể nhìn thấy Nhu Gia huyện chúa hay không, dù cho gặp được, cũng không có khả năng khiến Nhu Gia huyện chúa thân cận ngươi, hơn phân nửa kinh thành đều biết, Nhu Gia huyện chúa thích thế tử Nghiệp Vương Tiêu Vân Đình!”

Trình Khanh so với Tiêu Vân Đình kém quá xa.

Mạnh Hoài Cẩn nói trực tiếp, Trình Khanh cũng khó có thể tiếp thu.

Nàng hiện tại là thật sự tin tưởng đầu óc Nhu Gia huyện chúa không quá thông minh, lại có thể sẽ thích tên bệnh kiều Tiêu Vân Đình kia. Bệnh kiều rất biến thái, thấy Tiêu Vân Đình hẳn nên đi đường vòng, mà không phải chủ động sáp đến bên người!

Bình Luận (0)
Comment