Hay cho một Nhu Gia huyện chúa lòng dạ hẹp hòi.
Hay cho một Thục phi nương nương trợ trụ vi ngược.
Hay cho một đại hoàng tử thấy sắc nảy lòng tham.
Hay cho một Phúc Trinh Trưởng công chúa giết người không động đao!
Còn có ngôi cửu ngũ hoa mắt ù tai lại lỗ tai mềm kia.
Những người này liên thủ bức chết Trình Dung.
Trình Khanh thậm chí tin tưởng vững chắc, đừng nói bảo Trình Dung làm trắc phi hoàng tử, dù có cho Trình Dung làm chính phi của hoàng tử, Trình Dung cũng sẽ không đồng ý! Nữ nhân có cốt khí sao có thể đồng ý gả cho một kẻ phạm tội cưỡng gian? Mất thân, cũng không phải cốt khí tiết tháo đều ném, thay đổi thành Trình Khanh cũng chỉ tưởng một đao thọc chết kẻ phạm tội cưỡng gian!
Mạnh Hoài Cẩn giống như đã say, ánh mắt là một mảnh hư vô, thân mình cũng lung lay.
Tiêu Vân Đình thấy có kẻ đã sập bẫy của chính mình, cũng không chịu buông tha Trình Khanh vẫn còn đang thanh tỉnh, thở dài nói với Trình Khanh:
"Hoàng Thượng khả năng cũng đã nghe nói về tổ huấn nữ nhân Trình thị không làm thiếp, Phúc Trinh Trưởng công chúa góp lời bảo để Trình Dung làm trắc phi của đại hoàng tử, Hoàng Thượng lại chậm chạp không có hạ chỉ, kéo dài tới hừng đông, Trình Dung bị làm nhục không có chờ được trong cung xử phạt đại hoàng tử, đại khái đoán được kết quả xử lý của Hoàng Thượng, liền lựa chọn thắt cổ tự sát…… Nàng vừa chết, hoàng đế liền hoàn toàn không cần khó xử, danh dự của đại hoàng tử được bảo vệ, thể diện của hoàng thất cũng được bảo vệ."
Cũng bảo vệ thể diện của Trình thị Nam Nghi.
Nói thật, Tiêu Vân Đình còn có hơi chút bội phục sự cương ngạnh của Trình Dung.
Nhưng chỉ bội phục một chút, nếu đổi lại hắn là Trình Dung, thì dù chết tử tế cũng không bằng tồn tại, nhóm kẻ thù đều còn chưa có chết, dựa vào cái gì phải dùng cái chết của chính mình đi thành toàn cho người khác?
"Các ngươi nha, tổng lấy lòng tiểu nhân tới suy đoán bổn thế tử, ta biết được thảm kịch bất công như vậy phát sinh, cảm thấy tiếc hận thay cho Trình Dung tiểu thư, nên mới quyết định nói cho các ngươi chân tướng, cũng không phải tưởng từ chỗ các ngươi, hoặc là từ trên người Trình thị Nam Nghi được đến hồi báo gì!"
Tiêu Vân Đình nói lời son sắt.
Trình Khanh một chữ đều không tin.
Tiêu Vân Đình sẽ thiện lương như vậy?
Dung cô cô ở trong cung bị làm nhục tự sát mà chết, Mạnh Hoài Cẩn nói tất cả các cung nhân biết chuyện đều bị bịt miệng. Những việc này ngay cả Trình Lục phu nhân là đương sự cũng cái biết cái không, Tiêu Vân Đình lại biết vô cùng chi tiết, thậm chí bao gồm cả cuộc nói chuyện giữa Phúc Trinh Trưởng công chúa và Hoàng Thượng!
Đối với việc này, chủ tử trong cung biết hẳn là chỉ có Hoàng Thượng, Thục phi, Phúc Trinh Trưởng công chúa, đại hoàng tử và Nhu Gia huyện chúa.
Dù là Nhu Gia huyện chúa, cũng muốn bận tâm hình tượng của chính mình ở trước mặt người trong lòng, cho nên trong năm người này ai cũng sẽ không nói việc này cho Tiêu Vân Đình.
Vậy Thái Hậu có biết không?
Trình Dung là ân nhân cứu mạng của Thái Hậu.
Thái Hậu có đứng ra nói một câu công đạo cho Trình Dung không?
Thái Hậu có thể nói cho Tiêu Vân Đình chân tướng hay không…… Sẽ không, chuyện này người biết càng ít đương nhiên càng tốt, Thái Hậu cũng sẽ không nói.
Ngoại trừ chủ tử, cũng chỉ có cung nhân tâm phúc không tiện diệt khẩu mới biết được việc này.
Tiêu Vân Đình ngay cả lời Phúc Trinh Trưởng công chúa nói với Hoàng Thượng ở Càn Thanh cung cũng biết, hóa ra người nhìn trộm cung đình không phải Mạnh Hoài Cẩn, mà là Tiêu Vân Đình!
Tiêu thế tử to gan lớn mật như vậy, sẽ hảo tâm nói cho chính mình và Mạnh Hoài Cẩn chân tướng mà không cầu hồi báo sao?
Trình Khanh không tin.
Nhưng Tiêu Vân Đình lại thật sự chưa nói ra yêu cầu gì.
Thậm chí còn ở trong cái nhìn chăm chú của Trình Khanh đứng lên, chủ động đưa ra sắc trời không còn sớm: "Bổn thế tử còn có khách nhân khác phải tiếp, liền không giữ các ngươi ở lâu."