Thôi thái thái nghĩ đến trường hợp như vậy, cười đến đôi mắt đều nheo lại.
Thôi lão gia lại không nghĩ việc vặt trong nhà.
Thôi Ngạn cao trúng tiến sĩ giáp hai, Thôi lão gia vui mừng đến thân thể đều cường kiện hơn không ít. Tâm tình tốt, thân thể cũng khôi phục mau, Thôi lão gia tích cực chữa bệnh, tích cực rèn luyện, hiện giờ đi đường không có vấn đề gì lớn, chỉ là cánh tay còn chưa sử dụng được lực.
Đây đều là việc nhỏ, hắn lại không cần tự mình đi dọn hàng hóa.
Nhi tử tranh đua như vậy, Thôi lão gia càng không thể kéo chân sau.
Thôi Ngạn không chỉ phải làm quan, còn phải làm đại quan.
Thôi lão gia tưởng chính là như thế nào kiếm nhiều bạc lót đường cho Thôi Ngạn !
Bán nước hoa vẫn có thể giữ lại, nhưng cũng chỉ đủ kiếm chút tiền, muốn đại phú đại quý không quá khả năng, tới kinh thành còn phải nghĩ phương pháp khác.
Thôi Lai Phú lão gia đến trung niên, vẫn thoả thuê mãn nguyện.
Thôi gia lần này lên kinh, ngoại trừ mang theo mẫu thân và muội muội Chu Hằng, còn có gia quyến của Võ Nhị, Võ Đại, Trình Ngũ lão gia phái mười mấy gia đinh hộ tống đoàn người Thôi gia lên kinh, gia đinh tới kinh thành đều sẽ không trở lại Nam Nghi, sẽ lưu tại bên người Trình Khanh.
Xa rời quê hương, bọn gia đinh không có chút nào kháng cự.
Bọn họ một đường yên lặng chiếu cố mọi người.
Nghe nói Võ Đại cứu Trình Khanh thiếu gia bị trọng thương, Trình Khanh thiếu gia đã bỏ ra đại giới thật lớn mới cứu được Võ Đại trở về, không chỉ có như thế, Trình Khanh thiếu gia còn nhận lời sẽ cho hài tử Võ Đại thoát nô tịch, dạy nhi tử Võ Đại đọc sách…… Trình Khanh thiếu gia và Ngũ lão gia sẽ không bạc đãi người phía dưới, bọn gia đinh đối với mệnh lệnh về sau đi theo Trình Khanh không chỉ có không kháng cự, còn thực chờ mong!
Mùng chín tháng 5, trước Thiên Thu Yến.
Trình Khanh lại lần nữa thẩm tra đối chiếu lưu trình Thiên Thu Yến một chút.
Nàng nhìn danh mục công việc nhíu mày: “Cẩm Y Vệ sao lại lâm thời thay đổi người?”
Danh sách Cẩm Y Vệ thay phiên có biến hóa rất nhỏ, một tổng kỳ bị thay đổi đi xuống, tên trên đỉnh rõ ràng là Du Tam!
“Trình đại nhân, tổng kỳ ban đầu bị bệnh cấp tính, Cẩm Y Vệ bên kia liền phái Du tổng kỳ thay thế……”
Trình Khanh còn muốn nói cái gì, Tiêu Vân Đình đã đi tới, từ trong tay nàng rút ra danh sách Cẩm Y Vệ thay phiên công việc.
“Việc này Lạc đại nhân đã báo cho bổn thế tử, cứ dựa theo danh sách này mà làm.”
Trình Khanh cũng không nghĩ cố ý chắn đường Du Tam tiến tới, nàng là sợ xảy ra việc gì, có người lợi dụng việc nàng và Du Tam là đồng môn mà kéo nàng xuống nước.
Nếu Lạc Đồng Tri đã chào hỏi qua cùng Tiêu Vân Đình, chính Tiêu Vân Đình đồng ý, như thế nào cũng không trách được đến Trình Khanh, nàng sẽ tự nhiên thuận nước đẩy thuyền!
Thiên Thu Yến chi tiết rườm rà, Kim Ngô Vệ và Cẩm Y Vệ thay phiên canh gác đều được Trình Khanh gọi tới, mỗi người phụ trách phương vị nào, Trình Khanh đều luôn mãi xác nhận.
Thứ nhất là nghiệm xem thị vệ.
Thứ hai còn phải nghiệm xem cung nhân làm việc trên Thiên Thu Yến.
Trình Khanh chia các cung nhân thành ba người một tổ, cùng tổ phàm là có một người nổi lên ý xấu, ba người phải chịu tội liên đới!
Còn có Ngự Thiện Phòng, đồ ăn do ngự trù nào làm, rượu do ai phụ trách, toàn bộ đều phải ký tên xác nhận.
Một quan viên Hồng Lư Tự cảm thấy Trình Khanh cầm lông gà làm lệnh tiễn, khiến lưu trình Thiên Thu Yến quá phức tạp.
Trình Khanh vừa rồi không đồng ý Cẩm Y Vệ lâm thời đổi mới danh sách, đã kinh động Lạc Thuân, Lạc Thuân lại đây đứng nhìn trong chốc lát, nói với Tiêu Vân Đình cười:
“Trình đại nhân làm việc thật là cẩn thận, nếu hắn không phải Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, bản quan thật đúng là muốn đem hắn tới Cẩm Y Vệ làm việc.”
Lạc Thuân nói, chính là thuận miệng khen tặng Trình Khanh.
Tiêu Vân Đình gật đầu, “Hoàng Thượng thánh minh, cho Trình biên soạn tham gia Thiên Thu Yến, không có Trình biên soạn dốc hết sức lực xử lý những việc này, ta sẽ phải vất vả.”