Điền chủ sự lắp bắp, nói nguyên nhân cháy vẫn còn đang điều tra, về phần số lượng lương thực thiêu hủy, còn đang thống kê.
Ngũ hoàng tử không có kiên nhẫn ở trên bến tàu tiếp tục uống gió lạnh, yêu cầu Điền chủ sự dẫn đường, hắn muốn đi Đại Doanh Thương tự mình nhìn xem.
Điền chủ sự hai chân nhũn ra, căn bản đi không nổi, đều không cần Ngũ hoàng tử phân phó, Du Tam mang theo mấy quân sĩ nâng Điền chủ dậy.
Đi không được không quan trọng, sẽ có quân sĩ kéo Điền chủ sự đi.
Ngũ hoàng tử lo lắng sốt ruột, "Vừa rời kinh thành đã gặp phải việc ngoài ý muốn như vậy, kho lúa Thiên Tân Vệ tổn thất thảm trọng, không biết có còn đủ lương thực vận chuyển đến Hoài Nam hay không."
"Điện hạ, hiện tại nói là ngoài ý muốn, còn quá sớm. Điện hạ hôm nay đến bến tàu Thiên Tân Vệ, Đại Doanh Thương đêm qua liền cháy, có phải quá trùng hợp hay không? Chúng ta chờ Điền chủ sự ở bến tàu hơn nửa canh giờ, trong lúc này cũng không nghe ai nhắc tới chuyện Đại Doanh Thương bị cháy, một kho lúa lớn như vậy bị cháy sạch, tổng phải có chút động tĩnh."
Trình Khanh nhỏ giọng nhắc nhở, ánh mắt Ngũ hoàng tử giống dao nhỏ dừng ở trên người Điền chủ sự.
Hình tượng ngũ hoàng tử cho tới nay đều là thực khiếp nhược, lần này thỉnh chỉ đi Hoài Nam cứu tế, đã là một chuyện quả cảm nhất mà hắn làm…… Kia quả nhiên là Ngũ hoàng tử ngụy trang.
Rời khỏi kinh thành, Ngũ hoàng tử cũng không cần giả vờ.
Lúc này nhìn ánh mắt Điền chủ sự, làm Điền chủ sự cũng run sợ.
Nghe nói vị ngũ điện hạ này tính tình mềm yếu bất kham…… Sao nhìn không giống vậy? Điền chủ sự run rẩy, hận chết Trình Khanh lắm mồm.
Du Tam bóp tay Điền chủ sự, "Trình đại nhân đang hỏi ngươi, vì sao không đáp?"
Điền chủ sự thiếu chút nữa đau ngất xỉu đi.
Trình đại nhân, Trình đại nhân nào?
Lục Nguyên Cập Đệ Trình trạng nguyên?!
Người ta mười mấy tuổi đã làm ngũ phẩm hầu dạy học sĩ, hắn một phen tuổi vẫn còn làm lục phẩm chủ sự Hộ Bộ, đối mặt với nghi ngờ của Trình Khanh, Điền chủ sự tự nhiên không có lực phản bác, ấp úng không đáp được.
Ánh mắt Ngũ hoàng tử chợt lóe qua bội đao của Du Tam, thiếu chút nữa không nhịn được muốn rút đao đương trường chém chết Điền chủ sự!
Đáp không được, chính là cố ý giấu giếm.
Bến tàu vận chuyển, chỉ dựa vào một tên Điền chủ sự, có thể giấu được sao?
Vệ sở Thiên Tân Vệ khả năng cũng trộn lẫn trong đó.
Ngũ hoàng tử kinh hãi.
Mang theo người đi thẳng đến Đại Doanh Thương.
Đại Doanh Thương Thiên Tân Vệ tổng cộng có 45 gian nhà kho, lúc Ngũ hoàng tử mang theo đám người Trình Khanh chạy tới, hỏa thế ở nhà kho còn chưa tắt.
Quân sĩ Thiên Tân Vệ đang cứu hoả, mùi lương thực cháy cũng không khó ngửi.
Ngửi mùi này, đừng nói Ngũ hoàng tử đau lòng, ngay cả Trình Khanh cũng tâm tình trầm trọng.
Khai cục bất lợi, Ngũ hoàng tử trẻ tuổi có thể lùi bước hay không?
"Mau, cùng nhau cứu hoả!"
"Điện hạ có lệnh, hộ quân cùng nhau cứu hoả!"
"Mau mau mau, có thể cứu bao nhiêu tính bấy nhiêu."
Quân sĩ đi theo Ngũ hoàng tử tới Đại Doanh Thương cũng có khoảng ba trăm người, tất cả mọi người cùng nhau gia nhập đội ngũ cứu hoả.
Trình Khanh cũng không sợ hãi tình hình hoả hoạn, tiến lên hỗ trợ.
Cây đuốc cháy mất một đoạn lông mày của nàng, Trình Khanh cũng chưa phát hiện.
Lúc này, ngay cả Trình Tri Tự cũng không rảnh lo chèn ép Trình Khanh, cũng kéo tay áo cứu hoả.
Ở dưới sự đồng lòng của mọi người, hai canh giờ sau, hỏa thế của Đại Doanh Thương được dập tắt hoàn toàn.
Đám người Trình Khanh và quân sĩ Thiên Tân Vệ cùng nhau cứu giúp ra 25000 thạch lương thực.
Điền chủ sự đập muốn vỡ đầu, nói tồn lương bị thiêu hủy có khoảng 65000 thạch.
Trình Khanh nhìn Đại Doanh Thương hỗn độn, phun ra một ngụm nước miếng.
Cháy 65000 thạch tồn lương?
Vừa lúc là gấp đôi số lượng triều đình muốn lấy từ kho lúa Thiên Tân Vệ đưa đi Hoài Nam cứu tế.
Mặc kệ là ai đốt kho lương thực, đều đáng chết.
65000 thạch lương thực, là trên ngàn vạn cân!