Ngũ hoàng tử chủ động tỏ vẻ muốn đưa Trình Khanh, hoàng đế tự nhiên chấp thuận.
Ra Càn Thanh cung, Trình Khanh cố ý đi chậm hơn nửa bước, lấy đó để thể hiện sự tôn kính với Ngũ hoàng tử.
Ngũ hoàng tử nhìn dáng vẻ lại nhất định phải cùng Trình Khanh sóng vai đi, cuối cùng vẫn là Ngũ hoàng tử chủ động đánh vỡ trầm mặc giữa hai người: "Kỳ thật sớm tại năm trước, trong Hội Thưởng Mai của phủ Trưởng công chúa, ta cũng đã chú ý tới Trình học sĩ, khi đó có người nói cho ta, Trình học sĩ không phải vật trong ao, tất có tiền đồ, hiện giờ quả nhiên ứng nghiệm…… Hôm nay mẫu hậu triệu ta vào cung, hỏi ta có nguyện ý cưới Nhị tỷ Trình học sĩ hay không."
"Nương nương có ý tưởng của nương nương, điện hạ hẳn là có ý nghĩ của chính mình đi?"
Trình Khanh truy vấn, Ngũ hoàng tử thẹn thùng cười: "Mẫu hậu tuy không phải người sinh ra ta, nhưng lại có ân và tái tạo ra ta, mẫu hậu giúp ta chọn lựa thê tử, nhất định là thích hợp với ta, về công về tư, ta đều không nên cự tuyệt hảo ý của mẫu hậu. Nhưng ta nghĩ, việc hôn nhân này Trình học sĩ khả năng không muốn, Trình tiểu thư cũng sẽ không cao hứng, cho nên ta nói với mẫu hậu, chính mình cũng không tưởng cưới Trình tiểu thư."
Trình Khanh thật sự sửng sốt.
Ngũ hoàng tử lại chơi kịch bản gì?
"Điện hạ ngài ——"
"Trình học sĩ yên tâm, lý do ta cự tuyệt mẫu hậu là chính mình muốn giữ đạo hiếu, mẫu phi sinh ta một lần, khi ở trên đời không hưởng thụ được bao nhiêu hiếu tâm của ta, hiện giờ quan cữu của mẫu phi còn chưa hạ táng, ta cũng không có tâm tư cưới thê. Ta muốn giữ đạo hiếu cho mẫu phi một năm, không nghĩ bởi vậy trì hoãn Trình tiểu thư."
Tuy rằng Hoàng Hậu nói có thể trước định hôn sự ra tới, chờ Ngũ hoàng tử ra hiếu lại chính thức thành thân, nhưng Ngũ hoàng tử vẫn cự tuyệt.
Hoàng Hậu cố nhiên có thể vì hắn an bài một cửa hôn nhân tốt như vậy, nhưng Trình thị vẫn luôn không muốn liên hôn cùng hoàng gia, dưa hái xanh không ngọt, Ngũ hoàng tử cũng không nghĩ miễn cưỡng Trình gia.
Muốn Trình thị trợ giúp hắn, cùng hắn đứng ở chung một trận doanh, không chỉ có một thủ đoạn là liên hôn.
Theo quan điểm của Ngũ hoàng tử, tất cả mọi người xuất phát từ lợi ích tương đồng, hợp nhau mà thành lập liên hệ, so với quan hệ thông gia còn bền chắc hơn.
Hắn cần Trình thị duy trì, nhưng so với mạnh mẽ tứ hôn liên hôn, làm Trình thị chân chính nhận định hắn, mới là điều Ngũ hoàng tử muốn! Tiền đề của nhận định là đủ hiểu biết hắn, hắn cần cơ hội tiếp xúc nhiều với người Trình gia, sau đó mới có việc Trình Khanh đơn độc dạy học cho hắn.
Dục vọng của Ngũ hoàng tử đã từ dưới đất chui lên, Trình Khanh lúc này còn chưa có thân thiết cảm thụ được.
Ngũ hoàng tử lại có thể hiểu được đạo lý ‘ dưa hái xanh không ngọt", sau khi kiến thức qua Đại hoàng tử, tam hoàng tử và tứ hoàng tử, ba người này lấy chính mình làm trung tâm, không màng cảm thụ của người khác, Ngũ hoàng tử thiện giải nhân ý trong nháy mắt kiếm được độ hảo cảm lớn của Trình Khanh!
Thật là quá khó được.
Trúc xấu mọc ra măng đẹp, Ngũ hoàng tử biết tôn trọng người khác, điểm này làm Trình Khanh ngoài ý muốn lại kinh hỉ!
Ngũ hoàng tử nói được thì làm được, ở sau khi hắn cự tuyệt đề nghị cưới Trình Từ của Hoàng Hậu, Hoàng Hậu lại đơn độc triệu Liễu thị vào cung.
Nhất quốc chi mẫu tỏ vẻ đề nghị trước đó của chính mình có chút thiếu thỏa đáng, hy vọng Trình gia và Liễu thị không cần có áp lực.
Liễu thị tự nhiên sợ hãi, Hoàng Hậu nương nương thỉnh Liễu thị nghiêm túc suy xét việc đính hôn Trình Từ cho Huỳnh Dương quận vương.
"Bổn cung không phải tưởng miễn cưỡng một nhà các ngươi, nhưng Huỳnh Dương là một hài tử rộng rãi, tiểu nương tử nhà ai gả cho hắn cũng đều sẽ không chịu ủy khuất."
Hoàng Hậu nương nương không nhắc lại Ngũ hoàng tử và phủ Mậu Quốc Công, nhưng thật ra đối với Huỳnh Dương quận vương thực tôn sùng, kiệt lực tưởng đẩy mạnh tiêu thụ Huỳnh Dương quận vương cho Trình gia.
Tình huống của Huỳnh Dương quận vương cũng thực dễ hỏi thăm.