Nhưng án tham ô bạc tai phủ Hà Đài, không phải đã kết án sao?
Du Tam cảm thấy mọi chân tướng đều bị khóa ở trong một gian phòng, hắn có thể thấy căn phòng kia ở nơi đó, tưởng đẩy cửa đi vào, lại phát hiện trên cửa có khóa.
Chìa khóa ở nơi nào hắn chưa tìm thấy.
Nếu tìm được chìa khóa, có thể cởi bỏ lý do vì sao Tiêu thế tử phải cố ý hố Trình Khanh, còn có nguyên nhân quan hệ thân mật giữa Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn, Du Tam chà xát tay, lại có chút hưng phấn!
……
"…… Tiêu thế tử nói xong liền rời đi, hương quân hô vài câu, Tiêu thế tử cũng không quay đầu."
Tỳ nữ nơm nớp lo sợ hồi bẩm, cho rằng Trưởng công chúa sẽ bạo nộ, phủ phục trên mặt đất chỉ còn chờ lửa giận của Trưởng công chúa buông xuống, lại chậm chạp không nghe thấy Trưởng công chúa hạ lệnh trách phạt.
Trưởng công chúa là thật sự không tức giận.
Thậm chí ở trong lòng còn tán thưởng Tiêu Vân Đình biết làm việc.
"Điện hạ, tam hoàng tử cùng tứ hoàng tử cầu kiến."
Trưởng công chúa sai người thỉnh hai vị hoàng tử tiến vào.
Tam hoàng tử vừa tiến đến, liền cướp mở miệng: "Cô mẫu, chất nhi tâm duyệt Nhu Gia biểu muội đã lâu, thỉnh cô mẫu niệm ở phân thượng chất nhi một lòng say mê, gả biểu muội cho chất nhi đi!"
Trưởng công chúa cũng không nghĩ tới tam hoàng tử sẽ trực tiếp ở trước mặt mọi người cầu thú như thế.
"Đây là làm sao vậy?"
Tứ hoàng tử cũng cướp cho thấy cõi lòng, "Cô mẫu, chất nhi cũng muốn cưới biểu tỷ, ngài gả biểu tỷ cho chất nhi đi, chất nhi nhất định sẽ đối xử tốt với biểu tỷ!"
Tam hoàng tử buồn ngực.
Ý cười trên mặt trưởng công chúa càng thêm sâu.
"Hai người các ngươi, không đầu không đuôi như vậy, sao đều bỗng nhiên nói muốn cưới Nhu Gia? Ta chỉ có một nữ nhi, sao có thể gả cho hai người các ngươi, chuyện lớn hôn nhân, cũng không thể do hai người các ngươi chính mình định đoạt, còn phải hỏi qua ý kiến của bệ hạ và mẫu phi các ngươi."
Tam hoàng tử cũng không nghĩ hôm nay cầu thú, hắn là tới đưa than ngày tuyết, không phải tới gõ định hôn sự của chính mình.
Nhưng hắn sẽ không để tứ hoàng tử đi đầu cơ.
Lúc này Nhu Gia đang đứng ở thung lũng, đại hoàng tử và nhị hoàng tử đều tránh đi, ai cầu thú trước, người đó ở trong mắt Trưởng công chúa liền có thành ý nhất.
Tam hoàng tử lúc này mở miệng cố nhiên là bị tứ hoàng tử kích thích, lại cũng không hối hận, vẻ mặt thành khẩn: "Tâm ý của chất nhi, mẫu phi cũng biết rõ, mẫu phi từ trước đến nay luôn tôn trọng chất nhi, chất nhi cưới biểu muội là thân càng thêm thân, mẫu phi chỉ có vui mừng."
Tứ hoàng tử cười ha hả, "Tam ca, ta nghe người ta nói ngươi mới nạp hai mỹ thiếp từ phía nam tới, nếu ngươi thực lòng với biểu tỷ Nhu Gia, sao không cưới chính phi trước mới nạp thiếp?"
Tầm mắt Trưởng công chúa dừng ở trên người tam hoàng tử.
"Thực sự có việc này?"
"Cô mẫu minh giám, bên người chất nhi xác thật có hai người hầu hạ, nhưng không phải mỹ thiếp gì, nếu biểu muội không thích, chất nhi sau khi hồi phủ sẽ đuổi người đi ——"
"Được rồi, ngươi đường đường là hoàng tử, bên người không có người hầu hạ cũng kỳ cục."
Trưởng công chúa căn bản không thèm để ý những việc này, nàng để ý chính là tam hoàng tử có nói dối hay không.
Cũng may tam hoàng tử còn tính là thẳng thắn thành khẩn, Trưởng công chúa cũng liền nhẹ nhàng bóc qua không đề cập tới nữa.
Đừng nhìn tứ hoàng tử lấy chuyện này tới công kích tam hoàng tử, ngay cả tứ hoàng tử mới 16 tuổi, Ninh phi cũng đã an bài đại cung nữ dạy dỗ tứ hoàng tử việc nam nữ.
Đại hoàng tử và nhị hoàng tử cũng vậy, hai người này đều đã hai mươi tuổi, còn chưa cưới chính phi nên cũng không tiện lập trắc phi và nạp thiếp, nhưng nếu nói bên người hai người không có nữ nhân, Trưởng công chúa sẽ cảm thấy chỉ số thông minh của chính mình đã bị vũ nhục.
Trưởng công chúa cũng không có đương trường đồng ý ai, chỉ nói muốn thỉnh Hoàng Thượng làm chủ, còn muốn chính miệng hỏi qua ý kiến của Ninh phi và Hiền tần nương nương.
Không đáp ứng, cũng không cự tuyệt.