Kia tính là mâu thuẫn gì nha, càng như là Nhu Gia vì tranh giành tình cảm Tiêu Vân Đình, cố tình nhằm vào Trình Khanh —— Nhu Gia là đầu óc hồ đồ đi, Trình Khanh lại không phải nữ, dù đi lại gần với Tiêu Vân Đình thì cũng có quan hệ gì?
"Chuẩn bị ngựa xe, bổn cung muốn vào cung!"
Trưởng công chúa muốn vào cung diện thánh, trình thẻ bài là có thể xuất nhập cung.
phủ doãn Thuận Thiên Lương Khải Niên thượng tấu sổ con, lại đưa đến ngự tiền sớm hơn một bước so với Trưởng công chúa!
Lương Khải Niên biết phái người đi phủ Trưởng công chúa sẽ tìm xúi quẩy, Trưởng công chúa đuổi người đi, Lương Khải Niên lập tức liền dâng sớ đến ngự tiền, thậm chí không có vòng một vòng đi Nội Các chậm trễ thời gian, Lương Khải Niên dùng thân phận phủ doãn Thuận Thiên trực tiếp dâng sớ lên.
Lương Khải Niên nói án tử tra đến trên đầu Nhu Gia huyện chúa liền vô pháp tiếp tục tra xét, bởi vì phủ Trưởng công chúa cũng không phối hợp điều tra.
"…… Thần lực bất tòng tâm, cung thỉnh thánh tài."
Dưới chân thiên tử, đường đường phủ doãn Thuận Thiên tam phẩm, đối mặt với phủ Trưởng công chúa, thế nhưng cũng hèn mọn như thế?
Hoàng Thượng nhìn sớ, nhất thời suy nghĩ rất nhiều.
Hoàng Thượng nguyện ý cho bào muội địa vị và thánh sủng, là bởi vì ở khi hắn đăng cơ, Phúc Trinh lập công lao lớn, thậm chí ngay cả phò mã của Phúc Trinh, cũng vì trợ giúp hắn bước lên đế vị mà bị trọng thương, mấy năm sau bị thương nặng không trị được, tuổi xuân chết sớm.
Nhưng mà thấy thần tử vốn nên nguyện trung thành với chính mình biểu hiện ra bộ dáng sợ hãi với Phúc Trinh, trong lòng Hoàng Thượng lại có hụt hẫng.
Hết thảy của Phúc Trinh đều là hắn cho.
Quan chức của thần tử cũng là hắn cho.
Một quan to tam phẩm không nên sợ hãi Phúc Trinh.
Nhu Gia chỉ là một huyện chúa, cũng quá cố tình làm bậy một ít!
Trưởng công chúa còn chưa có diện thánh biện bạch, nhìn Lương Khải Niên dâng sớ, ngay cả bản thân hoàng đế đều có vài phần tin việc này là Nhu Gia làm.
Con cháu huân quý ở Quốc Tử Giám ngày thường cà lơ phất phơ không làm việc đàng hoàng, lấy lòng Nhu Gia đều không kịp, quyết không dám oan uổng Nhu Gia.
Nhu Gia phái người đuổi giết Trình Khanh, Hoàng Thượng chỉ tin năm phần.
Nhu Gia làm con cháu huân quý đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, Hoàng Thượng lập tức tin mười phần!
Trình Khanh tốt xấu gì cũng là nhi tử của trung thần, Hoàng Thượng tự mình hạ chỉ ân ấm nhập Quốc Tử Giám, Nhu Gia làm như vậy, là hoàn toàn không suy xét đến mặt mũi của Hoàng Thượng —— chuyện này nếu không bị triều thần biết thì thôi, mấy đứa con cháu huân quý đã bị nha môn Thuận Thiên Phủ mang đi, các triều thần biết là chuyện sớm hay muộn, rốt cuộc không thể giam đám con cháu huân quý ở nha môn Thuận Thiên Phủ cả đời!
Nếu các triều thần đã biết, Hoàng Thượng tưởng không xử phạt Nhu Gia cũng không được.
Hoàng Thượng cho Trình Khanh nhập Quốc Tử Giám đọc sách, Nhu Gia muốn đuổi Trình Khanh rời khỏi Quốc Tử Giám.
Hoàng Thượng đã biết còn không xử phạt, là giẫm đạp uy tín của chính bản thân mình!
Hắn hạ thánh chỉ, còn không có tác dụng bằng lời nói của một huyện chúa nho nhỏ, tính cái gì là miệng vàng lời ngọc?
Các cung nhân hầu hạ ở ngự tiền đại khí cũng không dám suyễn một chút, cũng không biết Lương đại nhân dâng sớ viết cái gì, làm Hoàng Thượng tức giận như thế.
Lúc này, có cung nhân tới bẩm, nói Phúc Trinh Trưởng công chúa vào cung diện thánh.
Hoàng Thượng buông sớ Lương Khải Niên dâng, xoa xoa giữa mày:
"Trẫm hôm nay chính sự bận rộn, bảo nàng mấy ngày nữa lại tiến cung đi."
Hoàng Thượng lại có thể không gặp Phúc Trinh Trưởng công chúa?
Các cung nhân trong lòng thực sự khiếp sợ.
Những năm gần đây, Hoàng Thượng có bao nhiêu sủng tín Phúc Trinh Trưởng công chúa, toàn bộ hoàng cung trên dưới nhiều đôi mắt như vậy đều nhìn thấy, nếu thật là chính sự bận rộn thì thôi, hôm nay rõ ràng……
Cung nhân đều khiếp sợ như thế, có thể nghĩ Phúc Trinh Trưởng công chúa là tâm tình gì.