Vậy cũng quá cầm thú!
Mạnh Hoài Cẩn không chỉ là sư huynh nàng, còn kém một chút đã trở thành dượng nàng.
Ý nghĩ này vừa dâng lên, lập tức bị đánh tan, sắc mặt Trình Khanh dần dần khôi phục bình thường.
Mạnh Hoài Cẩn kinh ngạc, "Mặt ngươi lúc đỏ lúc trắng, có phải do bị đông lạnh hay không?"
Nói xong liền duỗi tay đặt ở trên trán nàng.
Mu bàn tay Mạnh Hoài Cẩn có hơi chút lạnh, trán Trình Khanh tương đối nóng, Trình Khanh mạc danh run lập cập.
Trình Khanh mắng chính mình vài tiếng cầm thú, mặt lại không chịu khống chế lần nữa biến đỏ.
Trình Khanh có một bí mật.
Nàng không chỉ là nhan cẩu, còn là người thích tay đẹp.
Tay Mạnh Hoài Cẩn rất đẹp.
Hiện giờ bàn tay đẹp này đang thử độ ấm trên trán nàng, thật sự là quá phạm quy.
Mạnh Hoài Cẩn không biết biến hóa tâm lý của nàng, lại từ độ ấm rút ra một kết luận: "Đúng là có hơi chút nóng, chờ sau khi về nhà, đi tìm đại phu nhìn xem, nên uống dược liền uống dược, ngươi hiện tại không thể bệnh được."
Nghe thấy tìm đại phu xem bệnh, Trình Khanh theo bản năng ngồi ngay ngắn.
"Hẳn là trong xe quá buồn, không phải nóng lên."
Nàng đâu chỉ là cầm thú, còn là một hoa si!
Từ sau khi lựa chọn nữ giả nam trang tham gia khoa khảo, nên có giác ngộ rời xa sinh hoạt bình thường.
Dù chỉ thưởng thức đơn thuần, cũng có khả năng mang đến bối rối cho người khác.
Nếu nàng có hảo cảm với nam nhân nào, người ta không đáp lại nàng, Trình Khanh sẽ nghẹn khuất.
Nếu thật đáp lại nàng…… xu hướng giới tính của đối phương cũng quá cảm động.
Nghĩ đến chính mình chỉ còn lại hai ba năm để sống, Trình Khanh thở dài, quái lão nhân kia khi nào lại đến tìm nàng, nếu đối phương không nóng nảy, nàng liền phải nóng nảy. Một người ngay cả mạng nhỏ cũng không giữ nổi, nào có tư cách đi yêu đương!
……
Tỳ nữ nói Trưởng công chúa cho mời.
Tiêu Vân Đình đi theo tỳ nữ tới địa phương, nơi nào có Trưởng công chúa, chỉ có Nhu Gia.
Nhu Gia đã thay đổi một bộ váy áo, mí mắt hơi hơi sưng đỏ, liếc mắt đưa tình nhìn về phía Tiêu Vân Đình.
"Đình biểu ca, cảm ơn huynh hôm nay có thể tới, ta biết…… Biết huynh là vì ta mà đến, Đình biểu ca, ta thật sự rất vui vẻ!"
Nhóm con cháu huân quý truy đuổi Nhu Gia, cũng không hoàn toàn vì quyền thế, Nhu Gia kỳ thật kế thừa bộ dạng đẹp của phò mã đã qua đời. Chỉ là tính tình ương ngạnh của Nhu Gia đã kéo chân sau của nàng.
Nhưng đó là Nhu Gia ở trước mặt người khác.
Ở trước mặt Tiêu Vân Đình, Nhu Gia thu hồi tính tình.
Suy nghĩ nàng vừa mới bị tước đoạt phong hào huyện chúa giáng xuống thành hương quân, lại có vài phần đáng thương.
Dù là nam nhân ý chí sắt đá thấy Nhu Gia như vậy cũng sẽ động tâm.
Một quý nữ kiêu căng, toàn tâm toàn ý thích chính mình như thế, là một sự kiện lệnh người sung sướng cỡ nào nha!
Tiêu Vân Đình không phải nam nhân bình thường, người ý chí sắt đá cũng vẫn có trái tim, hắn ngay cả một trái tim sắt đá cũng không có.
"Nhu Gia, ta không phải tới vì ngươi."
"Biểu ca ——"
Mặt Nhu Gia trắng bệch, ba phần đáng thương biến thành bảy phần, trong âm thanh cũng mang lên cầu xin.
"Biểu ca, ta biết huynh có nỗi khổ, bởi vì mẫu thân vẫn luôn không đồng ý, bởi vì thân thể huynh, nhưng ta không ngại, nhất định có thể nghĩ được biện pháp giải quyết!"
Nhu Gia sốt ruột, nàng ở trước mặt Tiêu Vân Đình giải phẫu nội tâm chính mình, muốn Tiêu Vân Đình minh bạch nàng đối đãi với tình cảm là nghiêm túc.
Tiêu Vân Đình lẳng lặng nhìn nàng.
Cảnh đẹp ở trước mặt Tiêu Vân Đình đều ảm đạm thất sắc.
Hắn khoác áo lông cừu, dẫm lên tuyết đọng, một cành mai hồng từ đầu tường dò ra, phụ hoạ cho Tiêu Vân Đình càng thêm tuấn mỹ.
"Nhu Gia, ngươi biết không phải."
"Biểu ca……"
Ánh mắt Nhu Gia trốn tránh, không dám tiếp tục đối diện cùng Tiêu Vân Đình.
Tiêu Vân Đình ngược lại đi tới hai bước: "Ngươi 18 tuổi, tuổi hoa của nữ hài tử chỉ ngắn ngủn mấy năm, không cần lại lãng phí thời gian ở trên người ta, mặc kệ là vị hoàng tử nào cũng tốt, con cháu huân quý nào cũng thế, Trưởng công chúa sẽ vì ngươi chọn lựa một trượng phu tốt. Ta hôm nay tới chính là muốn nói rõ ràng những lời này cùng ngươi, ta không thể đáp ứng tâm ý của ngươi, không phải bởi vì Trưởng công chúa, không phải bởi vì thân thể của ta, chỉ vì ta không thích ngươi mà thôi."