Hai vị nương nương đâm nhau, cũng không ai khó xử Liễu thị, Thái Hậu xua xua tay, Liễu thị lại có thể cứ như vậy nhẹ nhàng qua ải.
Các phi tần trong cung đã quen với trường hợp như vậy, nhóm mệnh phụ lại rất xấu hổ.
Tất cả mọi người chỉ có thể coi như không nghe thấy, không nhìn thấy, giả câm vờ điếc ăn xong cung yến là tốt nhất.
Khôn Ninh Cung bên này, nhóm mệnh phụ vẫn còn đang dựng lỗ tai nghe cung nhân giảng tứ hoàng tử kính hiến kỳ thạch phượng hoàng, một đội cấm quân mặc giáp bước nhanh tiến đến, bao vây Khôn Ninh Cung, có mấy mệnh phụ nhát gan, đâm ngã mấy người trước bàn.
"Làm càn! Thái Hậu nương nương ở đây, người nào dám quấy nhiễu."
"Thái Hậu nương nương thứ tội, ti chức phụng mệnh tới Khôn Ninh Cung bảo hộ an nguy của Thái Hậu và chư vị nương nương."
Các nữ quyến thân ở Khôn Ninh Cung, có thể có nguy hiểm gì?
Phản ứng đầu tiên của Thái Hậu là trong cung có thích khách vào, vội vàng truy vấn an nguy của hoàng đế.
Toàn bộ Khôn Ninh Cung rối loạn lên, mỗi người đều cảm thấy bất an.
Đầu lĩnh cấm quân cũng sợ làm quý nhân hoảng sợ, liền kể lại chuyện đã phát sinh ở Hoàng Cực điện.
Liễu thị một lòng bất ổn.
Không biết Trình Khanh có phải chịu liên lụy hay không.
Thục phi lại nghe ra không thích hợp, "Chỉ là kỳ thạch bị nát, Hoàng Thượng phái cấm quân tới Khôn Ninh Cung làm gì?"
Cấm quân đầu lĩnh ấp úng, Phúc Trinh Trưởng công chúa đỡ Thái Hậu nương nương quát lớn nói:
"Đã xảy ra chuyện gì, ở trước mặt Thái Hậu nương nương, ngươi cũng dám lừa gạt?!"
Đầu lĩnh cấm quân sau đó mới nói chuyện phát sinh ở Hoàng Cực điện.
Hoàng Hậu đang làm yếm thắng chi thuật?
Mấy câu đơn giản, Phúc Trinh đã có thể dự kiến bão lốc sắp phát sinh.
Thân thể Thái Hậu nương nương cũng lung lay.
"Hoàng Hậu hiền lương cung thục, sẽ không làm loại sự tình này."
Nhóm mệnh phụ sau đó mới phản ứng lại đây, cấm quân căn bản không phải tới bảo hộ các nàng, mà là muốn trông giữ các nàng, không cho các nàng ở Khôn Ninh Cung tùy ý đi lại, để phương tiện hoàng đế phái người tới điều tra Khôn Ninh Cung.
Chúng mệnh phụ im như ve sầu mùa đông, không người dám nói chuyện, sợ bị liên lụy trong đó!
Chung thị là mẫu thân của Trình Khuê, lúc này lại thật đồng tình Liễu thị.
Thế này cũng quá xui xẻo.
Trình Khanh lần đầu tiên nhận sai sự, liền gặp phải loại sự tình này.
Sai sự không làm tốt cũng thôi đi, nếu vô ý nhấc lên quan hệ cùng ‘ yếm thắng chi thuật ’, mất chức quan đã là trừng phạt nhẹ nhất!
Trình Lục phu nhân Tần thị chần chờ mấy tức, vẫn hướng Liễu thị vẫy tay.
"Ngươi đi theo bên người ta, lát nữa nếu Khôn Ninh Cung loạn lên, ngươi đừng cách ta quá xa."
Tần thị nhỏ giọng dặn dò.
Liễu thị cũng không làm ra vẻ, "Lục thẩm, cháu hiểu được."
Tần thị dù sao cũng là phu nhân Thượng Thư, nếu Khôn Ninh Cung có rối loạn, cấm quân sẽ không quá thất lễ.
Chung thị cũng nhích lại gần.
Một gia tộc khi gặp phải nguy cơ cần đoàn kết.
Liễu thị có chống đỡ, tâm cũng yên ổn hơn rất nhiều.
Trình Khanh là hài tử Liễu thị thân thủ nuôi lớn, Liễu thị đối với Trình Khanh có tin tưởng, tin tưởng Trình Khanh sẽ không trộn lẫn vào chuyện như vậy!
Các nữ quyến Trình gia ôm thành đoàn chống đỡ lẫn nhau, đều cảm thấy Trình Khanh sẽ không ngốc như vậy, nhưng người khác lại không có tin tưởng với Trình Khanh.
Lục Nguyên Cập Đệ cũng không thể che giấu sự thật Trình Khanh mới 17 tuổi.
Người trẻ tuổi không cẩn thận, chỉ vì cái trước mắt đi lầm đường, sẽ không có cơ hội quay đầu.
Cung yến ở Khôn Ninh Cung cũng không tiến hành nổi nữa, cấm quân vây quanh cung, hạn chế nhóm mệnh phụ đi lại, Thái Hậu nương nương đã được nâng vào trong phòng nghỉ ngơi, dư lại đám người Thục phi, Huệ phi, đồng dạng không được rời đi.
Chúng phi tần cũng không ngốc, lúc này sẽ không ai nháo đi, đừng nói cấm quân có cho hay không cho các nàng đi, dù cho đồng ý các nàng rời đi Khôn Ninh Cung, cũng không ai nguyện ý rời đi.
Kẻ chột dạ sẽ ồn ào không thôi, ai cũng không muốn nhấc lên quan hệ cùng ‘ yếm thắng chi thuật ’.