Không chỉ có Tiêu Vân Đình, hoàng tử và hoàng thất tông thân cũng phải đi, nếu Nhu Gia nháo ra chuyện gì, bảo tam hoàng tử xuống đài như thế nào được?
“Mẫu thân, nữ nhi biết nặng nhẹ, Thiên Thu Yến lần này, nữ nhi khẳng định không làm cho mẫu thân mất mặt.”
Nhu Gia ngồi đoan trang, từ mặt bên xem, dáng vẻ tuyệt đẹp, trên mặt treo ý cười gãi đúng chỗ ngứa, làm nàng thoạt nhìn thập phần nhu mỹ.
Hóa ra chỉ cần chịu hạ công phu, khí chất một người đều có thể thay đổi từ trong ra ngoài.
Nhu Gia cũng có mê mang: “Mẫu thân, hoàng đế cữu cữu năm nay vì sao phải làm Thiên Thu Yến cho Hoàng Hậu? Con cho rằng hoàng đế cữu cữu đối với Hoàng Hậu đã ——”
“Đã cái gì, đối với Hoàng Hậu đã không có tình cảm?”
Nhu Gia khẽ ừm một tiếng.
Phúc Trinh Trưởng công chúa nhíu mày, “Không phải như vậy, Hoàng Hậu cùng hoàng đế cữu cữu của con tình cảm cũng không nhạt giống như thoạt nhìn, nếu nàng thật sự vô sủng, nhiều năm như vậy đã sớm bị Thục phi các nàng kéo xuống khỏi vị trí Hoàng Hậu. Hoàng Hậu khi còn trẻ nổi danh khắp kinh thành, cùng Nghiệp Vương phi được xưng là minh châu kinh đô, hoàng đế cữu cữu con thật vất vả mới cầu thú được nàng, hai người tình cảm cũng từng rất tốt, sau này nhi tử của Hoàng Hậu chết yểu, nàng và hoàng đế cữu cữu con mới sinh hiềm khích.”
Nhu Gia kinh hãi: “Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử?”
Phúc Trinh Trưởng công chúa vô ngữ, “Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử rất kỳ quái sao? Nữ tử thế gian, ngoại trừ không thể sinh, ai cũng có thể dựng dục con nối dõi, Hoàng Hậu là mẫu nghi thiên hạ, dù cho thân thể có chút tật xấu, ngự y viện cũng không phải bài trí!”
Có bệnh liền trị.
Các ngự y có bản lĩnh hay không, Phúc Trinh còn không rõ ràng lắm sao.
Trị ngoại thương khả năng không am hiểu, trị phụ khoa lại mỗi người đều có tuyệt kỹ, đây là tay nghề các ngự y đời đời tương truyền.
Làm Nhu Gia kỳ quái không phải Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử, mà là Nhu Gia cũng coi như lớn lên ở trong cung, lại chưa từng nghe qua Hoàng Hậu từng có con nối dõi.
Phúc Trinh nhàn nhạt nói: “Bởi vì hài tử kia chết yểu khi tuổi còn quá nhỏ, chưa kịp xếp thứ tự, Hoàng Hậu sau nghi mất con bi thống dị thường, hoàng đế cữu cữu của con cũng không cho các cung nhân nhắc tới, miễn làm Hoàng Hậu thấy cảnh thương tình, khi đó con còn chưa có sinh ra, sao có thể biết được? Được rồi, không cần đề cập đến chuyện xưa, bổn cung chính là định nói cho con, Hoàng Hậu và hoàng đế cữu cữu tuy rằng sinh hiềm khích, tình nghĩa phu thê từ thiếu niên sẽ không hoàn toàn biến mật, trong Thiên Thu Yến, khi con thấy Hoàng Hậu cũng cần cung kính một chút!”
Ánh mắt Nhu Gia chợt lóe.
Nàng đã phải gả cho tam hoàng tử, tự nhiên hy vọng tam hoàng tử có thể làm Thái Tử.
Đột nhiên phát hiện Hoàng Hậu không phải là vô sủng như mọi người vẫn tưởng, Nhu Gia liền nghĩ có thể lợi dụng một phen hay không.
—— dù sao Hiền tần sinh ra tam hoàng tử cũng không thể mang đến trợ lực cho tam hoàng tử, vừa lúc Hoàng Hậu không nhi tử, hai bên vì sao không theo như nhu cầu?!
Nhu Gia đã suy nghĩ sự tình kết minh cùng Hoàng Hậu nương nương.
Trên thực tế, phi tần có nghi hoặc giống cùng Nhu Gia không ít.
Nếu không còn tình cảm với Hoàng Hậu, làm sao lại hưng sư động chúng vì Hoàng Hậu tổ chức Thiên Thu Yến.
Ninh phi là sau khi hoàng đế đăng cơ mới tiến cung, khi nàng tiến cung đế hậu đã sinh hiềm khích, không chính mắt nhìn thấy tình hình khi đế hậu phu thê ân ái, hơn nữa sau khi Ninh phi tiến cung trường sủng không suy, nàng đối với hoàng đế có chân tình.
Có chân tình, mới có thể ghen ghét.
Hành sự ương ngạnh, tuyên cáo chủ quyền.
Một bên muốn cùng các phi tần địa vị cao so sánh, một bên còn muốn đề phòng tiểu phi tần tuổi trẻ xinh đẹp thượng vị, Hoàng Thượng có thể mưa móc đều dính, nhưng không thể đối với các tiểu phi tần chân chính để bụng.