Đây cũng lý do hoàng đế đối với tứ hoàng tử đặc biệt tức giận, tứ hoàng tử không xác định chất lỏng ‘ kỳ thạch phượng hoàng ’ là cái gì, lại dám đưa cục đá đến Hoàng Cực điện, vì hãm hại Hoàng Hậu còn an bài người làm vỡ cục đá.
Nghe nói thị lực một con mắt của Du Hiển bị hao tổn, về sau khả năng sẽ không tốt trở lại, Du phu nhân ở nhà khóc rất lâu, tránh trượng phu đi Lạc phủ vấn an nhi tử, lúc gần đi lại nhét cho Du Hiển không ít ngân phiếu, nói Du Hiển ở nhờ Lạc phủ chung quy không phải nhà chính mình, không dám da mặt dày tiêu bạc Lạc phủ, cũng đừng ủy khuất chính mình, đỉnh đầu thiếu thì trộm đi truyền lời nhắn cho Du phu nhân.
Du Hiển làm sao thiếu bạc được, Lạc Thuân coi hắn như nhi tử, Lạc Thuân bên ngoài cõng bêu danh đoạn tử tuyệt tôn, không gom tiền thực xin lỗi chính mình, cuộc sống thật sự là rất phú quý.
Nhưng Du Hiển cũng không cự tuyệt tâm ý của mẫu thân, không thu bạc, nương hắn sẽ không yên tâm.
"Mẫu thân yên tâm đi, bệ hạ ra lệnh cho ngự y viện, bảo bọn họ mặc kệ nghĩ biện pháp gì, đều phải chữa khỏi đôi mắt cho nhi tử, hơn nữa, hư nhất cũng chỉ là một con mắt xem mơ hồ, một con mắt khác không phải không có việc gì sao? Mẫu thân cứ coi như con khoa khảo quá vất vả, làm hỏng đôi mắt, mẫu thân đi Quốc Tử Giám nhìn xem, giám sinh mắt không tốt có rất nhiều!"
Du phu nhân một bên khóc một bên muốn mắng người.
Hài tử thúi này, còn dám đề cập đến khoa khảo?
Nếu không phải Du Hiển khăng khăng từ bỏ khoa khảo, làm sao gặp phải nguy hiểm như vậy.
Bỏ đi, đứa nhỏ này mắt chưa lành, vẫn nên đừng làm hắn thương tâm khổ sở.
Trình Khuê tới gặp Du Hiển, Du Hiển ôm bả vai hắn:
"Hảo huynh đệ, ngươi là thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, ta là Cẩm Y Vệ bách hộ, hai ta lui tới nhiều, đối với quan thanh của ngươi không tốt."
Trình Khuê thu hồi thiếp cưới trên tay, "Ngươi nói không sai, rượu mừng của ta và Cao tiểu thư, ngươi liền không cần tới uống, đưa tiền biếu tới là được."
Du Hiển một phen đoạt lấy thiếp cưới nhét vào trong lòng ngực, cười ha ha: "Khó mà làm được, Cẩm Y Vệ cũng không có hại!"
……
Khôn Ninh Cung bỏ lệnh cấm, chuyện thứ nhất Hoàng Hậu làm, không phải vì Thừa Ân hầu phủ cầu tình, mà là triệu nữ quyến hai nhà Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn vào cung.
Hoàng Hậu đã biết bốn người Trình Khanh ở trong ‘ vụ án yếm thắng ’ ra lực, nhưng Tiêu Vân Đình và Ngũ hoàng tử còn có thể tiến cung gặp Hoàng Hậu, Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn lại là ngoại thần, Hoàng Hậu chỉ có thể gặp nữ quyến hai nhà, biểu đạt cảm tạ.
Liễu thị không nghĩ mang hai nữ nhi vào cung, tuy nhiên ý chỉ của Hoàng Hậu nương nương lại không thể cãi lời.
"Hoàng Hậu nương nương hẳn là có ý tốt."
Trình Khanh an ủi Liễu thị, "Không có quan hệ, trước mắt trong cung là Hoàng Hậu nương nương định đoạt, phi tần khác cũng không dám làm yêu, mẫu thân và hai tỷ tỷ, còn có Mạnh phu nhân cùng tiến cung, sẽ không có nguy hiểm gì."
Các phi tần trong cung nào có ai được sủng ái giống như Ninh phi?
Dám ở lúc này nhảy ra khiêu khích Hoàng Hậu, không sợ đi Cảnh Dương Cung làm bạn cùng Ninh tuyển hầu sao!
Lần này phụng chiếu tiến cung còn có Mạnh phu nhân.
Liễu thị tính tình thẹn thùng, nhưng không muốn kéo chân sau Trình Khanh, hiện giờ đang nỗ lực học tập các loại nhân tình lui tới, xem như có chút thành quả.
Mạnh phu nhân và Liễu thị không giống nhau, khi ở huyện Nam Nghi Mạnh phu nhân còn muốn cùng các nữ quyến thân sĩ địa phương giao tế, tới kinh thành lại trở nên ru rú trong nhà.
Trình Khanh đi Hàn Lâm Viện, thuận tiện đưa Liễu thị và hai tỷ tỷ đến cửa cung, Mạnh Hoài Cẩn cũng đưa Mạnh phu nhân tới.
Mạnh phu nhân vừa thấy chính là buổi tối ngày hôm trước ngủ không tốt, người thực không tinh thần, trên mặt trát phấn, vẫn cứ không che giấu được tiều tụy.
"Bá mẫu đây là……"
"Mẫu thân ở phía nam đã lâu, không thích ứng hoàn cảnh kinh thành, càng chưa từng đi đến cung đình bao giờ."