Mai hàn lâm vung tay áo rời đi, chỉ một đoạn đường ngắn ngủn cũng không muốn đồng hành cùng Chương thị lang, thoạt nhìn thực khinh thường hành vi của Chương thị lang.
Chương thị lang cũng hừ một tiếng.
Hoàng Thượng có lẽ là ngẫu nhiên nhớ tới Mai hàn lâm mốc meo ở Hàn Lâm Viện, mới xách Mai hàn lâm ra làm quan chủ khảo thi hội đi!
Với tính tình cổ hủ không biết biến báo này, ngày sau chỉ sợ cũng không có cơ hội được đến trọng dụng.
Suy đoán thánh tâm thì làm sao vậy?
Nếu không phải biết suy đoán thánh tâm, Chương thị lang cũng sẽ không hơn ba mươi tuổi đã đạt đến địa vị cao.
Đạo không giống nhau khó lòng hợp tác, Chương thị lang và Mai hàn lâm đều là quan chủ khảo thi hội, lại không có thể kết giao tình nghĩa, ngược lại còn nhìn nhau không thuận mắt.
Mai hàn lâm một đường đen mặt về đến nhà, tuyên bố Mai phủ không cần lại ‘ đóng cửa từ chối tiếp khách ’.
"Danh sách thi hội đã trình lên ngự tiền, không cần lo lắng có người sẽ chạy tới cửa quan hệ, ta cũng có thể thanh tĩnh mấy ngày."
Mai phu nhân cười nói: "Thanh tĩnh cái gì, chờ yết bảng, cống sĩ tới cửa bái kiến ân sư quan chủ khảo chắc chắn nối liền không dứt."
"Ta chỉ là hàn lâm nghèo không có gì, muốn đi cũng là đi đến chỗ Chương thị lang."
Mai hàn lâm để kiều thê hỗ trợ thay áo ngoài, ngâm chân mình ở trong bồn nước ấm, thoải mái đến hừ hừ.
Chương Thị Lang con đường làm quan xuôi gió xuôi nước như vậy, thậm chí có người tranh chấp, Chương thị lang càng sẽ không buông tay.
Mai hàn lâm nhớ tới khuôn mặt đắc ý dào dạt của Chương thị lang, lúc này cũng không nhịn được tưởng bật cười.
Từ khi nào, hắn cũng giống như Chương thị lang.
Ở Hàn Lâm Viện mười năm, không chỉ có bào mòn nhuệ khí của Mai hàn lâm, còn dạy Mai hàn lâm một ít việc khác. Suy đoán thánh tâm là việc thần tử nên làm, đoán trúng tâm tư của hoàng đế chẳng lẽ nhất định phải biểu hiện ra ngoài sao?
Khoe khoang chính mình thông minh, đồng thời không phải cũng làm cho Hoàng Thượng choáng váng sao.
Mai hàn lâm thoải mái dễ chịu ngâm chân.
"Thi hội xong rồi, Dương gia chắc cũng sắp tới cửa, Kiêm Gia bên kia có quyết định chưa?"
Mai phu nhân vốn dĩ muốn hỏi Trình Khanh có phải có tên trên bảng hay không, Mai hàn lâm nhắc tới chuyện Mai Kiêm Gia, lực chú ý của Mai phu nhân nháy mắt đã bị dời đi.
"Đứa nhỏ Kiêm Gia này tâm sự giấu thật sâu, ta cũng không dám nói, chàng làm cha hãy quan tâm đến nàng một chút, để nàng biết chúng ta đều là chỗ dựa của nàng, nàng mới có thể tùy tâm sở dục làm ra lựa chọn, ta thấy Dương gia cũng không có gì tốt, một cái Hầu phủ vỏ rỗng, không coi ai ra gì, không phải lương xứng, thừa dịp Kiêm Gia cùng Dương Đái Anh kia còn chưa có sinh hài tử, có thể chọn lại."
Mai phu nhân là khuynh hướng bỏ Dương gia qua một bên.
Dù Mai Kiêm Gia nhị gả không được người gia thế cao như phủ Trường Hưng Hầu, nhưng cuộc sống của nữ nhân thư thái hay không, cũng không thể chỉ xem mấy thứ đó.
Mai hàn lâm ừ một tiếng, "Phu nhân vất vả, ta sẽ nói cùng với Kiêm Gia."
……
Thi hội yết bảng tác động tâm vô số người.
Trình Khanh lúc này cũng không ở trong nhà, mà ở hội quán Tuyên Đô.
Ngày mai yết bảng, Trình Khanh, Chu Hằng, thậm chí Đổng Kính Thu đều không phải khẩn trương nhất, Thôi Ngạn mới là.
Thôi Ngạn nhịn đau vào trường thi, lưng đeo áp lực rất lớn.
Trình Khanh chỉ có thể mang đến chút tin tức tốt cho Thôi Ngạn:
"Nghĩ đến chuyện tốt đi, tam hoàng tử sắp có một chính phi cực lợi hại, các cơ thiếp khác của tam hoàng tử rất khó nhấc lên sóng gió, ngươi không cần gấp như vậy."
Cái khác không nói, với tính cách bá đạo của Nhu Gia kia, thành tam hoàng tử phi, Thôi Tam Nương và Thôi Tứ Nương sẽ nếm mùi đau khổ.
Hai người thành thành thật thật còn có con đường sống, nếu muốn ngấm ngầm làm loạn, dù Nhu Gia trị chết tỷ muội Thôi gia, tam hoàng tử rắm cũng không đánh một cái, mỹ nhân dù khó kiếm cũng so ra kém Trưởng công chúa duy trì.