Mai phu nhân thập phần khí phách, "Không cần, trước khi tới Hầu phủ, lão gia nhà ta đã đem việc này phó thác cho ta toàn quyền xử lý, chính ta có thể làm chủ."
Thế tử phu nhân bị nghẹn.
Ngay cả thế tử phu nhân, một hơi vì Dương thế tử sinh ba đứa con vợ cả, vì Hầu phủ làm trâu làm ngựa nửa đời, cũng không dám nói có thể hoàn toàn làm chủ được Hầu phủ —— nếu thế tử phu nhân có thể làm chủ, đã sớm viết một tờ hưu thư ném tới trên mặt Mai Kiêm Gia, nơi nào dựa theo Dương thế tử dặn dò ở tại đây nét mực cùng Mai phu nhân.
Mai phu nhân chỉ là kế thê, nơi nào có thể diện nói thế cha con Mai hàn lâm và Mai Kiêm Gia làm chủ? Thật coi chính mình là mẫu thân ruột của Mai Kiêm Gia sao!
Thế tử phu nhân không nghĩ thấy Mai phu nhân kiêu ngạo, nói thẳng không cố kỵ nhắc nhở một phen thân phận xấu hổ của Mai phu nhân, là kế mẫu không phải mẫu thân ruột, hiện tại một lòng vì Mai Kiêm Gia hết giận, Mai Kiêm Gia thuận lợi hòa li, có thể tái giá một lang quân tốt tự nhiên giai đại vui mừng, nếu tái giá không trôi chảy, chỉ sợ sẽ không trách cha ruột Mai hàn lâm, mà lại trách kế mẫu Mai phu nhân xen vào việc người khác không có tâm tốt.
"Bà thông gia, nếu dựa vào tính nết Kiêm Gia, nàng có thể hòa li một lần cũng có thể hòa li lần thứ hai, trong nhà có kế nữ không an phận như vậy, bà thông gia cũng nên suy xét vì nữ nhi ruột của chính mình, cùng là nữ nhi Mai gia, tương lai ai dám cầu thú mai Nhị tiểu thư? Còn có thanh danh làm quan của Mai đại nhân, hậu trạch không yên ổn, Mai đại nhân cũng không thể chuyên chú con đường làm quan hăm hở tiến lên……"
Thế tử phu nhân nói một chuỗi dài, từng câu đều là lời từ đáy lòng, nơi chốn là vì suy xét cho Mai phu nhân.
Người đều là ích kỷ, thế tử phu nhân không tin thiên hạ có kế mẫu thiệt tình yêu thương hài tử của nguyên phối.
Thế tử phu nhân nói đến miệng khô lưỡi khô, lại thấy Mai phu nhân nhìn chằm chằm chung trà trong tầm tay suy nghĩ xuất thần, thế tử phu nhân không khỏi cất cao âm thanh:
"Bà thông gia cần phải suy xét thật kỹ——"
Mai phu nhân đứng lên, đánh gãy nàng: "Là phủ Trường Hưng Hầu phải suy xét cho kỹ, hai nhà hoà bình chia tay là tốt nhất, nếu Hầu phủ nhất định phải dây dưa, Mai gia chỉ có thể nhờ nha môn Thuận Thiên Phủ tham gia, để nha môn phán Kiêm Gia và lệnh lang hòa li!"
Thế tử phu nhân từng trận choáng váng.
Mai hàn lâm rốt cuộc là cưới vị tục huyền này trở về từ nơi nào, chẳng lẽ không nghe hiểu tiếng người?
Mai phu nhân sợ không chọc chết thế tử phu nhân, còn ở trước mặt đối phương nói thầm:
"Không nghĩ tới phủ Trường Hưng Hầu nghèo thành như vậy, luyến tiếc trả lại của hồi môn cũng thôi đi, còn muốn tìm ra nhiều lý do như vậy, thêm lên mới bao nhiêu bạc, Mai gia lại không chuẩn bị lấy về của hồi môn —— quả nhiên người càng không biết xấu hổ, càng nói chính mình coi trọng thể diện."
Thế tử phu nhân thật sự không chống đỡ nổi, đương trường liền đau đầu, nhắm mắt lại được bọn tỳ nữ Hầu phủ đỡ đi xuống.
Mai phu nhân vỗ vỗ tay áo cũng không có tro bụi, cười lạnh một tiếng, "Chỉ có chút bản lĩnh này, cũng xứng khua môi múa mép đấu cùng lão nương, hừ!"
Mai phu nhân đại hoạch toàn thắng, giết thế tử phu nhân quân lính tan rã.
Cãi cọ hai ba hồi như thế, phủ Trường Hưng Hầu rốt cuộc cũng ý thức được Mai Kiêm Gia quyết tâm hòa li.
Hiện giờ đặt ở trước mặt phủ Trường Hưng Hầu chỉ có hai con đường, một là giống như Mai gia nói rất đúng, hảo tụ hảo tán, không làm bằng hữu cũng không đến mức thành địch nhân; hai là kiên quyết không đồng ý hòa li, Mai gia nhờ nha môn Thuận Thiên Phủ tham gia, hai nhà công kích lẫn nhau, từng bên có tổn thất, từ đây kết thù!
"Dương gia vẫn là thỏa hiệp, hiện giờ rốt cuộc chịu cùng Mai gia bàn bạc chuyện hòa li, Mai tiểu thư sắp thoát khỏi hôn nhân không hạnh phúc, đáng giá uống một chén!"