Kỷ Đại thái thái vẻ mặt ngượng nghịu:
"Lẽ ra Kính Thu cùng tiểu thư Trình gia đều đã qua tiểu định, có chút lời ta nên nuốt vào bụng, nhưng nghĩ đến giao tình giữa hai nhà chúng ta, nếu không nói ra, ta lại như ngạnh ở trong cổ họng……"
Kỷ Đại thái thái liền kể ra ‘ một đoạn nghiệt tình ’ giữa Kỷ Hạo và Trình Tuệ, lại nói Kỷ Hạo vì thế thi rớt sinh bệnh, còn thổ lộ sạch sẽ suy đoán của chính mình.
Đổng phu nhân càng nghe, sắc mặt càng khó xem, chờ Kỷ Đại thái thái nói đến "Kính Thu tuổi trẻ bị lừa bịp", Đổng phu nhân rốt cuộc không nhịn được đánh gãy nàng:
"Ngươi là nói, Kính Thu thế Kỷ Hạo cùng Trình tiểu thư truyền tin, cõng Kỷ Hạo có tư tình cùng Trình tiểu thư?"
"Đây nguyên chỉ là ta suy đoán, ngươi cũng đừng quá giận Kính Thu, hắn từ nhỏ đã chơi thân cùng Kỷ Hạo, nhất thời ý loạn tình mê, bị người khác dụ dỗ."
Kỷ Đại thái thái nói liền cúi đầu.
Lời này nghe ra là khuyên Đổng phu nhân nguôi giận, kỳ thật là đổ thêm dầu vào lửa.
Đổng phu nhân quả nhiên thập phần tức giận, một chưởng hung hăng chụp ở trên bàn.
"Đủ rồi, không cần nói nữa!"
Kỷ Đại thái thái còn muốn tiếp tục khuyên, Đổng phu nhân đã sai hạ nhân đi kêu Đổng Kính Thu lại đây.
Còn có không đến nửa tháng, Đổng Kính Thu liền phải làm tân lang quan, nghe được Đổng phu nhân cho mời, khi lại đây trên mặt còn treo cười, nhưng nhìn thấy Kỷ Đại thái thái cũng ở, tươi cười của Đổng Kính Thu liền thu lại.
"Mẫu thân, Kỷ bá mẫu."
Kỷ Đại thái thái lên tiếng, nước mắt trong mắt muốn rớt không xong.
Đổng Kính Thu bị diễn xuất của Kỷ Đại thái thái làm cho da đầu tê dại.
Kỷ Đại thái thái chỉ sợ thực sự có chút không bình thường, vài lần gặp mặt, thái độ một lần so với một lần còn kỳ quái hơn.
Đây là đã biết chuyện chính mình và Trình tiểu thư đính hôn đi?
Đổng Kính Thu trong lòng không mừng, Đổng gia sắp làm hỉ sự, Kỷ Đại thái thái tới cửa lau nước mắt, thật là quá không hợp!
Đổng phu nhân trầm khuôn mặt, "Ở trước mặt Kỷ bá mẫu của con, ta có chuyện muốn hỏi con, ta hỏi một câu, con đáp một câu, không được nói dối."
Đổng Kính Thu gật đầu, Đổng phu nhân liền hỏi.
"Kỷ bá mẫu nói Trình tiểu thư và Kỷ Hạo có tư tình, Kỷ Hạo vì Trình tiểu thư còn bệnh nặng một hồi, khi Kỷ Hạo ở trên giường bệnh, con có từng thế hắn truyền thư tín hay vật phẩm tư nhân gì không?"
Quả nhiên là việc này.
Đổng Kính Thu nghĩ nghĩ, trước tìm Kỷ Đại thái thái xác nhận một chuyện:
"Việc hôm nay Kỷ bá mẫu tới cửa, Kỷ Hạo không biết đi?"
Kỷ Đại thái thái đỏ mắt lắc đầu, "Hắn bệnh vừa mới tốt, ta nào dám kích thích hắn, tất nhiên là không biết."
Kỷ Đại thái thái nhìn về phía Đổng Kính Thu ánh mắt tràn ngập khiển trách.
Đổng phu nhân lại vỗ vỗ cái bàn, "Con không cần nói đông nói tây, chuyện ta hỏi, đến tột cùng có hay không?"
Đổng Kính Thu lắc đầu:
"Không có."
Kỷ Đại thái thái trừng lớn mắt, đầy mặt viết "Không tin".
Đổng phu nhân lại hỏi: "Vậy trước Tết Trùng Dương, con đã từng thấy Trình tiểu thư hay chưa?"
Đổng Kính Thu nghĩ thầm, gặp qua bức họa có tính không?
Không tính đi.
Họa kỹ của Kỷ Hạo, cũng chỉ có ba phần tương tự Trình tiểu thư.
"Hồi mẫu thân, trước Trùng Dương, nhi tử chưa từng gặp qua Trình tiểu thư."
Đổng phu nhân luôn mãi xác nhận sau đó cười:
"Con là ta thân thủ nuôi lớn, mẫu thân tin con, nếu con vừa ý tiểu nương tử nhà ai, tất nhiên sẽ thoải mái hào phóng hồi bẩm cha mẹ tiến đến cầu hôn, con không có hôn ước ràng buộc, lại không cần một nam thừa tự hai phòng, chỉ cần vừa ý tiểu nương tử gia thế trong sạch, trong nhà khẳng định sẽ đồng ý thỉnh cầu của con."
Kỷ Đại thái thái bị Đổng phu nhân đâm một chút, lập tức liền rơi nước mắt.
Đúng vậy, Đổng Kính Thu không có phiền não một nam thừa tự hai phòng.
Kỷ Hạo vốn cũng không có.
Là đại phòng không có nhi tử.
Là nàng không sinh ra nhi tử!