Nhưng sau khi thi đậu cử nhân, lại kêu hắn khảo lên trên, động lực của Du Tam kém hơn cả Thôi Ngạn.
Quả nhiên ở trong thi hội Du Tam liền rơi bảng.
Trình Khanh còn tưởng rằng chính mình khinh bỉ “tỉnh” Du Tam, Du Tam đuổi theo ra tới, chính là hướng nàng nói lời cảm tạ.
Lại như thế nào cũng không thể tưởng được Du Tam thức tỉnh là hạ quyết tâm bỏ văn theo võ, muốn sửa đi chiêu số quan võ, còn muốn đi vào Cẩm Y Vệ xú danh rõ ràng!
Trình Khuê cũng không nghĩ tới.
Trình Khuê vì bạn tốt cao hứng, sau khi cùng Trình Khanh chia ra về đến nhà mới biết được mẫu thân và tổ mẫu các nàng lên kinh.
Nhưng tình huống của tổ mẫu Chu lão phu nhân không tốt lắm, vừa đến kinh thành liền hộc máu hôn mê.
Hỏi ra mới biết được, Chu lão phu nhân là chính mình tức giận làm hôn mê chính mình, tới kinh thành liền phải đi cửa trái Trường An xem bảng vàng, xem xong bảng vàng lại không tiếp thu được sự thật Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ.
Trình Khuê khó hiểu: “Tổ mẫu còn nhìn chằm chằm Trình Khanh làm cái gì, chúng ta đã sớm phân gia!”
Nơi này là kinh thành, họ Trình đấu đá nội bộ, người khác càng dễ tiêu diệt từng bộ phận, nơi nào có đạo lý đấu tranh nội bộ.
Trình Khuê không chỉ có nghi hoặc, còn rất là mất mát.
Là chính mình không đủ ưu tú, làm tổ mẫu thất vọng rồi sao?
Đứng thứ bảy giáp hai, đã là thành tích thi đình thực tốt, tính cả ba người đứng đầu ở giáp một, hắn vừa lúc xếp thứ mười cả nước.
Nói cách khác, ba năm một hồi đại bỉ, toàn bộ Đại Ngụy chỉ có chín người lợi hại hơn so với hắn!
Nhưng như thế so sánh với Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ vẫn cứ là không đủ, cho nên tổ mẫu mới thất vọng……
Chung thị nhìn biểu tình ảm đạm của nhi tử, răng hàm sau đều thiếu chút nữa cắn.
—— thật là lão bà tử chết tiệt, thế nhưng làm hại Khuê ca thương tâm như thế!
Nếu không phải sợ sau khi bà mẫu chết trượng phu và nhi tử sẽ phải để tang, Chung thị căn bản không nghĩ cứu Chu lão phu nhân.
Chung thị đều biết tính nghiêm trọng, Trình Tri Tự liền càng khẩn trương.
Mặt mũi Lại Bộ thị lang không nhỏ, dược tốt cùng đại phu tốt thay phiên ra trận, mệnh của Chu lão phu nhân hiểm hiểm được bảo vệ, nhưng để lại di chứng không nhỏ.
Đại phu tuy rằng diệu thủ hồi xuân cứu mệnh Chu lão phu nhân, lại cũng nói thẳng vô lực vì Chu lão phu nhân trị tận gốc.
Mày Trình Tri Tự nhăn chặt không buông ra qua.
Nhìn mẫu thân nằm ở trên giường hơi thở mong manh, Trình Tri Tự thở dài, dặn dò thê tử Chung thị về sau phải đi theo lão nhân gia.
“Nàng vất vả!”
“Đều là thiếp thân nên làm.”
Chung thị âm thầm hộc máu.
Bà mẫu lần này tuy rằng nhặt về một cái mệnh, về sau lại thật thành lão tổ tông mọi người nhị phòng cần phải theo?
Trình Tri Tự vừa đến Lại Bộ, tự thân liền rất bận rộn, gia trạch còn không yên, cũng phạm sầu.
Nhọc lòng xong bệnh của lão mẫu thân, còn phải nhọc lòng Trình Khuê khảo thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện.
Giáp một nhẹ nhàng nhất, Trình Khanh, Đàm Kinh Nhai và Đổng Kính Thu ba người, rất nhanh đi vào Hàn Lâm Viện báo danh, ba người này là không cần thi thứ cát sĩ, trực tiếp liền có chức quan.
Trình Khanh là từ biên soạn lục phẩm Hàn Lâm Viện, Đàm Kinh Nhai và Đổng Kính Thu lại là từ biên tu thất phẩm Hàn Lâm Viện.
Đây là khởi điểm cao không giống người thường dành cho ba người giáp một.
Về phần ba người ai sẽ được thăng chức trước, liền phải bằng bản lĩnh của bản thân.
Trình Khanh là người không chịu lãng phí cơ hội, trên đại điển Truyền Lư hoàng đế đối với bài thi vấn đáp của nàng thực cảm thấy hứng thú, lại cho phép nàng trình sổ con, sau khi đi Hàn Lâm Viện báo danh, chuyện thứ nhất Trình Khanh phải làm chính là mở rộng thâm nhập bài làm thi đình, viết thành tấu chương đệ lên.
Chuyện này Trình Khanh thực coi trọng, đặt ở cấp bậc tối ưu.
Nàng cũng không phải một người đóng cửa làm xe, một bên viết còn một bên dò hỏi ý kiến của Mạnh Hoài Cẩn.