Sau Thiên Thu Yến, Thái Hậu nương nương liền ngã bệnh.
Thục phi và Huệ phi vội vàng đi Thọ Khang Cung hầu bệnh, cũng không thấu đến bên người hoàng đế.
Ninh phi cũng muốn học hai người này, nhưng đại hoàng tử và nhị hoàng tử lại không ở trong tay Cẩm Y Vệ, Thục phi và Huệ phi tự nhiên an tâm.
Tứ hoàng tử bên kia một chút tin tức đều không đến trong tay Ninh phi, Ninh phi cũng không xác định tứ hoàng tử sẽ nói cái gì với Cẩm Y Vệ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Thừa Ân hầu phủ bị trừ tước, chuyện này cuối cùng tất nhiên là Hoàng Hậu bị hạch tội.
Ninh phi nhẹ nhàng thở ra, thu thập chính mình một phen, mệnh phòng bếp nấu canh bổ dưỡng, muốn đích thân đưa đi Càn Thanh cung.
Nàng thay cung trang minh diễm lượng sắc, đang muốn xuất phát, cung nhân tới báo, nói Triệu tiệp dư nhìn không tốt lắm.
"Nương nương, có phải nên tuyên ngự y đến xem hay không, Triệu tiệp dư đã hai ba ngày chưa ăn một hạt gạo."
Ninh phi cười lạnh, Ngũ hoàng tử ở trên Thiên Thu Yến cố sức lấy lòng Hoàng Hậu, lại thiếu vài phần vận khí, Hoàng Hậu tuy rằng khen Ngũ hoàng tử, lại tự thân cũng khó bảo toàn, cơ hội cho Ngũ hoàng tử xuất đầu hóa thành bọt nước.
Triệu tiệp dư sau khi biết việc này, vốn chính là lá gan chuột nhắt, đã chính mình hù chết chính mình.
Ninh phi vốn định nói mời ngự y cái gì, chết là xứng đáng, tuy nhiên nghĩ lại, bỗng cười:
"Chạy nhanh đi mời ngự y, Triệu tiệp dư sắp không qua khỏi, bổn cung muốn tự đăng báo cho bệ hạ, mong bệ hạ chấp thuận cho Ngũ hoàng tử tới thăm mẫu thân!"
Triệu tiệp dư thường xuyên sinh bệnh, nhưng ở cùng một cung với Ninh phi, nói là Tiệp Dư nương nương, đãi ngộ hằng ngày còn không bằng đại cung nữ trước mặt được sủng ái của Ninh phi.
Mười lần, cũng chỉ có một hai lần có thể tuyên ngự y chẩn trị, phần lớn thời điểm đều dựa vào Triệu tiệp dư chính mình vượt qua.
Tín niệm chống đỡ Triệu tiệp dư sống tiếp, chính là Ngũ hoàng tử.
Ở trước khi nhìn thấy Ngũ hoàng tử ra cung khai phủ, cưới thê sinh con, Triệu tiệp dư thật không yên tâm nhắm mắt…… nhưng Triệu tiệp dư lần này bệnh đến mãnh liệt, cả người đã nóng đến mơ hồ, ba ngày chưa ăn một hạt gạo, nhìn đã là thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, Triệu tiệp dư mơ màng hồ đồ, chính mình cũng cảm thấy lúc này đã không chịu nổi nữa.
Triệu tiệp dư bệnh tình nguy kịch không nghĩ đến hạn cuối của Ninh phi sẽ thấp như vậy, ngay cả bệnh của nàng nguy cấp cũng có thể lợi dụng một phen.
Ngự y tới chẩn trị cho Triệu tiệp dư, nói Triệu tiệp dư là mệt nhọc quá độ, trước mắt không dễ qua, cũng chỉ còn hai ngày.
Ninh phi sai người tiễn ngự y đi, liền đến Càn Thanh cung cầu kiến hoàng đế.
Hoàng đế không nghĩ thấy Ninh phi.
Thấy Ninh phi, khẳng định muốn nói đến tứ hoàng tử.
Nào biết Ninh phi sai người thông báo, lại nói Triệu tiệp dư không được, cầu hoàng đế chuẩn Ngũ hoàng tử hồi cung hầu bệnh.
Triệu tiệp dư không được?
Biết Ninh phi là vì Triệu tiệp dư mà đến, hoàng đế mới gặp.
Ninh phi tiến vào liền quỳ xuống:
"Triệu tiệp dư chỉ có một nhi tử là Ngũ hoàng tử, mẫu tử tình cảm thâm hậu, bệ hạ cho Ngũ hoàng tử đi đến trong cung thần thiếp hầu bệnh Triệu tiệp dư đi!"
Hoàng đế không nói một lời, cũng không đi đỡ Ninh phi, làm Ninh phi có hơi chút chột dạ.
"Bệ hạ ——"
"Trẫm trước kia cũng không biết, ái phi cùng Triệu tiệp dư có tình cảm thâm hậu như vậy."
Triệu tiệp dư thị tẩm một lần liền mang thai, mười mấy năm qua lại chưa thừa sủng, không phải hoàng đế nhìn mặt Triệu tiệp dư không hạ được miệng, mà là Ninh phi ghen tuông, đẩy cung nữ chính mình ra thừa sủng, lại không nhìn được cung nữ chân chính được sủng ái, muốn một mình bá chiếm sủng ái của hoàng đế.
Trong lòng hoàng đế biết rõ ràng, nhưng sủng Ninh phi, đối với Triệu tiệp dư xuất thân cung nữ có cũng được, không có cũng được, không so đo.
Hiện tại Triệu tiệp dư bệnh tình nguy kịch, Ninh phi tới Càn Thanh cung vì Triệu tiệp dư cầu tình, hoàng đế tự nhiên không tin.