Trình Khanh miên man suy nghĩ, gương mặt nóng lên.
Bỗng nhiên, trán nàng một mảnh lạnh lẽo.
Hóa ra Du Tam thấy mặt nàng đỏ không thích hợp, dùng tay áo bao khối băng, đặt ở trên trán nàng trợ giúp hạ nhiệt độ.
Du Tam nói thầm, "Nghẹn có thể thương thân hay không, ngươi cũng quá không cho người bớt lo, nơi nơi đắc tội với người."
Du Tam so với Trình Khanh lớn hơn một chút, hiện tại đã ở giữa giai đoạn thiếu niên và thanh niên, mặt mày góc cạnh, sau khi tiến vào Cẩm Y Vệ khí chất cũng thành thục hơn không ít, nhưng ở trước mặt Trình Khanh, vẫn là một người liếc mắt có thể xuyên thấu, tâm tư dễ hiểu.
Nàng dựa vào cái gì muốn chiếm cứ thượng phong, ở trong quan hệ lưỡng tính tùy ý tác cầu Du Tam?
Nam nữ hoan ái chú trọng chính là ngươi tình ta nguyện, nàng có thể nương hiệu lực của dược phóng túng chính mình, phóng túng xong rồi lại không cho Du Tam được danh phận gì, không phải thành tra nữ lừa sắc sao!
Có lẽ là Du Tam kiên trì đắp băng cho nàng nổi lên hiệu quả, cỗ tà hỏa trong cơ thể Trình Khanh chậm rãi lui.
Hai người tránh ở trong hầm băng ước chừng nửa canh giờ, Trình Khanh phát hiện tay chân của mình lại năng động, Trình Khanh sửa sang lại vạt áo chính mình, mới một lần nữa tìm được cảm giác an toàn.
Hầm băng độ ấm rất thấp, môi Du Tam đều đông lạnh, người trẻ tuổi giữ mặt mũi không chịu kêu lạnh, Trình Khanh cởi áo choàng xuống khoác cho hắn:
"Đi, chúng ta đi ra ngoài xem náo nhiệt!"
Du Tam ngẩn ra.
Đây là áo choàng của thế tử Nghiệp Vương Tiêu Vân Đình, hắn mới không muốn!
Nhưng lại là Trình Khanh đắp cho hắn…… trong miệng Du Tam nói chính mình không lạnh, thân thể lại thực thành thật, rốt cuộc vẫn không ném áo choàng xuống.
Hai người nâng lẫn nhau ra hầm băng, phủ tam hoàng tử quả nhiên loạn thành một đoàn.
Rất nhiều người đang đi tìm Trình Khanh.
Khi Trình Khanh và Du Tam cùng nhau hiện thân, tam hoàng tử cũng ngẩn người.
"Trình học sĩ, ngươi đã chạy đi đâu?"
Du Tam thực ghét bỏ, "Tam điện hạ, Trình đại nhân say đến lợi hại, vừa rồi giữ chặt ti chức không bỏ, nhất định phải đòi ti chức bồi hắn đến hồ nước bơi lội, ti chức thật vất vả mới khuyên được Trình đại nhân trở về."
Trên người Trình Khanh và Du Tam đều có hơi ẩm, nghe Du Tam nói xong, người khác đều có thể dễ dàng bổ não hình ảnh Trình Khanh muốn đi hồ nước bơi lội, Du Tam mọi cách ngăn trở, hai người bên hồ nước dây dưa nửa ngày, Du Tam dựa vào vũ lực trấn áp Trình Khanh say rượu.
Tiêu Vân Đình ra tới, "Trình học sĩ, Du bách hộ, bệ hạ tuyên các ngươi đi vào."
Nhìn thấy áo choàng chính mình khóa lại trên người Du Tam, ánh mắt Tiêu Vân Đình phát trầm, Du Tam bị Tiêu Vân Đình nhìn chằm chằm, không chút nào cảm thấy áp lực, ngược lại còn hưng phấn: Tiêu Vân Đình đưa áo choàng cho Trình Khanh, Trình Khanh lại chuyển giao cho chính mình, có thể thấy được ở trong lòng Trình Khanh, chính mình quan trọng hơn so với Tiêu Vân Đình!
Sắc mặt Hoàng Thượng rất khó xem.
Hôm nay tam hoàng tử đại hôn nháo ra một kiện gièm pha lớn.
Ở sau khi Trình Khanh bị nâng đi sương phòng không lâu, người phòng bếp đi sương phòng đưa canh giải rượu cho Trình Khanh, phát hiện sương phòng Trình Khanh vốn nên nghỉ ngơi không có một bóng người.
Cùng lúc đó, nữ quyến khách khứa bên kia, một vị quý nữ trên đường rời tịch thay quần áo chậm chạp chưa về, kinh động quý nữ tỳ nữ tới tìm người.
Hạ nhân phòng bếp đưa canh giải rượu, cùng tỳ nữ của quý nữ đánh vào cùng nhau.
Hạ nhân của phòng bếp nói không thấy Trình học sĩ, tất cả mọi người cùng nhau đi tìm.