Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ (Dịch Full)

Chương 742 - Chương 742. Không Chịu Nổi Tửu Lực ( 1 Càng )

Chương 742. Không chịu nổi tửu lực ( 1 càng ) Chương 742. Không chịu nổi tửu lực ( 1 càng )

Mạnh Hoài Cẩn muốn đuổi theo, hoàng đế lại nhìn, còn có Tiêu Vân Đình đồng dạng cũng là hồng nhân trước mặt hoàng đế, hai người kia căn bản vô pháp rời đi.

Thiên hạ không có ai có thể nói với hoàng đế "Xin lỗi không tiếp được", không có chuyện gì quan trọng hơn so với hoàng thượng.

Thôi Ngạn muốn chạy, Hộ Bộ thị lang giữ chặt hắn: "Ngươi đi nơi nào, người khác tha thiết ước mơ cơ hội diện thánh, ngươi muốn vứt bỏ?"

Hộ Bộ thị lang cản lại, Thôi Ngạn liền không tìm đến Trình Khanh nữa.

Lại vừa nhìn, Thôi Bằng ban đầu đứng ở bên cạnh đám người cũng không thấy bóng dáng, Thôi Ngạn nháy mắt liền cảm thấy thật là không khéo.

……

Nhìn Trình Khanh dưới chân phù phiếm, say khướt bị lão nội giám đỡ rời đi, Thôi Bằng cắn răng một cái đi theo.

Thôi Bằng cũng không nghĩ tới chính mình còn có cơ hội nhìn thấy thánh nhan, tuy rằng hắn chỉ xứng đứng ở bên ngoài khách khứa, kia cũng là vinh quang vô thượng.

Thôi lão gia kinh thương cả đời, cũng không có cơ hội thấy Hoàng Thượng.

Kích động là kích động, mục tiêu tối cao của Thôi Bằng là làm ‘ quốc cữu gia ’, ai muốn gây trở ngại Thôi Bằng hoàn thành mục tiêu này, Thôi Bằng liền phải liều mạng cùng người đó.

Thôi Bằng nhìn thấy Trình Khanh lạc đơn, liền cảm thấy cơ hội của chính mình tới…… Nếu chỉnh được Trình Khanh, Thôi Ngạn sẽ không còn chỗ dựa!

Trình Khanh thoáng như rối gỗ giật dây, bị lão nội giám đỡ đi về phía sương phòng.

Nếu ánh mắt có thể giết người, lão nội giám tất đã chết vào dưới ánh mắt Trình Khanh.

Lão nội giám đưa Trình Khanh đến một viện.

"Trình đại nhân đừng trách lão nô, lão nô cũng chỉ nghe lệnh hành sự, ai kêu Trình đại nhân đắc tội người không nên đắc tội."

Đắc tội với ai?

Lão nội giám này cũng không nói rõ ràng.

Trình Khanh bị lão nội giám ném vào sương phòng, trong phòng điểm một ngọn nến, màn lụa nửa phóng, trên giường có hình dạng phồng lên, ảnh ảnh trác trác, Trình Khanh đã thấy tóc đen tản ra bên gối.

Mẹ nó, còn rất hương diễm.

Trên giường khẳng định là tiểu nương tử, chỉ không biết sẽ là ai, chính mình bị ném vào phòng, đối phương cũng chưa động tĩnh, cũng không biết đối phương thần trí thanh tỉnh hay không.

Trình Khanh há miệng thở dốc, giọng nói không phát ra một chút âm thanh.

Lão nội giám thông cảm nàng tay chân bủn rủn vô lực, ‘hảo tâm’ ném nàng tới trên giường đệm, ở bên người Trình Khanh, có một vị giai nhân đang nằm.

Từng trận hương thơm chui vào trong lỗ mũi Trình Khanh.

Nếu nàng là nam tử, tất nhiên đã tâm thần nhộn nhạo.

Đáng tiếc nàng là một nữ nhân thể xác và tinh thần thẳng tắp, đồng loại dù có lực dụ hoặc như thế nào, Trình Khanh đều có thể ngồi yên mà trong lòng vẫn không loạn.

Thân thể từng trận khô nóng, đầu óc Trình Khanh lại rất bình tĩnh.

Mạnh sư huynh có thấy nàng bị lão nội giám mang đi không?

Sư huynh khẳng định sẽ không mặc kệ nàng.

Chỉ cần chính mình căng trong chốc lát, là có thể thoát vây.

Còn có Tiêu Vân Đình kia, ngày thường luôn muốn kéo nàng lên thuyền tặc, lúc này cũng nên bày ra thực lực nha, không cứu nàng lúc nguy nan, sao nàng có thể cảm động đến rơi nước mắt?

Trình Khanh cảm thấy chính mình còn có thể chống đỡ được một chút.

Nữ tử cùng nằm ở trên giường với Trình Khanh xốc chăn lên, lộ ra một đoạn cánh tay trắng như ngó sen, một gương mặt phù dung nửa che nửa lộ, khá xinh đẹp.

Thiếu nữ trong miệng phát ra tiếng nỉ non vô ý thức.

Đáng chết, tiểu nương tử này bị người hạ dược còn nặng hơn, ngay cả thần trí cũng không thanh tỉnh.

Trình Khanh tưởng kêu, giọng nói lại không phát ra âm thanh.

Tưởng đẩy người ra, lại lực bất tòng tâm.

Nửa người thiếu nữ giống như bạch tuộc triền ở trên người Trình Khanh, tóc đen có hơn phân nửa rơi rụng trong tầm tay Trình Khanh, nàng cố sức động ngón tay, rốt cuộc câu tới một sợi tóc.

Trình Khanh chuyển động ngón tay, tóc cuốn lấy càng chặt.

Ở trong lòng nói một tiếng "Thực xin lỗi", Trình Khanh lăn ra bên ngoài.

Nàng vốn dĩ chính là ở bên cạnh giường, lăn như vậy liền rơi xuống dưới giường.

Trình Khanh lăn xuống giường kéo theo một sợi tóc của thiếu nữ xuống, thiếu nữ hô đau, mở mắt, một đôi con ngươi mênh mông nước.

Đau nhức mang đến thanh tỉnh.

Phát hiện chính mình tỉnh lại ở địa phương xa lạ, trên người chỉ mặc một cái yếm, nữ tử bình thường đều sẽ kinh hoàng thất thố.

Bình Luận (0)
Comment