Chuyện thân thủ bắt nhạn nghe không lớn, nhưng lấy nhỏ đoán lớn, đủ để bày ra thành ý cầu thân của Đổng Kính Thu. Xem ra ngày Tết Trùng Dương tương xem, không chỉ Đổng phu nhân nhìn trúng Tuệ tỷ, bản thân Đổng Kính Thu cũng có hảo cảm với Tuệ tỷ.
Trình Khanh vẫn luôn dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn tỷ phu tương lai, chân chính bắt đầu đổi mới, không phải Đổng Kính Thu giận mắng Tề Duyên Tùng, mà là lúc này nghe nói Đổng Kính Thu thân thủ bắt nhạn…… Một công tử ăn, mặc, ở, đi lại đều có người hầu hạ, nguyện ý phí thời gian đi làm việc nhỏ như vậy, không phải Đổng Kính Thu quá nhàn không có chuyện gì, là đối với việc hôn nhân này coi trọng.
Đây là bắt đầu tốt.
Trình Khanh thay đổi suy nghĩ, cũng không lại khó xử Đổng Kính Thu, Đổng gia và Trình gia thuận thuận lợi lợi đi xong tiểu định, Đổng gia nói sính lễ, Trình gia nói của hồi môn.
Sính lễ của Đổng gia quả nhiên thực phong phú, có Lý thị thêm đồ, của hồi môn của Trình gia cũng có thể coi như lực lượng ngang nhau, hai nhà căn bản không có khả năng vì thế sinh ra cái gì xấu xa.
Việc hôn sự giữa Đổng Kính Thu và Trình Tuệ, Đổng phu nhân hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị:
"Nửa tháng tới, ngày 29 tháng chín, chính là ngày tốt, ta xem không bằng liền chọn ngày này đón dâu. Ta biết thời gian quá gấp ủy khuất cho hài tử Tuệ nương, hôn sự Đổng gia chúng ta nhất định tận lực làm vẻ vang, sau khi lại mặt, sẽ cho đôi phu thê son thu thập bọc hành lý chuẩn bị lên kinh. Tiểu lang nhà ngươi không phải cũng muốn lên kinh sao, kết bạn mà đi trên đường cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau!"
Ngày thành thân đích xác có chút gấp.
Nhưng hai nhà đối với việc này đều sớm có ăn ý, thi hội ở tháng hai sang năm, trên đường đi đi dừng dừng, muộn nhất là trung tuần tháng mười liền phải khởi hành.
Không chỉ có Đổng Kính Thu muốn đi, Trình Khanh đồng dạng cũng thế.
Khó được Đổng gia khai sáng, không đem lưu tức phụ mới tại quê quán hầu hạ trưởng bối, lại để đôi phu thê cùng nhau lên kinh, Liễu thị vì quan hệ phu thê hòa thuận giữa nữ nhi và con rể, cũng tự nhiên muốn đồng ý.
Trình Khanh cũng không phản đối.
Nàng vốn dĩ định đi cùng Thôi Ngạn, Chu Hằng, có thêm Đổng Kính Thu và đại tỷ Trình Tuệ vừa lúc, dọc theo đường đi cũng tiện quan sát Đổng Kính Thu có phải thật sự quan tâm thê tử hay không.
Cảm nhận được ‘ cậu em vợ ’ xem kỹ, Đổng Kính Thu lộ ra một nụ cười câu nệ.
—— hắn cũng rất tưởng tiêu sái, trên đỉnh Thái Bạch Lâu, nói chuyện cùng Trình Khanh căn bản không cần cố kỵ bất luận cái gì! Nhưng khi đó chỉ coi Trình Khanh trở thành tú tài dự thi cùng năm, hiện giờ Trình Khanh là cậu em vợ của hắn.
Nếu câu nệ còn chưa đủ, hắn còn có thể lộ ra ba phần hèn mọn.
Đổng tài tử thành danh từ niên thiếu, được người truy phủng, lúc này cũng ở trước mặt Trình Khanh khom lưng…… Tài tử sao? Tài tử chẳng lẽ cả đời không cưới vợ sao, nếu không nghĩ làm người cô đơn, đương nhiên phải lấy lòng cậu em vợ.
Đổng phu nhân và Liễu thị muốn thương lượng chi tiết hôn sự, Lý thị đưa ánh mắt cho Trình Khanh:
"Khanh ca, cháu đưa Kính thu đi dạo hoa viên đi."
Đổng Kính Thu tinh thần chấn động.
Đi dạo hoa viên, chính mình có phải có thể xa xa gặp Trình tiểu thư một lần không?!
Nhà cửa rất đẹp.
Nhưng mà Đổng Kính Thu lúc này nào có tâm tư thưởng thức.
Trình Khanh nhìn, Đổng tài tử mất hồn mất vía, ngay cả quần áo đỏ thẫm mới tinh cọ tới rêu xanh trên núi giả cũng chưa phát hiện.
Một nam nhân vừa tình đậu sơ khai!
Trình Khanh ở trong lòng hạ phán đoán cho Đổng Kính Thu.
Việc này cũng quá làm người ngoài ý muốn.
Lý thị nói Đổng Kính Thu giữ mình trong sạch, Trình Khanh căn bản không tin.
Lý thị có thể nghe được thông tin về Đổng Kính Thu khi ở Tuyên Đô phủ, nhưng mấy năm nay ở kinh thành cầu học, trời cao đất xa, cũng không phải dễ hỏi thăm như vậy.