Thôi Ngạn thích hợp đọc sách.
Hắn thích hợp kinh thương.
Hắn khi làm buôn bán đích xác khá khoái hoạt.
…… Nhưng có ích lợi gì, vất vả cả đời, đều chỉ xứng làm cánh tay cho Thôi Ngạn!
Thôi Bằng uống rượu trước mặt, cũng đứng lên: "Trình giải nguyên, Thôi mỗ luôn mãi khuyên bảo, nhưng ngươi cứ phải cùng làm việc xấu, Thôi mỗ cũng không thể nề hà. Ngươi đi nói cho Thôi Ngạn, nếu trước đêm nay hắn không giao Tứ Nương ra đây, hắn cũng đừng trông mong có thể nhìn thấy Ngũ Nương."
Trình Khanh trầm ngâm mấy giây:
"Đêm nay liền phải đổi Thôi Tứ tiểu thư về, Thôi đại thiếu gia gấp như vậy, thoạt nhìn không giống gả muội muội, càng giống đàm phán giá với người ta, muốn bán Thôi Tứ tiểu thư đi! Như thế nào, Thôi đại thiếu gia gả Tam tiểu thư cho tân khoa cử nhân, lại muốn đưa Tứ tiểu thư cho người làm thiếp sao? Ta còn tưởng rằng Thôi đại thiếu gia chính mình làm con vợ lẽ bị ủy khuất, sẽ càng thương tiếc muội muội ruột thịt!"
Thôi Bằng cứng họng.
Đây là đầu óc của người ba năm khổ đọc trúng Giải Nguyên?
Hắn chỉ lộ ra một chút manh mối, Trình Khanh đã theo đầu sợi dây suy ra được tám chín phần sự thật!
Người như vậy, vì sao phải làm bằng hữu Thôi Ngạn, mà không phải bằng hữu của chính mình?
Bởi vì Thôi Ngạn được đưa đi thư viện Nam Nghi, mà hắn lại phải giúp đỡ Thôi gia xử lý sinh ý, giao tiếp cùng Thôi Ngạn đều là người đọc sách thông minh như Trình Khanh, Chu Hằng, mà người giao tiếp cùng hắn lại là thương nhân tính toán chi li —— Trình Khanh dùng ngôn ngữ khinh mạn tới kích thích hắn, trong lòng Thôi Bằng có lửa thiêu đốt, khiến hai mắt hắn đỏ bừng, không nghĩ lại cùng Trình Khanh vòng quanh, hắn muốn xé xuống khuôn mặt dương dương tự đắc của Trình Khanh!
"Là hoàng tử."
Thôi Bằng bị nóng giận che mờ, đã mất đi lý trí, hoặc là nói hắn làm thành một chuyện lớn như vậy, thật sự rất muốn khoe ra với người ngoài: "Ta đem Tứ Nương cùng một nửa gia tài của Thôi gia hiến cho hoàng tử, đồng dạng là làm thiếp, làm thiếp của hoàng tử, là tạo hóa của Tứ Nương!"
Trình Khanh thật sự kinh ngạc.
Khó trách Thôi Bằng có dũng khí giết đệ, giết cha, Thôi Ngạn mạng lớn, là bởi vì kịp thời bắt được người thân của Thôi Bằng…… Vương di nương, thê tử và hài tử Thôi Bằng khả năng đều không quan trọng, Thôi Tam Nương và Tứ Nương lại cực kỳ quan trọng, Thôi Bằng hiến gia tài cho hoàng tử, yêu cầu trao đổi ràng buộc lợi ích, nạp Thôi Tam Nương hoặc Tứ Nương làm thiếp, chính là hứa hẹn hoàng tử cho Thôi Bằng.
Thôi gia tuy có tiểu nương tử khác, lại không cùng mẫu thân với Thôi Bằng, Thôi Bằng sao chịu đem cơ hội như vậy cho người khác, chỉ có hai muội muội ruột thịt đi làm hoàng thiếp mới được!
Nhưng mà vấn đề tới.
Hoàng đế từ hai năm trước đã bắt đầu tuyển hoàng tử phi cho các vị hoàng tử, không biết vì sao, hoàng tử phi đến nay vẫn chưa có xác định xuống dưới.
Là vị hoàng tử nào tư khố hư không đến tận đây, vì một nửa gia tài của Thôi gia, còn muốn nạp thứ nữ Thôi gia làm thiếp?
Thế này cũng quá ủy khuất.
Không phải ủy khuất Thôi gia, là ủy khuất vị hoàng tử kia.
Vẻ tươi cười, xuất hiện ở trên mặt Trình Khanh, chậm rãi mở rộng.
"Thôi đại thiếu, nếu ta là ngươi, liền sẽ chạy nhanh gả Thôi ngũ tiểu thư cho Chu Hằng, Thôi gia có đích nữ ở đây, ngươi đưa thứ nữ đi lấy lòng hoàng tử, tâm tư của ngươi như vậy, chỉ sợ sẽ khiến hoàng tử không vui!"
Thôi Bằng là tìm Trình Khanh khoe ra, mà không phải muốn nghe Trình Khanh chỉ điểm.
Không có được đến phản ứng mong muốn, Thôi Bằng thực sự có hơi chút thẹn quá hóa giận:
"Họ Trình, ngươi muốn giảng nghĩa khí, phải vì Thôi Ngạn xuất đầu, liền thỉnh tự tiện đi!"
Thôi Bằng nói qua nói lại với Trình Khanh trong bữa tiệc, vừa rồi Chu Hằng tức giận rời đi ngược lại lại xoay trở về, hướng về phía Trình Khanh lắc đầu: "Không tìm được ngũ tiểu thư, những người khác của Thôi gia cũng bị Thôi Bằng nhốt trong một đại viện tử, thôi Nhị Lang và Thôi Tam lang đều duy trì Thôi Bằng, các thiếu gia còn lại của Thôi gia tuổi không lớn, vốn cũng không thể sử dụng đến."