Loại chịu đựng này không phải Kiều Tứ Nương ép dạ cầu toàn, mà là nàng phát ra từ nội tâm cảm thấy tứ hoàng tử làm cái gì cũng đều đúng, thường dùng ánh mắt sùng bái nhìn tứ hoàng tử, làm tứ hoàng tử rất là lâng lâng.
Có một tiểu biểu muội thuần túy ái mộ hắn, sùng hắn như vậy, tứ hoàng tử rất khó không động tâm.
Cầu thú Nhu Gia thuần túy là quấy rối tam hoàng tử, tứ hoàng tử cũng có vài phần chờ mong sau khi mở phủ sẽ cưới biểu muội làm chính phi.
Gần đây Phúc Trinh Trưởng công chúa thường xuyên chạy đến trong cung Ninh phi, tứ hoàng tử cũng rất là hối hận.
Ninh phi nhịn một đoạn thời gian, rốt cuộc cũng nói rõ, tứ hoàng tử tới thỉnh an Ninh phi, vừa lúc gặp được việc này. Khi hắn và Kiều Tứ Nương giao hội ánh mắt, chính mình cũng cảm thấy nóng mặt…… Kiều Tứ Nương thẹn thùng tránh đi vào nội thất, tứ hoàng tử tiến lên thỉnh an Ninh phi, Ninh phi mắng nhi tử một trận:
"Chuyện con làm lại mệt bổn cung thế con giải quyết hậu quả, hôm nay bổn cung đã làm rõ việc này cùng Trưởng công chúa, Trưởng công chúa bị mất mặt, coi như đã đắc tội nàng quá mức!"
"Là nhi tử bất hiếu, khiến mẫu phi bị liên luỵ, cô mẫu bên kia, nếu mẫu phi cảm thấy đáng tiếc, không bằng nghĩ biện pháp cho ngũ đệ đi cưới biểu tỷ Nhu Gia, phá hủy liên hôn giữa tam ca và cô mẫu, cũng có thể hòa hoãn quan hệ giữa ngài và cô mẫu."
Tứ hoàng tử phân tích lợi và hại, Ninh phi cũng có vài phần động tâm.
"Trưởng công chúa tâm cao khí ngạo, chưa chắc chịu gả Nhu Gia cho Tiểu Ngũ."
Tứ hoàng tử bĩu môi, "Nếu là trước kia, cô mẫu còn coi thường con, phụ hoàng đã tứ hôn cho đại hoàng huynh bọn họ, lựa chọn của cô mẫu không nhiều lắm, chỉ cần không để tam hoàng tử cưới biểu tỷ Nhu Gia, mẫu phi lại cự tuyệt cô mẫu, hoàng tử tuổi tác gần, không phải chỉ còn ngũ đệ sao?"
Vừa dứt lời, Ngũ hoàng tử liền vào được.
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Ninh phi dừng ở trên người Ngũ hoàng tử, Ngũ hoàng tử mờ mịt vô thố.
"Thỉnh an Ninh mẫu phi."
Ninh phi cười cười, hỏi Ngũ hoàng tử có muốn cưới Nhu Gia không, Ngũ hoàng tử mặt đỏ đến lấy máu, nói chính mình đều nghe quyết định của Ninh mẫu phi và Tứ hoàng huynh.
Ninh phi rất là vừa lòng gật đầu, "Được rồi, ngươi đi bồi mẫu phi ngươi, việc này bổn cung và Tứ hoàng huynh của ngươi đều có an bài."
Ngũ hoàng tử rời tẩm điện Ninh phi, đi đến thiên điện Triệu tiệp dư đang ở.
Triệu tiệp dư đang thêu thùa may vá một chiếc đế giày.
Ngũ hoàng tử không phải lần đầu tiên nhìn thấy Triệu tiệp dư làm giày cho Ninh phi, lại chưa từng có tức giận như lúc này.
Hắn không nghĩ cưới Nhu Gia!
Có lẽ, hắn hẳn nên tìm Tiêu Vân Đình tán gẫu một chút?
……
Sóng ngầm trong hoàng cung kích động, Trình Khanh bên này không rảnh bận tâm.
Thôi Ngạn đến kinh không được mấy ngày chính là kỳ thi hội!
Thi hội chia thành ba tràng, trận đầu ở mùng chín tháng hai.
Từ huyện thí đến thi hương đều phải trải qua soát người kiểm nghiệm, duy độc thi hội không cần.
Đối với Trình Khanh tới nói liền tương đối nhẹ nhàng.
Mùng chín tháng hai, Võ Đại dưỡng thương hai tháng có thể xuống giường.
Ở trên giường nằm hai tháng, Võ Đại rốt cuộc nhặt về được một cái mệnh, trong lúc thương tình lặp lại, lăn lộn một chúng đại phu y quán quá sức, ngày ngày lật sách y thương thảo phương thuốc, tóc và râu đều sắp bị kéo trọc.
Tuy rằng có thể xuống đất, Võ Đại đi đường vẫn cứ suy yếu vô lực.
Ngày Trình Khanh thi hội, Võ Đại có thể không cần người nâng xuống đất đi lại, mấy đại phu y quán đi theo bên người hắn, hỏi hắn có không khoẻ không, Võ Đại lắc đầu.
Nhóm đại phu thở phào nhẹ nhõm:
"Vậy là tốt rồi! Chúng ta cũng coi như có cái công đạo với Trình giải nguyên, chờ hắn tham gia thi hội xong, cũng nên thực hiện hứa hẹn!"
Nhóm đại phu còn nhớ thương sự tình ‘ vi khuẩn ’.