Bên ngoài người ta nói lời khó nghe, nói nhà Trình Khanh là chuyên nuôi cô nương già.
Nói đến cùng, vẫn là do Trình Khanh không đủ cao!
—— nàng thật sự cần nhanh hơn một ít, năm nay thi hương, chỉ cho phép thành công không được thất bại.
Thái Bình tháng hai năm chín, Trình Khanh tròn 16 tuổi.
Trình Khanh cảm thấy thiên phú của chính mình khả năng so ra kém Mạnh Hoài Cẩn, lại cũng vượt qua rất nhiều đồng môn ở thư viện Nam Nghi.
Tháng 5, hạ nhân Trình gia phát hiện Kỷ Hạo đảo quanh ở hẻm Dương Liễu, sợ tới mức chạy nhanh báo cho Liễu thị.
Liễu thị cũng không sai người quấy rầy Trình Khanh học tập, làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ, chính mình liền xử lý việc này—— nàng không cần đi gặp Kỷ Hạo, chỉ cần phái người đưa tin cho Kỷ gia, người Kỷ gia tự nhiên sẽ mang Kỷ Hạo đi.
Nhưng Liễu thị cũng kỳ quái, đã cự thân nửa năm, sao Kỷ Hạo còn chưa có từ bỏ?
Cũng không biết Kỷ gia đã nói với Kỷ Hạo như thế nào…… Chuyện nhà người khác, Trình gia cũng không quản được, bế tắc một nam thừa tự hai nhà là không giải được, Liễu thị coi Kỷ Hạo là hồng thủy mãnh thú, sợ hắn nháo ra động tĩnh sẽ ảnh hưởng đến đại nương tử.
Nếu có người thích hợp, Liễu thị hận không thể lập tức cho đại nương tử xuất giá.
Đại nương tử đã hai mươi tuổi, Liễu thị sầu không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, một bên là kế nữ quá tuổi kết hôn, một bên là nữ nhi chỉ kém kế nữ hai tuổi……
Cuối cùng vẫn là Lý thị cho nàng ăn viên thuốc an thần:
"Đừng có lo lắng, chờ sau khi Khanh ca thi hương xong, ta sẽ làm mai cho tỷ muội các nàng."
Dù sao cũng đã trì hoãn, xuất giá sớm mấy tháng cùng muộn mấy tháng có cái gì khác nhau chứ?
Lý thị có thể chọn người thích hợp, nhưng quan hệ thông gia cầu chính là cường cường liên hợp, Trình Khanh chỉ có công danh tú tài vẫn hơi kém một chút.
Lý thị nói vậy, Liễu thị cũng không còn luống cuống nữa, người một nhà liền ngóng trông Trình Khanh thi hương thuận lợi!
Trong nhà không gây áp lực cho Trình Khanh, bản thân trong lòng Trình Khanh minh bạch.
Tháng bảy, thư viện Nam Nghi liền cho toàn bộ học sinh lớp Ất nghỉ. Học sinh khảo tịch ở nơi khác liền lên đường về quê, học sinh khảo tịch ở bản địa cũng cần đi phủ thành chuẩn bị dự thi.
Thi hương liền khảo ba tràng, mỗi tràng đều khảo ba ngày, mỗi một hồi đều không hề yết bảng đơn độc, thi đậu cử nhân liền đăng "Ất bảng", bởi vì yết bảng là lúc hoa quế bay hương, nên còn được gọi là "Quế bảng".
Trận đầu thi hương ở mùng chín tháng tám.
Nhưng ở cuối tháng 7, Trình Khanh cũng đã tới phủ thành làm chuẩn bị.
Lúc này, nếu ai không quen khí hậu sinh bệnh, liền lại phải chờ ba năm nữa, mọi người đều vô cùng cẩn thận, tình nguyện tới phủ thành sớm, cũng không muốn xảy ra cái gì ngoài ý muốn.
Tư Nghiên và Tư Mặc đều buông xuống chuyện khác, cùng đến phủ thành bồi khảo, lúc này bất luận sự tình gì đều là thứ yếu, chỉ có Trình Khanh thi hương mới là quan trọng nhất.
Năm trước từ kinh thành trở về, Trình Khanh liền thường xuyên thu được thư của Mạnh Hoài Cẩn.
Một phong thơ cuối cùng trước khi thi là đầu tháng bảy thu được, nói cho nàng rất nhiều tâm đắc thi cử, dặn dò nàng tĩnh tâm dự thi.
Lúc này, trong tộc cũng có vài người dự thi, Trình Khuê, Trình Mạo đều ở trong đó, đều cùng Trình Khanh ở tại nhà do ngũ phòng an bài.
Chu Hằng cũng không cần phải đi đến khách điếm ầm ĩ ở, làm con rể Thôi gia, Thôi gia cũng an bài tiểu viện thanh tĩnh ở phủ thành cho hắn dự thi, tuy rằng còn chưa biết sẽ cưới vị tiểu thư Thôi gia nào, nhưng Chu Hằng đã hưởng thụ đãi ngộ con rể trước—— ấn cách nói của Thôi Ngạn, lần thi hương này nếu Chu Hằng không trúng, sẽ gả thứ nữ Thôi gia cho hắn, nếu trúng cử, vẫn kết thân, nhưng đối tượng kết thân lại thay đổi thành đích tiểu thư Thôi gia!