Hai vị hoàng tử náo loạn biệt nữu, đêm đó Ninh phi liền bị đau đầu, tật này từ khi Ninh phi trẻ tuổi đã có, khi phát tác dùng dược vô dụng, chỉ có dùng tay nhẹ nhàng xoa ấn phần huyệt vị ở đầu mới có thể giảm bớt.
Người hầu hạ bên người Ninh phi không ít, nhưng muốn nói đến công phu mát xa, còn phải là Triệu tiệp dư đã từng làm cung nữ cho Ninh phi.
Triệu tiệp dư có một đôi tay khéo, việc may vá làm tốt, lực độ mát xa cũng không nhẹ không nặng.
Tật đau đầu của Ninh phi vừa bị, cung nữ bên người liền đi mời Triệu tiệp dư.
Một đêm này, Ninh phi thoải mái dễ chịu nằm ở trên giường, Triệu tiệp dư lại ngồi quỳ bên giường, cánh tay treo trên không, vì Ninh phi nương nương xoa ấn huyệt vị một đêm.
Dù cho Ninh phi nương nương đã ngủ, Triệu tiệp dư cũng không thể dừng lại.
Cung nữ nói động tác trên tay Triệu tiệp dư vừa dừng lại, Ninh phi nương nương sẽ bị tỉnh, vì nương nương có thể ngủ ngon, liền phải vất vả Triệu tiệp dư.
"Không vất vả."
Triệu tiệp dư không dám kể công.
Nàng tuy không biết chính mình vì sao lại bị Ninh phi sửa trị, mấy năm nay cũng đã sớm quen.
Chỉ cần nương nương không làm khó nhi tử nàng, Triệu tiệp dư chính mình căn bản không để bụng mấy việc này.
Ngày hôm sau, Ngũ hoàng tử liền nghe nói Ninh phi bị tái phát tật đau đầu, khi đi thỉnh an Ninh phi, hắn còn gặp được Triệu tiệp dư một đêm chưa nghỉ ngơi.
Bàn tay Triệu tiệp dư giấu ở trong tay áo nhẹ nhàng run rẩy.
Ngũ hoàng tử xem ở trong mắt, đau ở trong lòng.
Vừa lúc tứ hoàng tử cũng tới, Ninh phi liền đuổi Triệu tiệp dư và Ngũ hoàng tử đi, hỏi nhi tử của mình:
"Tiểu Ngũ đã đắc tội con như thế nào, khiến con muốn bổn cung sửa trị Triệu tiệp dư?"
Tứ hoàng tử bĩu môi, "Không có gì, đều là một chút việc nhỏ. Mẫu phi, việc hôm qua nhi tử nói ngài đã nghĩ xong chưa?"
Ninh phi trầm ngâm: "Mợ con mấy ngày trước tiến cung cũng đã đề qua, bổn cung vẫn chưa đồng ý, hôm qua con lại nói chính mình cũng nguyện ý. Bổn cung còn nghĩ Chân Chân bất đắc dĩ làm trắc phi, ngày thường thương nàng nhiều hơn một ít cũng được, lại tìm một quý nữ cao môn làm chính phi của con, cũng không tồi."
Ninh phi không để bụng có thể liên hôn với quyền quý hay không, nàng một lòng nhớ thương lôi kéo nhà mẹ đẻ.
Nhưng chất nữ xem trọng nhất lại bị tổn hại danh tiết, chỉ có thể làm trắc phi, vị trí chính phi lại để trống, lấy ra đi liên hôn cũng không phải không được.
Nhưng tẩu tử nhà mẹ đẻ trước đó vài ngày tiến cung, đề ra việc để Kiều Tam Nương làm tứ hoàng tử phi, về sau hai tỷ muội một người giúp tứ hoàng tử xử lý hậu trạch, một người quan tâm chiếu cố tứ hoàng tử, chiếu ứng lẫn nhau, làm tứ hoàng tử không phải lo toan —— Ninh phi lại có vài phần động tâm.
Trong mấy chất nữ, Ninh phi thật là càng thiên vị Kiều Ánh Chân hơn, nhưng Kiều Ánh Chân thật đúng là không lanh lẹ bằng tỷ tỷ Kiều Tam Nương.
Ninh phi vẫn còn chần chờ, tứ hoàng tử sau khi hồi cung lại nhắc tới chuyện này, thế nhưng cũng tán thành để Kiều Tam Nương làm chính phi.
"Mẫu phi, nhi tử đã suy nghĩ cẩn thận, quý nữ cao môn tốt thì có tốt, nhưng sau khi vào cửa lại ức hiếp Chân Chân biểu muội thì làm sao bây giờ? Đã ủy khuất biểu muội làm trắc phi, lại để biểu muội bị chính phi ức hiếp, trong lòng nhi tử không đành lòng…… Huống chi phụ hoàng trong lòng có thiên hạ, chỉ biết vì nhi tử mà coi trọng con dâu, nào có trái lại vì con dâu mà coi trọng nhi tử!"
Cái gì kêu là quý nữ cao môn?
Cạnh cửa dù cao, còn có thể cao hơn hoàng thất được chắc!
Tứ hoàng tử đối với hành vi ba vị hoàng huynh lúc trước nhảy lên nhảy xuống đều muốn cưới Nhu Gia thực không cho là đúng.
Ý tưởng của hai mẹ con kỳ thật đều không sai biệt lắm, nhưng Ninh phi làm phi tần nhiều năm, biết rõ hai nữ nhân một khi muốn cướp đoạt sủng ái của một nam nhân, tỷ muội tình thâm gì đều thành hư vô.